Chương 1: Khởi đầu

-Này tên kia, đứng lại- cô gái có mái tóc dài bồng bềnh, với chiếc đầm chấm bi trắng cam đơn giản, đang vặn hết âm thanh la lớn, rồi chạy lại.

Đằng xa có hai con người quay đầu nhìn lại, một nam và một nữ nắm tay nhau từ hotel “ Ái Quỳnh “ bước ra, người con trai cao to mặt điển trai nhưng lạnh lùng, cô ả kế bên mặt không xinh nhưng chuẩn ba vòng.

-Như thế là thế nào? Anh đã hứa…..

- Ai vậy?- cô ả hở hang cắt ngang lời cô gái đang nói.

-Bận tâm làm gì, chỉ là con điên thôi!- hắn ta cười lạnh, nụ cười đẹp nhưng đểu.

-Anh….anh…..- cô gái ấy tức giận khuôn mặt đỏ bừng. Tay muốn giơ lên nhưng lại thả lơ không thể đưa lên.

Từ xa chiếc xe limo chạy tới hắn và cô ả bước lên xe mất hút, cô gái đứng nhìn đến khi chiếc xe khuất sâu vào màn đêm, không thể cất thành lời chỉ còn biết nghẹn ngào khóc. Cô khóc như đứa trẻ lạc mất mẹ.

Quay đầu bước đi trong vô thức, đôi chân như bị ai bẻ gãy, bước chân nặng nhọc đau đớn cố gắng lết đi, đôi mắt thẫn thờ, mọi thứ nhạt nhòa trong đôi mắt cô.

Đoạn đường dài và tối, những ngọn đèn đường cứ chớp chớp như muốn tắt. Cô dừng chân trước một cánh cổng lớn màu trắng, từ xa có hai cô gái nhìn thấy cô vội vã chạy ra cổng.

-Lại là tên Yết ấy nữa phải ko?- Cô nàng tóc ngắn hỏi, mặt nhăn lại.

-Huhu……huhu…… hức… hức…..- cô bé đáng thương vừa khóc vừa dụi đầu vào ngực cô gái mới hỏi, rồi tiếng khóc nhỏ dần nhỏ dần đến khi không còn nữa, hình như cô bé đã ngủ say rồi.

-Kết phụ đem con bé vào nhà, tại cái tên đó nữa, lần này hắn chết chắc- cô gái tóc ngắn vừa nói vừa nghiến răng, bẽ tay kêu rắc rắc.

- Để tao đem con Giải vào nhà, mày đi đi, à Ngưu nhớ về sớm nha, tối nay anh tao rước sớm- Kết vừa nói vừa nâng Giải.

Kết đỡ Giải vô nhà, còn Ngưu săn tay áo, săn ống quần, cầm cây đi kiếm tên dám làm em mình khóc.

Đi thẳng tới quán bar nơi rất quen thuộc với Ngưu nha, nơi này hay đi đánh ghen dùm người ta và đánh tên ác ma đó dùm em thường xuyên. Bặm môi vuốt tóc, Ngưu nghĩ thầm:

-“ Lần này bà cho lê liệt về nhà bằng răng chứ ko đi bằng chân luôn”

Cô nàng háu hỉnh chạy cô quán bar ‘ YAZA “ nơi sang trọng dành cho giới giàu sang cậu ấm cô chiêu mới có thể đặt chân vào thôi.

…………Rầm…………..Rầm………….. Ầm……..

" />

Truyện [12 Chòm Sao] Câu Chuyện Của Chúng Ta

Thể thao 2025-01-24 14:34:49 2
Sơ lượt nhân vật

Kim Ngưu 18t cao 1m70 lớp 12A

Xinh đẹp và hấp dẫn,ệnChòmSaoCâuChuyệnCủaChúkết quả bóng đá cúp fa thích đánh nhau và thích bạo lực, ưa mặc áo thun và quần rộng ít khi mặc váy. Tóc ngắn lém lỉnh. Chị song sinh của Giải nhưng không giống nhau. Thương em và bảo vệ nó.

