Nhận định, soi kèo Flamengo vs Central Cordoba, 7h30 ngày 10/4: Khó có bất ngờ

Ngoại Hạng Anh 2025-04-13 13:27:53 96
ậnđịnhsoikèoFlamengovsCentralCordobahngàyKhócóbấtngờtin the gioi   Chiểu Sương - 09/04/2025 02:33  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://game.tour-time.com/news/31d495373.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Barcelona vs Dortmund, 2h00 ngày 10/4: Sớm định đoạt

demtien.jpg
Nhà gái mang máy đếm tiền ra đếm trước mặt nhà trai

Cô dâu họ Cao lấy chồng. Trong ngày trọng đại của đời mình, cô khoác lên bộ váy trắng xinh đẹp. Theo phong tục ở vùng Quý Châu và một số vùng khác, ngày cưới, gia đình nhà trai phải mang đủ tiền sính lễ tới nhà gái thì chú rể mới được đón dâu.

Ngày cưới của cô dâu họ Cao, nhà trai ăn mặc bảnh bao, đến nhà gái đón dâu và không quên mang số tiền sính lễ.

Tuy nhiên, khi cầm vào phong bao đỏ chú rể đưa, người dì của cô dâu có chút lăn tăn. Thấy thái độ của người dì, bố mẹ cô dâu lập tức bê máy đếm tiền trong nhà ra đếm.

Âm thanh của máy đếm tiền khiến nhiều người chú ý. Cô dâu không hề xấu hổ về hành động của bố mẹ, còn đứng bên cạnh đưa tiền cho bố bỏ vào máy. Mặc cho nhà trai đứng chờ, nhà gái vẫn cứ làm việc của mình. 

Việc đếm tiền sính lễ của nhà trai không phải chuyện xấu. Thực tế, với mỗi cặp vợ chồng mới cưới, bên nhà gái đều cử người đếm quà, đếm tiền sính lễ nhưng trường hợp dùng máy như vậy là chưa từng có.

Câu chuyện sau khi được chia sẻ lên mạng xã hội khiến nhiều người bất bình. Đa số cho rằng nhà gái làm vậy là không tôn trọng nhà trai. Đây là một cuộc hôn nhân chứ không phải là công việc kinh doanh nên việc dùng máy đếm tiền có phần kém tế nhị. Đó cũng là thái độ thể hiện sự không tôn trọng, không tin tưởng nhà trai.

demtien2.jpg
Cô dâu giúp bố mẹ lấy tiền đếm

Cộng đồng mạng để lại nhiều bình luận trái chiều. 

"Lẽ ra nhà trai nên chuyển phần lớn số tiền qua tài khoản cho nhà gái, chỉ để một chút tiền mặt tượng trưng trong phong bao đỏ. Như vậy thì lúc đến, nhà gái chỉ việc đếm mấy phút là xong, đâu cần phải mang hẳn máy đếm tiền ra", một người bình luận. 

Người khác cho biết: "Nếu nhà gái hành động như vậy, sau này nhà trai không tôn trọng con gái họ thì cũng đừng trách ai".

"Cha mẹ thực sự yêu thương con gái sẽ không làm việc này trong ngày cưới của con. Bố mẹ của cô dâu nên xem lại cách ứng xử của họ. Cách làm này chẳng khác gì đang bán con gái cho người ta", người khác viết.

Câu chuyện hiện vẫn gây tranh cãi trên mạng xã hội. 

Cô dâu 19 tuổi được tặng 13 cây vàng và gần 1 tỷ đồng sính lễ

Cô dâu 19 tuổi được tặng 13 cây vàng và gần 1 tỷ đồng sính lễ

Đám hỏi “siêu khủng” ở Kiên Giang khiến dân mạng phải trầm trồ.

">

Nhà trai mang tiền sính lễ đến, bố mẹ cô dâu làm điều lạ lùng

pexels rene asmussen 4181649.jpg
Tôi không thể nén giận khi thấy 2 bàn tiệc cưới toàn trẻ em ngồi. Ảnh minh họa: Pexels

Tính tới tính lui, chúng tôi chọn thuê nhà hàng giá phải chăng, làm lễ thành hôn, đãi khách nhà trai và nhà gái chung một tiệc.

