Nhận định, soi kèo U21 Thụy Điển vs U21 Hà Lan, 00h00 ngày 21/11

Nhận định 2025-03-03 04:27:34 8765
ậnđịnhsoikèoUThụyĐiểnvsUHàLanhngàthoi tiet   Pha lê - 20/11/2023 07:57  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://game.tour-time.com/news/42f599249.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Soi kèo góc Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2

Các tỷ phú thường trông như thế nào khi còn nhỏ? Liệu con bạn có tính cách của một "anh chàng mọt sách", một "kẻ lạc loài lập dị" hay một cậu bé bị thúc đẩy bởi "cái tát vào mặt"? Nếu có, con bạn có thể đang sở hữu tính cách của một tỷ phú tiềm năng…

1. Mark Zuckerberg: Anh chàng mọt sách

{keywords}
Mark Zuckerberg khi mới bước chân vào Harvard.

Cha của Zuckerberg thường chia sẻ về triết lý nuôi dạy con mà vợ chồng ông đã thống nhất rằng: Bảo vệ con bạn khỏi những lo lắng về tài chính, khuyến khích chúng tìm ra sở thích của mình, bày tỏ niềm tự hào và đặt ra giới hạn.

Khi ở trường dự bị vào đầu những năm 2000, Zuckerberg đã viết một chương trình sử dụng trí thông minh nhân tạo để dự đoán sở thích âm nhạc của người dùng. Sau đó, anh chàng đã đến Harvard và trong khoảng thời gian ngắn ngủi ở đó, Zuckerberg bắt đầu gây dựng Facebook và gặp người vợ tương lai của mình - Priscilla Chan, khi đang xếp hàng chờ vào nhà vệ sinh.

Chan chia sẻ với tờ The New Yorker vào năm 2010: “Anh ấy là một gã mọt sách và chỉ có một chút thời gian dành cho thế giới ngoài kia”.

2. Jeff Bezos: Một kẻ lập dị

{keywords}
Jeff Bezos - tỷ phú giàu nhất thế giới hiện tại.

Bezos lớn lên cùng mẹ và cha dượng (người đã nhận nuôi ông). Ông từng dành cả mùa hè làm việc trong trang trại của ông bà. Ông cũng từng là thủ khoa ở trường trung học và là học sinh được cấp bằng khen quốc gia trước khi nhập học Princeton, nơi ông là một trong khoảng 20 sinh viên của chương trình kỹ thuật điện và khoa học máy tính (EECS).

Một người bạn cùng lớp ở Princeton nhớ lại: "Bạn phải nhớ rằng, hồi đó anh ấy chưa nổi tiếng, và có những người tài giỏi ở khắp mọi nơi. Chúng tôi là một nhóm nam trầm lặng và lập dị".

3. Larry Ellison: Một đứa trẻ lanh lợi, cứng đầu

{keywords}
Larry Ellison là cậu bé rất lanh lợi khi còn nhỏ.

Người sáng lập 73 tuổi của Tập đoàn Oracle được nuôi dưỡng bởi dì và chú của mình trong “một căn hộ chật chội ở khu trung lưu South Side”. Theo mọi người, ông từng là một đứa trẻ lanh lợi và cứng đầu.

Ông đã làm nhiều việc trước khi đầu quân cho một vài công ty công nghệ và cuối cùng thành lập Oracle vào năm 1977 với 2.000 USD, trong đó có 1.200 USD là tiền của mình. Sau  một giai đoạn căng thẳng, đến giữa những năm 1980, Oracle là một trong những công ty khởi nghiệp thành công nhất ở thung lũng Silicon.

4. Bill Gates: Một “boy wonder”

{keywords}
Bill Gates là cậu bé rất toàn diện khi còn trẻ.

Từ nhỏ, Gates đã được mọi người đặt cho biệt danh “boy wonder”, ám chỉ về một cậu bé thông minh, khéo léo và thành công. Gates có một tuổi thơ yên bình ở Seattle, là con trai của một luật sư nổi tiếng và một chủ ngân hàng.

