您现在的位置是:Công nghệ >>正文
Soi kèo phạt góc Yokohama Marinos vs Shanghai Port, 17h00 ngày 11/3
Công nghệ8人已围观
简介 Hồng Quân - 10/03/2025 21:00 Kèo phạt góc ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Cebrayil vs Difai Agsu FK, 16h00 ngày 13/3: Trả nợ lượt đi
Công nghệHồng Quân - 12/03/2025 19:54 Nhận định bóng đ ...
阅读更多Game 16+ Chiến Binh Định Mệnh sẽ ra mắt tại VN vào tháng 6
Công nghệ...
阅读更多Xbox Live bị bé 5 tuổi hack dễ dàng
Công nghệTrả lời hãng tin địa phương KGTV, Kristoffer cho biết ban đầu cậu bé rất vui mừng trước phát hiện của mình song ngay lập tức lo lắng Xbox của bố có thẻ bị ăn trộm mất. Mặt khác, Robert Davies, bố của cậu, lại cảm thấy thật “tuyệt vời” và “thú vị” khi một đứa trẻ 5 tuổi tìm ra được lỗ hổng của một trong những hệ thống chơi game nổi tiếng nhất và được nhắc đến nhiều nhất thế giới.
">...
阅读更多
热门文章
- Kèo vàng bóng đá Inter Milan vs Feyenoord, 03h00 ngày 12/3: Tin vào Nerazzurri
- Samsung S5 giá thành chỉ … 4,4 triệu đồng?
- BlackBerry xác nhận giá Z10 tại Việt Nam chỉ còn 4,5 triệu đồng
- Sắp có HTC One 2014 vỏ nhựa, giá rẻ
- Soi kèo góc Atletico Madrid vs Real Madrid, 3h00 ngày 13/3
- Truyện Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ
最新文章
-
Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs PSG, 3h00 ngày 12/3
-
Trang phục Syndra Thủy Tộc Atlantis
Trang phục Lissandra Kiếm Hậu
Trang phục Braum Đồ Long
Trang phục Pantheon Đồ Long
Trang phục Rengar Thợ Săn Bóng Đêm
Theo Gamethu
" alt="Những trang phục sẽ ra mắt trong Liên Minh Huyền Thoại tháng 5">Những trang phục sẽ ra mắt trong Liên Minh Huyền Thoại tháng 5
-
"..." Lăng Tâm Như nhìn Âu Dương Quốc Vĩ một cái, cũng không nói gì. Đúng nha, điều này sao có thể nói đây, có lẽ, bí mật này nằm ở trong lòng của mình có thể đối với mọi người tốt hơn.
"Nếu nàng cảm giác khó nói ra, vậy thì đừng nói. Nói thật, ngày đó ta rất cảm kích nàng đã cứu ta, nếu không có nàng, ta không biết bây giờ sẽ như thế nào rồi." Âu Dương Quốc Vĩ thấy nàng muốn nói nhưng lại thôi, biết rằng trong lòng nàng có khó khăn, cho nên đã chuyển đề tài.
"Thiếp…" Lăng Tâm Như rất cảm động, chỉ chút nữa đã thổ lộ hết mọi chuyện.
"Được rồi, nàng không cần phải bối rối nữa, trong lòng mỗi người đều có một vài bí mật mà, chúng ta cũng không nên nói tới nó chi." Âu Dương Quốc Vĩ không muốn làm khó nàng, nếu nàng muốn nói thì sẽ tự nói ra, nếu nàng không muốn thì chưa chắc đó là chuyện tốt.
Yên tĩnh. Thời gian cứ trôi qua.....
"Vĩ ca, chàng thật tốt." Lăng Tâm Như cảm nhận được loại hơi thở có hấp dẫn trí mạng đối với nữ nhân, rồi từ từ nhích người gần Âu Dương Quốc Vĩ hơn. Bất tri bất giác, xưng hô đã thay đổi, chỉ là lúc này hai người không có chú ý mà thôi.
Âu Dương Quốc Vĩ nhìn nàng chăm chú. Dưới ánh trăng, hết thảy đều mông lung như vậy. Khuôn mặt như đẹp đẽ của Lăng Tâm Như, thân hình thướt tha, càng lộ vẻ kinh diễm mê người. Hắn rất tự nhiên giơ cánh tay tráng kiện lên, kéo nàng dực vào trong lòng ngực.
