Mô hình đại lý của bên thứ ba là một nền tảng kỹ thuật số chịu trách nhiệm khai hoạt động đọc trả phí trên phiên bản điện tử của tờ báo. Bản thân các tờ báo không thực sự trực tiếp điều hành, mà chỉ cung cấp quảng cáo và liên kết theo thỏa thuận chia sẻ hợp tác.
Chế độ đọc hoàn toàn trả phí
Chế độ đọc trả phí đầy đủ được chia thành hai trường hợp, thứ nhất là cung cấp dịch vụ đọc thử, nghĩa là cho phép các thành viên đã đăng ký của trang web chính thức có thể đọc thử miễn phí phiên bản điện tử trong một khoảng thời gian nhất định. Độc giả có thể đọc tất cả nội dung miễn phí và phải trả tiền nếu tiếp tục đọc sau một tuần.
Thứ hai, tính năng đọc thử không được cung cấp. Sau khi đăng ký thành công, các thành viên đã đăng ký tối đa chỉ có thể duyệt qua trang tổng quan của trang đầu của từng ấn bản điện tử và tiêu đề của từng ấn bản.
Chế độ đọc trả phí một phần
Chế độ đọc trả phí một phần này cũng hơi khác so với chế độ đọc "tính tiền và trả phí" của Wall Street Journal (Mỹ) và Financial Times của Anh.
Phiên bản điện tử của The Wall Street Journal cung cấp cho người dùng đăng ký miễn phí 20 bài báo mỗi tháng, chủ yếu là nghệ thuật và chính trị, các bài đăng trên blog, ý kiến và tin tức về các trường hợp khẩn cấp mà người dùng cần trả tiền để đọc các nội dung khác. Phiên bản điện tử của Financial Times cung cấp 10 bài báo mỗi tháng cho người dùng đã đăng ký miễn phí.
Chiến lược định giá và phương thức thanh toán phí đọc
Để đảm bảo tính hiệu quả của việc đọc trả phí và tạo điều kiện thuận lợi cho người đăng ký, chiến lược định giá của các ấn bản điện tử của tờ báo ở Trung Quốc nhìn chung rất linh hoạt và người đăng ký có thể thanh toán thông qua nhiều phương thức, cũng như các kênh thanh toán. Ở đây lấy 5 tờ báo như Economic Observer, China Business News, China Securities News, Shanghai Securities News và Financial Times làm ví dụ.
Về mức phí, phiên bản điện tử của năm tờ báo này thấp hơn phiên bản in. Trong đó, tính riêng Financial Times, gói nửa năm và gói thường niên chỉ bằng một nửa giá của thời gian đăng ký tương tự cho ấn bản in.
Các ấn bản điện tử của năm tờ báo điện tử này đều áp dụng hình thức định giá trọn gói và mỗi tờ báo cung cấp nhiều gói khác nhau để độc giả lựa chọn. Ngoại trừ Financial Times, các ấn bản điện tử của bốn tờ báo còn lại cũng linh hoạt và đa dạng hơn về các gói đăng ký so với ấn bản in.
Chỉ có hai loại gói trong phiên bản in: giá bán lẻ theo kỳ và giá cả năm, trong khi phiên bản điện tử có các gói được chia thành gói theo quý, gói nửa năm, gói 1 năm, gói 2 năm hoặc thậm chí là gói 3 năm. Phiên bản điện tử của Shanghai Securities News đã thêm gói gia hạn hàng năm vào gói báo in.
Dưới góc độ phương thức và kênh thanh toán, các ấn bản điện tử của báo chính thống, trong đó có tờ Economic Observer, cung cấp cho người đăng ký ít nhất hai phương thức thanh toán hoặc kênh thanh toán. Càng có nhiều kênh thanh toán đa dạng cho người đăng ký tiềm năng, thì càng có nhiều khả năng biến nhiều người đăng ký tiềm năng thành người đăng ký thực tế.
