thi-truong-may-tinh-My_AFP.jpg
Lần đầu tiên, người Mỹ mua nhiều notebook hơn desktop. Ảnh: AFP

Hãng thông tin thị trường Mỹ IDC nói doanh số notebook chiếm đến 55,2% doanh số máy vi tính trong quý từ tháng 7-9/08, tăng 18% so với cùng kỳ năm ngoái và lần đầu tiên đã vượt qua mốc 50%.

" />

Lần đầu tiên Mỹ mua nhiều notebook hơn PC

Ngoại Hạng Anh 2025-03-03 07:24:02 21797
thi-truong-may-tinh-My_AFP.jpg
Lần đầu tiên,ầnđầutiênMỹmuanhiềunotebookhơlich thi dau ngoai hang người Mỹ mua nhiều notebook hơn desktop. Ảnh: AFP

Hãng thông tin thị trường Mỹ IDC nói doanh số notebook chiếm đến 55,2% doanh số máy vi tính trong quý từ tháng 7-9/08, tăng 18% so với cùng kỳ năm ngoái và lần đầu tiên đã vượt qua mốc 50%.

本文地址:http://game.tour-time.com/news/112b499878.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Atalanta vs Venezia, 21h00 ngày 1/3

{keywords}Khoa Nhi, Bệnh viện Tâm thần Hà Nội 

Cô con gái bất đắc dĩ trở thành nơi để mẹ xả stress. Ban đầu là những lời chỉ trích, quát mắng nhưng thấy con không nghe lời chị dùng biện pháp mạnh hơn với suy nghĩ: ‘Cứ cho ăn đòn là nghe lời hết’.

Đánh con dường như là thói quen của người mẹ này khiến con gái chị sợ hãi, ngày càng thu mình lại.

Cô bé chia sẻ với bác sĩ: ‘Mẹ nói con lau nhà, rửa bát… con đều làm nhưng chỉ một lý do nhỏ (như điểm 8) là mẹ đánh sẵn sàng đánh con’.

‘Bạn ấy vừa khóc vừa nói: ‘Mẹ không yêu con’. Em nhớ rõ mẹ đi làm, về nhà lúc mấy giờ, em dậy phải làm những gì… như một sự ám ảnh. Thậm chí, em còn nói, đi làm về, mẹ vui vẻ thì mẹ sẽ vui với em. Hôm nào, mẹ mệt mỏi, áp lực… mẹ sẽ bực tức với em’, bác sĩ Tươi chia sẻ.

Những trận đòn roi, lời mắng chửi của người mẹ đã khiến cô bé 8 tuổi có những cư xử kỳ lạ. Em không còn nói cười, thay vào đó em im lặng và mẹ sai bảo việc gì em đều làm răm rắp như một cái máy. Em cũng không ăn, không uống, chỉ rơi nước mắt. Khiến mẹ em phải đưa đến bệnh viện tâm thần để thăm khám.

Khi trò chuyện, bác sĩ hỏi:

-  Con yêu mẹ không?

-  Không

- Con yêu ai nhất?

- Bà

- Con thích đọc truyện không? Con thích đọc truyện gì?

- Đọc truyện Doraemon

- Nếu có túi thần kỳ như Doraemon, con sẽ ước gì?

- Được trở về 2 năm trước, để con được về ở với bà ngoại. Con không phải sống với mẹ.

Em bày tỏ nỗi sợ hãi, chán ghét khi phải sống với người mẹ thường xuyên gây áp lực bằng lời nói và đòn roi.

Với trường hợp này, các bác sĩ đã phải làm việc với cả hai mẹ con. Sau khi tư vấn cho cô bé, bác sĩ cũng có buổi trò chuyện với người mẹ. Việc đầu tiên, họ yêu cầu chị chấm dứt những hành vi bạo lực, mắng mỏ con gái.

