Nhận định, soi kèo Valladolid vs Las Palmas, 03h00 ngày 1/3: Cùng đường vùng lên
本文地址:http://game.tour-time.com/news/64d495608.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Siêu máy tính dự đoán West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2
Xếp hạng | Đội | Trận | Thắng | Hòa | Thua | Hiệu số | Điểm |
1 | U19 Việt Nam | 3 | 3 | 0 | 0 | 4 | 9 |
2 | U19 Malaysia | 3 | 1 | 1 | 1 | +1 | 4 |
3 | U19 Thái Lan | 3 | 1 | 1 | 1 | 0 | 4 |
4 | U19 Myanmar | 3 | 0 | 0 | 3 | -5 | 0 |
Bảng xếp hạng U19 Quốc tế 2022 mới nhất
![]() |
Sự xuất sắc của Quang Hải giúp Hà Nội FC ngược dòng đánh bại Altyn - Ảnh: AFC |
Nhà báo Gabriel Tan - người theo dõi trực tiếp Quang Hải thi đấu suốt thời gian dài đã miêu tả: "Quang Hải xứng đáng là cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu khi có những khoảnh khắc lóe sáng đúng lúc giúp Hà Nội FC vùng lên.
Đầu tiên là cú đá phạt cầu vồng tuyệt đẹp gỡ hòa 1-1 khiến thủ thành Orazmuhammedow chôn chân đứng nhìn bóng bay vào lưới.
Tiếp đó, tiền vệ nhạc trưởng của đội bóng thủ đô làm nức lòng người hâm mộ bằng pha xử lý cá nhân khéo léo trong vòng cấm đối phương, trước khi thực hiện quả dứt điểm chân trái hiểm hóc nâng tỷ số lên 2-1."
Fox Sports kết lại: "Dù phải nhận hai bàn thua và còn nhiều việc phải làm trong trận lượt về ở Ashgabat sau đây một tuần, nhưng Hà Nội FC có thể tự hào về màn trình diễn ấn tượng trên sân Hàng Đẫy.
Họ đặt dấu mốc lịch sử cho bóng đá Đông Nam Á khi lần đầu tiên có một CLB giành chiến thắng trước đối thủ ngoài khu vực, kể từ ngày AFC Cup thay đổi thể thức mới hồi 2017."
Trang chủ Liên đoàn bóng đá châu Á (AFC) cũng dành những mỹ từ: "Quang Hải là người mở khóa hàng phòng ngự Altyn với đường chuyền đẳng cấp cho Omar đánh đầu dội xà ngang.
![]() |
Quang Hải truyền cảm hứng với 2 bàn thắng cho Hà Nội FC - Ảnh: S.N |
Khi mà các đồng đội phía trên tịt ngòi, chính Quang Hải ghi dấu ấn với hai bàn thắng tuyệt vời giúp Hà Nội nắm lợi thế sau trận bán kết lượt đi liên khu vực AFC Cup."
AFC cũng đánh giá: "Hà Nội luôn chiếm thế thượng phong trong phần lớn thời gian thi đấu. Những con số thống kê cho thấy sự vượt trội của đội chủ nhà, với 63% thời lượng kiểm soát bóng và tung ra đến 33 cú dứt điểm về phía khung thành Altyn Asyr.
Trận bán kết lượt đi diễn ra với sự hấp dẫn và kịch tính đẩy lên cao trào. Cuộc tái đấu lượt về trên đất Turkmenistan hứa hẹn sẽ còn sôi động và nghẹt thở hơn nữa."
Video bàn thắng Hà Nội FC 3-2 Altyn Asyr
* Đăng Khôi
">Truyền thông quốc tế: Quang Hải cực đỉnh, Hà Nội làm nên lịch sử
"Con chỉ ước mình hết đau đầu"
Con đang hôn mê sâu, cha ung thư vòm họng kêu cứu
Một ngày đầu thu, tiết trời vẫn còn oi bức, chúng tôi đến thăm em Nguyễn Xuân Việt (sinh năm 2001), trú thôn Đồng Vinh, xã Cẩm Bình (Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh), một cậu học trò nghèo mắc bệnh ung thư xương.