Tổng số khách mời gói gọn khoảng 28 bàn tiệc. Tôi đặt thêm 2 bàn dự phòng nhưng đinh ninh sẽ không phải dùng đến.

Do tiệc ở nhà hàng, hạn chế trẻ em nên tôi nói chồng dặn bố mẹ chồng mời khách thì nói khéo để họ không dẫn theo con cháu. Tôi chỉ muốn hạn chế tối đa sự cố ngoài dự tính và không phát sinh chi phí.

Ngày cưới trời mưa khá to, nhưng khách đến đông đủ khiến vợ chồng tôi thở phào nhẹ nhõm. Càng gần giờ làm lễ, họ hàng nhà trai đến càng nhiều. Tôi chưa kịp mừng thì thấy họ dẫn theo con cháu rất đông.

Tôi nghĩ thầm, chắc họ sẽ kê thêm ghế cho các cháu nhỏ ngồi chung bàn. 30 phút trước khi buổi lễ diễn ra, tôi choáng váng khi nhân viên nhà hàng ra báo phải dùng đến 2 bàn tiệc dự phòng.

Điều đáng trách, khách nhà trai dồn trẻ em đi kèm sang 2 bàn dự phòng, chứ không ngồi xen kẽ như tôi dự tính. 

Với 2 bàn trẻ em ngồi kín, tôi phải trả chi phí tính thêm là 6 triệu đồng. Như vậy, tiệc chưa tàn mà vợ chồng tôi đã mất trắng nửa tháng lương.

Không thể làm gì khác, tôi chuyển sang giận dỗi chồng, hỏi anh tại sao không nhắc bố mẹ nói khách hạn chế dẫn theo con cháu. Anh ấy thề thốt đã nhắc bố mẹ không dưới 3 lần.

Tôi không nén được cơn giận, mặt mày cau có. Lúc lên sân khấu làm lễ, vẻ mặt khó chịu của tôi rơi vào tầm ngắm của nhà chồng. 

Thế nên, trong lúc chúng tôi đến chào bàn, một người họ hàng bên chồng cợt nhả: “Chưa mở phong bì mừng cưới mà mặt cô dâu đã nặng như đeo đá thế kia”.

Cơn giận bị châm ngòi, tôi chẳng chịu thua, lên tiếng cạnh khóe: “Cần gì kiểm đếm nữa ạ? Nhìn khách thế kia thì xác định vui là chính thôi ạ”.

Tôi đang nói thì chồng giật tay ra hiệu dừng lại. Nụ cười chào khách của mẹ chồng đanh lại. Bà ra hiệu tôi vào phòng thay đồ nói chuyện.

Vào phòng, mẹ chồng trách tôi ăn nói thiếu chừng mực, hỗn láo với họ hàng. Tôi không nhịn, bật lại: “Bố mẹ hỗ trợ đồng nào cho vợ chồng con làm đám cưới không? Bố mẹ không phụ một đồng nào thì làm sao hiểu được cảm giác người ta dẫn con cháu đến “ăn chùa”. 

Chưa cần kiểm tra thùng tiền mà thấy gánh nợ 2 bàn tiệc toàn trẻ con. Chưa kể, đám trẻ con ấy toàn là người bên họ hàng nhà trai, nhà gái của con không có ai dẫn theo con cháu”.

Mẹ chồng quay sang chồng tôi đay nghiến: “Con chọn vợ giỏi lắm, chưa bước vào nhà đã dạy đời mẹ”.

Nói xong, bà vội vã ra ngoài tiếp khách. Từ đó đến nay, bà không hỏi han đến vợ chồng tôi. Có lần, chồng tôi hỏi thăm, hứa Tết về quê chơi thì mẹ chồng bảo không cần.

Tôi không biết mình sai chỗ nào mà mẹ chồng lại giận dỗi như thế. Đáng ra, bà phải xuống nước, nhận sai mới đúng.

Bà đâu có biết, sau đám cưới, vợ chồng tôi phải nhịn ăn nhịn mặc để trả thêm nợ cưới, trong khi bố mẹ chồng không cho một xu.

