Ô cửa chính là cửa ra vào của căn nhà thực chất là “hộp ngủ” nằm phía dưới chiếu nghỉ cầu thang cư xá Vĩnh Hội (quận 4, TPHCM). Bà Sang nhận dĩa cá của người phụ nữ, nói lời cám ơn rồi đặt luôn trên tủ bán nước ngọt.
Bà cúi gập người quay trở vào bên trong “hộp ngủ” bé xíu để trông chừng nồi cơm đang sôi trên chiếc bếp dầu hỏa. Thấy khách đến thăm tò mò, bà cho biết mình đã sống ở đây 30 năm rồi kể về cuộc đời nhiều thăng trầm của mình bằng giọng chậm rãi.
Bà mồ côi mẹ từ nhỏ. Tuổi thơ của bà là chuỗi ngày sống chật vật cùng bố. Ngày ấy, mỗi ngày bố bà Sang nấu một nồi nước chè cho bà xách đi quanh xóm bán từng ly lấy tiền đong gạo nấu cơm.
Cho đến lúc bố mất, bà vẫn chưa thoát khỏi cảnh khổ cực. Lớn lên, bà gặp gỡ, nên duyên vợ chồng với người đàn ông gốc Tây Ninh làm nhân viên bảo vệ ở công viên Tao Đàn.
Hai vợ chồng về căn nhà nhỏ ở gần cư xá Vĩnh Hội sinh sống. Được ít năm, căn nhà của vợ chồng bà bị giải tỏa. Ông bà cầm số tiền được bồi thường định về quê làm ăn nhưng lại thôi vì đã quen với cuộc sống thành thị.
Sau nhiều đắn đo, ông bà quyết định mua hầm cầu thang cư xá làm nơi tránh nắng, che mưa. Rồi chồng bà bệnh nặng, qua đời. Không có con, từ ngày chồng mất, bà lủi thủi một mình trong chiếc hộp ngủ rộng khoảng 4m2, cao chưa đầy 1.5m.
Chật hẹp, ẩm thấp, “căn nhà” đặc biệt chỉ đủ đặt chiếc giường bé xíu cùng bàn thờ cha và người chồng quá cố của bà. Phía cuối “căn nhà”, bà quây mảnh rèm làm phòng vệ sinh.
Bà chia sẻ: “Sống ở chỗ chật hẹp, thấp đụng đầu người, tôi gặp vô vàn khó khăn. Trần nhà là phần chiếu nghỉ của cầu thang nên rất thấp. Ở bên trong, tôi không thể đứng thẳng người, đi đứng phải khom lưng.
Những năm đầu vào ở, tôi bị đụng đầu, trầy chán suốt. Để tránh bị đụng đầu, tôi phải đi khom lưng. Khom nhiều quá, lưng tôi mỏi rồi đau đến tê buốt. Giờ già rồi, tôi không đi khom lưng trong nhà được nữa. Hàng ngày, tôi chỉ ngồi thôi, cần làm việc gì thì cứ thế lết đi".
"Sống ở đây khổ nhất là tiếng ồn. Vì dưới chân cầu thang nên lúc nào tôi cũng bị đánh thức bởi tiếng chân người đi rầm rập trên đầu. Vậy mà tôi đã sống một mình ở đây được 30 năm rồi.
Nhiều năm nay, trần nhà xuống cấp, nứt toác. Mỗi khi có người đi bên trên, vôi vữa, xi măng rơi đầy xuống mặt tôi. Không biết làm sao, tôi lấy băng kéo dán lại. Giờ tôi chỉ cầu mong nó đừng sập xuống", bà nói thêm.
Quyết định lạ lùng
Ở tuổi 80, bà Sang không còn đủ sức khỏe để làm thuê kiếm sống. Không con cái, bà mưu sinh bằng việc bán nước giải khát ở phía trước “hộp ngủ” của mình.
Mấy năm trước, hàng xóm ở cư xá mang 4 chiếc xe máy đến nhờ bà trông hộ. Từ đó, cụ bà có thêm nguồn thu nho nhỏ từ việc giữ xe.
“Mỗi ngày, tôi kiếm được vài chục nghìn đồng thôi. Nếu may mắn, được nhiều người mua nước, thuốc lá ủng hộ, tôi thu được 100-200.000 đồng. Thương tôi già cả, lại không con cái nên người xung quanh cũng quan tâm, giúp đỡ. Lâu lâu, họ đến cho tôi gạo, thức ăn”, bà tâm sự.
Dù khó khăn trăm bề, nhiều lúc phải sống nhờ sự đùm bọc của những người xung quanh nhưng bà Sang lại sẵn sàng giúp đỡ, cưu mang người khó hơn mình. Không chỉ cưu mang 6 con chó hoang, bà còn nâng đỡ người đàn ông không nhà tên Lê Văn Hùng (SN 1978).
Khoảng 4 năm trước, bà Sang thấy anh Hùng đến trước “nhà” mình ngồi khóc. Bà đến hỏi và được biết anh chạy bàn tại các quán ăn gần cư xá. Tuy nhiên, khi quán vắng khách, anh bị chủ cho nghỉ nên không có thu nhập.
Thấy vậy, bà an ủi và hứa sẽ giúp đỡ anh. Nói xong, bà lẳng lặng đi mua đồ nghề vá xe rồi nói anh học cách vá xe mưu sinh. Bà Sang cũng đồng ý cho anh dựng lều ở tạm trước “nhà” của mình.
Quyết định cưu mang người đàn ông xa lạ của bà Sang khiến những người xung quanh khó hiểu, bất ngờ. Tuy nhiên, bà nói rằng do mình quá khổ nên đồng cảm với người cùng cảnh ngộ.
