Ngày cô chào đời thì mẹ cô cũng liền tạ thế, chính vì vậy mà hai bên nội ngoại đoạn tuyệt quan hệ. Cô chỉ có thể ngắm mẹ qua những bức ảnh, những bức ảnh đã ố vàng, trong ấy có người phụ nữ Giang Nam dịu dàng thanh tú, mi mắt như họa, đôi ngươi như biết cười, bên cạnh là hoa quỳnh nở rộ thành đoàn đoàn cụm cụm, đầy cây đầy cành.

Cô lớn lên rất giống mẹ, chỉ là không dịu dàng ôn hòa bằng bà ấy, lại nhiều hơn mấy phần thanh tú cùng lạnh lùng.

Ba cô là một thương nhân, nghe nói lúc trẻ là một vị tài tử mạo hiểm lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh, sau này luôn khoe khoang mình là một doanh nhân tri thức.

Từ lúc Ôn Chủy Vũ bắt đầu biết nhận thức, trong trí nhớ của cô, ba vẫn luôn bận rộn chuyện xã giao, bên cạnh người nho nhã như ông trước giờ chưa từng vắng bóng những bóng hồng tri kỷ. Khi cô còn nhỏ, nhà trường tổ chức họp phụ huynh, ba bận, bóng hồng tri kỷ thay ông đi, trong sáu năm liên tiếp, bóng hồng cũng đổi thay, mỗi lần lại là một người khác nhau.

Bà nội nói những người đó đều là hồ ly tinh.

Sơn Hải Kinh - Nam Sơn Kinh(2) có ghi: "Núi Thanh Khâu có loài thú, dáng như hồ nhưng có chín đuôi, tiếng kêu giống trẻ sơ sinh khóc, có thể ăn thịt người, ăn được thịt nó thì yêu tà khí độc bất xâm". "Ăn" về nghĩa chính là nuôi dưỡng. Theo truyền thuyết kể, hồ tu nghìn năm mới được chín đuôi. Họ Đồ San, tộc Thuần Hồ, tộc Hữu Tô vân vân đều lấy hồ ly làm vật tổ.

Hồ ly trong mắt cô là một thứ linh thiêng thần thánh.

Bọn họ, hình như chẳng dính dáng gì đến hồ.

Cô thích truyền thuyết về các thượng cổ thần, thích miên man suy nghĩ, thích vẽ ra một thế giới thần thoại khác biệt phàm tục ở trong đầu, thích mang nó họa lên giấy.

Lúc Ôn Chủy Vũ học sơ trung, trong giờ văn, cô trốn sau đống sách dày vẽ đằng xà, bị giáo viên dạy ngữ văn bắt được. Giáo viên đó cầm lấy tập tranh của cô, tức giận mắng: "Em mà có thể thi đậu cao trung á, tôi dùng tay không chiên cá cho em ăn."

Cô lặng lẽ nhặt lại tập tranh của mình, lặng lẽ thi được thứ hạng cao nhất lớp từ dưới đếm lên, đành phải thi vào lớp năng khiếu nghệ thuật, ba cô lại tốn thêm một mớ tiền bù vào mấy điểm còn thiếu đó, để cô có thể học ở trường cấp ba trọng điểm của thành phố.

Năm cô lên ba, ông nội đã dạy cô cầm bút cọ, từ đó về sau Ôn Chùy Vũ chưa từng buông bút xuống. Khi còn học tiểu học, cuộc sống mỗi ngày sau giờ học của cô là đều cầm cọ vẽ vẽ, sau này lại càng si mê hơn. Ba năm sơ trung, cô vẽ hết ba năm. Cao trung ba năm, ba năm qua cô cũng chỉ vẽ. Học bốn năm đại học, cô vẽ suốt bốn năm. Năm hai mươi mốt tuổi tốt nghiệp đại học cho đến hiện tại lại vẽ được thêm năm năm.

Cô đắm chìm trong thế giới thần thoại cổ xưa, cô mang nào núi, nào mây, nào gió, nào là bụi nước sương mù, nào là sơn lâm cổ thụ, nào là hoa, là cỏ, là sơn tinh yêu quái, thần yêu tiên ma ở trong đầu một bút phác họa lên mặt giấy.

