Thế giới

Mặn hơn muối, cay hơn gừng

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-02-25 01:57:55 我要评论(0)

Bạn tôi là người hay chữ,ặnhơnmuốicayhơngừukraine nga hay nghĩa, nhất là những gì gần gũi với đời sốukraine ngaukraine nga、、

Bạn tôi là người hay chữ,ặnhơnmuốicayhơngừukraine nga hay nghĩa, nhất là những gì gần gũi với đời sống thường ngày thì chữ nghĩa càng có dịp phát tác. Một lần cả nhóm ăn cơm xong, đang nhận xét chuyện mặn/nhạt/đắng/cay của những món ăn ngon, bạn bỗng nói rất nghiêm túc, rằng, cha ông ta ngày xưa sống khó khăn, thiếu thốn, nhưng chữ nghĩa thì giàu có vô cùng, vô tận. 

Này nhé, chỉ mỗi chuyện củ gừng, lá gừng mọc trong vườn nhà, vườn đồng, không chỉ là loại gia vị cay nóng cho mọi bữa ăn, không chỉ là vị thuốc có thể chữa được dăm chục loại bệnh mà còn biến thành những câu ca dao, tục ngữ ai ai cũng nhớ, cũng thuộc, cũng thấm thía, nằm lòng.

Thường ngày khi ai đó cảm cúm thì đơn giản là “Vào vườn lấy củ gừng thơm/Trở vô cháo nóng múc lên bát đầy/Tía tô, hành với gừng này/Cho vào cháo nóng bưng ngay lên giường”. “Rau cải nấu với cá rô/Gừng thêm một lát cho cô giữ chồng” lại là một bài thuốc, một món ngon dễ làm, dễ nhớ, ai ai cũng có thể áp dụng trong nhà mình, cho chính mình.

Không những thế, một món giản dị, một việc nhỏ nhưng có thể dẫn đến những câu chuyện lớn lao hơn của tình cảm, tình yêu, tình vợ chồng muôn thuở, đầu bạc răng long.

Đó là khi tình cảm có “vấn đề” với một lời trách cứ sâu xa “Chẳng thương, chẳng nhớ thì đừng/Lại còn đem đổ nước gừng cho cay”; là khi tình ý chưa rõ ràng, tỏ bạch, dùng dằng “Nửa về nửa muốn ở đây/Nửa thơm như quế, nửa cay như gừng”; là khi ngọn nguồn chung nhau “Trời mưa nhỏ giọt đọt gừng/Đôi ta từ nhỏ đã từng thương nhau”; là khi nên vợ, nên chồng cùng vượt qua khó nghèo, trắc trở để trở nên bền chặt, mặn nồng với câu ca ngàn vạn người nhớ, người thuộc “Tay nâng bát muối, đĩa gừng/Gừng cay, muối mặn xin đừng quên nhau”.

“Gừng cay, muối mặn” đi liền với nhau, sánh đôi với nhau, bổ sung cho nhau, tôn cao nhau lên trong cuộc sống, chính là tình yêu vợ chồng qua tháng, qua năm, qua khó khăn, thử thách để càng khăng khít, nồng đượm. 

gung1.jpeg

Củ gừng, lá gừng đi vào những câu ca dao, tục ngữ ai ai cũng nhớ, cũng thấm thía

Thơ ca khuyết danh về “gừng cay, muối mặn” giúp ai ai cũng hiểu, thấm thía chân lý ngàn đời đó như một điều giản dị trong cuộc sống.

Thơ ca hiện đại tiếp tục nói rõ điều từng thấm đẫm trong đạo lý ngàn đời của dân tộc Việt “Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay, muối mặn” (Nguyễn Khoa Điềm/Đất nước/Mặt đường khát vọng). Hạt muối, củ gừng giản đơn là vậy nhưng gắn bó từng phút, từng giây với cuộc sống của con người, từ đó được nâng lên thành những thành ngữ, tục ngữ thấm đượm tình cảm của con người, gắn bó chặt chẽ với những thăng trầm của cuộc sống con người qua nắng lửa, bão giông, qua ấm lạnh thường ngày.

Trải qua quá trình chống chịu thiên tai, giặc giã và chống lại những cản trở từ chính mình, con người càng thấm thía hơn bao giờ hết những đắng/cay/mặn/ngọt như một phần tất yếu của cuộc sống. Đến lượt những thăng trầm của cuộc sống, con người cũng “vận” vào chính… củ gừng, hạt muối! 