Do thời gian trả tiền để đọc các ấn bản điện tử của báo tài chính ở nước ta còn tương đối ngắn nên trong quá trình thực hiện không tránh khỏi những khiếm khuyết nhất định, một trong những biểu hiện chính là việc đăng nhiều lần cùng một ấn bản điện tử trên các trang web khác nhau.
Ngoài ra, các tờ báo điện tử hiện nay ít khi đưa ra mức giá ưu đãi của thuê bao báo điện tử cho các thuê bao báo in của họ.
Về vấn đề này, có thể học hỏi kinh nghiệm đọc trực tuyến có trả phí của Wall Street Journal và Financial Times. Kể từ khi phiên bản điện tử của The Wall Street Journal bắt đầu thu phí đọc vào năm 1996, giá đăng ký hàng tháng cho phiên bản in của tờ báo là 30 USD và tất cả những người đăng ký bản in có thể đọc nội dung trả phí của phiên bản điện tử miễn phí.
Phiên bản điện tử của Financial Times bắt đầu thu phí độc giả vào năm 2002 và tổng số người dùng trả phí trên toàn thế giới đã vượt quá 522.000 người (số liệu 2015, trước khi được Nikkei mua lại). Nếu người dùng đã đăng ký phiên bản điện tử của tờ báo muốn đọc tất cả nội dung của phiên bản điện tử, họ cần phải trả phí hàng năm là 299 USD và thêm 100 USD để đăng ký phiên bản in hàng năm của Financial Times.
Dựa trên giá trị thực tiễn của nội dung và thương hiệu, các báo có thể nghiên cứu và triển khai mô hình đọc hoàn toàn trả phí hoặc đọc trả phí một phần. Điều quan trọng nhất là mức phí đưa ra phải phù hợp với khả năng chi trả của số đông độc giả.
Điệp Lưu
Các cơ quan báo chí nếu coi báo điện tử là một sản phẩm thương mại hóa còn người đọc là khách hàng sẽ có hướng đi khác biệt.
" alt=""/>Báo chí thu phí cần lựa chọn phương thức phù hợp với số đông độc giảCựu Giám đốc CDC tỉnh thay đổi lời khai
Sau khi nêu quan điểm vụ án, VKS đề nghị tòa tuyên phạt ông Huỳnh Văn Dõng mức án 5 – 6 năm tù. Đối với Trần Quốc Huy (cựu Trưởng phòng Tổ chức - Hành chính, CDC Khánh Hòa), Nguyễn Trường Giang (cựu Tổng Giám đốc Công ty TNHH Phát triển Công nghệ ứng dụng Việt Nam - VNDAT) và Nguyễn Thị Thúy (Giám đốc phòng dự án) đều bị VKS đề nghị cùng mức án 2,5 - 3 năm tù.
Còn bị cáo Cao Văn Cường, chủ hộ kinh doanh cơ sở Phong Phú và Phan Phương Ngọc, cựu nhân viên khoa Dược - Vật tư y tế CDC Khánh Hòa cùng mức án 1-1,5 năm tù, cho hưởng án treo.
Về trách nhiệm dân sự, VKS đề nghị tòa tuyên Công ty CP Dược phẩm Tường Khuê phải bồi thường 1,9 tỷ đồng mà doanh nghiệp này hưởng lợi bất chính trong các gói thầu cung cấp thiết bị y tế cho CDC Khánh Hòa.
Theo VKS, khi còn đương nhiệm Giám đốc CDC tỉnh, bị cáo Dõng còn là Tổ trưởng Tổ chuyên gia đấu thầu của đơn vị. Bị cáo chịu trách nhiệm toàn bộ công tác mua sắm trang thiết bị y tế phòng chống Covid-19, ký phê duyệt toàn bộ quyết định để tổ chức thực hiện các gói thầu. Tuy nhiên, cựu Giám đốc CDC tỉnh đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn, can thiệp trái pháp luật vào hoạt động đấu thầu, không đảm bảo khách quan, minh bạch trong đấu thầu, gây thất thoát ngân sách Nhà nước.
