当前位置:首页 > Công nghệ > Nhận định, soi kèo Sepsi Gheorghe vs Gloria Buzau, 1h00 ngày 18/3: Chênh lệch lớn 正文
标签:
责任编辑:Nhận định
Nhận định, soi kèo Dundee Reserve vs Queen of the South Reserve, 21h00 ngày 18/3: Cửa dưới ‘tạch’
Theo đó, đội cứu trợ sẽ sử dụng một lưỡi xích khổng lồ để cắt con tàu ra thành 8 phần lớn. Tàu nâng hạng nặng VB 10000 sẽ đậu cạnh MV Golden Ray và luồn lưỡi xích cắt khổng lồ xuống bên dưới con tàu bị lật. Tiếp đó, lưỡi xích này sẽ được di chuyển lên xuống nhằm cắt phần thân con tàu thành 8 phần riêng biệt.
![]() |
Hình ảnh chiếc tàu nâng hạng nặng Vb 10000 (Ảnh: The Drive) |
Tuy nhiên quá trình này được dự đoán là có nhiều khó khăn bởi bên trong con tàu là 4.200 chiếc ô tô. Ngoài ra nguy cơ xảy ra cháy nổ cũng rất cao khi con tàu cũng chứa khoảng 151.416 lít dầu trong bình nhiên liệu. Ông Chris Graff, giám đốc công ty chuyên trục với tàu Gallagher Marine cho biết lực lượng cứu hỏa sẽ được huy động từ trước để giảm thiểu nguy cơ cháy nổ.
Bên cạnh đó, công ty trục vớt tàu cũng sẽ bố trí các tấm lưới để ngăn những mảnh vỡ rơi xuống đáy biển và phao ngăn dầu tràn nhằm tránh gây ô nhiễm môi trường. Trong khi đó, công ty Hyundai Glovis, chủ sở hữu của con tàu MV Golden Ray cho biết sẽ cố gắng cứu vớt được càng nhiều ô tô càng tốt.
Dự kiến quá trình trục vớt và cắt tàu này kéo dài ít nhất là đến tháng 9 năm nay, công ty Gallagher Marine cho biết.
Mai Lý (Theo The Drive)
Bạn đã từng chứng kiến những khoảnh khắc va chạm trên đường phố? Hãy chia sẻ video từ camera hành trình và tin bài cộng tác về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải theo quy định của tòa soạn. Xin trân trọng cảm ơn!
Hiện cả nước có hơn 1 triệu ô tô kinh doanh vận tải. Tất cả số phương tiện trên đều phải đổi từ biển trắng sang loại biển số màu vàng với kích thước lớn hơn từ 1/8 tới theo Thông tư 58 của Bộ Công an.
" alt="Trục vớt con tàu chứa 4.200 xe ô tô bị chìm dưới đáy biển"/>![]() |
Chiếc xe bị nhấc bổng lên vỉa hè. Nguồn: Viraltab |
Những hình ảnh được ghi lại cho thấy con bò đực với cặp sừng bị trói bởi dây thừng đã đột nhiên xông vào chiếc xe ô tô đang đỗ bên đường trong khi một đám đông người vây quanh cổ vũ. Nó đã nâng chiếc xe lên, khiến cho chiếc sừng bị mắc kẹt dưới vòm bánh xe ô tô. Sau một hồi vật lộn, con bò đực đã đẩy chiếc xe dọc theo vỉa hè. Rất may là con vật cuối cùng đã xoay sở để thoát ra khỏi chiếc ô tô này. Tuy nhiên chỉ vài phút sau, nó lại tiếp tục húc đổ một chiếc xe tay ga dựng gần đó. Sau khi phá hỏng hai chiếc xe, con bò đực đã nổi điên và đuổi theo những người đứng xem ở xung quanh. Được biết, con vật đã bị thương và kiệt sức vào cuối sự kiện.
![]() |
Chiếc xe máy gần đó cũng cùng chung số phận. Nguồn: Viraltab |
Theo truyền thông địa phương, một nhóm người đã tổ chức cuộc biểu tình bên ngoài Tòa thị chính sau khi đoạn phim này được chia sẻ rộng rãi trên các phương tiện truyền thông. Đảng chính trị PACMA (Tạm dịch: Đảng Động vật chống ngược đãi động vật) đã tham gia kêu gọi nhằm ngăn chặn việc sử dụng bò tót trong các lễ hội của thị trấn. Ngoài ra, nhiều cư dân mạng cũng tỏ ra bức xúc và thậm chí có người còn mong rằng hai chiếc xe bị phá hỏng kia thuộc về những kẻ đã tra tấn con vật đáng thương này.
