- Sinh ra vốn bình thường,ướcmắtcạnkiệtlăndàitrênmácậubémắcbệnhunguyênbàothầthe thao 24g nhưng năm lên 6 tuổi, bé Trường bị phát hiện mắc căn bệnh ung thư hạch tuyến ức. Nhà nghèo, đã nhiều lần bố mẹ em phải xin bệnh viện đưa Trường về nhà vì không còn tiền chữa chạy tiếp. Căn bệnh đang sẽ cướp đi tính mạng bé bất cứ lúc nào nếu như không được chữa trị kịp thời…
Bà Nguyễn Thị Thay, 80 tuổi hiện sống ở hành lang chung cư.
Bà cụ bán vé số, sống ở hành lang chung cư
Bà tên Nguyễn Thị Thay, năm nay tròn 80 tuổi. Bà là người gốc Huế. Xa xứ đã nhiều năm nhưng giọng nói của bà vẫn còn phảng phất tiếng địa phương.
'Hơn nửa tháng nghỉ bán vì Covid-19, bà có buồn lắm không?', chúng tôi hỏi. Bà nói: 'Mỗi ngày, tôi lấy vé số từ lúc 4 giờ chiều rồi để đó đến 3 giờ sáng hôm sau mới dậy sớm đi bán. Những ngày không có vé số, tôi cũng vẫn đi. 3 giờ sáng, tôi xuống đường đến những nơi hàng ngày tôi rảo tới để nhìn, để san sẻ, chan hòa tình cảm với mọi người. Có vậy tôi mới sống được vui chứ anh'.
Bà kể, những ngày nghỉ bán vì dịch, bà được rất nhiều người giúp đỡ. Dù không nhiều, khi vài chục ngàn, lúc một hộp cơm, chai nước nhưng cũng đủ để bà sống một cách vui vẻ. Điều ít ai ngờ được là tuy bà rất nghèo nhưng khi gặp những mảnh đời cơ nhỡ hơn, bà sẵn lòng giúp đỡ.
Bà con nơi đây cho biết, những ngày nghỉ dịch, bà không hề than vãn, không hề buồn bực mà ngược lại, bà còn san sẻ cho những người bạn cùng bán vé số như mình khi thì một chút tiền, khi một chút cơm.
Bà con luôn mua ủng hộ bà.
Thiện tâm của bà cụ
Sau một thời gian nghỉ, những ngày đầu đi bán lại vé số, người dân ủng hộ bà rất nhiệt tình. Nhờ vậy mà mấy ngày nay bà bán hết sớm.
Chúng tôi hỏi thăm về bà. Bà dịu giọng: Tôi sinh ra và lớn lên ở Huế. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, những năm đầu của thập niên 1960 tôi tình cờ gặp được ông nhà tôi từ Sài Gòn ra theo học trường Nông Lâm Súc Huế. Sau đó, chúng tôi đưa nhau vào nam chung sống.
Chúng tôi sống với nhau nhiều năm không có con. Năm 1966 chúng tôi xin một đứa con nuôi cho vui cửa vui nhà. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi qua đến năm 1982 bất ngờ ông nhà tôi qua đời sau một tai nạn trong lúc làm việc ở Bình Dương.
Tôi và đứa con nuôi cứ thế mà sống. Tôi vào làm công nhân cho Công ty xe khách liên tỉnh Miền Đông. Nhờ vậy tôi nuôi được con và cho con đi học đến hết lớp 3. Sau đó, nó theo học nghề thợ cơ khí được vài năm ra nghề làm việc có được đồng ra đồng vô. Năm 1987, do bệnh nhiều nên tôi nghỉ việc và sau đó bắt đầu sống bằng nghề vé số đến giờ.
Năm 1990, tôi mua được căn nhà ở quận Tân Phú với giá 1,3 lượng vàng. Hai mẹ con về đó chung sống. Trong một lần đi nhậu với bạn bè, con quen một cô gái rồi cô gái đó mang thai nên đưa về chung sống.
Một thời gian sau, chúng bán mất căn nhà của tôi rồi cao chạy xa bay, không bao giờ về thăm tôi nữa. Nhưng thôi, tôi cũng không buồn phiền gì nữa, coi như mình không còn duyên nợ với con thôi.
Giờ đây, mỗi ngày tôi vẫn có đủ 3 bữa ăn dù mỗi bữa chỉ 10.000đ. Quần áo, tắm giặt có người giao cho chìa khóa muốn sử dụng lúc nào cũng được. Tại nơi đây, mặc dù nằm ngoài hành lang nhưng anh thấy đó, tôi vẫn có đèn có quạt mà những thứ này là do tấm lòng của bà con.
