Công nghệ
Trận chiến mà Côn Luân Ma Giáo vừa trải qua thực ra không thể coi là một trận đấu,ệnKìTàiGiáoChủhìnhình nhân đỏhình nhân đỏ、、
Trận chiến mà Côn Luân Ma Giáo vừa trải qua thực ra không thể coi là một trận đấu,ệnKìTàiGiáoChủhình nhân đỏ vì dù sao cũng chỉ có mình Sở Hưu đánh một trận.
Nhưng nó giúp Côn Luân Ma Giáo đoàn kết còn hơn cả một trận đại chiến.
Dù sao Ma đạo đã bị chèn ép tận năm trăm năm. Trong năm trăm năm này toàn bộ giang hồ đều bị tông môn Chính đạo định đoạt, đại đa số võ giả Ma đạo đều có cảm giác mình không bằng Chính đạo.
Thậm chí trong nhánh Ẩn Ma có không ít người có suy nghĩ như vậy, cho rằng bản thân không bằng tông môn Chính đạo.
Bây giờ tất cả tông môn Chính đạo liên hợp vây công Côn Luân, kết quả vẫn không thể triệt hạ bọn họ. Cảm giác tự tin này hết sức hiếm có.
Sở Hưu nhìn qua Lục Giang Hà sắc mặt trắng bệch, nói với người khác: “Dẫn lão Lục tới chỗ Phong thần y, bảo hắn chữa cho.”
Nói lại thì Lục Giang Hà cũng chẳng trách được người khác, chỉ trách cái miệng của hắn thôi.
Trước đó mục tiêu của Quân Vô Thần chỉ có Sở Hưu, thậm chí không để ý tới Dạ Thiều Nam bừng bừng chiến ý, đương nhiên sẽ không quan tâm tới một con kiến hôi như Lục Giang Hà.
Nhưng lực sát thương từ cái miệng của Lục Giang Hà đúng là vượt quá lẽ thường, chuyên vạch trần khuyết điểm, đâm đao vào chỗ đau của Thiên Môn, cuối cùng chọc giận cả Quân Vô Thần.
Hắn không có tu vi nguyên thần cường đại như Sở Hưu, chỉ dựa vào ý chí của bản thân mới miễn cưỡng tránh được lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi.
Cho nên lần này Lục Giang Hà rất ‘vẻ vang’ trở thành người duy nhất dưới trướng Sở Hưu bị thương, tuy hắn thụ thương cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Thương Thiên Lương ở bên cạnh Sở Hưu thở dài nói: “Trên người còn có người, trên trời còn có trời, e là thực lực của hai vị này đã chạm tới bầu trời rồi?”
Lục Giang Hà bên cạnh được người khác đỡ dậy, nghe vậy hừ lạnh khinh thường: “Lần đầu à, có gì lạ đâu?
Nếu ngươi thấy giáo chủ ra tay, ngươi mới biết thế nào là trời!”
Thương Thiên Lương nhìn sang phía hắn, đợi tới lúc hắn được dìu đi khuất mới nói: “Năm trăm năm trước kẻ này không bị người ta đánh chết đúng là kỳ tích.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Cho nên hắn nên cám ơn Độc Cô giáo chủ, bằng không chắc hắn chẳng sống được tới ngày Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt.”
Nguy cơ lớn nhất trước mắt đã giải trừ, tất cả mọi người dưới trướng y đều buông lỏng cảm xúc, kể cả Sở Hưu cũng vậy.
Nhưng nó giúp Côn Luân Ma Giáo đoàn kết còn hơn cả một trận đại chiến.
Dù sao Ma đạo đã bị chèn ép tận năm trăm năm. Trong năm trăm năm này toàn bộ giang hồ đều bị tông môn Chính đạo định đoạt, đại đa số võ giả Ma đạo đều có cảm giác mình không bằng Chính đạo.
Thậm chí trong nhánh Ẩn Ma có không ít người có suy nghĩ như vậy, cho rằng bản thân không bằng tông môn Chính đạo.