Mai Lý (Theo Viraltab)
Trước một ô đỗ xe thoáng đến thênh thang, người lái xe dưới đây lại chọn cho mình giải pháp... đi tiếp vì không tài nào đỗ vào nổi.
" alt="Bò “điên” húc ô tô, xe máy bay lên vỉa hè"/>Được xây dựng vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20, ngôi nhà số 42 phố Hàng Cân (Hoàn Kiếm, Hà Nội) tính đến nay đã hơn 130 tuổi.
Xung quanh, các ngôi nhà được sửa sang, sơn màu hiện đại và cho thuê mặt bằng kinh doanh nhưng ngôi nhà do bà Lê Thị Thanh Tâm (79 tuổi) trông giữ vẫn còn nguyên vẻ cổ kính. Cửa lớn, cửa sổ, trần nhà, bàn ghế, phản… trong nhà đều bằng gỗ lim, phủ rõ dấu vết thời gian.
Nhiều năm về trước, nơi đây là cửa hiệu tạp hóa Ích – An nổi tiếng.
Bà Tâm kể, năm 1992, sau khi chồng mất, bà bắt đầu kinh doanh mặt hàng giấy dó. Dù không có biển hiệu, không quảng bá nhưng mặt hàng của bà vẫn được nhiều người chú ý.
"Khi về hưu, tôi cũng buồn. Tôi chỉ muốn kinh doanh cái gì đó thảnh thơi, nhẹ nhàng. Ở ngôi nhà cổ này, tôi thấy việc kinh doanh giấy dó khá hợp vì nó không ồn ào, xô bồ như những mặt hàng khác. Đây là mặt hàng hiếm hoi, rất hợp với phong cách cổ xưa của ngôi nhà tôi đang sống”, bà Tâm chia sẻ.
Những người yêu thích giấy dó phần lớn đều biết cửa hàng số 42 Hàng Cân. Giấy dó hiện là mặt hàng hiếm, khó tìm vì ít người bán. Nhưng ba, bốn năm trở lại đây, số người sử dụng giấy dó nhiều hơn, đặc biệt giới trẻ thường mua về để vẽ.
Theo bà Tâm, giấy dó được làm từ cây dó rừng, được sản xuất thủ công, không có tác động của hóa chất vào tờ giấy. Vì vậy để làm được loại giấy này cần phải trải qua nhiều công đoạn, mất nhiều thời gian.
Người làm phải bóc vỏ cây dó rồi ngâm vài tháng. Sau khi ngâm xong phải đun lên liên tục trong vài ngày rồi mới đến các công đoạn khác để tạo ra tờ giấy. Cuối cùng phải mang phơi mới tạo ra sản phẩm hoàn chỉnh. Ngày nay máy móc hiện đại thay thế, ít người làm nghề thủ công truyền thống nên sản phẩm giấy dó cũng dần mai một.
“Ở thời hiện đại, người ta lại thích tìm về những thứ hoài niệm, xưa cũ. Thế nên gần đây, khá nhiều người đến cửa hàng của tôi hỏi mua giấy dó. Nhiều người dùng loại giấy này để vẽ, viết thư pháp. Nhìn màu giấy như vậy nhưng nó rất dai, vẽ hay viết lên rất đẹp", bà nói.
Bà Tâm cho biết, giấy dó có nhiều khổ khác nhau. Tùy vào chiều dài rộng mà giá tiền cũng khác nhau. Khổ to nhất khoảng 50 nghìn đồng/tờ, khổ nhỏ 20 nghìn đồng/tờ. Giấy dó dai, khó rách, độ bền cao, viết vẽ lên mực ăn và đẹp, để nhiều năm không bị phai màu mực. Theo bà, giấy dó càng mỏng sẽ càng dai, càng đẹp.
“Ngoài giấy dó, tôi còn bán giấy bản (loại 2 của giấy dó). Dưới giấy bản là giấy moi. Giấy moi là loại giấy kém chất lượng, dùng để lau chùi đồ dùng. Dù là loại 2 của giấy dó nhưng giấy bản vẫn khá dai. Nhiều gia đình ngày trước dùng giấy này đề lọc cua nấu canh. Có thể tha hồ bóp, ép nước mà giấy không hề bị rách, nát", bà nói thêm.
