Tiêm vắc xin Covid
Bộ Y tế vừa có công văn hoả tốc gửi 9 Bộ về việc tăng cường tiêm vắc xin Covid-19 cho quân nhân,êmvắxe oto cán bộ, công chức, viên chức, người lao động.
Chín đơn vị nhận công văn gồm: Bộ Quốc phòng; Bộ Công an; Bộ Giáo dục và Đào tạo; Bộ Công thương; Bộ Giao thông Vận tải; Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch; Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội; Bộ Xây dựng; Bộ Kế hoạch và Đầu tư.
Trong công văn mới được Thứ trưởng Nguyễn Thị Liên Hương ký ban hành, Bộ Y tế nhận định tình hình dịch bệnh vẫn còn diễn biến phức tạp, khó lường, có thể xuất hiện các biến chủng mới, vắc xin phòng Covid-19 giảm khả năng miễn dịch theo thời gian.
Thực hiện ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ và để tăng cường miễn dịch cho cán bộ, công chức, viên chức, công nhân, người lao động, quân nhân, chiến sĩ, Bộ Y tế đề nghị các Bộ quan tâm, chỉ đạo các đơn vị liên quan tăng cường truyền thông, vận động cán bộ, công nhân viên trong ngành tham gia tiêm chủng đầy đủ, kịp thời để bảo vệ sức khỏe của bản thân và cộng đồng theo hướng dẫn của Bộ Y tế.
Bộ Y tế cũng đề nghị 9 Bộ nhận công văn ngay trong tuần đầu tháng 7 này tổ chức Lễ phát động chiến dịch tiêm vắc xin phòng Covid-19 mũi 3, mũi 4 cho cán bộ, công nhân viên trong ngành.
Các Bộ chỉ đạo các đơn vị thuộc thẩm quyền quản lý liên hệ với cơ sở tiêm chủng trên địa bàn để được tiêm chủng.
Thông tin từ Bộ Y tế sáng 1/7, tới hết hôm qua, có gần 70% người từ 18 tuổi trở lên ở Việt Nam đã tiêm mũi 3; 6,4% người đã tiêm mũi 4. Một số tỉnh có tỷ lệ người dân được tiêm mũi 4 cao như Bắc Giang, Quảng Ninh, Hậu Giang. Trong khi đó tại Bắc Kạn chỉ mới có 0,4%; Phú Thọ, Hải Dương, Nghệ An hay Quảng Nam chỉ khoảng 1,5%.
Với nhóm trẻ từ 12-17 tuổi, chưa đến 2% người trong lứa tuổi này đã được tiêm mũi 3 với hơn 810.000 mũi đã thực hiện tại 24 tỉnh/thành phố. Thanh Hóa Lâm Đồng, Tây Ninh là những địa phương triển khai việc tiêm mũi 3 cho trẻ từ 12-17 tuổi tốt, với tỷ lệ hiện đạt từ 42-47%.
Tại Việt Nam, Hệ thống quản lý điều trị Covid-19 của Cục Quản lý khám, chữa bệnh (Bộ Y tế) ghi nhận, trong số 32.212 trường hợp tử vong do Covid-19, có tới 52,8% số ca tử vong chưa tiêm vắc xin; 29,8% đã tiêm 1 mũi hoặc 2 mũi và chỉ có 7,3% đã tiêm 3 mũi.
Ngoài ra, lãnh đạo Cục Quản lý khám, chữa bệnh cho hay các nghiên cứu cũng chỉ ra rằng, kháng thể kháng virus SARS-CoV-2 sau tiêm mũi 3 sẽ suy giảm đáng kể khoảng 15 tuần sau khi tiêm, nhất là kháng thể kháng biến chủng Omicron.
Do vậy, việc tiêm mũi 4 đặc biệt hữu ích đối với người từ 50 tuổi trở lên; người từ 18 tuổi trở lên có suy giảm miễn dịch từ thể vừa đến thể nặng; người từ 18 tuổi trở lên thuộc nhóm nguy cơ cao phơi nhiễm với Covid-19, như: Cán bộ y tế, cán bộ tuyến đầu: Lực lượng công an, quân đội, giáo viên, người làm việc trong lĩnh vực giao thông vận tải, người cung cấp dịch vụ thiết yếu, người làm việc tại các cơ sở dịch vụ du lịch, trung tâm thương mại, siêu thị, chợ, công nhân, người làm việc tại các khu công nghiệp.
