当前位置:首页 > Kinh doanh > Nhận định, soi kèo Nordsjaelland vs Silkeborg, 21h00 ngày 20/10: Tiếp đà bất bại 正文
标签:
责任编辑:Bóng đá
Nhận định, soi kèo Farense vs Benfica, 03h15 ngày 15/1: Không có cơ hội cho chủ nhà
Ngày của cha: Điều ước giản dị của David Beckham khi làm cha khiến ai cũng xúc động
Diễn viên Quốc Tuấn: Vu cho tôi định đánh ông Thủy Nguyên là đòn bẩn
Em sinh ra đã không may mắn như những đứa trẻ khác, mẹ em mất ngay sau khi vừa sinh em. Bố em nuôi em đến năm 3 tuổi thì xây dựng gia đình với một người phụ nữ khác. Từ đó, em lớn lên dưới sự chăm sóc của ông bà nội. Tuy nhiên, ông bà nội cũng không ở với em lâu. Năm em 10 tuổi thì ông nội mất, 5 năm sau, bà nội cũng bỏ lại em trên trần thế mà rời đi.
Em không còn ai để bấu víu nên đành lên Hà Nội làm giúp việc cho một gia đình người quen. Rồi từ giúp việc, em xin đi làm nhân viên bán quần áo. Từ nhân viên bán quần áo, em lại được người quen giới thiệu cho làm lễ tân ở một khách sạn nhỏ. Tại đây, em đã quen và yêu một người. Anh ta là hướng dẫn viên du lịch.
Sau đó, chúng em đã dọn về thuê chung một mái nhà để tiết kiệm chi phí. Trong quá trình chung sống, chúng em vẫn đi làm, anh làm công việc của anh còn em làm công việc của em. Tiền kiếm được, anh cất đi tiết kiệm còn tiền lương của em thì bỏ ra chi tiêu.
Ảnh minh họa |
Chúng em sống với nhau được gần 2 năm thì anh bảo em góp vốn để mở quán café. Em đồng ý với kế hoạch của anh nhưng em không có tiền vì tiền lương của em đã bỏ ra chi phí ăn ở cho hai đứa.
Anh thấy em bảo không có tiền thì giận dỗi, hục hoặc. Vì thế, em phải bán xe máy, điện thoại và cả chiếc máy tính mà em đã tích cóp để mua trước khi gặp anh để đưa tiền cho anh.
Nhưng, từ khi mở quán café anh thay đổi đến bất ngờ. Anh liên tục viện cớ bận để ở lại quán hoặc đi đâu đó với bạn bè. Rồi một ngày, anh bảo anh đi công tác 1 tháng. Nhưng thực chất là anh giấu em để về quê cưới vợ.
Hôm anh cưới, anh bạn cùng quê với anh gọi cho em. Ai cũng bất ngờ vì cô dâu không phải là em. Em nghe bạn anh nói mà không tin được vào tai mình. Em lao về quê anh như một kẻ điên. Nhưng vừa về đến cổng thì họ hàng nhà anh giữ em lại. Họ lôi em vào nhà một người hàng xóm rồi phân tích cho em.
Em không còn nhận ra những người đã giữ em là ai, chỉ biết một cô nào đó nói, bố mẹ anh không đồng ý vì em có tướng sát phu. Hơn nữa, gia đình em lại không hoàn chỉnh, mẹ mất vì sinh ra em, bố em lại đi lấy vợ mới, suy ra nghiệp nhà em rất nặng.
Em nghe mà đau đớn đến mức ngất đi. Sau đó em bị khủng hoảng mất gần 1 tháng. Đến khi em đã dần ổn định lại tinh thần thì anh tìm đến em để giải thích nhưng em không nghe. Em đã xác định sẽ quên anh và làm lại từ đầu, nhưng cuộc đời trớ trêu, 1,5 tháng sau ngày cưới của anh, em phát hiện mình có thai. Cái thai đã được 2,5 tháng.
Ảnh minh họa |
Em hoang mang và không biết phải xử lý ra sao nên trong phút yếu lòng em đã tìm về gia đình anh, gặp bố mẹ anh.