Nhiều năm gắn bó với nghề, bà Tâm không chỉ coi đó là công việc mưu sinh nữa. Nhớ lại những ngày đầu mở cửa tiệm, bà còn âu lo chưa biết bán hàng thế nào. Nhờ có người đến mách, cứ mở ra rồi khách sẽ dạy bán nên bà thử.
"Và quả thật, tôi được khách 'dạy' cách bán hàng. Có nhiều vị khách đến hỏi một số loại giấy nhưng cửa hàng của tôi không có. Từ nhu cầu của khách, tôi nhập thêm hàng hóa để phục vụ họ", bà Tâm chia sẻ.
Căn nhà hơn 100 tuổi, mặt hàng giấy dó truyền thống là hai thứ tạo nên thương hiệu cổ xưa tại số 42 Hàng Cân. Ai đến phố cổ cũng thích ghé thăm ngôi nhà, thăm tiệm giấy của bà.
Mỗi ngày, khách trong nước thậm chí người nước ngoài đều ghé qua cửa hàng của bà Tâm hỏi mua giấy dó. Đối với bà, việc bán giấy dó ở hiện tại không còn là vì mưu sinh mà bởi tình yêu với nghề, bởi muốn giữ lại những giá trị truyền thống tốt đẹp, những nghề thủ công dần bị mai một.
Nói rồi, bà lấy ra những tập giấy dó, mở từng khổ cho chúng tôi xem. Mùi thơm thoang thoảng của giấy khiến bà lại nao nao nhớ ông bà, bố mẹ, nhớ người bạn đời tri kỉ...
" alt="Gặp người bán giấy dó duy nhất tại ngôi nhà 130 tuổi giữa phố cổ Hà Nội"/>Gặp người bán giấy dó duy nhất tại ngôi nhà 130 tuổi giữa phố cổ Hà Nội
Nhận định, soi kèo Stuttgart vs Bayer Leverkusen, 1h30 ngày 17/3: Buông xuôi
Tại Pháp - nơi tôi ở - và nhiều nước khác, ngay từ ngày đầu tiên rời khỏi bệnh viện phụ sản, bọn trẻ đã về nhà trên ôtô trong chiếc nôi sơ sinh dành riêng cho trẻ em. Chiếc ghế lắp thêm chắc chắn không phải là thứ dễ chịu với những đứa trẻ hiếu động nhưng thói quen được thiết lập sớm với nguyên tắc "dạy con từ thuở còn thơ" khiến mọi thứ dần đi vào nền nếp. Từ năm 1992, Luật Giao thông của Pháp đã bắt buộc sử dụng ghế ôtô riêng biệt dành cho trẻ dưới 10 tuổi (hoặc cho đến khi trẻ có hình dáng phù hợp với việc đeo dây an toàn của ôtô - tương ứng chiều cao 1,3 m-1,5 m tùy loại xe). Trước đó, từ năm 1990, Pháp bắt buộc người ngồi trên ôtô - bất kể hàng trước hay sau - phải cài dây an toàn khi xe lưu thông.
Dây an toàn - phát minh của hãng Volvo từ năm 1959 - có khả năng giữ người ngồi yên vị khi xảy ra tai nạn, nhờ đó tránh va đập nhau hoặc va đập vào thành xe. Tuy nhiên, dây an toàn ba điểm cố định lại có các kích thước cố định nên không thể giữ chặt trẻ vào ghế ngồi. Vì vậy, ghế ôtô riêng biệt cho trẻ em được thiết kế để có thể nâng trẻ lên đến tầm mà dây an toàn phát huy tác dụng. Ngoài ra, tác động của những túi khí an toàn có thể quá sức chịu đựng của cơ thể trẻ em nên trẻ bị cấm ngồi ghế cạnh người lái. Ghế ôtô dành cho trẻ cũng có tác dụng hạn chế những tác động trực tiếp của túi khí an toàn. Từ năm 1995, Liên minh châu Âu ban hành chuẩn R44 về phân loại các ghế ôtô của trẻ em theo cân nặng để bảo đảm an toàn khi lưu thông và được hiệu chỉnh nhiều lần theo các kết quả thử nghiệm khi tai nạn xảy ra. Từ tháng 9/2024, chuẩn R44 cho các sản phẩm ghế ôtô trẻ em sẽ được thay thế hoàn toàn bởi chuẩn R129. Theo đó, ngoài ràng buộc về cân nặng, trẻ em sẽ bị ràng buộc thêm bởi chiều cao, tức là quy định cho việc sử dụng ghế trẻ em trên ôtô sẽ chặt chẽ hơn.
