Nhận định, soi kèo Farul vs Dinamo Bucuresti, 01h00 ngày 5/10: Cửa dưới ‘ghi điểm’
相关文章
- 、
-
Soi kèo góc Venezia vs Inter Milan, 21h00 ngày 12/1 -
iPhone sẽ chấm dứt tình trạng WiMột trong những điểm phiền toái nhất trên iPhone là việc máy luôn cố bắt sóng Wi-Fi ngay cả khi tín hiệu yếu. Chỉ cần người dùng đã từng kết nối với một mạng Wi-Fi nào đó, máy sẽ cố gắng bắt sóng Wi-Fi trong mọi tình huống. Điều này dẫn đến việc người dùng thường xuyên bị đứt mạng khi lướt web hoặc chạy ứng dụng - cho đến khi người dùng buộc phải tắt Wi-Fi.
Với iOS 9, Apple đưa ra giải pháp giúp khắc phục vấn đề này: iPhone sẽ tự động chuyển sang dùng sóng 3/4G nếu sóng Wi-Fi ở trong tình trạng quá yếu.
iOS 9 bản chính thức dự kiến phát hành vào tháng 9, trùng thời điểm ra mắt iPhone 6S và 6S Plus.Theo 9to5Mac, tính năng mới này vừa có mặt trên bản iOS 9 beta mới nhất, ra mắt hôm 6/8. Nếu đang sử dụng bản public beta của iOS 9, người dùng có thể nâng cấp để thử nghiệm tính năng có tên Wi-Fi Assist. Hiện tại, tính năng này nằm ở phần cài đặt “cellular”.
"> -
Hành động này như là cố ý làm cho Lăng Khả xem, ám chỉ tương đối rõ ràng.
Nếu Lăng Khả còn không chịu kết bạn với hắn, dù Thích Phong không bùng nổ ngay tại trận thì giữa hai người cũng sẽ hình thành một vách ngăn.
Đương nhiên, Lăng Khả không ngu như vậy. Cậu tiện thể cầm điện thoại di động của mình, bình tĩnh nói: “Tôi cũng thêm bạn với cậu đi.”
Thích Phong: “…!”
Lăng Khả dám đồng ý kết bạn WeChat với Cao Tuấn Phi trước mặt Thích Phong, đương nhiên là đã có chuẩn bị.
Những năm gần đây, mọi người đều dùng WeChat. Trong tương lai, cậu sẽ có bạn cùng ký túc và cả bạn học chung lớp, cho nên không thể tránh được việc thêm WeChat nhau để tạo nhóm chat riêng. Tóm lại là, cậu không thể nào vĩnh viễn né tránh Thích Phong.
Nhưng trong lòng Lăng Khả vẫn xoắn về việc Thích Phong đã từng quên mất mình. Hơn nữa, cậu cũng không muốn cho đối phương biết mình đã âm thầm theo dõi hắn rất nhiều năm.
Vì thế cho nên, cuối cùng, Lăng Khả đành tạo một cái clone.
Tài khoản WeChat Lăng Khả vừa thêm Cao Tuấn Phi chính là cái clone mà cậu mới rúc trong chăn để tạo vào đêm qua. Do đó, đối mặt với Thích Phong lần này, cậu hoàn toàn không sợ hãi.
Vì thế, ba người nhanh chóng trao đổi thông tin liên lạc ngay trước vẻ mặt bị troll đến sắp điên của Thích Phong.
Lưng đã được bôi thuốc cho nên Thích Phong cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Giằng co tới tận buổi trưa, đến giờ, hai người còn chưa ăn sáng. Lăng Khả chủ động hỏi Thích Phong có muốn đi ăn cùng mình hay không. Lúc này, sắc mặt Thích Phong mới dễ coi hơn đôi chút.
Cao Tuấn Phi đã ăn sáng, nên trực tiếp ở lại ký túc xá sắp xếp hành lý chứ không theo cùng.
Tuy nhiên, hắn không đi còn vì một nguyên nhân khác — Hắn cứ cảm thấy, giữa hai người bạn cùng phòng mới kia đang dâng lên một tầng sóng ngầm không cho phép người khác chen chân vào.
Là một “Bách Hiểu Sinh giang hồ” đúng chuẩn, khả năng đánh hơi tin tức của hắn cực kỳ nhạy bén.
