Talk-videochat.jpg

Biểu tượng chat voice hoặc video chat sẽ xuất hiện ngay bên cạnh tên người liên lạc trong danh sách bạn bè

Đôi khi, những biểu hiệu khuôn mặt của một người có thể “nói” nhiều hơn những gì người đó thực sự nói ra. Với dịch vụ mới này, người dùng có thể thực hiện chat video với bạn bè ngay trên điện thoại Android, dù người kia có sử dụng máy tính bảng hay điện thoại Android tương thích hay không, hay sử dụng Gmail với Google Talk trên máy tính hay không.

Trong danh sách bạn bè ở Google Talk, một biểu tượng chat tiếng (voice) hoặc chat hình sẽ xuất hiện bên cạnh tên liên lạc, và người dùng đơn giản chỉ cần bấm vào biểu tượng đó để kết nối với họ. Trong khi đang chat, người dùng vẫn có thể sử dụng các ứng dụng khác hoặc trở về màn hình chủ.

" />

Google đưa 'chat' hình vào điện thoại Android

Kinh doanh 2025-02-01 00:59:00 6
Talk-videochat.jpg

Biểu tượng chat voice hoặc video chat sẽ xuất hiện ngay bên cạnh tên người liên lạc trong danh sách bạn bè

Đôi khi,đưachathìnhvào điệnthoạkqbd laliga những biểu hiệu khuôn mặt của một người có thể “nói” nhiều hơn những gì người đó thực sự nói ra. Với dịch vụ mới này, người dùng có thể thực hiện chat video với bạn bè ngay trên điện thoại Android, dù người kia có sử dụng máy tính bảng hay điện thoại Android tương thích hay không, hay sử dụng Gmail với Google Talk trên máy tính hay không.

Trong danh sách bạn bè ở Google Talk, một biểu tượng chat tiếng (voice) hoặc chat hình sẽ xuất hiện bên cạnh tên liên lạc, và người dùng đơn giản chỉ cần bấm vào biểu tượng đó để kết nối với họ. Trong khi đang chat, người dùng vẫn có thể sử dụng các ứng dụng khác hoặc trở về màn hình chủ.

本文地址:http://game.tour-time.com/html/559c399417.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Zamalek vs El Gouna, 22h00 ngày 27/1: Trở lại mạch thắng lợi


Nguỵ lão bản cười cười, đoạn kê ra một đơn thuốc để Tiểu Ngưu đi bốc. Tiểu Ngưu bề ngoài thì làm ra vẻ chấp hành công việc của một chân phụ trách, kỳ thực trong lòng lại mưu tính tới việc thực hiện ý đồ riêng của hắn. Sau khi Mai lão bản mang nụ cười gian nhận thuốc rời đi, Tiểu Ngưu âm thầm cười hiểm, trong lòng tự nhủ, lão khốn, ta nhất định khiến ngươi phải khổ đến chẳng thiết sống nữa.

Vốn có chủ ý không làm ảnh hưởng tới hiệu thuốc, Tiểu Ngưu hoàn toàn không ra tay tại trên thuốc, mà đã nghĩ ra một biện pháp khác để tiến hành. Sau khi Mai lão bản mua thuốc được chừng ba ngày, Tiểu Ngưu mới bí mật lẻn vào nhà lão, bắt đầu tiến hành hạ thủ. Lần này hắn tới, đâu có tay không, còn mang theo một món "Lễ vật" nữa. Nghĩ đến hậu quả mà món lễ vật này có thể gây ra, Tiểu Ngưu trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo của kẻ tiểu nhân đắc chí. Hắn dường như nghĩ đến cảnh Mai lão bản phải bò ra mà lạy trong bộ dạng giống một con chó.

Đó là một đêm không trăng, bóng đêm bao phủ, hoàn toàn yên tĩnh. Nhân vì bình thường hay cùng lão bá đến Mai phủ, thành thử, hắn chẳng cần đến ánh sáng cũng có thể lần ra được nơi ở của Mai lão bản. Mai lão bản đêm nay nghỉ tại phòng của Thất di (Bà bảy). Thất di này cũng là bị Mai lão bản sử dụng thủ đoạn không kể đạo đức để chiếm lấy. Cha của Thất di vốn là nông dân, do phải đi vay nặng lãi, mà không có cách nào trả nợ, Mai lão bản thấy nữ nhi nhà người ta tươi tắn, bèn vơ lấy làm tiểu lão bà, món nợ cũng tự nhiên mà xoá bỏ.

Tiểu Ngưu đến bên dưới cửa sổ phòng, đưa hai ngón tay khoét lớp giấy dán cửa, lén nhìn khắp nơi ở bên trong. Phía trong quang cảnh thực sáng sủa, bỗng nhãn châu của Tiểu Ngưu lập tức gần như rơi xuống. Thì ra là Mai lão bản đang cùng Thất di nóng bỏng thân mật.

Chỉ thấy trên chiếc giường lớn hoa lệ, Thất di trên thân chỉ mặc mỗi đoản khố. Bờ vai tuyết bạch, ngọc thối tròn lẳn cùng những đường cong hoàn hảo lộ ra. Đôi bàn tay to lớn của Mai lão bản không ngừng chà xát trên người Thất di, cũng giống như chà xát lên mặt, cái mặt đó lộ ra nụ cười dâm đãng ác tâm. Bộ dạng đó chẳng khác nào một con chó đói bắt gặp một cục xương thịt ngon.

Thất di khẽ mở hé đôi mĩ mục, khoé miệng nhỏ há ra, thường xuyên phát ra dâm thanh lãng ngữ, khiến cho Mai lão bản nghe thấy mà vô cùng đắc ý, trong khi Tiểu Ngưu ở bên ngoài nghe thấy hơi thở như ngừng hẳn lại. Hắn đã lớn ngần này mà chưa bao giờ thấy một nữ nhân nào lại mê người đến thế. Gần đây, thân thể hắn phát dục thành thục, trong tiềm thức, đứng trước thân thể nữ nhân cũng đã sản sinh ra sự hứng thú trong chuyện nam nữ.