Tết này, tôi dự định vẫn về quê cho tròn bổn phận. Mẹ chồng đối xử ra sao thì ra, dẫu gì tôi cũng đâu có sống chung.

Mời độc giả chia sẻ ý kiến về câu chuyện này qua địa chỉ mail: bandoisong@vietnamnet.vn hoặc bình luận phía cuối bài. Trân trọng!

Độc giả giấu tên

Người phụ nữ cưới vợ cho con rể cũ, đón thêm thành viên nhí, nhà đầy ắp tiếng cười

Người phụ nữ cưới vợ cho con rể cũ, đón thêm thành viên nhí, nhà đầy ắp tiếng cười

Con dâu mới ngoan ngoãn, con rể hạnh phúc hẳn lên, con gái ruột vui vẻ đón nhận - đó là điều mong mỏi nhất của bà Sáu - người phụ nữ cưới vợ mới cho con rể cũ.">

Khách dẫn trẻ con ngồi kín 2 bàn tiệc, mẹ chồng nàng dâu khẩu chiến ở đám cưới

Soi kèo góc Real Sociedad vs Mallorca, 19h00 ngày 12/4

 - Những năm đó, đêm nào rạp Kim Chung có Minh Phụng – Lệ Thuỷ diễn là khán giả ùn ùn kéo đến rạp. Sức hút từ hai người lớn đến nỗi báo chí Sài Gòn lúc bấy giờ gọi họ là “cặp bão biển đang dâng cao”.

Cải lương là bộ môn nghệ thuật thuần Việt, tức chỉ người Việt mới có cải lương. Dù thời hoàng kim của cải lương đã lùi vào dĩ vãng, nhường chỗ cho những hình thức giải trí mới theo quy luật thời đại. Những giọng ca vàng một thuở như Minh Phụng, Minh Vương, Thanh Nga, Lệ Thuỷ, Mỹ Châu… dù kẻ mất người còn nhưng chưa bao giờ các thế hệ khán giả quên đi hoặc thôi yêu mến họ.

{keywords}
Chân dung Minh Phụng và Lệ Thuỷ thời trẻ.

Minh Phụng, Lệ Thuỷ cũng như phần nhiều danh ca cải lương thường có xuất thân nghèo khó. Song trong cái khổ, hai giọng cải lương lại sớm bộc lộ khả năng trời phú. Từ nhỏ, Minh Phụng đã mê đàn ca tài tử. Mỗi ngày đi bán bánh, hễ thấy có tụ họp ca hát là ông đứng lại nghe. Những tuồng, bản vọng cổ trên đài phát thanh ông đều say sưa học thuộc. Còn Lệ Thuỷ nhà đông em. Năm 9 – 10 tuổi, bà hay bồng em ra mé cầu Cống, chỗ có tiệm sửa radio thường mở loa cho cả xóm nghe vọng cổ. Bà nghe bài nào là thuộc bài nấy, nghe chán chê thì về nằm võng trước nhà ca lại ru em.

{keywords}

{keywords}
Cả hai nhanh chóng trở thành cặp đào – kép đẹp đôi, ăn ý nổi tiếng.

Từ đam mê, cả hai sớm đi vào con đường nghệ thuật. Học xong lớp đệ nhị (lớp 11 ngày nay), Minh Phụng vẫn đi bán hàng để kiếm thu nhập. Nhiều bận bán ế, người ta biết ông hát hay bèn nói: “Mày hát đi, hát rồi tụi tao mua cho”. Thế là nhờ mê hát mà ông bán được thêm nhiều. Từ những lần góp mặt hát hò, Minh Phụng mới được soạn giả Hương Huyền giới thiệu vào đoàn Tân Đô – lúc bấy giờ đang tập tuồng tại sân khấu đình Điều Hòa. Năm 1962, ông lần đầu tiên được diễn, vai một ông sư trong tuồng Bến tang thương, hát tại rạp Viễn Trường, Mỹ Tho.

