Truyện [BHTT] Xuyên Thư
时间:2025-03-12 20:51:21 来源:NEWS 作者:Thể thao 阅读:186次
Hồng Nhiên là một cô gái hết sức bình thường,ệnBHTTXuyênThưlịch thi đấu bóng chuyền vô địch quốc gia tuy hai mươi sáu tuổi đã là tướng quân về hưu, có công ty riêng sinh ý cũng không tệ. Hồng Nhiên không có gia đình, từ bảy tuổi đã được một cụ bà nhận nuôi, hai bà cháu xem nhau như điểm tựa tinh thần của bản thân, cuộc sống bình bình đạm đạm mà trôi qua. Đến năm Hồng Nhiên mười tám tuổi bà đã qua đời, cô phải tự dựa vào bản thân kiếm tiền để sinh hoạt và chăm sóc cửa hàng trang sức của bà, năm hai mươi tuổi cô nhập ngũ tham gia huấn luyện binh lính đặc chủng, trải qua nhiều lần sinh tử, năm cô hai mươi lăm tuổi đã nhận chức tướng quân và huấn luyện 1 nhóm binh đặc chủng khác, năm hai mươi sáu tuổi cô quyết định về hưu mở công ty làm sinh ý và nhờ người đồng chí cũ cũng là một cái chuyên máy tính cái loại này nên công ty không ngừng phát triển, hai mươi bảy tuổi cô giao công ty cho phó tổng, là một cái nữ nhi của một vị chiến sĩ đã hi sinh nhờ cô chăm sóc, rất thông minh có tinh thần lãnh đạo cao nên cô đã bỏ hết đống hồ sơ và công việc lại cho phó tổng rồi đi nghĩ dưỡng ở một bán đảo. Mọi chuyện cũng xảy ra lúc này đây.
Trên chuyến tàu chở du khách ra đảo một nhóm người từ trực thăng xuống che kín mặt dẫn theo “hàng nóng” tới không ngừng bóp cò. Xung quanh tiếng hét không dứt số người còn sống dần dần ít lại. Đột nhiên:
Oanh
Một tiếng nổ lớn vang vội phát ra từ phía cuối tàu. Hồng Nhiên thấy vậy liền biết đây chắt chắn là bọn khủng bố vì cô đang trong phạm vi của thành phố S, nơi thủ tướng mới nhậm chức sinh sống. Cô từng nghe nói trong tuần này thủ tướng sẽ cải trang đến bán đảo để ký kết một cái hiệp nghị gì đó. Không ngờ lại là hôm nay, thật xui xẻo.
Hồng Nhiên nhìn tràng cảnh huyết chảy thấm đỏ một vùng biển thế này chỉ có thể cảm thấy bực bội vì bị phá kế hoạch nghĩ dưỡng.
Đảo mắt qua lại Hồng Nhiên dừng lại trên người một bé gái khá xinh xắn chỉ khoảng năm đến sáu tuổi đang hoảng sợ nhưng lại không hét lên một tiếng nhìn cảnh tượng khủng khiếp này. Cô không do dự liền chạy lại bế con bé này đi đến nơi để tàu cứu hộ vừa chạy vừa cằm tất cả thẻ chứng minh và thẻ ngân hàng cho con bé để con bé xinh xắn này có thể sống cuộc sống hạnh phúc sau này mà không có người thân.
Từ sau lưng không ngừng chuyền đến cảm giác bỏng rát đau đớn. 'Nha, trúng đạn đâu', cô cắn răng để con bé lên thuyền và đẩy nó đi thật xa.
"Aaaa...hic...hic...sợ...sợ hic hic"
Con bé từ khi lên thuyền không ngừng nấc lên những tiếng nghẹn ngào sợ hãi.
Trên gương mặt xinh đẹp rỉ ra một lớp mồ hôi mịn càng ngày càng nhiều, bây giờ cô biết mình chắt sẽ chết ở đây nên cô không muốn bé gái nhìn thấy cảnh chiếc du thuyền được nhộm bằng máu tươi.
