Thiên Bảo là cậu bé đáng thương trong bài viết “Cha đơn thân bất lực không lo được viện phí cho con", được đăng tải trên Báo VietNamNet ngày 16/8/2020. Cậu bé 8 tuổi mắc phải căn bệnh ung thư hệ tạo huyết, được phát hiện hồi tháng 5.Con là đứa trẻ thiệt thòi. Từ khi còn nhỏ đã phải thiếu tình thương của mẹ, bởi cha mẹ ly hôn. Ở bệnh viện, dù cơ thể đau đớn, mệt mỏi nhưng đứa nhỏ hiểu chuyện chưa bao giờ than trách. Chỉ đến lúc chứng kiến những đứa trẻ khác ra đi ngay trên giường bệnh, đôi ba lần con hốt hoảng hỏi ngoại: “Con có chết không ngoại?”.
Ngoại của con năm nay cũng đã gần 70 tuổi. Từ lúc con còn non dại đến nay đều do một tay bà ngoại chăm sóc. Giờ đây, thấy cháu bệnh tật, nằm li bì trên giường mà người bà đã bạc tóc không biết phải làm sao, tay chân lóng ngóng. Bà Mai Thị Bé Bảy cũng mắc bệnh viêm gan siêu vi C, xơ gan, nhưng không điều trị, để giành tiền cho cháu chữa bệnh.
 |
Đại diện Báo VietNamNet trao số tiền bạn đọc ủng hộ tới bà Mai Thị Bé Bảy để đóng viện phí cho Thiên Bảo. |
Anh Hưng, cha của Bảo quyết tâm không lấy thêm vợ mới, mỗi ngày đều cố gắng làm lụng để có tiền gửi nhà ngoại nuôi con trai ăn học. Kể từ lúc Thiên Bảo mắc bệnh, một mình bà ngoại con lo không xuể, anh cũng thường xuyên phải nghỉ việc để vào viện cùng, thu nhập ngày càng giảm, mà chi phí lại cao.
Có những đợt thuốc hóa trị của con lên tới hơn 20 triệu đồng, lương làm mướn của anh chẳng thể đủ. Chỉ 3 tháng con nằm viện, số nợ của gia đình đã lên tới 50 triệu đồng.
Nhờ bài viết của Báo VietNamNet, có nhiều tấm lòng thơm thảo đã tìm đến và giúp đỡ Thiên Bảo. "Sự giúp đỡ đúng lúc của bạn đọc Báo VietNamNet đối với bé và gia đình tôi giống như một phép màu. Đến bây giờ, chúng tôi mới bớt được gánh lo tiền bạc để có thể tập trung chăm sóc cho con tốt hơn. Tôi xin chân thành cảm ơn Báo VietNamNet và các mạnh thường quân đã giúp đỡ để con trai tôi có cơ hội tiếp tục được chữa bệnh”, anh Hưng tâm sự.
Khánh Hòa

Lật xe khách, người phụ nữ nguy kịch vì cố bảo vệ con
Trong khi con trai bị xây xát nhẹ thì chị Khuyên tổn thương nặng cột sống lưng và cổ, gãy nhiều xương sườn, dập 2 lá phổi, chấn thương sọ não. Hiện tại, tình trạng của chị vẫn rất nghiêm trọng.
" alt="Bé Thiên Bảo được bạn đọc ủng hộ gần 180 triệu đồng"/>
Bé Thiên Bảo được bạn đọc ủng hộ gần 180 triệu đồng
Ngô Minh Hiếu và Nguyễn Tất Minh (Trường THPT Triệu Sơn 5, Thanh Hóa) đã cùng nhau đi học suốt 10 năm liền.Minh sinh ra đã không được may mắn như những đứa trẻ khác. Từ lúc lọt lòng, Minh đã bị dị tật bẩm sinh, đôi chân và 1 tay co quắp, càng lớn càng teo lại. Thấy bạn không thể đi lại, Hiếu đã “thay đôi chân”, cõng Minh đến trường ròng rã 10 năm qua.
Trong kỳ thi tốt nghiệp THPT vừa qua, đôi bạn đạt được kết quả rất cao, đều trên 28 điểm.