Lăng Tâm Như cảm nhận được sự ấm áp của thân hình một nam nhân, ôm lấy chính mình. Theo ý thức, nàng muốn rời khỏi, nhưng thây thể lại đối với sự ấm áp này có một loại cảm giác thật sâu không muốn tách ra. Không thể làm gì khác hơn đè nén trái tim đang đập mạnh như muốn nhảy ra ngoài, nàng để Âu Dương Quốc Vĩ ôm. Dưới ánh trăng, khuôn mặt ửng đỏ của nàng không thể nhìn rõ được, nhưng cảm giác nóng cháy trên mặt trong lòng của nàng rất rõ ràng.
"Tâm Như, nàng thật sự muốn ở cùng một chỗ với ta không?" Thời gian chẳng biết đã trôi qua bao lâu, trong yên lặng rất lâu, Âu Dương Quốc Vĩ mở miệng hỏi.
"n." Lăng Tâm Như không trả lời mà chỉ gật đầu. Ở trong bầu không khí này, nàng đã hơi bị mê hoặc như không còn là chính mình, chỉ hy vọng giờ khắc ngày có thể tồn tại vĩnh viễn. Thân thể của nàng càng áp sát người Âu Dương Quốc Vĩ hơn.
Mặt trắng sáng rọi lên bờ cát xinh đạp, cùng với những tiếng sóng dạt dào, hai người hãm vào trong một lại nhu tình nồng đậm. Không nói gì, cũng không có động tác nào, chỉ có hai trái tim đang đập, như hòa vào nhau.
Thời gian ngọt ngào thường trôi qua rất nhanh, dần dần, Lăng Tâm Như có một loại xúc động, muốn hôn Âu Dương Quốc Vĩ. Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh, e thẹn mà nhìn Âu Dương Quốc Vĩ, đôi môi kiêu diễm chậm rãi mở ra.
Nhìn ánh mắt tràn ngập sự khêu gợi của Lăng Tâm Như như thế này, tinh thần của Âu Dương Quốc Vĩ rung động, cúi đầu hôn Lăng Tâm Như.
Thế giới dường như đã không còn tồn tại, nụ hôn này vẫn tiếp tục cho dùng gió mây đổi sắc, đất âm u trời mù mịt, hai người đều say mê, đầu lưỡi cứ trao đổi qua lại.
Tay của Âu Dương Quốc Vĩ cũng vào thời khắc này rất tự nhiên thám hiểm thân thể Lăng Tâm Như. Ôm trọn song phong ngạo nghễ của Lăng Tâm Như, bàn tay cảm thủ được sự mềm mại, hắn đã hoàn toàn bị mê hoặc. Lăng Tâm Như dưới sự vuốt ve của bàn tay đa tình đó, thân thể khẽ run, toàn thân như nhũn ra, hơi thở càng ngày càng trầm trọng.
Đột nhiên, Lăng Tâm Như bất ngờ bật dậy, nguyên lai, tay của Âu Dương Quốc Vĩ đã sờ tới chỗ nào đó của nàng, theo bản năng của vị thiếu nữ càng e thẹn hơn. Nàng bật giật, hướng vào trong biển mà chạy đi, 'phác thông' một tiếng liền nhảy xuống biển. Âu Dương Quốc Vĩ ở phía sau theo sát không tha, cũng xuống biên.
Âu Dương Quốc Vĩ kéo Lăng Tâm Như càng bơi càng xa, nước biển càng ngày càng sâu. Lúc này biển đã qua khỏi đầu của Lăng Tâm Như, nàng không biết bơi lội, trong lòng luống cuống, gắt gao ôm chặt Âu Dương Quốc Vĩ không buông tay. Y phục của nàng vừa rồi vốn đã bị Âu Dương Quốc Vĩ cỡi ra, dưới những cơn sóng biển hiện đã trôi vô ảnh vô tung, cả y phục của hắn cũng không thấy. Nàng bất chấp sự thẹn thùng, hai tay ôm chặt cổ của Âu Dương Quốc Vĩ, hai chân quàng qua eo của hắn. Hai thân hình xích lỏa gắt gao ôm lấy nhau cùng một chỗ, hương diễm mê người.