Mỗi ngày tôi có thể kiếm được 100.000đ nhờ vào vé số. Chi phí cho sinh hoạt nếu còn dư tôi san sẻ cho nhiều người cùng cảnh ngộ. Tôi không màng gì hết, chỉ giữ cho mình chút thanh thản, niềm vui tươi để sống trọn cuộc đời. Già rồi cũng không còn lâu đâu, anh nhỉ?'.
Ông Nguyễn Văn Huệ, Tổ trưởng tổ dân phố 73, khu 1 chung cư Trần Văn Kiểu xác nhận điều kiện khó khăn và đơn chiếc của bà. Ông cho biết, trước bà ở tầng 2 với một người bà con xa nhưng sau đó bà xuống hành lang tầng trệt nằm ngủ.
Bà con cư dân phản ánh nên bà phải lên đây - khu vực hành lang trước nhà ông Huệ và ông cũng đã giúp bà đèn, quạt. Nhiều lần ông Huệ đề nghị đưa bà vào viện dưỡng lão nhưng bà không đồng ý.
Ông Huệ xác nhận, hiện nay bà sống bằng sự đùm bọc thương yêu của bà con quanh chung cư. 'Bà bệnh, bà con mua thuốc cho bà, bị bệnh nặng thì bà con sẽ đưa vào bệnh viện và nếu đến một ngày nào đó bà ra đi thì cả cộng đồng sẽ chung tay lo cho bà thôi', ông Huệ nói.
Người bán vé số mù viết thư động viên đồng nghiệp giữa mùa dịch
Anh Thương cho biết, những ngày qua, dù không có thu nhập, nhưng vợ chồng anh nhận được nhiều sự giúp đỡ, đặc biệt là khoản hỗ trợ 50 ngàn đồng/ngày.
" alt="Hành xử đáng quý của cụ bà 80 tuổi ngày bán vé số, tối ngủ hành lang"/>
Có nhiều quà tặng ý nghĩa nhưng trang sức với vẻ đẹp rạng rỡ cùng giá trị văn hóa, may mắn được nhiều người con lựa chọn để tặng bà, tặng mẹ tri ân công ơn sinh thành dưỡng dục. Trang sức còn là kỷ vật quá đỗi yêu thương được các anh chồng tặng vợ như một sự đáp đền người bạn đời đã luôn đồng hành chia sẻ, ủng hộ, là hậu phương vất vả, lo toan chăm sóc vun vén cho gia đình.
Trang sức còn là bảo bối để các chàng trai chúc mừng người ấy thật nồng ấm.
Trang sức còn là món quà tặng chị em gái, tri kỷ đã luôn đồng hành, ủng hộ thầm lặng bên mình hoặc chị em phụ nữ tự thưởng bản thân ngày đặc biệt của mình.
Tuy nhiên để lựa chọn được món quà trang sức ý nghĩa chưa hẳn ai cũng biết. Nhiều người còn băn khoăn chưa biết mua trang sức chất lượng tốt ở đâu để vừa đeo được bền lâu, người tặng lại tự tin và yên tâm về món quà ý nghĩa.
Thay lời cảm ơn tới phái đẹp, tháng 3/2020, Bảo Tín Minh Châu tuyển chọn và chế tác rất nhiều mẫu trang sức đơn, trang sức bộ, trang sức gắn đá ngọc quý xinh xắn, tinh xảo, vàng 14k, 18k theo phong cách Italia và Hàn Quốc giúp người phụ nữ thân yêu của bạn đẹp sang, rạng rỡ hơn mỗi ngày.
Trang sức gắn đá ngọc quý - Sang quý bên bà yêu, mẹ yêu
Trang sức Kim cương thiên nhiên - Tỏa sáng vẻ đẹp sang trọng, hiện đại của quý cô
Bên cạnh các trang sức bộ, Bảo Tín Minh Châu cũng chuẩn bị rất nhiều trang sức đơn xinh xắn, trẻ, lãng mạn - món quà tặng duyên dáng dành cho bạn gái.
Mong muốn nhân đôi niềm vui, hạnh phúc cho những người phụ nữ, đồng thời chia sẻ tình cảm, sự biết ơn tới người phụ nữ thân yêu với từng vị khách quý, Bảo Tín Minh Châu triển khai chương trình bốc thăm may mắn mang tên “Tháng 3 - Biết ơn người phụ nữ tôi yêu” với tổng trị giá giải thưởng lên đến 250 triệu đồng.
