当前位置:首页 > Bóng đá > Soi kèo góc Arsenal vs Chelsea, 20h30 ngày 16/3 正文
标签:
责任编辑:Nhận định
Nhận định, soi kèo Pumas UNAM vs Monterrey, 07h00 ngày 17/3: Ca khúc khải hoàn
Thời gian qua, bộ phim tài liệu VTV đặc biệt “Ranh giới” và tiếp nối phần 2 với “Ngày con chào đời” đã trở thành từ khóa được lan truyền nhanh chóng trên cộng đồng mạng. Không một lời bình, bộ phim đã ghi lại những hình ảnh chân thật nhất về cuộc chiến chống lại Covid-19 tại khu K1 - tầng 5 của Bệnh viện Hùng Vương (TP.HCM), nơi điều trị cho các sản phụ là F0.
Tại “tầng điều trị Covid-19 cuối cùng” đó, 150 bức ảnh các bé vừa chào đời đã được các bác sĩ cẩn thận in ra thành “tấm thiệp hy vọng” mang đến tận giường cho những người mẹ. Trong cuộc chiến không cân sức này, nhiều người mẹ đã hồi phục diệu kỳ từ nỗ lực không ngừng nghỉ của lực lượng y bác sĩ tuyến đầu và niềm hy vọng nhỏ bé nhưng vô cùng mạnh mẽ đó.
![]() |
Tấm ảnh các bé mới chào đời đượccác bác sĩ mang đến cho những sản phụ mắc Covid-19 như những mầm xanh tràn đầy hy vọng |
Đọng lại sau những thước phim là hình ảnh các y bác sĩ dốc sức không kể ngày đêm giành lại từng hơi thở cho sản phụ và các em bé đang nằm trong bụng mẹ. Họ như những “điểm xanh” nơi tuyến đầu, là chỗ dựa, là hy vọng cho những người mẹ trong phim lẫn cho chính những người xem, với niềm tin rằng dù ở nơi khốc liệt nhất, sẽ luôn có một “vùng xanh hy vọng” để chiến thắng dịch bệnh, giành lại sự sống!
Cũng tại các khu điều trị Covid-19, sức lan tỏa của những hành động tích cực mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Như câu chuyện về bệnh nhân F0 Nguyễn Thị Tú (SN 1992, huyện Củ Chi, TP.HCM) nén lại nỗi nhớ con, sau khi dần hồi phục, chị Tú tình nguyện tham gia chăm sóc những bệnh nhân yếu hơn. Hay như chàng trai 29 tuổi - Hà Ngọc Trường sau khi chiến thắng Covid-19, tình nguyện ở lại bệnh viện để dọn vệ sinh, tắm gội… cho người bệnh, giúp đỡ các điều dưỡng, y bác sĩ. Cứ như thế, mỗi hành động đẹp trao đi lại gieo mầm thêm những yêu thương mới, tạo thành “vùng xanh hy vọng” ngay tại nơi đối đầu trực diện với dịch bệnh.
![]() |
Sau khi phục hồi, anh Hà Ngọc Trường tiếp tục ở lại cùng hỗ trợ tuyến đầu trong cuộc chiến chống dịch bệnh |
“Điểm xanh” của tình người trong đại dịch
Bên ngoài hàng rào bệnh viện, khu cách ly, khu phong tỏa… có những “điểm xanh” âm thầm mang đến sự lạc quan, niềm hy vọng cho cộng đồng. Đó là màu xanh quân phục của anh bộ đội đi chợ giúp dân, màu xanh từ bộ đồ bảo hộ của tình nguyện viên hay màu áo xanh thanh niên ướt đẫm mồ hôi xung phong chống dịch… Giữa đại dịch, các “điểm xanh” ấy đã mang theo niềm tin, sự lạc quan và hy vọng.
![]() |
![]() |
Các chiến sĩ trao tận tay người dân thực phẩm cần thiết |
Trong các khu xóm nghèo, khu trọ dành cho công nhân, nhiều gia đình đã phải trải qua những ngày khó khăn, những bữa ăn tạm bợ. Nhờ những lời kêu gọi tương trợ nhau, những bản đồ định vị nơi người dân đang gặp khó khăn lan tỏa trên mạng xã hội mà những phần quà có gạo, thịt, rau, sữa được các doanh nghiệp, tổ chức xã hội tiếp sức cho hàng nghìn khu hẻm trên khắp TP.HCM.