Âu Dương Quốc Vĩ cứ ôm lấy Lăng Tâm Như lỏa thể, cảm thấy trước ngực có hai khối thịt đang ép sát vào ngực mình, hít vào hương khí như xạ như lan từ thân thể của nàng, dục hỏa không khỏi cháy mãnh liệt hơn.
Hai chân Lăng Tâm Như quàng qua eo của Âu Dương Quốc Vĩ, dưới những con sóng cứ đánh tơi, chậm rãi hạ xuống. Đột nhiên thân thể của nàng cứng ngắc lại, nàng rõ ràng cảm giác được sự biến hóa của thân thể Âu Dương Quốc Vĩ, cũng không dám động đậy. Lúc nàng nàng cùng hắn mặt đối mặt, mỗi phương đều là nhìn chằm chằm, hai quân tiếp chiến xem ra không cách nào tránh khỏi. Chiến tình liền bắt đầu.
Đột nhiên, một ngọn sóng đánh tới, "A!" một tiếng, hai chân của Lăng Tâm Như thả lỏng, thân thể của chìm xuống, "Nga..." một tiếng ngọt ngào, nàng cảm giác được có một vật thể cứng rắn đâm vào trong thân thể của nàng, một sự đau đớn mãnh liệt truyền đến, rồi nàng ôm thật chặt Âu Dương Quốc Vĩ
Âu Dương Quốc Vĩ đột nhiên cảm giác chính mình đang tiến vào một nơi ấm áp, nói đó cứ ôm chặt lấy mình, một loại khoái cảm hiện ra. Thân thể không khỏi nhịn được dưới sự trợ giúp của sức nâng trong biển, nhẹ nhàng hành động.
Đợi cho sự đau đớn kia trôi qua, thân thể Lăng Tâm Như trở nên vừa ngứa vừa khó chịu, không khỏi mà phối hợp với động tác của Âu Dương Quốc Vĩ, trong dưới sức nâng của nước biển mà cuồng động.
Thân thể hai người gắt gao cùng một chỗ vừa động, vừa hướng bờ biển mà tới....
Âu Dương Quốc Vĩ và Lăng Tâm Như đang ôm lấy nhau rất nhan ngã trên bãi cái. Thân thể tuy ngã xuống, nhưng động tác kia vẫn không ngừng, trái lại càng mãnh liệt hơn.
Cảm giác làm chuyện đó trong biển là lúc lạnh lúc nóng, dường như vĩnh viễn không đạt tới loại cảm giác này. Còn ở trên mặt đất không giống với, trực tiếp tiếp xúc, từng nơi từng chỗ, rất nhanh sẽ làm ngươi thỏa mãn.
Chiến đấu bên này không ngừng, bên kia Mỹ Mỹ đã dẫn chúng phu nhân chạy tới chuẩn bị tăng viện. Mười ba nữ sát lúc này ở phụ cận đề phòng, không cho người khác tiến vào quấy nhiễu hảo cục. Các nàng biết, tiếp lục là không miễn được, nếu không, Lăng Tâm Như ngày mai sẽ thảm rồi. Ở phương diện này, Mộ Dung San San có quyền lên tiếng là hiểu rõ ràng nhất.
Lăng Tâm Như nhìn thấy chúng phu nhân đang ở bên cạnh xem chiến cuộc, hai mắt e thẹn không dám mở, rất nhanh đã nhắm mắt. Dưới sự phục vụ khéo lóe của Âu Dương Quốc Vĩ, hai mắt tuy đã nhắm lại, nhưng miệng cũng không chịu thua, không lâu đã phát ra những âm thanh rên rỉ "n... nga.... a...". Nhìn vào thì đã không còn nhịn được nữa, nàng theo quán tính kêu lớn tiếng, tận tình hưởng thụ.
" alt="Truyện Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ">Truyện Phong Lưu Diễm Hiệp Truyền Kỳ
-
Tam Thủy hừ một tiếng, nói.
"Đừng thua rồi tìm cớ. Con bé Hiểu Mạc này trời sinh rất thân cận thực vật, nghe nói có huyết thống tinh linh. Pháp trượng dù cho tốt cũng cần người sử dụng."
