Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại - 1

Lần đầu tiên kể từ mùa giải 1982/83, Man Utd không thắng 6 trận liên tiếp ở cúp châu Âu (Ảnh: Yahoo).

Đây là trận đấu thứ 6 liên tiếp mà Man Utd không thể giành chiến thắng ở cúp châu Âu. Đáng chú ý, lần đầu tiên kể từ mùa giải 1982/83, Quỷ đỏ mới trải qua chuỗi trận không thắng dài như vậy ở cúp châu Âu.

Nếu tính rộng hơn, trong 11 trận gần nhất ở đấu trường châu lục, Man Utd chỉ giành chiến thắng 1 trận (trước Copenhagen). Điều đó cho thấy giải đấu châu Âu (kể cả Europa League) dường như vẫn quá sức với đoàn quân HLV Ten Hag thời điểm này.

Trong nỗi thất vọng trên đất Thổ Nhĩ Kỳ, Man Utd còn chịu thêm nỗi đau khi tiền đạo Antony đã dính chấn thương. Cầu thủ người Brazil được tung vào sân ở phút 73 nhưng sau đó, ngôi sao trị giá 100 triệu euro phải rời sân ở phút 88 vì gặp vấn đề cơ bắp.

Sau trận đấu, Antony bị phát hiện đeo ủng bảo vệ chân trái và chống nạng di chuyển ra xe bus của đội bóng. Điều đó cho thấy cầu thủ người Brazil gặp vấn đề không hề nhỏ.

Từ đầu mùa, Antony không được HLV Ten Hag trọng dụng. Cầu thủ này chỉ ra sân 5 trận (hầu hết trên băng ghế dự bị). Nếu nghỉ thi đấu dài hạn, xem ra Antony khó lòng cạnh tranh ở Old Trafford khi trở lại. Đây thực sự là bản hợp đồng thất bại toàn tập của Quỷ đỏ.

Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại - 2
Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại - 3

Chấn thương của Antony khiến cho bệnh viện Man Utd càng trở nên đông đúc hơn (Ảnh: The Sun).

Chấn thương của Antony khiến bệnh viện của Man Utd thêm chật chội. Trước đó, Mason Mount, Jonny Evans, Leny Yoro, Harry Maguire, Tyrell Malacia, Luke Shaw, Kobbie Mainoo, Dan Gore và Toby Collyer đều không thể ra sân vì chấn thương.

Họ sẽ mang đội hình "què quặt" tới làm khách tại sân của West Ham ở vòng 9 Ngoại hạng Anh. Trận đấu này diễn ra vào lúc 21h00 ngày 27/10.

" />

Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại

Thể thao 2025-03-03 05:31:03 32537

Đêm qua,ảgiáđắtsaukhilậpkỷlụctệhạman ci Man Utd đã hòa 1-1 trước Fenerbahce ở lượt trận thứ ba Europa League. Như vậy, Quỷ đỏ vẫn chưa biết tới mùi chiến thắng ở giải đấu năm nay. Họ chỉ có 3 điểm sau ba trận hòa liên tiếp và xếp thứ 21 trên bảng xếp hạng.

Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại - 1

Lần đầu tiên kể từ mùa giải 1982/83, Man Utd không thắng 6 trận liên tiếp ở cúp châu Âu (Ảnh: Yahoo).

Đây là trận đấu thứ 6 liên tiếp mà Man Utd không thể giành chiến thắng ở cúp châu Âu. Đáng chú ý, lần đầu tiên kể từ mùa giải 1982/83, Quỷ đỏ mới trải qua chuỗi trận không thắng dài như vậy ở cúp châu Âu.

Nếu tính rộng hơn, trong 11 trận gần nhất ở đấu trường châu lục, Man Utd chỉ giành chiến thắng 1 trận (trước Copenhagen). Điều đó cho thấy giải đấu châu Âu (kể cả Europa League) dường như vẫn quá sức với đoàn quân HLV Ten Hag thời điểm này.

