Những cặp tiền vệ trung tâm ăn ý nhất Việt Nam: Xuân Trường
Hoàng Ngọc - 13/04/2020 16:20 Việt Nam kết quả tỷ số bóng đá hôm naykết quả tỷ số bóng đá hôm nay、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Jeddah vs Al Bukayriyah, 22h40 ngày 15/1: Chủ nhà hụt hơi
2025-01-19 02:54
-
Người phụ nữ để lại gia sản 7,5 triệu USD cho hàng xóm
2025-01-19 02:45
-
Hezbollah tuyên bố 'chiến thắng' Israel
2025-01-19 02:24
-
“Có lẽ qua Tết em dọn ra phòng trọ chị ơi…” - Em dâu tôi nói với giọng thật buồn. Tôi nhìn em mà thấy ái ngại.
Chuyện là... Sáng nay, hai chị em tôi mới có dịp rảnh rang. Người nghỉ làm, kẻ nghỉ dạy. Tụi nhỏ thì được ông bà cho đi chơi. Thế là em dâu tôi rủ tôi đi lòng vòng mua sắm. Rồi hai chị em chọn một quán cafe để ngồi tỉ tê tâm sự.
Nhìn cô em dâu luôn vui vẻ đang ngồi buồn bã trước mặt, tôi nén tiếng thở dài, hỏi thăm: “Nhà mình rộng thênh thang mà sao em không ở. Ra ở phòng trọ chi cho khổ?”.
Nghe tôi hỏi em rưng rưng. Em cũng không muốn ra ở phòng trọ vì con thì nhỏ. Chồng lại đi công tác xa nhà luôn. Nhưng ở trong nhà em thấy mệt mỏi, áp lực quá.
Rồi em bắt đầu kể cho tôi nghe về em. Năm mười bảy tuổi, em theo chị vào Sài Gòn làm công nhân. Giữa phố thị, em quen một anh chàng có vẻ ngoài trắng trẻo đẹp trai nên trái tim mười bảy rung động. Kết quả là em mang thai. Cả nhà trai và nhà gái đều tính chuyện cưới xin. Đám cưới chóng vánh diễn ra trước khi cái bụng em lớn làm người ta bàn tán.
Cứ ngỡ hạnh phúc sẽ mỉn cười với em. Nhưng ngờ đâu. Chồng em suốt ngày rượu chè bê tha. Cứ hễ về nhà là la mắng, đánh đập. Em vừa phải vất vả nuôi đứa con còn đỏ hỏn vừa cố làn thêm để trang trải cho gia đình. Nhưng những trận đòn cứ giáng xuống khiến em mệt mỏi, đau đớn. Thế là em quyết định ra toà li dị rồi ôm con về ngoại.
Từ đó em cũng khép mình. Ít trò chuyện. Ít cười đùa. Ngày này qua tháng nọ chỉ cố gắng kiếm tiền nuôi con.
Rồi em gặp em chồng tôi. Bằng sự cảm thông, sẻ chia cùng tính thật thà, không nhậu nhẹt em trai tôi đã khiến em mở lòng một lần nữa.
Cứ ngỡ lần này hạnh phúc đã thật sự đến với em thì em lại đau đớn, mệt mỏi vì những câu nói như xát muối vào lòng của mẹ chồng tôi.
Con em đau. Mẹ đay nghiến: “Nuôi một đứa con, qua một đời chồng rồi mà chăm thằng nhỏ cũng không xong. Chẳng được tích sự gì”. Em nghe mẹ nói vừa ôm con vừa lặng lẽ khóc.
Hôm khác, hai vợ chồng em lời qua tiếng lại trong phòng. Mẹ đi ngang nói trổng: “To miệng nhỉ? Đúng là qua một đời chồng thì sợ chi ai”. Em sững người và đau.
Cứ thế, những ngày tháng sống chung trôi qua mệt mỏi, nặng nề. Cứ hễ em làm việc gì chưa vừa ý mẹ là mẹ lại đay nghiến, lại đem quá khứ của em ra chỉ trích.
Em cũng cố chịu cho qua. Đêm chỉ biết khóc một mình. Nhưng cách đây mấy hôm, mẹ hỏi mượn em tiền. Nghe em nói vợ chồng em không có đủ, mẹ nói như tát vào mặt: “Định cất riêng để lỡ li dị mà theo thằng khác à?”. Em khóc. Lần đầu tiên sau mấy năm về làm dâu em cãi lại mẹ. Từ hôm ấy, hai mẹ con ở chung nhà mà chẳng nói tiếng nào. Không khí ngột ngạt, bức bối.
Thế nên em định ra Tết sẽ ra ở trọ. Dù biết chồng em sẽ khó chịu.
Tôi nghe em nói mà xót xa. Thương em và thương cả những phận đàn bà qua một lần đổ vỡ. Vết thương cứ ngỡ đã liền lại có lúc nhức nhối. Thật đau.