Cự Giải 18t 1m65 lớp 12B

Dễ thương vẻ ngoài dể gần, hiền lành và thích giúp đỡ mọi người. Em song sinh Ngưu. Mặc đầm váy, tóc dài, bạn thân Ma Kết. Thương chị nhưng không muốn phụ thuộc vào chị.

Ma Kết 18t cao 1m 68 lớp 12B

Xinh đẹp, thích shopping mua sắm, cái gì cũng mặc, duyên dáng và đầy tham vọng. Tóc dài. Bạn thân Cự Giải. Em ruột Bảo Bình. Ít khi ở nhà duy chỉ khoái ở nhà với Ngưu và Giải.

Xử Nữ: 12A 1m89 18t

Chuẩn men. không đào hoa, hát hay và rất ga lăng. Ăn mặc tùy tâm trạng, bị Ngưu kêu là đàn bà. Bạn thân Thiên Yết. Em Bạch Dương.

Thiên Yết 18t 12A cao 1m89

Sát gái số 1, thích đánh nhau, nữ cũng không có tha, lạnh lùng, thích làm gì thì làm không ai cấm được. Anh song sinh Mã. Bạn Xử Nữ

Nhân Mã 18t lớp 12B cao 1m88

Hòa đồng và khá ngốc nghếch, nói nhiều và không thích đánh nhau, hay quan tâm người khác nữa. Song sinh với Yết mà chả thấy giống nhau điểm gì.

Song Ngư nữ 36t - Thiên Bình nam 38t mẹ và ba của Ngưu-Giải

Mẹ 1 nhà tạo mẫu tóc chuyên nghiệp, nổi tiếng khắp thế giới. Ba là đạo diễn cho trường quay Hollywood. Hai người ít khi ở nhà đa số một năm được mấy tuần ở nhà còn bao nhiêu là đi khắp thế giới làm việc gửi tiền về cho con.

Bảo Bình nam anh Kết năm nay 25t

Nhà môi giới, danh nhân thành đạt hiện độc thân, lo cho em gái.

Bạch Dương nữ chị Xử năm nay 23t

Nhà ẩm thực nổi tiếng ngoài ra còn là ca sĩ nổi tiếng thế giới, ít khi ở nhà.

Song Tử nữ 24t- Sư Tử nam 27t anh chị Yết- Mã

Chị ruột nuôi hai em từ khi cha mẹ mất, chủ tịch công ty thời trang mĩ phẩm " LiWi " nổi iếng ở Mĩ. Anh rể chủ tịch phòng triển lãm tranh tại Mĩ. Ít ở cạnh 2 đứa em nhưng vẫn thường về nước thăm hai đứa.

Chương 1: Khởi đầu

-Này tên kia, đứng lại- cô gái có mái tóc dài bồng bềnh, với chiếc đầm chấm bi trắng cam đơn giản, đang vặn hết âm thanh la lớn, rồi chạy lại.

Đằng xa có hai con người quay đầu nhìn lại, một nam và một nữ nắm tay nhau từ hotel “ Ái Quỳnh “ bước ra, người con trai cao to mặt điển trai nhưng lạnh lùng, cô ả kế bên mặt không xinh nhưng chuẩn ba vòng.

-Như thế là thế nào? Anh đã hứa…..

- Ai vậy?- cô ả hở hang cắt ngang lời cô gái đang nói.

-Bận tâm làm gì, chỉ là con điên thôi!- hắn ta cười lạnh, nụ cười đẹp nhưng đểu.

-Anh….anh…..- cô gái ấy tức giận khuôn mặt đỏ bừng. Tay muốn giơ lên nhưng lại thả lơ không thể đưa lên.

Từ xa chiếc xe limo chạy tới hắn và cô ả bước lên xe mất hút, cô gái đứng nhìn đến khi chiếc xe khuất sâu vào màn đêm, không thể cất thành lời chỉ còn biết nghẹn ngào khóc. Cô khóc như đứa trẻ lạc mất mẹ.

