Truyện Độc Giả Thứ 7
"Hắn trầm luân,ệnĐộcGiảThứtrưc tiep bong da hắn sa ngã. Các ngươi năm lần bảy lượt cười nhạo, hãy biết rằng, hắn sa ngã thì vẫn cao cao phía trên các ngươi. Hắn vui quá hóa buồn, nhưng cường quang của hắn sẽ nhanh chóng thu các ngươi sa vào hắc ám." —— Ni Thái.
Tôi đã ngủ bao lâu?
Hiện tại tìm hiểu việc này đã không còn ý nghĩa nữa. Tôi không tình nguyện mở mắt, trong mũi tràn ngập đủ loại hương vị khả nghi. Tôi hít hít mũi, nhận ra mùi thịt kho tàu, thịt bò, hành tây, gà rán KFC, rượu trắng kém chất lượng, đậu tương có chút giống mùi lúc vừa cởi giầy.
Tàu hỏa Trung Quốc vĩnh viễn là như vậy, giống như một căn tin của doanh nghiệp để đến khuya. Nếu chẳng may bạn không không mua được vé giường nằm, mà chỉ có thể chen chúc tại ghế cứng trong toa hành khách, thì thức ăn này giống như mua trong căn tin đã để qua đêm, mặc kệ bạn có thích hay không, nhận hay không, đều phải nuốt xuống, mà hương vị kia cảm nhận tựa như sương mù, thật dày, dính dính, phủ trong mắt bạn.
Tôi vặn mở một chai nước khoáng, một hơi uống gần nửa chai, sau đó chậm rãi từ trong túi lấy ra kính mắt đeo lên. Trước mắt mọi vật đều trở nên rõ ràng.
Đối diện tôi là một người trung niên vẻ mặt chết lặng, mặc áo bành tô dày, trong tay nắm chặt một chiếc cặp da thuộc màu đen (hai tay che kín nếp nhăn, thô ráp không chịu nổi), giày da dưới chân nứt toạc, mờ mịt nhìn ngoài cửa sổ. Bên cạnh hắn là một cô gái trẻ tuổi, quần áo bình thường, diện mạo bình thường, nhắm mắt lại nghe MP3 (hàng trong nước, dùng đã lâu rồi). Bên trái tôi là một cụ già cũng giống tôi đang dựa trên bàn ngủ, một chút nước bọt vẫn còn lưu lại bên khóe miệng, tạo thành một bãi lòe lòe phát sáng trên bàn. Tôi không hứng thú thu hồi ánh mắt buồn tẻ, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Đang vào đầu mùa xuân thời gian này bầu trời đầy sương mù, tàu hỏa vừa vặn đi qua một mảnh ruộng hoang vắng, không có nông dân gieo trồng như trong tưởng tượng, ngay cả đầu ngưu cũng không nhìn thấy, ngẫu nhiên thoảng qua mấy gian nhà thấp bé, có thể trông thấy một vài đứa nhỏ mặc áo bông thật dày chơi đùa trước cửa, bọn chúng đang chơi gì? Hạnh phúc của trẻ con chính là đơn giản như vậy, có lẽ chỉ là chạy nhảy trong bụi đất, cứ để cho bọn chúng vui vẻ đi.
Ai, tôi giữ chặt nhân viên phục vụ đang cố sức xuyên qua đoàn người, "Khi nào có thể bổ sung vé giường nằm?"
"Đợi lát nữa đi, không thấy hiện tại đang vội như vậy sao?" Nữ nhân viên giương ra khuôn mặt to sốt ruột nói, "Thật đáng ghét, mùa xuân đều đã trôi qua, còn nhiều người như vậy." Bà nhìn đám người chen chúc trong xe, mà những người đó đang tràn đầy mong đợi nhìn vào chỗ ngồi của người phía trên, hy vọng người ngồi bên trong bọn họ đứng lên xuống xe. Mà tầm nhìn của tôi dừng ở hai người ngồi xéo trước mặt.
Đó là đôi nam nữ. Nữ ngồi ở chỗ gần cửa sổ, nam ngồi bên người cô, ghé vào trên bàn. Cô gái kia rất trẻ tuổi, hình như là sinh viên, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, thỉnh thoảng khẽ đẩy nam nhân bên cạnh một chút, người nam kia mỗi lần bị đẩy ra một chút, lại ngoan cố lần nữa dán qua. Tôi chú ý tới bả vai nam nhân hơi động.