‘Nếu chị tiếp tục cư xử như vậy, chị sẽ không còn con gái nữa’, là lời nữ bác sĩ khẳng định.
Theo đó, việc đánh mắng vô cớ về lâu dài, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển tâm lý của người con. Khi lớn lên, cô bé cũng có thể sẽ có sự cư xử lệch lạc với các mối quan hệ xung quanh.

‘Chúng tôi nói với người mẹ, thay vì tôn trọng con như một người bạn, chị lại cho mình quyền ban phát tình cảm cho con. Khi vui, chị ban cho con chút vui vẻ, khi bực tức chị sẵn sàng trút lên người con, bắt con chịu đựng.

Chị hãy tưởng tượng con gái cũng như chị ở công ty, chị đã cố gắng rất nhiều nhưng vẫn bị chửi mắng, thậm chí là đánh đập thì chị có giận giữ, buồn bã, chán nản hay không?

Ngoài ra, người lớn thường có khả năng kiểm soát cảm xúc, nhiều kinh nghiệm đối phó với áp lực. Nhưng các con đang trong quá trình phát triển, tính cách chưa hoàn thiện, rất khó để vượt qua.

Khi không được cha mẹ hỗ trợ đồng hành, lại gặp áp lực lớn các bạn sẽ tìm cách để thoát ra khỏi tình trạng này bằng việc sa đà vào mạng internet, dễ rơi vào các mối quan hệ chứa nhiều nguy cơ.

Tình trạng này kéo dài, nhiều bạn sẽ có nguy cơ bị trầm cảm, thậm chí tìm cách hủy hoại bản thân, lúc này hậu quả sẽ rất nặng nề.

Những lời nói vô tình của cha mẹ gây sát thương cho trẻ khi trưởng thành

Những lời nói vô tình của cha mẹ gây sát thương cho trẻ khi trưởng thành

Mỗi đứa trẻ đều như một trang giấy trắng, lời nói và hành động của cha mẹ là mực vẽ nên những màu sắc khác nhau trên trang giấy đó.

">

Bài kiểm tra điểm 8 và cánh tay tím bầm của cô bé lớp 3

Chỉ số đổi mới sáng tạo địa phương năm 2023 (PII - Provincial Innovation Index) được Bộ Khoa học và Công nghệ công bố hôm qua, sau một năm xây dựng. Bộ chỉ số cung cấp bức tranh thực tế, tổng thể về phát triển kinh tế, xã hội dựa trên khoa học công nghệ và đổi mới sáng tạo của từng địa phương.

Hà Nội dẫn đầu về PII 2023, đạt 62,86 điểm. Theo sau là TP HCM (55,9 điểm), Hải Phòng (52,3), Đà Nẵng (50,7), Cần Thơ (49,7), Bắc Ninh (49,2), Bà Rịa - Vũng Tàu (49,2), Bình Dương (48,6), Quảng Ninh (48) và Thái Nguyên (47,8).

Điểm chung của các địa phương này là quy mô lớn, có kinh tế phát triển, thu nhập bình quân đầu người cao, hạ tầng hoàn thiện, vốn con người cùng số lượng doanh nghiệp dồi dào.

Thực tế, một nửa trong số này là thành phố trực thuộc trung ương (Hà Nội, TP HCM, Hải Phòng, Đà Nẵng, Cần Thơ) - khu vực quan trọng về quân sự, chính trị, văn hóa, kinh tế. Số còn lại là địa phương có công nghiệp phát triển - nơi thu hút, tập trung các khu công nghiệp lớn của cả nước. Vì thế, các chính sách hỗ trợ thông thoáng, môi trường thuận lợi cho doanh nghiệp khởi sự, đổi mới sáng tạo.

"Một bộ đo đếm mới sẽ giúp các địa phương có động lực lớn hơn cho hành động", ông Nguyễn Quang Đồng, Viện trưởng Viện Nghiên cứu chính sách & Phát triển truyền thông (IPS) nói. Điều này đặt trong bối cảnh Việt Nam đang đối mặt với đòi hỏi cấp bách về đổi mới sáng tạo, còn quỹ thời gian tận dụng những lợi thế sẵn có, ví dụ dân số vàng, ngày càng ngắn.

