您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Nhận định, soi kèo Mauritius vs Lesotho, 20h ngày 7/7
NEWS2025-03-19 13:30:56【Giải trí】8人已围观
简介ậnđịnhsoikèoMauritiusvsLesothohngàhcm24h Phạm Xuân Hải - 07/07/2023 05:00hcm24hhcm24h、、
很赞哦!(41)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Adelaide City FC vs West Torrens Birkalla, 16h45 ngày 17/3: Không có bất ngờ
- Cô gái đoạt Nobel Hòa bình tốt nghiệp ĐH Oxford
- Hồ Ngọc Hà: Tôi không bận tâm ai nói mình hết thời hay đi xuống!
- Học sinh Việt Nam “bội thu” tại sân chơi Toán học của Ấn Độ
- Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs Liverpool, 23h30 ngày 16/3
- Hồ Trung Dũng, Phạm Khánh Ngọc hát trong chương trình đặc biệt
- Đại hội Đại biểu Hội Xuất bản Việt Nam lần V được chuẩn bị kỹ lưỡng
- Thanh Vy bị phê bình, suýt phải ra về ở Asia's Next Top Model
- Nhận định, soi kèo Stuttgart vs Bayer Leverkusen, 1h30 ngày 17/3: Buông xuôi
- Chiêm ngưỡng Siêu Mặt Trăng lớn nhất trong 7 thập kỷ
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Heidenheim vs Holstein Kiel, 23h30 ngày 16/3: Giậm chân tại chỗ
Đón chúng tôi vào giữa buổi sáng một ngày TP.HCM mát trời, chú Hùng - con trai cụ Nguyễn Đình Tư - bảo chúng tôi đợi một lúc vì cụ đang tiếp một người cháu họ lâu ngày ghé chơi. Trong lúc ngồi đợi, chú Hùng giới thiệu với chúng tôi gian bếp ngoài khu vực gần như là ban công: “Ông dậy từ sáng sớm, tập thể dục ở đây. Sau đó, ông sẽ đọc 3 tờ báo để cập nhật tin tức”. Lát sau trong phòng cụ, chúng tôi thấy một kệ báo được xếp ngay ngắn, gọn gàng những tờ báo Tuổi trẻ, Thanh niên, Sài Gòn giải phóng.
Chú Hùng ngỏ ý ở lại để hỗ trợ chúng tôi trao đổi với cụ, vì lo giọng cụ phần nào hơi khó nghe, đồng thời cụ có thể cũng không nghe rõ ý chúng tôi muốn hỏi. Nhưng cụ khoát tay, ngụ ý tự lo được.
Đã ở tuổi xưa nay hiếm, nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Tư vẫn minh mẫn, sự tinh anh hiện lên qua đôi mắt và lời nói. Ở cụ toát lên phong thái nhẹ nhàng, từ tốn của một trí thức cao niên. Những chuyện từ cách đây nhiều chục năm, cụ vẫn ghi nhớ chi tiết. Đến thăm cụ là cơ hội được trò chuyện với một "bảo tàng sống", chứng nhân lịch sử của TP.HCM.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Tư sinh năm 1920, nguyên quán tại Nghệ An. Nghiệp viết của ông khởi đầu với truyện dài Nguyễn Xí đăng trên báo Truyền bávào năm 1943. Cuộc đời trải nhiều truân chuyên, ông từng phải làm nhiều nghề, từ nhân viên hành chính công đến sửa xe... nhưng mỗi lúc có thể, ông luôn tìm về với những trang viết.
Tuy vậy, phải đến khi ngoài 70, con cái đã học hành thành tài, có công việc ổn định, ông mới có thể chuyên tâm nghiên cứu và viết sách. Với hàng chục công trình lịch sử để lại cho thế hệ sau, tấm gương học tập và lao động miệt mài cả đời của ông đã được ghi nhận qua hàng loạt giải thưởng lớn nhỏ. Mới đây nhất, bộ sách Gia Định - Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh: Dặm dài lịch sử (1698-2020) của ông được trao giải A tại Giải thưởng Sách Quốc gia lần thứ 7 năm 2024.
Trò chuyện vớiTri thức - ZNews, ông chia sẻ về hành trình hơn 20 năm thai nghén bộ sách cũng như những tâm tư của một tác giả hơn 80 năm tìm tòi, nghiên cứu, đóng góp cho nghiên cứu lịch sử nước nhà.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Tư vẫn tinh anh, minh mẫn ở tuổi 104. Ảnh: Duy Hiệu.
Công trình thai nghén hơn 20 năm
- Ông có thể chia sẻ về quá trình thực hiện bản thảo đầu tiên của bộ sách Gia Định - Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh: Dặm dài lịch sử (1698-2020)?
- Năm 1998 là kỷ niệm 300 năm thành lập Sài Gòn - TP.HCM. Nhưng tôi quan sát thì chưa thấy trong giới sử học hay cơ quan chính quyền thành phố nhắc đến việc biên soạn một tác phẩm về lịch sử thành phố để giới thiệu đến đồng bào thành phố và cả nước.
Mỗi ngày, thời gian mỗi trôi qua mà không thấy động tĩnh gì cả. Cuối cùng, sốt ruột quá nên tôi bèn tự vạch ra một đề cương cho quyển sách. Sau đó, tôi gửi cho GS Trần Văn Giàu, nhờ giáo sư nhận xét, xem thử đề cương có đầy đủ, có thể viết được không. Nếu viết được thì giao cho một cơ quan thực hiện cho kịp với ngày kỷ niệm.