Không thể ngờ rằng, gia đình anh lại bạc ác đến vậy. Mẹ anh khuyên em nên bỏ cái thai, còn bố anh thì bảo em cứ sinh rồi bỏ vào chùa hoặc gửi đến một trung tâm bảo trợ xã hội nào đó.
Em nghẹn ngào trở lại Hà Nội và nghĩ sẽ tự mình giải quyết mọi chuyện. Em sẽ sinh con và nuôi con mà không cần đến máu mủ của cha đứa bé.
Thế nhưng, em tự lo cho mình cũng không yên. Suốt từ lúc biết em có thai, hết anh lại đến vợ anh dọa dẫm em. Em đã phải chuyển nhà đến 2, 3 lần nhưng vẫn không yên. Bây giờ, cái thai đã 7,5 tháng tuổi, em cũng đã tìm được một chỗ sinh vừa rẻ vừa an toàn, nhưng gia đình anh vẫn liên tiếp nhắn tin chửi rủa và tìm mọi cách để em bị đuổi việc.
Em cảm thấy mệt mỏi và bất lực quá. Em phải làm sao với trường hợp này ? Mong mọi người hãy cho em một lời khuyên.
Độc giả M.M
(Hà Nội)
" alt="Cuộc tình đầy nước mắt của cô gái có tướng sát phu"/>Nhiều chị em tâm sự, họ đã khóc thầm suốt đêm Giao thừa vì không được ở bên bố mẹ đẻ. Các ông chồng nhận ra nhưng vì ích kỷ hoặc vì nể bố mẹ nên không lên tiếng. Vì vậy, nhiều cuộc ‘chiến tranh’ đã nổ ra.
Sau những 'cuộc chiến' đó, chỉ một số ít đòi được công bằng. Còn lại, có những chị em bị bố mẹ chồng buông lời cay đắng, một số bị chồng viết đơn ly hôn.
‘1 tháng trước Tết là 1 tháng khóc ròng. Khóc vì nhớ thương bố mẹ, ngày Tết chỉ còm cõi một mình. Khóc vì lấy phải người chồng vô tâm, gia đình chồng ích kỷ, lúc nào cũng muốn con dâu phải ở nhà mình để phục vụ cơm nước’, Lan Nguyễn chia sẻ trên một diễn đàn.
Câu chuyện này không mới nhưng năm nào cũng khiến nhiều chị em bức bối, đồng cảm, sẻ chia.
TS Thế Hùng - Nguyên giảng viên trường đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn |
PV VietNamNet đã có cuộc trò chuyện với tiến sĩ Thế Hùng, nguyên giảng viên trường Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn, người từng có nhiều bài chia sẻ về bí quyết giữ gìn hôn nhân, giữ gìn mối quan hệ nàng dâu - mẹ chồng về câu chuyện này.
Theo TS Thế Hùng, việc ứng xử ngày Tết là vô cùng quan trọng. Nó cho thấy cơ tầng văn hóa của từng gia đình.
“Ở những gia đình có tư tưởng cổ hủ, nàng dâu sẽ không được về ngoại ăn Tết. Nhưng ở những gia đình hiểu biết, tư tưởng hiện đại, ngày Tết là dịp để bố mẹ chồng quan tâm đến con dâu và gia đình thông gia. Họ sẽ tạo điều kiện cho con dâu được về nhà đẻ một cách thoải mái nhất, vui vẻ nhất. Cùng với đó, họ sẽ đích thân chuẩn bị quà biếu thông gia thật chu đáo”, TS Thế Hùng cho biết.
Vị TS cho rằng, Tết chính là dịp tốt để mẹ chồng nàng dâu xóa bỏ định kiến với nhau.
“Ngày thường mẹ chồng có thể không tốt với con dâu khiến mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn. Thế nhưng ngày Tết, mẹ chồng hào sảng, chu đáo với con dâu, chu đáo với bố mẹ con dâu thì nàng dâu sẽ cảm động và biết ơn vô cùng”, TS Thế Hùng nói.
