Cho kẹo hay bị ghẹo
Trò chơi “cho kẹo hay bị ghẹo” có tên tiếng Anh là “ trick or treat” vốn là một trò chơi truyền thống trong lễ hội Halloween. Theo như trò chơi này, những em nhỏ được hóa trang thành nhiều nhân vật khác nhau và đến từng nhà gõ cửa để nói câu “cho kẹo hay bị ghẹo”.
Thường những người hàng xóm luôn tránh việc “trick” - trò đánh lừa nghịch ngợm nên họ chọn “treat” - đối xử tử tế bằng cách cho các bạn nhỏ những chiếc kẹo, hoa quả,…
Trò chơi được xuất phát từ một câu chuyện về vị thần Druids cho rằng người chết sẽ tìm đến lừa, phá hoại, gây hoang mang, lo sợ cho con người. Vì vậy, những hồn ma ăn xin vào đến nhà nào, gia chủ đều phải cung cấp thức ăn cho chúng để tránh tai họa.
![]() |
Mỗi em nhỏ với một chiếc giỏ cầm trên tay đều cùng nhau tham gia trò “cho kẹo hay bị ghẹo” |
Đớp táo
“Đớp táo” là trò chơi có bắt nguồn từ một thuyết về người Celtic bị người La Mã đánh chiếm. Nhiều phong tục được du nhập vào đất Celtic, trong đó có lễ hội thờ nữ thần mùa màng Ponoma.
Vị thần này thường “trú ẩn” trong các giỏ trái cây và đặc biệt là quả táo – một thứ quả linh thiêng dùng để thờ cúng thần linh. Vì vậy, nhiều trò chơi có liên quan đến loại quả này luôn được xuất hiện trong lễ hội Samhain cũng là nguyên nhân ra đời của trò chơi “đớp táo”.
Thực chất đây không hẳn là một trò chơi mà là một nghi lễ lấy may. Đối với những người tham gia, người nào càng lấy được nhiều táo, người đó càng gặp nhiều may mắn trong năm tới. Trò chơi đã xuất hiện cách đây khá lâu tuy nhiên khi mỗi mùa Halloween đến vẫn nhận được rất nhiều sự yêu thích từ các bạn nhỏ và thường được các bậc phụ huynh tổ chức trong gia đình.
Săn bí ngô
“Săn bí ngô” là một trò chơi hết sức vui nhộn, phù hợp với các em nhỏ trong mùa Halloween năm nay. Mỗi người chơi sẽ được trang bị một chiếc túi hoặc chiếc xe đẩy để săn những quả bí ngô giấu trong vườn, người nào tìm được nhiều quả bí ngô nhất sẽ là người chiến thắng. Trò chơi không chỉ được các ông bố bà mẹ tổ chức trong gia đình mà tại nhiều nơi, nó còn được mở rộng để trở thành những cuộc thi dành cho trẻ em tham gia.
![]() |
Cuộc thi “săn bí ngô” được tổ chức dành cho các gia đình tại Westlake (bang Ohio,Mỹ) |
Tiêu diệt bí ngô
Trò “tiêu diệt bí ngô” là một trò chơi mới xuất hiện trong vài năm gần đây và dành riêng cho trẻ nhỏ. Với trò chơi này, các bậc phụ huynh chỉ cần chuẩn bị một tấm bảng đen đã vẽ sẵn hình quả bí ngô.
Sau đó, từng em nhỏ trong gia đình được thử sức ném một miếng bọt biển ẩm nước vào bảng làm sao để quả bí ngô dần dần được xóa hết. Để tăng sự hấp dẫn trong trò chơi, mỗi em nhỏ tham gia đều sẽ phải dùng vải hoặc mặt nạ bịt mắt trước khi ném miếng bọt biển.
“Tiêu diệt bí ngô” là một trò chơi hiện đang rất được rất nhiều trẻ em tại các nước phương Tây ưa chuộng. Với trò chơi này, các em có thể chơi cùng những người bạn của mình hoặc ngay cả những người lớn tuổi trong gia đình.