Từ ngày 01-31/3/2020 khách hàng mua trang sức sẽ được nhận ngay hộp hoa cùng phiếu bốc thăm may mắn có cơ hội trúng giải thưởng hấp dẫn sau:
- 1 Giải đặc biệt: túi xách Dior trị giá 100 triệu đồng.
- 1 Giải nhất: túi xách Gucci trị giá 50 triệu đồng.
- 2 Giải nhì : mỗi giải 1 kính mắt Louis Vuiton/ Catier trị giá 20 triệu đồng
- 3 Giải ba: mỗi giải 01 nước hoa Chanel trị giá 10 triệu đồng
- 20 Giải tư: mỗi giải 1 thỏi son Chanel trị giá 1 triệu đồng
- 15 Giải khuyến khích: mỗi giải 01 voucher các hãng thời trang cao cấp trị giá 700.000 đồng.
Chi tiết liên hệ điện thoại miễn phí 1800585899; website: btmc.vn; Fanpage: Bảo Tín Minh Châu.
Doãn Phong
" alt="Tháng 3, Bảo Tín Minh Châu tri ân phụ nữ tặng quà hàng hiệu"/>
Tình cảm vợ chồng xa cách, một thân một mình chu toàn gia đình, nuôi dạy con nhưng bù lại tôi nhận được sự yêu thương, tâm lý từ mẹ chồng.
Bữa cơm nào cũng chỉ có 3 người, tôi, mẹ chồng và con trai. Bà đối xử với tôi chẳng khác nào con gái ruột. Năm con trai tôi 4 tuổi, bà nghe phong thanh, chồng tôi có vợ bé ở bên kia. Hai người còn có con chung.
Bà gọi ngay cho con trai, bắt về Việt Nam để bà hỏi cho ra nhẽ. Chồng tôi một mực phủ nhận, trách mẹ cả tin vào những điều không có thật, nghe người đời bịa đặt.
Sau lần đó, mẹ chồng tôi lặng lẽ hơn. Mỗi lần đi ngủ, bà khẽ thở dài, khóc thương cho số phận con dâu. ‘Mẹ cũng là vợ, là mẹ rồi. Mẹ quá hiểu cảnh đàn ông xa vợ con thế nào. Nếu thằng Kiên như thế thật, con phải mạnh mẽ lên, sống mà nuôi cu Đức’.
Thế rồi, mẹ chồng bí mật sang tên căn nhà đang ở cho tôi, không cho con trai biết. Mẹ chồng dặn tôi, căn nhà là cả đời bà tích cóp, bà sang tên cho tôi. Chẳng may, vợ chồng bỏ nhau, con dâu còn có tài sản vững chắc mà nuôi cháu nội của bà.
Tháng Sáu năm ngoái, mẹ chồng bị tai biến mạch máu não. Mọi sinh hoạt cá nhân phụ thuộc vào con dâu. Tôi thuê một người giúp việc nhưng sau giờ làm, chuyện vệ sinh, ăn uống của bà, tôi đảm nhiệm.
Chồng tôi nghe tin mẹ ốm, anh về chăm sóc mẹ. Ở được một tháng, anh vội vã rời đi với lý do bận công việc. Mẹ chồng tôi nhìn con trai, ú ớ không thốt nên lời, nước mắt lưng tròng.
Suốt mấy tháng sau đó, thấy sức khỏe mẹ ngày một yếu, tôi xin tạm nghỉ dạy học, dành thời gian gần gũi bà. Mặc dù được thuốc men, chạy chữa tận tình, mẹ chồng tôi không qua khỏi, bà 'khuất núi' ở tuổi 70.
Chồng tôi sắp xếp về nước nhưng do gặp sự cố lớn, anh không thể về kịp. Mọi chuyện hậu sự của mẹ, tôi tự mình xử lý.
Chú bác bên nhà chồng tôi yêu cầu mang thi hài bà về quê làm lễ tang. Các bác muốn đưa mẹ chồng tôi về chôn ở nghĩa trang quê nhà, 4,5 năm sau sẽ thực hiện cải táng.
Tuy vậy, theo di nguyện của bà lúc còn minh mẫn, tôi tổ chức đơn giản, đưa bà đi hỏa táng và gửi hài cốt lên chùa, vì lúc còn sống, bà cũng thích đi chùa.