![]() |
Một nhóm tình nguyện cộng đồng bên chiếc xe chở đầy lương thực, thực phẩm, chuẩn bị lên đường tiếp ứng bà con các quận “tâm dịch” |
Ở đâu khó, ở đó đều có những màu áo xanh tình nguyện… |
Không chỉ hỗ trợ thực phẩm, nhu yếu phẩm, tại con hẻm 46, đường 30, phường 6, quận Gò Vấp, các chiến sĩ áo xanh của Thành Đoàn quận còn mang niềm vui tinh thần đến các em nhỏ nhân dịp Tết Trung Thu, với lồng đèn ông sao, bánh Trung Thu, tập vở... Trong không khí đó, những bộn bề vì Covid-19 tạm lùi xa chiếc hàng rào phong tỏa, để các em lưu giữ ký ức Rằm tháng 8 “đặc biệt” này. Nụ cười rạng rỡ của con trẻ nhanh chóng lan sang người lớn, thổi vào “con hẻm F0” luồng sinh khí mới, đầy niềm vui.
Món quà Trung Thu tuy giản dị nhưng mang đến niềm vui cho nhiều em nhỏ trong khu hẻm phong tỏa này (ảnh chụp từ clip phóng sự của VTV Digital) |
Nụ cười, niềm vui của trẻ thơ cũng chính là một “điểm xanh” mang đến sự lay động mạnh mẽ và truyền đi động lực để mọi người chung tay mang cuộc sống bình thường về lại với các em. Để mang đến sự chăm sóc, yêu thương dành cho những “điểm xanh nhỏ bé” này, nhiều hành động thiết thực hướng đến trẻ em đã được phát động. Một trong số đó, hoạt động “Cùng góp điểm xanh, cho Việt Nam khỏe mạnh” - dự án “Vùng xanh hy vọng” (thuộc giai đoạn 2 chiến dịch “Bạn khỏe mạnh, Việt Nam khỏe mạnh”) của Vinamilk đang được triển khai mạnh mẽ, không chỉ giúp lan tỏa tinh thần lạc quan tích cực mà còn hướng đến mục tiêu góp 1 triệu ly sữa cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn hiện sống tại các nhà mở, mái ấm… vốn đã chịu nhiều thiệt thòi.
![]() |
Những hộp sữa từ Quỹ sữa Vươn cao Việt Nam góp phần chăm sóc sức khỏe và mang lại niềm vui cho nhiều em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn trong dịch Covid-19 |
Theo đó, với sự tham gia của cộng đồng bằng cách chia sẻ các câu chuyện, hành động tích cực, lạc quan trên nền tảng mạng xã hội kèm 3 hashtag #Vungxanhhyvong, #BankhoemanhVietNamkhoemanh, #VinamilkviVietNamkhoemanh, Vinamilk sẽ thay người tham dự góp 1 triệu ly sữa vào Quỹ sữa Vươn cao Việt Nam và trao tặng đến hơn 10.000 trẻ em có hoàn cảnh khó khăn. Mỗi em sẽ được hỗ trợ uống sữa miễn phí trong 3 tháng liên tiếp.
![]() |
Mọi người đều có thể góp thêm “điểm xanh” và mang 1 triệu ly sữa được trao tặng đến trẻ em khó khăn. |
“Trong cuộc chiến chống dịch, ít nhiều sẽ có những thiệt thòi, khó khăn nhưng chúng tôi tin rằng mỗi người khỏe mạnh, Việt Nam sẽ khỏe mạnh và sẽ không có ai bị bỏ lại phía sau, nhất là trẻ em, những mầm xanh quý báu của đất nước. Chính vì vậy, Vinamilk kêu gọi sự chung tay của cộng đồng để mang đến nhiều hỗ trợ thật tốt cho các em trong đại dịch”, bà Bùi Thị Hương, Giám đốc Điều hành Nhân sự, Hành chính và Đối ngoại công ty Vinamilk cho biết.
Truy cập https://bit.ly/2XrPNDY để tìm hiểu và đồng hành cùng chiến dịch “Bạn khỏe mạnh, Việt Nam khỏe mạnh”.
D. An
" alt="Điều kỳ diệu từ những ‘vùng xanh hy vọng’ trong đại dịch"/>Hình minh họa
Chị ấy tên Ngọc Lan. Từ cái tên đã toát lên tất cả vẻ bề ngoài cũng như cốt cáchtoát ra từ con người chị. Ngọc Lan đã gần 35 tuổi nhưng nhìn chị trẻ hơn tuổirất nhiều. Từng cử chỉ, dáng đi, giọng nói, nét cười cho đến nét cau mặt đều chothấy người đàn bà xuất phát từ tầng lớp trí thức gia giáo, con nhà quyền thế,cuộc sống sung sướng, giàu có. Ngọc Lan chỉ đến gặp Quỳnh chỉ một lần duy nhất,đó là cuộc gặp gỡ đã dạy cho cô vô khối bài học trường đời mà ít ai may mắn đượchọc trong 3 giờ đồng hồ.