Ông nội nói nét vẽ của cô rất có hồn, là người có thiên phú thích hợp theo đuổi con đường này. Thật ra, cô chỉ đơn thuần muốn dùng cây bút ở trong tay vẽ nên thế giới trong tưởng tượng của chính mình, thần và hồn của cô đều ở tại nơi ấy, hết thảy mọi thứ trong thế giới này của con người đều giống như ánh sáng hòa quyện cùng bóng tối.

Cả đời ông nội cô vẽ hoa họa điểu. Đến nay, ngoại trừ thi thoảng mua bán một ít cổ vật hay vẽ vài bức giao lưu qua lại với bè bạn, thường thức tác phẩm, phần thời gian còn lại ông đều ở nhà trồng hoa nuôi cá, bên trong ngôi nhà cổ theo lối kiến trúc đặc trưng thời Minh Thanh này còn được ông bày trí thêm một ít cảnh vật lâm viên, đủ để hưởng thụ cuộc sống an nhàn thanh thản của tuổi già.

Cô cho rằng mình có thể mãi sống cùng ông nội trong căn nhà này, chuyên tâm vẽ sơn tinh yêu quái của cô, không cần sầu lo vì cuộc sống.

Thế nhưng, đời lại tặng cho hai ông cháu cô một trò đùa to lớn.

Tháng trước, Ôn Thời Tập tiên sinh còn nói chỉ cần huy động thêm vốn thì có thể làm cho giá cổ phiếu của công ty tăng lên gấp vài lần, nghe nói giờ đã ôm theo tiền bỏ trốn. Cô và ông nội, cả cô ba cũng không liên lạc được với ông ấy, chỉ có cô hai của cô nghe ngóng được chút tin tức, cô hai nói ba cô hình như đã trốn ra nước ngoài, nhưng rốt cuộc ở nơi nào thì lại chẳng rõ.

Ôn Chủy Vũ chưa từng hỏi đến chuyện làm ăn của ba mình, công ty xảy ra chuyện gì cô cũng không mấy rõ ràng, điều duy nhất cô biết chính là sau khi ba mình chạy mất, cửa nhà trước sau đều bị chủ nợ chặn kín, người ta đứng trước cửa nhà cô khóc, nói ba cô gạt sạch tiền dưỡng già bọn họ. Cảnh sát cũng đến tận nhà, bảo ông ấy có liên quan đến chuyện tập trung vốn phi pháp, sợ tội nên bỏ trốn.

Lão tiên sinh tức đến nỗi thiếu chút nữa đập nát chiếc tách hoa điểu ông yêu thích nhất.

Ôn Thời Tập tiên sinh chạy rồi, coi như ba của tiên sinh là Ôn Nho lão tiên sinh cùng cháu gái Ôn Chủy Vũ tiểu thư phải đối mặt với những khoản nợ khổng lồ do Ôn Thời Tập tiên sinh bỏ lại.

Ôn Chủy Vũ miệt mài vẽ suốt hai mươi ba năm, đến hôm nay cũng xem như là có chút tiếng tăm, nhưng, tranh của cô trước giờ đều chỉ dành tham gia triển lãm và dự thi, một bức cũng không nỡ bán, người không có nguồn thu nhập như cô phải luôn dựa vào Ôn Nho lão tiên sinh và Ôn Thời Tập tiên sinh cấp dưỡng.

Ôn Nho lão tiên sinh, năm nay bảy mươi lăm tuổi, đã đến độ tuổi mà ngay cả con gái ruột cũng không dám cho ông vay mượn.

Ông cháu hai người gánh trên vai món nợ kếch xù của Ôn Thời Tập tiên sinh, chỉ còn mỗi cách bán đi gia sản.

Những công ty môi giới bất động sản, thương nhân am hiểu về đồ cổ nghe tin bèn lũ lượt kéo đến, còn chịu khó cần mẫn hơn cả chủ nợ.