Gần đây, hắn thường xuyên nhìn chăm chú vào thân thể của muội muội. Hắn phát hiện ra rằng cái vật phía dưới thân càng ngày lại càng lớn, còn thân thể muội muội cũng phát sinh sự biến hoá. Bộ ngực hiển nhiên là đột khởi, kiều đồn cũng càng ngày càng tròn, càng ngày càng căng. Điều này khiến cho tâm lý tò mò của Tiểu Ngưu cũng càng ngày càng lớn, thực sự muốn lột khố tử của nàng ra, để một lần được thấy rõ lư sơn chân diện mục.

Lúc này, tiết mục ở trên giường ngày càng hấp dẫn. Mai lão bản vừa giật cái yếm hồng của Thất di xuống, làm lộ ra một đôi bầu sữa tròn như quả táo, hai hạt nhỏ màu hồng sậm dựng cứng lên, cứng như hai hạt đậu đã tách vỏ. Mai lão bản trên khuôn mặt to béo phát ra quang mang như dã thú, tiếng cười he he dâm đãng cất lên, rồi ghé đầu há miệng ngậm lấy một bên, một tay thì nắm lấy mân mê bên còn lại. Sự mân mê khiến Thất di rên rỉ không ngừng, như mèo gọi mùa xuân, thân thể như rắn uốn éo qua lại, lộ ra vẻ không thể chờ đợi.

Cái miệng lớn của Mai lão bản liên tục mút luân chuyển hai bên, giống như trẻ sơ sinh khát sữa. Một tay lão đã sớm luồn vào khố tử của Thất di, dùng đại lực mân mê, khiến cho tiếng rên la của Thất di lại càng to hơn, ngọc thuỷ tuôn ra như một dòng suối nhỏ.

Thất di rên rỉ kêu: "Lão gia, mau mau đi, nô gia không thể chịu đựng nổi nữa."

Mai lão bản cười hớn hở nói: "Bảo bối nhi, tâm can nhi, nàng chớ vội, vẫn chưa tới lúc mà." Đoạn lão quay ra phòng ngoài nói lớn: "Mai Hương! Linh dược của ta đâu? Mau đem ra cho ta!"

Chỉ nghe từ bên ngoài vọng vào một tiếng đáp lại: "Thưa lão gia, thuốc một chút nữa là xong."

Mai lão bản quát: "Đồ lề mề, đồ con hoang lợn cái, ngươi không muốn sống nữa rồi."

Ở bên cạnh, Thất di cười nói: "Lão gia nha, người thật uy phong, nhưng sao còn dùng thuốc gì nữa, chẳng phải lão gia thường tự xưng mình là Kim Thương Bất Đảo sao?"

Mai lão bản giảo biện: "Ta phải dùng linh dược để làm giảm uy lực của ta đôi chút đấy chứ, tiểu gia hỏa của ta quá lợi hại, sợ rằng nàng chịu không nổi."

Thất di ngồi xuống, tay mò mẫm khố tử của Mai lão bản, cười hi hi nói: "Sao mà mềm quá vậy nè, giống như là nước mũi vậy, chả trách phải dùng đến linh dược."

Mai lão bản bực tức, lội từ trong khố tử ra một cây hắc gia hỏa lồ lộ, thần thương dài bằng ngón giữa, bộ dạng trông như một cái cây khô quắt queo. Tiểu Ngưu đứng ngoài cửa sổ nhìn vào muốn cười phá lên, hắn âu yếm tiểu gia hỏa của mình, nó sớm đã bị nhục thể của Thất di kích thích, phùng mang trợn má, cố ngẩng đầu lên. Tiểu Ngưu thật là đáng thương nha, lớn thế này rồi, chưa hề chứng kiến nữ nhân lõa thể, càng chưa từng nếm tư vị của nữ nhân. Hắn cho rằng tư vị đó đích thực tuyệt vời, bởi vì mỗi lần mà phụ thân "Hành động" vào đêm khuya, hắn đứng ở bên cửa nghe thấy hết những âm thanh mê hoặc rung trời chuyển đất ấy. Mỗi lần như thế Tiểu Ngưu đều nghĩ vẩn vơ, tưởng tượng đến những tình hình chiến trường đang diễn ra bên trong. Từ đó về sau, mỗi lần nhìn kế mẫu, hắn đều bí mật quan sát kỹ lưỡng. Song nhũ nhô cao, kiều đồn sung mãn, có thể làm cho người huynh đệ của Tiểu Ngưu nóng bừng. Hắn biết điều đó không đúng, làm sao lại có thể nghĩ bậy về nữ nhân của phụ thân? Còn không phải là nghịch tử chăng?

Hiện tại trong phòng cũng đã có sự biến đổi, Mai lão bản ngồi trên giường, đưa tay chỉ vào huynh đệ của hắn: "Tiểu bảo bối, mau kích thích nó lên. Làm cho nó cương ngạnh."

Thất Di Thái vẫy tay, kiên quyết nói: "Không làm. Tiểu tử này khó ngửi lắm. Thiếp không làm đâu."

Mai lão bản trên mặt lộ vẻ khoái trá, cười tâng bốc: "Tiểu bảo bối, nếu hiện tại nàng kích thích nó cho ta, ta hứa với nàng, nếu nàng muốn mặt trăng, ta cũng lấy nó cho nàng." Không đợi Thất di nói lời nào, Mai lão bản đã bảo Mai Hương đem thuốc vào.

Mai Hương là tiểu nha hoàn của Mai phủ, có vẻ ngoài xấu xí, đầu óc chậm chạp. Những cái này của ả làm cho Mai lão bản không thích, Thất di tìm nha hoàn như vậy quả có mục đích riêng.