Tuy nhiên, xét theo đặc thù, mỗi địa phương có điểm nhấn riêng khi được đo đếm bằng PII. Đơn cử, với Hà Nội, thành phố đạt điểm tuyệt đối ở các cấu phần về nhân lực nghiên cứu phát triển, cũng như mức chi cho hoạt động này. Tỷ lệ doanh nghiệp đầu tư cho đổi mới sáng tạo tại đây cũng đạt 100 điểm. Ở đầu ra, số lượng tài sản trí tuệ (bằng sáng chế, giải pháp hữu ích) thuộc nhóm đầu cả nước.

Hiện, thành phố có hơn 1.000 doanh nghiệp khởi nghiệp đổi mới sáng tạo, chiếm trên 26% cả nước. Số lượng vườn ươm doanh nghiệp, tổ chức cung cấp chương trình thúc đẩy kinh doanh lần lượt hơn 38% và 40% xét trên quy mô cả nước. Thành phố cũng có chính sách đặc thù trong thu hút đầu tư nước ngoài, trọng tâm là các dự án quy mô lớn, chất lượng cao.

Thực tế, Thủ đô trước đó xác định phát triển khoa học công nghệ, gồm hệ sinh thái khởi nghiệp, là một trong những đột phá để đưa nơi đây thành trung tâm đổi mới sáng tạo hàng đầu vào 2025 và đón dòng vốn từ lĩnh vực bán dẫn.

"Hà Nội có nhiều điều kiện thuận lợi để phát triển ngành sản xuất chip bán dẫn đầy tiềm năng và đang là xu thế quan trọng của kinh tế thế giới", ông Nguyễn Vân, Phó chủ tịch Hiệp hội doanh nghiệp công nghiệp hỗ trợ Hà Nội (Hansiba), cho biết.

Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển Samsung đặt tại Hà Nội. Ảnh: Lưu Quý">

Các 'ngôi sao' đổi mới sáng tạo

Sau đám, đại gia đình ngồi lại cùng nhau. Nếu không có đám của dì chắc khó có cuộc trùng phùng đông đủ vì con cháu gần một nửa đều đi tha hương.

Tháng 7 năm ngoái dì tôi đổ bệnh đột ngột. Sau mấy ngày đau đầu như búa bổ, mấy anh chị đưa dì đi bệnh viện tỉnh điều trị. Chỉ sau một ngày nằm viện, dì bị tai biến và phải chuyển từ Quảng Nam ra Đà Nẵng để mổ gấp. Máu đông do xuất huyết não được bác sĩ lấy ra ngay trong buổi sáng dì bất tỉnh. Ca mổ tốn gần 150 triệu đồng đã giành giật sự sống của dì với tử thần nhưng không thể làm cho dì tôi tỉnh lại. Sau 6 tháng nằm yên, sống đời thực vật, dì rời cõi tạm.

Sinh, già, bệnh, chết là quy luật tất yếu của đời người. Hàng xóm an ủi, dì mất sớm nhưng đã sống một cuộc đời trọn vẹn.

Có lẽ hiểu được quy luật và cân đo hết những sẻ chia chân thật đó mà mọi người trong gia đình cũng nhẹ lòng. Với những người thân thương, khi sống mình cố gắng chăm lo, săn sóc, yểm trợ đời sống vật chất, tinh thần trong khả năng. Lúc họ mất, mình cũng hết lòng tổ chức đám tang, hướng tâm đến họ - cho sự ra đi ấy trở nên nhẹ nhàng nhất trong khả năng. Tôi nghĩ dì Ba tôi cảm được tất cả tâm nguyện của con cháu và đã yên lòng.