Trái lại, Lệ Thuỷ sau khi học hết tiểu học thì không được học tiếp vì không có giấy khai sinh. Song nhờ vậy, bà có cơ hội tiếp cận cải lương một cách bài bản. Trong một lần hát ru em, có người đi ngang qua nghe thấy, liền mời bà vào ban văn nghệ. Từ đó, Lệ Thuỷ bắt đầu theo thầy học nghệ. Rành ca vọng cổ, bà lại tiếp tục học chơi đàn kìm. 

May mắn thay, ít lâu sau Lệ Thuỷ được nhận làm đào con cho đoàn Trâm Vàng. Đoàn thì thường xuyên lưu diễn mà mỗi lần đi, bà phải ngồi dưới sàn xe, tối ngủ tại sân khấu, vừa tủi vừa nhớ nhà. Phải đến lúc được hãng Asia mời thu bài Nấu bánh đêm xuân chung với nghệ sĩ Hữu Phước, Lệ Thuỷ mới được nhìn nhận như một cô đào, sự nghiệp bắt đầu ‘lên hương’. 

{keywords}
Thành công nhất của Minh Phụng – Lệ Thuỷ phải kể đến những vở kiếm hiệp kỳ tình trên sân khấu Kim Chung.   

15 làm đào chánh, đến năm 16, tiếng hát Lệ Thuỷ qua đĩa nhựa đã nườm nượp xuất hiện ở thị trường, ào ạt trôi về tận miền quê xa xôi hẻo lánh. Khoảng năm 70, bà gặp Minh Phụng ở đoàn Kim Chung 5 - khi ấy cũng đã có tiếng, được giao nhiều vai chánh, hát cùng toàn đào ngoại hạng như Út Bạch Lan, Mỹ Châu, Diệu Hiền… Thế nhưng, phải đến khi Lệ Thuỷ - Minh Phụng sóng đôi mới tạo nên hiện tượng trong giới cải lương miền Nam bấy giờ. 

Loạt vở Xin một lần yêu nhau, Kiếp nào có yêu nhau, Đêm lạnh chùa hoang… của cả hai đã tạo nên sức hút lớn đến nỗi báo giới Sài Gòn khi ấy phải gọi họ là “cặp bão biển đang dâng cao”. Đêm nào đoàn có cặp ‘Bão biển’ diễn là khán giả xem đông nghìn nghịt. Đĩa nào ra cũng bán chạy, tuồng nào ra cũng thắng lớn. Khu vực phía Nam bỗng chốc bị xáo động bởi cặp đôi tài danh này. Nhiều nữ sinh cúp học, nghỉ học để đi nghe thần tượng hát. Theo đó, hàng loạt câu chuyện bên lề bắt đầu được thêu dệt về “Hoàng tử sân khấu”, về cặp “Bão biển”, “Tiên đồng – Ngọc nữ” hot nhất lúc bấy giờ. 

{keywords}
Minh Phụng – Lệ Thuỷ khi về già. 

Thời gian trôi đi, kể từ năm 2000, sức khỏe Minh Phụng giảm sút nghiêm trọng do biến chứng của tiểu đường gây ra. Năm đó, ông cùng Lệ Thuỷ lưu diễn ở miền Trung cho đoàn Trần Hữu Trang 2. Vợ ông (nghệ sĩ Kiều Tiên) bận chuyện nhà nên không đi theo được. Đi giữa đường thì Minh Phụng đột ngột ngất xỉu. Lệ Thuỷ hoảng hồn đổ hai chai dầu xanh Thái ra tay rồi cạo gió, mát-xa cho ông. May sao một lúc thì ông tỉnh lại. 

Cuối năm 2003, Minh Phụng bị hôn mê sâu gần hai tháng, tình trạng sức khỏe khi ấy rất xấu, các bác sĩ bệnh viện Chợ Rẫy đề nghị mổ tim dù xác suất thành công chỉ 50%. Còn nước còn tát, Lệ Thủy ra sức động viên gia đình Minh Phụng đồng ý để bác sĩ tiến hành phẫu thuật. Đến ngày mổ, bà cùng Thanh Tuấn đẩy xe đưa Minh Phụng lên bàn mổ. Cuối cùng, ca mổ thành công, ông thoát chết nhưng những biến chứng, tổn thương của bệnh hiểm nghèo vẫn hành hạ ông nhiều năm sau cho đến khi mất. 

