Nhận định, soi kèo Deportivo Toluca vs Queretaro, 10h00 ngày 27/2: Bảo toàn trong Top 6
本文地址:http://game.tour-time.com/news/46a594515.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Pachuca vs Puebla, 08h00 ngày 27/2: Top 6 vẫy gọi
Ba năm sau tôi gặp người vợ hiện tại. Ở bên cô ấy tôi cảm nhận được sự chu đáo, nhẹ nhàng, tình cảm. Tôi nhận ra đó chính là người phụ nữ thuộc về mình. Vợ chưa từng bận tâm quá khứ của tôi, đón nhận tất cả khuyết điểm của người đàn ông chỉ biết đến công việc như tôi. Hai người từng trải qua đổ vỡ, cùng có con riêng nên thấu hiểu tất cả những điều đối phương mong muốn.
Sau khi cưới, tôi có nói với vợ về trách nhiệm chu cấp con của mình và cũng đồng ý việc cô ấy thăm nom, chăm sóc con cái riêng. Chúng tôi cùng bỏ một khoản tiền chung lo việc lớn, còn lại tự do chi tiêu. Rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân trước, tôi sống cởi mở hơn, quan tâm vợ nhiều hơn. Vợ chồng thường xuyên đi chơi, du lịch cùng nhau. Những lần ấy, chúng tôi đón con riêng của cả hai đi cùng, thực sự rất vui vẻ hạnh phúc.
Mỗi tuần, tôi đều dành một buổi tối đến nhà vợ cũ chơi để thăm con gái. Vợ tôi rất thoái mái về việc đó. Cô ấy còn chủ động mua quà, hoa quả để tôi mang đi.
Hôm nay, vợ mở lời xin sang nhà vợ cũ cùng khiến tôi bất giác giật mình. Có người nào lại vô tư đến vậy, muốn cùng chồng đến nhà vợ cũ thăm con riêng của anh ta? Nhưng trong lời nói của vợ, tôi cảm nhận được sự chân thành.
Tôi nhấc máy gọi cho vợ cũ, cô ấy cũng rất ngạc nhiên nhưng khá thoải mái. Tối hôm đó, 4 người chúng tôi ngồi ăn chung mâm, vui vẻ cười nói. Con gái tôi cũng rất hạnh phúc gọi vợ của tôi là dì. Thực sự là một cảnh tượng tôi chưa từng dám nghĩ tới.
Kể từ lần gặp gỡ ấy, thi thoảng vợ cũ lại gọi điện giục tôi đưa vợ sang chơi. Người ngoài không tin câu chuyện của tôi nhưng đó là sự thật. Và tôi luôn cảm thấy biết ơn cuộc sống, biết ơn những người phụ nữ luôn vì tôi mà bao dung.
Độc giả giấu tên
Đưa vợ đến nhà vợ cũ chơi
Trong những chia sẻ về câu chuyện nghề của mình, Tiến sĩ Tô Thanh Phương (BV Tâm thần Trung ương 1 - Thường Tín, Hà Nội) bộc bạch: ‘Bệnh trầm cảm không gây chết người ngay như các bệnh ung thư, nan y khác nhưng có thể hủy hoại thầm lặng một con người. Do vậy, điều tôi trăn trở suốt nhiều năm là tìm ra phác đồ điều trị tốt, giúp bệnh nhân thoát khỏi căn bệnh này, trở lại cuộc sống bình thường’.
![]() |
Tiến sĩ/ bác sĩ Tô Thanh Phương |
Một bệnh nhân TS Phương từng điều trị thành công là du học sinh Mỹ, gốc Hà Nội. Theo lời vị bác sĩ, cô gái này là học sinh giỏi từ thời phổ thông, thi được học bổng của trường đại học nổi tiếng.
Gia đình cô gái thuộc diện khá giả, bố mẹ là chủ buôn thực phẩm, đồ khô lớn. Việc con đỗ đại học bên nước ngoài, ông bà rất tự hào. Bao nhiêu năm nay, cô là người đầu tiên trong dòng họ có thành tích học cao như vậy.
Thời gian đầu sang Mỹ, cô gái chú tâm học nhưng từ lúc có tình yêu với chàng trai ngoại quốc, cô bắt đầu thay đổi.
Nữ du học sinh dành cho bạn trai tình yêu tuyệt đối, dày công vun đắp. Tuy nhiên, quan điểm của chàng trai đó hoàn toàn khác, anh không hề có ý định nghiêm túc, lâu dài.
Đến khi anh có người mới, đòi chia tay, cô gái bị khủng hoảng tâm lý. Cú sốc làm cô tiều tụy, bỏ bê học hành.