Cô bé khóc, sự sợ hãi hiện rõ trên gương mặt, trong đôi mắt. Cô nhìn con bé nói: "không khóc...yên tâm chút nữa thôi, sẽ có người đến, nhớ kỹ mật khẩu của số thẻ này đều là ngày sinh của chị, trong ví có danh thiếp. Em phải nhớ kỹ, nhớ thật kỷ, tất cả thuộc về em." cô cười, nụ cười mang theo vẻ mệt mỏi. Đôi môi vốn hồng nhuận bây giờ, nó đã tái nhợt. Cô cảm thấy mệt mỏi. Cô sắp không trụ được nữa. Hồng Nhiên dùng hết sức lực còn lại của bản thân đẩy chiếc thuyền đi. Khi chiếc thuyền dần trôi xa cô cũng đã kiệt sức rồi, cô đang chìm xuống đáy đại dương, cô khó thở, cô không còn sức để mà dãy dụa nữa.
'cô sắp chết rồi sao? hẳn là đi.'
Đó là suy nghĩ cuối cùng trong đầu cô. Cô nhìn đôi tay không còn chút sức lực nào đang cố vương lên, đôi bàn tay đã thắm không biết bao nhiêu là máu của người vô tội, chỉ vì chiến tranh. Nhưng trong giây phút cuối cùng của cuộc đời mình cô vẫn có thể giúp được một mạng người. 'Ha ha' cô cười tự giễu trong lòng.
- ----Ta là đường phân cách-----
Trong lúc cô tưởng như mình đã chết trong đầu cô hiện lên một tiếng vang
[Tinh! Khế ước hoàn thành. Dịch chuyển đến không gian hệ thống.]
[Túc chủ người mở mắt ra được rồi... Người chưa chết đâu.]
Âm thanh vang lên trong đầu Hồng Nhiên cô nghe theo lời nói đó mở mắt ra. Đập vào mắt cô là một màu trắng xóa còn cô thì đang lơ lững trong không gian này. Cô nhìn xung quanh không có bất cứ thứ gì ngoài một màu trắng giọng nói kia lại cất lên một lần nữa
[Túc chủ người khỏi tìm. Tôi không có thật thể tôi chỉ có thể giao tiếp với người qua suy nghĩ hoặc giọng nói.]
Hồng Nhiên nghe vậy không khỏi hỏi: "Tại sao ta lại ở đây? không phải ta chết rồi sao!?"
[Túc chủ ngài đã chết nhưng là chết ở thế giớ cũ. Người đã cứu được một sinh linh trong giây phút cuối cùng của cuộc đời mình nên tôi quyết định lập khế ước với người, hơn nữa cô bé đó sẽ là thiên mệnh chi tử trong tương lai nên tôi được lệnh Giúp ngài xuyên qua một thế giới khác, sống thọ chết già, nhưng nếu người hài lòng với dịch vụ "Hệ Thống xuyên thư" thì có thể gia hạng bằng tích phân. Tôi là Hệ Thống mang kí hiệu 3926, tôi sẽ giúp người trong việc tu luyện ở thế giới mới.]
"Tu luyện? Tại sao phải tu luyện?" Hồng Nhiên hỏi.
[Haizzz... Túc chủ a, tôi nói người nghe ở thế giới mới này là cá lớn nuốt cá nhỏ, người yếu thì chết. Hơn nữa đây là thế giới tu luyện người không cần làm ăn người chỉ cần tu luyện, giết yêu thú, bán yêu thú thôi cũng đủ sống nhàn hạ cả đời a~~ mà người tu luyện có thể tiến nhập muôn phái mà có muôn phái chống lưng thì không ai dám đụng tới người]
Hồng Nhiên nghe xong hai từ chống lưng mày liễu liền nhiếu lại trong lòng thầm nghĩ 'Từ trước đến giờ chỉ có mình chống lưng cho người ta chứ không ai dám chống lưng cho mình' khi Lãnh Nhiên suy nghĩ những thứ này cô chính là muốn thử một chút những lời này Hệ Thống có thể nghe hay không.
Trước mặt cô hiện ra một bản màu xanh lam, trong tay cô cũng bất giác xuất hiện ra một cây bút. Hệ Thống lại nói:
[Túc chủ người không muốn người khác chống lưng cho mình thì chỉ có một cách là người phải mạnh, mạnh đến nổi không ai dám đụng tới người, người hiểu không!?
Bây giờ người có thể tạo ra một cơ thể mới ở thế giới mà người sắp đến] Hồng Nhiên thầm cười giễu 'ha ha... Quả nhiên có đọc được suy nghĩ'
Trên chuyến tàu chở du khách ra đảo một nhóm người từ trực thăng xuống che kín mặt dẫn theo “hàng nóng” tới không ngừng bóp cò. Xung quanh tiếng hét không dứt số người còn sống dần dần ít lại. Đột nhiên:
Oanh
Một tiếng nổ lớn vang vội phát ra từ phía cuối tàu. Hồng Nhiên thấy vậy liền biết đây chắt chắn là bọn khủng bố vì cô đang trong phạm vi của thành phố S, nơi thủ tướng mới nhậm chức sinh sống. Cô từng nghe nói trong tuần này thủ tướng sẽ cải trang đến bán đảo để ký kết một cái hiệp nghị gì đó. Không ngờ lại là hôm nay, thật xui xẻo.