Vợ chồng Ngọc Lan mỗi người một ô tô riêng. Chị hẹn Quỳnh ở một quán trà yêntĩnh, thực chất là chị đã bao nguyên tầng 2 của quán trà khi sắp xếp cuộc hẹnnày.
“Chị là Ngọc Lan, hiện phụ trách nhân sự công ty phần mềm X. như đã giới thiệuvà hẹn gặp em hôm nay. Nhưng mục đích chính của cuộc gặp này không phải để nóichuyện công việc. Chị là vợ anh Thắng.”
Vậy đấy, chỉ trong hai câu đầu tiên chị đã làm Quỳnh ngã ngửa. Cô cứ đinh ninhmình đang được một nhóm "săn đầu người" của các công ty hàng đầu gặp gỡ, và càngsốc hơn khi biết bạn trai mình là người đàn ông đã có vợ. Quỳnh gần như cấm khẩusau câu nói thứ ba của chị Ngọc Lan: “Em là cô bé thứ hai trong năm nay chị hẹngặp ở quán trà này.”
Vậy là hơn một năm qua, cô đã yêu phải người đàn ông có vợ. Anh ta đã lừa dối vợmình để cặp bồ với cô, anh ta cũng lừa dối cô để cặp bồ với một cô gái nữa. Từ“cặp bồ” nghe sao mà chua chát thế! Mình cũng gia đình gia giáo, có nhà cửa đànghoàng, được đi nước ngoài học master hẳn hoi, vậy mà chịu thân phận làm bồ, làm“phở” cho một gã đàn ông hay sao?
Không có lẽ nào lại vậy. Hơn một năm qua, Thắng đường hoàng dẫn cô đi chơi rấtbình thường, không hề có một biểu hiện gì lén lút như một người đang đi cặp kècả. Anh thậm chí còn dẫn cô đến ăn nhậu liên hoan cùng bạn bè cơ quan, rồi cafévới anh em họ hàng. Rất nhiều lần Thắng ngỏ ý muốn đưa Quỳnh về quê dưới Hà Tĩnhra mắt bố mẹ đẻ nhưng vì đường xá xa xôi, lại nghĩ chưa tới thời điểm nên Quỳnhtừ chối và cũng không mảy may nghi ngờ gì anh. Quỳnh chỉ nghĩ sau khi ổn địnhcông việc tại Việt Nam, cô và anh sẽ làm đám cưới.
Lộ mặt người đàn ông trơ trẽn
“Anh ta là người như vậy đấy em ạ. Mọi hành động đều đường hoàng không lộ mộtchút sợ sệt, đắn đo nào khiến người khác nghi ngờ. Nhưng đó lại chính là dấuhiệu của một người không ngại làm việc bất nhân với kẻ khác”.
Theo lời chị Ngọc Lan, ở nhà Thắng không có điểm gì để chê trách. Dù đi đâu ănnhậu, đúng 10h tối là có mặt ở nhà, không bao giờ về khuya. Về đến nhà chưa tắmrửa gì đã lao vào ôm con cái, bữa nào về sớm còn dạy thằng cu 6 tuổi học bài.Thắng cũng quan tâm hỏi han vợ bình thường như hai người bạn, chỉ có điều dù ngủchung nhưng anh ta tuyệt nhiên không đụng vào người vợ.
Lần đầu chị phát hiện tin nhắn trong máy anh ta, nội dung là thời gian, số phòngvà địa chỉ khách sạn. Chị bất ngờ và cũng dần đoán ra mọi việc. Lén đến vào đúngthời gian đó, chị phát hiện ra cô bồ của chồng mình rất trẻ trung, ăn mặc sexy,trang điểm đậm và mái tóc bồng gợi cảm. Tim như nhảy khỏi lồng ngực, tay run rẩychị bấm điện thoại chụp lại bức ảnh hai người đi vào khách sạn…
Tối đó hai vợ chồng nói chuyện với nhau. Sinh ra trong một gia đình gia giáo nềnnếp, Ngọc Lan chưa từng to tiếng với ai, ngay cả khi chị buồn bã, stress, đauđớn nhất, tức giận nhất. Chị cho con đi ngủ, hai vợ chồng đóng cửa nói chuyện.Sự bình tĩnh lạ kì khiến chính bản thân chị ngạc nhiên, nhưng điều làm sự bấtngờ hơn chính là thái độ thản nhiên, ung dung thừa nhận việc ngoại tình củachồng. 6 năm, bây giờ Ngọc Lan mới biết người mình lấy làm chồng không phải mộtngười đàn ông bình tĩnh mà là một kẻ mặt dầy.
