Bao la các thể loại mà mấy bà Hoạn Thư dùng để trả thù tình địch: Nhẹ thì vả cho vài cái bôm bốp vào mặt, vừa vả vừa giật ngược tóc “con nặc nô cướp chồng” lên hỏi “Ai cho phép mày dám léng phéng với chồng tao?” rồi thì túm tóc, xé quần áo giữa đường giữa chợ (Ảnh minh họa)
Các bà, các chị cứ nghe thấy chồng mình có bồ thế là sồn sồn lên, không cần biết nguyên nhân vì sao chồng mình nó chán mình. Họ chỉ nghĩ đến cái hậu quả nhãn tiền là do một “con hồ ly tinh” nào đó nó cho chồng mình ăn bùa mê, thuốc lú nên chồng nhất thời lầm lẫn, đi vào con đường “vô đạo”. Vậy nên, nhiệm vụ của mình là một người vợ phải giúp chồng tỉnh ngộ, tránh xa bùa bả của loại yêu tinh cướp chồng kia. Thế là các bà, các chị bắt đầu ủ mưu hèn kế bẩn để đánh ghen với đủ các thể loại mà tôi vừa liệt kê như trên.
Các bà các chị trước khi nhận “hung tin” chồng có bồ có bao giờ tự hỏi “Vì sao chồng mình lại cặp bồ?” hoặc tự vấn bản thân mình “Mình đã làm gì sai?” hoặc có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với chồng cho ra nhẽ thay vì lồng lộn lên đi “tả xung hữu đột” với người thứ ba để rồi kết cục là kẻ bị thương, người vào tù, người gia đình tan vỡ, dư luận cười chê, con cái xấu hổ vì cha mẹ?
Tôi không nói những người đàn bà cướp chồng người khác là đúng. Việc họ quan hệ với người đàn ông có gia đình rõ ràng là một việc vi phạm về mặt pháp luật, với dư luận trong xã hội thì họ cũng là những người phụ nữ mất nết, không đáng được tôn trọng.
Nhưng dù họ có là loại đàn bà thế nào, trước hết họ cũng là một con người với quyền sống, họ cũng cũng danh dự và tự tôn của riêng mình. Ai cho các chị cái quyền được hành hạ, hạ thấp danh dự nhân phẩm người khác? Các chị sau khi xé quần xé áo, rồi cạo đầu bôi vôi người khác, hành hạ cho thoả cái máu ghen tầm thường của các chị, các chị hả hê chút đỉnh, rồi các chị về nhà liệu chồng các chị có ngoan ngoãn như cún con lao vào ôm ấp yêu thương? Họ có nhìn các chị như “vợ hiền - dâu thảo” hay chồng các chị nhìn các chị không khác con thú hoang khát máu?
Có anh chồng đã bị vợ từng đánh ghen tâm sự với tôi: “Thú thực, sau lần cô ấy đi đánh ‘người ta’, tôi thấy mình quyết định li dị là đúng”. Tôi hỏi: “Anh đi ngoại tình rồi bỏ vợ lại còn bao biện?” thì anh cười buồn: “Người phụ nữ nếu mình không còn yêu thì mình phải nể. Ở bên cô ấy, mình không còn yêu, cũng không nể, mà chỉ thấy ghê sợ cái cách hành xử vô văn hoá của cô ấy…”. Tôi im lặng vì nghĩ anh đã đúng trong trường hợp này.
Có người đàn bà biết chồng léng phéng ở ngoài, về nhà tức giận cắt ngay “của quý” của chồng. Nực cười ở chỗ là với những bài kiểu thế thì có một bộ phận không nhỏ các chị em lao vào nhiệt liệt ủng hộ: “Chị làm thế là đúng! Phải em em cũng làm thế cho các ông chừa cái thói lăng nhăng đi”. À, thì ra chồng các chị ngoại tình là vì tại “cái ấy” của nó không kiểm soát được nên nó cứ chọc lung tung, chứ không phải tại các chị xấu, các chị nhàu, các chị đành hanh khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé?
Thế nên các chị phải “triệt sản” để chồng giống mình luôn, để ăn đời ở kiếp đái ngồi, mặc váy thành tâm giao tri kỉ với mình luôn. Các chị cắt xong “cái hãnh diện” của chồng, các chị hẳn thoả mãn lắm vì tôi thấy các chị thường nói “Tao mà không được sướng thì không con nào được sướng!”. Thật ấu trĩ và đau xót làm sao!
Tôi gặp nhiều người phụ nữ tự tin trong cuộc sống, họ yêu và trân trọng bản thân họ lắm. Vì lý do này hay lí do kia ,vợ chồng họ cũng lục đục, chồng họ cũng cặp bồ. Nhưng họ không đánh ghen kiểu tầm thường như những câu chuyện tôi kể trên. Bởi họ biết giá trị bản thân họ.