Tôi không gặp trực tiếp giáo sư vì tôi là người dân bình thường, giáo sư lại là nhân vật quan trọng của thành phố, nên chỉ dám gửi qua bưu điện. Hơn một tuần sau thì có cán bộ Trung tâm Khoa học Xã hội TP.HCM cử người tới gặp tôi tại nhà riêng, mời tôi viết quyển sách. Tôi sẵn sàng nên nhận lời.
Ở tuổi 104, nhà nghiên cứu vẫn miệt mài tra cứu tài liệu, ghi chép và viết sách mỗi ngày. Ảnh: Duy Hiệu.
Từ lúc ấy đến ngày kỷ niệm chỉ còn vài tháng. Do đó, tôi dành tất cả thời giờ cho việc thực hiện quyển sách. Trước nhất, tôi đến tất cả thư viện, trung tâm lưu trữ của thành phố để sưu tầm tài liệu. Cả ngày tôi đi như một người công chức. Sáng dậy điểm tâm xong thì đạp xe đạp chứ không có xe máy. Làm việc đến trưa thì tôi ở lại, dùng cơm và nghỉ tại chỗ, buổi chiều tiếp tục công việc đến giờ đóng cửa mới ra về.
Sau khi sưu tầm đầy đủ tài liệu thì tôi viết cả ngày lẫn đêm. Viết xong phần nào lại dùng máy đánh chữ gõ lại, chứ chưa có máy vi tính như bây giờ. Lúc đó tôi nghĩ: tôi vừa viết bản thảo vừa đánh máy thì không kịp thì giờ. Thế là tôi lại ra ngoài thuê người đánh máy, song song với quá trình tôi viết bản thảo.
Sau khi hoàn thành bản thảo, tôi đưa cho Trung tâm Khoa học Xã hội đánh giá. Trung tâm tổ chức một cuộc họp, mời trí thức trong thành phố đến để thảo luận về bản thảo của tôi. Bản thảo được đánh giá tốt, nên Trung tâm giao lại cho Nhà xuất bản Giáo dục làm công việc xuất bản. Sau khi đã biên tập, dàn trang, in thử, làm bìa, họ gọi tôi đến xem thử. Mọi thứ gần như đã sẵn sàng. Đáng tiếc là sau đó, vì một trở duyên mà sách không thể ra mắt bạn đọc.
- Nguồn động viên nào đã thôi thúc ông tái khởi động lại công trình này?
- Năm đó sách không được xuất bản, nhưng tôi nghĩ những tài liệu tôi sưu tầm được rất hiếm và rất quý. Nếu đốt đi hay bỏ thùng rác thì uổng quá. Vì vậy, tôi giữ lại toàn bộ bản thảo, nghĩ bụng nhất định sẽ có ngày dùng được. Ngày đó chính là năm 2020. Lúc đó thì quan điểm của giới sử học đã thoáng rộng hơn. Xét thấy bầu không khí học thuật cho phép, tôi bắt tay vào bổ sung, cập nhật, hoàn thiện lại bản thảo.
Tác phẩm cũng như món quà tôi trả ơn thành phố đã cưu mang tôi từ ngày tôi còn khó khăn.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Tư
Không có ai đặt hàng, nhưng tự tôi thấy cần có một quyển sách như vậy. Từ lúc bắt đầu đến khi tái khởi động là 20 năm, suốt thời gian đó tôi tiếp tục tích lũy tài liệu.
Bản thảo về sau này phong phú hơn rất nhiều. Thành phố sau hơn 20 năm đã xây dựng được nhiều công trình lớn, phát triển toàn diện từ vật chất, kinh tế đến văn hóa, xã hội và ngoại giao. Vì lẽ đó, tư liệu trong cuốn sách hoàn thiện lần này phong phú hơn, có thể nói là gấp đôi bản thảo lần đầu: vừa có thêm tài liệu về giai đoạn trước đó, vừa có thêm tài liệu về khoảng thời gian từ năm 1998 - 2020.
Công trình đó mà người khác làm thì thường phải là cả nhóm, ít nhất chục người, mỗi người một chương. Nhưng bộ sách này, một mình tôi đơn thương độc mã, âm thầm cặm cụi viết.
Sau khi viết xong tôi đưa Nhà xuất bản Tổng hợp TP.HCM để họ xem nội dung có thể xuất bản được hay không. Sau khi xem thì họ đồng ý ký hợp đồng với tôi để xuất bản.
Bộ sách Gia Định - Sài Gòn - Thành phố Hồ Chí Minh: Dặm dài lịch sử (1698-2020).Ảnh: Quỳnh My.
- Có điều gì ông đặc biệt muốn gửi gắm qua tác phẩm?
- Có một điều tôi muốn làm rõ qua tập 1 của bộ sách này, xoay quanh câu hỏi tại sao lại có người Việt Nam vào làm ăn sinh sống ở Sài Gòn - Gia Định. Vấn đề này cần được minh định, làm rõ, để người Việt Nam và người Campuchia ngày nay hiểu rằng chưa từng có chuyện vua nước ta xưa kia mang quân đánh chiếm nước họ.