Mai lão bản muốn dùng thuốc, Tiểu Ngưu đứng ngoài cửa sổ giật mình, như bị một bát nước lạnh tạt vào mặt, mọi dục vọng của chàng đều tan biến. Hắn thầm nghĩ không phải đến đây để xem trò vui, hơn nữa công việc quan trọng hơn. Ta phải mau chóng làm trước khi lão dùng thuốc, cứ như đã định. Nghĩ đến đây, Tiểu Ngưu lập tức lấy ra một cái túi. Tiểu Ngưu đặc biệt chuẩn bị cho Mai lão bản một "Lễ vật", đó là thứ Tiểu Ngưu đánh cắp từ dược điếm. Nếu phụ thân trông thấy, tự nhiên không thể không la ầm lên.

Tiểu Ngưu hít một hơi thật sâu, rón rón rén rén đi từ cửa sau đến cửa trước. Khi đến trước cửa, hắn nhìn qua khe cửa, chỉ thấy một nha hoàn đang ngồi canh lửa. Trên lò có một cái bình sắc thuốc, mới chỉ có một ít nhiệt khí bốc. Hiển nhiên đây chính là tiên dược.

Tiểu Ngưu thầm nghĩ, làm sao ta có thể bỏ thuốc vào trong thuôc của Mai Diêm Vương? Nghe thấy âm thanh của thuốc đang sôi giống trạng thái trong lòng, hành động ngay bây giờ là tốt. Vậy thì hạ thủ thôi.

Tiểu Ngưu ở cửa nhìn vào bên trong, mắt lóe sáng lên, nghĩ ra được một phương pháp. Dù không khôn khéo lắm, hắn cũng phải thử. Không giáo huấn lão khốn này một trận, Tiểu Ngưu ngủ cũng không ngon giấc.

Tiên Ngưu đưa tay gõ cửa liên tục, sau đó ẩn nấp vào bên phải cánh cửa. Trong phòng nha hoàn Mai Hương cất tiếng hỏi: "Ai đó? Đã trễ rồi sao còn gõ cửa?"

Tiểu Ngưu không đáp, vẫn tiếp tục gõ mấy cái. Mai Hương bước đến mở cửa. Cửa vừa được mở, Tiểu Ngưu đã đứng sau cửa, Mai Hương mở khóa, quay người nhìn bên trái. Lợi dụng sự sơ hở, Tiểu Ngưu như cơn gió ập vào phòng. Một loạt động tác liên hoàn, xong trong một hơi thở: Mở nắp bình, cho vào dược phẩm, đậy nắp, nhảy ra ngoài từ cửa số phía Tây. Hàng loạt những hành động đó đều rất mau lẹ và đẹp mắt. Chỉ hiềm một điều là khi Tiểu Ngưu phóng qua cửa sổ, cửa sổ không tự động đóng lại được. Khinh công của Tiểu Ngưu quả thật quá kém.

Mai Hương nhìn xung quanh cửa, không phát giác một ai khác, ngạc nhiên nói: "Ta có nghe lầm không? Không thể, ta nghe có tiếng người gõ cửa mà." Nói xong chuyển thân quay lại, mang thuốc đến cho lão gia. Nếu còn chậm trễ, không biết chủ nhân sẽ dùng những lời nào để trách mắng.

Tiểu Ngưu đã trở về vị trí ẩn nấp ngoài cửa sổ, lại hai mắt ngắm cảnh. Quang cảnh bên trong khiến cho hắn được mở rộng tầm mắt, nước bọt chảy ra ngoài. Nguyên lai trong phòng hai người đang diễn trò rất hấp dẫn, Mai lão bản nằm trên giường, Thất di nằm ngược lại trên thân của lão, cả hai đang dùng lưỡi để kích thích phần kín của đối phương.

Tiểu Ngưu lần đầu tiên trông thấy nữ nhân lõa thể. Ở góc nhìn này của chàng chỉ thấy được một phần, thật là không nguyện ý. Nhưng những đường cong nhấp nhô của nữ nhân là chàng bay bổng như lên đến tận thiên đường, kiều đồn sung mãn, bờ eo trơn mượt, song nhũ tràn đầy sức sống, Tiểu Ngưu thực sự muốn đến hưởng thụ. Nhưng hiện tại đang thụ hưởng là Mai lão bản.

Mai lão bản hai tay phân ra nắm lấy kiều đồn của Thất di, lưỡi vươn dài ra, tiến thẳng vào nơi nhạy cảm của nữ nhân, làm nàng sảng khoái cứng người. Nhưng Thất Di Thái cũng không rảnh rỗi hưởng thụ, nàng cúi xuống hạ thể lão, song thủ nắm lấy nhục bổng, cái lưỡi lắc lưu liên tụ, đi đi lại lại trên phía đầu, làm Mai lão bản thở hổn hển. Nhục bổng của lão nhanh chóng biến thành cứng rắn như một cây tiểu thiết bổng.

Thất Di Thái sau khi làm cho nhục bổng trở thành tiểu thiết bổng, ngay lập tức dùng miệng ngậm khối thịt đó, làm nhục bổng lấp loáng thủy quang. Tiểu Ngưu cảm thấy vô cùng phấn khích, hắn nhủ thầm, thì ra cái tư vị của nữ nhân hưởng thụ như vậy. Hắn hiện tại như một con ếch, chưa biết trời cao biển rộng thế nào. Được nữ nhân động tới tư vị thật là sảng khoái a, hắc, đáng tiếc, nhục bổng đó không phải của Tiểu Ngưu. Tiểu Ngưu bất giác không thể tự chủ đưa tay đến nhục bổng của mình. Gia hỏa đó không có nơi phát tiết, đội lên một đống trước khố tử của chàng.