Thanh Hiền

(责任编辑:Thời sự)
Soi kèo góc Como vs Napoli, 18h30 ngày 23/2
" alt="Điện thoại thông minh sẽ mỏng hơn nhờ nano" />Điện thoại thông minh sẽ mỏng hơn nhờ nanoNano-SIM. (Nguồn: Internet)
Quý Khinh Chu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhanh chóng ngộ ra, chờ chút, sao mình lại ở chỗ này, cậu không phải đang ngủ trong nhà à? Sao đột nhiên lại ngồi ở thành cửa sổ chuẩn bị nhảy lầu? Đang mơ ư?
Quý Khinh Chu nhéo tay mình một cái, "Shh" một tiếng, hơi đau, không phải mơ, vậy...?
Cậu quay đầu ra sau nhìn xung quanh một vòng, thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi trên ghế salon, ôm cánh tay nhìn mình. Người này lớn lên rất đẹp trai, mày kiếm mắt sao, thoạt nhìn còn rất trẻ, nhìn thấy cậu liếc qua, hừ một tiếng, cười nói, "Nhảy đi, cậu nhảy xuống tôi còn thấy cậu có mấy phần cốt khí, cậu yên tâm, tôi không chỉ xoá nợ cho cậu, còn giúp cậu chăm sóc mẹ cậu thật tốt, nhảy đi."
Quý Khinh Chu, "???" Tình huống gì vậy? Người này là ai??
"Biết chắc cậu không dám," người nọ giễu cợt nói, "Sao cậu chịu từ bỏ Phương Diệu Tuyên được."
Phương Diệu Tuyên, cái tên này nghe hơi quen tai, hình như đã nghe ở đâu rồi.
"Còn ngồi trên đấy làm gì, xuống đi," người nọ mở miệng lần nữa, "Còn muốn chơi một khóc hai nháo ba thắt cổ với tôi à, Quý Khinh Chu, cậu không mệt tôi cũng mệt đấy."
Quý Khinh Chu khi nghe thấy tên mình, trong nháy mắt "thể hồ quán đỉnh", biết được tại sao cậu cảm thấy cái tên Phương Diệu Tuyên này quen quen, dm, Quý Khinh Chu Phương Diệu Tuyên, hai cái tên này còn không phải là tên của công thụ trong quyển tiểu thuyết cậu drop hai hôm trước à, bởi vì thụ trùng tên với mình cậu cố nhẫn nhịn đọc hết một nửa không nhịn nổi mới bỏ, cho nên tình huống này...
Cậu chỉ chính mình, "Tôi là Quý Khinh Chu?"
"Làm sao, Quý Khinh Chu cậu tình nguyện nhảy lầu cũng không muốn trả tiền lại cho tôi đúng không?" Người nọ dùng tay làm dấu mời, "Vậy nhảy đi."
Quý Khinh Chu:...
Quý Khinh Chu yên lặng từ trên thành cửa sổ leo xuống, đi tới trước mặt người đàn ông nọ, câu nệ ngồi xuống bên cạnh hắn, rất tự giác nói tiếp: "Thơm thật*."
*Ý của câu này là tự vả
Trong tình huống này là bạn í doạ nhảy lầu, nhưng bị kích thì không dám phải leo trở xuống.
Cậu nhanh chóng nhớ lại mấu chốt nội dung vở kịch, nếu như không đoán sai, vậy người trước mặt chính là...
"Sở Thành." Cậu thử thăm dò kêu một tiếng.
Đối phương nhìn cậu, nhẹ giọng đáp lại.
Trong nháy mắt Quý Khinh Chu thấy hơi đau đầu, xuyên qua không đáng sợ, xuyên sách đáng sợ nhất, xuyên sách không đáng sợ, xuyên tới quyển ngược văn máu chó tra công tiện thụ đáng sợ nhất!
Cái gì mà "Diệu Nhật Thuyền Hành", đừng tin vào tên của nó, thoạt nhìn còn tưởng là một cuốn tiểu thuyết có nội hàm, nội dung của nó chỉ có ngược sml tra tiện tạt máu chó không biết chán.
Trong sách gốc, "Quý Khinh Chu" trùng tên với cậu là một minh tinh tuyến 18 rất flop, mẹ của cậu ta bị bệnh, thân là vai chính trong sách, tự nhiên sẽ có quý nhân giúp đỡ, quý nhân này chính là Sở Thành, nhưng Sở Thành không cầm kịch bản của vai chính công mà là kịch bản của một tên pháo hôi giai đoạn đầu truyện.