Căn nhà cấp 4 tồi tàn không có tài sản gì đáng giá ngoài chiếc xe đạp cũ kỹ, xung quanh rơm rạ phủ kín khiến cho không gian chật hẹp càng trở nên nóng nực. Lúc này chỉ có mẹ của Việt là chị Nguyễn Thị Bình (51 tuổi) ở nhà.
Việt đã bị cưa một chân nhưng tính mạng vẫn còn gặp nguy hiểm |
Khẽ rót ly nước mời khách, chị Bình nghèn nghẹn khi kể về nỗi khổ hạnh của gia đình. Chị kết hôn với anh Nguyễn Xuân Hồng (sinh năm 1964), sinh được 4 người con. Em Nguyễn Xuân Việt là con út trong nhà.
Năm 1998, thấy cuộc sống ở quê khó khăn, vợ chồng chị Bình đưa các con vào miền Nam làm ăn. Trên mảnh đất Gia Lai, hằng ngày chị Bình đi rẫy cuốc cỏ thuê còn anh Hồng làm công nhân, chắt chiu tiền nuôi con. Cuộc sống ở rừng rú Gia Lai cũng không khấm khá hơn so với ở quê nhà nên hai đứa lớn buộc phải nghỉ học sớm.
Ngẫm thấy tủi thân khi các con dở dang, người mẹ nghèo quyết tâm cho Thảo (con gái thứ 3) và Việt theo học đến cùng. Lo sợ điều kiện khó khăn ở vùng dân tộc thiểu số sẽ ảnh hưởng đến thành tích của con, chị Bình đưa hai đứa nhỏ về quê nhà học tập. Còn vợ chồng chị vẫn ở lại Gia Lai làm thuê gửi tiền về nuôi con.
![]() |
Căn nhà cũ kỹ, trống huơ trống hoác là nơi ở của cả gia đình |
Mười mấy năm xa bố mẹ, hai chị em Việt tự bảo ban nhau học tập, tự chăm sóc lẫn nhau. Thế nhưng nỗi đau ập đến gia đình chị Bình bắt đầu vào mùa đông năm 2017.
Trời đông rét mướt, lạnh thấu xương, trong khi bạn bè mặc đồ ấm đi học thì Việt chỉ mặc quần đùi đến trường. Mọi người hỏi lý do thì Việt chỉ cười và bảo không thấy lạnh.
Trong một lần về quê thăm con, anh Hồng thấy lạ liền gặng hỏi thì Việt khóc và trả lời: “Chân con có khối u to, đau nên con không mặc được quần dài. Nhưng con không dám nói vì nhà mình nghèo, con sợ không có tiền chữa bệnh”.
Nghe con nói vậy, anh Hồng hoảng hốt vay tiền đưa con đi Bệnh viện ở Hà Nội thăm khám. Tại đây bác sĩ kết luận Việt bị ung thư xương, buộc phải tháo một khớp chân.
“Con trai tôi cao lớn, thổi sáo hay. Ước mơ của con lớn lên vào ngành quân đội. Việt ít tuổi nhưng là đứa hiểu chuyện, đau nhưng không muốn bố mẹ buồn nên cố gắng chịu. Nó mà nói sớm nó đau thì có lẽ nó không bị mất chân như thế này”, chị Bình òa khóc.
Chị Bình đau lòng khi nghĩ đến tương lai của con |
Để chuẩn bị cuộc phẫu thuật tháo khớp chân cho con, gia đình phải vay mượn 80 triệu đồng đưa Việt ra Hà Nội tháo khớp và xạ trị. Do không có khả năng chi trả viện phí nên sau khi tháo khớp, Việt được đưa về nhà chăm sóc.
