Bé Cún đánh một loạt thông tin tìm hiểu về dấu hiệu khi mang thai, cách xử lý lúc dính bầu... (Ảnh minh họa: Deposit).
Chính vì lẽ đó, tôi lâm vào tình trạng vô cùng đau đớn khi anh ấy nói với tôi: "Chúng ta đã thống nhất rồi, không ràng buộc, không kết hôn". Rốt cuộc tôi trở thành mẹ đơn thân khi đã đến tuổi trưởng thành. Mẹ tôi buồn nhưng tôi không hối tiếc vì đây là lựa chọn của tôi. Phải thừa nhận cuộc sống làm mẹ đơn thân thật sự không đơn giản, có những khó khăn vất vả mà trước đó tôi chưa từng hình dung ra.
Khi người mẹ hiền hậu của tôi qua đời, tôi nhớ mẹ và thấu hiểu đến tận cùng tình yêu thương vô bờ bến của bà. Giờ phút này tôi mới thấm thía sâu sắc những điều mẹ từng dạy tôi không một chút nào sai, khi mà tôi cũng đang tự mình tận hưởng cảm xúc làm mẹ một đứa trẻ là như thế nào.
Bé Cún của tôi từ lúc đẻ ra đã xinh đẹp, vừa mang nét lai Tây, vừa có nét thuần Việt vô cùng thu hút. Rút kinh nghiệm từ sự ương bướng của bản thân thuở mới lớn, tôi tập trung dạy dỗ Cún rất cẩn thận để mong con lớn lên có cuộc sống bình an hơn mẹ. Cún phát triển tốt, học hành giỏi giang, thông minh, ngoan ngoãn.
Tôi hoàn toàn yên tâm và tự tin vào thành công trong hành trình nuôi dạy Cún. Cho đến một ngày, tôi bắt gặp con gái hôn say đắm cậu bạn thân của nó. Tôi thất vọng, mắng mỏ, cấm đoán con. Cún mới 14 tuổi, còn quá nhỏ để biết thế nào là tình yêu thực sự. Tôi đã mường tượng ngay cảnh con chểnh mảng học hành, mải mê lao vào yêu đương.
Thú thực, tôi có nỗi lo sợ rằng tương lai của con sẽ lặp lại cuộc sống đơn thân giống như tôi bây giờ, vô cùng vất vả, dù mạnh mẽ đến đâu cũng không tránh khỏi những lúc cảm thấy đơn độc trên chặng hành trình sống một mình, nuôi con một mình mà không có ai ở bên chia sẻ.
Chỉ cần nghĩ đến điều đó, tôi đã thấy tràn ngập nỗi niềm thất bại. Càng bị tôi kiểm soát, Cún càng tỏ ra bất hợp tác. Con tránh mặt tôi, dễ cáu gắt, điều mà xưa giờ con chưa từng khiến tôi phiền lòng. Đã có lúc, tôi nghĩ mình bất lực bởi phản ứng lì lợm của con.
Cún như biến thành một người khác hẳn và tôi ở vào tình trạng không biết bản thân phải làm gì để kéo lại đứa con gái ngoan hiền của tôi trở lại như ngày trước. Có những lúc tôi cảm giác phải chấp nhận buông xuôi để mong con bớt xa cách với mình và mong manh hy vọng một ngày nào đó, khi con trưởng thành hơn, con sẽ biết nghĩ đến cảm nhận của mẹ và nhận ra sai lầm của bản thân.
Nhưng đến khi phát hiện ra những dòng tìm kiếm trên máy tính của Cún, trái tim tôi thực sự vụn vỡ. Cún đánh một loạt thông tin tìm hiểu về dấu hiệu khi mang thai, cách xử lý lúc dính bầu... Mắt tôi hoa lên, sửng sốt đến mức không muốn đứng vững và bàng hoàng nhận ra con gái tôi đã không còn nhỏ.
Con thực sự đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của tôi. Tôi buộc phải thừa nhận, mọi biện pháp răn đe, mắng mỏ của tôi thực sự đã không mang lại hiệu quả như tôi mong muốn.
Hiện giờ, tôi vô cùng bối rối để mong tìm ra cách nào đó hòng kéo con trở lại bên tôi, tiếp tục chăm chú vào học hành, vui vẻ đúng như lứa tuổi đang có. Tôi muốn con chủ động chia sẻ với tôi chuyện tình cảm riêng tư của con.
Và những tìm hiểu về giới tính kia, con có thể hỏi tôi mà không cần tự loay hoay tìm trên mạng xã hội. Tôi không biết phải làm gì lúc này đây?