Sở Thành xuất thân hào môn, là con trai út trong nhà lão tổng của công ty "Quý Khinh Chu" hoạt động, cũng là tổng tài tập đoàn truyền bá Tân Văn Hóa, là một tên cao phú soái chính tông chẳng hiểu sao nhìn một lượt mỹ nhân trong giới lại chọn trúng "Quý Khinh Chu", muốn ngủ cậu ta.
"Quý Khinh Chu" làm thụ chính trong sách sao có thể đồng ý lời mời lên giường không phải của công chính, dĩ nhiên từ chối hắn. Nhưng mà thân là pháo hôi, Sở Thành vì thúc đẩy tình tiết truyện, chăm chỉ làm nhiệm vụ của phản diện, không cưỡng bức dụ dỗ cũng không bá vương ngạnh thượng cung, chỉ khách khí thương lượng với "Quý Khinh Chu", mỗi ngày đúng giờ gửi tin nhắn hỏi cậu ta, "Hôm nay ngủ với tôi không? Không được thì mai tôi hỏi lại."
Finally, vào một lần mẹ Quý cần tiền gấp làm phẫu thuật, "Quý Khinh Chu" bán thân cho Sở Thành. Hai người giao ước trong kỳ hạn một năm, Quý Khinh Chu không được thích người khác cũng như không được phát sinh quan hệ, đổi lại Sở Thành phụ trách giúp "Quý Khinh Chu" trả tiền thuốc men cho mẹ cậu ta, đồng thời cung cấp cả tài nguyên lẫn tiền bạc.
Sở Thành rất hào phóng, trong cùng một ngày cho "Quý Khinh Chu" một khoản tiền, đưa mẹ cậu ta chuyển đến phòng bệnh VIP, liên lạc với bác sĩ nổi danh, thành công cứu mạng mẹ Quý.
Sở Thành đưa tiền xong muốn nghiệm hàng, nhưng "Quý Khinh Chu" thanh cao sao có thể tiếp thu mối quan hệ bao dưỡng này, cậu ta lừa Sở Thành nói mình phải rời khỏi thành phố X, tiến tổ đóng phim. Vừa hay Sở Thành có việc cần phải đi nơi khác công tác một quãng thời gian cũng không làm khó cậu ta, dự định chờ hai người có thời gian lại nói tiếp.
Sở Thành không nghĩ tới, hắn chân trước vừa đi, chân sau Phương Diệu Tuyên liền chói loá xuất hiện còn mang theo buff nhìn "Quý Khinh Chu thiệt thú zị", cũng bắt đầu như có như không trêu chọc "Quý Khinh Chu". Thường xuyên qua lại hai người nhìn nhau vừa mắt, song "Quý Khinh Chu" che giấu sự tồn tại của Sở Thành, Phương Diệu Tuyên thì che giấu tâm tư xem "Quý Khinh Chu" thành thế thân. Hai người ăn khớp với nhau, thiếu điều cấu kết làm việc xấu.
" alt="Truyện Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản Diện" />Truyện Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản DiệnPhụ kiện đỉnh cao cho HP TouchPad
Nhận định, soi kèo Thanh Hóa vs Quảng Nam, 18h00 ngày 23/2: Đối thủ yêu thích
- Nhận định, soi kèo Lille vs AS Monaco, 23h00 ngày 22/2: Mặt trận cuối cùng
- Sập ban công kinh hoàng trong lễ hội
- Truyện Quy Tự Dao
- Toshiba Regza AT700: tablet mỏng nhất, nhẹ nhất
- Nhận định, soi kèo Cruz Azul vs Queretaro, 08h05 ngày 24/2: Chủ thắng cả kèo lẫn trận
- 9 thành viên 'sừng sỏ' của gia đình Samsung Galaxy
- Đổ máu vì bị khỉ tấn công dữ dội
- Galaxy SII không phải là mỏng nhất
-
Pha lê - 21/02/2025 08:30 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
Samsung xác nhận lỗi trên Galaxy S II của AT&T
...[详细]
-
Năm sáu tuổi, vừa khai giảng được hơn một tháng, hai anh em đã thay phiên nhau bị viêm ruột thừa, phải phẫu thuật và điều trị liên tục bốn tuần liền. Xuất viện đi học lại chưa được bao lâu, hai đứa lại tiếp tục nhiễm trùng đường ruột, trị dứt điểm chắc cũng phải hơn nửa tháng. Số ngày nghỉ vượt quá quy định của trường, vậy là mẹ quyết định cho hai anh em học trễ một năm.