Những ngày cuối đời, Lệ Thuỷ thường xuyên có mặt bên giường bệnh để an ủi, động viên ông. Mười ngày trước khi mất, Minh Phụng vẫn còn tỉnh táo, thậm chí hăng hái bàn với Lệ Thuỷ đến Tết sẽ diễn nguyên tuồng Xin một lần yêu nhau– vở thành công nhất trong sự nghiệp của cặp ‘Bão biển’ lừng lẫy một thời. 

{keywords}
Gia đình nghệ sĩ Minh Phụng thời trẻ.
{keywords}
Ca sĩ Y Phụng và em trai trong ngày cha mất. 

Song ước nguyện ấy mãi mãi không thành hiện thực. 29/11/2008, Minh Phụng qua đời sau thời gian dài vật lộn với bạo bệnh. Điều khiến Lệ Thuỷ day dứt khôn nguôi chính là ngày ông qua đời, bà trót hợp đồng diễn ở hải ngoại từ trước, thành ra không giành trọn vẹn thời gian tiễn đưa bạn diễn về nơi an nghỉ. Lúc Minh Phụng trút hơi thở cuối cùng, nghệ sĩ Kiều Tiên khóc thảm thiết nhưng vẫn nhờ Lệ Thuỷ ‘làm mặt’ cho chồng. Bà lấy tóc giả đội cho Minh Phụng, thoa son phủ phấn lên thi hài rồi dỗ dành: “Rồi nè, đẹp rồi nè, ra đi tươi tắn nghe anh!”. Nói xong, Lệ Thuỷ thẫn thờ nhìn linh cữu ông cho đến lúc người nhà giục bà ra sân bay cho kịp chuyến bay.

Minh Phụng mất nhưng huyền thoại thì sống mãi, mỗi người kể lại thêu dệt thêm mỗi khác nhau. Giỗ ông năm nào cũng đông đủ đồng nghiệp đến viếng, nhất là không khi nào vắng mặt nửa mảnh ‘Bão biển’ Lệ Thuỷ dù giờ đây tuổi bà cũng đã cao. Dĩ nhiên, dù không còn dịp đứng chung sân khấu nhưng tiếng hát của Minh Phụng – Lệ Thuỷ vẫn vang lên đâu đó mỗi ngày, từ những thôn xóm, nhà dân, từ trong tim của người hâm mộ. Vì khán giả không thể quên đi cặp đôi tài danh minh chứng cho thời vàng son của nghệ thuật cải lương một thuở.  

Gia Bảo

">

Ước nguyện không thành của Minh Phụng dành cho Lệ Thuỷ

“Tết nàylại phải về quê, gặp chị dâu, em chồng,... cưới trước, cưới sau đều đã có con.Sợ nhất cái cảnh cô dì chú bác, hàng xóm láng giềng dè bỉu: Lại kế hoạch à? Haytịt rồi? Chỉ muốn cắm đầu vào bếp để chẳng phải gặp ai, chào hỏi ai...”, chịOanh chia sẻ.
 

“Thế bao giờ định có em bé?”

Đó là câu hỏi mà chị Phạm Kiều Oanh (Ba Đình, Hà Nội) sợ nghenhất mỗi lần về quê ăn Tết. Nỗi lòng của chị Oanh cũng như bao phụ nữ hiếm muộnkhác, đều coi Tết là “những ngày đáng sợ nhất”, vì mỗi lần tụ họp gia đình làmỗi lần đối mặt với những câu hỏi như lưỡi dao đâm thấu vào tim: “Thế bao giờđịnh có em bé?”, “Lại kế hoạch à? Hay tịt rồi?”.

Chị Oanh chị lấy chồng đã 3 năm, nhiều lần có thai rồi lạimất. Chị đã làm rất nhiều cách, chịu đựng đau đớn để mong được làm mẹ nhưngduyên vẫn chưa tới.