Quay đầu bước đi trong vô thức, đôi chân như bị ai bẻ gãy, bước chân nặng nhọc đau đớn cố gắng lết đi, đôi mắt thẫn thờ, mọi thứ nhạt nhòa trong đôi mắt cô.

Đoạn đường dài và tối, những ngọn đèn đường cứ chớp chớp như muốn tắt. Cô dừng chân trước một cánh cổng lớn màu trắng, từ xa có hai cô gái nhìn thấy cô vội vã chạy ra cổng.

-Lại là tên Yết ấy nữa phải ko?- Cô nàng tóc ngắn hỏi, mặt nhăn lại.

-Huhu……huhu…… hức… hức…..- cô bé đáng thương vừa khóc vừa dụi đầu vào ngực cô gái mới hỏi, rồi tiếng khóc nhỏ dần nhỏ dần đến khi không còn nữa, hình như cô bé đã ngủ say rồi.

-Kết phụ đem con bé vào nhà, tại cái tên đó nữa, lần này hắn chết chắc- cô gái tóc ngắn vừa nói vừa nghiến răng, bẽ tay kêu rắc rắc.

- Để tao đem con Giải vào nhà, mày đi đi, à Ngưu nhớ về sớm nha, tối nay anh tao rước sớm- Kết vừa nói vừa nâng Giải.

Kết đỡ Giải vô nhà, còn Ngưu săn tay áo, săn ống quần, cầm cây đi kiếm tên dám làm em mình khóc.

Đi thẳng tới quán bar nơi rất quen thuộc với Ngưu nha, nơi này hay đi đánh ghen dùm người ta và đánh tên ác ma đó dùm em thường xuyên. Bặm môi vuốt tóc, Ngưu nghĩ thầm:

-“ Lần này bà cho lê liệt về nhà bằng răng chứ ko đi bằng chân luôn”

Cô nàng háu hỉnh chạy cô quán bar ‘ YAZA “ nơi sang trọng dành cho giới giàu sang cậu ấm cô chiêu mới có thể đặt chân vào thôi.

…………Rầm…………..Rầm………….. Ầm……..

本文地址:http://game.tour-time.com/html/978b398747.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Shakhtar Donetsk vs Brest, 00h45 ngày 23/01: Khó cho chủ nhà

Con gái của người y tá

Năm 1966, ông Võ Duy Tài - một y sĩ, đem lòng thương yêu và kết hôn với bà Lê Thị Mỹ Ngọc (SN 1946), y tá tại Bệnh xá khu 6 (bây giờ là huyện Mang Yang, tỉnh Gia Lai).

Năm 1968, ông Tài ra miền Bắc công tác khi vợ đang mang thai ở tháng thứ 8. Con gái đầu lòng của họ ra đời, được đặt tên là Võ Thị Mỹ Phương (tên thật của chị Ngọc Duệ) với ý nghĩa một phương trời đẹp.

Chưa một lần được nhìn mặt con gái, ông Tài đã phải nhận tin dữ qua lá thư vợ gửi.

Mỹ Phương bị mất tích vào mùa xuân năm 1971, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ vẫn diễn ra căng thẳng, ác liệt tại Pleiku, Gia Lai.

{keywords}
Ảnh con gái do bà Ngọc cắt từ tờ truyền đơn và giữ suốt hàng chục năm sau.

Năm đó, vào tết Tân Hợi, bà Ngọc đi cõng gạo phục vụ kháng chiến, để con lại khu bệnh xá. Bà vừa đi, trực thăng quân sự từ Sài Gòn đã tập kích vào khu bệnh xá, bắt cóc một số người, trong đó có Mỹ Phương.

Giặc Mỹ phá tan tành bệnh xá. Từ trên trực thăng, lính Mỹ cho bé Phương khóc qua loa để kêu gọi ba mẹ và những người kháng chiến ra chiêu hàng.

Giặc Mỹ còn chụp ảnh Phương, in thành truyền đơn rải xuống. Con bị bắt cóc, bà Ngọc đau như chết đi sống lại. Người đàn bà ấy chỉ biết giấu một tấm truyền đơn để cắt lấy bức ảnh con gái.