Mẹ chồng tôi tư tưởng khá văn minh. Bà cho rằng, việc chôn cất, sau mấy năm lại đào lên rất tốn kém, mất thời gian. Mẹ chồng tôi kể, bà từng bị ám ảnh khi chứng kiến một lễ sang cát (bốc mộ) của người thân. Hai tháng trời, hễ ăn uống là bà nôn ói vì hình ảnh đêm đó. Bởi vậy, bà luôn tâm niệm, muốn được hỏa táng.
Bất chấp thái độ họ hàng nhà chồng, tôi vẫn làm theo lời dặn của mẹ. Hành động của tôi sau đó bị họ mắng mỏ không ngớt. Trong đám tang mẹ chồng, bà bác còn lớn tiếng mắng nhiếc tôi.
Công việc của mẹ xong xuôi, chồng tôi mới về. Điều đầu tiên anh dành cho tôi khi vừa gặp ở sân bay là cái tát đau điếng. Bác anh đã gọi điện sang nước ngoài, than thở về hành động ‘bất hiếu’ của cô cháu dâu với người quá cố.
Chồng tôi dằn hắt, nặng lời mắng mỏ vợ vì dám lo hậu sự cho mẹ bằng cách hỏa táng. ‘Phong tục quê tôi là sang cát sau 3 năm, giờ cô làm thế này, tôi còn biết nhìn mặt ai nữa’, chồng chì chiết.
Anh nói tôi hỗn láo, hỏa táng mẹ, khiến anh mất lộc làm ăn. Tôi vẫn không hiểu chồng lấy đâu ra suy nghĩ nực cười đó?
Sau chuyện đó, vợ chồng tôi xảy ra mẫu thuẫn. Chồng thường mang đám tang mẹ ra để lấy cớ gây sự. Tôi nghĩ việc hỏa táng là hành động văn minh, mang lại nhiều lợi ích, cần hưởng ứng. Vả lại, cũng là làm theo tâm nguyện của bà. Tại sao nhiều người lại suy nghĩ quá tiêu cực như vậy.
Có ai đồng quan điểm với tôi không?
Bạn nghĩ gì về quan điểm này? Hãy gửi ý kiến của mình bằng cách viết bình luận bên dưới bài hoặc gửi về địa chỉ mail: [email protected]. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên báo VietNamNet. Trân trọng cảm ơn!" alt="Đón chồng trở về từ nước ngoài, cô giáo nhận cái tát giữa sân bay"/>
Pan còn gây chú ý khi cởi cúc áo ngay trên phố và nói rằng: "Để lộ đồ lót nhiều hơn sẽ khiến thế giới hỗn loạn mất".
Pan Jiayi (tên tiếng Anh - Vanessa Pan) là người mẫu thời trang, người mẫu thể hình kiêm người đẹp cosplay có tiếng ở Nhật Bản. Cô sở hữu vòng một đầy đặn nên khá tự tin với câu trả lời trên của mình, khiến cộng đồng mạng xôn xao. Rất nhiều người gật gù với phát biểu của Pan vì nếu ai cũng gợi cảm và mặc sexy như Pan thì thật khiến người khác phân tâm.
Chân dài sinh năm 1991 là người gốc Đài Loan, hoạt động nghệ thuật với nghệ danh Kazimi nhiều năm nay. Khi 12 tuổi, Pan đã bắt đầu chơi cosplay, được mệnh danh là "nữ hoàng quyến rũ" trong lĩnh vực này. Đến năm 16 tuổi, cô trở nên nổi tiếng với vai trò người mẫu, được các tạp chí lớn như Cool Girl, FHM Men Gang và Desire săn đón.
Pan cũng tự giới thiệu mình là một "grauve idol" ở Nhật - hiểu nôm na là thần tượng áo tắm. Đây là cụm từ nói về các người mẫu Nhật thường mặc bikini trên các tạp chí, đặc biệt là tạp chí dành cho nam giới, sách ảnh hay DVD. Trong hầu hết mọi hoàn cảnh, họ đều mặc đồ bơi hoặc đồ lót sexy. Ngoài việc chụp photoshot tạp chí là chủ đạo, thần tượng áo tắm còn thường phát hành sách ảnh chuyên nghiệp của mình cho người hâm mộ.
Nhờ ngoại hình nóng bỏng, các trang mạng xã hội của Pan hiện nay thu hút khoảng 400.000 lượt theo dõi. Ngoài ra, cô còn sở hữu kênh Youtube riêng, thực hiện các clip hướng dẫn phối đồ, chuyện ăn mặc, chụp hình và tập luyện thể dục thể thao. Những hoạt động này đều rất sôi nổi và thu hút fan.