Hiếu thi khối B, có điểm số môn Toán 9,4, Hóa 9,75, Sinh 9 điểm. Còn Minh thi khối A, có điểm môn Toán 9,60, Lý 9,25, Hóa 9,25 điểm.
 |
Cả hai có kết quả thi tốt nghiệp rất cao |
Minh: May mắn có một "đôi dép" tri kỉ
Chị Hoàng Thị Lý (mẹ Minh) chia sẻ khi biết Minh đạt số điểm cao, vợ chồng chị rất vui và tự hào.
"Rồi tới đây, cháu sẽ bước sang một trang mới, sẽ không còn ở trong sự đùm bọc yêu thương của bố mẹ như trước. Đôi chân ấy, cháu chưa một lần được đi dép, và được đi đôi dép mới có lẽ là ước mơ cả đời của cháu" - chị xúc động nói.
Chị Lý bảo nhưng may mắn là Minh lại có một "đôi dép" tri kỷ là Ngô Minh Hiếu.
Cả Minh và Hiếu đều có hoàn cảnh gia đình không khá giả nên các em chỉ học ở trên lớp là chính. Về nhà, các em học lại toàn bộ những nội dung thầy cô giảng dạy, chứ cũng không đi học thêm. Mặc dù Minh theo khối A, Hiếu khối B, nhưng 2 bạn lại học đều tất cả các môn của hai khối này, nên những bài khó có thể cùng nhau chia sẻ cách giải.
Thầy Nguyễn Tài Quyển, Hiệu trưởng Trường THPT Triệu Sơn, cho biết Minh là một học sinh cá tính. Là người khuyết tật, Minh được đặc cách vào trường nhưng em không đồng ý và muốn thi như các bạn. Năm đó, Minh nằm trong top 20 học sinh đạt điểm cao.
"Câu chuyện cảm động Hiếu là “đôi chân” của Minh cũng mau chóng lan tỏa trong trường. Đôi bạn ấy đã cùng nhau học tập và đã đạt được kết quả như ngày hôm nay" - thầy Quyển tự hào nói.
Tuy nhiên, dù vui mừng với những gì mà học trò đạt được, nhưng thầy Quyền vẫn trăn trở. Thầy bảo thầy lo cho Minh, khi bước vào trường đại học, mỗi bạn một nơi, Hiếu sẽ không còn là "đôi chân" của Minh nữa, Minh sẽ xoay sở như thế nào?
Nhưng rồi thầy Quyển lại tự trấn an, "với nghị lực như thế, thầy tin Minh sẽ vượt qua được tất cả. Và rồi cuộc sống này cũng sẽ có nhiều người tốt như Hiếu".
 |
Đôi bạn thân 10 năm cõng nhau đến trường |
Nói về ước mơ của mình, Minh cho biết em muốn vào học Trường ĐH Bách Khoa Hà Nội, khoa Công Nghệ thông tin.
"Với tình trạng sức khỏe của em, chỉ có ngành này mới phù hợp. Em sẽ cố gắng trở thành một kỹ sư Công nghệ thông tin" - Minh nói.
Hiếu: Muốn làm bác sĩ để chữa lành chân cho bạn
Còn Hiếu dự định sẽ vào Trường ĐH Y Hà Nội. Hiếu bảo em rất thích làm bác sĩ.
"Cuộc sống này có rất nhiều hoàn cảnh rất đáng thương, mắc bệnh hiểm nghèo nhưng không có cơ hội được chữa trị. Là bác sĩ, em sẽ có cơ hội được giúp đỡ, được cứu sống những mảnh đời bất hạnh" - Hiếu bày tỏ.
Mẹ của Hiếu - chị Đinh Thị Thủy cho biết hoàn cảnh gia đình không được khá giả. Chồng đi làm phụ hồ, vợ làm công ty, hai vợ chồng chị mong muốn con thi vào một ngành nghề khác như quân đội, công an để không quá lo lắng về chi phí học tập, khi ra trường lại không phải lo việc làm.
"Nhưng cháu Hiếu nhất quyết không đồng ý, cháu bảo nếu không được học ngành Y nó sẽ không học gì cả. Có lần Hiếu bộc bạch rằng muốn học Y để sau này chữa chân cho Minh" - chị Thủy kể.