Khoản nợ khổng lồ khiến ngôi nhà và tất cả những đồ vật bên trong nó đều bị treo giá, thậm chí bạn thân ngày trước của Ôn Thời Tập tiên sinh cũng đến ra giá với cô.

Nhân thế đổi thay, chẳng gì sánh kịp.

Người tiến vào nhà cô nườm nượp không dứt. Đồ mà ông nội cô sưu tầm hơn nửa đời người, nội thất cổ gìn giữ từ thời Minh Thanh ở trong nhà, giường babu(3) của cô, chiếc trường kỷ la hán đặt cạnh cửa sổ, đàn tranh cùng giá đỡ đàn... Từng món từng món đều bị người ta nhìn trúng, thương lượng giá, gói mang đi. Ngay cả mười mấy con chim ông nội nuôi đã lâu treo ở hàng lang bên nhà, đồ cưới bà nội để lại cho cô làm của hồi môn đều không thể giữ lại.

Cứ lần lần lượt lượt liên tục như thế, chưa đầy một tháng, cả ngôi nhà to lớn không giữ nổi một chậu cảnh. Nhà của Ôn Chủy Vũ giờ đây chỉ còn sót lại một căn nhà trống rỗng và một gian phòng chứa đầy tranh của cô, trước kia có người ra giá cao muốn mua thì cô không bán, bây giờ muốn bán, một bức cũng chẳng có ai mua.

Thế nhân đều săn đón danh gia, trước khi mua tranh phải xem chủ. Đối với một họa sĩ trẻ tuổi chỉ có trong tay chứng nhận nghệ sĩ bậc ba cấp quốc gia và vài giải thưởng nho nhỏ, gia đình lại phá sản, chẳng đáng chú ý đến.

Những người đến nhà cô, không phải chủ nợ thì chính là người đến xem nhà.

" />

Truyện Liêu Nhàn

Bóng đá 2025-02-06 22:57:58 259
Phương bắc xuất đế vương,ệnLiêuNhàxếp hạng pháp Giang Nam nhiều văn sĩ.

Ôn Chủy Vũ sinh ra tại đất Giang Nam, nơi nổi tiếng sản sinh ra nhiều văn nhân nhã sĩ. Ông nội cô là Ôn Nho, tên hiệu Hồng Cô Lão Nhân, là một họa sĩ dành cả đời vẽ hoa điểu. Bà nội cô trước đây là giáo viên dạy thanh nhạc cho một học viện nghệ thuật, sành về âm luật, cầm kì thư họa đều tinh tường.

Cái tên Chủy Vũ này là do bà nội đặt cho cô, được lấy từ năm âm "cung, thương, giốc, chủy, vũ" trong Ngũ Âm Bất Toàn(1).

Ngày cô chào đời thì mẹ cô cũng liền tạ thế, chính vì vậy mà hai bên nội ngoại đoạn tuyệt quan hệ. Cô chỉ có thể ngắm mẹ qua những bức ảnh, những bức ảnh đã ố vàng, trong ấy có người phụ nữ Giang Nam dịu dàng thanh tú, mi mắt như họa, đôi ngươi như biết cười, bên cạnh là hoa quỳnh nở rộ thành đoàn đoàn cụm cụm, đầy cây đầy cành.

Cô lớn lên rất giống mẹ, chỉ là không dịu dàng ôn hòa bằng bà ấy, lại nhiều hơn mấy phần thanh tú cùng lạnh lùng.

Ba cô là một thương nhân, nghe nói lúc trẻ là một vị tài tử mạo hiểm lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh, sau này luôn khoe khoang mình là một doanh nhân tri thức.

Từ lúc Ôn Chủy Vũ bắt đầu biết nhận thức, trong trí nhớ của cô, ba vẫn luôn bận rộn chuyện xã giao, bên cạnh người nho nhã như ông trước giờ chưa từng vắng bóng những bóng hồng tri kỷ. Khi cô còn nhỏ, nhà trường tổ chức họp phụ huynh, ba bận, bóng hồng tri kỷ thay ông đi, trong sáu năm liên tiếp, bóng hồng cũng đổi thay, mỗi lần lại là một người khác nhau.

