当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo nữ El Salvador với nữ Guatemala, 10h00 ngày 18/2: Vé cho Guatemala 正文
Nhận định, soi kèo nữ El Salvador với nữ Guatemala, 10h00 ngày 18/2: Vé cho Guatemala
时间:2025-03-04 20:56:40 来源:NEWS 作者:Thể thao 阅读:586次
ậnđịnhsoikèonữElSalvadorvớinữGuatemalahngàyVélãi suất ngân hàng nào cao nhất Phạm Xuân Hải - 17/02/2024 05:25 Nhận định bóng đá giải khác
(责任编辑:Nhận định)
上一篇:Nhận định, soi kèo Myawady FC vs Yadanarbon FC, 16h30 ngày 27/2: Không thể gắng gượng
下一篇:Nhận định, soi kèo Fiorentina vs Lecce, 2h45 ngày 1/3: Lấy lại vị thế
下一篇:Nhận định, soi kèo Fiorentina vs Lecce, 2h45 ngày 1/3: Lấy lại vị thế
相关内容
- Các cô gái Nhật trổ tài khéo léo, những khoảnh khắc đáng nhớ của Steve Jobs, 10 cú nhảy đứng tim, biểu diễn xiếc bên vách đá, chơi bóng kiểu game Angry Birds,... là những clip "nóng" nhất tuần qua.
>10 clip 'nóng': Lũ cuốn ô tô chở gần trăm người
>10 clip "nóng": Gấu cắn xé người đàn ông
>10 clip "nóng" nhất tuần 37: Lật máy bay
" alt="10 clip 'nóng' tuần qua: Cô gái Nhật trổ tài" />
"À... tối qua bất cẩn bước hụt chân, rớt xuống hố." Mễ Uyển biết ông bác này, ông ấy tên là Diệp Phụng, là quản gia trong nhà của chủ cũ thân thể này.
Đúng vậy, Mễ Uyển lúc này, thân xác vẫn như cũ như linh hồn đã đổi thành một người khác. Tên thật của cô cũng là Mễ Oản*, Oản trong từ bát cơm, vốn là một người bắt yêu. 500 năm trước lúc cô bắt yêu ở Mặc Lâm, bị cả bầy yêu xúm lại tấn công, cuối cùng chết trận. Sau khi chết bởi vì yêu lực giam hãm cô vẫn chưa tan hết nên linh hồn không thể đầu thai, bị giam suốt 500 năm. Mãi đến 2 canh giờ trước, tính theo giờ hiện đại là khoảng 5 tiếng trước, nguyên chủ trượt chân rớt xuống cái hố này. Cũng không biết vi diệu thế nào, cây tuyết tùng 600 năm, cành um tùm rậm rạp thế kia mà nguyên chủ vẫn tránh được cho bằng hết, rơi thẳng xuống gốc cây.
*Uyển và Oản phiên âm tiếng trung đều là [wǎn]
Lúc nguyên chủ rơi xuống, đầu đập vào một cục đá, máu chảy ra thấm xuống rễ của tuyết tùng, nhờ đó mà đánh thức cô.
Mễ Uyễn đang lim dim thì cảm giác được một lực hút rất lớn, sau đó là cảm giác đau, 500 năm rồi cô chưa biết đau là gì, nên chỉ chút cảm giác cũng đủ để tỉnh lại. May mà trước kia khi bắt yêu cô cũng thường bị thương, chỗ nào không thoải mái thì cứ quen tay hay việc tự dùng linh lực để chữa, nên mới miễn cưỡng không tạo ra bi kịch vừa sống lại đã chết tiếp.
Diệp quản gia thấy cô chủ nhà mình bị thương quá nặng liền nhanh chóng đưa người về biệt thự chữa trị, sau khi chắc chắn Mễ Uyển không trong cảnh sống dở chết dở, thậm chí tinh thần còn có vẻ không tệ, Diệp quản gia mới hỏi: "Cô chủ, đêm hôm khuya khoắc sao cô lại lên núi?"
Sao lại lên núi? Mễ Uyển ngẫm nghĩ, nhớ ra: "Tôi lên cơn, muốn đi mua thuốc phiện."
