LG GM730 sẽ bán trong tháng 7 tới
![1.jpg 1.jpg](https://vnn-imgs-a1.vgcloud.vn/image1.ictnews.vn/15/29/00/1529009b7a49c780fc8098541c66575c_1.jpg)
本文地址:http://game.tour-time.com/news/369a099628.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
" />
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo AS Monaco vs Auxerre, 1h00 ngày 2/2: Quá khó cho tân binh
Bắt đầu từ những mảng màu hài hòa
Màu sắc là một trong những yếu tố ảnh hưởng nhiều tới tinh thần và sự thư giãn. Báo cáo xu hướng thiết kế năm 2023 của Hiệp hội Nhà tắm và Nhà bếp Quốc gia (Mỹ) có chỉ ra rằng, các phòng tắm theo đuổi phong cách spa tiếp tục trở nên phổ biến. Trong đó, người dùng có xu hướng sử dụng ngày càng nhiều màu xanh lam (42%) và xanh lá cây (37%) để mang lại cảm giác yên bình, thư thái.
Đưa không gian spa vào phòng tắm tại nhà
Người con gái của con không nhất thiết phải là một người nội trợ ba đầu sáu tay,một mình chuẩn bị mấy mươi mâm cỗ cho cả gia đình chồng. Nhưng cô ấy nhất thiếtphải là một người có kiến thức về thực phẩm và sức khỏe.
Người con gái của con không nhất thiết phải tất bật chạy ra chợ sau giờ tan sởvà hì hụi nấu bữa cơm đủ ba món canh, mặn, xào ngày này qua ngày khác. Mẹ hiểurằng phụ nữ thời nay phải đi làm vất vả không kém cánh đàn ông nên thật thiếucông bằng khi bắt họ phải đảm đương trăm thứ việc nhà. Nhưng cô gái của con, dùbận rộn thế nào, nhất thiết phải dành sự quan tâm đúng mức cho bữa ăn gia đình.Cô ấy phải hiểu rằng, cơm hàng cháo chợ không phải là một giải pháp lâu dài vàcăn bếp nguội lạnh sẽ đẩy mọi người ra xa nhau. Cô ấy có thể thuê người làm, đặtmón ăn nấu sẵn... nhưng mẹ hy vọng chính cô ấy sẽ là người soạn thực đơn, hâmnóng thức ăn, đặt vào mâm tươm tất và gọi mọi người về quây quần bên bàn ăn.
Vậy đó, mẹ không nghĩ rằng con nhất thiết phải chọn một người vợ nấu ăn thậtngon hay làm nội trợ thật giỏi. Điều con cần là một cô gái hiểu vai trò của mìnhlà giữ lửa cho gia đình. Và cô ấy, bằng cách này hay cách khác, sẽ giữ cho máinhà của con luôn bình yên và ấm áp.
Chúc con sẽ sớm tìm được một cô gái như thế trong cuộc đời mình.
Cao Bảo Vy
(Theo Phunuonline)
">Thư mẹ gửi con trai về cách chọn vợ
Để tạo dựng một không gian tiết kiệm năng lượng, cần kết hợp nhiều yếu tố đan xen. Theo Thạc sĩ, kiến trúc sư Phạm Thanh Truyền, người được vinh danh 100 kiến trúc sư toàn cầu tại Đại hội Hội Kiến trúc sư Quốc tế (UIA) tổ chức ở Hàn Quốc năm 2017, yếu tố cần đầu tiên là thiết kế diện tích phù hợp với công năng. Nhiều năm làm tư vấn thiết kế, ông Truyền gặp nhiều gia chủ mong muốn một không gian rộng, một phần do sở thích, một phần do tư tưởng "nhà cao cửa rộng". Đôi khi có những người thích thể hiện, thích phòng này phòng kia của mình lớn hơn hàng xóm hay bạn bè...
"Gặp những đơn đặt hàng như thế, tôi vẫn khuyên các chủ nhà nên thiết kế diện tích vừa đủ, vừa đúng, làm lớn quá sẽ lãng phí. Ví dụ, một phòng ngủ 50 m2, chưa kể toilet, đặt chiếc giường King Size vẫn bị lọt thỏm trong không gian, nhìn không cân đối, vừa không đẹp vừa lãng phí", vị kiến trúc sư chia sẻ.