Anh ta xác nhận việc cặp bồ, chăn gối với cô gái trẻ kia. Hơn nữa còn khuyên vợnên bình tĩnh kẻo làm mất hòa khí gia đình. Thắng gợi ý: “Hay em kết bạn với côấy đi, cô ấy có mấy tuyệt chiêu làm tình cực kì đấy!”
![]() |
Hình minh họa. |
“Đúng là không biết nói gì hơn em ạ. Cũng tại mình không tôn trọng mình nên anhta mới xử sự với mình như vậy. Chị nghĩ rằng lấy chồng rồi thì anh ta là củamình, không cần lo giữ. Gia đình nhà chị khá giả, công việc ổn định, nhà cửa, xehơi đầy đủ, lại có một cậu con trai giống anh ta như đúc, theo em chị có cần lolắng chồng mình tìm của lạ hay không? Ấy vậy mà anh ta vẫn đi ăn phở đấy em ạ”.
“Không xây mới, chỉ cơi nới”
Sinh con xong, dù không béo phì như những bà mẹ khác nhưng cơ thể người vợ khôngcòn như thời con gái với vòng eo thon thả, cặp đùi săn chắc, ngực nở nang. Việcnhà cửa, dạy dỗ con cũng không phải lí do vì gia đình có 2 người giúp việc, hầuhết chị không phải đụng tay làm việc nhà. Tuy nhiên, công việc thăng tiến kéotheo những bận rộn không tên, chị quên mất thói quen đi spa, tập thể dục thờicon gái. Nhiều lần Thắng nhắc khéo vợ nhưng chị bỏ ngoài tai, vì ở cơ quan bạnbè đồng nghiệp vẫn ca ngợi vẻ đẹp “gái một con trông mòn con mắt”, làm chị ngủquên trong vinh quang.
“Lần đó, chị cho anh ta một cơ hội để chia tay người tình và trở lại với giađình. Thắng đồng ý. Anh ta chia tay cô gái kia thật nhưng một thời gian sau, chịlại gặp anh ta đi vào khách sạn với một cô gái khác. Vẫn một style sexy chảichuốt điệu đà. Chị đề nghị chia tay. Ly hôn là hai chữ không bao giờ được phépxuất hiện trong gia đình chị, nếu chị làm vậy bố mẹ đẻ sẽ từ mặt chị luôn, vì đólà nỗi nhục nhã hổ thẹn của cả dòng họ. Anh ta biết vậy nên càng làm mặt thảnnhiên. Thắng từ chối ly hôn, ly thân. Anh ta muốn có vợ, lại muốn có cả bồ.”
Hình minh họa
Có lần Thắng còn thừa nhận với chị: “Anh là người có nhu cầu cao, em không đápứng được thì để người khác đáp ứng. Tính anh phong lưu đa tình, em không cản nổiđâu. Nhưng em phải biết vị trí của em là duy nhất, Thắng này chỉ lấy vợ một lần.Ba cái từ ly hôn, ly dị… dẹp hết!”
Cái kết không có hậu
Nghe đến đây, Quỳnh mới chột dạ. Nhiều lần lắm, gần như cứ một tháng một lầnThắng đều rủ Quỳnh đi Tuần Châu nghỉ cuối tuần, mà cách nói có vẻ rất nôn nóng.Mỗi lần gọi điện cho Quỳnh cứ phải gọi bằng được, nhiều lúc bỏ máy trong cốp xe,mở ra Quỳnh thấy có đến 19 cuộc gọi nhỡ của Thắng. Theo kinh nghiệm của mộtngười bạn kể lại thì những người đàn ông như thế là người có nhu cầu cao. Thế màkhông hiểu vì may mắn hay thế nào mà hơn một năm yêu nhau, Quỳnh và anh ta chưamột lần có cơ hội ở riêng tư với nhau đủ lâu để đi tới “chuyện kia”.
Ngọc Lan tới gặp Quỳnh, không cần giải thích, Quỳnh thừa hiểu không phải để đánhghen. Trong câu chuyện có đôi lần Quỳnh để ý thấy mắt chị đỏ ầng ậng nước nhưngchị không hề khóc. Chị rèn được sự lạnh lùng bằng ấy không biết là may hay làkhổ đây? Chị không xem Quỳnh là người thứ ba phá vỡ hạnh phúc vợ chồng chị, màcái chính là chồng chị đi lừa con gái nhà người ta, lỡ chẳng may Quỳnh dính bầucũng lại chị dẫn đi phá thai như mấy lần trước thì khổ một đời con gái. Là ngườiđàn bà phải “ngậm bồ hòn làm ngọt” đi giải quyết hậu quả những lần chồng lăngnhăng, mà vẫn giữ được bình tĩnh như chị quả không dễ. Nhưng một người đàn bà bịsố phận làm cho vô cảm, có phải là một sự bất hạnh hay không?