Vẫn lời vị TS, việc mẹ chồng quan tâm đến nàng dâu và bố mẹ của nàng dâu trong ngày Tết chính là hành xử thể hiện tính nhân văn và là cách ngắn nhất để nàng dâu yêu thương, nể phục mình.
“Mẹ chồng thương nàng dâu thì nàng dâu đương nhiên sẽ thương lại mẹ chồng. Mẹ chồng chăm sóc, tâm lý với con dâu thì con dâu ắt sẽ ân cần chăm sóc lại mẹ chồng”, vị TS nói.
Theo quan điểm của mình, vị TS ủng hộ việc tạo điều kiện cho con dâu về ăn Tết với bố mẹ đẻ.
“Trường hợp hai vợ chồng xa quê, ngày Tết nên phân chia đều, năm nay ăn Tết nội, sang năm ăn Tết ngoại. Nếu con dâu đã sống cả năm cùng bố mẹ chồng thì ngày Tết nên dành thời gian cho nhà ngoại”, TS Thế Hùng nói.
“Nếu là tôi, có điều kiện, ngày Tết tôi sẽ chuẩn bị xe ô tô, quà cáp để con được về với bố mẹ đẻ của mình”, ông Hùng nói tiếp.
Tôi lặng lẽ đóng cửa hàng, bí mật phi xe về quê để biết rõ thực hư. Không ngờ cảnh tượng trong vườn nhãn khiến tôi uất nghẹn.
" alt="TS Thế Hùng: Nàng dâu ở với nhà chồng cả năm, ngày Tết nên về với bố mẹ đẻ"/>TS Thế Hùng: Nàng dâu ở với nhà chồng cả năm, ngày Tết nên về với bố mẹ đẻ
Tôi và anh yêu nhau tính đến nay cũng hơn năm. Hai đứa cũng đã đưa nhau về ra mắt bố mẹ hai bên. Chỉ đợi thêm một thời gian nữa thu xếp được công việc thì sẽ tính chuyện kết hôn.
Lần đầu gặp anh là ngày tôi đi phỏng vấn xin việc. Do hồi hộp nên tôi làm đổ cà phê lên một người đàn ông đang đi đến. Chiếc áo sơ mi trắng anh đang mặc loang lổ những vết bẩn. Tôi vội vàng xin lỗi vài câu rồi bỏ đi vì sợ đến lượt mình phỏng vấn.
Hôm ấy, tôi trượt cuộc phỏng vấn. Đã buồn rồi vậy mà anh đứng đợi ở ngay cửa một hai bắt tôi phải bồi thường. Dùng dằng mãi tôi nói hay là anh cởi áo đi tôi về giặt ủi sạch sẽ rồi đem trả. Vậy mà anh làm thật, tôi tròn mắt ngạc nhiên, trong lòng thì ghét anh đến tận xương.
Trên đường về, lòng hậm hực vừa đi vừa nghĩ đúng là số xui tận mạng. Còn gã đàn ông kia nữa, nếu hôm nay mà cà phê đổ lên quần chẳng lẽ hắn cũng cởi đưa mình?
Nhưng rồi hôm sau khi đem áo trả, anh lại xin được một cuộc hẹn, cứ nói qua nói lại thì thành quen. Biết tôi không được vào công ty, anh chủ động giới thiệu tôi sang làm cho một công ty khác.
Có được vị trí như vậy, tôi biết chắc anh đã phấn đấu và nỗ lực rất nhiều. (Ảnh minh họa) |
Thời gian đó anh giúp đỡ tôi rất nhiều. Quen anh rồi tôi hiểu anh nhiều hơn. Anh là người bản lĩnh nhiều nghị lực, bố mất sớm mẹ anh vất vả nuôi hai anh em ăn học. Vì vậy mà để tốt nghiệp đại học anh phải đi làm thêm bằng đủ nghề từ gia sư, chạy bàn thậm chí phải đi lao động vất vả ở các công trình xây dựng. Nghe anh nói như vậy tôi càng khâm phục và yêu anh nhiều hơn.