Điều áy náy nhất khi dì Ba tôi mất, như chị Năm, con gái Út của dì nhận ra, là cả nhà chưa có một tấm ảnh gia đình. Dì dượng tôi có bốn người con (hai trai hai gái), ai cũng đã thành gia lập thất. Kể cả dâu rể, cháu nội ngoại, quân số nhà dì dượng tăng từ 6 lên 18 người - không nhiều so với những đại gia đình khác, nhưng chưa có một tấm ảnh chung.

Chị Năm tôi kể, vài năm trước, cứ Tết đến chị lại nhắc mọi người hẹn nhau về chung ngày chung giờ dịp đầu năm, trước mừng tuổi ba mẹ, sau chụp hình chung. "Thế nhưng vì nhiều lý do mà dự định ấy chưa thực hiện được", chị chia sẻ.

"Không ai nghĩ mẹ bị bệnh đột ngột và đi sớm vậy", chị nói mà rưng rưng.

Trong cuộc sống, đôi khi ta cứ bình tâm nghĩ người thân người thương của mình vẫn còn đó, hôm nay chưa về thăm thì ngày mai, ngày kia. Rồi không ít người hẹn lần hẹn lữa những cuộc điện thoại, những buổi đoàn viên, hoặc bữa cơm chung. Ta thậm chí sẽ dễ thốt ra những câu nói đau lòng, gây tổn thương, khiến ngăn cách tình nghĩa ruột thịt chỉ vì giận dỗi, bực bội người kia một vấn đề nào đó. Chỉ đến khi mất mát ập tới ta mới biết mình đã hoang phí cơ hội, thời gian để yêu thương và được yêu thương, nhất là với những người thân, người trong gia đình.

Trong một buổi chia sẻ với Phật tử, thầy trụ trì một ngôi chùa tại Bình Thạnh (TP HCM) nói rằng, phần lớn mọi người đều đặt kỳ vọng vào các mối quan hệ thân gần nên khi không được đáp ứng sẽ dễ sinh ra phiền não, khổ đau. "Người ta hay mặc nhiên rằng người thân phải hiểu mình, dù nhiều khi mình cũng không hiểu được họ và chưa bao giờ ngồi lắng nghe hoặc giãi bày nỗi lòng cùng họ một cách gần gũi, chân thành", thầy nói.

Mối quan hệ thân gần - người thân, gia đình - ở chiều thuận là quan hệ ấm áp, giúp mỗi người có điểm tựa, có bệ phóng để thành công, hạnh phúc, nơi để quay về. Nhưng cũng mối quan hệ này, nếu vô tâm (hoặc vô ý) trong ứng xử, có thể sẽ gây tổn thương nặng nề hơn bất cứ quan hệ nào khác cho người trong cuộc.

Xã hội hiện đại, con người ngày một thực dụng, sẵn sàng dành nhiều thời gian, tâm sức cho công việc, bạn bè, các mối quan hệ xã giao... và vì thế bớt xén đi những bận tâm cần thiết cho người thân.

Trong khi đó, bớt đi một chút việc không cần thiết, bớt đi những giờ phút sống ảo ít ý nghĩa, dành thời gian chất lượng cho người thân, người thương thì vẫn có thể hiểu được, thương đúng, thương sâu. Tình thương trên cơ sở hiểu biết có thể giúp hàn gắn, quan trọng hơn, giúp cho đối tượng mình thương và cả mình được hạnh phúc. Tình thương ấy chính là sự thụ hưởng chứ không phải buộc ràng.

Dành thời gian chất lượng cho gia đình nghĩa là sẽ không viện cớ để bỏ qua những cơ hội gặp gỡ và có mặt trọn vẹn cho người thân, người thương. Có mặt cho nhau trong một khung hình để ghi lại khoảnh khắc nụ cười tươi nở của mỗi thành viên, ít nhất vào dịp đầu năm có lẽ không phải là quá khó.

Tôi nhớ phút rưng rưng về bức ảnh không bao giờ được chụpmà cũng tiếc lây cho chị Năm. Nhưng với dì Ba, chị Năm tôi dù sao cũng chỉ áy náy duy nhất về một tấm ảnh gia đình chụp chung. Tôi e là, ngoài kia, có những nỗi buồn, sự dằn vặt với người thân lớn gấp nhiều lần nỗi buồn của chị Năm tôi.