Theo Dân trí
Thế nhưng, đội ngũ làm công tác phê bình văn học, nghệ thuật hiện nay có nhiều bất cập.
Thưa vắng nhà phê bình 9X
PGS.TS. Nguyễn Thế Kỷ - Chủ tịch Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương khẳng định so với các lĩnh vực nghệ thuật, đội ngũ lý luận, phê bình văn học có sự nổi trội, nhiều thế hệ cùng đồng hành. Những cây bút trưởng thành từ giai đoạn trước vẫn tiếp tục sung sức trên văn đàn như Hà Minh Đức, Phong Lê, Trần Đăng Suyền, Bùi Việt Thắng, Đinh Xuân Dũng, Ngô Thảo…
Một số nhà văn, nhà thơ cũng tích cực tham gia công tác lý luận, phê bình như Hữu Thỉnh, Vũ Quần Phương, Nguyễn Thế Kỷ, Trần Đăng Khoa… Thế hệ 7X, 8X có những gương mặt nổi trội như Cao Kim Lan, Phong Điệp, Nguyễn Hoài Nam, Đỗ Anh Vũ, Nguyễn Thanh Tâm…
Nhưng đến nay, chưa có gương mặt nào của thế hệ sinh 9X ra mắt sách về lý luận, phê bình văn học.
Một trong những bất cập và thiếu hụt then chốt có thể nhận ra, đó là chưa có cơ sở đào tạo chuyên tâm về mảng phê bình. Đội ngũ phê bình văn học hiện nay chủ yếu do tự rèn luyện, trải nghiệm mà nên.
Cả nước chỉ có một cơ sở đào tạo duy nhất, ít nhiều gắn với việc hun đúc các cây bút phê bình văn học, đó là Khoa Viết văn Báo chí (Trường Đại học Văn hóa Hà Nội). Thế nhưng, khoa này thực chất quan tâm đào tạo và phát triển cả 3 mảng: sáng tác thơ, sáng tác văn xuôi và lý luận phê bình chứ không chuyên biệt.
"Nhiều năm nay, các sinh viên đại học, viện nghiên cứu không chọn ngành lý luận phê bình văn học, nghệ thuật, thậm chí có năm không chiêu sinh được. Nghề này phải dấn thân, chịu khó nhưng không đủ sống. Sự thiếu hụt đáng báo động, bởi không thể bù đắp trong ngày một ngày hai", PGS.TS Nguyễn Thế Kỷ nêu thực trạng với VietNamNet.
PGS.TS. Đào Duy Quát - Nguyên Phó trưởng ban Thường trực Ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương bày tỏ lo ngại khi các cây bút lớn tuổi gần như không còn viết phê bình (lui về nghiên cứu) các thế hệ trẻ không đủ lực lượng, bản lĩnh để lấp đầy khoảng trống. Ngoài văn học nổi lên một số tác giả phê bình trẻ hầu như các loại hình nghệ thuật khác đều vắng bóng.
Lắm "nhà" tự phong
Bàn sâu về thực trạng này, PGS.TS Phan Trọng Thưởng - Nguyên Phó chủ tịch Thường trực Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương cho biết, nhìn vào đội ngũ lý luận, phê bình hiện nay dễ dàng nhận ra sự hoà trộn của cả 3 loại “nhà”: nhà nghiên cứu, nhà lý luận, nhà phê bình.
Điều đó dẫn đến những ngộ nhận, nhận nhầm, phong nhầm “nhà” nọ thành “nhà” kia. Đó cũng là nguyên nhân khiến đội ngũ lý luận, phê bình trở nên hỗn độn, ít mà tưởng nhiều, thiếu lại nghĩ hùng hậu.
PGS.TS Phan Trọng Thưởng khẳng định, đội ngũ nhà phê bình của nước ta khá èo uột, không xứng với lực lượng sáng tác, không đáp ứng yêu cầu của công chúng thưởng thức nghệ thuật.
"Trong bối cảnh mạng xã hội phát triển, ai cũng có thể đưa ra ý kiến. Người người có thể trở thành nhà phê bình. Thế nhưng, những nhà phê bình có phương pháp, chuyên môn, được đào tạo bài bản vẫn phải ‘đốt đuốc đi tìm’", PGS.TS Phan Trọng Thưởng nói.
Trong lĩnh vực phê bình âm nhạc, PGS.TS, nhạc sĩ Đỗ Hồng Quân thừa nhận số lượng hội viên nghiên cứu âm nhạc chỉ khoảng 100 trên hơn 1.000 hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam.