Tức thì, Mai Hương đã mang dược phẩm đến, phục thị lão gia dùng. Mai lão bản dục hỏa tràn trề, không kìm được chộp vào nãi đầu của Mai Hương. Trên mặt mai Hương thoáng đỏ hồng, cảm giác thật đê mê, không chịu cáo lui. Thất di bên cạnh trông thấy liền trừng mắt về phía nàng: "Mai Hương, mau ra ngoài. Ngươi còn muốn ở đây làm gì?"

Mai Hương nhanh chóng bước ra ngoài. Ả mặc dù không thấy hứng thú nhưng quang cảnh trong phòng cũng làm ả đam mê tưởng tượng. Ả đâu phải lần đầu tiên thấy những cảnh xấu hổ như thế này. Căn bản nàng cũng có nhu cầu sinh lý như người thường. Ả cũng đã trưởng thành. Chỉ là không có con ong nào đến hút mật.

Ở bên ngoài cửa sổ Tiểu Ngưu mắt trừng lên, điều khác biệt ở chỗ, hiện tại trong mắt hắn không chỉ có ước muốn tình dục. Hắn còn muốn xem thành quả thủ đoạn của mình. Bản thân lấy ra được một ít dược phấn từ dược điếm, xem ra là chuyện hay. Hắn còn chưa trực tiếp mắt thấy Mai lão bản đáng ghét này đưa ra câu trả lời chính xác cho cảm giác của hắn.

Ngay khi mai lão bản dụng thuốc, gia hỏa không ngừng gia tăng. Lão vô cùng đắc ý tự hào về cái gia hỏa này, tự đắc, vô cùng thoả mãn. Lão chỉ cho Thất di xem với vẻ tự mãn: "Tiểu bảo bối của ta, nàng mau nằm xuống, để ta phục vụ nàng."

Thất di cười khách khách nói: "Lão gia, đêm nay ngài lại không để nô gia thất vọng chứ." Nói xong liền nằm xuống, song thối đại khai, Tiểu Ngưu nhìn thấy dưới tiểu phúc của nàng một đám rừng đen sâu thăm thẳm. Dưới nữa thì nhình không thấy.

Mai lão bản cười nói: "Tiểu bảo bối, đêm nay ta sẽ làm nàng chết đi sống lại, để cho nàng ngây ngất đê mê."

Thất di nằm nghiêng một bên, lộ ra ngọc thối trơn bóng, tư thế thực là mê người, nở nụ cười quyến rũ nói: "Lão gia, không muốn nghe người nói xuông đâu, chỉ muốn người chứng tỏ công phu lúc này." Nói rồi song thối nhanh chóng khép lại một cái, hành động này vô cùng dụ hoặc. Bởi vì người ta nhìn không thấy được, hoặc thấy nhưng nhoáng một cái, càng thêm hứng thú.

Mai lão bản cười he he, nói: "Bảo bối, ta đến đây, nàng chờ được lên tiên cảnh nhé." Nói xong trở người thô lỗ úp sấp lên thân thể của Thất Di Thái, đại thiết bổng thẳng tiến khe suối. Ngọc thuỷ đã tràn trề nơi đây nên lão dễ dàng tiến nhập.

Khi đại thiết bổng tiến vào, Thất di không kìm được la lớn, tứ chi cuộn lấy lão, tuyết đồn nhấp nhô liên tục, hiển thị rõ bản sắc dâm ô. Mai lão bản cũng rên lên sung sướng, mạnh mẽ xốc tới, âm thanh khuấy động thủy huyệt cứ vang lên không ngớt.

Bên ngoài, Tiểu Ngưu thấy được thế thì cực kì thỏa mãn. Trong lòng lại bảo như thế không phải giống như nhồi pháo sao? Đó gọi là quan hệ nam nữ ư? Nhìn tư thế uốn lượn như sóng trào của nữ nhân kia, thật dễ dàng có thể đem "Giết người" được. Chẳng phải vẫn hay nghe người ta nói sắc đẹp cũng có thể róc được xương đấy ư? Lại thấy Mai lão bản, cứ mỗi lần nhún xuống là gương mặt lại đầy vẻ hưởng thụ, bụng hai người mỗi khi va đập lại phát ra những tiếng bành bạch. Tiểu Ngưu ngoáy ngoáy tai, thực sự mong người đang nằm sấp trên thân thể nữ nhân kia là hắn. Bản thân hắn khi nào mới tìm được một cô nương quyến rũ để hưởng thụ cái tư vị tiêu hồn đó đây. Trước mắt hắn, bất ngờ lại hiện lên hình ảnh con gái của kế mẫu - Tiểu Tụ. Đó là một thiếu nữ xinh đẹp mà ai nhìn thấy cũng phải tán thưởng. Nàng có thể nói là văn hay chữ tốt chứ không giống như hắn, không chịu học hành cũng chẳng có khả năng gì. Vốn đã có rất nhiều người đến cầu thân, nhưng kế mẫu hắn yêu con như báu vật, đều chưa đồng ý. Đột nhiên, Tiểu Ngưu nghĩ, không hiểu có phải là để gả cho ta không nhỉ? Nàng mà là lão bà ta thì mỗi ngày ta đều chỉ ở trong phòng mà hưởng thụ thôi!

Nhìn lại Mai lão bản, đã phì phò nâng lên hạ xuống trên người nữ nhân được vài chục lần, đang rất cao hứng, tay chân loạn động, không ngờ cái thứ đồ đó đột nhiên ỉu xìu. Còn Thất di bất mãn hứ lên một tiếng, đẩy lão sang một bên, nói: "Lão gia, ngài sao vậy, thường thì phải sau khi xạ xong nó mới mềm đi chứ, sao hôm nay chưa xong nó đã ỉu xìu rồi? Uy phong của ngài, khí khái nam tử hán của ngài biến đâu hết rồi?"

