当前位置:首页 > Thể thao > Nhận định, soi kèo Dila Gori vs Iberia, 22h00 ngày 10/3: Khách ‘ghi điểm’ 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo FC Minsk vs Naftan, 23h00 ngày 13/3: Chủ nhà thất thế
Thân thế bà Mùi héo mòn vì những nỗi cực khổ, oan nghiệt đã qua.
Bà không nhớ mình đã đi ở cho biết bao nhiêu nhà, nhận bao nhiêu bố mẹ nuôi, anh em nuôi nhưng rốt cục không ai đối xử với bà giống như đối xử với một con người. Khi được nhận nuôi để đi chăn trâu cho một nhà địa chủ, khi ấy mới còn là một cô bé con, trong một lần để trâu ăn lúa, đằm xuống ruộng bà đã bị phạt cắt một góc tai với lý do: “Mày để trâu ăn lúa nhà tao như thế, mày không có gì để đền tội thì tao xin mày tí tai uống rượu”. Nói là làm, lão địa chủ cầm con dao phăm phăm xông tới đẩy bà ngã rồi đè bà ra cắt tai bà
Bà đau đớn đến lịm đi. Khi tỉnh dậy, thấy những giọt máu còn chưa kịp khô rơi xuống nền đất, bà mới biết mình vẫn còn sống. Đêm ấy bà lại bỏ đi tìm một nơi khác mà ở đó không bị ăn cơm chan máu, không bị cắt tai… Nhưng trớ trêu thay, bà toàn được nhận nuôi trong những căn nhà quỷ ác. Do bị bỏ đói lại bắt làm việc nhiều, có hôm bà lả đi nhiều lần phải ngủ ngoài đống rơm.
Đêm, bà trốn vào nhà ăn cơm nguội thì bị chủ nhà bắt gặp. Lần này, hình phạt bà phải chịu đựng còn kinh hoàng hơn những lần trước. Bà chảy nước mắt nhớ lại: “Chúng ác lắm, không phải là người nữa. Chúng phạt tôi ăn cơm, đã vậy phải ăn hết một nồi cơm trắng. Nếu không ăn hết, chúng bắt tôi ăn phân. Chúng bắt những con vật lạ dính toàn mùi hôi thối cho bò vào người tôi. Chúng còn bắt tôi ăn phân người rồi cười hả hê sung sướng”, bà Mùi gạt nước mắt nhớ lại.
Bị ép làm nô lệ tình dục với chồng ngoại quốc
Những tưởng khi lớn lên, bà sẽ bớt khổ nhưng không, từ khi được nhận làm em nuôi trong một gia đình nọ, chuỗi khổ đau của cuộc đời bà lại tăng gấp ngàn lần. Làm em nuôi trong một gia đình, bà phải nghe theo toàn bộ sự sắp đặt của chị nuôi.
Trước khi bị chị nuôi là bà Nguyễn Thị Bé lừa bắt lấy chồng ngoại quốc, bà Mùi làm công nhân đường sắt. Bị chị nuôi ép đi lấy chồng bà cũng không biết phải làm sao nên đành nghe theo sự sắp đặt của chị nuôi. Bà không biết người mà bà gọi là chị đó đã âm mưu bán bà cho một người ngoại quốc. Bà kể lại: “Bà ấy lừa đưa tôi lên tận nông trường Ba Vì rồi ép làm đám cưới với một người Tây".
"Chỉ nói năm câu ba điều trong lễ cưới, tôi đã làm vợ của người ta. Tôi không biết gì tiếng Tây nên hết sức lo sợ nhưng bà ấy một mực ép tôi lấy chồng, không cho tôi về nhà. Ông chồng Tây này lúc nào cũng đòi hỏi tôi phải phục vụ, chiều hắn bất kể lúc nào hắn có nhu cầu. Từ khi bị ép lấy hắn, không đêm nào tôi được ngủ yên. Được 3 tháng, sợ quá, tôi bỏ đến Hải Phòng nhưng không hiểu sao ông ấy tìm ra và bắt tôi về”.
Từ khi quay về, bà vẫn tiếp tục chịu cảnh làm nô lệ tình dục, làm thú vui tiêu khiển cho ông chồng bất đồng ngôn ngữ. Chồng bà vì ham muốn quá cao, ngay cả khi bà sắp sinh con cũng vẫn đòi hỏi nên đứa con đầu bà sinh non 2 tháng. Bà lo sợ đứa con có mệnh hệ gì nhưng may mắn con bà không sao.