Ông lần đầu tiên tiếp xúc với máy tính vào cuối những năm 1960 khi đang theo học trường dự bị, vào thời điểm mà rất ít người trẻ được tiếp cận. Cuối cùng, điều này dẫn đến công việc được trả lương đầu tiên của Gates ở tuổi 16. Lúc đó, ông làm việc cho một công ty hiện không còn tồn tại có tên là TRW, chuyên số hóa lưới điện ở tây bắc Thái Bình Dương.

Gates sau này nhớ lại: "Đó là một trải nghiệm tuyệt vời đối với tôi, bởi vì TRW đã đưa những lập trình viên giỏi nhất đến đó để lập trình... Tôi sẽ viết mã và những bộ óc siêu thông minh này sẽ xem qua và nói với tôi: 'Này, cái này không tốt lắm, cái này không tốt lắm’, vì vậy toàn bộ kỹ năng lập trình trong thời gian tôi ở đó đã tăng lên một bậc”.

5. Mike Bloomberg: Một đứa trẻ “bình thường”

{keywords}
Mike Bloomberg - một gã “bình thường”.

Bloomberg sinh ra trong một gia đình trung lưu ở ngoại ô Boston. Dù không phải là một học sinh xuất sắc về học thuật, cũng không giỏi thể thao, nhưng ông đã được định hướng đúng cách. Em gái ông từng mô tả anh trai mình "chỉ là một đứa trẻ bình thường".

Sau khi theo học tại Đại học Johns Hopkins, Bloomberg tiếp tục theo học Trường Kinh doanh Harvard, đầu quân cho Phố Wall và trở thành đối tác chung của Salomon Brothers. Sau khi bị sa thải khỏi Salomon Brothers, ông đã bỏ ra 10 triệu USD để thành lập công ty công nghệ thông tin sau này mang tên ông.

6. Amancio Ortega: Người từng nhận "một cái tát vào mặt"

{keywords}
Amancio Ortega đã có một tuổi thơ vất vả.

Tỷ phú cuối cùng trong danh sách này ít được người Mỹ biết đến. Thứ nhất vì ông là người châu Âu, thứ hai ông sống rất ẩn dật. Ortega là người đồng sáng lập hãng bán lẻ Zara ở châu Âu.

Theo tiểu sử, ông lớn lên trong gia cảnh nghèo khó ở Tây Ban Nha thời hậu chiến. Năm ông 14 tuổi, mẹ ông bỏ đi khi cố gắng mua thức ăn ở một cửa hàng nhưng không thể xin nợ thêm được nữa. Nhưng cũng biến cố đó đã thúc đẩy ông trở thành một doanh nhân thành công.  

Người viết tiểu sử Covadonga O'Shea cho rằng: "Hậu quả của ‘cái tát vào mặt’ mà anh ấy phải chịu khi còn nhỏ là thành lập một trong những doanh nghiệp quan trọng nhất của Tây Ban Nha với các chi nhánh ở mọi ngóc ngách trên thế giới".

Hé lộ cách nuôi dạy một tỷ phú qua bài phỏng vấn với cha Bill Gates

Hé lộ cách nuôi dạy một tỷ phú qua bài phỏng vấn với cha Bill Gates

Cách dạy con và đồng hành cùng con được ông Bill Gates Sr. – người cha quá cố của tỷ phú Bill Gates tiết lộ trong một bài phỏng vấn với tạp chí Forbes hồi năm 2016. 

">

Tuổi thơ của các tỷ phú thế giới

Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Enppi, 21h00 ngày 28/2: Rơi điểm đáng tiếc

TV trong phòng khách sạn cũng có thể bị lấy đi. (Ảnh: Shutterstock)

Kết quả cuộc khảo sát với 1.157 chủ khách sạn ở cả châu Âu và châu Á, do Wellness Heaven - cổng thông tin thông tin trực tuyến của Đức đánh giá và hướng dẫn khách sạn, spa sang trọng - thực hiện năm 2019 cho thấy:

Những vật dụng của khách sạn thường bị khách hàng lấy mang theo nhiều nhất là đồ dùng trong phòng tắm như khăn lau, dầu tắm gội và có khi là cả áo choàng, móc treo quần áo… Giấy vệ sinh "biến mất" không chỉ vào lúc cao điểm Covid-19 mà cả khi dịch bệnh đã lắng dịu.