Bạn tôi trầm ngâm hồi lâu rồi nói như tự hỏi mình, hỏi mọi người: Bây giờ có gì rẻ rúng hơn hạt muối, có ai vất vả, nhọc nhằn hơn diêm dân? “Trời xanh, muối trắng, nắng vàng/Thứ gì cũng đẹp, riêng nàng lầm than” là chuyện thường ngày, kéo dài từ bao đời nay.

Tiếng rao “muối ơ” vang lên ở hang cùng, xóm vắng nhưng mấy khi nghe tiếng đáp lại vồn vã, cần kíp? Có một bộ phim truyền hình “Mặn hơn muối” nổi tiếng nhiều người biết, từng đặt ra câu chuyện mặn mòi về đời sống khó khăn của người làm muối, là một sự thật còn “mặn hơn muối” nhưng từ bấy đến nay mọi việc vẫn không có chuyển biến là bao! 

Còn chuyện củ gừng ở vườn nhà, vườn đồng và gần đây ở vườn rừng Kỳ Sơn - Nghệ An cũng đang có nhiều điều để nói, để thấm thía nỗi “cay hơn gừng”. Đồng bào dân tộc vùng cao nơi đây biết các loại gừng sừng trâu, gừng gié địa phương chất lượng tốt hơn nhiều nơi khác, nên đầu tư công sức trồng chăm và hy vọng sẽ là một trong những “cây làm giàu” trong một ngày không xa.

Diện tích trồng gừng không ngừng mở rộng, năng suất cao, ai ai cũng mừng khấp khởi. Nhưng rồi gừng không có khách mua, tiêu thụ tại chỗ không đáng là bao, ế chỏng ế chơ, phải kêu gọi “giải cứu” như mận, như hành tăm…

gung ky son.jpg
Gừng ở Kỳ Sơn có chất lượng tốt. Ảnh: báo Nông nghiệp Việt Nam

Mới đây, tin mừng ập đến khi gừng được thu mua xuất khẩu, giá tăng vọt từ 5.000-10.000 đồng năm trước lên tận 25.000-30.000 đồng, thì lại không có mà bán, bà con phải đi “mót” mà tiếc hùi hụi. Ấy vậy nhưng ai mà dám chắc mùa gừng tới đây sẽ giữ được giá để mở mang diện tích, sản lượng? Xin đừng quên rằng, khi không có “đầu ra” ổn định, không được bao tiêu sản phẩm thì gừng Kỳ Sơn cũng như bất cứ nơi đâu sẽ chỉ khiến cho nỗi lòng của người trồng gừng càng… cay cực hơn mà thôi.

Chợt nghĩ tới “kỳ tích Israel” ở vùng sa mạc, vùng Biển Chết, nơi muối mặn nhất thế giới, không có sinh vật nào sống được. Khó khăn đến thế nhưng từ đây, người Israel đã vượt khó, sáng tạo nên nhiều loại sản phẩm hảo hạng từ muối biển, nước biển, thu hút đông đảo du khách trên toàn cầu. 

Câu hỏi đặt ra là biển mặn, muối mặn ở nước ta, quê ta không thiếu nhưng vì sao câu chuyện “muối mặn, gừng cay”, những lợi thế tiềm tàng từ biển, từ rừng bao đời nay vẫn chỉ là… ca dao, tục ngữ, là mong mỏi, nguyện cầu, là nghĩa tình sâu nặng trong khốn khó chứ chưa phải là một sự đổi thay, tiến bộ, một cuộc sống sung túc, sang giàu?

Phải chăng bên cạnh câu chuyện đáng trọng “Đôi ta nghĩa nặng, tình dày/Dù xa nhau đi chăng nữa, ba vạn sáu ngàn ngày mới xa” phải đi liền với câu chuyện mới mẻ, hiện đại về những sản phẩm công nghiệp từ nguồn nguyên liệu vô tận, từ muối mặn, gừng cay, như cách người Israel, người Nhật Bản đã vươn lên như những bài học quý cho chúng ta hôm nay và ngày mai?

Xuất hiện cặp sen tịnh đế Bỉ Ngạn Vàng siêu hiếm ở Nghệ An

Xuất hiện cặp sen tịnh đế Bỉ Ngạn Vàng siêu hiếm ở Nghệ An

Ở hợp tác xã Sen quê Bác có dòng sen Bỉ Ngạn Vàng và Bỉ Ngạn Trắng, vậy nhưng hè năm nay, lần đầu tiên có 2 bông sen tịnh đế xuất hiện cùng một thời điểm, ở chung một đầm.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Thư Trinh nhìn đôi vợ chồng đang cầm giấy bất động sản đứng trước mặt mình, tiếp tục đối với đầu bên kia điện thoại mắng: "Anh bán phòng?"