Năm lớp năm, Tuyên gặp phải sự cố khiến cho tâm lí sang chấn nghiêm trọng, không thể tiếp tục cùng anh mình hoàn thành việc học song song với nhau. Vậy nên cũng từ đó, Dương chính thức đi trước cậu em một lớp đúng với danh nghĩa "làm anh" của mình.
Gia đình Tuyên và Dương còn có một người con nuôi tên Kỳ, vì mồ côi ba mẹ từ nhỏ nên Kỳ được bà nội rước sang Mỹ nuôi dưỡng cho đến hiện tại. Gia đình Tuyên cũng gửi trợ cấp đều đặn để cậu con nuôi có một môi trường học tập tốt nhất. Nếu không phải lần này bà nội của hắn bệnh nặng không qua khỏi được, hắn chắc chắn sẽ không quay về Việt Nam, nói về quyết định này có lẽ hắn đã đắn đo suy nghĩ rất lâu, chỉ là hắn cũng không tài nào nghĩ ra, sự xuất hiện của mình lại náo loạn cuộc sống của một người cả đời như vậy.
...
"Tuyên, dậy đi con! Sao nằm đây ngủ vậy?"
"Mẹ..."
Giọng của mẹ nhè nhẹ cất lên đâu đó từ bên kệ dép, Lam Tuyên dụi mi mắt vài cái rồi mới chống tay ngồi dậy.
Hôm nay là thứ bảy, sau khi chạy bộ về, Tuyên tranh thủ chuẩn bị phần đồ ăn sáng cho mình để kịp đến trường. Học nửa buổi ở trường thì lại quay trở về nhà với một cơn đau đầu nhẹ, chỉ ngồi xem chương trình tivi một chút mà lại thiếp đi lúc nào chẳng hay.
"Thằng Dương đâu? Vẫn chưa về sao?"
"Anh hai có hẹn với bên hội học sinh chiều nay!"
Vốn là một bác sĩ tâm lí có tiếng rất giỏi. Nhiều năm nay mẹ còn lấn sân hoạt động cộng đồng kèm theo công tác xã hội để giúp đỡ những trường hợp không được may mắn.
Nhưng bởi vì lo cho công việc nhiều quá, mẹ cũng không có nhiều thời gian để quan tâm chính con ruột của mình. Hai đứa nó nương tựa vào nhau tự mình trưởng thành là chính, nhưng phải kể từ lúc Tử Kỳ đồng ý trở về, mẹ đã dành không ít thời gian của mình để lo lắng cho toàn bộ thủ tục của nó, duy chỉ có việc ra đón tận sân bay là mẹ không thể, bởi vì hôm nay còn phải tranh thủ sang nhà nội hoàn thành công việc gì đó. Ngậm ngùi đem trọng trách giao lại cho cậu con lớn, cứ tưởng đâu là chắc ăn rồi kia chứ?
"Ủa? Mẹ dặn nó chiều ra sân bay Liên Khương rước thằng Kỳ mà! Em con ít khi về Việt Nam, không để nó tự đi tự về được đâu! Bây giờ mấy giờ rồi?"
Tuyên điềm tĩnh liếc nhìn đồng hồ, còn nhàm chán ngáp dài một cái. Chuyện nhà có thêm thành viên mới không hề để lại được chút hứng thú nào trong thái độ.
"Anh hai có dặn con đi rước nó rồi, với lại hơn tám giờ tối mới hạ cánh mà, bây giờ mới bốn năm giờ!"
"Vậy thì được, mà con rước thì mẹ càng yên tâm hơn! À Tuyên, con có bằng lái ôtô rồi thì lấy xe của ba mà đi rước em cho ấm..."
"..."
Thật ra từ sớm mẹ cũng muốn Tuyên sẽ là người đi đón Tử Kỳ, chẳng qua sợ tính cách khó chịu của nó nói ra lại phiền thêm mấy câu từ chối nữa. Dù sao Dương vẫn nhiệt tình hơn, vậy mà nó lại có thể nhận lời giúp anh trai một cách nhanh nhẹn như vậy, khác hẳn với cách nó đã từ chối lời đề nghị tế nhị ban đầu của mẹ.
"Mà nè... đưa Tử Kỳ về nhà thì sắp xếp cho nó ở chung phòng với con luôn đi!"
"Mẹ nói gì?"