Chính sự lãng phí không gian sẽ kéo theo sự lãng phí của nhiều thứ khác, trong đó có năng lượng. Ngoài diện tích thì chiều cao của không gian cũng cần phù hợp với công năng sử dụng, không nên làm cao quá. Tỷ lệ giữa chiều cao, chiều ngang, chiều dài phải hài hòa mới tạo nên một không gian đẹp và tối ưu về mọi mặt.
Để góp phần tiết kiệm năng lượng, các phòng cần được thông gió tự nhiên và tiếp xúc với thiên nhiên. Tuy nhiên, không phải cứ nhiều ánh sáng tự nhiên hay nhiều gió đều tốt, vì sẽ có những tác dụng ngược. Ví dụ, nhiều nắng quá sẽ gây tốn điện khi sử dụng điều hòa làm mát. Hay một số ngôi nhà thiết kế không phù hợp, mở giếng trời ở bếp, khi nấu ăn, gia chủ phải đội mũ vì nắng chiếu vào nhiều quá. "Việc đưa yếu tố thiên nhiên vào nhiều quá đôi khi cũng gây bất lợi cho người sử dụng, vô tình đốt nóng không gian, nhất là khi Việt Nam nằm ở khu vực nhiệt đới gió mùa", ông Truyền nhận xét.
Những lưu ý khi thiết kế không gian sống để tiết kiệm điện
Nhận định, soi kèo Gloria Buzau vs Botosani, 21h00 ngày 4/2: Chủ nhà thắng thế
Hình ảnh bên trong một trại giảm cân ở Trung Quốc.
Cuộc trò chuyện cuối cùng với con gái
"Con không biết chuyện gì đang diễn ra. Mấy ngày nay con không xuống cân được chút nào, ăn uống cũng không nhiều. Con nhớ nhà lắm", đọc được tin nhắn đó từ con, bà Han, mẹ của Zhang Meihui, đã động viên cô. Hôm đó là sinh nhật 20 tuổi của con gái, bà không ngờ đó là cuộc trò chuyện cuối cùng với con gái.
Trong cuộc gặp gỡ với phóng viên hôm 9/8, bà Han đã kiệt quệ cả thể chất lẫn tinh thần sau những ngày lo hậu sự và đòi lại công bằng cho con. "Đêm nào tôi cũng mơ thấy ác mộng. Con bé đã thực sự ra đi rồi sao?", bà nói.
Bà nhớ lại lần đầu tiên con gái nói về "Trại huấn luyện giảm cân 360". Đó là một ngày năm 2019, Meihui kể đã tìm thấy một trung tâm giảm cân ở Cáp Nhĩ Tân trên mạng. Sau khi đọc review của những người từng tập luyện ở đây, cô cảm thấy hiệu quả ở đó khá tốt và muốn thử.
Khi đó, Meihui vừa tốt nghiệp cấp 3, cô cao 1,68m nhưng nặng tới 100 kg. Bà Han ủng hộ con gái giảm cân. Sau 2 tháng tham gia trại giảm cân, Meihui đã giảm được 20 kg.
Ngày 15/7 năm nay, Meihui một lần nữa muốn trở lại trại giảm cân. Bà Han đã nộp 4.500 tệ lệ phí, hy vọng con sẽ tiếp tục đạt được mục tiêu, nhưng cuối cùng tai nạn đã xảy đến.
"7h sáng 30/7, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ trung tâm, hỏi con gái tôi có mắc bệnh nền nào trước đây không. Tôi đáp 'Không', đầu dây bên kia đột ngột cúp máy. Hơn 10 phút sau, họ gọi lại thông báo con gái tôi đang ở bệnh viện. Sau đó bác sĩ thông báo con gái tôi đã qua đời".
![]() |
Nhiều thanh niên trẻ tuổi ở Trung Quốc tham gia trại giảm cân. Ảnh minh họa. |
Bà Han như chết lặng khi nghe tin dữ. Cả gia đình lập tức tới bệnh viện số 2 Cáp Nhĩ Tân để xem tình hình. Bác sĩ cho biết nguyên nhân cái chết của Meihui vẫn chưa được làm rõ, song cô gái đã tử vong trước khi tới bệnh viện.
"Một nhân viên trại huấn luyện có mặt tại thời điểm đó nói rằng con gái tôi bị co giật đột ngột trong ký túc xá vào buổi sáng. Học viên khác nhìn thấy liền báo cho giáo viên. Giáo viên đã tiến hành cho thở máy, ép tim, hồi sức tim. Gọi điện cho xe cấp cứu nhưng sợ chậm trễ nên sau đó một giáo viên khác đã chở Meihui tới bệnh viện".