Lưu Đình Long

">

Bức ảnh không bao giờ được chụp

Nhận định, soi kèo Dundee United vs Hibernian, 02h45 ngày 27/2: Đối thủ yêu thích

Bà Chín trôi mất trong đại hồng thủy, không tìm thấy xác. Ngoại tôi thương nên nhớ hoài. Bà Chín chưa được hưởng niềm vui làm vợ, làm mẹ dù đã được hỏi cưới trước đó mấy tháng.

Quê tôi hầu như nhà nào cũng có người trong gia đình hoặc họ hàng xa thiệt thân vì bão lụt. Ký ức về thiên tai là một phần không thể tháo bỏ trong đời tôi, không chỉ vì nhà mình từng có người mất, mà chính bản thân cũng từng suýt chết trên chiếc bè mùa lụt. Gió và nước bốn bề, chiếc bè tròng trành chở má con tôi trong trận lụt năm 1999 úp ngược khi bão thổi mạnh. Má tôi ngoi lên được, rồi má kéo tôi lên khi tôi đã uống no nước. Từ đó tôi sợ nước, ám ảnh với tin bão gần bão xa.

Người quê đã quen, năm nào đến mùa cũng dọn nhà, chèn ngói, chằng mái tôn để đón báo chờ lụt. Kỹ càng, phòng xa đến mấy cũng không thắng nổi thiên nhiên. Có những năm mái vẫn tốc, tường vẫn sập, chỉ chừa lại con người co ro, run rẩy giữa đống tan hoang, đổ nát.

Hai năm 1998, 1999 đều lụt to. Nhà tôi mái tranh, vách phên, bão về, cầm chắc sập, nhưng ngoại và má vẫn "bình tĩnh sống" vì đã nhắm nhà cậu Sáu ở phía trên - đã có tường gạch, lát xi-măng. Gió mạnh lên là sơ tán tới nhà cậu. Người làng bao năm nay đều thế, thiên tai tới là nhà nọ mở cửa đón nhà kia, nhà trên cao đỡ đần nhà dưới thấp.

Lớn lên tôi xa quê, vào miền Nam sinh sống - nơi này ít bão lụt hơn, những ký ức tưởng như đã xa bỗng hiện về ám ảnh trước những cảnh tượng đang diễn ra ở miền Bắc. Kinh hoàng nhất là vụ sạt núi, vùi lấp gần như cả một ngôi làng ở Lào Cai. Tôi nhìn hình ảnh chụp từ trên cao, cả một khoảng núi mênh mông như bị cứa làm đôi, há miệng nuốt hàng chục hộ dân với cả trăm con người, vào lòng đất. Không kịp chạy.

Lụt quê tôi nước dâng dần lên cao, vẫn còn thời gian đối phó, nhà nọ kịp dìu nhà kia. Còn sạt lở, lũ quét ở miền núi phía Bắc đường đột và khốc hại. Vợ chồng, cha con nằm cạnh nhau, tuột tay cũng người còn người mất.

Còn lại gì sau cơn thịnh nộ của thiên nhiên?

Có người đàn ông chỉ còn lại một mình, mất cả mẹ, vợ và những đứa con. Có gia đình không còn ai cả. Có những người vô vọng trông chờ thi thể người thân - những phận người đắp lá chuối được khênh ra từ trên cáng.

Nước mắt đã cạn khô, lòng người héo quắt. Nhưng người còn vẫn phải đứng lên mà sống. Không gì bù đắp nổi nỗi đau mất người thân, nhưng sự chung tay trợ giúp của cộng đồng - từ bữa ăn no lòng, cái áo ấm thân những ngày trước mắt, cho tới vật lực để dựng lại cái nhà, sắm lại cái bếp về sau - sẽ phần nào an ủi, giúp cho cuộc sống bớt phần vất vả đi.

