- Cuối tháng 9/1997,ônvợđòichianhàbốmẹgia vang ngay hom nay tôi được bố mẹ cho 1 căn nhà, hợp đồng cho tặng được lập tại phòng công chứng số 02 TPHCM
TIN BÀI KHÁC
- Cuối tháng 9/1997,ônvợđòichianhàbốmẹgia vang ngay hom nay tôi được bố mẹ cho 1 căn nhà, hợp đồng cho tặng được lập tại phòng công chứng số 02 TPHCM
TIN BÀI KHÁC
Chú khỉ này đi cùng một hành khách và nhất quyết đòi ngồi ở ghế đầu cạnh lái xe. Sau đó, chú ta được lái xe cho phép điều khiển chiếc xe buýt chứa 30 hành khách ở Davangere, cách thủ đô Bangalore 270 km. Trong khi chú khỉ cầm lái, lái xe điều khiển chân ga, phanh và cần số.
Video cảnh chú khỉ cầm lái xe buýt đã mau chóng lan truyền trên internet. Và ngay lập tức, lái xe trên đã bị đình chỉ.
"Lái xe M Praksh đã bị đình chỉ sau khi cho phép một con khỉ ngồi trên vô lăng và lái xe", T.S Latha, phát ngôn viên của hãng vận tải đường bộ thuộc chính phủ Ấn Độ tuyên bố. "Sự an toàn của hành khách là tối quan trọng và lái xe không được đe dọa điều đó bằng cách cho một con khỉ cầm lái".
Về phần mình, các hành khách dường như không lo lắng gì khi chú khỉ cầm lái. Thậm chí họ còn cảm thấy thích thú nữa. Phản ứng của cư dân mạng cũng chia làm hai luồng, một bên coi đó là sự nguy hiểm, coi thường tính mạng con người trong khi bên còn lại nghĩ rằng chú khỉ khá dễ thương. Thậm chí, còn có người đưa ra cảnh báo rằng một ngày nào đó khỉ có thể cướp công việc của chúng ta và chúng chỉ cần chuối và đậu phộng chứ không cần trả lương.
Theo GenK
" alt=""/>Cho khỉ cầm lái gần 10 phút, lái xe buýt tại Ấn Độ bị đình chỉẢnh minh họa
Tại Hàng Châu, quê nhà của gã khổng lồ thương mại điện tử Alibaba, một điều kỳ lạ đang diễn ra tại bệnh viện Dư Hàng. Không còn các hàng dài bệnh nhân đứng đợi – một biểu tượng của các cơ sở y tế công cộng tại Trung Quốc. Ngay cả các quầy trả viện phí cũng chỉ có một vài người chờ tới lượt.
Bệnh viện đã xử lý vấn đề này nhờ ứng dụng nhận diện gương mặt cho mọi thứ, từ đặt lịch khám tới thanh toán viện phí. Thay đổi cho thấy thanh toán di động tiếp tục phát triển ra sao khi giá trị giao dịch thường niên đạt 178 nghìn tỷ Nhân dân tệ (25,1 tỷ USD), mở rộng từ trả tiền ăn uống cho đến mua xe, dịch vụ y tế.
Alibaba và đối thủ Tencent, mỗi bên đều đang có 1 tỷ người dùng nền tảng thanh toán, tổng cộng chiếm 90% giao dịch di động. Họ tạo ra xu hướng không dùng tiền mặt và thúc đẩy doanh nghiệp dựa vào cơ sở hạ tầng tài chính mới.
Hệ thống nhận diện gương mặt tại bệnh viện là sản phẩm của Alipay, nền tảng thanh toán trực tuyến thuộc Alibaba. Kết hợp thẻ bảo hiểm, thanh toán smartphone và dữ liệu gương mặt, bệnh nhân có thể đặt lịch khám chỉ trong vòng 30 giây qua điện thoại.
Bệnh viện lắp camera để xác thực gương mặt trong mỗi phòng khám và gần như tự động lưu trữ kết quả chẩn đoán, xử lý thanh toán qua Alipay. Bệnh nhân có thể rời bệnh viện sau khi nhận đơn thuốc.
Dịch vụ không cần tới công nghệ tiến bộ xuất chúng nào mà chỉ nhờ vào hệ thống xác thực gương mặt để nhận diện mỗi bệnh nhân, kết nối bệnh viện với Alipay để xử lý giao dịch. Dù vậy, Alipay đã thay đổi diện mạo thường thấy tại các bệnh viên Trung Quốc, nơi bệnh nhân phải chờ quá lâu. Ngoài ra, nhờ vào tập hợp dữ liệu y tế, công ty cũng hướng đến ngành kinh doanh mới là tự động chẩn đoán sử dụng trí tuệ nhân tạo.