Ngày hôm sau, bà Han đã tới trung tâm để làm rõ nguyên nhân cái chết của con gái, nhưng phía trung tâm từ chối cung cấp camera giám sát với lý do bí mật kinh doanh.
Sau khi tìm hiểu, phóng viên được biết tên đăng ký kinh doanh của "Trại huấn luyện giảm cân 360" mà bà Han nhắc đến là "Heilongjiang Shenlu Zero Sports Fitness Co., Ltd.", thành lập năm 2018. Phạm vi kinh doanh đăng ký là "trong nhà", "dịch vụ giải trí và thể dục" (không bao gồm khí công), phát triển thể chất ngoài trời, dịch vụ địa điểm huấn luyện quân sự giải trí, không bao gồm mô tả dịch vụ có từ "giảm cân".
Khi gọi điện theo số của cán bộ trại huấn luyện mà bà Han cung cấp, phóng viên bị từ chối cuộc gọi nhiều lần. Phóng viên cũng gọi cho chi nhánh của Văn phòng Công an Cáp Nhĩ Tân, các nhân viên cho rằng đây là một vụ án dân sự.
Gia đình nạn nhân cho biết cuộc khám nghiệm tử thi đã được thực hiện và họ sẽ kháng cáo.
Theo Zing
">Cô gái 20 tuổi đột tử trong trại giảm cân ở Trung Quốc
Ghen cao thủ">
Chuyện tình bi thảm của cô gái mù với gã chồng cuồng ghen
Chị H và con gái chung với anh T
Chết lặng trước thái độ lạnh nhạt của người yêu, lại biết tin người yêu sắp đi du học nên H hoang mang vô cùng. Cũng may là H mang thai vào mùa đông nên dù cái thai ngày càng lớn nhưng những người xung quanh không phát hiện. H cũng giấu nhẹm chuyện mang thai với bố mẹ ở quê.
Không nỡ dứt bỏ đứa con đã thành hình trong bụng, vừa thi hết học kỳ năm đó, H vào nhà hộ sinh B để sinh em bé. Chị giấu tên thật của mình, lấy tên là Th. Đứa trẻ sinh ra nặng 3kg. H tự nhủ, mình không được nhìn con, không được cho con bú, không được có hành động nào quyến luyến con, dù chị đang đau từng khúc ruột. Trong đêm đầu tiên, khi nằm cạnh con và nghe bé thở nhẹ nhàng, H đã nghĩ đến chuyện đưa con về nhà nuôi.
Nhưng nghĩ đến chuyện bản thân đang là sinh viên, vẫn sống dựa vào tiền chu cấp của bố mẹ nên H nén lại tất cả. Vừa lo mẹ cha đã quá vất vả, lại vừa sợ bạn bè người thân chê cười, nên trong đêm trời giá rét, H đã bồng bột bỏ trốn khỏi nhà hộ sinh. Trước khi đi, H để lại một lá thư nhờ các bác sĩ trong nhà hộ sinh gửi bé làm con nuôi.
Giây phút xa con, H đau đớn hôn lên má con với niềm hi vọng đứa trẻ sẽ nhận được một mái ấm tốt hơn khi ở với mẹ.Thời gian thấm thoát thoi đưa, cũng tới ngày H ra trường và bắt đầu tự lập cho cuộc sống của mình. H kết hôn với anh Lê Thanh T - người đàn ông hơn chị 5 tuổi, là một kiến trúc sư và đã có công ty riêng. Hạnh phúc tưởng như tràn trề khi H có thai, nhưng chị lại hồi tưởng về những ngày đen tối của thời sinh viên ấy.
Từ hôm đó, nỗi nhớ con vốn vẫn quay quắt lại khiến chị quặn thắt. Nhiều đêm nằm cạnh chồng, H lại giật mình thảng thốt gọi con rồi khóc lóc. Anh T lúc đó cũng chỉ biết tình yêu sinh viên đã khiến vợ đau khổ nhiều, nhưng cũng không ngờ chuyện trước khi có con với anh, H đã từng làm mẹ.