Chân Lạp (Campuchia xưa) muốn thiết lập quan hệ bang giao, nên đã xin chúa Nguyễn gả con gái cho. Khi công chúa đi, đã có đoàn người theo để giúp nàng đỡ thương nhớ quê nhà. Đại Việt xưa kia đa phần là rừng núi. Người dân cần nơi để khai hoang lập ấp, làm ăn sinh sống, do đó mà theo công chúa lưu dân đến vùng đất mới.
Về sau, vua Chân Lạp lại vì Đại Việt đã giúp đỡ đánh quân Xiêm La (Thái Lan ngày nay) nên cắt đất, hiến tặng, dần dà mới thêm nhiều người Việt vào làm ăn, sinh sống ở vùng đất Sài Gòn - Gia Định bây giờ.
Điều này được ghi lại rõ ràng trong sử sách của nước ta, của Campuchia, và cả trong tài liệu của người Pháp về Campuchia.
- Tập 2 của cuốn sách dù bao quát khoảng thời gian ngắn hơn, nhưng lại dài hơn cả tập 1. Ông có thể cho biết lý do?
- Sở dĩ là vì tôi muốn ca tụng công lao của chính quyền hiện nay. Thành phố sau thống nhất đã phát triển vượt bậc. Đường sá rộng rãi hơn xưa. Kinh tế nông nghiệp phát triển, nhiều mặt hàng nông sản ta là nước xuất khẩu hàng đầu thế giới.
Thêm nữa, đã có nhiều công trình về thành phố: người viết về nhà hát, người viết về cải lương, người viết về thương mại, người viết về tôn giáo, người viết về giáo dục... Nhưng chưa có quyển sách nào viết về tổng thể các mặt, nên tôi muốn viết một tác phẩm để lại cho thành phố. Có thể mang tác phẩm này đi để nói chuyện với thế giới, rằng chúng tôi đạt được những thành tựu như vậy. Đây cũng như món quà tôi trả ơn thành phố đã cưu mang tôi từ ngày tôi còn khó khăn.
Viết quyển sách này, tôi dùng trí óc của chính mình để suy xét, lập luận chứ không có cộng tác viên nào. Tôi tự hào quyển sách đầy đủ, giá trị như một cẩm nang về TP.HCM, ai muốn cũng có thể tìm trong đó, không cần đi đâu xa. Muốn biết thành phố có bao nhiêu nhà hát, bao nhiêu con đường, bao nhiều cái chợ, bạn đọc đều có thể tìm trong sách.
Viết sách nhờ tự học
- Khởi đầu sự nghiệp với một tiểu thuyết, nhưng ông đã dần chuyển hướng sang nghiên cứu, thực hiện tác phẩm phi hư cấu, giàu giá trị học thuật. Có lý do đặc biệt nào cho sự chuyển hướng này?
- Tôi say mê lịch sử từ nhỏ. Thuở còn học tiểu học, tôi mê thích các sách về danh nhân. Lòng yêu nước của tôi có lẽ được hun đúc chính từ đó. Sau này bắt đầu nghiệp viết, tôi chọn lựa viết truyện về cụ tổ dòng họ - chính là truyện Nguyễn Xí. Tôi cũng từng viết tiểu thuyết Loạn 12 sứ quânvề vua Đinh Bộ Lĩnh.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Tư. Ảnh: Duy Hiệu.
Sau này, tôi thực hiện các cuốn Non nước Phú Yên, Non nước Khánh Hòa, Non nước Ninh Thuận tổng hợp đầy đủ thông tin về địa lý, lịch sử, cổ tích, nhân vật, nguồn lợi kinh tế, thời tiết, giáo dục của các vùng đất này. Tôi lại viết tiếp các sách nghiên cứu về vùng đất Nam Bộ như Từ điển địa danh hành chính Nam Bộ; Chế độ thực dân Pháp trên đất Nam Kỳ (1859-1954, 2 tập)...
Dù có lấy đề tài gì chăng nữa, dường như cũng không bao giờ xa rời với niềm say mê của tôi là lịch sử nước nhà.
- Hiện nay ông có đang ấp ủ những công trình mới?
- Tôi đã xuất bản được cuốn Từ điển địa danh hành chính Nam Bộvào năm 2008 và Địa chí hành chính các tỉnh Nam Kỳ thời Pháp thuộc (1859-1954)vào năm 2017. Hiện nay tôi đang tiếp tục các cuốn sách về địa danh hành chính Trung bộ. Do đã sưu tập được nhiều tài liệu, nên tôi đang tiếp tục nghiên cứu và viết mỗi ngày.
Tuổi tôi cũng đã cao, nên tôi muốn tranh thủ mọi thời gian còn lại cho công việc nghiên cứu và viết lách.
Để học tập thì không gì có thể thay thế sách được... Tôi không được học ở trường nhiều, mà chủ yếu tự học. Tôi viết được sách chính là nhờ tự học, tìm tòi, đọc sách, báo.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Tư
- Có điều gì ông muốn nhắn nhủ đến thế hệ các nhà nghiên cứu lịch sử trẻ?
- Như tôi đã nói, không khí sử học ngày nay đã thoáng rộng hơn xưa. Ngày trước có nhiều ý kiến còn phải dè dặt, nhưng hiện nay giới nghiên cứu đã cởi mở, cập nhật rất nhiều, nên người làm nghiên cứu hoàn toàn có thể bày tỏ suy nghĩ của mình. Tôi hy vọng các nhà nghiên cứu trẻ có thể tận dụng tối đa điều kiện thuận lợi này và phát huy những thế mạnh của mình.