Ma bowling
Trò chơi “ma bowling” hiện đang rất thịnh hành tại nhiều quốc gia trong dịp Halloween. Chỉ bằng những vật dụng đơn giản như vài chiếc bóng bowling hoặc những cuộn khăn giấy xếp lên nhau, các bậc cha mẹ đã có thể cùng con dễ dàng tạo ra trò chơi này. Sau đó, các bé được sử dụng một vật tròn, nhỏ như trái bóng cầm tay, ném liên tiếp sao cho những “hồn ma bowling” đổ hết xuống sàn.
Để thêm phần bắt mắt, trước khi chơi trò chơi hãy cùng trẻ trang trí cho từng “nhân vật” khăn giấy và bóng bowling, điều này thực sự giúp ích trong việc vận dụng tư duy sáng tạo của trẻ.
![]() |
Một cách trang trí dễ thương trong trò chơi “ma bowling” |
Ngọc Vân
" alt=""/>Lễ hội Halloween 2016Thực ra không phải tôi không có ý định kết hôn. Tôi cũng đã trải qua mấy mối tình, nhưng người thì tôi bỏ, người thì bỏ tôi, có những người đã bàn đến chuyện đám cưới, nhưng không hiểu sao rồi từng mối tình cứ bỏ tôi đi không hẹn ngày tái ngộ. Tôi cũng không hiểu vì sao, chỉ có thể tin rằng là duyên chưa tới.
Thuở đang tuổi đẹp nhất đời người tôi cũng mơ mộng lãng mạn lắm, nhưng rồi cùng với nỗi mất mát và thời gian qua đi, tôi cảm thấy không còn quá quan trọng tới việc lấy chồng. Tôi chăm chỉ làm việc kiếm tiền để có thể đến nơi mình muốn và làm những việc mình thích. Và tôi đã quen với tư tưởng: Phụ nữ độc thân thì có gì là không tốt? Nhưng bố mẹ tôi thì như đang ngồi trên đống lửa, nhất là mẹ tôi. Bà đi chùa cầu duyên, cắt tiền duyên cho tôi. Bà nhờ anh em, họ hàng mai mối. Những tối thứ bảy thấy tôi nằm ở nhà xem ti vi bà lại đi ra đi vào thở dài thườn thượt. Vậy nên nhiều hôm tôi đành chạy ra quán cà phê ngồi một mình, tới khuya mới mò về nhà.
![]() |
Ảnh minh họa |
Tôi hiểu những nỗi lo lắng của bố mẹ tôi. Nhà có 4 đứa con, những đứa nhỏ đã lấy vợ lấy chồng có con có cái cả, chỉ còn cô chị cả đã băm lên băm xuống mấy nhát rồi vẫn còn ung dung tự tại thế này, không lo sao được. Sợ nhất là mỗi khi anh em họ hàng có đám, hễ xuất hiện cái là mọi người xúm vào hỏi chuyện chồng con đã xúc tiến đến đâu, bao giờ thì cho mọi người ăn cỗ, rồi nói chuyện chị nhà kia kén mãi cuối cùng lấy anh góa vợ, kể chuyện cô kia lấy chồng muộn nên sinh con đẻ cái vất vả khó khăn. Xong rồi mọi người khuyên tôi: Con gái có thì, không lo kiếm tấm chồng, quay đi quay lại tuổi già đã ầm ập đến. Tôi tự nghĩ: lấy chồng cho mình, sao mình không lo mà mọi người lo đến vậy?
Mỗi lần tụ tập bạn bè, chỉ nghe chúng nó tiếc nuối thời con gái vàng son, rồi thi nhau ca thán chuyện chồng ham chơi, vô tâm, chuyện mẹ chồng khắt khe xét nét, con cái còi cọc, biếng ăn, lì lợm. Tuyệt đối chẳng thấy đứa nào bảo lấy chồng sướng lắm. Ấy vậy mà kêu chán chúng nó lại quay sang tôi hỏi: Mày định như thế đến bao giờ, hay là để tao mai mối ông anh họ, anh đồng nghiệp, chú hàng xóm…Tôi trả lời:
- Tao không dám lấy chồng là vì suốt ngày nghe chúng mày đầu độc đấy. Giả sử chúng mày bảo lấy chồng sung sướng lắm, vui lắm thì tao còn ham.
- Ơ, thì cũng có cái sướng cái khổ.