Bà nội nói những người đó đều là hồ ly tinh.

Sơn Hải Kinh - Nam Sơn Kinh(2) có ghi: "Núi Thanh Khâu có loài thú, dáng như hồ nhưng có chín đuôi, tiếng kêu giống trẻ sơ sinh khóc, có thể ăn thịt người, ăn được thịt nó thì yêu tà khí độc bất xâm". "Ăn" về nghĩa chính là nuôi dưỡng. Theo truyền thuyết kể, hồ tu nghìn năm mới được chín đuôi. Họ Đồ San, tộc Thuần Hồ, tộc Hữu Tô vân vân đều lấy hồ ly làm vật tổ.

Hồ ly trong mắt cô là một thứ linh thiêng thần thánh.

Bọn họ, hình như chẳng dính dáng gì đến hồ.

Cô thích truyền thuyết về các thượng cổ thần, thích miên man suy nghĩ, thích vẽ ra một thế giới thần thoại khác biệt phàm tục ở trong đầu, thích mang nó họa lên giấy.

Lúc Ôn Chủy Vũ học sơ trung, trong giờ văn, cô trốn sau đống sách dày vẽ đằng xà, bị giáo viên dạy ngữ văn bắt được. Giáo viên đó cầm lấy tập tranh của cô, tức giận mắng: "Em mà có thể thi đậu cao trung á, tôi dùng tay không chiên cá cho em ăn."

Cô lặng lẽ nhặt lại tập tranh của mình, lặng lẽ thi được thứ hạng cao nhất lớp từ dưới đếm lên, đành phải thi vào lớp năng khiếu nghệ thuật, ba cô lại tốn thêm một mớ tiền bù vào mấy điểm còn thiếu đó, để cô có thể học ở trường cấp ba trọng điểm của thành phố.

Năm cô lên ba, ông nội đã dạy cô cầm bút cọ, từ đó về sau Ôn Chùy Vũ chưa từng buông bút xuống. Khi còn học tiểu học, cuộc sống mỗi ngày sau giờ học của cô là đều cầm cọ vẽ vẽ, sau này lại càng si mê hơn. Ba năm sơ trung, cô vẽ hết ba năm. Cao trung ba năm, ba năm qua cô cũng chỉ vẽ. Học bốn năm đại học, cô vẽ suốt bốn năm. Năm hai mươi mốt tuổi tốt nghiệp đại học cho đến hiện tại lại vẽ được thêm năm năm.

Cô đắm chìm trong thế giới thần thoại cổ xưa, cô mang nào núi, nào mây, nào gió, nào là bụi nước sương mù, nào là sơn lâm cổ thụ, nào là hoa, là cỏ, là sơn tinh yêu quái, thần yêu tiên ma ở trong đầu một bút phác họa lên mặt giấy.

Ông nội nói nét vẽ của cô rất có hồn, là người có thiên phú thích hợp theo đuổi con đường này. Thật ra, cô chỉ đơn thuần muốn dùng cây bút ở trong tay vẽ nên thế giới trong tưởng tượng của chính mình, thần và hồn của cô đều ở tại nơi ấy, hết thảy mọi thứ trong thế giới này của con người đều giống như ánh sáng hòa quyện cùng bóng tối.

Cả đời ông nội cô vẽ hoa họa điểu. Đến nay, ngoại trừ thi thoảng mua bán một ít cổ vật hay vẽ vài bức giao lưu qua lại với bè bạn, thường thức tác phẩm, phần thời gian còn lại ông đều ở nhà trồng hoa nuôi cá, bên trong ngôi nhà cổ theo lối kiến trúc đặc trưng thời Minh Thanh này còn được ông bày trí thêm một ít cảnh vật lâm viên, đủ để hưởng thụ cuộc sống an nhàn thanh thản của tuổi già.

Cô cho rằng mình có thể mãi sống cùng ông nội trong căn nhà này, chuyên tâm vẽ sơn tinh yêu quái của cô, không cần sầu lo vì cuộc sống.