Chị chia sẻ: “Từ một người rất sợ tiêm, vì con, chấp nhận 1ngày tự tiêm vào bụng mình ngày 2 mũi suốt mấy tháng liền. Đến nỗi mà rốn tímbầm giữa mùa đông. Vẫn chẳng thể giữ nổi... Ngày nắng như đổ lửa cũng như mưaphùn gió bấc, không kể xa xôi chỉ cần có ai mách cũng tới đủ địa chỉ thầy thuốcĐông, Tây, Nam, Bắc. Từ 49kg, cơ thể tôi trữ nước dần sau mỗi lần tiêm nội tiếtgiữ thai, mỗi lần uống thuốc Bắc để phục hồi, thuốc Đông y để cải thiện đã cólúc lên tới 70kg kèm theo bao thứ bệnh mà trước giờ không bao giờ nghĩ tới. Đếnlúc này, tôi cảm thấy không muốn cố. Tôi đành buông xuôi để chờ đợi cái lộc trờicho.

Tôi lao vào công việc. Tôi sợ đi vào chốn đông người. Bởi vìdù có đứng ở nơi đó cũng vẫn sẽ cảm thấy vô cùng lạc lõng. Tôi sợ những ánh mắtthương hại mà người đời dành tặng. Tôi thậm chí không muốn tham dự bất cứ dịpđầy tháng của người quen. Vì nếu chứng kiến cảnh người ta có con bế trên tay,tim tôi như muốn vỡ ra vậy. Đau đớn lắm”.

 

{keywords}

 “Với một người đàn bà bình thường, hạnh phúc là có một người chồng thành đạt, có con cái ngoan ngoãn, có tiền, có xe... nhưng những người đàn bà hiếm muộn chỉ cần duy nhất một điều đó là đứa con. Vậy nên, làm ơn đừng hỏi, hay giả vờ đừng quan tâm. Xin đừng đay nghiến và làm nỗi đau này thêm sâu nữa... Xin” (Ảnh mang tính chất minh họa)
 

Sợ chốn đông người, sợ sự “quan tâm” của họ hàng nên chị Oanhrất sợ những ngày Tết phải về tụ họp gia đình.

“Mấy chị em trong nhóm tôi (nhóm hiếm muộn – PV) đang bàn tánrôm rả về chuyện Tết này lại phải về quê, gặp chị dâu, em chồng,... cưới trước,cưới sau mình đều đã có con. Chúc tết anh chị em bạn bè cũng dắt đứa lớn đứa béđi cùng. Rồi họ vô tình hỏi: "Thế bao giờ mới định có em bé?". Vẫn biết đó là sựquan tâm. Nhưng, thực sự nó lại là lưỡi dao đâm thấu vào trái tim. Vâng, chúngtôi cũng là phụ nữ. Cũng đều mong làm mẹ. Nhưng ai biết được: “Khi nào trời cholộc?”. Sợ nhất cái cảnh cô dì chú bác, hàng xóm láng giềng dè bỉu: Lại kế hoạchà? Hay tịt rồi? Nhiều tiền mà không có con cũng vứt.

Rồi những ai may mắn có gia đình chồng làm chỗ dựa vững chắcthì không sao. Chớ rơi vào gia đình gia trưởng, suốt dè bỉu, mặt nặng, mày nhẹ,mỉa mai trách móc. Chỉ muốn cắm đầu vào bếp để chẳng phải gặp ai, chào hỏiai...”, chị Oanh tâm sự.

“Với người phụ nữ, không có con là một điều tồi tệ nhất trênthế gian này, nó còn đau đớn hơn khi chúng tôi phát hiện bản thân mình mắc phảimột căn bệnh hiểm nghèo? Chúng tôi, từ những người sợ kim tiêm, nhưng vì viễncảnh sẽ có một đứa con, chúng tôi không ngại ngần để cho bác sĩ gây mê, gây tê,chích thuốc, mổ xẻ...

Với một người đàn bà bình thường, hạnh phúc là có một ngườichồng thành đạt, có con cái ngoan ngoãn, có tiền, có xe..., nhưng những ngườiđàn bà hiếm muộn chỉ cần duy nhất một điều đó là đứa con. Vậy nên, làm ơn đừnghỏi, hay giả vờ đừng quan tâm. Bởi vì chúng tôi tin vào số phận. Tin vào câu:"Con cái là lộc trời cho". Xin đừng đay nghiến và làm nỗi đau này thêm sâunữa... Xin”, chị Oanh nghẹn lòng.