Lúc Mễ Uyển vừa tiếp nhận cơ thể này đã phát hiện mình trúng độc, lúc đầu còn có hơi lo lắng nhưng sau khi tiếp nhận toàn bộ ký ức của nguyên chủ, phát hiện độc này có thể giải cô liền lấy lại bình tĩnh. Còn đoạn ký ức sống không bằng chết của nguyên chủ khi cai nghiện, Mễ Uyển không quan tâm lắm.
Mễ Uyển không muốn đánh giá nhiều về chủ cũ của thân thể này, dù gì thì mình cũng nhờ mượn xác người ta mới sống lại được, dù có là sau khi chết mới tới tay mình thì cũng là mình chiếm được của hời. Ký ức cuối cùng của nguyên chủ trước khi chết chính là vô cùng ân hận vì để giảm béo mà sa vào thuốc phiện, cho nên bất luận là vì nguyên chủ hay vì chính mình sau này, cô cũng sẽ cai nghiện.
Nhưng mà... người béo bây giờ đều phải xài thuốc phiện để giảm béo sao? Nhớ lại thời của cô, có thể ăn no đã là một hy vọng xa vời, lấy đâu ra chuyện buồn rầu vì giảm béo cơ chứ. Mễ Uyển sờ sờ cái bụng múp thịt của mình, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Được đó, vừa nhìn đã biết là người không lo ăn uống.
Diệp quản gia không hề biết được suy nghĩ trong đầu Mễ Uyển lúc này, ông nghe Mễ Uyển trả lời xong liền đen mặt. Tuy ông cũng đã đoán được ít nhiều, nhưng đã lén ra ngoài mua thuốc phiện mà cô còn dám nói, còn nói đến đúng lý hợp tình như vậy sao?
Diệp quản gia cũng lười nói tiếp với Mễ Uyển, trực tiếp gọi báo cho cậu chủ: "Cậu chủ, tối qua cô chủ lén ra ngoài mua thuốc phiện, bị lạc trong rừng, bất cẩn làm bể đầu, vết thương rất nặng, cần phải về thành phố chữa trị."
"Bất cẩn? Tôi thấy em ấy vì muốn về nhà cố ý làm bể đầu thì có."
Diệp quản gia không nói tiếp, thực ra thì ông cũng nghĩ vậy, từ sau khi bị đưa lên núi để cai nghiện, Mễ Uyển cũng đã tự gây thương tích cho mình vài lần rồi. Mễ gia đưa Mễ Uyển lên núi cai nghiện là để ngăn Mễ Uyển tiếp xúc với thuốc phiện, nghĩ rằng ngưng nửa năm thì sẽ từ từ bỏ được. Nhưng không ngờ người sợ nhất là đau như Mễ Uyển lại có thể tàn nhẫn đến mức tự gây thương tích cho mình, mấy lần trước là lấy mảnh thủy tinh cắt tay, lần này lại nhảy thẳng xuống hố.
Nghĩ tới thảm trạng lúc vừa tìm được cô, đến giờ Diệp quản gia vẫn còn hãi hùng khiếp vía. Tuy Mễ Uyển tự tìm đường chết, nhưng cũng không thể tìm đường chết trong lúc ông đang canh chừng như vậy được.
"Thôi, đưa tới bệnh viện đi." Đầu kia điện thoại người đàn ông còn nói thêm: "Chữa khỏi rồi đưa về cai nghiện tiếp."
"Vâng"
Diệp quản gia ngắt điện thoại, xoay đầu nhìn thoáng qua người đang được quấn một vòng băng gạc trên đầu, muốn nói gì đó nhưng đành thôi. Mễ Uyển là đứa bé ông chăm sóc từ nhỏ đến lớn, tuy không thông minh, không được yêu thích như cậu chủ và cậu chủ nhỏ, nhưng cũng không thể trở nên như vậy được.
"Tôi đói rồi.." Cả đêm, không, phải là cả 500 năm chưa được ăn rồi, Mễ Uyển đói đến mức không còn sức đi nghiên cứu vẻ mặt của Diệp quản gia nữa, chỉ nghĩ xem phải ăn gì.