Hồng Nhiên nhìn tràng cảnh huyết chảy thấm đỏ một vùng biển thế này chỉ có thể cảm thấy bực bội vì bị phá kế hoạch nghĩ dưỡng.
Đảo mắt qua lại Hồng Nhiên dừng lại trên người một bé gái khá xinh xắn chỉ khoảng năm đến sáu tuổi đang hoảng sợ nhưng lại không hét lên một tiếng nhìn cảnh tượng khủng khiếp này. Cô không do dự liền chạy lại bế con bé này đi đến nơi để tàu cứu hộ vừa chạy vừa cằm tất cả thẻ chứng minh và thẻ ngân hàng cho con bé để con bé xinh xắn này có thể sống cuộc sống hạnh phúc sau này mà không có người thân.
Từ sau lưng không ngừng chuyền đến cảm giác bỏng rát đau đớn. 'Nha, trúng đạn đâu', cô cắn răng để con bé lên thuyền và đẩy nó đi thật xa.
"Aaaa...hic...hic...sợ...sợ hic hic"
Con bé từ khi lên thuyền không ngừng nấc lên những tiếng nghẹn ngào sợ hãi.
Trên gương mặt xinh đẹp rỉ ra một lớp mồ hôi mịn càng ngày càng nhiều, bây giờ cô biết mình chắt sẽ chết ở đây nên cô không muốn bé gái nhìn thấy cảnh chiếc du thuyền được nhộm bằng máu tươi.
Cô bé khóc, sự sợ hãi hiện rõ trên gương mặt, trong đôi mắt. Cô nhìn con bé nói: "không khóc...yên tâm chút nữa thôi, sẽ có người đến, nhớ kỹ mật khẩu của số thẻ này đều là ngày sinh của chị, trong ví có danh thiếp. Em phải nhớ kỹ, nhớ thật kỷ, tất cả thuộc về em." cô cười, nụ cười mang theo vẻ mệt mỏi. Đôi môi vốn hồng nhuận bây giờ, nó đã tái nhợt. Cô cảm thấy mệt mỏi. Cô sắp không trụ được nữa. Hồng Nhiên dùng hết sức lực còn lại của bản thân đẩy chiếc thuyền đi. Khi chiếc thuyền dần trôi xa cô cũng đã kiệt sức rồi, cô đang chìm xuống đáy đại dương, cô khó thở, cô không còn sức để mà dãy dụa nữa.
'cô sắp chết rồi sao? hẳn là đi.'
Đó là suy nghĩ cuối cùng trong đầu cô. Cô nhìn đôi tay không còn chút sức lực nào đang cố vương lên, đôi bàn tay đã thắm không biết bao nhiêu là máu của người vô tội, chỉ vì chiến tranh. Nhưng trong giây phút cuối cùng của cuộc đời mình cô vẫn có thể giúp được một mạng người. 'Ha ha' cô cười tự giễu trong lòng.
- ----Ta là đường phân cách-----
Trong lúc cô tưởng như mình đã chết trong đầu cô hiện lên một tiếng vang
[Tinh! Khế ước hoàn thành. Dịch chuyển đến không gian hệ thống.]
[Túc chủ người mở mắt ra được rồi... Người chưa chết đâu.]
Âm thanh vang lên trong đầu Hồng Nhiên cô nghe theo lời nói đó mở mắt ra. Đập vào mắt cô là một màu trắng xóa còn cô thì đang lơ lững trong không gian này. Cô nhìn xung quanh không có bất cứ thứ gì ngoài một màu trắng giọng nói kia lại cất lên một lần nữa
[Túc chủ người khỏi tìm. Tôi không có thật thể tôi chỉ có thể giao tiếp với người qua suy nghĩ hoặc giọng nói.]
Hồng Nhiên nghe vậy không khỏi hỏi: "Tại sao ta lại ở đây? không phải ta chết rồi sao!?"