Chờ sau khi Lăng Khả và Thích Phong rời đi, Cao Tuấn Phi mới bắt đầu nhìn một đống đồ vật có đôi có cặp ở trong ký túc xá, đáy lòng không khỏi bắt đầu hoài nghi.
Băn khoăn nhìn quanh một vòng, đến lúc thấy đôi cốc đánh răng dán tên trên bồn rửa mặt, Cao Tuấn Phi liền bắt được một tia chớp chợt lóe lên trong đầu. Như đã đưa ra được phán quyết cuối cùng, hắn sờ sờ cằm, bật ra một tiếng “Ừm…” trầm ngâm như hiểu rõ mọi chuyện.
***
Ngoài giờ cơm, canteen của Đại học F gần như chẳng có gì ngon để ăn cả. Nghĩ tới việc Thích Phong bị dị ứng với cái chiếu mua ở trong trường, nên Lăng Khả đề nghị đưa hắn tới tiệm bán đồ dùng gần trường xem thử, vừa mua chiếu mới, vừa tìm cái gì đó để ăn.
Thích Phong không có ý kiến gì. Hắn vừa kết bạn WeChat với Lăng Khả, hiện giờ lại được Lăng Khả quan tâm, nên đã đầy máu sống lại rồi. Vì thế, Lăng Khả nói gì hắn liền OK cái đó.
Hai người ăn hai bát hoành thánh Nguyệt quế (2) ở cửa Nam trường học, coi như giải quyết bữa trưa sớm. Sau đó, bọn họ tiếp tục đi vòng qua cửa Đông để tới tiệm bán đồ dùng sinh hoạt ở gần trường.
(2) Nguyệt quế (tên khoa học Murraya paniculata): là một loài thực vật có hoa thuộc chi Murraya. Loài này cũng được gọi theo tên tiếng Trung là Nguyệt quất hoặc Cửu lý hương.
“Hôm qua cậu mua đồ ở chỗ này?” Thích Phong hỏi.
“Ừ.”
“Cửa Đông cách ký túc xá rất xa, vất vả cho cậu rồi.”
Lăng Khả cười khẽ một chút rồi lờ đi.
Người trông hàng hôm nay không phải ông chủ hôm qua, mà là một phụ nữ trung niên, có lẽ là vợ của ông chủ.
Cả hai tỉ mỉ chọn chiếu trúc trải giường, còn được đề cử mấy loại nước chuyên dùng để giặt chiếu. Sau khi được bà chủ cam đoan “dị ứng sẽ hoàn tiền”, bọn họ quyết định mua về.
Loại chiếu này có chất lượng tốt hơn loại trường học phát rất nhiều. Vì thế, Thích Phong liền bảo với Lăng Khả: “Cậu cũng mua một cái nhé? Chiếu trúc mát hơn, tôi mua cho cậu.”
Lăng Khả: “… Hả?”
Thích Phong nháy mắt: “Xem như cảm ơn cậu đã bôi thuốc giúp tôi.”
Lăng Khả vốn định từ chối, nhưng lại bị một cái nháy mắt mang theo tia lửa điện của Thích Phong cản lại. Cậu bỗng nhớ tới cảnh tượng thân mật lúc sáng, nhất thời cảm thấy tay phải của mình vừa nóng vừa tê. Thậm chí, cảm giác này còn chạy thẳng vào buồng trái tim nữa.
Trong lúc Lăng Khả ngây người, Thích Phong đã bảo bà chủ lấy cho hai cái chiếu.
Lăng Khả: “…” Thôi, Thích Phong vui là được.
Lúc tính tiền, bên cạnh có hai em gái đang vừa ngắm mấy cái bát ở kệ hàng đối diện, vừa cảm thán: “Wow, cái bát này đáng yêu quá!… Lại còn là một đôi!”
"> Truyện Những Ngày Tháng Giả Làm Bạn Trai Của Hotboy Trường -
Tiếng đá đánh lửa ma sát vào nhau vang lên. Phía trên ngọn nến đã cháy tàn một nửa, ánh sáng nhàn nhạt leo lét khẽ khàng đậu lên. Vầng sáng nho nhỏ chiếu rọi một gương mặt rất trẻ.