Mới đây Việt lên cơn đau rồi ngất xỉu, cả nhà lại hoảng hốt đưa em ra Hà Nội nhập viện. Cứ mỗi lần tỉnh dậy, Việt lại khóc đòi bố mẹ trở về nhà đi học. Hiện em đang nằm tại Bệnh viện K để chuẩn bị cho đợt xạ trị.
“Mỗi lần con khóc đòi về đi học nhưng nhìn xuống chỉ còn một chân, cháu lại hỏi tôi chân con thế này thì làm sao đi học hả mẹ? Nghe con hỏi vậy tôi chỉ biết khóc. Cứ động viên nó ráng chữa bệnh, về nhà mẹ gắng đi làm kiếm tiền mua chân giả để con đến trường”. Chị nói đến đây thì dừng lại. Động viên con là thế, nhưng tiền kiếm ở đâu, chính chị cũng chưa biết.
Ngồi bệt ở góc bếp cũ kỹ, nhắc đến đứa cháu đáng thương, từ trong kẽ mắt kèm nhèm của bà nội Việt là bà Trần Thị Nhung (77 tuổi) rỉ xuống hai hàng nước mắt.
“Ông nội của nó là liệt sĩ Nguyễn Xuân Tri. Từ bé Việt đã khao khát lớn lên đi bộ đội như bố và ông nội. Cháu tôi rất ngoan và hiền, thổi sáo rất hay. Giờ nó bị cưa mất chân, thương lắm”, bà Nhung run run nói.
Bà nội thương cháu rơi nước mắt |
Trong cơn tuyệt vọng, chị Bình trải lòng cho biết, hiện gia đình cần chi phí để con trai chị bước vào những đợt xạ trị.
“Dù mất một chân rồi, nhưng bác sĩ bảo nếu có tiền xạ trị cho con thì nó vẫn có thể lành để trở về đi học vì tế bào ung thư chưa di căn. Nhưng gia đình tôi không còn đồng nào để chữa bệnh cho con, con gái thứ 3 đang là sinh viên năm 3 nữa. Cầu mong quý ân nhân cứu lấy mạng sống của đứa con trai tội nghiệp này”, chị Bình cầu cứu.
Thiện Lương
Mọi đóng góp có thể gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Em Nguyễn Xuân Việt, phòng số 4, tầng 3 Khoa nhi, Bệnh viện K3 cơ sở Tân Triều, Hà Đông, Hà Nội. Hoặc anh Nguyễn Xuân Hồng/chị Nguyễn Thị Bìnhtrú thôn Đồng Vinh, xã Cẩm Bình (Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh). SĐT: 0974408567 (anh Hồng, bố của Việt). 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2018.231 (em Nguyễn Xuân Việt) Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER - The currency of bank account: 0011002643148 - Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code: BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Viettinbank: Chuyển khoản: Báo VietNamnet Số tài khoản: 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài: Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code: ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: - Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. ĐT: 08 3818 1436 |
Nhói lòng trước nguyên nhân của cậu bé chỉ mặc quần cộc giữa mùa đông lạnh
Nhận định, soi kèo Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3: Dẹp tan hoài nghi
Tại cuộc họp, Chủ tịch UBND TP Nguyễn Đức Chung thông tin, đến 21h30, Bệnh viện Nhiệt đới TƯ xác định 1 bệnh nhân nữ bị nhiễm virus Corona.
Trường hợp mắc bệnh là một phụ nữ vừa trở về từ châu Âu. Người phụ nữ này đã đi thăm chị gái tại Anh và cùng chị gái qua Ý du lịch trước khi trở về Hà Nội ngày 1/3 trên chuyến bay VN0054.