Trong nỗi thất vọng trên đất Thổ Nhĩ Kỳ, Man Utd còn chịu thêm nỗi đau khi tiền đạo Antony đã dính chấn thương. Cầu thủ người Brazil được tung vào sân ở phút 73 nhưng sau đó, ngôi sao trị giá 100 triệu euro phải rời sân ở phút 88 vì gặp vấn đề cơ bắp.

Sau trận đấu, Antony bị phát hiện đeo ủng bảo vệ chân trái và chống nạng di chuyển ra xe bus của đội bóng. Điều đó cho thấy cầu thủ người Brazil gặp vấn đề không hề nhỏ.

Từ đầu mùa, Antony không được HLV Ten Hag trọng dụng. Cầu thủ này chỉ ra sân 5 trận (hầu hết trên băng ghế dự bị). Nếu nghỉ thi đấu dài hạn, xem ra Antony khó lòng cạnh tranh ở Old Trafford khi trở lại. Đây thực sự là bản hợp đồng thất bại toàn tập của Quỷ đỏ.

Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại - 2
Man Utd trả giá đắt sau khi lập kỷ lục tệ hại - 3

Chấn thương của Antony khiến cho bệnh viện Man Utd càng trở nên đông đúc hơn (Ảnh: The Sun).

Chấn thương của Antony khiến bệnh viện của Man Utd thêm chật chội. Trước đó, Mason Mount, Jonny Evans, Leny Yoro, Harry Maguire, Tyrell Malacia, Luke Shaw, Kobbie Mainoo, Dan Gore và Toby Collyer đều không thể ra sân vì chấn thương.

Họ sẽ mang đội hình "què quặt" tới làm khách tại sân của West Ham ở vòng 9 Ngoại hạng Anh. Trận đấu này diễn ra vào lúc 21h00 ngày 27/10.

本文地址:http://game.tour-time.com/news/91f499270.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2: Sức nặng của Búa tạ

Hiện Triều Tâm (sinh năm 1989) và Yến Chi (sinh năm 1991) đã sống chung được hơn 1 năm bên cạnh cô công chúa nhỏ dễ thương vừa bước sang tháng thứ 4. Vì còn khá trẻ, lại mải chơi nên cặp đôi game thủ này gặp không ít tình huống dở khóc dở cười kể từ lúc mới yêu cho đến khi có con.

Đến với nhau nhờ… “Kiếm Thế”

Vốn là người thích chơi game nên Yến Chi thường lên các diễn đàn mày mò và tham gia các trò chơi mới - Kiếm Thế là một trong số đó. Càng chơi càng ham, Chi cho biết, lúc ấy ngày nào cô cũng bỏ ra vài tiếng đồng hồ chỉ để… luyện tay nghề.

Nhờ đó, Chi tình cờ vào hội chơi mà Tâm làm bang chủ. “Lần đầu tiên gặp mặt cũng là lúc cả bang chọn ra 50 người mạnh nhất họp bàn chiến thuật thi đấu. Do trận đấu rất lớn và căng thẳng nên Tâm đã phải thuê nguyên một quán net để hỗ trợ các thành viên chuẩn bị đồ, phân nhóm... Bang có 2-3 con gái, ban đầu mình rất ngại nhưng may nhờ người anh họ chơi cùng dẫn đi mà chúng mình mới gặp được nhau” - cô nói.

Cô gái sinh năm 1991 cho hay: “Bọn mình quen trên mạng đã lâu nhưng chưa biết mặt. Sau khi biết mình là con gái, cả hai thường xuyên nhắn tin, nói chuyện qua lại nhiều hơn. Các buổi offline của bang cũng dần tăng lên khiến hai đứa nảy sinh tình cảm lúc nào không hay”. Tuy nhiên, để yêu Tâm, Chi đã không ít lần phải đắn đo, suy nghĩ bởi chàng là người dân tộc, ngoại hình lại không mấy bắt mắt. Song do cùng chung niềm đam mê với game và tính cách rất hợp nhau nên cặp đôi vẫn quyết định tiến tới sau hơn nửa năm tìm hiểu.