Mẹ 'mang đất' đi mai mối, tìm chồng cho con, cô gái dở khóc dở cười
Nếu mẹ cứ tiếp tục mai mối cho tôi theo kiểu quảng cáo bán hàng kèm khuyến mãi thế này, chắc tôi sẽ còn ế dài dài.
" width="175" height="115" alt="Thương phận đàn bà qua một lần đổ vỡ!" />Thương phận đàn bà qua một lần đổ vỡ!
2025-01-19 00:45
Người mẹ van xin bác sĩ cứu con. Cuối cùng Lu Hong được cứu sống nhưng bị di chứng nặng nề - rối loạn thần kinh chỉ huy tiểu não.
Ở tuổi chập chững biết đi, Lu Hong liên tục bị vấp ngã. Đến nay, tuy đã 41 tuổi anh vẫn chưa thể nói lưu loát, đi đứng cũng không vững.
Lu Hong năm nay 41 tuổi. |
Tuổi niên thiếu đến với anh vô cùng tàn nhẫn. Anh thường bị bạn bè chế giễu là "ngu ngốc" và không ai muốn chơi cùng.
Để được nhận học, Lu Hong phải nỗ lực gấp nhiều lần người bình thường. Nhưng sau khi ra trường, hơn 50 bạn học ở lớp được nhận vào các đơn vị công tác, chỉ riêng anh bị từ chối.
Một lãnh đạo đơn vị còn nói trước mặt mẹ của Lu: "Hãy nhìn con trai của bạn, nó có thể làm gì? Tôi nuôi một con chó còn tốt hơn là nuôi nó".
Lời nói của người lãnh đạo như một nhát dao, cứa sâu vào trái tim của Lu Hong.
Hôm đó, ngoài trời nóng như thiêu như đốt nhưng trái tim Lu Hong như bị đóng băng, toàn thân anh lạnh run.
Một thời gian sau, Lu Hong mới lấy lại tinh thần. “Mọi người cứ gọi tôi là đồ ngốc, là đồ phế thải, tôi buồn lắm nhưng tôi vẫn tin tưởng vào bản thân mình. Không ai có thể lựa chọn sự ra đời của mình, nhưng kẻ mạnh có thể lựa chọn cuộc sống của chính mình”, Lu trải lòng.
Do không xin được việc làm, Lu Hong bắt đầu con đường "khởi nghiệp" của riêng mình. Anh học hỏi và làm nhiều nghề khác nhau như: Sửa xe đạp, gõ sắt tây, mở cửa hàng quần áo ven đường …
Năm 2005, cha anh ốm nặng nằm điều trị tại bệnh viện Tô Châu, mẹ anh phải ở cạnh để chăm sóc cho ông. Gánh nặng gia đình bỗng chốc đổ lên vai người con trai vô dụng trong mắt người khác này.
Bà Lu vẫn nhớ, lúc bà cần tiền thuốc men gấp cho chồng, con trai đã nói với bà qua điện thoại: "Mẹ ơi, con có tiền".
Sau đó, Lu Hong từ quê chạy đến bệnh viện và nhét vào tay mẹ một mớ tiền lẻ, bà đã rơm rớm nước mắt. Hóa ra đứa con khiến hai vợ chồng lo lắng suốt những năm qua đang lớn dần lên.
Trước khi chết, bố của Lu Hong nắm lấy tay con trai và nói: “Bố đi rồi, bố không giúp được gì cho con nữa, bố tin con sẽ tự nuôi được bản thân”.
Bức ảnh chụp cùng bố mẹ của Lu Hong ngày còn nhỏ. |
Lời thỉnh cầu lúc hấp hối của bố khiến Lu Hong quyết tâm làm việc chăm chỉ và chăm sóc mẹ thật tốt.
Để kiếm nhiều tiền hơn, Lu Hong đã thử mọi cách và chịu đựng mọi thứ. Bất cứ khi nào anh nhìn thấy một nghề nghiệp có tiềm năng phát triển, anh lại cố gắng hết sức để vừa học vừa làm.
Tuy nhiên, sự thay đổi lớn nhất bắt nguồn từ một chiếc máy tính cũ có giá 300 tệ (khoảng hơn 1 triệu đồng) do mẹ anh mua cho. Qua Internet, Lu Hong quen một người làm về lĩnh vực camera.
Từ đây, anh quyết định học về sản xuất hình ảnh và video. Anh miệt mài đến mức mất kiểm soát về thời gian, thường xuyên mất ngủ và hay bị vợ than phiền (vợ của Lu Hong hơn anh 5 tuổi và là một người phụ nữ thật thà, tốt bụng). Tuy nhiên, anh luôn tin rằng những điều này là hữu ích.
Một lần, Lu Hong đi dự đám cưới của người em họ. Tại đám cưới, anh đã sử dụng các kỹ thuật xử lý hình ảnh mà mình học được để làm một bộ album điện tử cho em rồi phát chúng trong đám cưới.
Người quay phim của công ty tổ chức đám cưới đã khá ngạc nhiên khi nhìn thấy bộ album.
