Nhưng cũng chính vì thế mà cô chỉ có thể thích không dám nói ra. Nhưng vào một buổi chiều khi cô đang vẽ giữa sân trường không bóng người, ánh chiều tà lên sân trường bỗng biến bầu không khí trở nên lãng mạn. Cô đang say sưa vẽ thì đằng sau giọng ồm ồm phát lên
" Đẹp quá!"
Cô bất giác quay người lại. Người đàn ông dáng người cao to, khoẻ khoắn cùng làn da trắng với vài vết gân xanh nổi lên. Còn khuôn mặt đẹp không tì vết, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng cùng làn da mịn màng. Rồi cô chợt nhận ra đó là người cô thầm thích bấy lâu nay. Cô bắt đầu đỏ mặt đứng lên chẳng nói được câu nào cứ ngại ngùng, ấp úng thì anh nói
" Xin lỗi, anh không cố tình nói lúc em đang vẽ chỉ là thấy nó đẹp quá thôi." Anh nói rồi gãi đầu
Tác Giả:Thế giới