Đó là một nữ tử thoạt nhìn mới chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi, giữa đôi lông mày lại mang theo nét trải đời. Giờ phút này, nữ tử kia nhíu mày, quan sát Bạch Thanh Nhan.
"Đây là nơi nào?"
Bạch Thanh Nhan dùng ánh mắt im lặng hỏi. Nữ hài tử nhếch miệng:
"Nơi này là 'Kim Tiêu Túy'*... Thanh lâu lớn nhất bên trong Vương đô Lang Nghiệp."
*Kim Tiêu Túy: 今宵醉, Đêm nay say.
"... Thanh...?"
"Làm sao, ghét bỏ à? Không phải ta xem thường loại bạch diện thư sinh* như ngươi, chứ trông tướng nghèo kiết hủ lậu, không phải nhờ lần này ta cứu ngươi, cả đời này ngươi cũng không có cơ hội bước chân vào đây!"
*Bạch diện thư sinh: Người học trò trẻ tuổi thời phong kiến (hàm ý mảnh khảnh yếu đuối, non nớt và ít kinh nghiệm)
Giữa chân mày cô nương kia vặn thành chữ Xuyên. Bạch Thanh Nhan lắc đầu, dùng ngón tay vạch lên trên rơm rạ một hàng chữ:
"Không, ta không có ghét bỏ. Tạ ơn nàng đã cứu ta. Xin hỏi, đệ đệ ta đang ở đâu?"
Thấy y mười phần chân thành, không giống như xu nịnh lấp liếm mình, sắc mặt nữ hài mới dễ nhìn hơn một chút.
"Tiểu nam hài kia? Ta gửi lại nhà tỷ tỷ, cậu bé không có việc gì."
Bạch Thanh Nhan nghe nói Nguyên Thế tử bình an vô sự, trái tim mới thả lòng. Y quan sát nữ hài, thấy nàng dùng trâm cài đầu gảy gảy tâm nến, ánh nửa lại sáng tỏ hơn một chút. Giờ phút này Bạch Thanh Nhan cuối cùng cũng thấy rõ nàng, không khỏi hít vào một hơi.
Đôi mắt của cô bé giống hệt y, cũng là dị sắc song đồng*.
*Dị sắc song đồng: Hai đồng tử có màu sắc lạ.
"Nàng cũng là..."
Bạch Thanh Nhan mới viết mấy chữ, chưa kịp viết ra "huyết mạch Ngọc Dao", nữ hài đã một câu chặt đứt nửa còn lại giữa không trung.
"Ngươi cũng giống như ta, ngày trước mẫu thân bị người Ngọc Dao **, mới sinh ra tạp chủng hỗn huyết sao?"
"..."
"Ngươi không cần cảm thấy mất mặt. Ngươi nhìn con mắt của ta không khác gì ngươi. Nói thật, nếu không phải bởi nhìn thấy đôi mắt của ngươi, ta cũng lười chẳng buồn giúp."
Trong tay nữ hài ôm một bó rơm rạ:
"Ngươi cũng là bởi vì cái tạp chủng hỗn huyết này mới bị đuổi tới băng nguyên sao? Lúc ta gặp được ngươi, cả người ngươi đều đông cứng. Ta nghe nói thời điểm đánh trận, biên cảnh Ngọc Dao đều ép nam nhân hỗn huyết ra tiền tuyến làm bia đỡ đạn. Ai dám chạy, liền một đao đâm chết."
Sao có thể? Bạch Thanh Nhan thập phần chấn kinh. Y chính là Thống soái đại quân Ngọc Dao, chưa từng hạ loại mệnh lệnh này! Thậm chí ngay cả cái gọi là "hỗn huyết" tồn tại trên biên cảnh, y cũng không biết!
"Tướng lĩnh kia của bọn họ, cũng mặc kệ không quản?"
Nữ hài thấy y viết, cười khổ một tiếng.
"Ai sẽ quản? Đây cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. Nghe nói thống soái của bọn họ cũng không tệ, nhưng kể cả có là Hoàng tử thì cũng có ích gì? Ngọc Dao nát đến tận gốc, cũng không phải chỉ cần một hai người là có thể cứu vãn!"
"> Truyện [Quyển 2] Tru Tâm Chi Tội