Tại tòa, bị cáo không thành khẩn khai báo, quanh co chối tội và đổ lỗi cho cấp dưới nên VKS đề nghị mức án cao nhất so với các bị cáo khác. Đối với bị cáo Huy có vai trò là Trưởng phòng Tổ chức Hành chính, nhưng can thiệp vào công tác đấu thầu, gây thiệt hại ngân sách Nhà nước.
Tuy nhiên, sau khi nghe VKS đề nghị mức án, bị cáo Huỳnh Văn Dõng bất ngờ nhận trách nhiệm với vai trò là người đứng đầu CDC tỉnh, trái ngược thái độ chối tội và đổ lỗi cho cấp dưới như trong phiên xử trước.
Bị cáo Dõng giãi bày, trong phần xét hỏi (ngày 9/4), bản thân quá xúc động, đã có những lời khai không đúng nên hôm nay xin được khai lại. Cụ thể, bị cáo khai, với tư cách là người đứng đầu đơn vị, bị cáo xin chịu hoàn toàn trách nhiệm đối với những sai phạm tại CDC tỉnh, không đổ lỗi cho ai về các sai phạm. Bị cáo đồng ý cáo buộc của VKS, không có ý tranh luận, mong được HĐXX giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo và các nhân viên cấp dưới.
Sai phạm tại CDC tỉnh gây thiệt hại gần 16 tỷ đồng
Giai đoạn năm 2020 – 2021, CDC tỉnh Khánh Hòa tổ chức mua sắm trang thiết bị, kit test để phục vụ công tác phòng chống Covid-19, bằng hình thức đấu thầu. Quá trình thực hiện, các bị cáo trên đã vi phạm quy định của pháp luật về Luật Đấu thầu, gây hậu quả nghiêm trọng, dẫn đến thất thoát ngân sách Nhà nước gần 16 tỷ đồng.
Quá trình tổ chức đấu thầu, mua sắm hàng hóa vật tư y tế phòng chống Covi-19, ông Dõng và Huy đã thông đồng với Thúy và Giang làm trái quy định pháp luật để Công ty VNDAT trúng 5 gói thầu cung cấp các bộ hóa chất chiết tách IVD (bao gồm cả kit xét nghiệm kèm theo), có tổng giá trị hơn 14 tỷ đồng.
Hành vi này của các bị cáo đã giúp Công ty VNDAT thu lợi hơn 350% giá vốn, gây thiệt hại cho nhà nước gần 10 tỷ đồng.
Ngoài ra, Trần Quốc Huy cũng nhận gần 2 tỷ đồng "cám ơn" của Công ty VNDAT, rồi mang về trụ sở CDC tỉnh đưa cho Huỳnh Văn Dõng. Bị cáo Dõng sau đó cho Huy 30 triệu đồng và kế toán CDC Khánh Hòa 50 triệu đồng, số tiền còn lại cựu giám đốc CDC Khánh Hòa quản lý, sử dụng cá nhân.
Đối với cơ sở Phong Phú do Cao Văn Cường làm chủ hộ kinh doanh đã sử dụng thông tin, hồ sơ giả mạo để tham gia đấu thầu. Tuy nhiên, CDC tỉnh đã xét trúng 37 gói thầu cho cơ sở này với tổng giá trị hơn 17 tỷ đồng, gây thất thoát ngân sách Nhà nước hơn 4,1 tỷ đồng.
Tương tự, CDC tỉnh Khánh Hòa đã phê duyệt cho Công ty cổ phần Dược phẩm Tường Khuê tại TP Đà Nẵng, trúng 21 gói thầu cung cấp hàng hóa, vật tư chống dịch, tổng giá trị hơn 19 tỷ đồng. CDC tỉnh bị xác định đã can thiệp, "tạo điều kiện" trái pháp luật để Công ty Tường Khuê trúng thầu, hưởng lợi bất hợp pháp, gây thiệt hại cho ngân sách Nhà nước gần 1,9 tỷ đồng.