Mỗi lần đi qua nơi mình đã bỏ rơi con, H lại trào nước mắt và chạy đi thật nhanh. Những cảm giác tội lỗi trong quá khứ cứ ùa về trong cô. Cuối cùng, không thể dối lòng mình và cũng không thể giấu giếm được mãi, H đã kể mọi chuyện với chồng. Cứ nghĩ mình sẽ nhận được cái tát trời giáng trong đêm đó, nhưng dường như trước đó anh T đã lờ mờ hiểu ra chuyện gì, nên khi thấy H khóc òa như một đứa trẻ, kể lại nỗi đau trong quá khứ, anh im lặng một lúc rồi ôm vợ vào lòng dỗ dành.
Cái đêm H quyết định nói hết sự thật với chồng cũng là thời khắc chị thấy hạnh phúc nhất cuộc đời. Tuy đau đớn nhưng chị hiểu rằng đã có anh bên cạnh và chia sẻ với chị mọi điều trong quá khứ.
Nghe chồng nói sẽ cùng mình tìm lại con, H như mở được tấm lòng. Từ khi lặp lại cảm giác được làm mẹ, mỗi khi đi làm về, chị lại ghé qua nhà hộ sinh B để tìm kiếm thông tin về đứa con, nhưng mọi thứ dường như vẫn mờ mịt. Mỗi lần chăm chút cho đứa con thứ hai, chị lại sụt sùi vì nhớ thương cho đứa trẻ năm nào. Chị không biết con mình giờ ra sao và đang ở đâu.Một hôm, H đến nhà hộ sinh B và thấy chồng đi từ trong nhà hộ sinh ra.
Chị hoài nghi: “Phải chăng lại gặp một gã Sở Khanh nữa? Đàn ông vào nhà hộ sinh thì chỉ có dẫn người yêu đi phá thai hoặc thăm bà đẻ. Nhất là, bộ dạng lén lút của anh T thì rất đáng nghi”. Khi chị vào phòng hành chính, cô nhân viên nở nụ cười tươi và nói: “Chúc mừng chị, đã tìm thấy địa chỉ cháu bé con chị đang ở. Địa chỉ đây, chị cầm đi”. Mắt H nhòa đi, chị không tin vào sự thật.
Con gái chị đang ở trung tâm chăm sóc trẻ mồ côi cách nhà chị chỉ 30 km. Điều làm chị ngỡ ngàng hơn là người tìm ra đứa trẻ chính là người đàn ông vừa đi ra từ nhà hộ sinh - chồng chị. Cầm địa chỉ trên tay, nước mắt chị lăn dài, chị đã hiểu lầm anh. Chị chạy thẳng xe về nhà gặp chồng.Hóa ra, từ ngày chị H ở cữ, anh T đã âm thầm đi tìm con gái cho vợ. T thường đến nơi H đã sinh con và hỏi cặn kẽ về những ca sinh trong tháng cùng với H.
Anh hỏi về những đứa trẻ bị bỏ lại ở nhà hộ sinh. Tuy nhiên, trong mọi trường hợp, không có sản phụ nào tên là H. Tháng đó, theo sổ sách ghi lại có ba ca xin bệnh viện giới thiệu cho làm con nuôi và không ai có tên giống vợ anh. Điều ấy khiến việc tìm kiếm càng khó hơn.
Anh T xin lại 3 địa chỉ của cả 3 đứa trẻ để đi thăm chúng. Anh lần lượt đến các địa chỉ được cung cấp. Tại một trại trẻ mồ côi nằm ở ngoại thành Hà Nội, anh gặp một đứa trẻ được giới thiệu là từ nhà hộ sinh chuyển đến. Nhìn đứa trẻ có tên Đông (vì sinh vào mùa đông), anh thấy rất gần gũi.
Đứa trẻ cũng có nét giống với H. Anh liền lấy mẫu tóc của cháu và mang về nhà. Ngay hôm sau, anh mang mẫu tóc của H và đứa trẻ đến một trung tâm xét nghiệm AND. Một tuần sau, kết quả họ là mẹ con ruột. Anh T mừng như muốn khóc. Tim anh đập mạnh như chưa bao giờ hồi hộp đến vậy. Là máu mủ ruột già, anh muốn báo cho vợ để chị mừng, nhưng sợ chị buồn nên anh mang địa chỉ đến nhà hộ sinh, nếu vợ anh đến tìm, thì nhờ họ chuyển thông tin tới chị.
Nghe hành trình tìm lại con của chồng, chị H bật khóc. Ngay hôm sau, anh chị lên trại trẻ mồ côi đón con gái về. Anh chị được khuyến cáo nên xét nghiệm lại ADN và lần này họ đưa con đến Trung tâm công nghệ di truyền và phân tích AND Hà Nội. Ngày đến nhận kết quả, cả gia đình đều hồi hộp chờ đón điều hạnh phúc. Khi Giám đốc trung tâm mang bảng kết quả ra đọc cho cả nhà nghe, H và chồng ôm chặt con rồi khóc.