Tại Việt Nam, Bộ Công an đã trình dự thảo Luật Trật tự, an toàn giao thông vào tháng 7/2023 với những quy định về việc tham gia giao thông đường bộ bằng ôtô với trẻ em. Theo đó, trẻ dưới 10 tuổi hoặc cao dưới 1,35m không được ngồi cùng hàng ghế với người lái xe, và trẻ dưới 4 tuổi phải được chở bằng ghế riêng. Đây là điểm đáng ghi nhận của Luật. Tuy nhiên, đến bản dự thảo mới nhất - ràng buộc về trẻ em cần có thiết bị an toàn được giảm nhẹ ở chỗ: chỉ áp dụng trong trường hợp "không có người lớn ngồi cùng". Điều kiện tuổi và chiều cao khá phù hợp với những quy định chung của nhiều quốc gia, trong đó có Liên minh châu Âu. Tuy nhiên, việc chỉ áp dụng trong trường hợp "không có người lớn ngồi cùng" khiến tôi e ngại.
Với trẻ chưa thể tự ngồi trên ôtô, quy định này gián tiếp chấp nhận việc người lớn bồng bế trẻ khi xe đang chạy. Theo Nghị định 100/2019 của Chính phủ, mọi người ngồi trên ôtô phải cài dây an toàn khi xe đang lưu thông nên nếu người lớn vừa bồng bế trẻ vừa đeo dây an toàn có thể gây nguy hại cho trẻ khi dây siết vào những vị trí mềm yếu của trẻ. Ngoài ra, không phải xe nào cũng có chiều dài dây an toàn đủ cho cả trẻ và người bồng bế. Bồng bế trẻ lâu có thể dẫn đến những giây phút lỏng vòng tay, mà tai nạn lại có thể xảy ra ở bất cứ lúc nào. Với trẻ đã có thể tự ngồi trên ôtô, khi kích thước của trẻ quá bé so với người lớn, dây an toàn không có khả năng giữ chặt cơ thể khi có va chạm xảy ra nên khó tránh được va đập ngay trên xe.
Luật được tạo ra nhằm bảo vệ sự an toàn cho người dân, trong đó có trẻ em. Các điều kiện ràng buộc về an toàn cho trẻ là một bước tiến lớn đáng ghi nhận. Giảm nhẹ điều kiện ràng buộc sẽ dẫn đến thái độ khinh suất của người lớn khi thực hiện, vô hình trung đánh mất tác dụng bảo vệ trẻ em. Những số liệu đưa vào Luật, nhất là những số liệu mang tính kỹ thuật, cần được kiểm chứng với các cơ quan khoa học thực nghiệm. Chấp nhận vòng tay chủ quan của con người thay cho chiếc vòng vật liệu bảo vệ con trẻ đã được thế giới nghiên cứu kỹ và áp dụng rộng rãi là điều thiếu thuyết phục với tôi.
Việt Nam đã đi sau thế giới hàng chục năm về vấn đề an toàn giao thông đường bộ liên quan dây an toàn và ghế ôtô dành riêng cho trẻ em. Vì vậy, khi có thể, Luật sắp ban hành cần làm triệt để chứ đừng vì sự thỏa hiệp nào đó mà giảm nhẹ điều kiện an toàn.
Võ Nhật Vinh
" alt="Ghế an toàn và tính mạng đứa trẻ"/>Những câu chuyện nửa thực nửa hư trong "Trường mẫu giáo uyên thâm" được viết từ những năm 1960 đến 1984, dưới dạng newsletter (thư mới) của một nhà thờ nhỏ ở Seattle, nơi Robert Fulghum làm mục sư. Ông viết nó bằng trí tưởng tượng vượt xa không gian vùng ngoại ô Seattle, nơi ông đang sống, có lẽ nhờ được gom góp từ một cuộc đời sôi động đầy màu sắc, như những gì người ta giới thiệu về ông: "Đủ phiêu lưu để trở thành một chàng cao bồi, đủ lãng mạn để làm một ca sĩ nhạc đồng quê, đủ năng động để trở thành nhân viên kinh doanh, hoạ sĩ chuyên nghiệp, chuyên viên pha chế rượu, giáo viên hội hoạ, mục sư, và hơn tất cả là một người cha mẫu mực".
Ghi chép những điều đời thường và thổi vào chúng một cái nhìn hài hước, đầy liên tưởng, tràn ngập tình yêu với cuộc đời, bằng một cách nào đó, những câu chuyện mà Fulghum viết đã vượt ra khỏi ranh giới của ngôi nhà thờ nhỏ bé và lan truyền tới nhiều vùng khác của nước Mỹ.