Lần này thì Lam Tuyên không ngáp ngủ nữa, hai mắt bỗng nhiên sáng bừng cùng một lúc chỉ vì câu nói của mẹ.
"Mẹ nói con dọn dẹp phòng cho Tử Kỳ ngủ chung chứ sao?"
"Không được! Con quen ở một mình từ lâu rồi mà!"
Mẹ cũng biết đề nghị của mình chắc chắn sẽ không nhận được đồng tình từ thằng con trai khó chịu trước mặt. Nhưng mà những lời mẹ đang nói vốn dĩ không phải là đang thương lượng với nó, mẹ hiện tại đang yêu cầu nó. Một yêu cầu vô cùng tối cao, khiến thằng bé buộc phải chấp nhận bằng tất cả sự nhiệt tình.
"Con thử làm chưa mà biết mình không làm được?"
"Nhưng mà... tại sao lại là phòng của con? Anh hai thì sao? Con tưởng thằng kia về sẽ ở phòng của anh hai, anh hai chủ yếu ở kí túc xá của trường, cả tuần về nhà có hai ba lần, sao không để thằng kia ở trong đó đi?"
Ở nhà thì Lam Tuyên rất hiếm khi lớn tiếng và phân bua, vậy mà giờ cũng biết bức xúc bắt đầu lên giọng tị nạnh, nhưng mà trước giờ vẫn như vậy, bởi vì nhà không có con gái nên đối với mẹ thì anh trai yếu đuối mỏng manh cứ như công chúa. Tị nạnh với công chúa của mẹ cũng không hề có kết quả tốt đẹp là mấy. Thái độ cáu gắt đó của thằng con trai, chỉ một từ không đủ chuẩn mực cũng đã bị mẹ trách rồi, mẹ nói ra câu nào sau đó, ánh mắt nhận tội của Lam Tuyên cũng dần hạ xuống theo từng câu chữ.
"Thằng kia là thằng nào?"
"Con xin lỗi, ý con là sao mẹ không để Tử Kỳ ở phòng của anh Dương đi..."
"Thằng bé từ nhỏ đã không có anh em ba mẹ ở cùng, mang nó về Việt Nam rồi cho nó một phòng riêng như vậy có ý nghĩa gì?"
"..."
Nhìn cái vẻ im lặng thế kia, có lẽ là đã tám chín phần muốn chấp nhận rồi. Vậy mà mẹ vẫn cố tình châm thêm vài ba câu chèn ép, ép đến khi thằng con khó chịu buộc lòng lên tiếng mới thôi.
"Mẹ cũng tính để cho hai đứa ở chung ngay từ đầu rồi, để con giúp đỡ nó quen với cuộc sống ở đây. Cái phòng tập nhảy của con đó, sau này mẹ sẽ cắt bớt đi để nới rộng phòng cho thằng Kỳ ở, chứ cái phòng chỗ cuối hành lang nhỏ quá, cũng không được thoải mái cho lắm!"
"Đừng cắt phòng tập nhảy của con mà mẹ, như vậy là chưa có đủ rộng đâu... còn cắt đi nữa con tập sao được?"
"Con đó, con có biết thằng Kỳ đột ngột quyết định về đây nên mẹ không kịp sắp xếp phòng cho nó không? Nếu đã biết thì đừng khiến mẹ khó xử, cái gì con cũng không chịu được thì mẹ sẽ cho con ra ngoài ở!"
"Con biết rồi... để con sắp xếp phòng... con không ra ngoài ở đâu, mẹ cũng đừng cắt phòng tập nhảy của con!"
Thật ra ba mẹ vốn cũng đang kinh doanh tận ba bốn khu homestay gần đây. Chuyện Tử Kỳ có chỗ ngủ hay là không đâu phải chuyện khó khăn gì, chẳng qua thừa biết mẹ muốn cho Tử Kỳ cảm giác gần gũi. Thế nên Lam Tuyên cũng chẳng còn cách khác, vừa không muốn phải ở cùng với Tử Kỳ, vừa không muốn hy sinh cái phòng tập nhảy đầu tư to bự, đành chủ động đứng dậy xách đồ lên lầu, đi tới cuối hành lang, nơi có cái phòng trống mà mẹ nhắc đến. Tranh thủ dọn dẹp cho người ta có một chỗ ngủ thoải mái trước khi bị mẹ sờ gáy thêm một lần nữa.