Chủ khách sạn đau đầu vì thói cầm nhầm đồ của du khách - 2

Đã có vụ khách sạn bị mất cả chiếc đại dương cầm. (Ảnh minh họa: vivalifestyleandtravel)

Gần đây có không ít trường hợp "cầm nhầm" táo tợn hơn với mục tiêu là tác phẩm nghệ thuật, lò sưởi, TV hoặc thậm chí cả đàn piano, đệm giường đắt tiền.

Những đồ vật lớn, cồng kềnh đó thường "một đi không trở lại" vào ban đêm sau khi được chuyển bằng thang máy xuống bãi đậu xe ở tầng ngầm. Một chủ khách sạn cho biết.

Chủ khách sạn đau đầu vì thói cầm nhầm đồ của du khách - 3

Khó tìm ra thủ phạm lấy đồ vì nhiều người ra vào khách sạn, nhà hàng. (Hình minh họa: Guardian)

"Khi đi qua sảnh lễ tân, tôi nhận thấy thiếu một thứ gì đó. Rồi tôi được biết có 3 người đàn ông mặc quần yếm bảo hộ tới mang chiếc grand piano (đại dương cầm) của khách sạn đi. Tất nhiên nó không bao giờ còn xuất hiện trở lại nữa" - chủ khách sạn tại Italia bị mất loại nhạc cụ đắt tiền này kể lại.

Tại một khách sạn ở Pháp, một vị khách bị bắt quả tang đang định "thó" đầu lợn rừng nhồi bông được treo trang trí trên tường. Ngày hôm sau các bạn của vị khách đó thương lượng mua lại tác phẩm nghệ thuật đắt giá này để tặng lại anh ta làm… quà cưới.

Chủ khách sạn đau đầu vì thói cầm nhầm đồ của du khách - 4

Chăn, ga, gối, đệm cũng bị khách "cầm nhầm" từ không ít khách sạn. (Ảnh: awol.junkee.com)

Nhiều khách sạn phàn nàn vì bị mất tranh hoặc các tác phẩm nghệ thuật khác. Những khách sạn hạng sang có cung cấp Ipad (máy tính bảng) cho khách cũng có thể không tìm thấy chúng ở đâu sau khi khách rời đi.

Trường hợp mất máy pha cà phê, máy sấy tóc, ly uống rượu, ấm trà, chăn - gối - ga trải giường, thảm, điều khiển TV… khá phổ biến. Thậm chí cả đệm cao cấp thường có giá tới vài ngàn Euro cũng bị lấy đi với xác suất tại các khách sạn 5 sao cao hơn các khách sạn khác tới 8 lần. Có khách sạn còn mất toàn bộ bảng số các phòng (?)

Chủ khách sạn đau đầu vì thói cầm nhầm đồ của du khách - 5

Khăn tắm thường bị lấy đi tại các khách sạn hạng sang. (Ảnh: USAToday)

Tại Salzburg, Áo có trường hợp mất băng ghế bằng gỗ thông thơm đặt trong phòng Spa, hoặc vụ toàn bộ hệ thống âm thanh nổi trong một spa ở Đức biến mất sau một đêm…

Trong số các món đồ bị biến mất theo kiểu "kỳ quặc" còn có: vòi sen mát xa thủy lực, bệ ngồi bồn cầu, ống thoát nước, tượng đặt ngoài trời… thậm chí cả bồn rửa.

Các nhà hàng thường bị mất ly tách, gạt tàn, ống hút kim loại, dao kéo, lọ cắm hoa.

Chủ khách sạn đau đầu vì thói cầm nhầm đồ của du khách - 6

Bài toán khó với các chủ nhà hàng, khách sạn: Làm sao giải mã thói quen "cầm nhầm" đồ của một số khách?