Tôi chẳng biết sướng được bao nhiêu nhưng khổ thì đã tường tận lắm. Điển hình như mẹ tôi đấy: mẹ lấy chồng từ năm 20 tuổi, lần lượt sinh 4 đứa con, chăm bẵm nuôi nấng mấy chục năm trời, rồi lo công việc, rồi lo chuyện dựng vợ gả chồng, rồi lại lo trông cháu cho con…năm qua năm, tháng qua tháng chỉ toàn lo toan và bận rộn. Cả đời mẹ chỉ biết chăm chồng chăm con, không biết du lịch là gì, nghỉ ngơi là cái gì. Mẹ bảo mấy chị em tôi: Là đàn bà, muốn êm cửa êm nhà phải biết nhẫn nhịn, hi sinh, khéo léo. Chứ làm đàn bà mà để chồng theo gái, để con cái hư hỏng là thất bại thảm hại rồi. Và mẹ suốt đời như thế, hi sinh hết thảy, quên rằng mình cũng cần được thảnh thơi, được đòi hỏi.
Tôi hiểu sự lo lắng của mẹ, làm mẹ mà không lo lắng cho con cái thì còn lo cho ai. Mẹ mong mỏi ngày tôi mặc áo cô dâu, mẹ không muốn ra đường người ta lại nhớ nhà mình có một cô con gái đang ế sưng ế sỉa. Tôi bảo mẹ: nếu muốn con lấy chồng thì con lấy đại đi một ông cho mẹ vừa lòng, lấy về không hợp thì lại chia tay có được không? Mẹ nhìn tôi, mắt rơm rớm bỏ ra ngoài.
Thực ra nói không để tâm cũng không đúng lắm. Thấy cha mẹ già suốt ngày lo lắng cho mình cũng thương. Thấy em út mỗi cuối tuần đưa con về nhà chơi, chúng đùa nghịch cười nói rộn ràng cũng vui đáo để, lại mơ màng nghĩ nếu mình có con, nó sẽ như thế nào, là con trai hay con gái? Những buổi họp mặt, tụ tập cơ quan, bạn bè quanh đi quẩn lại không thoát khỏi chuyện gia đình con cái, thành ra mình chẳng biết nói cái gì, thấy cũng hơi chạnh lòng một chút. Đã có lúc tôi tự nghiêm túc kiểm điểm bản thân mình: Học hành tử tế, công việc đàng hoàng, hình thức ổn, không điêu ngoa chát chúa, không giả dối lọc lừa, cớ sao tình duyên cứ long đong lận đận mãi thế?
Hôm kia thấy ông em rể dắt một “chàng” đến: Chàng đã trạc tứ tuần, nghe giới thiệu mọi thứ đều ổn, chỉ duy nhất có một vấn đề “đã li hôn và đang nuôi cô con gái nhỏ”. Hình như là cậu em rể đã “thông qua” bố mẹ tôi trước, thấy ông bà đón tiếp niềm nở lắm. Nó rỉ tai tôi: “Em đảm bảo với chị, anh này duyệt được, li hôn là vợ ổng ngoại tình thôi chứ không phải do ổng đâu. Với lại chuyện đó có quan trọng gì, quan trọng là về sống với nhau ok là được”. Khốn khổ thân tôi, làm sao mà đến thằng em rể cũng phải lo lắng sốt sắng thế này???
Quan điểm của tôi, lấy chồng không yêu mà chỉ để có chồng thì tốt nhất không nên lấy. Nhưng mẹ tôi nói: “Vợ chồng quan trọng nhất là hiểu và tôn trọng nhau, khối người yêu sống yêu chết, lấy về rồi cũng bỏ nhau đấy sao.” Tôi đã tự bảo mình rằng dù ai nói ngả nói nghiêng cũng kệ, nhưng giờ thấy mọi người sốt sắng bỗng thấy lung lay. Có lẽ tôi đã ích kỉ quá khi chỉ nghĩ đến bản thân mình, nhưng lấy chồng như thế này thật sự có nên không? Các anh, các chị đã có gia đình cho tôi vài lời khuyên đi ạ.
(Theo Dân Trí)
" alt=""/>Lấy chồng chỉ để có chồng?TIN BÀI KHÁC