Dọn một mạch từ lúc bắt đầu cho đến hơn tám giờ tối mà quên không ăn uống gì, quên luôn cả nhiệm vụ đi rước Tử Kỳ mà anh hai đã nhờ vả trước đó. Thế là dù không hề cố ý, Tuyên vẫn bỏ Tử Kỳ đáng thương hết sức đứng ôm cái bảng có ghi tên mình ở ngoài sân bay, chờ đến khi người xung quanh đó giãn dần.
"Thuê bao quý khách vừa gọi..."
Tử Kỳ đợi hơn ba mươi phút nên cũng bắt đầu nóng lòng thử gọi vào số mà mẹ đã đưa trước đó. Hắn không biết đây là số di động của anh hai, người còn đang tất bật công việc ở hội học sinh, lúc bắt đầu cuộc họp, Hàn Dương vốn đã tắt chuông rồi.
"Mấy người này, sao không có ai online để gọi vậy ta..."
Loay hoay tìm lại địa chỉ trong điện thoại, mà điện thoại của hắn thì cũng đã nghịch suốt chuyến bay dài. Không mang theo cục pin dự phòng đúng là một sai lầm lớn, vừa đọc được tên đường thì điện thoại cũng "ngáp ngáp" tắt nguồn mất tiêu.
Hắn đã mua được một cái sim tạm thời, những cũng chẳng có cách gì để liên lạc người nhà ra đón. Trong khi đó, dù anh hai đã cẩn thận gửi cho hắn số điện thoại của Lam Tuyên, nhưng Tử Kỳ lại để chế độ máy bay trước khi nhận được tin nhắn.
Làm xong thủ tục nhập cảnh rồi, hắn còn phải di chuyển từ Sài Gòn về Đà Lạt, cũng không nghĩ là mình xui xẻo đến mức như vậy, Tử Kỳ ỷ y vào số phần trăm pin còn lại trong máy, ỷ y vào trong sự bất cẩn của mình.
Lẽ ra, hắn vẫn còn một cách là ngồi đợi ở chỗ sạc miễn phí, nhưng trớ trêu làm sao khi trạm sạc này lại sử dụng dây cáp để kết nối, điện thì có nhưng không có dây để cắm. Hắn bực dọc lảm nhảm mấy câu tiếng Việt đầu tiên trên mảnh đất mẹ.
"Thời buổi nào rồi còn sài dây cáp nữa chứ? Đã cho sạch miễn phí sao không cho xài đế sạc không dây luôn đi!"
"Người ta cho sạc free là may lắm rồi còn đòi với hỏi!"
Một người ngồi bên cạnh lên tiếng đáp lại đôi chút thắc mắc của hắn.
"..."
Ừ thì người ta phản bác câu than phiền của hắn cũng không hề sai. Nên hắn cũng tự biết an phận chọn cách im lặng mà quay lưng đi.
Cuối cùng cũng không đủ kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, Tử Kỳ quyết định kéo chiếc vali của mình ra bên ngoài tìm bắt taxi. Vị trí ít nhất mà hắn biết được chính là "Chợ Đà Lạt". Nhưng từ chợ về nhà tiếp theo phải đi thế nào thì hắn bó tay toàn tập, niềm hi vọng cuối cùng là phải làm sao có thể tìm được một chỗ để sạc điện thoại trước đã. Rơi vào tình thế này hắn chỉ ước mình vẫn còn ở Mỹ, ghé vào bất kì cửa hàng tiện lợi nào cũng có thể sạc miễn phí, chỉ cần đặt điện thoại lên đế và ăn xong phần gà rán mà thôi.
...
Dòng người ngoài kia dù vội vã nhưng ai cũng có một người nhất định đang chờ, nhìn qua nhìn lại chỉ một mình hắn loay hoay tự tìm taxi, mà taxi tầm này đều đã có người gọi sẵn từ trước, muốn tìm một chiếc chưa có khách để chui vào thôi cũng khó vô cùng.
"Meo!"
Hắn thở dài ngán ngẩm nhìn ra một vùng trời đêm bắt đầu tí tách mưa rơi. Cảm thấy mình rất giống một chú mèo con lạc chủ. Nhưng mà cái tiếng "Meo" vừa rồi thì không phải do hắn kêu đâu nhé.
"Meo!"
Dưới lề đường chẳng biết từ đâu chui ra một con mèo nhỏ, là mèo Anh lông ngắn trông rất đáng yêu, cổ nó có đeo vòng nhưng lại lang thang sợ đến phát run, nép vào dưới bánh của một chiếc taxi ngay trước mặt hắn.
"A a a... Anh gì ơi, chờ chút đã..."