(Theo Infonet)
" alt="Vợ 'ngậm bồ hòn' đưa bồ của chồng đi phá thai"/>TAND thị xã La Gi (tỉnh Bình Thuận) vừa mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ xin ly hôn giữa nguyên đơn là bà Nguyên (38 tuổi) và bị đơn là ông Diệp (38 tuổi, cùng trú tại thị xã). Đây được xem là vụ án ly hôn có nguyên nhân “độc nhất vô nhị” khiến dư luận bàn tán xôn xao.
Theo trình bày của bà Nguyên, bà kết hôn từ năm 1998 và có 3 con chung. Trong quá trình chung sống, vợ chồng bà thường xảy ra cãi vã, đánh nhau, không còn tình cảm yêu thương. Đoàn thể và chính quyền ở địa phương hòa giải nhiều lần nhưng không thành. Nhận thấy không thể chung sống được nữa, bà nộp đơn xin ly hôn.
Cũng theo bà Nguyên, ông Diệp thường dùng hình thức đánh vợ con rất kỳ cục. Đang đêm, chờ cho bà ngủ say, ông bất thình lình tát hoặc dùng vòi nước tưới lên người, sau đó mở quạt để cho khô. Với con gái, ông cũng hành hạ bằng cách bắt cởi trần truồng, trói vào cột nhà rồi cầm roi ngồi vụt. Kết thúc màn tra tấn con, ông lại lấy vòi nước ra tưới. Cũng theo bà, có lần ông bắt con gái phải ăn phân vì cái tội “ngu”.
Tại phiên tòa sơ thẩm, ông Diệp thừa nhận đã hành hạ vợ con như thế, nhưng lý giải rằng, ngày xưa ông bị cha mẹ bắt ăn phân nên bây giờ ông cũng làm vậy. Việc tưới nước và mở quạt, ông cho rằng để giảm vết bầm trên con và vợ sau khi đánh đập. Khi được tòa giải thích đó là những việc làm vi phạm pháp luật, ông bảo cơ quyền dạy vợ con theo cách của ông.
Sau khi nghe nguyên đơn, bị đơn trình bày, ý kiến của đại diện VKSND và các vị hội thẩm nhân dân, HĐXX tuyên án đồng ý cho bà Nguyên được ly hôn. Bà nuôi con lớn, ông nuôi hai con nhỏ...
(Theo Công an Đà Nẵng)
" alt="Sốc với những chiêu hành hạ vợ con như thời 'trung cổ'"/>Nhận định, soi kèo Mount Pleasant vs Racing United, 05h00 ngày 18/3: Niềm tin cửa trên
Thấm thoắt mà đã ba năm. Mình vẫn nhớ như in cái ngày được xem là đau khổ nhất đời mình. Khi ấy, Phụng - bạn mình hớt hải chạy đến báo tin: “Chồng bà có bồ nhí kìa. Tui tình cờ gặp trên đường, rồi chạy xe theo, thấy ổng mướn nhà cho con nhỏ đó nữa”. Mình phì cười, cứ nghĩ Phụng trêu, chứ làm sao mà anh phản bội mình được. Chồng mình là một người đàn ông tuyệt vời, hết lòng yêu vợ, thương con. Gia đình mình đang êm ấm, hạnh phúc, sao lại có chuyện bồ bịch ở đây? Nhưng, vẻ mặt của Phụng đã khiến mình ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề… Rồi mình thấp thỏm ngồi sau xe Phụng, lòng ngổn ngang bao nhiêu ý nghĩ, nửa tin nửa ngờ…
Chẳng thể tin được vào mắt mình. Cái xóm nhỏ ngoằn ngoèo cả chục lần quẹo, căn nhà nằm cuối hẻm. Một người đàn ông, một người đàn bà và cả một… thằng bé một tuổi. Trời ạ! Thằng nhỏ giống anh như đúc, đôi mắt ấy, cái miệng ấy. Tim mình như vỡ vụn, trời đất tối sầm lại… Mình đã xỉu ngay trước cửa “cái tổ ấm bé nhỏ” của anh.