Tết về như tội phạm chạy trốn

7 năm lấy chồng, 6 năm ăn Tết ở nhà chồng thì có đến 5 giaothừa chị Thu Quỳnh (Mỹ Đình, Hà Nội) đón Tết trong nước mắt. Lý do cũng bởi vợchồng chị chưa có cháu cho ông bà nội bế.

Chị bảo, ông bà mong cháu một thì vợ chồng chị mong con mười.Hai vợ chồng cũng đã vào nam ra bắc, coi khoa hiếm muộn của bệnh viện như nhà,cố gắng mọi cách mà ông trời vẫn chưa thương. Người hiểu chuyện thì thông cảm,người không hiểu chuyện thì hỏi mãi, khuấy mãi nỗi đau của hai vợ chồng.

“Cứ mỗi độ Tết về là vợ chồng tôi như hai tên tội phạm chạytrốn. Chỉ dám về quê vài ngày rồi xin phép lên đi làm luôn. Về cũng chỉ ru rú ởnhà không dám đi đâu, khách đến nhà là hai vợ chồng xung phong vào bếp để đỡphải tiếp chuyện”, chị chia sẻ.

Chị sợ sự quan tâm của mọi người, sợ gặp trẻ con, sợ nhữngtiếng hỏi han. Bố mẹ chồng không nói trực tiếp nhưng cứ gặp trẻ con đến nhà chơilà xuýt xoa, rồi ao ước bao giờ mình mới có cháu. Cô, dì, chú, bác cứ gặp là hỏi“vẫn chưa có gì à?”. Nghẹn cả lòng nhưng hai vợ chồng cũng chỉ biết cười trừ.

“Năm nay chồng đang dụ ở lại Hà Nội ăn Tết. Chồng bảo bậntrực nhưng tôi biết đó chỉ là lý do thôi. Từ ngày biết nguyên nhân hiếm muộn làở chồng, chồng buồn nhiều lắm. Chồng sợ gặp mọi người nên rất sợ Tết”, chị Quỳnhchia sẻ.

Kim Minh

 


 ">

Ngược đời những nàng dâu chỉ muốn “cắm mặt vào bếp” đón Tết

Theo chia sẻ của các bà nội trợ, giá cả các mặt hàng thực phẩm tăng lên rõ rệt. 

Giống như nhà chị Quỳnh, gia đình chị Phương Anh (Long Biên, Hà Nội) cũng phải cân đối lại chi tiêu dạo gần đây. Nhà chị có 4 người - gồm 2 vợ chồng và 2 con 10 tuổi và 7 tuổi. Bữa ăn hằng ngày chủ yếu có rau, thịt lợn, thịt gà vịt, trứng... Mỗi ngày, chị cân đối tiền chợ từ 200-300 nghìn/ngày. Việc xăng tăng giá kéo theo rất nhiều mặt hàng tăng theo như dầu ăn, đường, rau, thịt, cá… “Một mớ rau tăng từ 8 lên 16 nghìn, thịt lợn tăng từ 100 lên 130-140 nghìn/kg”.

Thỉnh thoảng, chị không nấu cơm thì cả nhà ra ngoài ăn bún, phở..., giá cả cũng tăng từ 35 lên 45 nghìn/bát.

Từ khi giá cả tăng dần, chị phải hạn chế hoặc cắt bỏ một số khoản chi tiêu như đưa con đi khu vui chơi, xem phim, cắt giảm mua sắm cho bố mẹ. “Việc đi spa là mình gần như cắt hẳn”, chị chia sẻ.

Tính toán kỹ lưỡng như vậy nhưng mỗi tháng gia đình chị đều tiêu tốn khoảng 30 triệu đồng, bao gồm cả khoản trả góp mua nhà 10 triệu, 2 con học hành 10 triệu, sinh hoạt phí và điện nước 9-10 triệu.

Chị Quỳnh Anh tâm sự, giống như nhiều cặp vợ chồng trẻ khác, hiện tại gia đình chị có 2 khoản tiêu cố định là trả nợ tiền nhà và tiền cho các con đi học. Ngôi nhà được mua từ năm 2018, trả góp trong vòng 15 năm. 