Bạn bè phát hiện cô có biểu hiện lạ, hay nói năng lảm nhảm, có lần còn lấy dao dọc giấy, cắt mạch máu tự tử liền đưa vào bệnh viện thăm khám. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán cô bị trầm cảm, đang có diễn biến xấu.
Phụ huynh cô gái ở Việt Nam nhận được tin báo, tức tốc mua vé bay, sang đưa con về. Ở nhà vài tháng, cô sinh hoạt bình thường, vết thương bình phục, cô quay lại Mỹ tiếp tục việc học.
Tuy nhiên, 6 tháng sau, cô khiến bạn bè tá hỏa khi tự tử bằng thuốc cảm. Thời điểm cấp cứu, bác sĩ phỏng đoán cô đã uống số lượng lớn thuốc.
Lúc này, bố cô sang Mỹ 1 lần nữa, cho con nhập viện điều trị suốt 3 tháng, viện phí lên tới cả trăm nghìn đô la nhưng tình hình không khả quan. Trong đầu cô luôn nghĩ đến cái chết.
Bất lực, người bố đành đưa con về Việt Nam. Qua vài người bạn, ông tìm đến bác sĩ Phương nhờ giúp đỡ.
Bằng phương pháp kích từ xuyên sọ, sử dụng thuốc đúng phác đồ điều trị và sự động viên, khích lệ của gia đình, sau 20 ngày cô gái bắt đầu hoạt bát trở lại. Hiện, cô gái đã trở lại Mỹ hoàn thành việc học của mình.
‘Tôi nhận thấy, ở Việt Nam, nhiều người chưa thực sự quan tâm và có cái nhìn đúng đắn về bệnh trầm cảm, nói đúng hơn là có phần coi thường căn bệnh này. Khi thấy có biểu hiện, họ cho rằng chỉ vài ngày là đỡ, không đến bác sĩ chuyên môn thăm khám nhưng họ đâu biết, bệnh có thể gây nên những hậu quả khó lường', ông Phương nói.
Vị BS cũng cho biết, muốn trị dứt điểm, bệnh nhân phải tuân thủ phác đồ, sử dụng thuốc đều đặn, thăm khám theo định kỳ.
'Nhiều gia đình thấy người thân ổn định là dừng thuốc vì một lý do nào đó. Một số người lại cho rằng bệnh nhân vào viện tâm thần bị cho uống loại thuốc gây lú, gây mất trí nhớ… nên họ sẵn sàng cho bệnh nhân bỏ thuốc. Đó là suy nghĩ sai lệch, khiến bệnh tái phát càng lúc càng trầm trọng’, TS Phương cho hay.
Cái chết của đại gia Hải Phòng sau vụ vỡ nợ trăm tỷ
Thạc sĩ/ bác sĩ Nguyễn Thị Vân (Trưởng khoa Bán cấp tính nữ, BV Tâm thần Trung ương 1) khẳng định, bệnh trầm cảm cũng như các bệnh tâm thần khác có thể chữa khỏi nếu phát hiện, điều trị kịp thời. Tuy nhiên, bên cạnh bác sĩ, người thân, gia đình là yếu tố quan trọng giúp bệnh nhân bình phục.
Trường hợp chị Hoài, giám đốc công ty kinh doanh thủy sản và tàu biển lớn ở Hải Phòng, năm nay 40 tuổi là bệnh nhân được bác sĩ Vân theo dõi nhiều tháng nay.
![]() |
Bác sĩ Nguyễn Thị Vân - Trưởng khoa Bán cấp tính nữ |
Quá trình tìm hiểu căn nguyên gây bệnh của bệnh nhân, bác sĩ Vân được biết, chị Hoài đang rơi vào tình cảnh nợ nần, công ty gần như phá sản. Toàn bộ tài sản đều thế chấp vào ngân hàng, có nguy cơ bị bán để xử lý nợ xấu.
Nữ đại gia lo nghĩ, mất ăn, mất ngủ nhiều đêm dẫn đến suy nhược cơ thể. Tinh thần bất ổn, dù buồn ngủ nhưng nhắm mắt vào là trằn trọc, bất an.
Trong lúc bị chủ nợ bủa vây, ‘tiền bạc đội nón ra đi’, vợ chồng nảy sinh mâu thuẫn, thường xuyên cãi vã, chính vì vậy, chị Hoài càng bế tắc.
Một lần đi ngoài đường, chị định lao vào dòng xe đang chạy để quyên sinh, may mắn có người kéo lại nên chị được an toàn. Không còn cách nào khác, bố mẹ chị phải đưa con gái đến bệnh viện.
Suốt thời gian điều trị, phần lớn chỉ có bố mẹ chị Hoài bên cạnh. Tâm trạng nữ bệnh nhân có vẻ u uất.