Haha. Tôi nhẹ giọng cười.
Cô gái kia thần tình đỏ bừng núp vào trong, nhìn xung quanh. Hành khách xung quanh e rằng đã có người phát giác hành động của nam nhân, thế nhưng không ai đáp lại ánh mắt của cô gái. Tất cả mọi người trầm mặc, tựa như che giấu một bí mật trong lòng không nói ra.
Động tác của nam nhân càng lúc càng lớn, trong mắt cô gái bắt đầu ngấn lệ.
Tôi đứng lên, đi đến bên cạnh nam nhân kia. Lập tức đã có người ngồi vào vị trí của tôi, còn thoải mái thở dài một tiếng.
Aiz, tôi vỗ vỗ bả vai nam nhân kia, "đổi chỗ". Tôi chỉa chỉa chỗ ngồi của tôi.
Nam nhân kia ngẩng đầu, trên mặt là biểu tình chật vật, "Cái quái gì? ! !"
Tôi nói "Đổi chỗ." Tôi bình tĩnh nhìn hắn.
Vẻ mặt của nam nhân nhanh chóng từ chật vật biến thành hung ác, coi như không can hệ gì tới mình.
"Đổi chỗ", tôi nhìn mắt hắn nói.
Nam nhân kinh ngạc nhìn tôi, người xung quanh cũng nhìn tôi. Tôi mỉm cười nhìn hắn.
Hắn ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, "Chỗ nào?"
Tôi chỉ chỉ về phía sau.
Hắn đứng lên, tôi chú ý tới hắn so với tôi cao hơn chút, đại khái 1m80 đi, tôi đem bao ném ở trên bàn, ngồi xuống.
Người xung quanh cũng lắc lư ngồi dậy, mọi người dường như đều thở phào nhẹ nhõm. Có người tò mò đánh giá cô bé kia, cũng có người nhìn chằm chằm tôi. Tôi ôm bả vai, nhắm lại hai mắt.
Một lát sau, cảm giác có người khẽ kéo cánh tay tôi, tôi mở to mắt, cô gái bên cạnh hướng tôi ngượng ngùng cười cười, đưa qua một tờ giấy, trên đó viết: Cám ơn.
Tôi cười cười, xem như đáp lời, lần nữa nhắm mắt lại.
Toa xe số 9 bổ sung giường nằm, nhanh lên.
Tôi đáp ứng, đồng thời cảm giác được tốc độ xe chậm lại, hẳn là sẽ nhanh đến trạm tiếp theo.
Tôi đứng lên, duỗi thắt lưng lười biếng, cầm lấy túi của mình.
Cô bé kia nhìn tôi.
Tôi do dự một chút, xoay người đi đến bên cạnh nam nhân kia, tên kia đang cúi đầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Tôi khom lưng, nhẹ giọng nói: "Ngươi đã đến trạm, xuống xe đi."
Nam nhân dường như hoảng sợ, "Không có a, ta đi thành phố A."
"Tới rồi, xuống xe đi." Nam nhân tựa hồ bị chọc giận, "Con mẹ nó ngươi thật quá đáng a!"
Tôi nhìn hắn, nụ cười trên mặt dần rút đi. "Xuống xe."
Nam nhân nhảy dựng lên, thò tay tóm lấy tôi, tôi chặn lại tay hắn, từ trong ví xuất ra chứng minh cảnh quan, ghim ở trước ngực. Con mắt và miệng của nam nhân cùng biến thành ba hình chữ O, "Xin nương tay."
"Xuống xe cho ta. . . . . .Ta sẽ không làm gì ngươi."
Tôi khom người, nhẹ giọng nói, "Đừng tự tìm phiền toái, OK?"
Lúc này xe đã tiến vào trạm, nam nhân nhanh chóng đứng lên, chen vào đoàn người vội vã xuống xe, ngoảnh lại thoáng oán hận nhìn tôi.
Đêm đã khuya.