Phòng làm việc của tác giả Nguyễn Đình Tư tràn ngập sách, phải xếp cả xuống các bàn, sàn xung quanh kệ. Ảnh: Duy Hiệu.
Ngoài ra, kho tàng tài liệu bằng tiếng Hán - Nôm, tiếng Pháp là vô giá. Đó sẽ là nguồn tham khảo bổ ích cho những người nghiên cứu lịch sử.
Ngày nay, ta có nhiều thiết bị điện tử, kỹ thuật số phục vụ tra cứu. Điều này hỗ trợ công việc làm nghiên cứu rất nhiều. Tuy nhiên, tôi muốn nhấn mạnh rằng thiết bị điện tử, di động thì chỉ có thể phục vụ giải trí là chủ yếu. Chứ để học tập thì không gì có thể thay thế sách được.
Nói đến học, thì đến trường không phải cách duy nhất để học. Tôi chính là một bằng chứng. Tôi không được học ở trường nhiều, mà chủ yếu tự học. Tôi viết được sách chính là nhờ tự học, tìm tòi, đọc sách, báo.
Lễ trao Giải thưởng Sách Quốc gialần thứ VII (2024) được tổ chức vào 20h ngày 29/11/2024 tại Nhà hát Lớn (Hà Nội), truyền hình trực tiếp trên VTV1. Đơn vị tài trợ: Vingroup, Vietcombank, Vietinbank, BIDV, Agribank, Tổng công ty Giấy Việt Nam.
">Cụ ông 104 tuổi đọc báo, nghiên cứu hàng ngày, viết sách tri ân TP.HCM
Vấn đề chưa đóng học phí bị đình chỉ thi học kỳ, không được công nhận kết quả học đang làm nóng diễn đàn sinh viên Trường ĐH Công nghiệp Thực phẩm TP.HCM.
Chia sẻ của một sinh viên “cảm thấy có lỗi với bố mẹ, trách bản thân chậm trễ và bức xúc với nhà trường vì chưa đóng học phí nên bị đình chỉ thi” đã thu hút nhiều ý kiến về vấn đề này.
Chia sẻ của sinh viên Sinh viên này nêu rõ “năm nay mình đóng trễ học phí học kỳ 1 một ngày, khi lên phòng tài chính thì phòng không thu nữa, ra ngân hàng đóng dù có biên lai nhưng trên website của trường cũng ghi nợ không đồng học phí. Vì vậy mình bị liệt vào danh sách cấm thi và không có lịch thi cuối kì”.
Từ việc trễ đóng học phí sinh viên này cho biết, “có khả năng những môn đã thực hành đồ án hoàn thành sẽ bị đánh rớt. Như vậy sẽ mất hẳn một học kỳ và sang năm phải học lại hết các môn”.
Sinh viên này cũng chia sẻ thêm, sau khi đóng tiền, trên websile trường có thông báo “sinh viên đã đóng học phí nhưng bị ghi cấm thi hoặc chưa đóng học phí thì liên hệ với khoa xét lại dự thi”. Vì vậy bạn đã lên khoa xin chữ ký rồi lên trường nộp đơn. Nhưng khi nộp đơn vào đào tạo thì phòng lại chuyển qua văn thư, sau đó qua phòng tài chính rồi lại chuyển về phòng đào tạo.
Sau khi ý kiến này đăng tải, rất nhiều sinh viên Trường ĐH Công nghiệp Thực phẩm cũng đồng ý vì cùng chung hoàn cảnh như vậy.
Bên cạnh đó, “quy trình” đóng học phí của trường cũng được sinh viên chia sẻ khá phức tạp như, “những học kì trước nếu ngân hàng không nhận học phí, sinh viên vẫn qua phòng Tài chính để đóng”.
Cùng theo sinh viên “đóng học phí muộn là lỗi của sinh viên nhưng không có nghĩa sinh viên không đóng học phí cho trường. Nếu không đóng học phí cấm thi sẽ chấp nhận, nhưng vẫn đóng được mà hệ thống thông báo không nhận được tiền”.
Theo quy định của Trường ĐH Công nghiệp Thực phẩm, học phí sẽ được thu từ ngày 7/9 đến 30/9. Sau thời gian này nhà trường gia hạn đến ngày 5/11 và thông báo nếu quá thời gian này không đóng sinh viên sẽ bị cấm thi học kỳ. Có khoảng vài trăm sinh viên trong tổng số 12.000 sinh viên đóng muộn học phí.
Sau phản ứng của sinh viên, ông Phạm Xuân Đông, Trưởng phòng kế hoạch tài chính của trường đã có thông báo gia hạn cho toàn thể sinh viên còn nợ học phí học kỳ I, năm học 2016 - 2017 và các học kỳ trước, tiếp tục đóng học phí để hoàn thành nghĩa vụ học phí tất cả các học phần còn lại từ 13h ngày 20/12 đến 16h ngày 23/12.
Theo thông báo này, sinh viên liên hệ đóng tiền học phí tại ngân hàng đã quy định hoặc nộp trực tiếp tại phòng Kế hoạch tài chính. Sau ngày 23/12 sinh viên không hoàn thành nghĩa vụ đóng học phí tất cả các học phần còn nợ sẽ không được tham gia vào kỳ thi cuối kỳ, đồng thời sẽ không được công nhận kết quả học tập.