Mai lão ngồi dậy trên giường, vừa dùng tay để tự kích thích cái đồ mềm xèo của mình, vừa giả lả: "Có phải ta không biết đâu. Cái thứ thuốc này vẫn tốt mà. Hai ngày nay nàng cũng đã biết sự lợi hại của ta đấy thôi."

Thất di hứ một tiếng: "Thiếp không biết, người nhanh đánh thức nó dậy đi, nếu không, sau này ngài đừng mong động đến thiếp nữa".

Mai lão bản cười khổ: "Lão gia ta nhất định sẽ đánh thức nó dậy mà, chẳng lẽ ta lại như một con thỏ sao", vừa nói, tay vừa mân mê, khuấy động, trong long lại thầm kêu khổ, con mẹ nó, sao lại thành ra thế này không biết. Cái con nô tài Mai Hương tất không dám động chân động tay rồi, chắc chắn không phải do nó, thế thì do cái gì cơ chứ? Không phải có ma quỷ chứ? Từ lúc ta dùng thuốc đó đến giờ đều rất hiệu quả mà.

Tiểu Ngưu đứng ngoài cửa nhìn bộ dạng như thể cha mẹ qua đời của Mai lão bản thì mừng đến suýt reo lên. Cái loại thuốc đó quả nhiên có tác dụng. Thuốc đó là lấy từ hiệu thuốc, chuyên trị chứng tình dục quá mạnh. Một người mà khả năng tình dục quá mạnh mẽ, chỉ dùng một xíu thôi thì còn khả dĩ tiếp tục được, đằng này Tiểu Ngưu lại cho Mai lão bản trọn cả gói, còn gì phải nói nữa?

Mai lão bản tự biết là nỗ lực của mình không có tác dụng, đành kêu Thất di thái quỳ xuống thổi sáo. Thất di thái vì mong Mai lão bản cứng cáp trở lại nên cũng không bực lão nữa, như một con cún con, quỳ xuống, há to miệng ngậm lấy tên tiểu tử của Mai lão bản, hi vọng có thể khiến nó "Sống lại".

Tư thế đó khiến Tiểu Ngưu muốn hét to quá đã. Đó là vì tư thế này khiến Thất di phải đưa kiều đồn lên cao, mà cặp tuyết đồn trắng toát đó lại hướng thẳng về phía Tiểu Ngưu. Cặp đôi đó không quá lớn, lại tròn như trăng rằm, bề mặt cũng mịn màng. Tại khe rãnh thâm sâu là một đóa cúc hoa mờ ảo, nhung mao đen tuyền, lại còn có một tiểu huyệt đã ướt đẫm nữa, tất cả những hình ảnh ấy đều như đập thẳng vào mặt Tiểu Ngưu, khiến hắn muốn xông thẳng đến làm gì đó. Tiểu huyệt ấy, do đã có vật cứng len vào, đang hé mở một nửa, hai bên biến thành màu phấn hồng. Cùng với những động tác miệng của Thất di, tiểu huyệt cũng chầm chậm khép mở, như đang hô hấp vậy. Nó khiến cho đóa cúc hoa vương một chút ngọc thủy cứ thu thu nở nở, phô bày phong thái cực kỳ phóng đãng.

Tiểu Ngưu nuốt nước bọt, trong lòng không ngừng cảm thán, thật là đẹp, thật là dụ người quá đi, ta quả thật không chịu được nữa rồi. Thì ra nữ nhân là như vậy đấy. Nam nhân chúng ta là cây bổng dài, nữ nhân như cái hang sâu, ông trời đã sắp đặt như vậy, gọi là thiết bổng nhập động. Tiểu Ngưu ta lớn thế này rồi, thật là đáng tiếc mà. Nghĩ thế, hắn hít một hơn, quay đầu sang bên cạnh, không nhìn tiếp vào đôi tuyết đồn của nữ nhân nữa. Hắn cố gắng để có thể rũ bỏ cái ấn tượng chấn động về cơ thể nữ nhân đó ra khỏi đầu. Nhưng nói sao mà dễ như vậy?

Mắt không nhìn được bên trong nhưng tai hắn vẫn nghe được. Chỉ thấy Thất di lại thở dài: "Được rồi, được rồi, cái tên tiểu tử của người đã chết rồi còn đâu, một chút khởi sắc cũng không có."

Mai lão bản phân bua: "Chắc tại mấy đêm rồi khổ nhọc quá đấy mà, thế mới như vậy chứ."

Thất di thái thở dài, than: "Kể từ khi thiếp được gả về nhà này, người chưa bao giờ kém đến vậy. Chỉ lo sau này người không còn dựng nó dậy được nữa ấy."

Mai lão bản nghiêm mặt nói: "Nàng không được nói xui thế chứ, đó là điều ta rất úy kị đấy."

Một lúc sau, Thất di nói: "Thôi, chúng ta nghỉ đi. Nếu mai người lại bảo không được thì đừng có lại đến phòng thiếp nữa đấy, cứ để nữ nhân khác bồi tiếp người."

Mai lão bản cố nặn ra nụ cười cầu tài: "Sẽ vẫn ổn thôi. Mai ta sẽ lại thỏa mãn cho nàng vậy". Sau đó, đèn tắt phụt, trong phòng trở nên tối đen, chẳng còn thấy gì được nữa.

Tiểu Ngưu thấy mục đích đã đạt được rồi, cũng không lưu lại thêm nữa. Hắn chỉnh trang lại một lượt, đợi nhục bổng mềm xuống, mới rời khỏi Mai phủ. Khi hắn về tới nhà, nằm trên giường, nhớ lại tình trạng sau khi Mai lão bản bị chỉnh, không nhịn nổi cười thành tiếng.