Có chị hiểu ra mình đã vì công việc, vì con cái mà bỏ bê chồng nên đã quan tâm đến chồng nhiều hơn, thay đổi bản thân mình theo chiều hướng đẹp hơn và tha thứ cho lỗi lầm của chồng một cách nhẹ nhàng. Những chị này bảo: Nếu mình làm quá lên thì gia đình sẽ yên ổn hạnh phúc sau chuyện đó không? Quan trọng là ông xã biết mình sai và đã xin lỗi vợ. Mình cũng để ý đến chồng và bản thân hơn, xem mình đã đánh mất điều gì ở bản thân để tìm lại, xưa cũng vì yêu nhau mới lấy nhau, sao giờ lại không biết vì cái gì mà lại đánh mất nhau?.
Ảnh minh họa. |
Có chị biết chồng ngoại tình, khuyên can không được nên chọn cách li hôn để giải thoát cho hai bên. Những chị ấy thường bảo rằng tại sao lại phải đánh ghen để giữ chồng? Các chị ấy có giá trị của riêng của các chị, làm tổn thương người khác cũng đâu có vui? Vả lại, giữ làm gì một trái tim người đàn ông đã không còn rung động vì mình làm gì?
Đàn ông, một khi trái tim họ đã không còn rung động vì mình nữa thì đánh ghen để làm gì? Để thoả mãn cái sự ích kỉ, ghen tỵ vì mình thua kém người thứ ba sao? Hay nhằm thoả mãn cái tôi quá vĩ đại đang gào thét trong tâm khảm những người đàn bà này: Tại sao tôi ăn đời ở kiếp với anh bao năm mà anh lại phũ tôi?
Sao các chị không hề để ý đến cái móng tay đen sì đã lâu không thèm cắt, cái đầu bú dù như tổ quạ vài năm chưa đổi kiểu, hay cái thói đành hanh chuyên đè đầu cưỡi cổ người khác của các chị khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé?
(Theo Trí thức trẻ)" alt=""/>“Phụ nữ đi đánh ghen là người đàn bà đáng để chồng ly dị”Trả lời:
Amidan là tổ chức lympho phía sau cổ họng, có vai trò bảo vệ cơ thể chống lại vi khuẩn, virus xâm nhập vào miệng và cổ họng. Viêm amidan thường do vi khuẩn và virus tấn công, xảy ra ở trẻ em và người lớn có sức đề kháng yếu. Các triệu chứng viêm amidan như đau họng, đau nhiều khi nuốt, hai bên amidan sưng to, đỏ, có thể có mủ. Viêm amidan thường gây sốt cao, mệt mỏi, ớn lạnh, hơi thở có mùi hôi do mủ hoặc viêm nhiễm, nổi hạch nhưng nhỏ, mềm, đau.
Triệu chứng viêm amidan thường xuất hiện đột ngột, tiến triển nhanh, khỏi sau 7-10 ngày nếu điều trị đúng cách. Tùy nguyên nhân gây bệnh, bác sĩ chỉ định các phương pháp phù hợp như điều trị nội khoa hay phẫu thuật. Ung thư amidan là bệnh ác tính, thường do nhiễm virus HPV và các yếu tố nguy cơ như hút thuốc, uống rượu, bệnh nhân suy giảm miễn dịch như nhiễm HIV hoặc ghép tạng.... Bệnh thường gặp ở người lớn trên 40 tuổi.
Triệu chứng ung thư tiến triển từ từ, kéo dài nhiều tuần đến nhiều tháng, không giảm. Một số triệu chứng ung thư amidan như đau họng kéo dài, có thể chỉ ở một bên, không đáp ứng với điều trị thuốc, amidan sưng to bất thường và kích thước hai bên không bằng nhau. Hơi thở người bệnh có mùi hôi khó chịu, liên quan đến khối u hoại tử. Xuất hiện hạch cứng, không đau nhưng to dần theo thời gian, chảy máu nhẹ tại amidan hoặc vòm họng.
Người bệnh ung thư thường sụt cân nhanh, mệt mỏi kéo dài, ra mồ hôi trộm, loét miệng không lành, nước bọt có máu khi ho hoặc khạc, sưng hạch bạch huyết ở cổ. Khi ung thư amidan đã di căn, ngoài những triệu chứng trên, người bệnh có thể bị ho kéo dài, đau lưng, đau xương hoặc đau nhức toàn thân...
Chị cho biết 2 năm nay, công việc của vợ chồng chị bị ảnh hưởng bởi dịch Covid-19. Việc làm vườn đã giúp anh chị giảm stress trong chuỗi ngày dài phải ở nhà.
Chị Tuyết Vân coi việc làm vườn là niềm vui mỗi ngày. |
Khó khăn khi trồng rau Việt ở trời Âu
Định cư tại Đức từ năm 2016, tuy nhiên chị Tuyết Vân chủ yếu ăn đồ Việt. Nhà ở xa chợ, giá rau Việt tại Đức lại đắt đỏ, chị quyết định cải tạo 3 ban công của gia đình để trồng các loại rau của xứ nhiệt đới.