Pan nổi tiếng sở hữu thân hình nóng bỏng.
Cô nàng là thần tượng áo tắm ở Nhật Bản.
Bất cẩn, nữ MC để lộ điểm nhạy cảm khi livestream
Do quá thoải mái, nữ MC quên mất mình đang livestream và để lộ hoàn toàn một bên ngực.
" alt="Cô gái Nhật Bản gây sốc vì cởi áo khoe đồ lót khi phỏng vấn trên truyền hình"/>
Em quen và chơi thân với một chị tên Ngân, ở cùng tòa nhà. Em ở tầng 8 thì chị ấy ở tầng 10. Chị Ngân đã ly dị chồng và hiện đang sống một mình. Em chơi thân với chị ấy nên có gì em cũng tâm sự hết với chị, kể cả chuyện phòng the thầm kín. Chị ấy bảo em là phụ nữ phải biết chiều chồng, nhất là chuyện trên giường. Nếu không, coi chừng anh ấy sẽ cặp kè, bồ bịch.
Em cũng cố ăn uống, bồi bổ nhưng mọi thứ chưa thấy gì tiến triển. Mấy hôm trước, em đang dọn dẹp nhà cửa thì thấy chị Ngân nhắn tin qua Facebook cho chồng em. Em thấy báo tin nhắn hiện lên trên màn hình điện thoại nhưng nội dung tin nhắn em không đọc được.
Em hỏi chồng chuyện này thì chồng em chỉ gạt đi và nói em nghi ngờ linh tinh. Chị Ngân đó bán đồ lặt vặt cho mọi người trong chung cư nên spam để quảng cáo chứ không nhắn tin riêng gì cho anh cả.
Hôm trước, em xin phép chồng cho về nhà ngoại 2 hôm thăm mẹ (nhà ngoại em ở gần đó). Chồng đồng ý và gọi xe cho em về. Nào ngờ, đến nửa đường em mới phát hiện ra em quên điện thoại nên vội vàng quay xe lại. Về đến căn hộ, em hết sức bất ngờ khi thấy đôi dép màu hồng in hình Hello Kitty em tặng chị Ngân ở bên ngoài căn hộ.
Mở cửa, xông thẳng vào nhà, em thấy chồng em và chị Ngân quần áo xộc xệch, đầu tóc bù xù, mặt mày tái mét khi thấy em bước vào. Chỉ nhìn qua, em cũng thừa biết chuyện gì đã xảy ra. Thấy em, người đàn bà đó còn cố bao biện rằng chị ta chỉ lên nhà tìm em nhưng em không có ở nhà.
Sau khi chuyện đã “hai năm rõ mười”, chồng em thú nhận có qua lại với chị Ngân nhưng chỉ là vui chơi qua đường. Anh trách em hững hờ, lạnh nhạt chuyện gối chăn với anh ấy nên anh mới ngã vào vòng tay của người khác.
Từng là “chị em cây khế” với em nhưng sau biến cố đó, chị Ngân lật mặt, công khai sẽ cướp chồng ngay trên tay em vì chị ta cảm thấy chính mình mới xứng đáng với chồng em. Chị ta còn gửi cho em loạt tin nhắn ngọt ngào, tình cảm cùng những bức ảnh giường chiếu với chồng em, làm em đau khổ. Vợ chồng em vì chuyện đó mà cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt suốt nửa tháng nay.
Mặc dù chồng luôn miệng thề hứa nhưng em thấy mất lòng tin quá. Nhất là khi vợ chồng em với người đàn bà đó sống gần nhau, thỉnh thoảng ra ngoài, em vẫn chạm mặt.
Giờ em không biết phải làm sao để giữ gìn hạnh phúc cuộc hôn nhân của mình? Bố mẹ em chia tay đã lâu, mẹ em giờ đã đến với người chồng sau. Dượng không thích em nên giờ có bỏ đi, em cũng chẳng có nhà để về. Giờ em không biết phải làm sao cả. Xin độc giả cho lời khuyên ạ.
Rối bời khi đêm tân hôn phải ra dỗ con ngủ, yên ổn thì chồng lại giận dỗi
Đứa con gái 6 tuổi mọi khi ngủ chung với mẹ, giờ phải ra nằm riêng ở phòng ngoài, nó sợ không ngủ được. Mẹ nghe tiếng con khóc thút thít, không còn bụng dạ nào nghĩ đến tân hôn.
" alt="Lỡ miệng tâm sự với chị hàng xóm từng trải, vợ trẻ khóc ròng vì nhận cái kết đắng"/>