Tôi không ngủ được, có lẽ do ban ngày đã ngủ nhiều. Toàn bộ mọi người ở toa giường nằm lúc này thay nhau vang lên tiếng ngáy, mà tôi một mình ngồi bên cửa sổ xe, nhìn ngoài cửa sổ một mảnh đen kịt. Đoàn tàu vững vàng mà thần tốc lao đi, thỉnh thoảng chấn động theo quy luật. Trong xe tối tăm, chỉ có toa hành khách tiếp nối nơi nào đó vẫn sáng một ngọn đèn, bóng đêm ngoài cửa sổ đen đặc như mực, giữa mảnh đen kịt kia tựa hồ cất giấy vận mệnh chưa được biết, bí mật che dấu trong bóng tối khiến ta bị hấp dẫn. Có lẽ, đây là vận mệnh của tôi.
Cửa đoàn tàu mở ra, hai thân ảnh mờ nhạt đi đến, một là nhân viên tàu, người kia thấy không rõ, nhưng có thể nhận ra là một cô gái, đại khái là vừa mua vé bổ sung hành khách. Nhân viên tàu đem cô bé kia mang vào một ghế lô, dặn dò vài câu thì ngáp rồi rời đi. Cô bé kia sột sột soạt soạt đem hành lý thu xếp trải lên trên, cầm một cái lý, đi ra nhìn đông nhìn tây, liền hướng về phía tôi đi đến.
Editor: Bánh Tiêu - chỉ post tại: http:// banhtieu137.blogspot.com
(责任编辑:Thể thao)
下一篇:Nhận định, soi kèo Central Cordoba vs Atletico Tucuman, 07h30 ngày 31/1
Học sinh Trường THCS Nam Từ Liêm tham gia tiết học chuyên đề "Tôi tự tin" Cũng từng là nạn nhân của những lời miệt thị về ngoại hình, Nguyễn Thanh Thúy, sinh viên Trường ĐH Thủy lợi, kể lại quãng thời gian buồn tủi, cô đơn và khó khăn nhất khi bị bạn bè trêu đùa, cợt nhả vì nước da đen, thân hình mập mạp và nổi nhiều mụn.
“Sao mày xấu thế!”; “ Sao mày không đi tắm trắng đi”; “ Đồ tóc xoăn”; “ Mày đừng chơi với bọn tao nữa”… Hàng loạt những câu nói của bạn bè trong lớp như “nghiền nát” sự tự tin ít ỏi trong Thúy.
“Bỗng nhiên tôi trở thành đối bị bạo lực học đường. Tôi đã khép mình lại, không còn cười đùa như trước, cũng không có bạn bè thân thiết và thành tích thì tụt dốc không phanh. Có nhiều đêm tôi khóc trong chăn, ấm ức mà chả biết phải làm gì.
Thậm chí, khi cô giáo gọi điện nói với mẹ về tình hình học tập, tôi đã gào lên chất vấn lại mẹ rằng: “Tại con, tất cả là lỗi của con ư? Tại sao mẹ không sinh con ra xinh xắn hơn một tý? Tại sao con không được như người ta? Tại sao con không thể sống một cuộc đời bình thường như những đứa trẻ bình thường khác?”, Thúy nhớ lại.
Thúy cho biết, có thể với mọi người những câu nói ấy không nhằm nhò gì vì xem đó chỉ là trò đùa trẻ con, nhưng với cô, qua thời gian, những câu nói ấy càng khiến tâm lý dần dần sụp đổ.
Theo khảo sát nhanh của Trung tâm Giáo dục và Phát triển với 426 học sinh THCS tại Hà Nội, có tới 69% học sinh cho biết từng bị người khác trêu chọc hoặc bình luận tiêu cực về ngoại hình.
Bà Hoàng Thị Yến, Hiệu trưởng Trường THCS Nam Từ Liêm, cho biết tình trạng chê bai hình thể giữa học sinh với nhau và giữa người lớn với học sinh xuất hiện khá nhiều.
“Đôi khi những đánh giá đó chỉ là vô thức nhưng có thể khiến các em tổn thương, ảnh hưởng đến tâm lý, học tập và giao tiếp vối những người xung quanh.
Nhiều em bị chê bai về ngoại hình như “béo quá, nấm lùn, cây sào” cũng khiến các em thu mình lại, không dám tham gia các hoạt động trong trường học”, bà Yến nói. Trong trường hợp này, bà Yến cho biết, ở mức độ vấn đề phức tạp, nhà trường thường phải mời phụ huynh, giáo viên cùng bàn bạc, giải quyết.