Để tìm lời giải cho bài toán "cầm nhầm đồ" không dễ vì khách sạn, nhà hàng là những nơi đông người ra vào. Nên có chủ khách sạn đành đối phó bằng cách đặt một số món đồ "độc lạ" trong phòng làm quà tặng miễn phí, với hy vọng khách sẽ chú ý đến chúng hơn.

Hoặc có chủ nhà hàng đặt thiết kế riêng những vật trang trí như gạt tàn độc đáo, để nếu khách lấy đi thì cũng là cách để quảng bá cho thương hiệu của mình…

Vì sao phải đổ nước sôi vào bồn cầu ngay khi nhận phòng khách sạn?

Vì sao phải đổ nước sôi vào bồn cầu ngay khi nhận phòng khách sạn?

Lý do được nhân viên cấp cao của một khách sạn tiết lộ có thể sẽ khiến bạn phải rùng mình.

">

Chủ khách sạn đau đầu vì thói 'cầm nhầm' đồ của du khách

Giá nhà đất đắt đỏ là một trong những lý do khiến nhiều người Nhật ngại kết hôn. Ảnh: Mainichi Shimbun.

Thiết kế nhà kiểu mới

Vào năm 2017, cuộc thi thiết kế nhà tí hon được phát động tại làng Kosuge (tỉnh Yamanashi) đã thu hút nhiều người tham dự.

Mục đích của cuộc thi là khuyến khích sử dụng tài nguyên hiện có trong khu vực và quảng bá các căn nhà có diện tích nhỏ tới nhóm đối tượng là người trẻ thành thị.

Ngoài xây dựng nhà thực tế, ban tổ chức còn cho phép thí sinh gửi bản phác thảo ý tưởng kèm hướng dẫn sử dụng để ngay cả những người không xuất thân từ ngành kiến ​​trúc cũng có thể tham gia.

Từ 49 bài dự thi vào năm 2017, số thí sinh đã tăng lên 265 người sau 2 năm. Năm 2020, tỉnh Yamanashi nhận được 336 bài thi từ khắp Nhật Bản. Trong đó, 55% người nộp đơn là sinh viên đại học hoặc thạc sĩ đang theo học chuyên ngành kiến ​​trúc, 35% là kiến ​​trúc sư và các chuyên gia nhà đất khác.

gioi tre Nhat do xo mua nha ti hon anh 2

Nhà tí hon là lựa chọn của nhiều cặp vợ chồng trẻ.

Người chiến thắng sẽ nhận được số tiền 300.000 yen (khoảng 2.900 USD). Điểm nhấn của các thiết kế năm nay là "studio tự cung tự cấp" - tác phẩm đã giành được giải thưởng đặc biệt của thị trưởng.

Trong bản thiết kế, tác giả mô tả đây là ngôi nhà nhỏ được bao quanh bởi cây cối, cho phép mọi người có thể tự đáp ứng nhu cầu về điện nước thông qua sự kết hợp của các tấm pin năng lượng mặt trời và nước mưa được chiết lọc. Sáng kiến này được xem như bước đột phá trong cuộc chiến chống lại sự nóng lên toàn cầu.

“Do tỷ lệ sinh giảm, dân số già hóa nhanh chóng, người dân không còn cần những ngôi nhà lớn. Cả khu vực thành thị và nông thôn đều đang chứng kiến những ngôi nhà bị bỏ trống. Thay vì dành cả cuộc đời để trả các khoản vay mua nhà đắt đỏ, tôi đoán nhiều người đang tìm kiếm những lựa chọn khác - thứ không khiến họ bị ràng buộc về tài chính”, Takao Wada (73 tuổi), trưởng ban thư ký cuộc thi, nói với Mainichi Shimbum.

Nỗi sợ trả nợ cả đời

Takeshi Hosaka - kiến trúc sư - quyết định cùng vợ rời Yokohama đến Tokyo để tìm không gian sống thích hợp. Là người mê xu hướng nhà diện tích nhỏ, Hosaka tự xây dựng cho mình căn hộ theo sở thích. Nơi ở mới của đôi vợ chồng chỉ rộng 19 m2, với mái nhà được làm theo hình cánh buồm.