Trước năm 2018, vợ chồng chị đều là công chức Nhà nước, lương mỗi người từ 3,5-5 triệu đồng/tháng. Xét thấy thời gian và lương đi làm không đủ chi tiêu nên 2 vợ chồng quyết định nghỉ việc ra ngoài kinh doanh tự do. Bây giờ, chồng chị mở studio, còn chị bán hàng online và chăm sóc con cái.

“Mấy năm dịch bệnh nên công việc của chồng mình bị ảnh hưởng nhiều. Còn việc bán hàng của mình, vì ảnh hưởng sau dịch và giá cả các mặt hàng tăng nên buôn bán cũng chậm hơn rất nhiều”.

Giá tăng khiến sức mua giảm, ảnh hưởng thu nhập của cả những bà nội trợ có nghề tay trái là bán hàng online. 

Đồng cảm với việc này, chị Lê Ngát (Nam Từ Liêm, Hà Nội) - một bà mẹ có nghề tay trái là bán hàng online - cũng thừa nhận, giá cả tăng lên khiến sức mua giảm xuống, từ đó dẫn đến thu nhập của chị cũng giảm.

“Có những mặt hàng thực phẩm tăng gần gấp đôi, quạt máy, nồi chiên không dầu, máy ép hoa quả… cái gì cũng thấy tăng vì xăng tăng, kéo theo chi phí vận chuyển tăng”.

Đó là thu nhập đầu vào, còn chi tiêu trong gia đình chị trước giờ vẫn theo tiêu chí tiết kiệm nhất có thể vì 2 vợ chồng vẫn còn món nợ mua nhà chưa giải quyết xong. Tuy nhiên, chị Ngát chia sẻ, nhà chị chỉ đi xe máy, không có ô tô nên chi phí xăng xe vẫn còn “nhẹ nhàng” so với nhiều gia đình khác. 

Nhà chị Hằng hàng xóm của chị Ngát có 1 chiếc ô tô để người chồng đi làm hằng ngày và thường xuyên đi công tác các tỉnh miền Bắc. Bây giờ mỗi chuyến đi, chi phí đi lại gần như gấp đôi so với trước mà thu nhập của anh thì không thay đổi. “Tính trung bình tháng đi 5-7 chuyến công tác là xăng xe đã tốn hơn so với trước khoảng 2 triệu đồng”, chị Hằng cho biết.

Còn chị chỉ đi xe máy nhưng thường xuyên đưa đón con đi học thêm dịp hè, tiền xăng cũng chiếm một khoản đáng kể. “Trước tôi đổ 100 nghìn được đầy bình, giờ phải 200 nghìn mới đầy. Trước, hôm nào nắng nóng, mưa to hay đường xa tôi bắt taxi công nghệ nhưng bây giờ cước xe quá cao. Đưa đón con cả đi cả về lại mất 100-200 nghìn, nghĩ tiếc tiền tôi lại thôi, chịu khó đi xe máy”. 

Chị Hằng cho biết, giá cả thực phẩm tăng có thể không ảnh hưởng nhiều đến gia đình chị vì nhà chỉ có 3 người, ăn ít, lại hay được ông bà ở quê gửi đồ ăn lên. Nhưng cái ảnh hưởng nhiều nhất đến sinh hoạt của gia đình là giá xăng vì nhà chị đi lại nhiều. 

“Đợt này trời lại nắng nóng, mỗi lần ở ngoài đường về là chỉ muốn nằm vật xuống giường, bật điều hoà hết cỡ. Tháng này, theo dự kiến của tôi, chắc phải tầm 2 triệu tiền điện. 

Vợ chồng nhiều khi lời ra lời vào vì ai đi làm về cũng mệt, ra ngoài ăn mãi cũng tốn, mà trời nóng bức, mệt mỏi thì thực sự không muốn vào bếp nấu cơm”.  

Nguyễn Thảo 

">

Vợ chồng trẻ siết chặt chi tiêu trong bão giá: Cắt spa, giảm giải trí

友情链接