"Thua? Chỉ sợ rất khó." Hàn Khiếm cười cười lắc đầu. "Cô bé tuy rằng không tệ, nhưng muốn thắng trận này thì tuyệt đối không có khả năng. Văn Chiêu chính là nhân tuyển tranh đoạt ngôi đệ nhất Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta."
Thánh Ma đạo sư Lâm Thần ngồi bên cạnh Tam Thủy, bỗng ló đầu ra nói.
"Ủa, ta nhớ không lâu nghe nói Kỵ Sĩ Thánh Điện có tuyển thủ bị ám sát trọng thương, không phải là hắn ta chứ?"
Tam Thủy bật cười, cười đến hân hoan.
Hàn Khiếm vẻ mặt xấu hổ, bực dọc nói.
"Tiểu Lâm, cố ý gây sự hả. Hừ, ngươi chờ coi."
Lâm Thần cười cợt nói.
"Ta sợ quá!"
Ảnh Tùy Phong ngồi bên cạnh nhàn nhạt nói.
"Coi như Dương Văn Chiêu bị thương cũng là do người của Thích Khách Thánh Điện làm, ngươi cười cái gì. Theo ta thấy, cuộc thi này tứ cường sợ là không có người của Ma Pháp Thánh Điện."
Lục Đại Thánh Điện, ba đánh cận chiến ba dùng pháp thuật, giữa nhau nhiều ít xảy ra cạnh tranh. Đương nhiên là cận chiến đối đầu, pháp thuật đấu pháp thuật.
Bên dưới những người dự thi làm sao nghĩ ra nhóm người lớn cũng sẽ cãi nhau, mà Dương Văn Chiêu ở trong sân bỗng nhiên bùng nổ.
Triệu hoán sư so với gã tưởng tượng càng khó nuốt. Thực vật xung quanh bỗng dưng phát cuồng, còn có dây gai đỏ không biết khi nào sẽ đột nhiên đánh lén, lại thêm toàn thân chất lỏng xanh dính dính, khiến Dương Văn Chiêu nổi điên.
Ánh sáng vàng đậm đặc nháy mắt từ trên người Dương Văn Chiêu dâng lên. Giờ khắc này, nội linh lực của gã chẳng những khuếch tán ra ngoài, còn làm thành hình dạng ngọn lửa, nóng cháy kim quang từ người gã bạo phát. Chất dịch xanh dính trên người gã trong khoảnh khắc biến mất. Mấy dây gai gần đó hễ xông vào phạm vi hỏa diểm liền bị đốt thành tro tàn.
Quang Minh Hỏa?
Long Hạo Thần giật mình. Kỹ năng này có ghi chép trong nhẫn truyền thừa của phụ thân. Nhưng hiện tại hắn còn chưa luyện nó. Theo chú giải của phụ thân, kỹ năng này phải có linh lực cấp năm bậc hai mới có thể sử dụng.
Quang và hỏa vốn là hai thuộc tính không liên quan. Thái dương hỏa là nóng rực thuần túy quang hỏa diễm, nhiệt độ cực cao. Lấy Dịch Thái Linh Lực của bản thân làm nhiên liệu bộc phát quang hỏa, nháy mắt có thể đốt cháy tất cả hắc ám, ăn mòn. Đối với Trừng Giới kỵ sĩ mà nói, có tác dụng cực lớn. Kỹ năng này thuộc loại bí kỹ, hơn nữa là tất cả Trừng Giới kỵ sĩ cấp năm phải học.
Kỹ năng này uy lực lớn vô cùng, có chứa công kích, phòng ngự, tiêu trừ hậu quả xấu, ba công hiệu lớn. Nhưng mà nó đồng dạng tiêu hao rất lớn linh lực. Muốn phát ra kỹ năng này ít nhất cần tiêu hao hai trăm Dịch Thái Linh Lực, mỗi liên tục một giây phải tiêu hao ba mươi điểm linh lực. Cho dù là kỵ sĩ cấp năm, lúc sử dụng nó khó mà kiên trì lâu được.
Không cần nói, hỏa có lực sát thương lớn đối với thực vật. Những bụi gai này tuy chịu sương mù kích động biến điên cuồng, nhưng trước mặt Quang Minh Hỏa thì chỉ có thể héo tàn.