Mình vừa tỉnh lại trong bệnh viện, anh đã năn nỉ xin tha thứ. Trời ơi! Tha cái gì mà tha! Cơn ghen nó cào, nó cấu, nó xé ruột xé gan. Mình cứ nức nở, cứ tức tưởi khóc từng cơn. Chưa bao giờ mình cảm thấy oán hận đè nặng mình như lúc ấy. Mình hận “con nhỏ giật chồng” kia, hận anh bội bạc, hận cả thằng nhóc một tuổi, hận luôn bản thân mình quá tin chồng. Mình muốn ly hôn, muốn tung hê tất cả. Mình muốn trả thù, muốn rạch mặt con nhỏ kia, muốn đến cơ quan anh làm ầm ĩ, mặc kệ ra sao thì ra…
Rồi mẹ mình từ quê lên. Bà ôn tồn khuyên: “Đàn bà gặp chuyện này, ai chẳng đau, chẳng ghen. Nhưng ghen cũng có năm bảy đường. Ghen mà vợ mất chồng, con mất cha, nhà cửa tan nát thì ai chả làm được. Ghen sao mà đuổi được tình địch, giữ được trái tim chồng, giữ được hạnh phúc gia đình mới là cao tay. Chuyện đã lỡ rồi, con nóng giận cũng chẳng ích gì. Nghe lời mẹ, “lạt mềm buộc chặt” mới là cách hay”…
Ở lỳ trong phòng không ăn uống suốt hai ngày, mình cứ nghĩ mãi lời mẹ nói. Mình đã 38 tuổi, cuộc hôn nhân này mà đổ vỡ, chắc gì còn đủ điều kiện, đủ can đảm để đi bước nữa. Vả lại, trừ chuyện lần này ra, chồng mình vẫn là một người đàn ông tốt, chí thú làm ăn, thương vợ, thương con. Mình cũng còn yêu anh rất nhiều. Quan trọng nhất, nếu ly hôn, con mình sẽ làm sao? Nó còn quá nhỏ, làm sao chịu nổi cảnh cha mẹ chia lìa. Thôi thì, nghe lời mẹ vậy.
Mình bắt đầu ăn uống để lại sức, cho tỉnh táo tinh thần, để bắt đầu cái cách ghen mà mẹ gọi là “cao tay”. Mình cùng ngồi lại với anh, nói thẳng: “Em sẽ không nóng giận nữa! Giờ em muốn vợ chồng mình nói chuyện với nhau một cách bình tĩnh, thẳng thắn để giải quyết!”. Thế là, anh kể mình nghe mọi chuyện. Trong một lần đi công tác ở tỉnh, anh gặp và quen Trâm - tên cô ta. Chẳng biết thế nào mà hai người đến với nhau. Lúc đầu chỉ tính “ăn chơi qua đường”, nhưng anh càng ngày càng lậm sâu với Trâm. Rồi Trâm có thai. Do Trâm cố tình giấu, nên khi anh biết chuyện, cái thai đã quá lớn. Cực chẳng đã anh đành đem Trâm lên thành phố, thuê căn phòng nhỏ đó. Rồi thằng bé ra đời, mối dây liên kết giữa anh và Trâm ngày càng bền chặt. Mười lần anh nói đi công tác, thì đến năm lần anh nói dối để sang nhà bên kia… Nghe xong chuyện, mình hỏi thẳng: “Giờ anh tính sao?”. Anh trả lời: “Anh không muốn gia đình mình tan vỡ. Phần Trâm, anh có thể tìm cách chia tay cô ấy. Nhưng đứa con kia là máu mủ của anh, anh không thể bỏ nó.”…
Đêm đó, mình thức trắng để suy nghĩ. “Lạt mềm buộc chặt”, nói thì dễ, làm được mới khó. Đứa con sờ sờ ra đó, làm thế nào để chia tách anh và Trâm. Cứ để anh qua lại thăm viếng, ai chắc tình cũ không quay lại. Phần Trâm, chắc gì đã chịu buông anh ra, khi anh là chỗ dựa, là nguồn kinh tế duy nhất của cô ta. Đắn đo, suy tính mãi, thậm chí phải gọi điện nhờ mẹ tư vấn, mình mới có được đối sách thích hợp…
Sáng ra, mình thỏa thuận với anh: “Em chấp nhận bỏ qua mọi chuyện, chấp nhận làm lại từ đầu cùng anh. Em cũng chấp nhận việc anh sẽ chu cấp, thăm viếng đứa bé. Tuy nhiên, để tránh việc anh quay lại với Trâm, và cũng để em yên tâm hơn, em yêu cầu mỗi lần anh sang thăm con, phải có em cùng đi.”. Anh đồng ý. Vậy là xong bước một.
Bước hai, mình và anh cùng đi gặp Trâm, ba mặt một lời thống nhất mọi chuyện. Đuối lý và thế yếu, Trâm đành chiều theo ý mình. Cứ thế, một tháng anh sang nhà Trâm thăm con hai lần. Ngoài ra, mỗi tháng anh còn gửi thêm cho Trâm vài triệu, góp phần nuôi con.