Thế nhưng, đời lại tặng cho hai ông cháu cô một trò đùa to lớn.

Tháng trước, Ôn Thời Tập tiên sinh còn nói chỉ cần huy động thêm vốn thì có thể làm cho giá cổ phiếu của công ty tăng lên gấp vài lần, nghe nói giờ đã ôm theo tiền bỏ trốn. Cô và ông nội, cả cô ba cũng không liên lạc được với ông ấy, chỉ có cô hai của cô nghe ngóng được chút tin tức, cô hai nói ba cô hình như đã trốn ra nước ngoài, nhưng rốt cuộc ở nơi nào thì lại chẳng rõ.

Ôn Chủy Vũ chưa từng hỏi đến chuyện làm ăn của ba mình, công ty xảy ra chuyện gì cô cũng không mấy rõ ràng, điều duy nhất cô biết chính là sau khi ba mình chạy mất, cửa nhà trước sau đều bị chủ nợ chặn kín, người ta đứng trước cửa nhà cô khóc, nói ba cô gạt sạch tiền dưỡng già bọn họ. Cảnh sát cũng đến tận nhà, bảo ông ấy có liên quan đến chuyện tập trung vốn phi pháp, sợ tội nên bỏ trốn.

Lão tiên sinh tức đến nỗi thiếu chút nữa đập nát chiếc tách hoa điểu ông yêu thích nhất.

Ôn Thời Tập tiên sinh chạy rồi, coi như ba của tiên sinh là Ôn Nho lão tiên sinh cùng cháu gái Ôn Chủy Vũ tiểu thư phải đối mặt với những khoản nợ khổng lồ do Ôn Thời Tập tiên sinh bỏ lại.

Ôn Chủy Vũ miệt mài vẽ suốt hai mươi ba năm, đến hôm nay cũng xem như là có chút tiếng tăm, nhưng, tranh của cô trước giờ đều chỉ dành tham gia triển lãm và dự thi, một bức cũng không nỡ bán, người không có nguồn thu nhập như cô phải luôn dựa vào Ôn Nho lão tiên sinh và Ôn Thời Tập tiên sinh cấp dưỡng.

Ôn Nho lão tiên sinh, năm nay bảy mươi lăm tuổi, đã đến độ tuổi mà ngay cả con gái ruột cũng không dám cho ông vay mượn.

Ông cháu hai người gánh trên vai món nợ kếch xù của Ôn Thời Tập tiên sinh, chỉ còn mỗi cách bán đi gia sản.

Những công ty môi giới bất động sản, thương nhân am hiểu về đồ cổ nghe tin bèn lũ lượt kéo đến, còn chịu khó cần mẫn hơn cả chủ nợ.

Khoản nợ khổng lồ khiến ngôi nhà và tất cả những đồ vật bên trong nó đều bị treo giá, thậm chí bạn thân ngày trước của Ôn Thời Tập tiên sinh cũng đến ra giá với cô.

Nhân thế đổi thay, chẳng gì sánh kịp.

Người tiến vào nhà cô nườm nượp không dứt. Đồ mà ông nội cô sưu tầm hơn nửa đời người, nội thất cổ gìn giữ từ thời Minh Thanh ở trong nhà, giường babu(3) của cô, chiếc trường kỷ la hán đặt cạnh cửa sổ, đàn tranh cùng giá đỡ đàn... Từng món từng món đều bị người ta nhìn trúng, thương lượng giá, gói mang đi. Ngay cả mười mấy con chim ông nội nuôi đã lâu treo ở hàng lang bên nhà, đồ cưới bà nội để lại cho cô làm của hồi môn đều không thể giữ lại.

Cứ lần lần lượt lượt liên tục như thế, chưa đầy một tháng, cả ngôi nhà to lớn không giữ nổi một chậu cảnh. Nhà của Ôn Chủy Vũ giờ đây chỉ còn sót lại một căn nhà trống rỗng và một gian phòng chứa đầy tranh của cô, trước kia có người ra giá cao muốn mua thì cô không bán, bây giờ muốn bán, một bức cũng chẳng có ai mua.