Đứa con H tìm kiếm bao năm nay đã trở về với chị. Kể lại chuyện, chị H lại bật khóc như đứa trẻ: “Cuộc đời tôi như vậy là quá hạnh phúc rồi. Tôi không nghĩ mình lại có diễm phúc gặp được người như anh. Nếu không có anh, cuộc sống của tôi chắc sẽ mãi như dưới địa ngục”.
Nhìn gia đình chị H vỡ òa trong hạnh phúc, bà Nguyễn Thị Nga - Giám đốc Trung tâm công nghệ di truyền và phân tích AND Hà Nội xúc động: “Cuộc sống quả là có phép màu nhiệm. Người với người sống để yêu nhau, tôi đã thấy được điều này rõ ràng nhất qua câu chuyện gia đình anh T - chị H.
Chứng kiến rất nhiều mảnh đời xoay quanh câu chuyện ADN, nhưng chưa khi nào tôi gặp một câu chuyện nhân văn như thế. Mong cho gia đình anh chị sẽ mãi hạnh phúc”.Cái Tết vừa qua, trong một con ngõ nhỏ tại đường Lương Thế Vinh, quận Thanh Xuân, TP.Hà Nội, gia đình anh T có thêm thành viên mới.
Câu chuyện quá khứ của H chỉ có hai vợ chồng biết. Vợ chồng anh nói với họ hàng là nhận con nuôi để tránh sứt mẻ tình cảm gia đình, nhưng trong thâm tâm anh coi đứa bé là khúc ruột già. Anh T vẫn yêu thương vợ và hai con mà không hề có sự phân biệt nào khác. Cuộc sống đúng là có nhiều phép màu nhiệm mà phép màu nhiệm nhất chính là bắt nguồn từ lòng vị tha của con người.
Nghĩ đến chuyện bản thân đang là sinh viên, vẫn sống dựa vào tiền chu cấp của bố mẹ, vừa lo mẹ cha đã quá vất vả, lại vừa sợ bạn bè người thân chê cười, nên trong đêm trời giá rét, người đàn bà đã bồng bột bỏ trốn khỏi nhà hộ sinh…
Theo Lao động
">Chồng lặn lội tìm đứa con riêng bị bỏ rơi từ 8 năm trước của... vợ
Độc giả Giấc Mơcho rằng người trẻ bây giờ phải đối mặt với quá nhiều khó khăn so với thế hệ trước:"Thời xưa, những người cầm được mấy tấm bằng đại học, nhất là các trường danh giá thời bấy giờ như đại học Thủy lợi, Bách khoa, Hàng hải, Kinh tế quốc dân thì ra trường thường dễ thăng tiến, làm sếp. Đó là lợi thế của người học cao ở thời đại ngày ấy. Còn bây giờ, bạn cầm tấm bằng đại học ra trường, xin vào làm việc ở một công ty nào đó cũng chỉ là nhân viên tập sự. Sự khác nhau của người trẻ thời xưa và thời nay là ở chỗ đó.
Bây giờ, người trẻ cầm bằng đại học, ra trường, làm việc với chế độ 9-9-6 (9h vào làm, 9h tan làm, 6 ngày/tuần), cứ cho là nhận lương 30 triệu một tháng (thực ra đây mức lương trong tưởng tượng chứ chẳng sinh viên ra trường nào mơ tới được), thì thử hỏi sau bao lâu họ mới mua được nhà? Cứ xem trong cái thế hệ trẻ đó, bao nhiêu người đã cố gắng cật lực nhưng vẫn không thể mua được nhà, kể cả nhà ở xã hội? Cứ xem mức lương trung bình mà những người trẻ bây giờ đang nhận được hàng tháng khi có bằng đại học là bao nhiêu? Tôi tin các bạn sẽ hiểu cho những khó khăn mà người trẻ ngay đang phải nhận lấy".