Không có việc làm, Trâm sẽ còn mãi phụ thuộc vào anh. Vì thế, mình kiên quyết tìm việc cho Trâm. Thấy chị bạn là chủ hệ thống cửa hàng thời trang, mình xin cho Trâm một chân bán hàng. Mình và anh nói vô mãi, Trâm mới chịu đi làm. Đứa bé gửi nhà trẻ. Thậm chí, hôm nào kẹt làm thêm, Trâm còn đem con gửi cho mình. Mình nhận giữ giùm luôn, làm người nào biết chuyện nhìn vào cứ tròn mắt, kể cả anh. Lạ là thằng bé dần mến tay mến chân mình, nên nhiều khi Trâm không gửi, mình cũng chạy sang đón về chơi. Nhờ mình bảo đảm, cộng với bản thân Trâm cũng nhanh nhẹn, chịu khó nên sau một năm làm việc, cô bạn của mình dần tin tưởng, giao cho Trâm quản lý cả một cửa hàng, thu nhập hàng tháng cũng được bảy-tám triệu. Thu nhập khá, lại có niềm vui trong công việc, có thêm quan hệ mới, bạn bè mới, Trâm dần dứt hẳn tình ý với chồng mình.
Để chốt lại mọi chuyện, mình rắp tâm tìm một mối nào đó để gả “trái bom nổ chậm” này đi. Có một người quen đứng tuổi, góa vợ, không vướng bận con cái, sự nghiệp cũng khá, mình tìm cách ghép vào với Trâm, hết giới thiệu anh ta đến cửa hàng Trâm quản lý để mua sắm, rồi rủ cả hai cùng đi ăn chung... Đến một ngày đẹp trời, “sự nghiệp mai mối” của mình cũng thành. Hai bên có tình cảm với nhau, rồi tổ chức cưới. Không biết cô dâu chú rể và bản thân mình, ai vui hơn?
Nhiều người nói mình hay, mình giỏi, mình “ghen cao thủ”. Ngẫm lại, thật ra mình chẳng hay ho gì. Suy cho cùng người phụ nữ đã rơi vào hoàn cảnh như mình, “lạt mềm buộc chặt” chỉ là con đường sáng duy nhất…
(Theo PNO)" alt="Ghen cao thủ"/>Bộ trưởng GTVT Trần Hồng Minh báo cáo tại cuộc họp Thường trực Chính phủ (Ảnh: Đoàn Bắc).
Còn theo quy hoạch phát triển giao thông vận tải TPHCM đến năm 2020, tầm nhìn sau năm 2020 được duyệt, hệ thống đường sắt đô thị có tổng chiều dài 173km, đến năm 2035 đầu tư hoàn thành toàn bộ với chiều dài thực tế là 183km.
Theo quy hoạch chung xây dựng TPHCM đến năm 2040, tầm nhìn đến năm 2060 (chưa được duyệt), đến năm 2035 hoàn thành khoảng 183km, đến năm 2045 hoàn thành thêm khoảng 168km; đến năm 2060 hoàn thành thêm khoảng 159km.
Trong giai đoạn 2026-2030, Hà Nội cần nhu cầu vốn khoảng 14,60 tỷ USD; giai đoạn 2031-2035 cần khoảng 22,57 tỷ USD và giai đoạn 2036-2045, nhu cầu vốn xây dựng đường sắt đô thị Hà Nội là khoảng 18,25 tỷ USD.
Với TPHCM, quy hoạch hệ thống đường sắt đô thị gồm 12 tuyến, trong đó 10 tuyến metro có tổng chiều dài khoảng 510km và 2 tuyến đường sắt nhẹ (tramway/LRV) chiều dài khoảng 70km.
Mục tiêu đến năm 2030, TPHCM có 31km đường sắt đô thị, vận tải 15-20% hành khách công cộng. Đến năm 2045, TPHCM có 351km, vận tải 40-50% lượng hành khách công cộng và đến năm 2060 có 510km, vận tải 50-60% hành khách công cộng…
Tổng nhu cầu vốn đầu tư xây dựng và khai thác, vận hành đường sắt đô thị của TPHCM đến năm 2035 khoảng hơn 36 tỷ USD, giai đoạn từ năm 2036 đến năm 2045 khoảng hơn 26 tỷ USD và từ 2046 đến 2060 cần hơn 40 tỷ USD.
Sau khi hoàn thành, mạng lưới đường sắt đô thị tại Hà Nội có khả năng đảm nhận 35-40% thị phần; TPHCM đảm nhận 30-40% thị phần vận tải hành khách công cộng.
Mặt khác, nếu được chuyển giao công nghệ thích hợp, Việt Nam có khả năng phát triển công nghiệp đường sắt, việc phát triển đường sắt đô thị là một trong các tiền đề để phát triển công nghiệp đường sắt, công nghiệp hỗ trợ.