Từ chuyện tình đậm chất game thủ

">

Bi hài chuyện lấy chồng, làm mẹ của 9X mê game

Nhận định, soi kèo Al Aqaba vs Ma'an SC, 23h45 ngày 28/2: Vượt mặt khách


Ánh mắt Lâm Thanh Hàm rơi vào những chiếc xe đạp kia, trong mắt lóe lên tia hoài niệm, nhưng mà... nàng mím miệng nói: "Hiện tại xe đạp không cho phép chở người."

Khúc Mặc Thương lôi kéo nàng qua: "Nếu em muốn ngồi thì chúng ta lén đi một lần, từ Đại học Stanford đi ra ngoài, nếu thật sự bị bắt được chúng ta liền chấp nhận phê bình của giáo dục."

Lông mi của Lâm Thanh Hàm lóe lên, nàng không từ chối nhưng cũng không nói gì. Khúc Mặc Thương đi qua mở khóa, đẩy đến trước mặt nàng rồi ngồi lên: "Không lên sao?"

Lâm Thanh Hàm liếc mắt nhìn cô một cái, chậm rãi đi tới ngồi nghiêng người trên ghế sau, nàng không còn là tiểu cô nương thiếu dinh dưỡng không cao nữa, thân cao chân dài có thể nâng hai chân lên.

Khúc Mặc Thương nhìn đôi chân dài của nàng co lại, người có khí chất xuất chúng ngồi trên ghế sau xe đạp, tựa hồ có chút không thích hợp. Cô không nhịn được bật cười: "Chị giống như ủy khuất em vậy, chắc là mua xe chở em mới thích hợp hơn."

Lâm Thanh Hàm liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó thâp giọng nói: "Em thích ngồi cái này, nhưng đã nhiều năm chị không chở em."

Khúc Mặc Thương cảm thấy trong lòng tê rần, quay đầu che đi cảm xúc trong mắt, đưa tay nắm tay Lâm Thanh Hàm đặt ở bên hông mình: "Ôm chặt, bị ngã chị sẽ không đỡ em được."

Lâm Thanh Hàm ôm cô, đầu dựa vào người cô muộn thanh nói: "Năm đó chị không nói như vậy."

Khúc Mặc Thương dùng sức dưới chân, xe lung lay vài cái, trên mặt không khỏi lộ ra ý cười. Xe đạp chạy trong khuôn viên mờ mịt, gió có chút lạnh lẽo, Lâm Thanh Hàm dựa vào lưng cô, lắng nghe nhịp tim của cô, giống như trở lại sáu năm trước.

Ngày hôm đó khi nàng sợ hãi cùng bất lực nhất, Khúc Mặc Thương đã đạp xe đến giải cứu nàng. Hiện tại nhớ lại ký ức đáng sợ lúc ấy, sâu nhất chính là cảm kích cùng ấm áp mà Khúc Mặc Thương đã mang đến cho nàng.

Bất quá hai người rất may mắn, dọc theo đường đi bình an vô sự trở về căn hộ. Thời tiết có chút lạnh, vừa vào nhà đã có sưởi, ấm áp thật sự rất thoải mái.

Khúc Mặc Thương đi vào đun nước nóng, bắt đầu chuẩn bị quần áo cho Lâm Thanh Hàm. Tháng này, vì Lâm Thanh Hàm luôn ở lại qua đêm nên cô đã chuẩn bị sẵn quần áo cùng đồ dùng hàng ngày, trong nhà có rất nhiều thứ có đôi có cặp.

Lâm Thanh Hàm nhìn cô bận rộn ở nơi đó, ánh mắt mềm mại, bộ dáng này của cô giống như người vợ mới cưới, đang chuẩn bị quần áo cho người yêu. Lâm Thanh Hàm khao khát cảm giác ấm áp này rất nhiều, mà Khúc Mặc Thương đã cho nàng nhiều hơn những gì nàng muốn, loại săn sóc đó làm nàng không hề có sức kháng cự.

Khúc Mặc Thương nhận thấy nàng đang nhìn mình chằm chằm, liền đưa quần áo cho nàng: "Vừa nãy chị đã xả bồn tắm, hằn là ấm hơn rồi. Em đi tắm trước đi."