“Qua ảnh, tôi thấy con gái khóc sưng cả mắt. Trong truyền đơn còn ghi: “Cháu Phương khóc nhiều vì nhớ mẹ”, trái tim tôi như vỡ ra”, bà khóc.

Họ hi vọng ngày chiến thắng để tìm lại con. Đi không biết bao nơi, hỏi không biết bao người nhưng tin về người con gái đầu lòng của bà vẫn là một ẩn số.

{keywords}
Chị Ngọc Duệ (bé Mỹ Phương ngày trước, ở ngoài cùng bên phải) cùng các ni sư đã cưu mang chị

Chiến tranh kết thúc, nhiều người rời đi, ông bà vẫn cố ở lại, không dám di chuyển đi đâu bởi sợ họ đi, con lại được đưa về.

“37 năm, không có giấc ngủ nào trọn vẹn. Không giấc mơ nào tôi không mơ về con”, bà nói.

Nhiều năm sau, chị Ngọc Thịnh (SN 1981, con gái thứ 2 của bà Ngọc) đã gửi thông tin và bức ảnh của chị gái đến chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” để gieo hi vọng về ngày đoàn tụ.

Ngày về với vòng tay mẹ

Sau khi bị lính Mỹ bắt cóc làm công cụ uy hiếp, cô bé Mỹ Phương được đưa vào cô nhi viện Nhất Chi Mai nằm trong một tịnh xá ở Gia Lai. Mỹ Phương là một trong 40 đứa trẻ không thân thích, các em là con lai bị bỏ rơi, con của người làm cách mạng...

Sau khi gửi bé vào cô nhi viện, một người lính Mỹ xuất hiện và thông báo với các sư, ngày mai sẽ chụp hình Phương để làm truyền đơn, chiêu hàng bố mẹ.

Ni sư Hạnh Liên ở cô nhi viện đã nhanh trí cắt tóc trái đào cho Mỹ Phương để ám hiệu với gia đình rằng: “Con đã có nhà chùa che chở, cha mẹ hãy yên tâm kháng chiến”.

Ngày chụp ảnh, vị ni sư này cũng đòi bế Mỹ Phương để có hình người tu vào ảnh. Tuy nhiên, lính Mỹ chỉ chụp mỗi gương mặt bé. Dù vậy, các ni sư vẫn mong cha mẹ Mỹ Phương nhìn tóc con để nhận ra ám hiệu.

Mỹ Phương được các ni sư đặt tên là Ngọc Duệ, theo tên một vị công chúa thời Trần.

{keywords}
Bà Mỹ Ngọc - nữ y tá từng làm việc tại Bệnh xá khu 6 nói: "Tìm được con gái rồi, có nhắm mắt tôi cũng toại nguyện"

Năm 1972, chiến tranh ác liệt, ni sư đã thuê một chuyến bay chở 40 đứa trẻ trong đó có Ngọc Duệ về Sài Gòn, ngụ tại tịnh xá Ngọc Phương (Quận 6).

Tại đây, chị Duệ được các ni sư tạo điều kiện học hết cấp 3. Dù được chăm sóc, che chở nhưng chị Duệ vẫn đau đáu mong ước tìm được cha mẹ, nguồn cội.

Năm 1989, sư phụ cho chị đi nước ngoài để học nhưng Duệ từ chối, chị muốn ở lại để tìm thân nhân. Vào chốn tu hành nhưng chị vẫn không xuống tóc vì “nợ trần thế còn nhiều”.

Chị nhớ lại: “Các sư nói với tôi, cha mẹ con là những người có học thức, mẹ con là bác sĩ hoặc y tá. Con cố gắng học để nối gót theo gia đình”.

Một sự kiện thay đổi đời chị là vào năm 1996, vợ chồng ông Nguyễn Hoàng Quý (ở quận 6, TP.HCM) đi lễ chùa. Thấy chị Duệ là người ở cửa Phật mà không xuống tóc, họ rất tò mò.