Thế nhân đều săn đón danh gia, trước khi mua tranh phải xem chủ. Đối với một họa sĩ trẻ tuổi chỉ có trong tay chứng nhận nghệ sĩ bậc ba cấp quốc gia và vài giải thưởng nho nhỏ, gia đình lại phá sản, chẳng đáng chú ý đến.

Những người đến nhà cô, không phải chủ nợ thì chính là người đến xem nhà.

本文地址:http://game.tour-time.com/news/36b399878.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Ohod Medina vs Abha, 20h10 ngày 3/2: Tin vào Abha

{keywords}Theo các nhà nghiên cứu, sử dụng smartphone làm giảm khả năng quan sát môi trường xung quanh của người dùng trong khi di chuyển trên đường. Ảnh: Japan Times

Cảnh tượng ai đó bị trượt ngã cầu thang, đụng đầu vào cây cột điện hoặc suýt bị xe hơi đâm trúng trong khi dán mắt vào màn hình smartphone cá nhân không phải là hiện tượng hiếm gặp trên đường. Thực tế này cho thấy con người ngày càng "nghiện" thiết bị di động và chìm đắm trong thế giới số gói gọn trong đó.

Theo một nghiên cứu mới của Đại học Anglia Ruskin (Anh), việc dán chặt vào smartphone, dù là điện đàm, lướt web hay nhắn tin trong khi đi lại đã thay đổi hoạt động của cơ thể người dùng rất nhiều. Các nhà khoa học đã sử dụng cảm biến chuyển động để ghi lại cách cơ thể của mọi người dịch chuyển cũng như thiết bị theo dõi mắt để đo đếm chuyển động mắt của họ khi họ rảo bước và sử dụng smartphone.

Vì mục đích thử nghiệm, các đối tượng nghiên cứu cũng được cho đối mặt với một khối đúc bê tông trong 3 tình huống khác nhau: khi họ đang nhắn tin, đang đàm thoại hoặc khi đang không sử dụng smartphone.

Kết quả hé lộ, dù các đối tượng nghiên cứu đang nhắn tin hay đàm thoại, họ cũng giảm tới 61% lượng thời gian dành để quan sát chướng ngại vật. Tất nhiên, tỉ lệ thời gian bị giảm khi họ nhắn tin là cao hơn đôi chút so với khi họ đang đàm thoại.

Nhóm nghiên cứu phát hiện, khi dùng smartphone, những người này cũng di chuyển chân cao hơn 18% và chậm hơn 40% so với khi họ không dùng thiết bị di động cá nhân.

Các chuyên gia giải thích, theo lẽ tự nhiên, nỗ lực thị giác có ý thức của người dùng smartphone chủ yếu phục vụ mong muốn không tạo ra lỗi chính tả hoặc đọc chính xác một tin nhắn. Điều này làm sao lãng sự chú ý của họ về không gian - thời gian, hạn chế khả năng nhận biết và tránh chướng ngại vật trên đường, dẫn đến gia tăng nguy cơ gặp rủi ro trong lúc di chuyển.

Một số nước châu Âu và Trung Quốc đã bắt đầu nghiên cứu triển khai các biển báo và tuyến đường chuyên biệt dành cho tín đồ smartphone. Ví dụ như, một thị trấn của Hà Lan đã cho lắp đặt các đèn tín hiệu giao thông trên nền vỉa hè, để những người mải dán mắt vào màn hình điện thoại sẽ vẫn nhìn thấy đèn giao thông trong khi rảo bước, phòng được nguy cơ va chạm hoặc tai nạn giao thông do thiếu chú ý.

Tuấn Anh(Theo Phonearena)

">

Người dùng thay đổi cả dáng đi vì ... smartphone

Nhận định, soi kèo Alajuelense vs Cartagines, 08h00 ngày 3/2: Tiếp cận ngôi đầu

Trên trang tin của FPT đã đưa bài viết với nhận định "FPT là con sư tử". Đây là câu trả lời khi một nhân viên của FPT đặt câu hỏi với Chủ tịch Trương Gia Bình: FPT là con gì?