Lâm Thanh Hàm ngoan ngoãn đi vào tắm, khi lau khô tóc nằm ở trên giường chờ cô, mắt nàng rơi vào chiếc đèn ngủ nhỏ. Lâm Thanh Hàm nghĩ đến mỗi lần mình tới đây ngủ, Khúc Mặc Thương luôn bật sáng đèn ngủ nhỏ này, nhịn không được khẽ mỉm cười.

Khúc Mặc Thương ra khỏi phòng tắm nhìn nàng nghịch đèn ngủ, ánh mắt nhu hòa rất nhiều, cô đưa tay cầm đèn, phát giác tay nàng hơi lạnh liền che lại: "Nhiệt độ ở đây cũng không phải đặc biệt thấp, sao tay chân em luôn lạnh như vậy."

Lâm Thanh Hàm trầm mặc không nói, vén chăn ra hiệu cô đi vào. Khúc Mặc Thương nằm xuống, đè nàng vào trong chăn, cắm đèn ngủ mới quay lại nằm.

Nhìn thấy người gần trong gang tấc, cô nhẹ giọng cười: "Hiện tại ngủ vẫn phải mở đèn, giống như hài tử."

Lâm Thanh Hàm cau mày, "Chị còn sợ bóng tối, hơn nữa em cũng không có nói phải bật đèn, chị đang ngủ bên cạnh em, còn cần gì đèn."

">

Truyện Đồng Học Không Làm Yêu


"Thư ký Trương nói..." Tổ trưởng vừa nói vừa nghiêng đầu ý bảo nhìn bên ngoài. Khúc Sênh nhìn thoáng qua, nhìn bên ngoài cửa thủy tinh có một người đàn ông đeo kính đầu bết đang đứng, trong lòng dâng lên một loại cảm giác không yên.

Quả nhiên, nửa câu sau của tổ trưởng là: "Sếp Kinh bảo cậu tan làm chờ anh ấy."

Con ngươi Khúc Sênh hơi phóng đại, quay phắt đầu lại xác nhận.

Cậu nhìn tổ trưởng, tổ trưởng nhìn cậu.

Cái đầu đỏ chói này của Khúc Sênh rất chói mắt, còn chưa bàn tới khuyên tai bằng thép đen trên vành tai cậu. Nếu không nhờ gương mặt này chống đỡ thì ai nhìn vào còn tưởng du côn ở đâu tới.

Thư ký Trương bên kia cũng đi tới. Bàn làm việc nho nhỏ bị hai vị phật lớn vây quanh, trong lòng Khúc Sênh chửi thề liên tục, lén lui ghế xoay về phía sau.

Trương Đô Dương mở miệng: "Lão đại nói, là liên hoan gia đình."

Mấy chữ sau hắn nhấn rất mạnh, chân mày Khúc Sênh nhíu nhẹ khó có thể nhận ra, khuôn mặt tinh xảo quá phận kia bày ra vẻ không tình nguyện: "Tôi biết rồi."

Cậu cũng không thèm giấu diếm.

Ánh mắt của Trương Đô Dương cách kính mắt hơi mỏng dừng trên người Khúc Sênh, đánh giá cậu mấy giây: "Vậy thì tốt."

Nói xong thì gật đầu với tổ trưởng của Khúc Sênh, nghiêng người lui ra rồi đi mất.

Khúc Sênh lại oán giận với bóng lưng của Trương Đô Dương.

Cậu tốt nghiệp đại học đã hơn nửa năm, lúc trước ở công ty thực tập làm kỹ sư kiểm tra, vốn đang làm rất tốt, lúc nào không cần kiểm tra thì có thể lười biếng, vô cùng rảnh rỗi.

Nhưng mà Kinh Tùng Triệt vừa về nước, làm xáo trộn hết kế hoạch cậu đã vẽ ra.

"Sếp Kinh" trong miệng tổ trưởng của Khúc Sênh với "Lão đại" trong miệng Trương Đô Dương đều đang chỉ Kinh Tùng Triệt.