"Cô phải nhanh đến bệnh viện đi, miệng vết thương của cô quá sâu, có thể ngừng chảy máu đã là kỳ tích rồi, cần phải tới bệnh viện ngay để kiểm tra xem có tổn thương não hay không." Bác sĩ Triệu tuy là bác sĩ cai nghiện, nhưng kiến thức y học cơ bản thì vẫn phải có, vừa rồi lúc ông xem xét miệng vết thương hình như còn thấy cả mô não bên trong, hoảng tới mức tay run đến tận bây giờ, sợ trong lúc ông đang băng bó, Mễ Uyển bất chợt nghoẻo.
"Ăn no rồi đi." Mễ Uyển không nhìn thấy, hiển nhiên không biết não mình sắp phòi ra, nhưng dù biết cũng chả sao. Chỉ cần không chết, mấy vết thương ngoài da gì đó chờ cô ăn no rồi dùng linh lực chữa trị, chẳng mấy chốc là lành thôi.
Vì thế, lúc xe 120 (xe cứu thương) hối hả dừng trước cửa, Mễ Uyển còn đang ngồi trên bàn ăn gặm bánh bao.
Mọi người:... ai nói là não sắp phòi ra?
" alt="Truyện Cô Là Chuyên Gia Bắt Yêu" />
Màn hình iPhone 5 có nút Home lớn lộ diện
" alt="Thông tin mới nhất về iPhone 5" />
最新内容
- ·Soi kèo góc Bournemouth vs Wolves, 22h00 ngày 1/3
- ·Điểm danh loạt smartphone mới tại Nokia World
- ·5 bộ loa dock “khủng” độc đáo cho iPad
- ·Lộ diện BlackBerry siêu mỏng, siêu độc
- ·Nhận định, soi kèo Quảng Nam vs Hải Phòng, 17h00 ngày 28/2: Nỗi buồn xa nhà
- ·Apple hứa sửa lỗi “ngốn” pin của iPhone 4S
- ·Lỗi hao pin iPhone 4S được Apple khắc phục
- ·Game thủ tặng sách cho thầy cô
- ·Nhận định, soi kèo Shanghai Port vs Changchun Yatai, 18h35 ngày 28/2: Cửa trên ‘ghi điểm’
- ·HTC Explorer – “Dế” cho người mới dùng smartphone
推荐内容
" alt="Microsoft chính thức 'đào mộ' cho Zune" />
iPhone được coi là một trong những loại điện thoại thông minh nhất có thể thay thế hoặc hỗ trợ con người trong rất nhiều công việc trong đời sống hàng ngày. Tuy nhiên, ít ai có thể nghĩ đến chiếc iPhone còn thông minh tới nỗi tự chụp hình kẻ trộm sau khi bị lấy cắp để gửi về cho chủ nhân đích thực.
" alt="iPhone có thể tố giác kẻ trộm" />Chiếc điện thoại này có tên Honor, màn hình cảm ứng 4-inch WVGA, vi xử lý Snapdragon lõi đơn 1,4GHz, chạy Android 2.3, có giá khoảng 300 USD, SIM-free (không bị khóa mạng), camera mặt sau 8-megapixel, mặt trước 2-megapixel, có 512MB RAM và 4GB ROM, khe cắm thẻ microSD và dung lượng cho dự trữ đám mây là 160GB.
" alt="Huawei Honor" />
Tuấn học CNTT, còn tôi học TKTT. Mỗi lần đi chơi về muốn thì phải gọi điện cầu xin nó nói nhà tôi là chúng tôi đi chơi chung thì ba mẹ tôi mới đồng ý và sẽ không bị chửi.
Ba mẹ tôi thừa biết tôi có người yêu rồi, không cấm cản nhưng cũng không ủng hộ. Người tôi yêu lại đang đi du học anh ấy 28t và tôi 20t. Hai đứa yêu xa.. Tôi và anh yêu nhau đã được 3 năm, anh đi du học cũng vừa tròn 1 năm.. mỗi ngày tôi luôn cầm khư khư đt chúng tôi gọi điện nt cho nhau, ai yêu xa sẽ hiểu được cảm giác này đúng không.. cảm giác nhiều lúc đi ngoài đường nhìn ngta có đôi có cặp mà chỉ ước rằng chỉ cần anh ấy ở đây lúc này thì mọi nỗi ưu phiền sẽ tan biến mất.. Nhớ lắm có biết không... Tôi luôn tôn trọng và chung thủy với anh, mặc dù đã yêu nhau 3 năm nhưng anh chưa hề vượt quá giới hạn với tôi.. anh từng nói: " anh muốn để nó cho đêm tân hôn của 2 chúng mình! Anh lo cho em." Tôi cảm ơn anh về điều đó và càng yêu anh hơn.