![]() |
Ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch UBND TP Hà Nội cho biết sẽ xem xét lại quyết định cho học sinh đi học trở lại từ ngày 9/3. |
Tại cuộc họp khẩn, ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch UBND TP Hà Nội cho biết chiều nay TP đã ra quyết định cho học sinh cấp THPT đi học lại từ ngày 9/3. Song, trên cơ sở diễn biến hành trình đi lại của bệnh nhân này, ngày mai 7/3, Ban chỉ đạo chống dịch của TP sẽ họp và đưa ra quyết định cuối cùng. Tạm thời trước mắt vẫn giữ nguyên quyết định như chiều nay.
Ông Vương Đình Huệ, Bí thư Thành ủy Hà Nội đề nghị ngày mai phải xem xét để quyết định xem có cho học sinh đi học trở lại hay không, nhưng tinh thần phải an toàn mới cho đi học.
Trần Thường - Thanh Hùng
">
Hà Nội sẽ xem xét lại quyết định cho học sinh đi học
Một trường tiểu học ở Nagoya, Nhật Bản mở cửa đón những trẻ em có cha mẹ không thể nghỉ làm.
Tại một số quốc gia, học sinh cuối cấp đã phải bỏ lỡ những buổi học quan trọng để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Nhiều cha mẹ chấp nhận nghỉ làm không lương để ở nhà chăm con. Một số khác phải chuyển trẻ đến những trường mới ở khu vực không bị ảnh hưởng của Covid-19.
Cô Gao Mạnhxian, nhân viên bảo vệ ở Hồng Kông, mẹ của hai cô con gái 8 và 10 tuổi cho biết: “Các con liên tục hỏi khi nào có thể ra ngoài chơi và có thể đến trường. Tôi không biết phải trả lời con như thế nào”. Hiện cô đã tạm nghỉ việc để ở nhà chăm sóc con. Hàng ngày, cô phải co kéo việc chi tiêu và dò dẫm làm quen với công nghệ để giúp con tham gia vào các lớp học trực tuyến.
Trước thực tế này, Chính phủ các nước đã ban hành một số chính sách để hỗ trợ người dân. Điển hình như Nhật Bản đã quyết định trợ cấp 80 USD/ ngày cho phụ huynh nghỉ ở nhà chăm con. Hay tại Pháp, những phụ huynh không có người trông con giúp sẽ được nghỉ phép thêm 14 ngày.
Một lớp học trực tuyến tại nhà ở Phụ Dương, Trung Quốc.
Nhiều trường học đã tìm cách giúp học sinh không lỡ nhịp học tập bằng giải pháp học online. Chính phủ Ý đã tạo ra một trang web để giáo viên đăng tải video bài giảng hoặc giảng dạy trực tiếp. Đài truyền hình Mông Cổ đã phát sóng các bài giảng trên Tivi. Chính phủ Iran đã miễn phí cước truy cập internet cho học sinh các cấp.
Thậm chí tại Hồng Kông, học sinh còn học môn thể dục trực tuyến. Các em phải mặc đồng phục thể dục và thực hiện các động tác theo hướng dẫn thông qua webcam.
Tuy nhiên, việc học online cũng là một thách thức. Điển hình như Thira Pang, một học sinh trung học 17 tuổi ở Hồng Kông đã nhiều lần “đến lớp” trễ vì kết nối internet bị chậm. Nhiều học sinh và giáo viên Trung Quốc còn phải leo lên mái nhà để tìm kiếm tín hiệu internet mạnh hơn.
Chloe Lau, học sinh trung học tại Hong Kong, làm bài tập nhà.
Ngoài ra, việc đóng cửa trường kéo dài cũng khiến các cột mốc của ngành giáo dục thay đổi. Ở Nhật Bản, năm học thường kết thúc vào tháng 3. Tuy nhiên, việc nghỉ học kéo dài đã khiến năm học 2019-2020 kết thúc muộn.
Còn tại Hồng Kông, buổi học cuối cùng của học sinh sẽ diễn ra vào 2/4. Nhưng thực tế, lịch học của học sinh sẽ bị xáo trộn bởi các trường học tại đây sẽ không hoạt động trở lại ít nhất cho đến 20/4.