Chủ tịch FPT giải thích, đầu tiên, sư tử săn toàn con to. Trải nghiệm cho thấy, FPT làm với các công ty nhỏ thường không mấy hiệu quả. Dẫn chứng, Chủ tịch Trương Gia Bình cho rằng ở Mỹ, Đức hay Nhật, FPT đang là đối tác với các "gã khổng lồ" trong lĩnh vực ngân hàng, tài chính, hàng không hay ôtô.

“Sư tử không bắt mấy con bé. Trong khi đó, rất nhiều con đòi bắt mình”, ông Bình hào hứng lý giải, hổ là loài sống và săn mồi đơn độc. Hổ săn mồi theo chiến thuật rình và vồ. “Còn sư tử bắt mồi bằng trí tuệ tập thể, vây là chết”, ông Bình nói.  

Theo Chủ tịch FPT, về nguyên tắc, các con vật ăn thịt không chạy nhanh và bền bằng loài ăn cỏ. “Ngựa chạy cả ngày nhưng hổ chạy khoảng 2 phút là thè lưỡi. Tương tự, sư tử cũng không chạy nhanh nên phải đi cả đàn”.

Theo ông Bình, các phẩm chất của FPT tương đồng với sư tử. “Và trông nó cũng hoành tráng”, Chủ tịch FPT kết luận trong tràng vỗ tay của người tham dự.

Trước đó, anh Nguyễn Thành Nam, cựu CEO FPT, hiện là Phó Chủ tịch Đại học FPT, là người điều hành phiên “Đối thoại doanh nghiệp tỷ USD” với sự góp mặt của lãnh đạo Vietjet Air, Masan Group, Thế giới Di động. Phiên tọa đàm nằm trong lễ vinh danh “50 công ty kinh doanh hiệu quả nhất Việt Nam 2016” do Tạp chí Nhịp cầu Cầu tư tổ chức.

">

Chủ tịch Trương Gia Bình ví FPT như “sư tử”. Viettel, VNPT, MobiFone sẽ là con gì?

Được biết, trong mỗi tháng sẽ có hai loại ngày tốt, ngày xấu; trong một ngày lại có 6 giờ tốt, 6 giờ xấu gọi chung là Ngày/giờ Hoàng đạo (tốt) và Ngày/giờ Hắc đạo (xấu). Theo tìm hiểu của Infogame, vào ngày 6/9 tới đây (tức 6/8 âm lịch) là ngày Minh Đường Hoàng Đạo - thời điểm phúc khí phát nhất trong tháng. Nếu chọn được giờ đẹp nữa, mọi dự định sẽ gặp thuận lợi, may mắn và phát triển rất lâu dài.

Không biết hữu ý hay vô tình, rất nhiều nhà phát hành game Việt Nam đã quyết định chọn ngày 6/9 sắp tới để đem các sản phẩm của mình ra mắt cộng đồng game thủ Việt Nam. Chúng ta hãy cùng xem những sản phẩm này có gì đặc biệt, liệu có duyên để hưởng trọn phúc khí trong ngày Minh Đường Hoàng Đạo hay không ?

Siêu Thần LOL

Được các nhà phát hành Việt “săn đón” từ đầu năm 2016 với nhiều kỳ vọng về một sản phẩm game mobile chất lượng, với đồ họa, cốt truyện cùng lối chơi đình đám của tựa game Liên Minh Huyền Thoại. Tuy nhiên, phải đến tận cuối ngày 6/9 tới đây, Siêu Thần LOL mới chính thức được ra mắt tại Việt Nam dưới tay nhà phát hành VTC Game.

Đặc biệt, có vẻ như nhà phát hành VTC Game đã xem ngày rất kỹ mới khi quyết định tung sản phẩm này vào lúc 9 giờ 9 phút sáng 6/9 (giờ Quí Tỵ) - một giờ đẹp trong ngày để xuất hành gặp thuận lợi, may mắn. Bên cạnh đó, Siêu Thần LoL cũng sở hữu trong mình những yếu tố cơ bản để gặt hái thành công với nội dung được xây dựng dựa trên tựa game MOBA nổi tiếng Liên Minh Huyền Thoại.