Đầu kia yên tĩnh ba giây, chỉ có tiếng hít thở rất nhỏ, sau đó là giọng điệu không mặn không nhạt của người đàn ông: "Đúng vậy, bất động sản chứng tên của anh, mua bán cũng không phi pháp."

Dừng một chút, người đàn ông tiếp tục nói: "Hợp tình hợp lý."

Thư Trinh: "Chưa nói không cho anh bán phòng ở, anh tốt xấu gì cũng nên nói trước với em một tiếng?!"

Người đàn ông giống như có chút khó chịu, nói: "Thư Trinh, đây là thái độ nói chuyện với kim chủ của em?"

Hừ, kim chủ. Hắn đúng là càng ngày được càng lên mặt.

Thư Trinh nắm di động trong tay chớp mắt ngây người, người đàn ông bên kia điện thoại còn đang ép bức: "Em cũng biết, hiện tại công việc cần tiêu nhiều tiền, anh lại không muốn dựa vào trong nhà, đành phải bán phòng ở vậy."

Thư Trinh tức đến muốn ném di động, anh bán phòng ở lại không phải trong nhà cấp ư??

Làm sao mặt lại dày như vậy?

Ra vẻ tự mình thực lực là cho ai xem?!

Thư Trinh có chút xấu hổ, đối với đôi vợ chồng kia xin lỗi, nói: "Ngại quá, người nhà tôi bán phòng nhưng không nói trước, nên đồ đạc của tôi còn chưa dọn dẹp xong, có thể đợi thêm một ngày nữa được không, tôi sửa sang lại rồi chuyển cho các người."

Đôi vợ chồng cũng là người dễ tính, thấy Thư Trinh là một cô gái nhỏ, vì vậy khách khí đáp ứng nói cũng không cần vội, ba ngày sau lại đến lấy phòng.

Người vừa đi, Thư Trinh khôi phục bản tính, mắng: "Thư Dạng!!!"

"Anh không nói tiếng nào đột nhiên bán phòng, anh định để em ở chỗ nào?"

Thư Dạng rất bình tĩnh nói: "Một là em về nhà ở, hai là ở kí túc xá trường Mẫn Đức."

Sắc mặt Thư Trinh trầm xuống, đáp lại hắn: "Anh cũng biết cả hai cái này đều không được."

Thư gia không có khả năng trở về.

Thư Trinh nhắm mắt, tinh thần suy nhược, một chút tiếng động cũng có thể khiến cô giật mình, ở ký túc xá đối với cô là không có khả năng.

Thư Dạng ngữ khí có chút vui sướng, nói: "Cho nên, anh đã sắp xếp cho em chỗ ở mới."

"Hoắc Nguyên Trạch chắc em cũng biết, vào hôn lễ của cô nhỏ, ông ấy đi cùng vợ tới."

Thư Trinh nhớ lại một hồi: "Chính là người mang một vali tiền mặt đưa cho vợ chồng cô nhỏ?"

Thư Trinh có ấn tượng sâu với Hoắc Nguyên Trạch và Phương Thư, bởi vì hai người này hành động quá mức kinh người. Tuy hai nhà có lui tới xem như xã giao nhưng vào đám cưới cô nhỏ, ông ấy liền trực tiếp xách một rương tiền mặt đến, tùy tiện đặt lên bàn, tư thế cực kỳ giống đi chuộc người.

Thư Dạng ừ một tiếng, tiếp tục nói: "Hai ngày trước anh có gặp bọn họ, kể qua chuyện của em. Vừa vặn, con trai bọn họ cũng học ở cấp ba Mẫn Đức, nam sinh thường ngày ở một mình, thành tích không được tốt. Bọn họ vốn dĩ muốn tìm cho con trai một giáo viên tại nhà, anh nghĩ em dạy một tên đội sổ cũng không có vấn đề gì đi, lại còn có nơi ở."

Hóa ra là đã sắp xếp ổn thỏa chờ cô đồng ý.

Thư Trinh biết Thư Dạng nghĩ gì, hắn cảm thấy cô lúc nào cũng ở một mình, sống cô lập giống một bà cụ góa bụa không ai đau, muốn cho cô dung nhập xã hội.