Trao đổi với VietNamNet, ông Phạm Xuân Đông thông tin hiện tại lịch thi của các sinh viên chưa diễn ra vì đến tuần sau mới là tuần thi học kỳ. Mục đích của trường là chấn chỉnh nghĩa vụ học phí vì thói quen của rất nhiều sinh viên đến ngày thi mới hoàn tất nghĩa vụ học phí, cũng như để công tác tổ chức thi học kỳ được chính xác như làm đề, bố trí phòng, phân giáo viên coi thi… vì vậy nhà trường đã đóng phần mềm thu học phí trước khi thi vài tuần.
"Tuy nhiên, trước những kiến nghị của các em trong các buổi sinh hoạt lớp và kiến nghị qua Hội sinh viên trường về việc khó khăn chưa hoàn tất nghĩa vụ học phí, trường đã có thông báo mở lại cổng thu học phí đến ngày 23/12 để các em có thể hoàn tất học phí trước khi thi" - ông Đông cho biết.
Tuệ Minh
">Tin mới nhất: Nợ học phí, hàng trăm sinh viên có nguy cơ bị đình chỉ thi
- Bạn hoàn toàn có thể trở thành “ngôi sao” tiếng Anh trong kỳ thi THPT Quốc gia, TOEIC và nhiều kỳ thi khác chỉ sau vài tháng ôn luyện với 3 cuốn tài liệu này.
">3 cuốn sách có 1
Siêu máy tính dự đoán Leicester City vs MU, 2h00 ngày 17/3
- Đó là câu hỏi mà PGS.TS Nguyễn Kim Sơn – Giám đốc ĐH Quốc gia Hà Nội đã đặt ra trong bài phát biểu tại Lễ kỷ niệm 60 năm truyền thống khoa Ngữ văn, ĐH Khoa học xã hội và nhân văn Hà Nội.
PGS.TS Nguyễn Kim Sơn – Giám đốc ĐH Quốc gia Hà Nội. Ảnh: Phạm Thành Long
Là một cựu sinh viên của khoa Ngữ văn, ông Nguyễn Kim Sơn muốn nhấn mạnh thêm “một tinh thần quan trọng nữa của truyền thống, đó là tính nhân văn cao đẹp, sự kết hợp khoa học, lý tính với nghệ thuật, nhân văn với thẩm mỹ trong từng con người nhà giáo và sinh viên, trên từng trang sách, từng bài viết và lời giảng”.
Ông cũng bày tỏ lòng tri ân và tôn kính tới các nhà giáo lão thành của khoa Ngữ văn, đồng thời khẳng định: “Chúng ta tự hào về quá khứ, chúng ta trân trọng những gì đã và đang có và cùng nhau bàn về tương lai”.
PGS. TS Nguyễn Kim Sơn cho rằng khoa Ngữ văn cần phải “vận động và tiến lên để thích ứng với cuộc sống mới”.
“Cần đổi mới về mô hình phát triển và tương lai của Khoa Văn học. Khoa học cơ bản, văn chương và nghệ thuật đang đứng trước thách thức to lớn của thời kinh tế thị trường.
Sinh viên không thể có nhiều việc làm và sống bằng nghề nghiên cứu phê bình văn học, một nghề cần rất ít người và dành cho nhóm tinh hoa, có năng khiếu và đặc biệt đam mê… Vậy sinh viên văn học sẽ làm gì? Đây là câu hỏi lớn dành cho người quản lý từ cấp Khoa tới trường Đại học KHXH&NV”.
Tuy nhiên, ông cũng khẳng định ”dù biến động và đổi mới theo chiều hướng nào, có một điều đặc biệt quan trọng cần phải giữ, nó là cái lõi, cái cốt, cái hồn tủy cho tất cả và cho mọi thời đại. Đó là tinh thần nhân văn, tinh thần thẩm mỹ, sự sáng tạo không ngừng, sự truyền thừa sư đệ, tinh thần học thuật và học phong, niềm kiêu hãnh về vị trí hàng đầu của khoa học nhân văn”.
Dưới đây là nguyên văn bài phát biểu của PGS.TS Nguyễn Kim Sơn:
Kính thưa các cô các thầy giáo lão thành của khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp trước đây, nay là khoa Văn học và Ngôn ngữ học!
Kính thưa các vị khách quý từ các bộ ngành, cơ quan Trung ương!
Kính thưa các đồng chí lãnh đạo Trường Đại học KHXH&NV!
Thưa các anh chị đồng nghiệp, các anh chị cựu sinh viên và các em sinh viên thân mến!
Hôm nay là một ngày đặc biệt. Ngày chúng ta trang trọng kỷ niệm 60 năm truyền thống của khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Hà Nội. Cũng đúng vào ngày Nhà giáo Việt Nam nhiều ý nghĩa, ngày hội ngộ của nhiều thế hệ nhà giáo và sinh viên của Khoa. Thay mặt cho lãnh đạo Đại học Quốc gia Hà Nội và cả tư cách một cựu sinh viên khoa Ngữ Văn, một cán bộ giảng dạy của Khoa, xin được gửi tới tất cả các cô các thầy, các anh chị và các bạn lời chào mừng thắm thiết nhất.