Bên cạnh đó, nhà trường cũng thường xuyên lồng ghép trong một số tiết học, sinh hoạt chuyên đề hoặc trong một số môn học để giúp học sinh hiểu đúng về vẻ đẹp hình thể. Chẳng hạn khi giảng dạy đến bài “Gấu con chân vòng kiềng”, thầy cô sẽ khéo léo lồng ghép để học sinh thấy được mỗi người sẽ có một vẻ đẹp riêng và các con cần phải tôn trong điều đó”.
Mới đây, Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam, Trung tâm Giáo dục và Phát triển phối hợp các đơn vị triển khai dự án “Nâng cao nhận thức giá trị bản thân - Dove Self-Esteem Project”. Dự án đã xây dựng bộ tài liệu mang tên “Tôi Tự Tin” và tiến hành các khóa tập huấn dành cho giáo viên 15 trường THCS trên địa bàn Hà Nội, Khánh Hòa và Sóc Trăng. Sau khóa tập huấn, dự kiến giáo viên sẽ triển khai dạy các tiết học cho hơn 10.000 học sinh THCS.
Mục tiêu của các khóa tập huấn nhằm giúp nâng cao năng lực, kỹ năng cho cán bộ quản lý và các giáo viên để triển khai sử dụng hiệu quả bộ tài liệu trong nhà trường như một nguồn học liệu bổ sung cho các nội dung thuộc chương trình Giáo dục phổ thông 2018.
" alt="Học sinh cô độc vì bị miệt thị ngoại hình" />- Microsoft và Google đang cạnh tranh trong việc đưa mô hình trí tuệ nhân tạo tối tân vào công cụ tìm kiếm. Trong khi đó, những startup tỷ USD như OpenAI hay Stability AI liên tục công bố phần mềm AI với nhiều tính năng đặc biệt.
Đứng sau những ứng dụng đó là Nvidia A100, chip xử lý ra mắt năm 2020, có giá 10.000 USD và được coi là một trong những thành phần thiết yếu nhất của ngành công nghiệp AI.
"A100 đang trở thành thiết bị chủ lực với các doanh nghiệp trong lĩnh vực AI", Nathan Benaich, nhà đầu tư về AI, nhận xét. Thống kê của công ty nghiên cứu New Street Research cho thấy Nvidia hiện chiếm 95% thị phần bộ xử lý đồ họa có thể dùng trong học máy.
- Không chỉ còn là một hiện tượng trên mạng xã hội, Hoa Vinh đã thực sự trở thành một nhân vật nổi tiếng và xuất hiện trên VTV6.Hoàng Yến Chibi 'bắn rap' chửi như lên đồng gây sốt" alt="Hiện tượng mạng Hoa Vinh hát live trực tiếp trên sóng truyền hình" />
- Câu chuyện đòi quyền bình đẳng cho phụ nữ chưa bao giờ hết "nóng", thậm chí, nó càng ngày càng gay gắt, quyết liệt hơn khi xã hội dần phát triển. Thế nhưng, cái gì quá cũng không tốt. Ngày nay, tôi thấy tư tưởng đòi bình quyền nam - nữ đang dần xuất hiện những suy nghĩ, phương pháp tiêu cực, đi quá xa so với lý tưởng ban đầu. Từ chuyện đấu tranh để phụ nữ được bình đẳng về lợi ích, giờ người ta thậm chí còn muốn rạch ròi trong mọi việc: muốn chia đôi việc nhà, muốn chia đôi tài chính, chia đôi lợi ích, thậm chí, mới đây, tôi còn thấy người ta nêu quan điểm "trả lương cho phụ nữ làm việc nhà".
Nền tảng hạnh phúc của một gia đình không thể mang ra đong đếm bằng các giá trị tiền bạc, vật chất. Càng đòi quyền bình đẳng vô lối thì phụ nữ càng cực và chia rẽ thêm nền tảng đạo đức gia đình. Những tư tưởng, quan điểm nữ quyền của phương Tây khiến tôi cảm thấy giá trị đạo đức vốn có của gia đình bị lung lay, bởi chúng hoàn toàn không phù hợp cho gia đình và lối sống của phương Đông nói chung và người Việt nói riêng.
Nếu đòi hỏi phải trả lương cho người phụ nữ làm việc nhà, thì khi rạch ròi mọi yếu tố, chúng ta cũng phải trả lương cho những đóng góp của đàn ông. Đàn ông được sinh ra vốn thể chất khoẻ mạnh, nhanh nhẹn hơn phụ nữ. Thế nên, họ thường kiếm được việc làm tốt hơn, có được thu nhập bình quân cao hơn vợ mình. Vậy thì lẽ ra, với đóng góp kinh tế cho gia đình như vậy, đàn ông cũng phải được trả lương nhiều hơn chứ?