Qua trò chuyện với bố mẹ chị Hoài, bác sĩ Vân nhận thấy, hai vợ chồng chị không hẳn là hết tình cảm. Chẳng qua lúc bí bách, căng thẳng trả nợ, họ mới trục trặc, lời qua tiếng lại.
Bác sĩ Vân khuyên gia đình nên gọi chồng chị lên chăm sóc vợ. Giai đoạn nhạy cảm, có chồng vẫn hơn.
Nghe lời bác sĩ, bố mẹ chị Hoài gọi cho con rể. Hôm sau, anh khăn gói lên bệnh viện với vợ. Anh hứa sẽ gánh vác mọi chuyện cùng vợ, chỉ cần chị chịu khó dưỡng bệnh.
Vừa điều trị tích cực, gia đình vỗ về, chỉ sau vài tháng, tinh thần chị Hoài đã bình phục, xuất viện.
Bên cạnh những bệnh nhân may mắn như chị Hoài, bác sĩ Vân tiết lộ, nhiều trường hợp trầm cảm lâu ngày đã lựa chọn cái chết để giải thoát. Để lại nỗi đau cùng cực cho gia đình.
Đó là bệnh nhân Vinh, cũng người Hải Phòng. Ông là người làm ăn lớn nhưng ít khi lộ diện trong giới nhà giàu ở đất Cảng.
Vài năm trước, công việc làm ăn đổ bể vì đầu tư tràn lan, vay nợ lãi khắp nơi. Ông xoay sở, lấy chỗ này trả chỗ kia, đến lúc vỡ nợ khoảng 300 tỷ đồng.
‘Đêm nào ông Vinh cũng phải dùng đến thuốc ngủ. Lâu ngày, ông ăn uống kém chỉ hút thuốc lá. Vợ con đưa vào viện tâm thần khám, bác sĩ khuyên nhập viện nhưng gia đình xin lấy thuốc về tự điều trị. Có lẽ do sự chăm sóc chưa sát sao, bệnh tình ông trở nặng. Trong phút buồn chán, ông đã tự tử…’, bác sĩ Vân nhớ lại.
* Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi
Sau sinh 3 tháng, Lệ bất ngờ không ăn uống, vệ sinh không tự chủ, từ chối giao tiếp với mọi người khiến gia đình tá hỏa.
">Bệnh trầm cảm, cái chết của đại gia Hải Phòng sau vụ vỡ nợ trăm tỷ
Đến 14/9, đơn vị đã tiêm miễn phí cho gần 400 người. Đa số có vết thương hở do vật nhọn, mảnh kín, tôn... gây ra trong quá trình cứu hộ, di chuyển, dọn dẹp sau bão, lũ. Nhiều vết thương nhiễm bẩn, tiếp xúc với bùn, đất, nước thải, nguy cơ nhiễm khuẩn uốn ván cao.
Bên cạnh đó, VNVC còn ưu đãi giá các vaccine quan trọng khác như mũi ngừa tả, thương hàn. Đồng thời, đơn vị hỗ trợ nhiều nhu yếu phẩm, hàng nghìn túi thuốc gia đình tại các tỉnh bị ảnh hưởng nặng sau bão Yagi, gồm: Thái Bình, Thái Nguyên, Cao Bằng, Yên Bái, Sơn La.
Tham gia đoàn cứu hộ tại phường Quang Vinh, TP Thái Nguyên, Lê Anh Công, 19 tuổi, phải vượt qua những khu vực ngập sâu đến ba mét. Hôm 10/9, Công leo trèo trên mái nhà để tiếp cận người dân mắc kẹt, giẫm phải đinh nhọn. Đồng đội sơ cứu sau đó đưa anh tới VNVC Thái Nguyên, được chủng ngừa một mũi vaccine và dùng huyết thanh uốn ván.
Anh Hà Phúc Minh Hoàng, Đội An ninh Công An TP Tuyên Quang, bị mảnh sành cứa vào chân khi anh đang giúp người dân dọn dẹp khu vực tổ dân phố Hồng Phong phường Hưng Thành, TP Tuyên Quang. Anh Hoàng được chỉ định tiêm vaccine uốn ván đơn và huyết thanh.
Người dân, chiến sĩ vùng lũ được miễn phí tiêm vaccine uốn ván
Nhận định, soi kèo SLNA vs Công an Hà Nội, 18h00 ngày 1/3: Khách hoan ca
Clip "bỏ nhẫn trong giày" cầu hôn của cặp đôi Hà thành:
2 chàng điển trai cầu hôn giữa phố Hà thành
Tôi năm nay 32 tuổi. Tôi mới trở về Việt Nam sau 5 năm đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc. Vợ chưa cưới của tôi là cô gái làng bên. Chúng tôi quen nhau trên Facebook từ hơn một năm về trước.