Cách đây 8 ngày, ngày 12 tháng 11 vừa qua, trường Đại học Khoa học Tự nhiên đã tổ chức kỷ niệm 60 năm truyền thống của Đại học Tổng hợp Hà Nội. Rất nhiều điều của truyền thống, của ký ức, của niềm tự hào đã được nói tới. Tôi cũng đã đặc biệt nhấn mạnh tới điều thiêng liêng và đáng tự hào nhất của chúng ta, đó là tinh thần của Đại học Tổng hợp Hà Nội, đó là tinh thần khoa học, tinh thần sáng tạo không ngừng và trách nhiệm xã hội cao cả. Đó là định hướng đại học nghiên cứu, của sự truyền thừa học thuật hướng tới định hình các trường phái. Đó là tiên phong nghiên cứu giải quyết các vấn đề học thuật mới, nóng và khó, là đào tạo nhân lực chất lượng cao và đào tạo tầng lớp trí thức tinh hoa. Và hôm nay, trong buổi lễ kỷ niệm truyền thống của khoa Ngữ Văn, nay là Khoa Văn học và Khoa Ngôn ngữ học, tôi lại muốn nhấn mạnh thêm một tinh thần quan trọng nữa của truyền thống, đó là tính nhân văn cao đẹp, sự kết hợp khoa học, lý tính với nghệ thuật, nhân văn với thẩm mỹ trong từng con người nhà giáo và sinh viên, trên từng trang sách, từng bài viết và lời giảng.
May mắn được vào học tập khóa 30 (khoảng giữa của 60 năm này), tôi cũng may mắn có những trải nghiệm trực tiếp về truyền thống Khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Hà Nội trước đây và Khoa Văn học trường Đại học KHXH&NV sau này.
Những tên tuổi của những thầy cô đã hạc giá vân du về Tây Phương cực lạc mà chúng ta cần trân trọng tưởng nhớ tới như: Cao Xuân Huy, Đào Duy Anh, Đặng Thai Mai, Hoàng Xuân Nhị, Nguyễn Văn Khỏa, Trần Đình Hượu, Nguyễn Tài Cẩn, Đỗ Đức Hiểu, Phan Cự Đệ, Bùi Duy Tân, Lê Đức Niệm, Trần Thuyết, Đinh Trọng Thanh… và nhiều tên tuổi khác.
Chúng ta cũng cùng bày tỏ lòng tri ân và tôn kính đối với những nhà giáo lão thành hiện đang là chỗ dựa tinh thần và niềm tự hào của chúng ta như: Đặng Thị Hạnh, Lê Hồng Sâm, Hoàng Thị Châu, Nguyễn Kim Đính, Hà Minh Đức, Đoàn Thiện Thuật, Hoàng Trọng Phiến, Lê Huy Tiêu, Nguyễn Trường Lịch, Đinh Văn Đức…
Chúng ta tự hào về quá khứ, chúng ta trân trọng những gì đã và đang có và cùng nhau bàn về tương lai.
Trước ngày diễn ra kỷ niệm này, tôi đã có một cuộc trao đổi nhỏ với lãnh đạo Khoa Văn học về việc làm thủ tục đề nghị tặng huân huy chương nhân 60 năm truyền thống của Khoa. Sau hồi cân nhắc Ban chủ nhiệm Khoa báo lại là thôi không làm hồ sơ đề nghị vì thấy trong mấy năm qua chưa có thành tựu gì thật đột xuất, chưa công bố quốc tế nhiều, chưa có đề tài, chương trình khoa học lớn. Có lẽ đây cũng là đặc điểm của khoa Ngữ Văn: Thực chất, thẳng thắn và nhiều cảm xúc trong hoạt động điều hành.
Thế gian vô thường, mọi thứ luôn biến đổi. Sự hoài niệm về Khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Hà Nội trước đây rất cần được tôn trọng và coi đó là một giá trị mà Đại học Tổng hợp đã tạo ra trong quá khứ. Nhưng mọi thứ vẫn phải vận động và tiến lên. Khoa Văn học ngày nay, cần tiếp tục thay đổi và thích ứng với cuộc sống mới. Cần đổi mới về mô hình phát triển và tương lai của Khoa Văn học. Khoa học cơ bản, văn chương và nghệ thuật đang đứng trước thách thức to lớn của thời kinh tế thị trường.