" alt=""/>Thanh toán di động thay đổi “bộ mặt” dịch vụ công Trung QuốcAnh Lâm Văn Tấn bên “con” Mobylette 3 đũa cưng nhất của mình (chiếc xe này có giá tới 10.000USD) và chiếc cúp kỷ lục Việt Nam công nhận anh là người sưu tập xe gắn máy cổ hai thì nhiều nhất Việt Nam.
Tìm hiểu, anh Tấn biết được đây là dòng xe sản xuất từ mấy chục năm trước,chạy bằng xăng pha nhớt. Nghĩ rằng bằng mọi giá mình phải sở hữu một chiếc xethuộc dòng này cho “khác người”, anh Tấn liền về gom tiền và mua được chiếc xeMobylette ấy với giá 3,5 triệu đồng.
Tiếp tục câu chuyện, anh Tấn kể về quá trình sưu tầm xe gắn máy cổ của mình:“Khi sưu tầm được chiếc xe cổ đầu tiên, hằng ngày dù đi bất cứ đâu tôi đều chạychiếc xe này.
Thế nhưng, người thân và bạn bè cho tôi là kẻ gàn dở, vì người ta lên đờibằng xe máy xịn, đắt tiền hoặc xe hơi, thì tôi lại lôi về chiếc xe như cục sắtbỏ đi. Mặc thiên hạ nói, gia đình ngăn cản, tôi càng cảm thấy đam mê và tiếp tụcsưu tầm những xe cổ khác”.
Sau khi mua được chiếc xe Mobylette cổ đầu tiên, mỗi khi ra đường anh Tấn chỉđể ý xem ai có dòng xe giống như mình không, chủ yếu là để tìm hiểu những chiếcxe đó có xuất xứ từ đâu và giá bao nhiêu.
Đam mê khiến anh bỏ cả việc nhà, langthang khắp nơi xem có chiếc xe Mobylette cổ nào để ngắm nghía cho vui, tiện thểgạ người chủ sở hữu bán luôn cho mình.
“Người thân và bạn bè cứ tưởng mình bị làm sao khi lấy cả tiền nhà để muanhững chiếc xe cổ này. Đối với người khác thì đó chỉ là những cục sắt bỏ đi,nhưng mình lại khoái những cục sắt này đến mức bỏ ngoài tai những lời chê bai từthiên hạ” - anh Tấn nói về thời gian đầu sưu tầm xe.
![]() |
Những chiếc xe nhìn như cục sắt này có giá “bèo” nhất cũng tới vài chục triệu đồng/chiếc. |
Đam mê đó cũng khiến anh quyết tâm săn lùng những dòng xe Mobylette cổ để bộsưu tầm ngày càng đầy đủ hơn. Năm 2007, một lần thấy chiếc Mobylette 3 đũa còn“din” và “ngon” quá, anh Tấn chạy xuống tận Bến Tre nài nỉ người chủ bán lại vớigiá 3.000USD.
“Phải van nài mãi họ mới chịu bán xe. Mua được xe rồi, nhưng cũng không dámđem về nhà vì sợ mọi người trong gia đình cho rằng tôi bị tâm thần. Nhưng rồimọi người cũng biết chuyện và ép tôi phải bán chiếc xe Mobylette 3 đũa vừa muađược.
Tôi cứ ậm ừ sẽ bán, nhưng đem giấu nhờ ở nhà một người bạn thân, mãi sau nàymới đem về nhà” - anh Tấn vừa cười vừa kể về chuyện mua “con” xe Mobylette ưng ýnhất của mình.
Sau khi tìm hiểu, chiếc xe Mobylette anh Tấn mua năm 2007 là “hàng còn din”-chưa bung máy và chỉ còn lại hai chiếc ở Việt Nam, chiếc còn lại do giám đốccông ty du lịch Sài Gòn sở hữu.
Sau một thời gian, dân chơi xe cổ biết được anh Tấn sở hữu con Mobylette 3đũa đó, đã đến tận nhà ngã giá 10.000USD, nhưng anh nhất quyết không bán. Ngườikhách đó cứ phục ở nhà anh và nói rằng anh bán giá đó là quá lãi.
“Bức xúc quá, tôi nói là mua để sưu tầm chứ đâu phải kinh doanh mà bán. Ngườikhách kia nghe nói vậy thì buồn ra mặt và đành ra về trong niềm thất vọng. Chínhvì vậy mà suốt một thời gian dài tôi bị người thân trách cứ.