Bà cho biết có những hôm đi làm đồng về mệt mỏi, người còn lấm lem nhưng nếu chồng bà đòi hỏi thì bà cũng không thể trốn đi đâu được. Có nhiều lần, bà chịu đòn của chồng như đòn thù ngay trên giường. Chín năm chung sống với chồng Tây, bà sinh được 3 người con. Bà lần lượt đặt tên 3 người con là: Bình, Đường, Chiến.
Ông chồng bà bị bệnh xơ gan cổ chướng, đi khắp các bệnh viện chữa trị nên rất tốt kém nhưng cuối cùng cũng không qua khỏi. Chồng qua đời, bà ở vậy nuôi các con khôn lớn, dựng vợ cho các con. Nhưng một lần nữa, nỗi đau xót lại đè lên tấm thân gầy của bà khi người con trai thứ hai bị bệnh hiểm nghèo qua đời sớm. Bà thổn thức trong nước mắt ngẫm về cuộc đời mình chưa bao giờ được bình yên, suôn sẻ.
Khổ từ tấm bé, nụ cười dường như không mấy xuất hiện trên khuôn mặt bà. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, phải đi ăn nhờ ở đậu tới khi lấy chồng lại bị đày đọa cả về thể xác lẫn tinh thần, bà dần héo mòn, xơ xác. Hiện nay, bà Mùi đang sống trong Trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh Phú Thọ mà không sống với các con vì bà sợ làm phiền con cháu.
Với bà cuộc sống trong Trung tâm bảo trợ là sung sướng nhất từ trước tới nay. Trong căn phòng nhỏ có phần lãnh lẽo đó, bà vẫn sống nốt tuổi già với những người bạn già cùng suy nghĩ không muốn làm phiền con cháu. Ánh mắt bà nặng trĩu, nhìn xa xăm trong vô định nhưng dù sao nơi đây cũng là điểm dừng chân cuối cùng trong cuộc đời đầy khổ đau, bất hạnh của bà.
(Theo NĐT)" alt="Bà cụ kể về 9 năm làm nô lệ tình dục cho... chồng Tây"/>Sau việc ở, đến việc ăn. Mọi chi tiêu trong nhà gia đình chồng được “mặc nhiên quy hoạch” đó là ngân sách do vợ chồng Ngân phụ trách. Dù biết không quan hệ, sẽ ít đụng chạm, nhưng Ngân vẫn hay dòn ngó cô em dâu kế, đang ở riêng. Ngân quan sát thấy cô này thật “kẹo”, dù tuổi trẻ tài cao, luôn niệng khoe cả vợ lẫn chồng có thu nhập cao, thế mà mỗi tháng về thăm cha mẹ chồng, chỉ đi chợ mua được một, hai bữa ăn, ngày Tết biếu mẹ chồng không quá 2 triệu đồng. Tuy nhiên, cô em dâu thứ lại luôn miệng khen chị dâu trưởng đúng là người phụ nữ…thời đại: vừa đảm việc nước, lại giỏi việc nhà, khéo chiều chồng, chăm con lại lo cả cho dòng họ nhà chồng.. “Vậy mới là dâu trưởng chớ!”.
Được tiếng thơm như thế, nhưng hao lắm, bố mẹ chồng đi du lịch với bạn bè, được bao tiền xe, chỉ tốn tiền ăn, không lẽ có gần triệu đồng, mà dâu trưởng gọi dâu thứ để cưa đôi, thôi thì dâu trưởng chi, rồi trong phòng mẹ chồng, tự dưng gạch sàn tróc lên, tốn 3 triệu đồng, để lát gạch lại, mẹ chồng gọi dâu trưởng, chứ có gọi dâu thứ đâu. Dâu trưởng lại ra máy ATM, rút tiền, vừa chép miệng, nhưng vừa cảm thấy được ủi an vì mẹ chồng hay tâm sự với dâu trưởng rằng: “mẹ ngại gọi cho vợ chồng nó, may mà còn có con, mẹ coi con như con gái”…
Nhà mẹ chồng, một năm có bốn đám giỗ của ông bà nội ngoại của chồng, dâu trưởng quên, là có chuyện lớn. Dâu thứ mang trái cây, bia, về nhà chồng trước một ngày được coi là có hiếu, phần còn lại là việc của dâu trưởng, lên thực đơn, nấu, bày ra mâm cúng, rồi dọn. Xong đám giỗ, dâu trưởng phờ phạc, nghe bà con đến ăn giỗ khen cũng cười chứ vui hổng nổi. Tết, dâu thứ cùng chồng sang mừng tuổi bố mẹ chồng, biếu quà, rồi xin phép đi du lịch. “Dâu trưởng đi ai lo dọn bữa cho ông bà đã khuất về ăn Tết?”. Bà mẹ chồng hỏi nhỏ thôi, nhưng dâu trưởng nghe như một chỉ đạo có tính truyền thống gia đình.