Rồi cả những chuyện điện nước, sửa chữa nhà cửa, phụ nữ đâu thể tự làm mà đều dựa vào sức khỏe của đàn ông. Vậy chẳng lẽ người chồng cũng phải đòi trả công cho những việc ấy mới gọi là bình quyền? Nếu tất cả những công việc trong nhà đều bị đem ra tính công, so đo, tôi tin người phụ nữ chưa chắc đã được lợi, thậm chí họ còn thiệt hơn.
Tôi thừa nhận, phụ nữ phải chịu thiệt thòi hơn đàn ông vì nhiều mặt, họ phải sinh nở, phải chăm sóc gia đình, phải hy sinh sự nghiệp, nhưng đàn ông cũng có nhiều trách nhiệm, gánh nặng khác phải lo như làm trụ cột kinh tế, gánh vác các việc nặng, việc lớn trong nhà. Tạo hóa đã sinh ra mỗi giới với những vị trí, vai trò riêng, đó vừa là trách nhiệm, vừa là thiên chức của người nam và người nữ. Khi lập gia đình và muốn công bằng, không phải là bạn xóa đi ranh giới, phá bỏ hết những nghĩa vụ của mỗi người mà phải san sẻ cùng nhau, hiểu và giúp đỡ nhau hoàn thành cách sứ mệnh đó.
Bạn lấy chồng, nấu ăn cho người đàn ông mà mình yêu, chăm lo cho những đứa con mà mình đẻ ra từ bữa cơm, giấc ngủ... vậy mà còn đòi tính tiền công nữa thì thử hỏi chúng ta lập gia đình làm gì? Với suy nghĩ đó, tốt nhất bạn nên sống một mình, để khỏi phải vướng bận chồng con, rồi mất công đấu tranh đòi quyền lợi.
>> 'Phụ nữ không cần ngày 8/3 để được tôn vinh'
Tôi cũng có vợ con. Vợ tôi cũng phải lo phần lớn việc nhà, từ nấu ăn, giặt giũ đến lau dọn nhà cửa. Bù lại tôi đi làm bận bịu hơn, thu nhập gấp đôi vợ, và lo những việc sửa chữa máy móc, đồ đạc, điện nước trong nhà, lo cả những việc đối nội, đối ngoại lớn. Tôi cũng thương vợ vất vả vì những việc không tên, phải hy sinh nhiều cho gia đình nên cũng cố gắng giúp vợ việc nhà mỗi cuối tuần. Thêm vào đó, tôi quan niệm phụ nữ cần được giải phóng sức lao động chứ không phải đòi chia đôi công việc. Do đó, tôi dùng tiền mình kiếm được, mua tặng vợ những thiết bị hỗ trợ việc nhà như máy rửa bát, máy hút bụi, máy sấy quần áo... để vợ có thời gian nghỉ ngơi.
Bình quyền nam - nữ đôi khi rất đơn giản như vậy. Không nhất thiết người chồng phải bớt kiếm tiền lại và rửa bát, quét nhà bằng vợ, rồi lại bắt vợ phải đi làm kiếm tiền bằng mình. Khi ấy cả hai cùng mệt mỏi, cũng phải làm những việc trái sở trường để rồi hạnh phúc gia đình chưa chắc đã cải thiện được là bao. Ngược lại, hãy làm những gì bạn giỏi nhất, mỗi người gánh một phần trách nhiệm riêng và hỗ trợ nhau hoàn thành trách nhiệm đó, vậy mới là cách làm thông minh.
Có một điều bạn cần nhớ rõ là không bao giờ có thứ công bằng tuyệt đối trên đời này. Mỗi người chúng ta khi sinh ra đã quá khác biệt nhau về hoàn cảnh, giới tính, đã quá thiếu công bằng ngay từ vạch xuất phát. Thế nên, bạn cũng đừng mất công đi đòi lại "những thứ đã mất" bởi khi đó bạn cũng sẽ phải trả giá không nhỏ. Chuyện đó sẽ chẳng làm gia đình bạn hạnh phúc hơn mà chỉ khiến mái ấm của mình sớm tan vỡ.