Sau khi biết hoàn cảnh của chị Duệ, gia đình ông Quý đã đưa chị về cho ở nhờ. Chị cũng được học thêm kế toán, tiếng Anh và làm quản lý tại 2 cửa hàng thời trang.

Năm 2008, khi gia đình ông Quý xem chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” thì chị Duệ vô tình bước vào phòng khách.

“Bình thường cha mẹ nuôi hay xem chương trình này nhưng tôi chưa xem bao giờ.

Hôm đó - 8h26' một tối thứ Bảy, vô tình tôi bước vào phòng khách và đúng lúc đại diện chương trình chia sẻ về một người mẹ đi tìm con bị mất tích năm 1971 với những đặc điểm như trường hợp của tôi.

Bà còn nói, con gái bà có vết sẹo ở chân trái và tôi cũng vậy. Tim tôi như ngừng đập”, chị Duệ kể.

Chị run run bấm số điện thoại liên hệ với chương trình. Họ được đoàn tụ vào tháng 8/2008, sau 37 năm, 6 tháng và 2 ngày xa cách.

“Không ai nói được gì ngoài nước mắt. Ba mẹ đã già. Lúc đó tôi đứng không vững, lần đầu tiên tôi được dựa vào mẹ mà khóc”, chị nói.

Ông Tài cũng chắp tay, nói trong nước mắt: “Cảm ơn những người đã nuôi con tôi trưởng thành. Chiến tranh chia ly nhiều quá…”.

{keywords}
Trở về quê hương, chị Ngọc Duệ có cuộc sống yên bình bên cạnh chồng và con trai

Năm 2008, chị Duệ trở về quê hương để được gần cha mẹ. Sau khi học dược sĩ, đầu năm 2011, chị đi làm trong một bệnh viện ở Gia Lai.

Chị cũng kết hôn với một thầy giáo dạy toán và họ đã có con trai 5 tuổi.

Sống cách ba mẹ 1km nên chị thường xuyên qua để thăm nom. Hầu như năm nào, chị cũng trở về Sài Gòn để thăm nhà chùa và ba mẹ nuôi - những người đã dang rộng vòng tay khi chị cô đơn nhất.

Về bên mẹ, về với quê nhà, chị Duệ cũng mất hẳn những giấc mơ về cảnh rừng núi - nơi ngày bé chị sinh sống.

Dẫu vậy sự chia xa vẫn ám ảnh người phụ nữ nay đã tuổi 50. “Con trai tôi từ bé đã đọc thuộc địa chỉ nhà, tên tuổi ba mẹ. Có lần, cô ruột chở về nhà, bé còn dặn, cô phải chở con về nhà ở số này, đường này này…”, chị cười kể lại.

Bức ảnh giúp người phụ nữ Mỹ tìm lại mẹ Việt sau 43 năm thất lạc

Bức ảnh giúp người phụ nữ Mỹ tìm lại mẹ Việt sau 43 năm thất lạc

Hàng chục năm sau ngày bị thất lạc, chị Thảo (SN 1972, ở bang Iowa, Mỹ) đã tìm được gia đình nhờ bức ảnh gửi đến chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly”.

">

Ni sư để tóc trái đào cho em nhỏ bị bắt cóc, ám hiệu cha mẹ yên tâm

Nhận định, soi kèo Atalanta vs Sturm Graz, 00h45 ngày 22/1: Hy vọng mong manh

Tập kịch cùng bạn diễn ngoại quốc, Lan Phương lại nhớ đến người bạn trai Tây.

Từng bước qua nhiều cuộc tình nhưng bóng hình để lại nhiều dấu ấn sâu đậm nhất trong lòng Lan Phương có lẽ là người bạn trai quốc tịch Đức. Đây là anh chàng sau khi chia tay đã khiến cô nhiều đêm mất ngủ, đã làm cô cắt phăng mái tóc dài quen thuộc và đã thay đổi cô từ phong cách thanh lịch nhẹ nhàng trở nên cá tính, mạnh mẽ...