Ngoài ra, với nền đồ họa được phát triển bằng công nghệ Unity 3D tiên tiến, Siêu Thần LoL sở hữu nền tảng đồ họa sắc nét cùng chuyển động nhân vật mượt mà. Bên cạnh đó, hiệu ứng skill của game cũng vô cùng đã mắt với bản cài tối ưu cho 2 nền tảng Android và iOS.

Ỷ Thiên 3D

Vào 10 giờ sáng ngày 31/8 vừa qua, nhà phát hành GAMOTA đã tiến hành giai đoạn thử nghiệm Alpha Test cho "đứa con cưng" Ỷ Thiên 3D. Dự kiến, sau khi thử nghiệm hoàn tất, Ỷ Thiên 3D sẽ chính thức bước vào giai đoạn Open Beta vào ngày 6/9 tới đây.

Không rõ việc chọn ngày Minh Đường Hoàng Đạo để làm lễ xuất quân chính thức có giúp Ỷ Thiên 3D may mắn hơn hay không ? Được biết, vào ngày đầu thử nghiệm Alpha Test vừa qua, tựa game mobilenày đã gặp phải tình trạng tắc nghẽn do có quá nhiều game thủ tham gia trải nghiệm. Đa phần người chơi phản ánh rằng game có tốc độ tải tài nguyên quá lâu. Khi tải xong cũng gặp trục trặc khiến người chơi không thể thuận lợi đăng nhập vào tựa game mới này.

">

Mê tín, hàng loạt NPH chọn ngày hoàng đạo 6/9 để 'xuất quân'

Vụ việc hài hước này xảy ra vào cuối tháng 8 ở Bố Cát, Long Cương thuộc tp Thẩm Quyến, Trung Quốc. Tối ngày 28/8 vừa qua, phía cảnh sát Long Cương nhận được điện thoại báo án từ một người họ Ngô. Anh ta bị 3 người đàn ông cao to vạm vỡ dùng chai bia đập vào đầu bất tỉnh. Sau đó 3 kẻ bất lương này lục ví và lấy đi 4000 tệ (~13 triệu Đồng) của anh. Anh Ngô yêu cầu cảnh sát cố gắng điều tra và bắt hung thủ để lấy lại tiền bởi vì đó là tiền mồ hôi nước mắt của mẹ mình. Sau khi báo án, anh Ngô vừa an ủi mẹ vừa dìu bà về nhà để cảnh sát làm việc.

Sau khi có được lời khai của nạn nhân, phía cảnh sát Long Cương lập tức điều tra và phát hiện được một số điểm bất thường từ phía anh Ngô. Họ đã ngay lập tức đến hiện trường điều tra và thu thập chứng cứ. Cảnh sát đã lấy các đoạn băng ghi hình từ các camera đặt xung quanh khu vực mà anh Ngô bị đánh và cướp mất 4000 tệ. Mặc dù vị trí mà anh Ngô gặp nạn không có camera những từ những đoạn hình ảnh ghi lại xung quanh khu vực này đều cho thấy gần như không có trường hợp nào có 3 thanh viên vạm vỡ xuất hiện. Cảnh sát lập tức triệp tập anh Ngô để điều tra làm rõ lại các lời khai. Sau một quá trình tích cực đấu tranh tâm lý, cuối cùng anh Ngô cũng khai nhận đây là một vụ việc dàn dựng không hề có thực. Chuyện là anh là một người thất nghiệp những lại ham mê chơi game. Trong gần 1 tháng vừa qua, anh đã đốt 4000 tệ của mẹ vào game nên giờ không biết phải làm sao thừa nhận về mẹ nên đành dàn dựng lên cảnh này. Anh đã cố gắng dùng một cây gậy lớn đập vào đầu mình để bất tỉnh nhân sự.

Cảnh sát hiện đã bắt và giam hành chính anh Ngô được 5 ngày. Đây là một bài học nhớ đời dành cho anh Ngô.

">

Game thủ phá tiền của mẹ, tạo hiện trường bị cướp tài sản và cái kết

友情链接