Thi tốt nghiệp THPT xong, Hiếu đã đi ra Bắc Ninh với bố làm phụ hồ. Hiếu bảo tranh thủ đi kiếm tiền để khi đậu đại học còn có vài đồng đỡ đần cho gia đình. Đến giờ này, dù đã biết điểm, Hiếu vẫn chưa về nhà.
Hiếu tâm sự "mặc dù sau này sẽ học 2 trường khác nhau, nhưng em chỉ mong muốn được ở cạnh Minh để tiện chăm sóc cho cậu ấy".
Lê Dương

Chàng thợ may quê lúa trở thành thủ khoa khối A sau 3 năm bỏ học
Chán học, cuối năm lớp 10 Kiên bỏ vào Nam làm thợ may, rồi đi bán cà phê.... Sau 3 năm, Kiên nhận ra: "Nếu không có kiến thức, mãi mãi mình vẫn chỉ là người làm việc tay chân không có tương lai”.
" alt="Ngã rẽ của đôi bạn 10 năm cõng nhau đến trường ở Thanh Hóa"/>
Ngã rẽ của đôi bạn 10 năm cõng nhau đến trường ở Thanh Hóa
Đã 2 tháng nay, chị Nhành không thể tin được cô con gái khỏe mạnh, hiếu thảo của mình vẫn đang nằm lặng im trên chiếc giường trắng muốt. Thùy Dương, con gái chị Nhành năm nay mới 19 tuổi, vừa học xong lớp 12 và đi làm được 3 tháng thì bất ngờ đổ bệnh.Đầu tháng 7, Dương có triệu chứng đau đầu, mất ngủ, bứt rứt không yên, nói nhảm. Đi khám ở nhiều bệnh viện tại Tiền Giang, bác sĩ chẩn đoán em bị trầm cảm hoặc tâm thần phân liệt. Chỉ trong vòng 1 tháng, chị đưa con đi 5 bệnh viện và trung tâm y tế vẫn không khỏi, tình trạng ngày càng nặng Sang đầu tháng 8, Thùy Dương được chuyển lên Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) để thăm khám.
 |
Thùy Dương đang điều trị tại Khoa Nhiễm Việt Anh, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP.HCM. |
Tại đây, sau xét nghiệm, bác sĩ chẩn đoán Dương bị viêm não tự miễn. Đây là căn bệnh hiếm lạ, mới phát hiện ở Việt Nam và trên thế giới, chưa có phác đồ điều trị cụ thể. Sau khi tiến hành phương án dùng thuốc ức chế miễn dịch nhưng không nhận được sự đáp ứng thuốc, các bác sĩ đã hội chẩn, quyết định chuyển Thùy Dương sang điều trị tại Khoa Nhiễm Việt Anh, Bệnh viện Bệnh Nhiệt Đới TP.HCM.
Hiện tại, em được chuyển sang phương án điều trị thứ hai là lọc máu, thay huyết tương. Nếu phương án hai vẫn không thành công, các bác sĩ phải sử dụng thuốc đặc trị từ nước ngoài. Đây là hai phương án có chi phí cao, lại không nằm trong danh mục bảo hiểm y tế chi trả nên phụ thuộc rất lớn vào điều kiện kinh tế của gia đình.
Nghe tin con gái có nhiều cơ hội phục hồi, người mẹ mừng đến bật khóc. Thế nhưng chi phí cho đợt thay huyết tương sắp tới những hơn 100 triệu đồng, chị Nhành không biết kiếm ở đâu ra.
 |
Vội vã từ quê lên, chỉ mong kịp giờ vào thăm con chốc lát mà không kịp. Người mẹ lẳng lặng đứng nhìn con qua lớp cửa kính. |
Thùy Dương bị cha bỏ rơi khi mới 8 tháng tuổi. Chị Nhành ôm con về nương nhờ nhà ngoại với tai tiếng “đứa nhỏ không phải con đẻ của cha nó” và hai bàn tay trắng. Thương xót cho 2 mẹ con, năm Dương lên 7 tuổi, cha mẹ chị cắt cho mảnh đất nho nhỏ, dựng căn chòi lá ở tạm.