Tôi chưa từng nghi ngờ về tinh thần đùm bọc, san sẻ của người Việt. Sau những trận lụt, cả xã, thôn chung tay khắc phục bằng cách dọn phụ những gia đình bị nước ngập hay tốc mái, cây gãy đổ. Tiếp đến là cả làng cả xã được sự hỗ trợ từ thiện từ những chuyến xe ắp đầy tình người trên khắp đất nước.

Tôi nhớ nhà tôi những năm đó thường nhận về gạo, mì, cả đồ cũ, trong đó tôi thích nhất là chiếc chăn dày thay thế cái mền của nhà mình đã rách lỗ chỗ.

Trong những ngày này, trên các cung đường, hàng chục chuyến xe chở nhu yếu phẩm đang từ miền Nam, miền Trung tiến ra Bắc. Trên mạng xã hội, không biết bao nhiêu hội nhóm từ thiện đang kêu gọi ủng hộ, trợ giúp đồng bào với nỗ lực "đặt tính mạng, an toàn, sức khỏe của người dân lên trên hết, trước hết", "không để ai bị đói, bị rét, bị khát, không có chỗ ở". Chỉ tính riêng trong ngày 10/9, sau lễ phát động ủng hộ đồng bào của Trung ương Mặt trận Tổ quốc, đã có hơn 400 tỷ đồng từ các cá nhân, cơ quan, đoàn thể... chung góp.

Nhưng tôi có chút băn khoăn về khả năng rối loạn của các đoàn từ thiện tự phát do thiếu kinh nghiệm và thiếu thông tin cụ thể.

Kinh nghiệm liên quan đến sự hiểu biết về thời điểm, tính chất của cứu nạn và cứu trợ; nhu cầu của đối tượng cần trợ giúp, khả năng thông thuộc địa bàn; kế hoạch, lịch trình và luồng đi của các tổ chức, đơn vị từ thiện... Tất cả sự thiếu thốn này phát sinh các vấn đề bất cập nhiều năm qua như: cứu trợ làm thay việc của cứu nạn (vốn yêu cầu phương tiện và nhân lực chuyên nghiệp), đồ cứu trợ không phù hợp, phải đổ bỏ, nơi thừa - chỗ thiếu cứu trợ...

Để tận dụng năng lượng của tình đồng bào, để nguồn lực xã hội được sử dụng hiệu quả hơn, tôi nghĩ rất cần vai trò điều phối bao quát của Nhà nước. Một trung tâm điều phối nhanh có thể cần được thiết lập. Đơn vị này không trực tiếp nhận hỗ trợ, không can thiệp vào quyết định của các đoàn từ thiện, nhưng sẽ đảm nhận các công việc logistics không kém phần quan trọng như:

Xây dựng "bản đồ cứu trợ", trong đó thể hiện và cập nhật thường xuyên phạm vi, những thiết bị, nhu yếu phẩm cần hỗ trợ của từng khu vực, làm cầu nối giữa cung và cầu trong từ thiện, giúp phân phối nguồn lực hiệu quả.

Cung cấp kiến thức, kinh nghiệm tổ chức và các khảo sát ban đầu về địa bàn, tình trạng của các khu vực thiệt hại, trở thành trung tâm tham khảo, hướng dẫn cho các đoàn từ thiện.

Cập nhật luồng đi - đến của các đoàn từ thiện khác nhau, nhằm phân phối đều hơn nguồn hàng cứu trợ.

Cuối cùng, lực lượng này có thể giúp xây dựng một "trạm thông tin" để các tổ chức từ thiện công bố, minh bạch các khoản thu chi.

Từng kêu gọi, tổ chức các hoạt động từ thiện, tôi nhận ra rằng, các đoàn cứu trợ thường không thiếu tiềm lực vật chất, họ thiếu thông tin và kinh nghiệm. Cùng lúc nhiều đoàn từ thiện gặp tình trạng đó sẽ có thể gây rối loạn trên quy mô lớn. Đoàn cứu trợ cũng cần được cứu trợ.