Bà kể: “Nó và tôi là người dưng nước lã chứ không có bà con, họ hàng gì. Nhưng thấy nó khổ quá, tôi không đành lòng.
Ngoài việc nếu ngồi một mình sẽ tự nói chuyện liên tục thì nó hiền lành và siêng năng lắm. Hằng ngày, nếu không có khách sửa xe, nó cũng giúp tôi đi mua, bán nước ngọt, giữ xe… Có nó ở đây, xem như tôi có đứa con, người thân để đỡ đần, vơi chút cô đơn lúc tuổi già”.
Anh Hùng cho biết, cuộc đời mình không may mắn nên gặp nhiều biến cố. Trong lúc thất nghiệp, tuyệt vọng, anh được bà Sang cưu mang nên rất biết ơn.
Hằng ngày, anh sửa xe và giúp bà Sang buôn bán lặt vặt. Đêm xuống, anh ngủ trên ghế bố đặt trước “nhà” của cụ bà.
“Tôi gắn bó với bà được 4-5 năm rồi. Ban đầu, tôi cũng chỉ nghĩ mình và cụ bà là người xa lạ, cố giúp nhau để sống thôi. Nhưng lâu dần, tôi xem bà như người nhà.
Ở đây ngoài việc giúp bà buôn bán, tôi còn mua thuốc, đưa đi khám bệnh, chích thuốc… mỗi khi bà ốm đau”, anh Hùng chia sẻ.
Lực lượng chức năng đã có mặt tại hiện trường ngay sau tai nạn. Hai thanh niên bị thương nặng đã được sơ cứu tại sân ga trước khi đưa đến bệnh viện gần đó.
“Cả hai đều bị thương nặng và phải đặt máy hỗ trợ sự sống”, Sở Cảnh sát Vienna cho biết trong một tuyên bố.
Carina Novy, người phát ngôn của công ty vận tải công cộng Wiener Linien của Vienna đã chỉ trích vụ việc này và kêu gọi những người khác không thực hiện các hành vi tương tự.
"Không có bức ảnh tự sướng hay video TikTok nào trên thế giới đáng giá bằng mạng sống", nữ phát ngôn viên nhấn mạnh.
Jesse Craig (35 tuổi) đến từ Fletcher đang trải qua những ngày đau buồn nhất cuộc đời vì mất đi gần như toàn bộ người thân của mình.
Thảm kịch kinh hoàng đã xảy ra tại Bắc Carolina khi 11 thành viên trong gia đình anh đã thiệt mạng trong một trận lở đất do cơn bão Helene hồi cuối tháng 9/2024 gây ra.
Chia sẻ hôm 10/10, anh cho biết đó là bố mẹ, ông chú, chú, dì và các anh chị em họ. Tất cả đều sinh sống tại khu vực được gọi một cách thân mật là Craigtown trong hơn 8 thập kỷ qua.
MeKenzie, vợ của Craig cho biết: "Sự việc đã làm thay đổi cuộc đời của chúng tôi. Tất cả hồi ức về 8 thập kỷ đã qua của gia đình Jesse Craig hoàn toàn bị chôn vùi".
Khu vực "Craigtown" giờ đây chỉ còn là một bãi đổ nát với những ngôi nhà bị hư hỏng, mảnh vụn vương vãi và đất đá không ổn định, nhưng bên dưới tất cả vẫn lưu giữ những ký ức và kỷ vật quý giá của gia đình Craig suốt hơn 8 thập kỷ, theoAbcnews.
Craig chia sẻ: "Đây là nơi tôi sinh ra và lớn lên, nhưng bây giờ không thể nhận ra nữa".
Anh kể lại rằng một thành viên trong gia đình mình là Tony Garrison, cũng là một lính cứu hỏa, đã thiệt mạng khi cố gắng cứu người thân trong trận lở đất xảy ra vào ngày 27/9. Anh ra đi để lại vợ và 2 người con.
"Người đàn ông ấy đã dành cả cuộc đời mình để lao vào nguy hiểm, cứu sống mọi người. Anh ấy đã ra đi như một anh hùng", Craig nói.
Một thành viên khác trong gia đình may mắn sống sót sau khi bị mắc kẹt trong một chiếc xe tải vào lúc trận lở đất xảy ra. Cây cối và một ngôi nhà đổ xuống chiếc xe, nhưng anh đã phá cửa sổ sau xe để thoát thân.
Dù hiện tại mọi thứ đã tan hoang, Craig vẫn mong muốn xây dựng lại khu vực này và tiếp tục duy trì di sản của gia đình.
Anh nói: "Chúng tôi không muốn mọi người quên đi sau vài tháng. Đây không phải là công việc có thể hoàn thành trong một tuần hay hai. Chúng tôi phải chuẩn bị cho một chặng đường dài".
Bạn bè, cộng đồng đang mở chiến dịch gây quỹ ủng hộ vợ chồng Jesse Craig để hỗ trợ chi phí tang lễ và chi phí y tế cho những thành viên khác trong gia đình vẫn đang nằm viện sau cơn bão.
Anh họ của Craig, Brad Wright chia sẻ: "Trái tim tôi vỡ tan khi lật tìm từng mảnh ký ức lẫn trong bùn đất và khép lại tất cả đau thương. Chúng tôi sẽ bắt đầu hành trình xây dựng lại sự sống ở nơi đây".
Helene là cơn bão cấp 4 trong (thang 5 cấp ở Mỹ) đổ bộ vào vùng Big Bend, bang Florida ngày 26/9/2024. Theo thống kê của CNN, bão Helene quét qua nhiều khu vực gây thiệt hại nặng nề. Tính đến ngày 7/10 theo giờ địa phương, số người thiệt mạng khoảng 232 người, khiến Helene trở thành cơn bão chết người thứ 2 đổ bộ vào Mỹ trong 50 năm qua.