Hôm nay lên trường.. tâm trạng cứ suy nghĩ không tập trung đang trong lớp thì tôi có tin nhắn anh người yêu..
- Em đang làm gì? có nhớ anh k?
- Em đang trong lớp, nhớ lắm biết k? khi nào anh về với em đây..
- Sắp rồi.. anh nhớ em!!!
Đôi khi chỉ cần những dòng tin nhẵn ngắn ngửi nhưng bao cảm xúc đã được nói lên.. đôi khi chỉ đọc tin nhắn đó, đọc đi đọc lại rồi cứ mỉm cười như con điên vậy.."Anh nhớ em" tôi tủm tỉm thì con bạn xát bên làm giật mình.
- Con điên, cười gì vậy?
- Hỏi làm gì?
- Anh yêu nhắn tin hả?
- Biết còn hỏi! dm
Thời gian cứ thế trôi qua.. anh người yêu đã hẹn ngày bay về Việt Nam.. tôi háo hức, trông mong chờ đợi ngày này. Ngày ngày cứ đến 10h tối trước khi đi ngủ là khoanh tròn trên tấm lịch bàn đếm từng ngày.
Rồi ngày ấy cũng đến 20-6-2017.. ngày tôi nhớ nhất trong cuộc đời này. Hôm nay xúng xính váy thật xinh đệp, 1 năm rồi chúng tôi mới gapwjlaij nhau. Cứ nghĩ đến lúc nhìn thấy mặt anh, tôi như muốn nghẹt thở, chỉ muốn ôm thật chặt trong nỗi nhớ mà thôi.
Dòng người chầm chậm đi ra cửa chính... thấp thoáng tôi thấy bóng của anh.. Chàng trai của tôi chỉ cần nhìn thoáng qua anh có thay đổi đến mức nào đi chăng nữa tôi vẫn nhận ra anh.. chắc chắn là vậy.
Chúng tôi ôm nhau thật chặt, anh hôn vào tóc tôi..
- Anh nhớ em, e vẫn xinh đẹp như ngày nào, 1 năm rồi Linh ơi..
Anh gọi tên tôi.. nước mắt tôi rơi vì hành phúc.. Chúng tôi cùng đi ăn qua nhiều con đường, góc phố, quán ăn mà ngày xưa 2 chúng tôi cùng nhau đi.. Năm tay nhau nhắc lại kỉ niệm đã qua, chúng tôi càng xiết chặt tay nhau hơn. Tình yêu càng thêm mãnh liệt...
- Anh chỉ ở lại SG đêm nay thôi, ngày mai anh phải bay về Hải Phòng để thăm bà con(Quê ba mẹ anh)
- Khi nào anh vào lại SG?
-Phải cuối uần anh mới vào được nhưng hôm sau lại bay qua đó rồi, vì anh đang bận học, thời gian này lu bu quá.
" alt="Truyện Có Thai Với Thằng Bạn Thân" />
热点内容
- ·Nhận định, soi kèo Brisbane Roar vs Melbourne Victory, 13h00 ngày 1/3: Tiếp tục chìm sâu
- ·Chọn HTC Sensation XL hay Samsung Galaxy S II?
- ·Máy tính bảng đầu tiên dành cho trẻ em ra mắt
- ·Những mẫu phụ kiện thú vị cho iPhone 4S
- ·Nhận định, soi kèo Galatasaray vs Konyaspor, 23h00 ngày 27/2: Hướng tới ngôi đầu
- ·Dùng pin dự phòng: Smartphone, tablet khỏi sợ hết điện
- ·Bộ ảnh đẹp nghẹt thở từ Google Street View
- ·Logitech ra TouchPad không dây cho Windows
- ·Kèo vàng bóng đá Stuttgart vs Bayern Munich, 02h30 ngày 1/3: Khó thắng cách biệt
- ·Truyện Giá Như Mình Đừng Gặp Gỡ