Dương Văn Chiêu trong miệng phát ra tiếng rống dài, mũi chân đạp mặt đất, lần nữa Đột Kích. Nóng cháy quang minh đem những thực vật gần gã đều thiêu cháy không còn một mảnh. Song kiếm trong tay gã chỉ cần ngăn cản đánh lén dây gai đỏ là được. Hơn nữa có quang minh thiêu đốt, uy lực của dây gai cũng giảm sút.
Nữ triệu hoán sư ẩn trong bụi thực vật tỏ ra kinh hoàng. Cô có thể đoán chính xác vị trí của Dương Văn Chiêu, đương nhiên cũng cảm giác được tốc độ Đột Kích của gã.
Một chuỗi chú ngữ tựa như bắp nổ phun ra từ miệng cô, chỉ pháp trượng xuống mặt đất. Bỗng chốc hai cây thực vật tựa như anh đào màu hỏa hồng cấp tốc sinh trưởng, thân thể cô lướt nhanh đi.
Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, không biết khi nào thì thắt lưng cô có một dây mây, đó là khi mới ban đầu triệu hoán ra. Lúc này dây mây kéo cô bay đi, bụi gai lui ra nhường đường, tốc độ còn nhanh hơn cả Đột Kích của Dương Văn Chiêu.
Lúc cô lướt ngang khỏi chỗ đó, Dương Văn Chiêu đã xuất hiện ngay chỗ cô đã đứng, liếc mắt chỉ thấy thực vật mọc đầy gai như cũ phun trái đậu.
Người đâu? Dương Văn Chiêu ngẩn ra nhưng động tác trong tay không ngừng. Hai thanh trọng kiếm mang theo Quang Minh Hỏa nóng cháy quét hướng thực vật.
Những thực vật này tuy rất mạnh nhưng lực phòng ngự khá yếu, tựa như dao nóng cắt bơ, nháy mắt tan chảy.
Dương Văn Chiêu tính toán rõ ràng, đối thủ của gã chỉ là triệu hoán sư cấp bốn, linh lực hữu hạn, hơn nữa không phải là Dịch Thái Linh Lực. Chỉ cần cố gắng phá hủy vật cô triệu hoán ra, cô sẽ mất đi tư cách cùng gã đối kháng.
Ngay lúc gã công kích đám thực vật, hai quả thực đỏ rực to lớn xuất hiện trong tầm mắt gã. Hai trái đỏ tươi này phình đến cỡ trái bí đỏ, hơn nữa lấy tốc độ kinh người tiếp tục bành trướng.
Cảm giác nguy cơ ập đến. Dương Văn Chiêu vội lui về phía sau, đồng thời vung song kiếm, hai đạo Quang Trảm Kiếm hợp thành thập tự trảm chém hướng quả thực đỏ.
Ai, có thời điểm, vài người tay mau hơn đầu óc….
Đổi thành Long Hạo Thần, có lẽ sẽ không chém hai nhát này. Bởi vì đã cảm giác được nguy hiểm, tránh xa mới là chính xác.
Nhưng Dương Văn Chiêu là một thuần túy Trừng Giới kỵ sĩ, công kích đã xâm nhập vào cốt tủy, cho nên, gã thảm…
*Ầm Rầm!!!*
Một tiếng gầm rú khiến cả sân đấu kỵ sĩ đều kịch liệt chấn động. Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn đến một đoàn mây đen từ giữa bụi gai dâng lên cao.
Nữ triệu hoán sư đã trốn được rất xa, bản năng kéo mũ trùm đầu lộ ra khuôn mặt tươi cười đáng yêu, thè lưỡi nói.
"Anh đào dã man này uy lực thật là lớn. Chắc sẽ không nổ chết hắn ha?"
Trên đài chủ tịch phía xa, Hàn Khiếm đứng bật dậy. Không chỉ mình ông, những đại nhân vật đều đồng thời đứng lên. Bởi vì bọn họ biết thân phận thật sự của Dương Văn Chiêu là gì. Lúc trước bị Thích Khách Thánh Điện đả thương đã khiến Kỵ Sĩ Thánh Điện gà bay chó sủa, nếu lần này gặp chuyện không may, sợ rằng…
"Tam Thủy!" Hàn Khiếm phẫn nộ gầm lên.