Hắn từng nghe qua lão tiểu nhị trong hiệu thuốc nói rằng loại thuốc này khi dùng phải có liều lượng chính xác tuyệt đối. Nếu dùng quá liều sẽ có hậu quả nghiêm trọng, có thể bị cả đời liệt dương, không thể cùng phụ nữ hoan hảo đại chiến nữa. Mai lão bản tác ác đa đoan, lần này đương nhiên là gặp báo ứng, có điều chỉ sợ làm khổ lây cho Thất di. Nằm nghĩ đến thân thể nàng, Tiểu Ngưu không khỏi ngây người ra. Ánh mắt nàng như mời gọi, tiếng nàng rên rỉ yêu kiều, đặc biệt là cái cách nàng ân cần làm cho cây nhục bổng của nam nhân thì quả thực khiến người người như muốn phát điên lên. Nếu như để ta trên cơ thể nàng ưu ưu ái ái thì cũng không uổng phí một đời.

Nhưng muốn chiếm được nàng chỉ sợ là quá khó, nhưng ngoài nàng ra ta còn có thể cùng ai chứ? Trong đầu hắn lúc này có chút chút liên tưởng tới vị tiểu muội tử - Tiểu Tụ. Nghĩ tới khuôn mặt xinh đẹp cùng hình dáng yêu kiều của nàng, trên mặt Tiểu Ngưu hiện lên một nụ cười đầy tà khí

Từ lúc Tiểu Ngưu vô tình chứng kiến được bí mật của nam nữ, thì tư tưởng hắn phát sinh biến hóa rất lớn. Hắn cả ngày chỉ nghĩ xem có biện pháp nào, để có thể tự mình thể nghiệm một chút tư vị kì diệu đó. Vậy là hắn rốt cục cũng đã không còn là một Tiểu Ngưu ngây thơ trong trắng trước kia nữa.
">

Truyện Ma Đao Lệ Ảnh

Bangkok Titans - Anh-2.JPG
Đội LMHT Bangkok Titans.

>>Dự báo quá tải tại giải vô địch Đông Nam Á Liên Minh Huyền Thoại/ Sắp khởi tranh giải đấu Liên Minh Huyền Thoại khu vực Đông Nam Á

Bangkok Titans là đội Liên Minh Huyền Thoại (LMHT) đến Việt Nam sớm nhất trong số các đội quốc tế, với đội hình bao gồm 7 thành viên: Sek, Intreso, Ndd, JaeYoong, Hagare, SKLz và Navy. Sức khỏe của cả đội tương đối tốt, mặc dù nhiệt độ ở Việt Nam cao hơn Thái Lan một chút vào thời điểm hiện tại. Phóng viên đã rất nhanh chóng tiếp cận với hai thành viên rất đáng chú ý của Bangkok Titans, đó là anh "Tini Kun" Dương Nguyễn Duy Thanh - huấn luyện viên của Bangkok Titans và "Navy" Chướng Viễn Long - cựu thành viên của Saigon Fantastic Five.

Năm 2012, anh Duy Thanh là một trong những người đóng góp rất lớn vào thành công của Saigon Jokers trên băng ghế huấn luyện. Sau đó, Thanh đã chuyển tới huấn luyện Bangkok Titans và biến "những người khổng lồ" của Thái Lan trở thành đối thủ cực kỳ đáng sợ trong khu vực Đông Nam Á. Trong khi đó, "Navy" Chướng Viễn Long từng thi đấu rất thành công trong vai trò đi đường trên ở đội Saigon Fantastic Five. Ngày 3/8/2013, anh gia nhập Bangkok Titans và ngay lập tức giúp đội đăng quang ngôi vô địch xứ sở Chùa vàng.

Bangkok Titans Anh-1.jpg
HLV Duy Thanh và vận động viên Chướng Viễn Long.

Xin chào Duy Thanh, bạn  và Bangkok Titans có chịu áp lực nào khi đến Việt Nam thi đấu lần này không?

Năm 2012, mình trực tiếp chỉ đạo Saigon Jokers khoảng 1 tuần trước khi bước vào vòng chung kết Đông Nam Á. Ở giải đấu đó, niềm tin của mình vào cơ hội của Saigon Jokers khá mong manh bởi Singapore Sentinels thể hiện sự vượt trội. Mình chỉ biết cố gắng động viên Saigon Jokers ở mọi trận đấu và các bạn đã làm nên điều thần kỳ.

Hiện tại mình là huấn luyện viên của Bangkok Titans được gần 1 năm và hoàn toàn không cảm thấy áp lực hay một chút hồi hộp nào. Bangkok Titans, trên thực tế, không phải chịu áp lực ở bất kỳ giải đấu này và lần này cũng vậy. Có lẽ do bản thân mình và toàn đội đều đã chuẩn bị sẵn sàng với sự tự tin cao độ.

Chắc hẳn Bangkok Titans đã có những chiến thuật đặc biệt?

Bangkok Titans có một số chiến thuật chưa từng sử dụng từ trước đến nay. Chắc chắn, đội Thái Lan của chúng tôi không dễ bị đánh bại.

Chào Navy, cuộc sống của bạn với Bangkok Titans có thuận lợi và khó khăn gì?

Các thành viên của Bangkok Titans rất hòa đồng và đối xử với mình rất tốt. Mặc dù mới sang Thái Lan nhưng mình đã được đồng đội chỉ cho rất nhiều chỗ ăn uống. Tuy nhiên, mình không sử dụng tiếng Anh và tiếng Thái Lan, nên chỉ có thể giao tiếp bằng tiếng Trung Quốc với hai thành viên Hagane và JaeYoong.

Khả năng giao tiếp hạn chế liệu có ảnh hưởng tới việc thi đấu của bạn không?

Hoàn toàn không. Trong thi đấu, mình sử dụng các thuật ngữ chuyên môn của LMHT và các đồng đội đều dễ dàng phối hợp.