Thì cũng phải ráng, nhưng Ngân nhiều lúc cũng “buôn than” với chồng: rán dầu, rán mỡ, chớ ai nỡ rán… dâu hoài! Em oải quá. Có con gái, nhất định không gả cho trai trưởng!
Đối phó “Giặc bên Ngô”
Ngoài 30 tuổi, Nhàn mới lập gia đình, Nhàn là con gái út trong một gia đình không giàu lắm nhưng bố mẹ dư sức chiều con như một cô công chúa. Vì thế, khi ôm chức dâu trưởng, Nhàn từ vị trí công chúa chuyển sang cô bé lọ lem.
Gia đình chồng cô có tinh thần anh em đùm bọc lẫn nhau. Ba mẹ đã về hưu, già yếu, vậy là Nhàn phải cùng chồng lo tìm việc làm cho cậu em trai của chồng, vừa tư vấn cho em chuyện chọn vợ, rồi lại còn giúp em việc cưới hỏi… Tốn tiền không nói mà công sức, thời gian đổ vào trách nhiệm làm chị dâu trưởng bạc cả mặt. Chưa hết, nhà còn cô em chồng mới ngoài đôi mươi, đang học đại học dân lập, về nhà, vào phòng riêng, trùm chăn, nghe nhạc… Đến giờ cơm tối, hiếm khi thấy cô em chồng ngồi trong mâm cùng gia đình, vì bận đi chợi, đi tập thể dục… Việc để dành thức ăn cho cô em, rồi phải dọn chén bát hai ba đợt khiến dâu trưởng phát mệt. Nhưng mẹ chồng lại thấy đó là chuyện bình thường: em nó quen rồi con, từ nhỏ đến giờ, nó không vô bếp, con không để dành thức ăn, nó ăn gói mì cũng xong bữa…
Vậy là dâu trưởng gồng mình lấy lòng cô em chồng. Cô này thích điệu, nhưng chưa sành, nên chị dâu trưởng có cơ hội để kết bạn làm thân. Cũng nhiêu khê lắm, vì cô em gái thích chê hơn khen, thích nói hơn nghe, thích đi chơi hơn làm… chị dâu trưởng phải tốn nhiều thời gian, công sức, tiền bạc. Nhàn than thở với chồng: “Em làm vợ, làm mẹ dù biết vất vả, vẫn ham làm, không để ai làm thay, chứ làm dâu trưởng mệt quá, muốn đẩy mà không biết đẩy cho ai…”. Chồng cô động viên: “May cho em, chứ ngày xưa mẹ anh làm dâu trưởng, có cả 7 đứa em chồng, lo cả chuyện giỗ chạp cho cả họ”. Nhàn vẫn chưa hết lo: “Mới về nhà chồng chưa đến một năm, đã muốn kiệt sức rồi, còn sống cả đời, không biết đủ sức làm dâu trưởng không?”.
(Theo Tuổi Trẻ Cười)
" alt="'Có con gái, nhất định không gả cho trai trưởng!'"/>Nhận định, soi kèo KF Tirana vs KF Vllaznia Shkoder, 23h00 ngày 11/3: Cửa dưới gây bất ngờ
Loại vườn này nên sử dụng cây tự nhiên để không gian sống xanh mát, gần gũi với thiên nhiên. Trước khi thiết kế vườn treo, bạn cần tính toán vị trí, điều kiện sinh trưởng cho cây, giải pháp chống thấm, hệ thống tưới nước và chọn loại cây thích hợp.
Đối với không gian nhà phố, vườn treo thường được bố trí ở mặt tiền, ban công, sảnh chung, giếng trời, nhà tắm hay sân thượng. Để lựa chọn vị trí phù hợp, bạn cần cân nhắc các yếu tố tự nhiên như khí hậu địa phương, ánh sáng, nhiệt độ, độ ẩm, độ thông thoáng cần thiết để cây phát triển.