Phần mái được thiết kế thông minh giúp khuếch tán ánh sáng vào nơi không nhận được ánh nắng trực tiếp từ hai cửa sổ chính.

“Vào mùa đông, hai giếng trời sẽ mang ánh sáng dịu nhẹ vào nhà. Còn tới mùa hè, cả nơi đây sẽ tràn ngập trong không khí phấn khởi như ở một đất nước nhiệt đới”, Hosaka nói với Dezeen.

Ngoài ra, ngôi nhà còn được lấy cảm hứng từ kiến trúc của những biệt thự châu Âu thời cổ đại. Tuy bị hạn chế về diện tích, các nội thất trong nhà vẫn đầy đủ, tiện nghi, có không gian vừa đủ cho việc đọc sách, nghe nhạc và thư giãn.

Hosaka chú trọng phân định bố cục rõ ràng giữa phòng khách, nhà bếp, phòng tắm và phòng ngủ.

gioi tre Nhat do xo mua nha ti hon anh 3
gioi tre Nhat do xo mua nha ti hon anh 4

Ngôi nhà của Hosaka vẫn đáp ứng những nhu cầu cần thiết. Ảnh: Dezeen.

Không chỉ ở Nhật Bản, một số quốc gia châu Á khác cũng đang thay đổi sở thích về nhà ở, điển hình là Hàn Quốc. Thay vì tiết kiệm khoản tiền quá lớn để sở hữu một căn hộ ở thủ đô Seoul, những người 20-30 tuổi có xu hướng chọn nhà siêu mỏng.

Với họ, đây là giải pháp khả thi và có thể trút bỏ gánh nặng mang tên “không có tiền mua nhà, không nên lập gia đình”.

Vợ chồng kiến trúc sư Choi Min-wook nằm trong số những người tiên phong xây nhà nhỏ. Cơ ngơi của họ chỉ bằng 1/3 các ngôi nhà bình thường khác ở xứ sở kim chi. Song cả hai vẫn hài lòng với quyết định của mình.

Căn nhà có 5 tầng, mỗi tầng được sử dụng với mục đích riêng biệt. Khi xây dựng xong, ngôi nhà nhỏ bé của cặp vợ chồng vô tình được nhiều người biết đến. Họ được nhiều đài truyền hình và các tờ báo uy tín trong nước tìm đến phỏng vấn.

Trong khi giá nhà đất tăng lên chóng mặt, nhờ các mô hình nhà ở kiểu mới như nhà siêu mỏng, nhà tí hon, giấc mơ sở hữu một cơ ngơi cho riêng mình với thế hệ trẻ không còn xa vời.

Cô bé 11 tuổi tổn thương vì bị bao bọc thái quá, òa khóc vì sợ mẹ giận

Cô bé 11 tuổi tổn thương vì bị bao bọc thái quá, òa khóc vì sợ mẹ giận

Cô bé Thảo My ví mình như chú bướm, được cái kén gia đình bảo vệ quá nghiêm ngặt nên không thể phát triển theo cách của mình được.

">

Sợ giá đất đắt đỏ, giới trẻ Nhật đổ xô mua nhà tí hon

Gần đây, câu chuyện chương trình giáo dục phổ thông nổ ra những tranh cãi, tranh luận trái chiều. Lướt qua một vài bài viết, tôi thấy dường như chúng ta đang nhìn nhận vấn đề chưa được đúng đắn. Với luận điểm đầu tiên – cho rằng kiến thức được dạy trong chương trình phổ thông hiện nay là "thiếu thực tiễn", "học xong chẳng để làm gì" – tôi thấy đây là một quan điểm khá thiển cận và phiến diện. Bởi, kiến thức trong chương trình phổ thông hiện diện ở khắp mọi nơi trong cuộc sống.

Chúng ta học Toán để biết cách cộng, trừ, nhân, chia, để biết tính toán sao cho đúng, để tính được rằng khi giải quyết một vấn đề, nên lựa chọn phương án nào, cách làm như thế nào cho tiết kiệm. Chúng ta học Vật lý để biết được rằng làm thế nào để hoàn thành công việc với ít thiệt hại nhất, để giảm tải mức hao phí khi thực hiện một công việc, một hoạt động.