Sinh viên không thể có nhiều việc làm và sống bằng nghề nghiên cứu phê bình văn học, một nghề cần rất ít người và dành cho nhóm tinh hoa, có năng khiếu và đặc biệt đam mê. Mô hình giảng dạy nghiên cứu lý luận và phê bình văn học chuyên biệt như vậy chỉ còn tồn tại ở vài ba quốc gia trên thế giới. Việc giảng dạy ở Khoa Văn học cần theo thông lệ quốc tế, nó thiên về thỏa mãn nhu cầu phát triển tinh thần và năng lực, phẩm chất thẩm mỹ và nghệ thuật cá nhân hơn là một nghề để hành nghề như nhiều nghề khác… Cần phải tạo cho sinh viên môt nghề xác định… Ai không yêu quý Khoa Ngữ Văn Đại học Tổng hợp Hà Nội, ai không mong muốn Khoa cứ mãi như hôm nay là không có trái tim. Nhưng sự nhận thức lý tính buộc chúng ta phải cùng nhau cân nhắc và tính toán đổi mới Khoa Văn học. Trong một thời gian dài, sinh viên học Khoa Ngữ Văn ra trường một phần làm báo, làm văn hóa, xuất bản, giảng dạy văn học và một số nghề khác. Tuy nhiên hiện nay, việc đào tạo phóng viên, các khoa Báo chí đã đào tạo ra số lượng rất lớn, số lượng giáo viên văn học cũng đã vượt quá nhu cầu ở mọi cấp… Vậy sinh viên văn học sẽ làm gì? Đây là câu hỏi lớn dành cho người quản lý từ cấp Khoa tới trường Đại học KHXH&NV. Số lượng người làm công tác lý luận phê bình văn học nghệ thuật chắc chắn cần số lượng rất ít. Đào tạo hàng năm cần thu hẹp số lượng sinh viên, nhưng cần giỏi và thực sự yêu nghề. Xã hội càng phát triển, số người sau khi thành danh trong các lĩnh vực khác, hoặc một sớm nào đó chợt thấy ham mê yêu thích văn chương nghệ thuật mà đi học cho thỏa nguyện bình sinh sẽ ngày càng nhiều. Xã hội càng phát triển, xu hướng này sẽ càng mạnh. Cần có phương án đào tạo đáp ứng nhu cầu này của xã hội. Định hướng đào tạo bồi dưỡng năng khiếu sáng tác và biên tập văn học nghệ thuật cần đẩy mạnh hơn. Nên tham khảo mô hình tổ chức đào tạo ngành này theo thông lệ thế giới. Rất rất ít các trường đại học tại các khu vực Âu Mỹ có riêng khoa nghiên cứu văn học. Nó là một phần trong Science of Art, phát triển theo định hướng văn hóa học và nghệ thuật học, cho đa dạng đối tượng học tập là hướng cần cân nhắc để điều chỉnh định hướng chiến lược, điều chỉnh và xây dựng các chương trình đào tạo mới, điều chỉnh định hướng chuyên môn.
Nhưng dù biến động và đổi mới theo chiều hướng nào, có một điều đặc biệt quan trọng cần phải giữ, nó là cái lõi, cái cốt, cái hồn tủy cho tất cả và cho mọi thời đại. Đó là tinh thần nhân văn, tinh thần thẩm mỹ, sự sáng tạo không ngừng, sự truyền thừa sư đệ, tinh thần học thuật và học phong, niềm kiêu hãnh về vị trí hàng đầu của khoa học nhân văn.
Đối với ngành Hán Nôm. Đây là ngành đặc biệt, độc đáo, đặc biệt hệ trọng với văn hóa và tinh thần nhân văn của dân tộc. Sứ mệnh truyền thừa văn hóa đã đặt ra ngay từ khi thành lập ngành và vai trò ngày càng trở nên quan trọng trong hiện tại và tương lai. Ngành này không cần đào tạo nhiều, nhưng cần chuyên sâu và cần những người yêu nghề, tâm huyết với sự nghiệp. Sự phát triển của ngành cũng nhiều thăng trầm. Tuy nhiên chưa bao giờ ngành được đầu tư đặc biệt tương xứng với vị trí mà nó cần được đối đãi. Tôi nói điều này không phải vì bản thân mình trưởng thành từ ngành Hán Nôm, mà giá trị tự thân và đòi hỏi của văn hóa và học thuật của dân tộc đòi hỏi dữ dội phải như vậy. Một khoa độc lập, hoặc một viện vừa đào tạo vừa nghiên cứu trong trường Đại học KHXH&NV được đầu tư đặc biệt là điều dứt khoát phải quan tâm và triển khai trong thời gian sắp tới. Đại học Quốc gia Hà Nội hiện có chủ trương ưu tiên giữ vững vị trí hàng đầu của những ngành đang có lợi thế và ưu tiên đầu tư những ngành có vị trí đặc biệt lợi thế trong gây dựng uy tín thương hiệu và cạnh tranh. Ngành Hán Nôm hai lần đáng được nằm trong số đó. Lãnh đạo trường Đại học KHXH&NV cần đặc biệt chú ý tới điều này để chỉ đạo (những chuyên ngành như Khảo cổ học, Hán Nôm, cần có ưu tiên đặc biệt…)
Trong thời gian sắp tới, Khoa Văn học cần đặc biệt quan tâm đẩy mạnh hoạt động nghiên cứu khoa học. Truyền thống lớn của Khoa Ngữ Văn Đại học Tổng hợp Hà Nội là truyền thống học thuật, là tiên phong trong nghiên cứu khoa học, tìm tòi sáng tạo và tạo ra những sản phẩm nghiên cứu khoa học và đào tạo căn bản, chắc chắn, chất lượng cao. Cần có những chương trình, đề tài nghiên cứu quy mô lớn, giải quyết các vấn đề lớn của lĩnh vực chuyên môn này, chỉ có như vậy mới vực dậy được tinh thần học thuật, mới rèn được lực lượng cán bộ, mới có cơ hy vọng xây dựng các khuynh hướng, trường phái trong học thuật, điều đã từng manh nha trong các giai đoạn trước đây. Với lực lượng cán bộ trẻ trưởng thành khá nhanh và giàu năng lực như hiện nay, nếu thế hệ trước khích lệ và định hướng, lãnh đạo Khoa biết tổ chức nghiên cứu, thì một Khoa hùng mạnh là tương lai không xa.
Lãnh đạo trường Đại học KHXH&NV cần quan tâm đúng và hiệu quả, có những chỉ đạo mạnh mẽ, hỗ trợ kịp thời để Khoa vượt qua những thách thức, tiếp tục phát triển và khẳng định vị thế hàng đầu trong cả nước và từng bước khẳng định vị thế quốc tế.