Năm 1987, một giáo viên mẫu giáo ở Connecticut đã xếp những bản copy của tập truyện vào ba lô những đứa trẻ mang về nhà. Người mẹ của một trong số chúng - vốn làm việc trong ngành xuất bản - đã đọc được nó. Những người làm sách đã tìm được đến vị mục sư bí ẩn, người đã nói rằng: "Tôi đã viết những thứ này trong 20 năm trời, bà cần bao nhiêu thùng như thế này nữa?"
"Trường mẫu giáo uyên thâm" của Robert Fulghum được xuất bản và ngay lập tức lọt vào danh sách best-seller của New York Times trong 3 tuần sau đó, và giữ vững vị trí từ đó đến nay. Bản thân Robert Fulghum trở thành nhà văn, diễn giả được mến mộ và sau "Trường mẫu giáo uyên thâm", khoảng 10 cuốn sách của ông đã và đang được tiếp tục xuất bản.
Chính Fulghum - vốn là một người đọc đa dạng - cho rằng "Trường mẫu giáo uyên thâm" không phải là một tác phẩm văn học xuất sắc. Bởi đó chỉ là những suy nghĩ độc thoại vui vẻ của ông về nhiều đối tượng từ linh tinh đến phức tạp trong cuộc sống này: Từ trò chơi trốn tìm, cái mạng nhện đến bản nhạc của Beethoven. Nhưng rốt cuộc, có điều đặc biệt đã khiến người đọc yêu mến nó, đến nỗi nhiều bài review trên Amazon thành thật nói rằng họ mua cuốn sách không dưới 5 lần vì những cuốn mua trước đó họ dành tặng cho bạn bè họ hết cả.
![]() |
"Trường mẫu giáo uyên thâm" - cuốn sách là bộ sưu tập những ghi chép về cuộc sống đời thường dưới cái nhìn và sự tưởng tượng khác thường. |
Giải thích về sự phổ biến của văn chương Fulghum với công chúng, Rabbi Harold S. Kushner - tác giả nổi tiếng (người viết cuốn When bad things happen to good people) - nói: ''Trong một thế giới của những quyết định đạo đức phức tạp, Fulghum dùng những chi tiết nhỏ nhặt để nói rằng "trong trái tim con người có một vài quy tắc đơn giản thôi. Bạn có thể là một người tốt, không cần gì phức tạp nhiều đâu".
Còn tờ New York Times thì đánh giá: "Tác giả Fulghum, một mục sư ở Seattle, chuyên chọn những câu chuyện đời thường từ cuộc sống hàng ngày và sử dụng chúng để nói với chúng ta rằng người đời thì tốt, cuộc sống thì ngọt ngào và tình yêu thì kéo dài mãi". Những câu chuyện "có vẻ như được viết nên để khiến người đọc cảm thấy ấm áp và say sưa từ tận đáy lòng", cũng theo tờ này.
"Trường mẫu giáo uyên thâm" dành cho ai? Nó dành cho những ai thích thú với những câu chuyện thú vị, không ngại ngần với những liên tưởng xa xôi mà tác giả giăng trong tác phẩm từ truyện này qua truyện khác. Nó dành cho những ai thích đặt câu hỏi về cuộc sống và tìm câu trả lời. Và vì nó khiến người đọc nhìn ra vẻ đẹp và sự đáng yêu của cuộc đời, có lẽ nó dành cho tất cả chúng ta.
"Trường mẫu giáo uyên thâm đầy ắp những mảnh ghép thú vị từ cuộc sống, những câu chuyện hài hước ý nhị, những triết lý sống sâu sắc mà bất kỳ ai cũng cần suy ngẫm. Và càng suy ngẫm, ta càng thấy cuộc đời này có giá trị và đáng yêu hơn gấp bội"...
Thảo Thảo
“Nhắm mắt nhìn sao” là tự truyện về cuộc đời truyền cảm hứng, những phút giây ý nghĩa của nhạc sĩ khiếm thị Hà Chương. Cuốn sách được chắp bút bởi nhà báo Thanh Nhã.
" alt="Bài học cuộc đời từ những câu chuyện nhỏ"/>Kore-eda Hirokazu sinh năm1962 là đạo diễn, nhà sản xuất phim, biên kịch và biên tập viên người Nhật. Ông được biết đến với những bộ phim phản ánh những góc khuất của xã hội hiện đại Nhật Bản, ông luôn hướng đến những số phận vô danh, quan tâm đến mối quan hệ gia đình, đặc biệt là tình cha-con.