Tình người vẫn luôn là một biệt dược đặc trị nỗi đau và sự vô cảm. Và "còn da lông mọc, còn chồi nẩy cây" - nguồn lực xã hội phát huy hiệu quả sẽ khiến cho vết thương chóng lành, mầm xanh chóng sống dậy.

Lưu Đình Long

">

'Cứu trợ' đoàn cứu trợ

Ngày nhận tin báo chị Hiền bị ung thư tuyến giáp, mợ Bảy run không đứng nổi, bỏ hết công việc chạy vào Bình Dương lo cho con.

Chị Hiền là con gái đầu của cậu mợ. Học hết lớp 9, như bao thanh niên ở quê thời đó, chị theo người quen vào Sài Gòn tìm việc. Chị làm công nhân may, lấy chồng rồi lần lượt sinh hai đứa con. Mấy lần chị sinh là mấy lần mợ lặn lội từ quê nhà Quảng Nam vào Dĩ An chăm sóc mấy tháng liền. Con trai đầu của anh chị được mợ Bảy chăm từ năm hai tuổi cho đến khi học xong mẫu giáo.

Mợ Bảy có lẽ là mẫu người suốt đời lo cho con cháu, khá điển hình cho những người bà, người mẹ ở quê tôi. Con cái đi làm ăn xa, họ chăm mảnh vườn, đám ruộng, có thu hoạch gì thì gom góp gửi xe đường dài vào cho con. "Tội nghiệp, vợ chồng hắn làm công nhân, có quà quê, gạo, rau củ nhà trồng như ri cũng đỡ", mỗi lần gửi gì đó cho con cái, mợ hay nói như vậy với má tôi.

Trở lại với lúc chị Hiền bệnh. Mợ tất tả vào. Biết con ung thư, dù rất lo lắng, mợ không thể hiện trước mặt chị. Buồn quá, thi thoảng mợ gọi về tâm sự với má tôi. Tôi nhớ lần lên thăm ở Bệnh viện Ung Bướu TP HCM khi chị vừa mổ xong, mợ rưng rưng nói: "May quá, ca mổ thành công". Mợ kéo tôi ra hành lang chia sẻ đủ thứ, bảo rằng, ung thư tuyến giáp là nhẹ nhất trong số các loại ung thư và chị Hiền phát hiện sớm nên mổ thành công. Mợ khóc. Đôi mắt thâm quầng ánh lên niềm hy vọng con mình được sống.

Thế rồi chị cũng vượt qua. Tết rồi về quê, chị ghé xuống nhà tôi thắp nhang, chúc Tết. Tôi hỏi bệnh tình, "vẫn còn uống thuốc nhưng đỡ nhiều rồi em". Chị vui vẻ nói, nếu không có má với gia đình ủng hộ tinh thần, chắc khó vượt qua được. "Con đừng lo, có má đây rồi". Chị kể, lúc đó mợ Bảy đã nói như vậy, y như mợ là chuyên gia trong lĩnh vực ung bướu vậy. Tôi thì hiểu, điểm tựa tinh thần cho một người vượt qua bệnh tật, khó khăn quan trọng không thua kém thuốc men.

Đòn bẩy tình thương, sự "bảo kê" tinh thần của người mẹ đã giúp người con nhấc mình khỏi vũng bùn của bệnh tật, lo lắng, sợ hãi. Tinh thần tốt, việc thích ứng với trị liệu, thuốc men sẽ tốt hơn.

Không sao đâu, có má đây rồi. Tôi từng đọc nhiều về những tình huống tương tự trên sách, báo, mạng xã hội. Một lời nói khích lệ của mẹ có thể làm xanh tốt cõi lòng đang héo úa của con. Một sự yểm trợ nhẹ nhàng, hợp lý, hợp thời của má có thể giúp con lướt qua được chông chênh.