Bạn trai đi làm được hơn hai năm nhưng đã là trưởng phòng kinh doanh. Vị trí mà biết bao người mơ ước. Có được vị trí như vậy, tôi biết chắc anh đã phấn đấu và nỗ lực rất nhiều. Tôi luôn tự hào khi giới thiệu anh với mọi người trong gia đình, bạn bè.
Công ty của tôi và anh cách nhau không xa. Trong tuần tôi hay đến chỗ anh vào giờ nghỉ trưa để cùng ăn cơm. Vì tôi thường hay dậy sớm vào buổi sáng để làm cơm mang theo. Anh cũng có vài lần ghé chỗ tôi để đón tôi về hay đưa đi chơi đâu đó khi hết giờ làm. Vì vậy mà chuyện hai chúng tôi quen nhau các anh chị cùng chỗ làm đều biết.
Cách đây ba ngày, chiều tan làm, tôi đến công ty của anh. Vì khi trưa lúc ăn cơm bạn trai có nói mình sẽ ở lại làm thêm nên tôi muốn đến đưa anh ít đồ ăn lót dạ. Công ty anh vắng tanh vì mọi người đã về hết. Cửa phòng anh chỉ khép hờ, tôi định rón rén bước vào để anh bất ngờ. Nhưng khi vừa đặt chân tôi chợt nghe tiếng thì thào của ai đó trong phòng.
Hoảng hốt, tôi nhìn qua khe cửa, tôi không dám tin vào mắt mình. Anh và giám đốc của mình đang hôn nhau say đắm. Họ hôn nhau vô cùng mãnh liệt, đôi bàn tay rắn chắc của anh thì mơn trớn khắp người đàn bà kia. Tôi như muốn ngã quỵ xuống ngay tại chỗ.
Tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo tôi lấy điện thoại gọi cho anh. Anh viện lí do là bận việc này nọ nên mong tôi thông cảm. Tối anh sẽ đến đưa tôi đi dạo khuya. Anh vẫn dùng giọng nói ngọt ngào hiền lành nhưng đầy xảo trá ấy làm tôi muốn buồn nôn.
Tôi nói anh ra gấp vì tôi đang đứng đợi ở chỗ quen thuộc. Vừa thấy anh, tôi đã ném ngay những thức ăn nước uống mình mang đến vào người anh. Anh tỏ ra bất ngờ nhưng tôi không quan tâm. Tôi hỏi anh khi nãy ở trong phòng làm việc của mình anh đã làm gì.
Nhìn thái độ của tôi, có lẽ anh đã hiểu mọi chuyện. Anh cuống quýt xin lỗi này nọ nhưng tôi cảm thấy thất vọng tới mức không muốn nghe. Những hình ảnh vừa nhìn thấy cứ hiện ra làm tôi nổi gai cả người.
Tôi mắng anh rất nhiều, trong khi cơn giận của tôi chưa hạ hỏa thì anh lại lên tiếng: "Em tưởng anh có được vị trí như ngày hôm nay là dễ lắm sao, có ai vừa hết thời gian thử việc lại được làm trưởng phòng không?".
Tôi sững sờ khi nghe những gì mà người yêu tôi vừa nói. Vậy là để có được vị trí mình muốn, anh sẵn sàng làm tình nhân cho người đáng tuổi mẹ mình hay sao? Thì ra chức trưởng phòng của anh có được là như vậy, không phải do anh có năng lực như tôi từng tự hào hãnh diện.
Một cảm giác ghê rợn chạy khắp người làm tôi cũng thấy mình thật nhơ nhớp vì đã yêu người như anh. Tôi không nói thêm bất cứ lời nào nữa, mặc cho anh níu kéo thậm chí quỳ xuống xin tha thứ. Mấy hôm nay tôi tránh gặp anh, cũng không nhận bất kì cuộc điện thoại nào. Tôi muốn xóa sạch kí ức về anh, người như anh thì thật không đáng để tôi dành thời gian hay tình cảm để yêu thương.
(Theo Tri thức trẻ)
" alt="Hoảng hốt thấy cảnh trong văn phòng bạn trai qua khe cửa"/>