Khi trở về Việt Nam, tôi thường xuyên đến nhà em gặp gỡ. Chúng tôi chuyện trò vui vẻ và rất hợp ý nhau. Em là giáo viên dạy cấp 2, năm nay cũng tròn 25 tuổi.
Sau 4 tháng tìm hiểu trực tiếp, thấy hoàn cảnh gia đình hai bên giống nhau, tính cách em vui vẻ, thoải mái, công việc của em lại ổn định, tôi đã hỏi cưới em làm vợ.
Ban đầu em đồng ý và chúng tôi bàn đến chuyện cưới xin. Em bảo, nghề của em là một nghề danh giá. Ở xã, ít người có nghề nghiệp đoàng hoàng như em. Vì thế, em sẽ không theo không tôi về làm dâu. Em muốn đám cưới hỏi của chúng tôi phải hoành tráng. Phong bì xin cưới cao gấp đôi, gấp ba các đám bình thường khác.
Em cũng yêu cầu phải chụp ảnh gói đắt tiền và đi trăng mật ở tận Nha Trang. Tôi đồng ý vì những cái đó, tôi có thể lo cho em được. Tôi báo với gia đình và chọn ngày để bố mẹ tôi đến nhà em xin cưới.
Gần đến ngày bố mẹ tôi đến nhà em, em hỏi tôi chuyện trao quà cưới. Em tò mò muốn biết bố mẹ tôi sẽ trao cho em bao nhiêu vàng? Tôi thật thà nhẩm tính và nói với em, vàng cưới sẽ có khoảng 1 cây.
Mẹ tôi sẽ trao cho em chiếc dây chuyền 5 chỉ, em gái tôi sẽ trao cho em chiếc vòng tay 2 chỉ. Hai cô của tôi sẽ trao cho em 2 chiếc nhẫn. Đó là vàng do tôi mua để chuẩn bị cưới vợ. Tuy nhiên, để làm đẹp mặt gia đình, tôi đưa cho bố mẹ, em gái và các cô trao cho cô dâu.
Tôi nghĩ, chuyện trao quà cưới chỉ là hình thức và một cây vàng ở quê tôi cũng đã là nhiều, vậy mà em giãy nảy phản đối. Em bảo, như vậy là quá ít và em không đồng ý với số vàng cưới đó.
![]() |
Ảnh: Eskipaper |
Tôi giải thích với em, đó chỉ là hình thức, trao vàng ít hay nhiều không quan trọng nhưng em không nghe. Em sừng cồ với tôi rồi giận dỗi bỏ về khi chúng tôi đang ngồi café bàn đám cưới.
Hôm sau, tôi cố tình điện thoại cho em, nói em bỏ bớt lối sống ảo thiên về hình thức đó đi nhưng em hét vào tai tôi: “Nếu không có 5 cây vàng đeo vào cổ thì đừng mơ cưới tôi”. Sau đó, em ngắt máy và không chấp nhận cuộc gọi nào khác của tôi.
Tôi nghĩ em trẻ con nên cũng cố làm lành và phân tích cho em. Tuy nhiên, càng nói, tôi càng thấy em khăng khăng làm theo ý mình. Có vẻ như em rất coi trọng việc đó. Em nói, đó là quà cưới, là cái để em giữ gìn phòng thân sau này. Vì thế, em không chấp nhận việc quà cưới quá ít như vậy.
Em nói như thế chứng tỏ, suy nghĩ của em không hề trẻ con chút nào. Đó là một sự tính toán. Vì thế, tự nhiên tôi thấy chán.
Nói thật, sau 5 năm đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc, số tiền tôi kiếm được và dành dụm có thể mua cho em nhiều hơn 5 cây vàng. Thế nhưng, tôi không muốn làm chuyện đó. Tôi không muốn khoa trương và làm người đặc biệt giữa làng quê này.
Tôi cũng chỉ muốn lấy một người vợ giản dị và quan trọng là cô ấy muốn làm vợ tôi chứ không phải lấy tôi vì tiền bạc. Vì thế, tôi đã hủy cuộc gặp gỡ người lớn giữa hai gia đình.
Tuy nhiên, hai hôm nay, cô ấy lại chủ động liên lạc với tôi. Cô ấy muốn đám cưới diễn ra và chỉ cần nhà tôi trao hai cây vàng.
Tôi thấy rất suy nghĩ. Tình cảm tôi dành cho em vẫn còn, nhưng lấy một người như em liệu có tốt? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.