Phát triển đường sắt đô thị cả trên cao và đi ngầm
Kết luận hội nghị, Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu các đơn vị chủ trì tiếp thu ý kiến, hoàn thiện đề án để sớm trình cấp có thẩm quyền trong năm 2025.
Theo người đứng đầu Chính phủ, việc xây dựng Đề án hệ thống đường sắt đô thị Hà Nội và TPHCM nhằm đưa nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại, giải quyết ùn tắc giao thông, giảm ô nhiễm môi trường, thúc đẩy tăng trưởng hai con số tại hai thành phố lớn nhất nước.
Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu phát triển hệ thống đường sắt đô thị ở Hà Nội và TPHCM theo hướng hiện đại (Ảnh: Đoàn Bắc).
Lãnh đạo Chính phủ yêu cầu xây dựng Đề án với tư duy, cách nghĩ, cách làm hoàn toàn đổi mới, đột phá, tầm nhìn chiến lược, lâu dài, hiện đại, mang lại hiệu quả cao.
Theo Thủ tướng, các đơn vị phải nghiên cứu, chuẩn bị thật kỹ càng, toàn diện, sâu sắc để khi triển khai được nhanh chóng, kịp thời, hiệu quả.
Ông cũng lưu ý việc phân cấp, phân quyền triệt để cho Hà Nội và TPHCM trong tổ chức thực hiện, huy động nguồn lực và xử lý các vấn đề liên quan; phát triển hệ thống đường sắt đô thị bao gồm cả trên cao và ngầm, đặt trong tổng thể phát triển giao thông của cả nước.
Trên cơ sở đó, Thủ tướng yêu cầu Bộ GTVT, các bộ, ngành và Hà Nội, TPHCM phối hợp hoàn thiện thể chế, tiêu chuẩn, tiêu chí, quy trình liên quan phát triển đường sắt đô thị nói riêng và giao thông nói chung theo hướng hiện đại, đáp ứng thời kỳ phát triển mới.
Tinh thần được Thủ tướng nhấn mạnh là "qua sông bắc cầu, qua núi khoét núi, qua ruộng đổ đất", tránh các khu dân cư, làm công trình ngầm và cơ sở hạ tầng kinh tế - xã hội để giảm tối thiểu giải phóng mặt bằng, cũng như ảnh hưởng tới dân cư, an ninh, quốc phòng, các hoạt động khác.
Người đứng đầu Chính phủ yêu cầu xây dựng đường sắt đô thị lựa chọn công nghệ hiện đại, phù hợp với điều kiện Việt Nam; đa dạng hóa các nguồn lực, bao gồm nguồn lực Nhà nước, tư nhân, vốn vay, hợp tác công tư.
Bên cạnh đó, Thủ tướng cho rằng cần tập trung đào tạo nguồn nhân lực phục vụ phát triển công nghiệp đường sắt; nghiên cứu, áp dụng khoa học quản trị, vận hành, quản lý, khai thác theo hướng thông minh.
Toàn cảnh cuộc họp Thường trực Chính phủ về Đề án hệ thống đường sắt đô thị Hà Nội và TPHCM (Ảnh: Đoàn Bắc).
Cùng với triển khai xây dựng các tuyến đường sắt đô thị, người đứng đầu Chính phủ chỉ đạo đẩy mạnh chuyển giao công nghệ, phát triển công nghiệp đường sắt và hệ sinh thái đường sắt theo hướng nhanh, xanh, công nghệ cao.
Thủ tướng gợi ý các đơn vị đề xuất cơ chế chính sách đặc thù trong lựa chọn tư vấn, giám sát, nhà đầu tư, nhà thầu, đảm bảo minh bạch...
Trước mắt, Hà Nội và TPHCM cần khẩn trương hoàn thiện, trình Thủ tướng Quy hoạch chung xây dựng Thủ đô và TPHCM trước ngày 25/12 để xem xét phê duyệt, làm căn cứ phát triển, trong đó có đầu tư phát triển hệ thống đường sắt đô thị của hai thành phố.
Thủ tướng giao Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà chỉ đạo, giao Bộ GTVT, UBND TP Hà Nội, UBND TPHCM và các bộ, cơ quan liên quan tập trung hoàn thiện Đề án, hoàn thiện hồ sơ để trình Bộ Chính trị xem xét về chủ trương đầu tư, cơ chế, chính sách… Đi kèm với đó, lãnh đạo Chính phủ lưu ý các đơn vị phải phòng, chống tiêu cực, tham nhũng trong suốt quá trình triển khai Đề án quan trọng này.
" alt="Làm đường sắt đô thị cả trên cao và ngầm ở Hà Nội, TPHCM"/>TIN BÀI KHÁC