Tam Thủy khuôn mặt già nua cơ bắp co giật.
"Việc này ta thật sự không biết. Con bé đó khi nào thì có thể triệu hoán thứ đó. Ta chưa từng dạy cho nó!"
"Khụ khụ khụ khụ…" Tiếng ho liên tục phát ra từ giữa sân, một hình bóng cực kỳ chật vật chui ra khỏi bụi gai.
Bộ dáng của gã khiến người buồn cười. Nguyên bản áo giáp lóe sáng biến thành cháy đen, mũ giáp cũng bị nổ bay, tóc bị bạo tạc quăn quéo lại. Trên cánh tay và thân áo giáp có nhiều chỗ tổn hại, lộ ra vết máu, trên mặt đen một vệt đỏ một vệt. Thoạt nhìn tựa như tên ăn mày.
"Tôi…tôi…" Dương Văn Chiêu lúc này bực mình đến mức nói không nên lời. Nếu gã không dùng kiếm chém, dã man anh đào biết bạo tạc có lẽ sẽ không thể thương tổn đến gã. Nhưng gã chém một cái đã kích phát nó. Tuy gã kịp lùi ra sau, nhưng sức nổ của dã man anh đào quá cường đại. May mắn trên người gã còn có Quang Minh Hỏa đang cháy, kịp thời hết sức huy song kiếm bảo vệ chỗ hiểm. Nếu không chỉ sợ trận nổ này sẽ làm gã bị thương nặng.
Cho dù là vậy, lúc này toàn thân gã đều đau nhức. Nhìn thiếu nữ đứng đối diện, trong mắt gã tràn ngập phẫn nộ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ánh sáng vàng lần nữa lóe ra, một Thánh Quang Tráo dâng lên. Trừng Giới kỵ sĩ không phải chỉ biết chút ít trị liệu, không biết phụ trợ kỹ năng. Thánh Quang Tráo là kỹ năng trị liệu mà mỗi một vị kỵ sĩ đều phải biết.
Song trọng kiếm tản ra chói mắt ánh sáng vàng, Dương Văn Chiêu hung dữ nhìn đứng không xa nữ triệu hoán sư lộ ra khuôn mặt, nhanh chóng xông hướng đối phương.
"Thôi, thôi, ngươi còn có thể đánh a! Vậy ta nhận thua!" Bạch Hiểu Mạc hơi bất đắc dĩ nói.
Tựa như Dương Văn Chiêu đã đoán trước, tu vi của cô dù sao chỉ là cấp bốn. Một chuỗi liên tục ma pháp khiến linh lực của cô tiêu hao hơn phân nửa, không có năng lực bố trí như trước nữa. Nếu đã vậy thì nhận thua tốt hơn.
Đang xông lên chợt ngừng bước chân, Dương Văn Chiêu chỉ cảm thấy lồng ngực nghẹn một hơi. Thế này xem như thắng? Có thấy qua ai chiến thắng mà chật vật như mình không? Gã vẻ mặt bi phẫn, lòng thầm nghĩ, chính mình thật là đại diện cho hai chữ "thê thảm". Có thể không cần sao!
Nhưng người ta đã nhận thua rồi, gã đâu thể tiếp tục xông tới. Gã rất hối hận, hận mình không triệu hoán ra tọa kỵ. Dương Văn Chiêu thầm thề, mấy trận đấu sau này sẽ không giả oai phong nữa, nhất định phải triệu hoán tọa kỵ toàn lực chiến. Nhìn chính mình cả người đen thui, tâm tình gã tựa như Hàn Khiếm vừa nãy, trong lòng rướm máu.
"Dương Văn Chiêu đấu Bạch Hiểu Mạc, Dương Văn Chiêu thắng, tiến nhập bát cường."
Trọng tài đúng lúc tuyên bố, đồng thời kết thúc trận đấu thứ nhất.