Muốn nói tới quan hệ của anh với Khúc Sênh, thực ra giữa hai người không có quan hệ đặc thù nào.

Chẳng qua là cha ông quen biết nhau, người nhà Khúc Sênh lại mất sớm, ông cụ vì tình chiến hữu năm đó nên quan tâm đứa cháu duy nhất của ông bạn già mà thôi.

Sau ông cụ mất, Kinh Tùng Triệt ra nước ngoài du học, mối quan hệ của Khúc Sênh với nhà họ Kinh đương nhiên nhạt đi nhiều. Mãi cho tới khi Kinh Tùng Triệt học xong, từ Anh về nước, giống như đột nhiên nhớ tới có một người như thế nên nói thư ký nhanh chóng gọi điện qua, đơn giản nói với cậu mấy câu rồi bảo cậu từ chức sang công ty anh làm.

Lúc đó Khúc Sênh vô cùng kinh ngạc, lý do của Kinh Tùng Triệt là: "Cậu làm ở đó không phát triển được đâu. Chuyện này tôi đã bàn với cha tôi rồi, cậu có muốn nói chuyện với ông ấy không?"

Khúc Sênh vội vàng lắc đầu.

Đùa cái gì vậy?

Kinh Phong còn đáng sợ hơn Kinh Tùng Triệt gấp trăm lần. Cuộc đời này, chuyện mà cậu dở nhất chính là nói chuyện với người lớn, dù sao Kinh Tùng Triệt chỉ lớn hơn cậu năm tuổi, hai người miễn cưỡng cũng có thể coi là cùng lứa. Về phần cha của Kinh Tùng Triệt... Khúc Sênh chỉ cần tưởng tượng tới khuôn mặt nghiêm túc kia là dạ dày đã nhộn nhạo cả lên.

Nhưng mà dưa hái xanh không ngọt, Khúc Sênh vốn đã ngầm bất mãn với sự sắp xếp ép buộc của Kinh Tùng Triệt, Kinh Tùng Triệt lại ỷ vào sự hiểu biết của mình đối với Khúc Sênh mà đặt cậu vào một hạng mục gấp tới lửa xém lông mày, làm cho cậu bất đắc dĩ ngày nào cũng bề bộn nhiều việc.

Khúc Sênh giận đầy một bụng không xả được, chỉ có thể phát tiết bất mãn với bạn mình.

Làm ở vị trí của bọn họ, tất cả mọi người đều ăn mặc bình thường, thoải mái là được, áo sơ mi ca rô tối màu là có thể thể hiện tính chất đặc biệt của dân lập trình.



Khúc Sênh thì không. Vì để biểu hiện ra bản thân đặc biệt và phóng túng không bị gò bó, cậu thường xuyên đổi màu tóc, khuyên tai sáng đeo chiều đổi. Trương Đô Dương đã không vừa mắt cậu rất lâu rồi, lúc họp ban ngành tổ trưởng lại cường điệu nhấn mạnh thêm một lần, người đi làm phải có dáng vẻ của người đi làm.

Khúc Sênh lợn chết không sợ nước sôi, huống chi cái nồi này còn là Kinh Tùng Triệt đun lên cho cậu nhảy vào.

"Nếu Kinh Tùng Triệt không hài lòng thì để anh ta tự tới nói với em này." Khúc Sênh diễu võ giương oai trong điện thoại, "Anh ta cứ việc nói với em, em thuận nước đẩy thuyền, lập tức nghỉ việc ngay!"

Bạn chí cốt vô cùng hiểu cậu – Thư Tử Viện cười khẽ rồi nói: "Đừng có khoác lác nữa, nếu cậu thực sự muốn chạy lấy người đã chạy từ tháng đầu tiên rồi."

Khúc Sênh bị nói không trả lời được.

Thư Tử Viện lại nói: "Chị nói chứ, sao chị thấy cậu có hơi sợ anh ta nhỉ?"
">

Truyện Song Hướng Thay Đổi

Truyện Xuyên Đến Mạt Thế Làm Vợ Đại Lão

友情链接