Ở lĩnh vực phê bình trên báo chí - truyền thông thì đang có hiện tượng khen chê tùy tiện, PR trá hình làm nhiễu loạn hệ giá trị tác phẩm trong công chúng. Nhiều người có chuyên môn còn ngại xuất hiện, cho ý kiến đánh giá về các hiện tượng âm nhạc.
Theo TS. Ngô Phương Lan - Phó Chủ tịch chuyên trách Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương, trong gần 20 năm trở lại đây, dường như thị trường điện ảnh càng lên thì lý luận, phê bình càng đi xuống.
Bà Lan nêu thực trạng, mỗi năm có đến 40 bộ phim truyện điện ảnh ra đời, mỗi lần phim ra rạp, nhất là phim “thương mại” đều rất tưng bừng từ rạp đến mặt báo. Song điều này không liên quan đến chất lượng phim mà chủ yếu phụ thuộc vào kinh phí nhiều hay ít của nhà sản xuất, phát hành, sự “ra tay” mạnh hay yếu của đội ngũ PR.
Cũng có những bộ phim ra đời kéo theo dư luận ồn ào, trái chiều, người khen kẻ chê, người tâng bốc, kẻ hạ bệ, chẳng biết đâu thật-giả. Điều đáng buồn nhất là chẳng mấy khi thấy ý kiến định hướng của các nhà phê bình.
Bài 2: Nhà phê bình nào trụ vững khi cơn lốc 'anh hùng bàn phím' bủa vậy?
Trong hơn một thập kỷ qua, những người đàn ông đã tự “đo” mình với tôi (khi đẩy ngực tôi về phía họ), ngưỡng mộ hoặc đôi khi tàn nhẫn chê bai chiều cao của tôi. Một số phụ nữ muốn đứng cạnh tôi trong các bức ảnh để trông họ có vẻ bé nhỏ.
Trên các ứng dụng hẹn hò, chiều cao thu hút sự chú ý nhất định của nam giới. Mới đây, trong vòng 1 tuần, tôi đã nhận được 12 tin nhắn úp mở về chiều cao của mình, từ “những cô gái cao như em là của hiếm” cho tới “chưa từng hẹn hò với ai cao như em”.
Chiều cao đã được lý tưởng hoá một cách phổ biến, đặc biệt là ở nam giới trong mọi thời đại. Nó được đánh đồng với sự nam tính, khoẻ mạnh. Đối với phụ nữ thì phức tạp hơn một chút.
“Tôi quá mệt mỏi khi bị phân loại bởi thứ mà mình hoàn toàn không thể kiểm soát”, Hallie, một thành viên trong nhóm Facebook những người phụ nữ cao đã nói với tôi như vậy. “Mỗi khi một người đàn ông nói rằng anh ấy không quan tâm đến chiều cao thì khi gặp tôi, họ đều nói: "Ồ, em thực sự cao 1,8m nhỉ".
Lydia, một thành viên khác, kể: “Mỗi lần một người đàn ông tiếp cận khi tôi đang ngồi thì khi tôi đứng lên, cao hơn anh ấy, anh ta đều tỏ ra thất vọng. Bạn trai cũ của tôi từng đề nghị tôi không đi giày cao gót khi gặp bạn bè anh ấy”.
Sự mong manh của cái “tôi” đàn ông trở nên rất rõ ràng khi họ nhìn thấy tôi có thể với được đến cái giá trên cùng.Có lẽ đó là lý do tại sao những phụ nữ cao như tôi đều công bố chiều cao của mình trên các ứng dụng hẹn hò. Phần miêu tả của tôi trên Tinder viết “Cao 1,8m. Vâng, thực sự như vậy đấy” suốt nhiều năm nay.
Katie, người cũng cao 1,8m như tôi, đã hài hước viết trong phần tiểu sử hẹn hò rằng: “Tôi cao 1,8m nên bạn có thể đi đôi giày cao nhất của mình nhé cưng” kèm theo biểu tượng cảm xúc nháy mắt. Cô thừa nhận rằng dòng lưu ý đó đã giúp cô loại bỏ được những “cậu bé” trong hình dạng của những người đàn ông.
Với tôi, tôi chỉ vui khi hẹn hò với những người không bị ảnh hưởng bởi tầm vóc của mình, hay đúng hơn là những người hoàn toàn không đề cập tới điều đó.
Đăng Dương(Theo Independent)
Miyagawa Takashi (Nhật Bản) bị cảnh sát điều tra sau khi 3 người phụ nữ lớn tuổi cùng nhau kiện người đàn ông này tội lừa tình và lừa đảo, theo Sora News.
" alt=""/>Cô gái cao 1m80 gặp rắc rối khi hẹn hò