Tử Kỳ từ lúc nhỏ đã rất thích mèo, cho nên trước mắt hắn chuyện một con mèo đáng thương bị cán sẽ thật kinh khủng. Hắn liều mạng chạy ra, mặc trời mưa chặn ở trước đầu taxi ra hiệu để tài xế đừng lăn bánh. Người tài xế nghe thấy tiếng của đối phương hốt hoảng thế kia đương nhiên không đạp ga nữa, phút chốc khi hắn cúi xuống ôm bé mèo vào lòng, cũng là lúc Lam Tuyên đội mưa từ trong thành phố chạy tới tìm hắn, vốn đã gần đến mức đó rồi nhưng lại không ai nhận ra ai.
"Meo, chủ của mày đâu? Mày đi lạc hả... tội nghiệp, giống tao quá à..."
"Meo..."
Nhìn khung cảnh lạ lẫm trước mắt, Tử Kỳ thở dài cúi xuống nói thì thầm với con mèo đáng thương ở trên tay.
"Mày nói coi, giờ tao phải làm sao..."
Một mình lo cho bản thân đã không xong, lại còn rước thêm cả con mèo này nữa.
"Để xem..."
Chiếc vòng cổ của nó có khắc tên "Miu", mặt sau kèm với số điện thoại của chủ. Nhưng dù sao thì cũng rất lấy làm tiếc vì điện thoại trong túi hắn đã hết pin rồi.
"Thôi mày chịu khổ với tao một chút đi nha, chút nữa tao có chỗ dung thân tao sẽ tìm chủ cho mày! Được không?"
"Meo!"
" alt="Truyện [BL] U Mê" /> ...[详细] -
3 cách giúp pin laptop luôn “dồi dào năng lượng”
Mặc dù hầu hết chúng ta đều gọi laptop là “máy tính xách tay”, nhưng phần lớn laptop ngày nay lại không được thiết kế nhằm mục đích cho khách hàng “xách tay” hoặc “đặt trên lòng”. Chỉ sau vài phút sử dụng, máy sẽ ấm hơn và người sử dụng sẽ có thể cảm thấy không thoải mái, nhưng điều này vẫn chưa phải là vấn đề chính. Hầu hết các máy tính xách tay đều có chân đế nhỏ ở phía dưới, được thiết kế nhằm mục đích tạo sự thông thoáng không khí bên dưới cho máy. Khi bạn làm việc trên một bề mặt cứng, như bàn làm việc, thì sẽ không có vấn đề gì xảy ra, nhưng khi máy tính xách tay đặt trên đùi của bạn, nó sẽ chìm xuống một chút và không khí không thể lưu thông.
Điều này có thể trở thành một vấn đề thực sự nếu như bạn đang xem một bộ phim qua đĩa DVD, khiến cả CPU và chip đồ họa đều phải làm việc và sẽ khiến độ nóng trên máy tăng mạnh. Bạn có thể tránh vấn đề bằng cách làm việc trên khay gấp nếu như bạn đang trên máy bay, hoặc mất phí 20 USD để mua một miếng đệm laptop cứng chuyên dụng, đủ để cung cấp cho các máy tính xách tay một chút giải phóng mặt bằng.
Hãy nhớ chú ý giữ cho lỗ thông hơi trên máy tính xách tay của bạn sạch sẽ thường xuyên để giữ nhiệt từ. Một phương pháp đơn giản, nhưng hiệu quả là mua một túi khí nén từ bất kỳ cửa hàng máy tính nào và sử dụng để thổi bụi.
2. Không nên liên tục rút pin ra khi cắm điện cho laptop
Cách đây không lâu, hầu hết pin máy tính xách tay đều được sản xuất từ NiCads, một loại hợp chất nickel cadmium. Thiết kế này đã tạo ra một nhược điểm khá lớn: nếu người sử dụng thường xuyên sạc pin laptop, thì chỉ một thời gian sau, pin sẽ bị “chai” và không bao giờ có thể đạt mức 100%, cho dù có được sạc bao lâu.
Ngày nay, pin ion lithium đã khắc phục được nhược điểm này, do vậy khách hàng không còn phải lo lắng về hiện tượng “chai” pin và thời gian sạc pin.