Tóm lại, hạnh phúc gia đình được cấu thành bởi cả yếu tố vật chất lẫn tinh thần, đạo đức. Đừng vì chạy theo thứ công bằng vô lối mà đánh mất đi nền tảng đạo đức và những giá trị tinh thần. Bình đẳng nam nữ không phải là thứ có thể đem ra cân, đo, đong, đếm được, nó thể hiện từ ngay trong chính cách bạn sống, yêu thương và hy sinh cho người bạn đời của mình.
Mạnh Hùng Nguyễn
>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.
" alt="Trả lương cho phụ nữ làm việc nhà không phải bình đẳng giới" /> - Cô gái khẳng định, sau khi chính thức hẹn hò, việc đầu tiên cô làm với người yêu mình là đưa anh ta đi xét nghiệm ADN.
Video: Tiêu chí hẹn hò và lời hứa tặng 2 cặp nhẫn của bà nội chàng trai
Play" alt="Bạn muốn hẹn hò tập 352: Cô gái đòi đưa bạn trai đi xét nghiệm ADN ngay khi hẹn hò" /> - Cách đây gần 10 năm, đội trưởng Lương Xuân Trường đã có những chia sẻ về cuộc sống của mình trong những năm đầu tiên học tại Học viện Hoàng Anh Gia Lai.Điều bất ngờ về Xuân Trường, người hùng thầm lặng của U23 Việt Nam" alt="Hình ảnh Xuân Trường cách đây gần 10 năm khiến fan bất ngờ" />
- ·Nhận định, soi kèo Al Jazira Club vs Baniyas Club, 23h00 ngày 31/1: Chiến thắng thuyết phục
- ·Thống kê XSCT ngày 8/11/2023
- ·Gần 500 chuyên gia bảo hiểm tham gia hội nghị của FWD
- ·Minh Nhí vật vã vì đàn “vịt giời”
- ·Nhận định, soi kèo Ajman Club vs Al Wahda, 20h15 ngày 31/1: Nhảy vọt trên BXH
- ·Dẹp vấn nạn ‘chặt chém’ ở Lễ hội Đền Hùng 2015
- ·Tâm sự của mẹ kẻ hiếp dâm hàng loạt khiến bậc cha mẹ phải suy nghĩ
- ·Phụ nữ bản lĩnh không làm điều này khi chồng hết yêu
- ·Nhận định, soi kèo Everton vs Leicester, 22h00 ngày 1/2: Tự tin gia tăng cách biệt
- ·Người vợ ở Tây Ban Nha nhận tiền bồi thường cho 25 năm rửa bát
- Sở VH TT&DL Hà Nội vừa có công văn gửi UBND thị xã Sơn Tây đề nghịlên phương án tu bổ di tích đình trong thôn Triều Đông, Xã Cổ Đông, SơnTây.Đình 300 tuổi kêu cứu" alt="Sở Văn hóa Hà Nội chỉ đạo cứu đình 300 tuổi" />
Link xem trực tiếp Hà Lan vs Thổ Nhĩ Kỳ, 2h ngày 6/7 - Vòng tứ kết EURO 2024
Link xem trực tiếp Euro 2024 - VietNamNet cập nhật link xem trực tiếp bóng đá giữa Hà Lan vs Thổ Nhĩ Kỳ, thuộc khuôn khổ vòng tứ kết Euro 2024." alt="Kết quả bóng đá Tây Ban Nha 2" />
- ·Nhận định, soi kèo Sporting Lisbon vs Bologna, 3h00 ngày 30/1: Tự quyết số phận
- ·Vẫn vắng trẻ, đông già
- ·Bộ trưởng Văn hóa gửi 'Truyện Kiều' tặng Tổng thống Obama
- ·Giải Kiến trúc QG 2014: Vì sao 20 năm mới có 'Giải thưởng Lớn'?
- ·Nhận định, soi kèo Istanbul BB vs Samsunspor, 23h00 ngày 1/2: Bệ phóng sân nhà
- ·Xuất khẩu sầu riêng giảm mạnh ở nhiều thị trường
- ·Lễ hội hoa anh đào 2016
- ·Tập kegel có chữa xuất tinh sớm?
- ·Nhận định, soi kèo Persebaya Surabaya vs Persita Tangerang, 19h00 ngày 31/1: Chặn đứng mạch bết bát
- ·Ảnh nghệ thuật du lịch 'Việt Nam hôm nay'