>> Ảo tưởng 'người nhiều bằng cấp phải làm việc cao sang'
Không đồng tình với quan điểm này, bạn đọc Climchỉ ra những lợi thế của giới trẻ thời nay so với thời trước: "Tôi thấy bây giờ, chẳng có đứa trẻ nào sinh ra ở thời đại này mà khổ như trước cả. Điện thoại, laptop, máy tính bảng... nhà nào cũng sắm đầy đủ cả. Mạng internet thậm chí còn phủ sóng tới cả miền quê, hải đảo. Đường xá, xe cộ di chuyển cũng cực kỳ thuận lợi. Trong khi đó, những năm xưa cũ, ai may mắn được sinh ra và lớn lên trong điều kiện như thế chắc đều thành sếp cả, vì mấy ai được ăn học đàng hoàng.
Còn bây giờ, ngay cả một đứa trẻ lười học cũng có thể tốt nghiệp lớp 12, có bằng trung cấp. Thậm chí mấy đứa trẻ không muốn học cũng có nhiều cách để kiếm tiền như làm YouTuber, TikToker, bán hàng online... Đó chính là lợi thế quá lớn của người trẻ ngày nay so với các thế hệ trước.
Sinh viên hồi xưa đi học đại học, dù nghèo đến mấy cũng không có nhiều việc để làm thêm kiếm tiền. Nhiều người đi bưng cơm, bưng phở còn bị chủ quỵt lương, ăn chặn tiền công. Lúc đó, người ta cũng chỉ biết ngậm ngùi chịu đựng chứ chẳng phải cứ cầm điện thoại quay hình, bóc phốt, đăng bài trên các diễn đàn mạng đòi công bằng dễ dàng như ngày nay. Thậm chí, hồi xưa còn chẳng có khái niệm chạy xe ôm công nghệ hay shipper để mà kiếm tiền như các bạn trẻ bây giờ.
Rõ ràng, người trẻ ngày nay có quá nhiều điều kiện thuận lợi, sung sướng hơn ngày trước để phát triển bản thân. Thế nhưng, nhiều bạn vẫn tối ngày mở điện thoại ra là lướt xem mấy clip nhảm nhí cả ngày, hay ngồi chơi game thâu đêm. Trong khi đó, ngày nay có rất nhiều kênh nói về kinh tế, về cách kiếm tiền, phân tích cơ hội, chiến lược đầu tư... Tiếc rằng, nhiều bạn có thèm quan tâm, cứ ngồi than thở áp lực, khó mua nhà. Họ đâu biết rằng, người trẻ ngày trước con không được tiếp cận với kiến thức đầu tư, muốn học phải tự mày mò chứ chẳng ai dọn sẵn như ngày nay cả".
>> 'Mua nhà thời nay khó gấp ba lần thời trước'
Trong khi đó, độc giả Mtriauditnhấn mạnh:"Tôi nghĩ rằng, không có thời kỳ nào là dễ dàng cả. Nếu bạn học đại học, ra trường trước năm 2000 thì những người đó cũng phải bỏ nhiều công sức học tập hơn bây giờ rất nhiều. Vì thời đó số lượng trường đại học và chỉ tiêu tuyển sinh rất ít. Do vậy, người có bằng cấp thời trước đa số đều thuộc thành phần ưu tú của xã hội.
Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng có được nơi làm việc và thu nhập tốt, càng không có chuyện ra trường là mặc định làm sếp cả. Họ cũng phải cạnh tranh rất khó khăn với những người có quan hệ quen biết và giờ không thiếu gì người vẫn làm nhân viên quèn. Chưa kể thời trước, số lượng doanh nghiệp ít, lĩnh vực đầu tư nước ngoài không nhiều như bây giờ nên cơ hội việc làm, gia tăng thu nhập cũng không thể so sánh với thời nay.
Còn nói về chuyện mua nhà tôi tin chẳng thời nào mà người dân có thể dễ dàng mua được nhà trung tâm cả. Cách đây 15 năm, lúc đó tôi gần 40 tuổi, nhưng cũng chỉ mua được một căn nhà nhỏ trong hẻm ở Gò Vấp - khu vực vùng ven kém phát triển. Nói vậy để thấy không hẳn là thời trước mua nhà dễ hơn bây giờ.
Do đó, thế hệ hiện nay nếu muốn so sánh thì cũng phải đồng nhất với thời kỳ trước, tức là những người này phải thuộc thành phần ưu tú của xã hội (chứ không thể nói chung chỉ là tốt nghiệp đại học). Giờ tính thu nhập để mua được nhà cũng phải là ở khu vực vùng ven (như Quận 12, Hóc Môn, Củ Chi) chứ không phải lấy các quận nội thành hiện nay làm mốc (vì thời trước mấy quận trung tâm bây giờ cũng chỉ là vùng ven)".