">

'BKT.Navy hoàn toàn không có áp lực khi gặp các đội Việt Nam'


Vi Quang Khoát vẫn duy trì tư thế nghe điện thoại, đứng yên thở phì phò ngước mắt nhìn về phía lối ra." Được, để tôi nhìn xem ở trường có người thích hợp hay không, nếu có tôi sẽ gọi điện báo cho ông.

Bạn tốt: "Phải đẹp a. Có công ty quản lý hay không, đã xuất đạo hay chưa, có tố chất ngôi sao hay không đều không quan trọng miễn đẹp là được. Mấy công ty giả trí dạo gần đây chỉ toàn người cũ, mới tham gia show sống còn hai tháng trước thì giờ lại tham gia gameshow khác. Tôi mà là khán giả tôi cũng thấy ngán.

Vi Quang Khoát vẫn đang nhìn chăm chú vào lối ra sân bay nghe vậy liền đồng ý." Đã biết. "

Bạn tốt:" Ông đang làm gì a? Vừa thở dốc lại còn thất thần?

Vi Quang Khoát: Có chuyện gì để nói sau đi. Tôi đang ở sân bay đợi đón người.

Bạn tốt: "Được. Ông đang có việc vậy thì liên hệ sau vậy. Nhưng chuyện của tôi ông nhất định không được quên đâu đó."

Vi Quang Khoát: "Sẽ không".

Cúp điện thoại, Vi Quang Khoát vẫn nhìn chầm chầm vào lối ra, chung quanh là tiếng người ồn ào huyên náo. Bỗng nhiên phía lối ra có một đoàn người đang đẩy hành lý đi ra.

Vi Quang Khoát lập tức nhìn chăm chú, cẩn thận tìm kiếm. Tiếng lăn của bánh xe đan xen cùng tiếng người cười cười nói nói, Vi Quang Khoát nhìn đến tròng mắt cũng muốn rớt ra nhưng thủy chung vẫn không thấy thân ảnh mà hắn tìm kiếm. Hắn nhịn không được tự nói trong lòng: Tiểu tử thúi này sao vẫn còn chưa ra nữa, có biết cậu đã đợi lâu lắm rồi không hả.

Hắn đang nghỉ vẩn vơ thì có một, thân ảnh từ lối ra đang đi đến. Người đến là một thanh niên mặc áo thun trắng quần bò đen, đeo ba lô một bên, quần áo tuy đơn giản nhưng mang lại cảm giác thực sạch sẽ, thanh thuần. Thanh niên vừa cúi đầu xem di động vừa đẩy xe hành lý tiến về phía trước, trên xe là hai cái vali to đùng.

Đi đến cửa ra của sân bay thì thanh niên nọ mới ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy Vi Quang Khoát. Ánh mắt thanh niên sáng lên ngập tràn ý cười, vẫy vẫy tay: "Cậu!".

Chỉ là một tiếng gọi bình thường lại dẫn đến vô số ánh mắt hướng về phía bên này, thậm chí còn có tiếng hít thở thật mạnh cùng vài tiếng cảm thán đầy kinh ngạc.

Vi Quang Khoát nghe được vài tiếng cảm thán ở bên cạnh mình, hắn nhướng mày nâng cầm làm một bộ dạng thật kiêu ngạo hướng về cháu trai của mình.

Hai người gặp nhau, Giang Trạm từ phía sau xe đẩy đi đến nâng tay ôm Vi Quang Khoát: "Cậu".

Mũi Vi Quang Khoát cay cay: "Tiểu tử thúi."

Giang Trạm: "Nhớ con không."

Vi Quang Khoát: "Nhớ cái rắm."

Bây giờ đã là chín giờ tối, từ sân bay đến nội thành phải đi ít nhất một tiếng rưỡi.

Bên trong xe, Vi Quang Khoát vừa lái xe vừa hỏi: "Thật sự con không muốn đến nhà cậu sao?"

Giang Trạm ngồi ở ghế phó lái nghiêng đầu nhìn bóng cây lay động bên ngoài xe, vừa ngáp vừa tùy ý đáp: "Đúng vậy. Không ở chung với đàn ông độc thân lớn tuổi."

Vi Quang Khoát vui vẻ lại vờ hung dữ nói: "Được, tùy con."

Hung xong rồi Vi Quang Khoát lại bắt đầu lải nhải: "Chổ của con cậu đã dọn dẹp sạch sẽ, cũng đã giúp con mua một ít đồ dùng cần thiết. Hôm nay về nghỉ ngơi sớm một chút ngày mai chín giờ là dậy được rồi. Người trẻ tuổi luôn thích ngủ nướng, ngủ một giấc đến giữa trưa bữa sáng cũng không chịu ăn.

Giang Trạm:" Đã biết. "

Vi Quang Khoát:" Ngày mai là cuối tuần, cậu không có tiết cũng không có việc bận, cùng ăn cơm trưa đi. "

Giang Trạm:" Dạ, được. "

Vi Quang Khoát:" Uống rượu không. "

Giang Trạm vui vẻ, quay đầu lại:" Uống chứ. Cậu bây giờ đã đồng ý cho con uống rượu rồi hả. "

Vi Quang Khoát hừ một tiếng:" Con bây giờ cũng đâu phải còn mười bảy mười tám tuổi nữa, đã hai mươi lăm rồi thì có cái gì không thể nữa. Vừa hay chổ cậu có một bình Mộng Lam Chi, ngày mai khui ra xem như hoan nghênh con về nhà. "

Giang Trạm:" Thích thật nha. "

Vi Quang Khoát nhìn người bên cạnh lòng lại đầy chua xót. Ông đã nhìn đứa cháu trai này lớn lên nên từ nhỏ đã rất thích nó. Giang Trạm lớn lên tính tình sảng khoái, hoạt bát hướng ngoại, có thể nói y chính là đứa nhỏ mà không ai không thích.