[Túc chủ ngài đã chết nhưng là chết ở thế giớ cũ. Người đã cứu được một sinh linh trong giây phút cuối cùng của cuộc đời mình nên tôi quyết định lập khế ước với người, hơn nữa cô bé đó sẽ là thiên mệnh chi tử trong tương lai nên tôi được lệnh Giúp ngài xuyên qua một thế giới khác, sống thọ chết già, nhưng nếu người hài lòng với dịch vụ "Hệ Thống xuyên thư" thì có thể gia hạng bằng tích phân. Tôi là Hệ Thống mang kí hiệu 3926, tôi sẽ giúp người trong việc tu luyện ở thế giới mới.]
"Tu luyện? Tại sao phải tu luyện?" Hồng Nhiên hỏi.
[Haizzz... Túc chủ a, tôi nói người nghe ở thế giới mới này là cá lớn nuốt cá nhỏ, người yếu thì chết. Hơn nữa đây là thế giới tu luyện người không cần làm ăn người chỉ cần tu luyện, giết yêu thú, bán yêu thú thôi cũng đủ sống nhàn hạ cả đời a~~ mà người tu luyện có thể tiến nhập muôn phái mà có muôn phái chống lưng thì không ai dám đụng tới người]
Hồng Nhiên nghe xong hai từ chống lưng mày liễu liền nhiếu lại trong lòng thầm nghĩ 'Từ trước đến giờ chỉ có mình chống lưng cho người ta chứ không ai dám chống lưng cho mình' khi Lãnh Nhiên suy nghĩ những thứ này cô chính là muốn thử một chút những lời này Hệ Thống có thể nghe hay không.
Trước mặt cô hiện ra một bản màu xanh lam, trong tay cô cũng bất giác xuất hiện ra một cây bút. Hệ Thống lại nói:
[Túc chủ người không muốn người khác chống lưng cho mình thì chỉ có một cách là người phải mạnh, mạnh đến nổi không ai dám đụng tới người, người hiểu không!?
Bây giờ người có thể tạo ra một cơ thể mới ở thế giới mà người sắp đến] Hồng Nhiên thầm cười giễu 'ha ha... Quả nhiên có đọc được suy nghĩ'
(责任编辑:Thời sự)
最新内容
- ·Nhận định, soi kèo Real Sociedad vs Sevilla, 03h00 ngày 10/3: Áp sát Top 6
- ·Soi kèo góc Palestine vs Hàn Quốc, 21h00 ngày 19/11
- ·Soi kèo góc Trung Quốc vs Nhật Bản, 19h00 ngày 19/11: Đội khách áp đảo
- ·Quang Hà tuổi 43 ‘chán yêu’, thích sống thảnh thơi một mình
- ·Nhận định, soi kèo Pendikspor vs Amed SFK, 20h00 ngày 10/3: Điểm tựa sân nhà
- ·Soi kèo góc Israel vs Bỉ, 2h45 ngày 18/11
- ·Nhận định, soi kèo Persik Kediri vs Arema FC, 15h30 ngày 16/12: Niềm vui xa nhà
- ·Hoa hậu Thiên Ân và dàn á hậu thướt tha trong tà áo 3 miền
- ·Nhận định, soi kèo Nantes vs Strasbourg, 23h15 ngày 9/3: Ca khúc khải hoàn
- ·Soi kèo góc Croatia vs Bồ Đào Nha, 02h45 ngày 19/11
热点内容
- ·Nhận định, soi kèo Chadormalou Ardakan vs Persepolis, 22h15 ngày 7/3: Mệnh lệnh phải thắng
- ·Tuborg Ice tiếp năng lượng khuấy động đại nhạc hội Watera Music Festival
- ·Lý do Á quân Vietnam Idol nghẹn ngào bật khóc giữa sự kiện
- ·Chương trình Giải trí Ấn tượng VTV Awards được trao cho Chị đẹp đạp gió rẽ sóng.
- ·Nhận định, soi kèo Terengganu vs Sabah, 21h00 ngày 7/3: Khó cho cửa trên
- ·Hoa hậu Thiên Ân và dàn á hậu thướt tha trong tà áo 3 miền
- ·Nhận định, soi kèo Brazil vs Ecuador, 4h ngày 28/6
- ·Lệ Quyên: Đã chia tay thì đâu cần đợi đến đóng chung MV?
- ·Nhận định, soi kèo Tijuana vs Atlas, 10h00 ngày 10/3: Trên đà lao dốc
- ·Nhận định, soi kèo Lào vs Philippines, 17h30 ngày 15/12: Cứ ngỡ ngon ăn