Mặc dù nữ triệu hoán sư Bạch Hiểu Mạc thua, nhưng cách đấu kỳ quái của cô khắc sâu ấn tượng với mọi người. Chỉ cần là người thông minh đều nhìn ra được, Bạch Hiểu Mạc có lực khống chế triệu hoán thực vật rất mạnh. Nếu có được một đồng đội như vậy, cho dù là đánh hội đồng hay đấu đơn đều được lợi ích rất lớn. Huống chi cô chỉ tới cấp bốn! Vậy mà khiến Dương Văn Chiêu cấp năm chật vật tới nhường này. Nếu cô tiến vào cấp năm thì sao? Không biết sẽ mạnh tới mức nào.
Vốn là trận thứ nhất của mười sáu cường, khiến những thí sinh chờ tới lượt đều rung động. Những người không thể dự thi mười sáu cường cũng vơi bớt nỗi lòng không phục. Nhưng trận đấu thứ hai khiến họ hơi thất vọng.
Trận thứ hai chính là hai chị em Lý Hinh, Long Hạo Thần. Không cần đánh, vừa vào sân Lý Hinh liền hướng trọng tài bày tỏ nhận thua.
Loại tình huống này dù là mấy đợt tuyển chọn Săn Ma Đoàn mười sáu cường trước đây đều khá ít thấy. Dù sao, có thể đi tới một bước này đã vô cùng gian nan, mỗi tiến lên một bước, chứng tỏ địa vị tại liên minh Săn Ma Đoàn càng cao. Cho dù biết thực lực của mình không bằng đối thủ, đa số người sẽ chọn cứng rắn chống lại. Tuy nhiên, trong quy định không có cấm không được nhận thua, trọng tài chỉ có thể tuyên bố Long Hạo Thần chiến thắng, tiến vào bát cường.
Đối với việc Lý Hinh nhận thua, Hàn Khiếm ngồi ở khán đài khá là hài lòng. Ít ra cô không tiêu hao sức lực của Long Hạo Thần. Những trận sau y như cũ mỗi ngày tiến hành, nếu ở ngày trước tiêu hao quá nhiều thì sẽ ảnh hưởng trận đấu hôm sau.
Trận thứ hai Lý Hinh nhận thua tuyệt không ảnh hưởng sự đặc sắc của trận đấu hôm nay. Bốn trận tiếp theo tràn ngập hấp dẫn, không đánh đến phút cuối cùng quyết không dễ dàng chịu thua. Người thắng đều phải trả cái giá lớn. Dù sao, thí sinh có thể tiến đến tận đây, thực lực cách biệt không quá lớn.
"Thải Nhi, tới phiên cô rồi." Long Hạo Thần hơi khẩn trương nắm bàn tay nhỏ bé của Thải Nhi.
Thải Nhi nhẹ gật đầu, nhỏ giọng nói.
"Tôi sẽ không có chuyện gì."
Vốn Long Hạo Thần muốn đưa nàng tới tận trong sân, nhưng bị Thải Nhi từ chối. Tay nàng nắm gậy trúc, một mình một người chậm rãi đi vào sân đấu.
Nhìn đến cô gái mù Thải Nhi ra trận, những thí sinh ngồi xem tâm tình khác nhau, cơ bản chia thành hai phe hoàn toàn khác biệt. Một phe đương nhiên lòng đầy thắc mắc, cô gái mắt không thấy đường lại có thể tiến nhập mười sáu cường? Phe kia thì khẩn trương và hưng phấn, bởi vì bọn họ đều đã từng thấy qua sự cường đại của Thải Nhi. Đặc biệt nhóm thích khách của Thích Khách Thánh Điện, thậm chí còn hoan hô ra tiếng.
Dựa vào biểu hiện mạnh mẽ trong trận đấu vòng loại, Thải Nhi đã được tất cả họ công nhận.
Bước chầm chậm vào sân, Thải Nhi từ từ ngừng lại. Đối thủ của nàng trước đây chưa cùng nàng đấu trận nào, trong mắt xuất hiện vài phần nghi hoặc khó hiểu.
Cô gái này thuộc Thích Khách Thánh Điện?
" alt="Truyện Thần Ấn Vương Tọa">Truyện Thần Ấn Vương Tọa
-
Nhận định, soi kèo Ararat Yerevan vs BKMA Yerevan, 18h00 ngày 13/3: 3 điểm nhọc nhằn
-
Truyện Phong Hành Vân Tri Đạo