Bây giờ tất cả tông môn Chính đạo liên hợp vây công Côn Luân, kết quả vẫn không thể triệt hạ bọn họ. Cảm giác tự tin này hết sức hiếm có.
Sở Hưu nhìn qua Lục Giang Hà sắc mặt trắng bệch, nói với người khác: “Dẫn lão Lục tới chỗ Phong thần y, bảo hắn chữa cho.”
Nói lại thì Lục Giang Hà cũng chẳng trách được người khác, chỉ trách cái miệng của hắn thôi.
Trước đó mục tiêu của Quân Vô Thần chỉ có Sở Hưu, thậm chí không để ý tới Dạ Thiều Nam bừng bừng chiến ý, đương nhiên sẽ không quan tâm tới một con kiến hôi như Lục Giang Hà.
Nhưng lực sát thương từ cái miệng của Lục Giang Hà đúng là vượt quá lẽ thường, chuyên vạch trần khuyết điểm, đâm đao vào chỗ đau của Thiên Môn, cuối cùng chọc giận cả Quân Vô Thần.
Hắn không có tu vi nguyên thần cường đại như Sở Hưu, chỉ dựa vào ý chí của bản thân mới miễn cưỡng tránh được lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi.
Cho nên lần này Lục Giang Hà rất ‘vẻ vang’ trở thành người duy nhất dưới trướng Sở Hưu bị thương, tuy hắn thụ thương cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Thương Thiên Lương ở bên cạnh Sở Hưu thở dài nói: “Trên người còn có người, trên trời còn có trời, e là thực lực của hai vị này đã chạm tới bầu trời rồi?”
Lục Giang Hà bên cạnh được người khác đỡ dậy, nghe vậy hừ lạnh khinh thường: “Lần đầu à, có gì lạ đâu?
Nếu ngươi thấy giáo chủ ra tay, ngươi mới biết thế nào là trời!”
Thương Thiên Lương nhìn sang phía hắn, đợi tới lúc hắn được dìu đi khuất mới nói: “Năm trăm năm trước kẻ này không bị người ta đánh chết đúng là kỳ tích.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Cho nên hắn nên cám ơn Độc Cô giáo chủ, bằng không chắc hắn chẳng sống được tới ngày Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt.”
Nguy cơ lớn nhất trước mắt đã giải trừ, tất cả mọi người dưới trướng y đều buông lỏng cảm xúc, kể cả Sở Hưu cũng vậy.
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Quảng Nam vs Hải Phòng, 17h00 ngày 28/2: Nỗi buồn xa nhà
2025-03-04 15:39
-
Du lịch Khánh Hòa được kỳ vọng bứt phá nhờ hạ tầng cao tốc thuận tiện
2025-03-04 15:27
-
Du lịch Khánh Hòa được kỳ vọng bứt phá nhờ hạ tầng cao tốc thuận tiện
2025-03-04 14:35
-
Chiến sự Ukraine 18/7: Nga chuẩn bị ra đòn quyết định ở Chasov Yar
2025-03-04 13:29



- Nhận định, soi kèo Kazma vs Al Kuwait, 20h55 ngày 27/2: Cơ hội bứt phá
- Uy lực hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ triển khai đến Israel
- Nga dọa đáp trả thích đáng, cảnh báo việc cấp vũ khí hạt nhân cho Ukraine
- Bộ Xây dựng bãi bỏ loạt thủ tục trong lĩnh vực phát triển đô thị
- Nhận định, soi kèo Dagon FC vs Ayeyawady United, 16h30 ngày 28/2: Tin vào đội khách
- NATO có thể giúp Ukraine lật ngược tình thế, giành lại lãnh thổ
- 2 huyện ven Hà Nội sắp đấu giá gần 80 lô đất, khởi điểm từ 3,8 triệu/m2
- Biểu tình phản đối chính quyền Trump định trục xuất hàng nghìn người gốc Việt
- Nhận định, soi kèo Atletico San Luis vs Guadalajara, 10h05 ngày 27/2: Kho điểm San Luis!

关注微信公众号,了解最新精彩内容