" alt="3 cách giúp pin laptop luôn “dồi dào năng lượng”" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Le Havre vs Toulouse, 23h15 ngày 23/2: Sân nhà mất thiêng
Nguyễn Quang Hải - 23/02/2025 05:39 Pháp ...[详细]
-
Bộ ảnh đẹp nghẹt thở từ Google Street View
Dịch vụ Google Street View cung cấp cho người dùng bản đồ Google Maps những hình ảnh chụp thực tế trên đường phố. Từ lâu, đây được xem là địa chỉ quen thuộc với những người thích du lịch qua màn hình máy tính, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những con phố nhỏ, ngóc ngách tại các khu vực nổi tiếng. Mới đây, Google bắt đầu thử nghiệm tính năng mới, cho phép người dùng nhìn vào bên trong các tòa nhà, như nhà hàng, khách sạn…
Hình ảnh được mang tới nhờ máy ảnh, máy tính, thiết bị định vị toàn cầu gắn lên các chiếc xe hơi đa dụng, xe đạp, xe trượt tuyết, xe đẩy di chuyển khắp các châu lục. Nhờ vào con mắt điện tử của Google, những vùng đất tuyệt đẹp và quyến rũ vốn chỉ dành cho cư dân địa phương nay đã được ghi lại bằng bất cứ máy ảnh nào của Google Street View dạo qua. Aaron Hobson, một người dùng Internet đã tìm kiếm và lựa chọn ra một số các tấm ảnh xuất sắc nhất của dịch vụ này, tạo ra album pha trộn giữa sự kì bí, vẻ đẹp và tính nghệ thuật. Nhìn vào các tấm ảnh, chúng ta có thể tưởng tượng mình đang đứng trong thị trấn Nam Phi, trên đường cao tốc Mexico chìm trong sương mù… Đây không phải lần đầu tiên hình ảnh chụp từ Google Street View được đánh giá như tác phẩm nghệ thuật thực sự, nhưng có lẽ, tuyển tập của Aaron chính là bộ ảnh đẹp nhất chúng ta từng chứng kiến. Dưới đây là toàn bộ các tấm hình:
Xem trọn bộ ảnh với kích thước đầy đủ tại đây .
Saint - Nicolas de la Grave , Pháp Morrone Del Sannio, Ý Utsira, Na-Uy Dearagon, Tây Ban Nha Posada de Valdeón, Thụy Sỹ
" alt="Bộ ảnh đẹp nghẹt thở từ Google Street View" /> ...[详细]Viviens, Pháp -
Những pha nghịch dại ngu ngốc đến khó tin
...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Las Palmas vs Barca, 03h00 ngày 23/2: Khó thắng cách biệt
Nguyễn Quang Hải - 22/02/2025 09:51 Tây Ban N ...[详细]
-
Dell bắt tay với Trung Quốc phát triển tablet
...[详细]
Nhận định, soi kèo Getafe vs Betis, 0h30 ngày 24/2: Cân bằng
Tablet Samsung Windows 8 đã bán trên eBay
Hình ảnh máy tính bảng Samsung Windows 8 rao bán trên eBay Trong Hội nghị BUILD của Microsoft tuần qua, công ty đã trao 5.000 chiếc máy tính bảng Samsung cài sẵn phiên bản xem trước của Windows 8 cho các nhà phát triển. Các nhà phát triển rất hoan nghênh cử chỉ hào phóng này của Microsoft, tuy nhiên, nhiều người đã nhanh chóng bán món quà giá trị này trên eBay với mức giá “trên trời”.
Thông tin trên eBay cho thấy, máy tính bảng Samsung Windows 8 BUILD hiện được chào với mức giá 2.700 USD. Nhưng không chỉ có máy tính bảng, nó còn bao gồm gói sản phẩm là máy tính bảng Windows 8, dock đi kèm với các cổng USB, HDMI và Ethernet, một bàn phím Bluetooth, một bút cảm ứng và một bao đựng độc đáo, cùng với hợp đồng gói dữ liệu trả trước 12 tháng với mỗi tháng 2GB dữ liệu của mạng AT&T.
" alt="Tablet Samsung Windows 8 đã bán trên eBay" />
- Nhận định, soi kèo Getafe vs Betis, 0h30 ngày 24/2: Cân bằng
- Dế 'khủng' Galaxy Nexus được tung ra thị trường
- HTC Explorer 'giá rẻ' lộ diện
- Truyện Hữu Ương Lưỡng Song
- Nhận định, soi kèo Namdhari FC vs Churchill Brothers, 15h30 ngày 24/2: Xát muối nỗi đau
- Laptop 3D Qosmio X770 sắp bán tại Việt Nam
- Thêm cú sốc iPhone 4S mắc lỗi âm thanh