Trên đây là mấy lời phát biểu mang tính “Tự sự kỳ tâm”, nhân dịp buổi lễ quan trọng này. Kính chúc các thầy các cô và các đồng nghiệp ngày 20.11 thật vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc từ nghề nghiệp và từ cuộc sống. Chúc tất cả các vị khác quý và các bạn sinh viên dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và bình yên.
Xin trân trọng cảm ơn!
- Nguyễn Thảo
Giám đốc ĐH Quốc gia HN: Sinh viên Văn học sẽ làm gì?
Ngày 31/3, hôn lễ của cặp đôi Hạ cánh nơi anh Hyun Bin và Son Ye Jin bắt đầu từ 11h trưa ngày 31/3 (giờ Hàn Quốc) và lễ chính được tổ chức vào lúc 4h chiều (tức 2h chiều giờ Việt Nam). Sau lễ cưới chính thức là buổi chiêu đãi các khách mời. Lễ đường của đám cười tràn ngập hoa tươi.
">Ảnh cưới của cặp đôi được trưng trong lễ cưới, trong hình cả hai thể hiện rõ niềm hạnh phúc trong ánh mắt và nụ cười. HÌnh ảnh hiếm hoi chụp được tại lễ đám cưới Hyun Bin và Son Ye Jin
Bảo Anh trở lại âm nhạc, lên tiếng về tin đồn đời tư. Một năm qua, Bảo Anh ít xuất hiện ở các sự kiện giải trí vì lo việc kinh doanh. Mặt khác, cô muốn dành thời gian nghỉ ngơi cho bản thân để cân bằng mọi thứ.
"Quãng thời gian vừa qua rất thú vị với Bảo Anh. Tôi đã trải qua giai đoạn buồn cho tới cùng cực và cả những niềm vui không thể nói với ai. Đó là quãng thời gian rất đáng nhớ với cả hành trình sống của tôi”, cô chia sẻ.
Clip Bảo Anh chia sẻ
Trong phần giao lưu khán giả, Bảo Anh nhận được câu hỏi "Chị có sinh em bé không?".Nữ ca sĩ khéo léo trả lời: "Bây giờ nếu sinh em bé mọi người có yêu Bảo Anh không? Không sinh có yêu không?". Khán giả có mặt đồng loạt hô to “Có”.
Nữ ca sĩ lên tiếng về tin đồn cưới chồng đại gia và sinh con. Nữ ca sĩ liền đáp lại: "Vậy thôi cứ tập trung yêu đi!"và quay lại sân khấu, tiếp tục màn trình diễn của mình. Trước đó, Bảo Anh cũng lên tiếng phủ nhận thông tin yêu đại gia sở hữu tài sản nghìn tỷ đồng.
Trong show, Bảo Anh hát hơn 15 ca khúc. Nữ ca sĩ chọn biểu diễn những bản hit làm nên tên tuổi của mình, do nhạc sĩ Mr Sirô sáng tác như Yêu một người vô tâm, Sống xa anh chẳng dễ dàng, Trái tim em cũng biết đau. Ngoài ra cô còn thể hiện liên khúc nhạc Hoa Hoa bằng lăng, Tình như lá bay xa. Sau đó kết show bằng ca khúc sôi động Ai cần ai.
Bảo Anh trưởng thành trong âm nhạc. Trước đêm nhạc, Bảo Anh vừa đáp chuyến bay dài từ Mỹ nên sức khỏe không tốt. Trong vài tiết mục, ca sĩ không tránh được đôi chỗ bị chênh nhưng bù lại ở nhiều khoảnh khắc cô phô diễn được nội lực và kinh nghiệm xử lý tình huống trên sân khấu.
Bảo Anh và mẹ trên sân khấu. Đêm nhạc lắng đọng với khoảnh khắc Bảo Anh hát ca khúc Ước mơ của mẹđể dành tặng đến mẹ. Nữ ca sĩ nhiều lần nấc nghẹn, không thể hát trọn vẹn ca khúc vì xúc động.
Bảo Anh hát tặng mẹ
Bảo Anh nói, cô nhớ lại mẹ từng trải qua thời thanh xuân rất khổ, một tay chăm hai chị em cô, phải gạt ước mơ của mình để buôn bán lo cho các con. Giờ đây, cô trở thành ca sĩ, thay mẹ thực hiện niềm đam mê ca hát. Mẹ Bảo Anh bày tỏ hạnh phúc khi con gái đã trưởng thành.
Diễn viên Quốc Trường - người bạn thân thiết của Bảo Anh đến ủng hộ chương trình. Show với sự góp mặt của khoảng 500 người – là những fan yêu mến và dõi theo nữ ca sĩ suốt chặng đường ca hát 10 năm. Nhiều nghệ sĩ cũng góp mặt cổ vũ tinh thần cho cô như: diễn viên Quốc Trường, ca sĩ Trung Quân, Kai Đinh…
Bảo Anh: Tình yêu như cái hồ và ai cũng phải nhảy vào một cuộc tìnhTối 30/5, Bảo Anh phát hành MV '20 25 30' tái hiện cuộc sống của một cô gái qua các cột mốc từ 20-30 tuổi, do chính nữ ca sĩ đảm nhận phần diễn xuất.">
Bảo Anh lên tiếng về tin lấy chồng đại gia, bí mật sinh con