Sau đó nhiều lần tôi giấu gia đình, lấy tiền làm ăn mang đi mua xe. Mọi ngườigắt gỏng hỏi tôi: “Tiền làm ăn không có mà cứ đi mua mấy cục sắt ấy về bán sắtvụn hay sao?”. Nhiều lúc cũng thấy ngại, nhưng vì đam mê đã ngấm vào da thịtrồi, không thể nào bỏ được. Cũng không nỡ lòng nào bán đi những “cục sắt” màmình bao công tìm tòi, sưu tầm” - anh Tấn nói chắc nịch.
Qua nhiều năm tháng sưu tầm, cho đến bây giờ, dân chơi xe gắn máy cổ từ Bắcchí Nam đều phải kiêng nể anh Tấn, vì anh không bán một “cục sắt” nào dù có đượctrả giá cao đến bao nhiêu. Đó là một uy tín trong giới sưu tầm đồ cổ mà không dễgì ai cũng có được.
Bất ngờ nhận kỷ lục Guinness Việt Nam
Những dòng xe cổ mà anh Tấn sưu tầm được sản xuất ở khắp các nước trên thếgiới như Nhật Bản, Ý, Đức… từ mấy chục năm, thậm chí hàng trăm năm về trước.
![]() |
Chiếc Vespa ngoài cùng, bên trái này còn “din”, nước sơn rất xấu, nhưng giá của nó cũng trên 100 triệu đồng. |
“Chính vì thế, sau khi tìm hiểu, xác minh kỹ càng, trung tâm Sách kỷ lụcGuinness Việt Nam đã công nhận anh Tấn là người sưu tầm dòng xe gắn máy cổ haithì nhiều nhất”- ông Lê Trần Trường An - Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty CPsách - niên giám Việt Nam, trung tâm Sách kỷ lục Việt Nam - nói.
Sau khi anh Tấn được ghi vào Sách kỷ lục Việt Nam, được nhận cúp kỷ lục ViệtNam thì mọi người trong gia đình mới biết những chiếc xe anh mua có giá trị rấtlớn. Từ đó, mọi người không còn trách cứ mà quay sang động viên, an ủi anh vềmặt tinh thần.
Còn anh Tấn thì ngày đêm bận bịu với công việc kinh doanh của gia đình, nhưngcũng không quên việc xây dựng một quán cà phê để có nơi trưng bày xe cổ chokhách uống càphê chiêm ngưỡng.
Sau khi đạt được kỷ lục Việt Nam, dân chơi xe cổ gọi anh bằng cái tên “TấnHoàng Mobylette”, nhằm tôn vinh niềm đam mê thực thụ của con người có chất “nôngdân” này.
Đam mê vẫn cháy bỏng, anh Tấn luôn kè kè bên mình chiếc Mobylette, dù trongnhà có đầy đủ những dòng xe hiện đại thời nay. Anh bỏ công bảo dưỡng, chăm sóctừng chiếc xe cẩn thận, nâng niu, “chiến hữu” có làm sao, trở chứng gì thì anhcảm thấy ăn không ngon, ngủ không yên. Anh đi đến các tỉnh, thành trên cả nướccũng bằng những “con” Mobylette.
Và chuyến “diễu hành” bằng “con” Mobylette motor becane từ TP.HCM ra Hà Nộirồi trở về “ngốn” 23 ngày trời cũng là dịp để anh được thỏa chí đam mê xe cổ củamình.
Còn những chuyến hội tụ hội xe cổ mà anh đi từ TP.HCM xuống các tỉnh Long An,Tiền Giang, Bạc Liêu, Cà Mau, Kiên Giang… bằng những chiếc Mobylette là chuyệnbình thường. Cứ khi nào anh em chơi xe hội tụ và diễu hành là y như rằng anh cómặt, sau đó đoàn lại kéo đến nhà ngắm nghía, chiêm ngưỡng những “con” Mobylettecổ trong bộ sưu tầm của anh và tấm tắc nể phục sự “chịu chơi” của người đam mêxe cổ đậm chất “nông dân” này.
Anh Tấn đang sở hữu trên 60 chiếc xe gắn máy cổ, trong đó có hơn 40 chiếcMobylette, 10 chiếc Vespa và một số loại xe khác. Những chủng loại của dòng xegắn máy hai thì có Mobylette 3 đũa, Mobylette 2 đũa, Mobylette moto becane 88…Vespa cũng có nhiều loại như Standard, Super…
Trong số xe cổ của anh có tới 15 chiếc còn “din”. Giá trị của chiếc xe thấpnhất cũng vài chục triệu đồng, chiếc cao nhất lên tới 10.000USD. Anh Tấn khẳngđịnh, dù có túng thiếu thế nào anh cũng không bán những chiếc xe này.
(Theo Lao Động)
" alt=""/>'Hai lúa' Sài Gòn bỏ ngàn đô chơi xe