Rõ ràng, trong thời đại mà máy tính chưa được phổ biến đến hàng triệu hộ gia đình, việc một “bậc thầy” máy tính tật nguyền như vậy xuất hiện ở một thị trấn nhỏ đã là một điều kỳ diệu.
Để thử thách tài năng của Lu Hong, người quay phim yêu cầu Lu Hong và ê-kíp đứng sau cùng quay video đám cưới.
Lúc đó Lu Hong không quen với việc biên tập video nhưng sự nghi ngờ của người khác khiến lòng anh như lửa đốt. Hai ngày sau, Lu Hong hoàn thành bài kiểm tra của mình.
Sau cuộc thử thách đó, Lu Hong không nói ai thắng. Nhưng dường như cánh cửa ra thế giới từng bị hàn chặt bây giờ đã phải mở ra một kẽ hở cho Lu Hong.
Từ tay người quay phim, anh đã nhận được phí sản xuất là 200 tệ. Sau đó, bản thân anh đã hợp tác với hơn chục nhiếp ảnh gia và phát triển việc chỉnh sửa video đám cưới, tạo album điện tử… ở một số quận, huyện xung quanh.
Ở tuổi 41, Lu Hong đã là một ông chủ giàu có. |
Một ngày tình cờ, một người đàn ông lớn tuổi tìm gặp Lu Hong, ông muốn làm một cuốn album ảnh điện tử cho vợ mình như một món quà cưới.
Thấy cụ già ăn mặc giản dị, chống nạng, run rẩy tìm đến cửa hàng của mình, Lu Hong ngỏ ý muốn cung cấp dịch vụ miễn phí cho cụ. Ông cụ nhiều lần nói mình giàu có nhưng vì Lu Hong quá nhiệt tình và tốt bụng nên ông cụ đã nở nụ cười đồng ý nhận sự giúp đỡ của Lu Hong.
Ít ngày sau, một người đàn ông trung niên lái xe sang đến nhà Lu Hong và bốc hàng đống đồ dùng cần thiết xuống xe, đặt vào nhà Lu Hong.
Thì ra người đàn ông trung niên này chính là con của ông cụ được Lu Hong giúp đỡ ngày hôm trước. Thân phận thật của ông cụ là giáo sư dạy môn nhiếp ảnh ở một trường đại học.
Sau đó, Lu Hong và ông cụ đã trở thành bạn bè của nhau. Với sự giúp đỡ của người bạn lớn tuổi, Lu Hong không chỉ hiểu sâu hơn về nhiếp ảnh mà còn mở một studio ảnh chuyên nghiệp - năm đó Lu Hong 28 tuổi.
Từ đây, cuộc sống của Lu Hong bắt đầu bước sang một trang mới, để lại những cặp mắt coi thường anh ở phía sau.
Công việc kinh doanh của studio ảnh ngày càng tốt hơn, bắt kịp sự phát triển mạnh mẽ của thương mại điện tử, Lu Hong còn mở một shop online chịu trách nhiệm sản xuất album ảnh điện tử.
Năm 2015, Lu Hong từng bước mở rộng xưởng sản xuất đồng thời mở xưởng gia công sản phẩm giấy chuyên sản xuất album ảnh và các sản phẩm ngoại vi.
Không chỉ đơn hàng nhiều vô kể, sản phẩm của Lu Hong còn được tiêu thụ trong và ngoài nước, doanh thu vượt mức 10 triệu tệ (khoảng 35 tỷ đồng).
Bây giờ ở tuổi 41, Lu Hong đã là một ông chủ giàu có. Xưởng sản xuất của Lu Hong không chỉ giúp nhiều nhân viên nuôi sống cả gia đình mà còn giúp hơn 50 người tàn tật thoát nghèo.
Nữ trưởng phòng khởi nghiệp từ bài thuốc bí mật của người Ê Đê
Bị hấp dẫn bởi các bí quyết gia truyền của người Ê Đê, nhóm chị Yến đã thành lập xưởng sản xuất trà thảo mộc. Doanh thu có được, họ dùng để đầu tư lại cho cộng đồng.
" alt="'Chàng ngốc' từng bị xa lánh, giờ là đại gia nhiều người kính nể" width="90" height="59"/>'Chàng ngốc' từng bị xa lánh, giờ là đại gia nhiều người kính nể
- Nhận định, soi kèo Barcelona vs Betis, 3h00 ngày 16/1: Đang đà hưng phấn
- Nỗi lo không thưởng Tết
- Đoạn văn sau có bao nhiêu lỗi chính tả?
- Xe điện cũ sẽ tràn ngập thị trường Mỹ trong hai năm tới
- Nhận định, soi kèo Dundee FC vs Celtic, 03h00 ngày 15/1: Tí hon đấu khổng lồ
- Có con sau 11 năm điều trị hiếm muộn
- Đánh đổi 10 năm tuổi trẻ làm con nợ để thoát cảnh thuê nhà Sài Gòn
- 'Chói mắt' trước những món ăn dát vàng vô cùng sang trọng và tinh tế
- Nhận định, soi kèo Borneo FC vs Semen Padang, 19h00 ngày 14/1: Tin vào cửa trên