Vì để Thư Trinh hòa nhập với mọi người, thậm chí Thư Dạng còn mang cô đi quảng trường khiêu vũ, chung quy không thiếu tâm tư cho cô.

Bản thân Thư Trinh thật ra cũng cảm thấy không có gì, cô không quan tâm những chuyện này, nhưng chỗ ngủ đối với cô thật sự là việc quan trọng, không thể không chú ý.

Hoàn cảnh nơi ở bây giờ yêu cầu rất cao, Mẫn Đức ở nơi phố xá sầm uất, tiểu khu an tĩnh trừ chỗ ở hiện tại của cô, chính là Võ lâm nhị hào.

Học bổng của cô với số tiền tiêu vặt ngày thường Thư Dạng đưa ngay cả trả tiền nhà cũng không đủ, không thể nào đi thuê phòng ở.

Cô do dự ba giây, nói: "Em có thể chuyển qua sống, nhưng anh phải mau chóng tìm nhà, một cô gái như em sao có thể ở chung cả ngày với một nam sinh? Không an toàn chút nào."

Thư Dạng cười haha một tiếng, nói: "Thật lòng anh cảm thấy Hoắc Trầm kia tương đối nguy hiểm. Thằng nhóc đấy anh đã gặp, trình độ đẹp trai bắt kịp anh trai em."

Thư Trinh cách cái điện thoại tỏ vẻ xem thường Thư Dạng, cúp máy.

-

Mới vừa cúp điện thoại, WeChat hiện lên một yêu cầu kết bạn: Phương Thư <Mỹ nhân tuyệt diễm> muốn thêm bạn làm bạn bè.

Thư Trinh run tay nhấn đồng ý, nháy mắt cô đã bị thêm vào một nhóm tên là [Người một nhà tương thân tương ái].

Phương Thư <Mỹ nhân tuyệt diễm>: Nhiệt liệt hoan nghênh Trinh Bảo của chúng ta vào ở!!!

Hoắc Nguyên Trạch <Một đời chỉ yêu Thư>: Nhiệt liệt hoan nghênh!!! Vỗ tay.jpg

Phương Thư <Mỹ nhân tuyệt diễm>: @Cậu bé đẹp trai lạnh lùng, mau ra tiếp khách.

Hoắc Nguyên Trạch <Một đời chỉ yêu Thư>: @Cậu bé đẹp trai lạnh lùng, mau ra tiếp khách.

...

Cậu bé đẹp trai lạnh lùng vẫn chưa xuất hiện, một phút đồng hồ sau...

Phương Thư <Mỹ nhân tuyệt diễm>: @Cậu bé đẹp trai lạnh lùng, không ra là muốn ăn đòn phải không, năm nay không cho tiền tiêu vặt nữa!

Hoắc Nguyên Trạch <Một đời chỉ yêu Thư>: @Cậu bé đẹp trai lạnh lùng, không ra là muốn ăn đòn phải không, năm nay không cho tiền tiêu vặt nữa!

Cậu bé đẹp trai lạnh lùng: Tới đây, con đang làm bài tập hè, không thấy tin nhắn, ngại quá.

Cậu bé đẹp trai lạnh lùng: Hoan nghênh Trinh Bảo đáng yêu nhất của chúng ta.

Thư Trinh: "..."

Anh trai này cũng biết giả bộ thật, người khác không thấy thì coi như không biết sao, bài tập hè gì chứ.

Cấp ba nhà ai nghỉ hè còn có bài tập hè!!!

Thư Trinh cũng không vạch trần hắn, xấu hổ mà nhắn một tin ở trong nhóm: "Anh Hoắc Trầm quả nỗ lực, thật là một tấm gương học tập tốt."

"Cám ơn chú dì và anh Hoắc Trầm, về sau phiền mọi người giúp đỡ."

Hoắc Trầm nhìn màn hình hiện ra tin nhắn của Thư Trinh, nội tâm cảm thán: Trâu bò thật!

Lúc sau toàn bộ mọi người trong nhóm liên tiếp nhắn tin, bởi vì Hoắc Nguyên Trạch với Phương Thư đang ở công ty con ở Canada, chưa kịp về nước nên để Hoắc Trầm đi đón cô gái nhỏ đến nhà.
" alt="Truyện Ngày Mai Sẽ Càng Thích Em" width="90" height="59"/>

Truyện Ngày Mai Sẽ Càng Thích Em