"Tại Đức, nếu muốn mua các loại rau củ quả của châu Á, tôi phải đi cách nhà 50 km. Giá các loại rau gia vị chủ yếu khoảng 80.000-100.000 đồng/100 g tùy từng thời điểm", chị Vân kể.
Thấy rõ sự bất tiện, chị tranh thủ thời gian mùa hè (tháng 6-9) để trồng đủ các loại rau trái của Việt Nam và trữ đông để ăn quanh năm.
Thời gian mùa hè ngắn, chị Vân phải gieo hạt trong nhà từ tháng 2 và đặt bên lò sưởi để cây được phát triển tốt nhất trước khi đem ra ngoài.
"Đến khoảng tháng 5, sáng tôi đem cây ra ngoài, tối lại mang vào trong nhà để cây kịp thích nghi với môi trường mới. Kể cả khi cây đã phát triển tốt, vợ chồng tôi vẫn phải theo dõi thời tiết thường xuyên. Có khi nửa đêm 2 vợ chồng cũng phải dậy để mang cây vào nhà do mưa đá quá lớn", chị Vân chia sẻ.
Thời tiết khắc nghiệt khiến việc trồng một số loại rau gặp khó khăn. |
Tự nhận mình là người không có nhiều kinh nghiệm trong việc trồng trọt, chị Vân cho biết thời gian đầu trồng cây nào chết cây đó.
Rút ra bài học từ thất bại, chị Vân nhận thấy việc làm đất rất quan trọng. Khi chuẩn bị cho vụ rau mới, chị thường phải làm lại đất cũ để gieo một số loại cây dễ trồng và mua bổ sung đất mới thường xuyên cho các loại cây "khó tính". Với từng giai đoạn phát triển của cây, chị luôn theo dõi và bổ sung dưỡng chất phù hợp.
"Làm vườn vất vả chủ yếu giai đoạn đầu mùa xuân. Khi cây đã cứng cáp và phát triển tốt, tôi chỉ việc nhổ cỏ và tưới nước. Việc trồng rau tại ban công giúp tôi không phải vất vả nhiều trong việc diệt sâu bệnh", chị nói.
Hiện 3 ban công nhà chị Vân có khoảng 20 loại rau củ quả của Việt Nam. Khu vườn nhỏ đủ để gia đình không phải mua thêm rau củ trong những tháng mùa hè. "Tôi cũng trữ đông một số loại như bầu, hành, ớt, cần tây... để có thể ăn thêm trong những tháng mùa đông", chị Vân kể. Đôi khi không dùng hết, gia đình chị thường đem tặng người thân.
Nấu món Việt để lưu giữ hương vị quê hương nơi đất khách
Với khả năng nấu nướng của mình, chị Vân từng có kế hoạch mở một cửa hàng bán đồ ăn Việt Nam tại Đức. Tuy nhiên, do vấn đề sức khỏe chị phải gác lại ước mơ của bản thân. Thay vào đó chị trổ tài nấu những món ăn truyền thống của quê hương để chiêu đãi bạn bè người nước ngoài.
Chị Vân cho biết mỗi bữa cơm của gia đình đều có món ăn Việt Nam đan xen. Ngoài cơm canh hàng ngày, chị cũng thường xuyên nấu các món ăn cầu kỳ, tốn nhiều thời gian như nem chua, chả lụa, lạp xưởng, bún bò, phở... Những món ăn đều được chị bày biện đẹp mắt và hấp dẫn.
Đối với chị Vân, việc được nấu những món ăn truyền thống của Việt Nam chiêu đãi bạn bè và người thân là niềm vui. |
Chị Vân cho biết nhờ có khu vườn với đủ các loại rau gia vị Việt nên công việc nấu nướng của chị trở nên đơn giản hơn khi không phải đi xa để mua đủ nguyên liệu. "Nếu muốn ăn phở, tôi chỉ cần ngâm giá đỗ từ trước, chuẩn bị nước dùng, bánh phở. Đến bữa, tôi ra ban công hái rau là có đủ húng quế, hành lá, ngò gai để thưởng thức cùng tô phở chuẩn vị quê nhà", chị kể.
Chị Tuyết Vân cho biết 2 năm chưa được về thăm gia đình, chị luôn coi việc nấu nướng và thưởng thức những món ăn truyền thống hay chăm sóc vườn rau Việt nơi trời Âu là cách để quên đi cảm giác nhớ nhà.
Theo Zing
Hoạt động kinh doanh quán cà phê tại Đà Lạt và TP.HCM bị ảnh hưởng do dịch Covid-19 nên vợ chồng Thu Thủy (29 tuổi, Gò Vấp) "bất đắc dĩ" có nhiều thời gian ở nhà hơn.
" alt=""/>Vườn rau 20 loại trên ban công của gia đình Việt ở Đức