Yêu thương con là bản năng của mẹ. Nhưng để yêu thương đúng, mẹ cũng phải học cách thương con. Nhiều năm trước, tôi từng nghe thiền sư Nhất Hạnh nói, thương mà không hiểu sẽ hại con. Lâu nay, nhiều người vẫn ngộ nhận rằng chỉ cần thương con là đủ, rồi bắt con phải thế này, thế nọ, bảo bọc con mọi lẽ. Đôi khi điều đó làm con cái bị tê liệt khả năng độc lập, tự chủ. Với quy luật sanh, già, bệnh, chết, và vô thường, ai cũng phải đi qua cửa tử. Và đôi khi bất ngờ, khó đoán. Do vậy, nếu làm thay con, quyết định thay con, không để cho con có bất kỳ trải nghiệm nào, kể cả khổ đau, thất bại thì sau này người con ấy sẽ yếu đuối, lệ thuộc.

Ngày của Mẹ, thế giới sẽ tụng ca tình mẹ, bày tỏ lòng biết ơn người sinh, dưỡng. Tôi nghĩ đây còn là dịp để ngẫm nghĩ về việc xuất hiện đúng lúc con cần, nói những điều tích cực để con được phấn chấn, và đôi khi còn là mạnh dạn, dám để con đau, khổ, thất bại để học bài học cuộc đời mình.

Thực sự, chỉ khi nào con cái có thể độc lập, tự chủ, tự do trong cuộc đời đầy giông bão và nhiều cám dỗ ngọt ngào này thì đó mới là lúc người mẹ tự tin về việc mình đã truyền trao gia tài quý nhất cho con.

Gia tài đó chính là bản lĩnh, sức mạnh, khả năng để đứng dậy trong những lúc đứng trước bờ vực đời mình.

Lưu Đình Long

">

Gia tài của mẹ

{keywords}

Người xem sẽ tiếp tục gặp lại tạo hình xinh đẹp, đáng yêu của những nhân vật quen thuộc như cặp đôi chị em Elsa và Anna, anh chàng Kristoff, chú người tuyết dễ thương Olaf và chú tuần lộc Sven. Trong trailer nhá hàng này, hình tượng nữ hoàng băng giá Elsa được xây dựng đậm chất hành động, mạnh mẽ hơn phần 1. 

Trong trailer vừa được tung ra, có vẻ như xứ Arendelle sẽ không còn bình yên như trước. Những hình ảnh đầu tiên cho thấy những diễn biến kỳ lạ và sự đấu tranh nội tâm sâu sắc của các nhân vật. Giữa màn đêm, nữ hoàng Elsa đang cố gắng vượt qua vùng biển bão tố, đóng băng biển cả để vượt qua những cơn sóng khổng lồ nhưng mọi nỗ lực đều liên tiếp gặp thất bại.

{keywords}

"Frozen 2" sẽ tiếp tục được nhào nặn bởi bộ đôi đạo diễn Chris Buck và Jennifer Lee. Các diễn viên hạng A của Hollywood Kristen Bell, Idina Menzel, Jonathan Groff và Josh Gad tiếp tục tham gia lồng tiếng vào vai diễn của họ như ở phần trước. Phim khởi chiếu vào 22/11/2019 và được dự báo sẽ tiếp tục làm mưa làm gió tại các rạp chiếu toàn cầu cuối năm nay. 

Mai Linh 

'Yêu nữ hàng hiệu' vào vai lừa đảo vẫn sành điệu hết phần thiên hạ

'Yêu nữ hàng hiệu' vào vai lừa đảo vẫn sành điệu hết phần thiên hạ

Trong "Quý Cô Lừa Đảo" (The Hustle), Anne Hathaway sẽ vào vai nữ quái chuyên quyến rũ cánh mày râu giàu có nhằm trục lợi từ họ.

">

Vừa ra mắt trailer 'Frozen 2’ đã phá kỷ lục về lượng xem trong 1 ngày

友情链接