Suốt từ khi lọt lòng đến nay, Dương chưa từng nhận được sự quan tâm của nhà nội. Chị Nhành nén sự bất lực trong tiếng thở dài: “Hồi ấy, suốt nhiều năm trời, cha cháu có tới cũng là để mắng chửi chứ không phải thăm nom. Ngày ly hôn, tòa án yêu cầu mỗi tháng cấp dưỡng 150 nghìn đồng. Nhưng từ đó đến giờ, con chưa nhận được một lời hỏi han, nói gì đến cho tiền”.
Vài năm trước, chị vay mượn địa phương cất căn nhà vững chãi hơn cho con có chỗ học hành, không bị mưa dột làm ướt hết sách vở. “Xây căn nhà nhỏ thôi mà phải mất 5 năm cô ạ. Cứ vay mượn được tí chút, rồi đi làm gom thêm ít nữa, xây từng hồi. Mãi đến năm 2017 nhà mới hoàn thành. Tôi vừa đi làm, vừa vay nợ mới để trả nợ cũ. Vốn hi vọng năm nay đứa nhỏ học xong sẽ cùng mẹ đi làm trả nợ, mà chưa được bao lâu thì con đổ bệnh”, người mẹ nghèo giãi bày.
Xin hãy ban cho Thùy Dương một phép màu
Lên cấp 3, Dương chọn theo hệ vừa học vừa làm với mong muốn phụ mẹ trả nợ xây nhà. Lúc rảnh rỗi, em lại làm thêm ở quán cafe. Có lần gặp cha vào uống nước, người cha không có lấy một lời hỏi han. Đêm về em lặng lẽ khóc, chị Nhành gặng hỏi mãi, Dương kể lại rồi qua sang hỏi mẹ: “Tại sao cha mẹ người khác cũng li hôn, mà cha vẫn quan tâm, chăm sóc, còn cha con thì không?”. Chị Nhành học ít, chẳng biết giải thích thế nào cho con. Hai mẹ con chỉ biết ôm chặt nhau an ủi.
Hơn một tháng đưa con đi khắp nơi thăm khám, chữa bệnh, dù đã có bảo hiểm y tế nhưng vẫn tốn kém vài chục triệu đồng. Số tiền dành dụm để trả nợ đã hết, chị còn phải vay mượn thêm của người thân, chòm xóm.
 |
Gần 20 năm chị Nhành không muốn đi bước nữa, ở vậy nuôi con |
Khi phải cần gấp tới hơn 100 triệu đồng để thay huyết tương cho con, sáng hôm ấy, người mẹ nghèo tất tả bắt xe đò về quê vay mượn tiền nhưng không được. Buổi chiều, chị quay lên với con trong thấp thỏm, lo âu.
Nhà nội đã không ngó ngàng bấy lâu nay còn gia đình chị vốn chẳng khá giả. Cha mẹ đều đã hơn 60 tuổi, mắc bệnh tiểu đường, không giúp đỡ được là bao. Nghĩ đến những lần hiếm hoi con tỉnh lại rồi khóc nức nở, trái tim chị như bị ai bóp nghẹt.
Mẹ con chị Nhành đã nương tựa cùng nhau suốt gần 20 năm. Thùy Dương đã lớn lên trong sự thiếu vắng tình thương của cha, chị không thể bỏ rơi con nữa. Với chút hi vọng ít ỏi còn lại, chị Nhành khẩn cầu một phép màu giúp đứa con tội nghiệp có thể vượt qua tai ương lần này.
Khánh Hòa – Thế Anh
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp: Bạn đọc liên hệ Phòng Công tác xã hội Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP.HCM (02839242661) để đóng tạm ứng viện phí cho Võ Thị Thùy Dương; Hoặc liên hệ trực tiếp chị Nguyễn Thị Nhành theo địa chỉ: SN89, Khu phố 5, P.10, TP Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang; Điện thoại: 0334475104.
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2020.212 (Ủng hộ Võ Thị Thùy Dương)
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: VIETNAMNET NEWSPAPER
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Viettinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamnet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. SĐT: 028 3818 1436." alt="Cô gái 19 tuổi mắc căn bệnh hiếm lạ, mới phát hiện ở VN và trên thế giới"/>
Cô gái 19 tuổi mắc căn bệnh hiếm lạ, mới phát hiện ở VN và trên thế giới