Thậm chí, một thời gian dài sau đó, khi nhắc về người này, Lan Phương từng có lần khóc ngon lành trên truyền hình. Và mới đây nhất, khi tập cùng bạn diễn ngoại quốc cho vở kịch VISA, cô lại nhớ đến người yêu cũ.

Tôi vẫn nhớ đến anh ấy hàng đêm khi diễn trên sàn tập và lúc tôi diễn. Còn trên thực tế, tôi đã nguôi ngoai đi rất nhiều”, nữ diễn viên xinh đẹp chia sẻ.

{keywords}
Lan Phương và bạn trai cũ

Được biết, bạn trai cũ của Lan Phương tên Stefan Pfinsttag. Cả hai quen nhau khi cùng tham dự một buổi tiệc và hẹn hò lần đầu sau khi chàng ngỏ lời mời nàng qua facebook. Trong thời gian mặn nồng, Lan Phương không ít lần giới thiệu người yêu với công chúng.

Chia sẻ trên báo, nàng Mai Lan của Cô gái xấu xí từng tiết lộ rằng Stefan Pfinsttag là người làm kinh tế, hiểu biết sâu sắc nhưng rất hóm hỉnh. Cô bị ấn tượng với anh ngay từ lần đầu nói chuyện.

Mặc dù vậy, vì những mâu thuẫn về quan điểm và suy nghĩ mà cả hai chẳng thể đi cùng nhau đến hết con đường. Việc chàng phải đi làm việc xa càng khiến cho mối quan hệ giữa họ thêm phần rạn nứt. Và chia tay là điều chẳng thể tránh khói.

Dù chuyện tình cảm riêng tư không được suôn sẻ song bù lại công việc của Lan Phương trong năm qua lại tiến triển khá tốt. Có lẽ, cũng chính vì không còn vướng bận chuyện yêu nên cô tập trung được nhiều hơn cho sự nghiệp.

Lan Phương liên tục xuất hiện trên màn ảnh nhỏ trong các bộ phim truyền hình cũng như những chương trình truyền hình thực tế. Người đẹp U30 cũng thường xuyên góp mặt trong nhiều sự kiện đáng chú ý của giới giải trí.

{keywords}
Lan Phương trong vở kịch mới

Âm thầm hơn một chút, Lan Phương vẫn miệt mài diễn trên những sân khấu kịch quen thuộc của Sài Gòn. Ngay trong dịp năm mới, cô tiếp tục đến với khán giả qua vở kịchVISA được diễn vào những ngày cuối tuần tại sân khấu kịch Hồng Hạc.

Trong vở kịch này, Lan Phương vào vai Lim, một cô gái có người yêu ở Bỉ. Cô gặp khó khăn trong cuộc phỏng vấn xin Visa vì bị nghi ngờ cô kết hôn không phải vì tình yêu mà chỉ “lợi dụng” điều đó để thay đổi cuộc đời. Điều này khiến cô tự ái.

Chia sẻ về vai diễn của mình, Lan Phương cho biết sau nhiều lần thử sức với các vai diễn có yếu tố hài hước thì với Lim trong VISA cô có cơ hội thể hiện một nhân vật trong một vở chính kịch hoàn toàn, rất lãng mạn nhưng vô cùng chân thật.

Nói về dự định trong năm tới, Lan Phương tâm sự rằng ngoài những công việc quen thuộc ra, cô còn ấp ủ dự định viết và đạo diễn một vở kịch hoặc phim điện ảnh.

Các kịch bản tôi viết ra luôn có yếu tố cá nhân của mình, vì những người mới như tôi luôn muốn mang đến kịch bản của mình những gì tốt nhất, chân thật nhất, từ chính trong cuộc sống của mình. Hiện tại, tôi đang viết một kịch bản phim điện ảnh và chuẩn bị cho một vở kịch đầu tay”, Lan Phương nói.

Với riêng chuyện tình cảm, cô diễn viên cá tính chỉ cười và im lặng.

Phong Vũ

Lan Phương múa cột ngon lành và thử...nghiện ma túy">

Lan Phương chưa quên bạn trai Tây

友情链接