![]() |
“Gia đình trộm cắp” – cuốn tiểu thuyết khiến người đọc khắc khoải với câu hỏi “chúng ta thuộc về đâu?”. |
“Gia đình trộm cắp” xoay quanh câu chuyện về một gia đình kỳ lạ với 5 con người nghèo khổ không có bất kỳ mối liên hệ ruột thịt nào. Đó là người đàn ông tên Osamu và một phụ nữ tên Nobuyo coi nhau như vợ chồng. Họ là những người lao động chân tay với đồng lương bèo bọt thường đi ăn cắp thực phẩm ở các cửa hang tiện ích, siêu thị. Cô gái trẻ Aki phải làm việc trong một câu lạc bộ phục vụ tình dục. Cậu bé 10 tuổi Shouta và người bà lớn tuổi Hatsue. Vì những hoàn cảnh khác nhau họ sống cùng nhau như một gia đình với ba thế hệ trong căn nhà tồi tàn lọt thỏm giữa các tòa chung cư bằng số tiền trợ cấp ít ỏi của Hatsue và “nghề” trộm cắp vặt.
Câu chuyện bắt đầu vào một tối trên đường trở về nhau sau khi thực hiện “công việc” ăn cắp tại một siêu thị, Osamu cùng cậu bé Shouta dẫn về nhà cô bé Yuri có nhiều vết thương trên cơ thể. Sau một đêm ở chơi, cô bé bất đắc dĩ trở thành thành viên trong ngôi nhà. Kể từ khoảnh khắc cô bé xuất hiện, mỗi người trong gia đình đều có những chuyển biến nội tâm riêng.
Mặc dù bối cảnh của cuốn tiểu thuyết là cuộc sống của những người dưới đáy xã hội nhưng không khắc họa sự đau khổ mà tràn ngập sự tươi vui, ấm áp và dí dỏm. Những con người dù phải sinh hoạt trong một căn nhà chật hẹp, mỗi người không có không gian riêng tư nhưng họ luôn hạnh phúc với điều đó, tận hưởng từng khoảnh khắc cùng người thân húp xì xụp một nồi mì gói hay món bánh rẻ tiền.
Tuy nhiên, cuốn tiểu thuyết cũng cho thấy một quy luật tất yếu, mọi sự dối trá và phạm luật đều phải trả giá. Hạnh phúc của “gia đình trộm cắp” như mọi giấc mơ tỉnh dậy đều sẽ tan vỡ khi vướng vào vòng lao lý ở cuối truyện. Và có những thứ, thật không may, khi đã mất đi người ta mới nhận ra tầm quan trọng của nó. Nhưng đây cũng chính là thời điểm các thành viên trong gia đình thể hiện khát khao tình người, sự sẻ chia, hy sinh cho nhau.
Diễn biến của của câu chuyện còn đưa người đọc đến với câu hỏi “chúng ta thuộc về đâu?” và “thế nào là một gia đình?”. Liệu rằng khi không có sự kết nối, không có tình yêu thương, gần gũi, vỗ về có tạo nên một gia đình hoàn thiện? Cuốn tiểu thuyết cũng khơi gợi niềm tin rằng, con người không có quyền lựa chọn gia đình cho mình nhưng có thể tìm thấy thế giới riêng ở đó họ được yêu thương và có động lực vượt qua sự khắc nghiệt của cuộc sống sống.
Dù cho đến cuối cùng, Osamu và Nobuyo không được nghe Shouta và Yuri gọi một tiếng “bố”, tiếng “mẹ” như khao khát từ trong sâu thẳm trái tim nhưng điều quan trọng họ nhận thấy giá trị thực sự của gia đình, của tình người và như nhân vật Nobuyo đã nói trong cuốn tiểu thuyết: "Không phải ai biết mang bầu, đẻ con cũng có thể trở thành một người mẹ".
“Gia đình trộm cắp” thực sự là tác phẩm có khả năng “kết nối những xung đột trong một thế giới nhiều chia cắt và cách biệt” như chính tác giả, đạo diễn Kore-eda Hirokazu nói.
Tình Lê
Tiến sĩ Alok Bharawaj có mặt tại Việt Nam để giới thiệu về 2 cuốn sách mới của mình.
" alt="Những câu hỏi đầy khắc khoải trong 'Gia đình trộm cắp'"/>