Đáng tiếc.. Đứa nhỏ này mệnh không tốt.

Giang gia cũng thuộc gia tộc giàu có nhiều năm. Ngay lúc công ty gặp khó khăn thì cha Giang Trạm đi sai nước cờ, dẫn đến thua cả bàn cờ khiến cho công ty tức khắc phá sản.

Khi đó Giang Trạm bao nhiêu tuổi nhỉ?

Hình như đã thi vào đại học.

Nếu mọi chuyện chưa từng xảy ra. Với điều kiện của Giang gia thì Giang Trạm chính là một phú nhị đại. Học ở trường học danh tiếng trong nước, tương lai có thể xuất ngoại du học, tốt nghiệp xong lại quay về tiếp quản sự nghiệp Giang gia, một chút vấn đề cũng không có.

Nhưng Giang gia lại một đêm xuống dốc, cùng năm đó bố Giang Trạm lại chết ngoài ý muốn, mẹ Giang Trạm thời điểm đó lại được chuẩn đoán là mắc ung thư, một năm trước đã mất ở Vancouver[1] .

Aizzzzzz.. Nhớ đến những việc này thì cõi lòng Vi Quang Khoát đầy thổn thức cùng ai thán.

Cũng may, tất cả đều đã qua. Sau này sẽ ngày càng tốt.

Vi Quang Khoát rất tinh tưởng đứa cháu này của mình. Giang Trạm tính cách thực tốt, điều kiện bản thân lại không tồi. Những năm kia đều đã chịu đựng được thì con đường sau này cũng sẽ bình thản mà trải qua thôi.

Nhà cũ của Giang Trạm ở tiểu khu Mai Loan. Nơi này không tính vào tài sản thế chấp nên lúc Giang gia xảy ra chuyện cũng không bị mang đi gán nợ. Vì là nhà cũ nên thời gian ở đây cũng không nhiều, không có bao nhiêu hồi ức.

Giang Trạm cũng không để tâm. Đã nhiều năm như vậy, thời điểm khó khăn nhất cũng đã vượt qua được mẹ cũng không còn bị bệnh tật hành hạ nữa, một năm trước đã an tường mà ra đi nên cũng không cần hoài niệm làm gì nữa.

Về nước chính là một khởi đầu hoàn toàn mới.

Giang Trạm chỉ muốn tiến về phía trước cũng không định quay đầu nhìn lại.

Đến việc sau này sẽ làm gì, cần tìm việc hay không Giang Trạm cũng không nghĩ nhiều. Tạm thời cậu không thiếu tiền, trong tay cũng đang có việc kiếm ra tiền nên cũng không cần quá gấp gáp. Sau khi về nước cũng không nhất thiết phải lên kế hoạch toàn diện làm gì, đi bước nào cứ tính bước đó là được.

Thật ra Vi Quang Khoát lại có đề nghị khác." Cháu nếu muốn tìm việc thì tạm thời cũng chưa phải lúc. Cậu có thể an bài giúp cháu. Hay là đến trường cậu làm trợ giảng đi. "
">

Truyện Thượng Vị [Giới Giải Trí]

Nhận định, soi kèo Nice vs Marseille, 02h45 ngày 27/1: Vị vua sân khách

>> 4 lưu ý quan trọng khi mua tablet cũ/ “Đổi” smartphone, tablet cũ lấy mới: Cẩn trọng! / 5 cách tận dụng smartphone cũ / Mẹo mua sắm máy tính cũ

1. Đồng hồ báo thức

1.jpg

Bạn có thể dễ dàng gắn đế và cài thêm ứng dụng cho smartphone biến nó thành một chiếc đồng hồ báo thức chạy Android. Tính năng Daydream của Android 4.2 Jelly Bean có thể giúp chiếc đồng hồ Android của bạn trông đẹp hơn.

Có hàng tá ứng dụng có thể biến tablet hoặc smartphone Android thành một chiếc đồng hồ báo thức (Alarm Clock Xtreme là một ví dụ). Những người là “sâu ngủ” có thể kết nối thiết bị Android với loa để chắc chắn tiếng chuông báo sẽ lôi họ ra khỏi giấc ngủ.

2. Máy nghe nhạc MP3

2 copy.jpg

Bạn là người nghiện nghe nhạc? Bạn có thể dùng chiếc smartphone hoặc tablet cũ làm máy nghe nhạc chuyên dụng. Trong trường hợp này, smartphone sẽ phù hợp hơn vì chúng nhỏ gọn, tiện lợi để mang theo người và cho vào túi áo, quần hơn.

Bằng cách nghe nhạc qua một chiếc smartphone hoặc tablet cũ, bạn có thể tiết kiệm pin cho chiếc smartphone chính của mình. Ngoài ra, một chiếc điện thoại Android không gắn SIM là lựa chọn hoàn hảo trong phòng tập thể hình. Bạn có thể vừa tập luyện vừa nghe nhạc mà không bị phân tâm bởi các cuộc gọi hoặc tin nhắn SMS.

3. Điều khiển từ xa cho máy ảnh DSLR

Bạn có thể dùng các ứng dụng như DSLR Remote để kết nối smartphone hoặc tablet Android với máy ảnh DSLR nhằm biến chúng thành điều khiển từ xa cho máy ảnh. Nếu sở hữu một chiếc tablet Android cũ có cổng hồng ngoại (như Samsung Galaxy Tab 7 Plus), bạn cũng có thể dùng cổng hồng ngoại IR blaster để điều khiển máy ảnh DSLR.

Ứng dụng lý tưởng cho mục đích này: DSLR Remote.

">

6 cách tận dụng smartphone, tablet Android cũ

Truyện Đừng Để Yêu Thương Vuột Mất

友情链接