Dịch bệnh cũng khiến nhiều ngành công nghiệp khác dựa vào giáo dục bị ảnh hưởng. Trước quyết định đóng cửa trường đột ngột, nhiều công ty chuyên cung cấp thực phẩm cho trường học đã bị cắt hợp đồng. Nhiều nhân viên tạm thời phải nghỉ việc không mong muốn.
Kazuo Tanaka, Phó giám đốc Trung tâm ăn trưa của Trường Yachimata ở miền trung Nhật Bản, cho biết họ đã phải hủy các đơn đặt hàng nguyên liệu để làm khoảng 5.000 bữa trưa cho 13 trường học. Điều này đã khiến trung tâm tổn thất khoảng 20 triệu yên (gần 200.000 USD) mỗi tháng.
Yuzo Kojima, Tổng thư ký của Hiệp hội Bữa trưa trường học quốc gia cho biết, nông dân chăn nuôi bò sữa và nông dân trồng rau cũng bị ảnh hưởng nặng nề vì Covid-19.
Để giảm bớt sự ảnh hưởng này, chính phủ Nhật Bản đã có những chính sách hỗ trợ tài chính cho phụ huynh, doanh nghiệp nhỏ và những đơn vị cung cấp dịch vụ.
Trường Giang (Theo New York Times)
Chính phủ Nhật Bản sẽ trợ cấp khoảng 80 USD/ngày cho những phụ huynh phải nghỉ việc ở nhà chăm con trong bối cảnh các trường học nước này đóng cửa vì Covid-19.
">Gần 300 triệu trẻ ở 22 quốc gia không thể đến trường vì Covid
Có lẽ vì tôi sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, tôi lì hơn với khó khăn và coi nó là một màu sắc của cuộc sống. Tôi biết câu nói này thật đại chúng nhưng ở thời đại nay, là một sinh viên, chúng ta thật khó để không lo lắng.
Có một lần, đang ngồi học ở thư viện, đứa bạn kéo tôi sang phòng vệ sinh và khóc ròng rằng bạn ấy vừa bị đối xử rất tồi tệ bởi giáo sư và một người ở phòng nghiên cứu. Vài câu nói “sốc” của họ khiến bạn ấy không còn tin tưởng vào khả năng của bản thân mình.
Cũng có một lần, một cậu bạn của tôi gần như là bỏ cuộc với dự án nghiên cứu của mình chỉ vì một vài câu nói mang đầy tính chính trị và giai cấp của cô giáo sư. Một hình ảnh chẳng giống giáo dục chút nào.
Chỉ mới hôm qua thôi, tôi nghe tin từ cậu bạn cùng bàn nói rằng một sinh viên học giỏi nhất trong khối tôi thực ra mới bị trượt một lớp hoá học kì năm ngoái bởi vì bài tập về nhà quá nhiều cộng với sự mơ hồ của giáo sư. Vì quá stress, bạn ấy chẳng thể tập trung làm gì cả.
Đến ngày hôm nay, khi tổ chức WHO công bố Covid-19 là một đại dịch toàn cầu và con số người ảnh hưởng sẽ ngày càng tăng vì sự mơ hồ của tác động của con virus này, hệ thống giáo dục Mỹ lần lượt cho phép các trường đại học đóng cửa. Những trường đại học với nguồn quĩ lớn như Harvard và Yale công bố sẽ chuyển sang học online đến cuối học kì. Kể cả những trường nhỏ hơn cũng vậy. Riêng có trường tôi - University of Connecticut, một trong những trường công lập top 25 của Mỹ và có đội bóng rổ hàng đầu thế giới - chỉ có một email rằng trường có thể đóng cửa, nghiên cứu khoa học vẫn sẽ diễn ra và sinh viên có thể phải rời kí túc xá.