Chúng ta học Hóa học để biết được rằng tại sao lại không đựng vôi trong chậu nhôm, tại sao "lúa chiêm lấp ló đầu bờ, hễ nghe tiếng sấm phất cờ mà lên", tại sao phải bón phân này vào loại đất này. Chúng ta học Văn để biết cách làm một tờ đơn, một tờ biên bản, biết cách viết một cái email, biết cách thuyết trình trước mọi người sao cho thuyết phục và hấp dẫn... Đó, tất cả những kiến thức đó đều được dạy ở trong trường phổ thông chứ không ở đâu xa.

>> 'Người Việt học tích phân, đạo hàm như những Toán học gia'

Luận điểm thứ hai – cho rằng kiến thức của môn nào cũng quan trọng – tôi thấy quan điểm này chỉ đúng một phần. Bởi, kiến thức của môn nào cũng quan trọng, nhưng không phải kiến thức của môn nào cũng sẽ được dùng trong công việc và sự nghiệp của mỗi người.

Tôi nhớ đến bức thư của một hiệu trưởng người Singapore gửi các bậc phụ huynh, trong đó có đoạn viết: "Xin hãy nhớ rằng, trong số các em, những người có mặt tại kỳ thi, có người sẽ là một nghệ sĩ, người không cần hiểu sâu về Toán. Có người sẽ là một doanh nhân, người không cần phải quá quan tâm đến lịch sử hay văn học Anh. Có người sẽ là một nhạc sĩ, người mà với họ, môn Hóa học sẽ chẳng có ý nghĩa gì nhiều. Có người sẽ là một vận động viên, người mà việc rèn luyện thể chất sẽ quan trọng hơn là môn Vật lý, giống như vận động viên Schooling của chúng ta...".

Đúng vậy, mỗi một con người sinh ra trong cuộc đời đều mang trong mình những giá trị khác nhau, đồng nghĩa với những sứ mạng và công việc khác nhau. Và, như Albert Einstein đã từng nói: "Ai cũng là thiên tài. Nhưng nếu bạn đánh giá một con cá bằng khả năng leo cây, nó sẽ sống suốt đời với niềm tin rằng nó là kẻ đần độn".

Mỗi con người khi thực hiện một công việc, một sự nghiệp nhất định, đều chỉ cần một số kỹ năng nhất định. Thử hỏi, một kỹ sư về điện thì có cần phải học kỹ, học sâu về nền kinh tế nước Mỹ? Hay một giáo viên dạy Ngữ văn có cần phải làm được những bài tích phân khó?

>> 'Cần học đạo hàm, tích phân dù không sử dụng ngoài đời'

Vậy vấn đề then chốt đang nằm ở đâu? Có lẽ, vấn đề đang nằm ở việc chương trình phổ thông hiện nay đang nặng về tính đánh đố, hàn lâm, thử thách IQ hơn là việc áp dụng kiến thức vào thực tiễn. Giống như thầy giáo dạy Toán cao cấp của tôi từng nói: "Các anh, các chị ở đây đã bao giờ tự hỏi xem chúng ta học Toán để làm gì chưa? Chắc hẳn, hầu hết chúng ta ngồi ở đây đều nghĩ rằng học Toán chỉ để đi thi và kiểm tra. Thật ra điều này cũng đúng, vì chương trình của chúng ta vẫn còn nặng về tính đánh đố và kiểm tra hơn là việc dạy cho sinh viên rằng kiến thức này áp dụng vào việc gì".

Vậy nên, phương pháp khả thi nhất hiện tại có lẽ là nên định hướng cho học sinh, gắn kiến thức với thực tiễn, thay vì ra những bài Toán tích phân, đạo hàm đánh đố, siêu khó chỉ để biến học sinh thành những con robot giỏi tính toán.

Trung Kiên

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

">

'Bắt học sinh đánh vật với tích phân, đạo hàm'

友情链接