![]() |
ĐH Connecticut, Hoa Kỳ |
Suốt hai ngày hôm nay, những người lạ mặt tôi gặp trên đường đến trường, những người mà trước giờ tôi không hề để ý cuộc nói chuyện của họ, đều có một tiếng nói chung: Họ đều lo lắng về một con virus mà mắt con người chúng ta không hề thấy.
Trong tiếng xì xào đó, thay vì trấn an tinh thần của nhau như cách mà tôi thấy rất nhiều người ở Việt Nam đang làm ở thời điểm này, những sinh viên ở Mỹ đều phàn nàn về rất nhiều vấn đề từ A-Z. Rằng trường tôi nên đóng cửa ngay lập tức, họ không hề muốn đi học. Họ hi vọng rằng bài kiểm tra ABCD sẽ được dời lại.
Có những bạn lại suy nghĩ ngõ cụt rằng “Bọn họ nghĩ học online thì có thể xong sao. Không phải ai cũng có cùng một kiểu học như nhau. Tốt nhất là nghỉ hết học kì này đi cho xong”.
Có những sinh viên lại nói rằng “Nếu UConn cho nghỉ, nhà trường phải hoàn tiền lại cho họ”, rồi nào là “Những sinh viên nghèo và học sinh quốc tế không có tiền để về nhà lúc này thì sao”…
Mặc cho dịch bệnh vẫn chưa có hồi kết, các bạn sinh viên năm cuối của tôi lại bối rối về việc tốt nghiệp và công việc.
Mạng xã hội của tôi là cuộc bùng nổ của sự nổi giận, phóng đại cho một sự việc chưa có một tiếng nói nhất định. Hơn hết, ở nơi tôi đang học, chúng tôi chưa vượt qua cũng như giải quyết được việc trường tôi đã có hai vụ tự tử vì trầm cảm từ giữa năm 2019 và một sự việc phân biệt chủng tộc nổi tiếng đến nỗi lên báo quốc gia. Tôi khó mà tập trung làm được việc gì vì dường như không khí xung quanh của chúng tôi chùng xuống.
Đây là lúc chúng ta không thể ví von “Nhất quỉ nhì ma thứ ba học trò” nữa. Mà đó là một hệ quả của xã hội khi chúng ta luôn nhìn vào những con số lạnh lùng của sự hoàn hảo trong giáo dục.
Những đứa bạn học của tôi dần mất đi sự tích cực ở môi trường trường lớp. Giáo dục thành một chỗ xúc tác cho chướng ngại. Đến khi sức khoẻ của con người bị đánh đổi, họ không hề thông cảm cho những người điều hành giáo dục. Thậm chí, khi nghe rằng nghiên cứu khoa học sẽ vẫn được diễn ra, rất nhiều sinh viên trường tôi phàn nàn. Bởi vì đằng sau đó, rất nhiều dự án nghiên cứu được tiến hành không công bởi sinh viên.
Tôi cũng là một trong những sinh viên đó. Sự bắt nạt từ những sinh viên khóa trên với sinh viên khóa dưới ở khuôn viên phòng thí nghiệm, sự chi li tính toán giữa người làm giáo viên với nhau, cuộc đua không ngủ để học giữa các sinh viên là một chuyện muôn thuở không chỉ diễn ra ở trường tôi mà ở khắp mọi nơi ở nước Mỹ cũng như toàn thế giới.
Ở thời điểm này, tôi ước hệ thống giáo dục có thể đẩy con người đối xử với nhau tốt hơn. Là một người yêu khoa học và lịch sử, theo tôi được biết, khi Edward Jenner sáng chế ra vắc xin, ông đã quan sát những cô gái chăn bò và nhận ra rằng hệ kháng sinh của họ đã ghi nhớ tế bào của virus và có cách để phảng khán lại virus đó nếu chúng định xâm nhập cơ thể người thêm một lần nữa. Giáo dục nên là như thế, ở mọi đỉnh cao cũng như cùng cực, nâng đỡ xã hội đi lên bằng sự tận tâm và quan sát của mình.
Khi nghe những tiếng xì xào giận dỗi vì hiệu trưởng trường đại học của tôi chưa thông báo cho học sinh nghỉ, tôi nghĩ ngay đến những người đang thèm khát vị trí của tôi, đó là tôi được đi học.
Khi một diễn đàn trên reddit.com của trường tôi xuất hiện rất nhiều tin giả về một sinh viên bị nhiễm virus corona, lúc đấy tôi chả biết mình muốn gì. Tôi không hề đồng lòng với những suy nghĩ tiêu cực của bạn bè xung quanh trong thời điểm này. Trong lúc quẫn túng giữa sức khoẻ, thành tích, dịch chuyển, tôi mong họ có thể kiên nhẫn chờ đợi và vẫn tiếp tục cuộc sống thường ngày của sinh viên. Đồng thời, tôi cũng ước trường tôi có thể lên kế hoạch giúp chúng tôi tiếp tục được học và được nghiên cứu dù là từ xa. Dẫu sao, tiền học phí của tôi gấp 3 lần sinh viên bản xứ, tôi cũng phải học cho ra đầu ra đũa.
Tôi nghĩ đại dịch này là dịp giáo dục có thể thay đổi những gì cũ kỹ mà nó đang mang trên mình. Giáo dục phải là một nơi mà khi đại hạn xảy ra, con người vẫn có điểm tựa tinh thần để đi lên.
Sắp tới, ở giai đoạn đại dịch này, khi mà giáo dục trở nên điện tử hoá, ít tương tác giữa người với người hơn, chúng ta sẽ cần phải thay đổi cách trao đổi qua điện tử sao cho đàng hoàng, ít hiểu lầm và dễ “nhìn” hơn. Vì con người vốn là động vật thích giao tiếp, chúng ta suy nghĩ đến những điều người khác nói ở mọi giây phút.
Đây cũng là một dịp mà hệ thống giáo dục phải dạy cho sinh viên, học sinh cách ứng xử với thông tin đại chúng. Bớt “hiệu ứng đám đông”, bớt tin vào “giật gân” và tham khảo những tin tức uy tín đúng lúc, đúng chỗ nhiều hơn.
Đây cũng là một dịp mà hệ thống giáo dục có thể thay đổi thói quen tiêu dùng của những người còn ngồi trên ghế nhà trường. Chúng ta phải đối xử với mẹ thiên nhiên như cách chúng ta nâng niu mạng sống của mình.
Điều cuối cùng giáo dục có thể làm đó là tiếp tục cung cấp kiến thức và thúc đẩy sự sáng tạo. Có kiến thức, có sự nhất định chúng ta mới tìm cách bớt “lo lắng” và “vui hơn”.
Hồ Vũ Yến Linh (Sinh viên ĐH Connecticut, Hoa Kỳ)
Ông Nguyễn Xuân Thành, Vụ trưởng Vụ Giáo dục Trung học (Bộ GD-ĐT) khẳng định sẽ giảm tải khi dạy học qua internet và truyền hình trong thời gian nghỉ dịch covid-19.
">Tâm sự của du học sinh Việt Nam khi Mỹ đối mặt với đại dịch
Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 3/8
Kết quả bóng đá hôm nay ngày 1/2/2022
Cha rơi nước mắt nghe con gái bệnh tật cầu cứu
Trao tiền bạn đọc ủng hộ tới bé Vũ Bảo Ngọc
1. Ủng hộ tại Ngân hàng Vietcombank
2. Ủng hộ tại Ngân hàng Viettinbank
![]() ![]() ![]() ![]() ![]() |
3. Ủng hộ tại Báo VietNamNet
![]() |
Ban Bạn đọc
">
Bạn đọc ủng hộ các hoàn cảnh khó khăn 10 ngày giữa tháng 11/2018
友情链接