Vừa tan làm, Kim, nhà văn đang sống tại Seoul (Hàn Quốc), nhận được tin nhắn từ mẹ. Từ tháng 5/2019 đến nay, cô đã nhận được 39 tin nhắn có nội dung tương tự. Điều này có nghĩa là trong suốt 2 năm qua, cứ 20 ngày, cô lại nhận được một bưu kiện từ gia đình ở quê.
Những chiếc thùng xốp lớn đựng đầy cá nướng, bào ngư hầm, gà hấp, canh rong biển, bạch tuộc, hành, tỏi nhà tự trồng, kim chi và hàng chục món ăn kèm khác. Tất cả đã được chế biến sẵn, đóng gói kỹ và gửi đến tận nhà Kim.
![]() |
Cứ khoảng 20 ngày, Kim lại nhận được một thùng đồ ăn từ bố mẹ ở quê gửi lên. Ảnh: Brunch. |
Dù hiểu được tấm lòng của cha mẹ, Kim hoàn toàn không muốn nhận thực phẩm tiếp tế như thế này.
“Mẹ tôi luôn nói rằng chẳng có gì to tát, nhưng tôi biết chuẩn bị những thứ này rất vất vả. Tôi đã từ chối nhiều lần song mỗi lần như vậy, mẹ lại nói đợt tới chỉ gửi một ít kim chi. Thế nhưng, lần sau thùng đồ vẫn rất đầy và nặng”, người phụ nữ U40 viết trên Brunch.
Giống bố mẹ Kim, nhiều phụ huynh châu Á vẫn thường chuẩn bị thực phẩm gửi cho con cái đi làm, đi học ở xa. Trong đại dịch, dù giao thông trở ngại, thói quen này vẫn được duy trì như một cách thể hiện sự quan tâm, yêu thương. Tuy nhiên, không phải người trưởng thành nào cũng mong muốn nhận sự chu cấp như vậy.
15 năm gửi đồ ăn cho con sống ở thành phố
Bố mẹ Kim bắt đầu gửi đồ ăn kèm cho cô từ năm 2006, khi Kim vẫn còn là sinh viên năm nhất đại học, lần đầu sống xa nhà.
Sau khi cô đi làm, lấy chồng rồi sinh con, gia đình ở quê còn gửi thêm đồ đông lạnh, thức ăn nấu sẵn và những loại nông sản thu hoạch theo mùa như gạo, ớt bột, hành, tỏi, mè, đậu xanh…
“Họ sợ tôi bỏ bữa, sợ tôi vất vả khi vừa phải đi làm, vừa phải lo chuyện bếp núc. Các ông bố bà mẹ ở vùng nông thôn còn sợ con cháu ở thành phố không mua được thực phẩm sạch, không tự làm được kim chi”.
![]() |
Mỗi lần nhận được thức ăn bố mẹ gửi, Kim vừa cảm thấy biết ơn nhưng cũng đồng thời chán ghét bản thân.
“Gần 40 tuổi, đã lập gia đình và có con, tôi vẫn không thể hoàn toàn tự lập, trông chờ vào bữa ăn của mẹ. Nhiều bữa bày toàn thức ăn của mẹ ra bàn, tôi nhìn con gái nhỏ và tự hỏi liệu rằng sau này mình có thể làm điều tương tự cho con không. Tôi cũng không chắc”.
![]() |
Cứ khoảng 20 ngày, Kim lại nhận được một thùng đồ ăn từ bố mẹ ở quê gửi lên. Ảnh: Brunch. |
Ở Hàn Quốc, việc con cái trưởng thành, ra ở riêng nhưng vẫn phụ thuộc miếng ăn vào bố mẹ không phải chuyện lạ. Những bậc phụ huynh sống ở nông thôn thường chuẩn bị rất nhiều banchan (món ăn kèm trong tiếng Hàn bao gồm cả kim chi) để gửi lên thành phố cho con cháu đi làm, đi học xa.
“Có một món ăn gọi là “kim chi của mẹ”. Nó được những bà mẹ Hàn Quốc chế biến theo công thức riêng, rất khác với kim chi thương mại. Khi bạn nếm món kim chi của một gia đình, bạn sẽ biết họ đến từ vùng quê nào”, đầu bếp Chung Jae Lee giải thích lý do người Hàn Quốc thường nhận kim chi từ bố mẹ thay vì mua ở bên ngoài.
Tuy vậy, giống như Kim, không phải đứa con nào cũng hào hứng khi nhận được thực phẩm tiếp tế. Nhiều người áy náy, thậm chí cảm thấy phiền phức nhưng không nỡ từ chối vì sợ bố mẹ buồn lòng.
“Sau nhiều năm, tôi nhận ra rằng thay vì chỉ nói cảm ơn hay cố gắng từ chối, tôi chỉ cần ăn ngon miệng, ăn hết thức ăn mẹ gửi. Tôi cũng không quên chụp ảnh bàn ăn sạch bóng và gửi cho bà, người vẫn chỉ lo lắng đứa con gái gần 40 tuổi sẽ bỏ bữa”, Kim nói.
Những thùng quà quê vượt hàng nghìn km
Tết Nguyên đán Tân Sửu 2021 bắt đầu từ ngày 12/2 vốn là đợt di dân hàng năm lớn nhất thế giới. Hàng trăm triệu người lao động ở Trung Quốc sẽ về quê nhà đón Tết. Tuy nhiên, nguy cơ lây lan dịch Covid-19 khi di chuyển đã giữ chân nhiều người ở lại thành phố vào năm nay.
Trung Quốc khuyến cáo người dân không nên đi lại vào kỳ nghỉ lớn nhất trong năm, sau các đợt bùng phát dịch bệnh trên diện rộng. Bộ Giao thông Vận tải ước tính các chuyến đi của người dân sẽ giảm 40% trong suốt 40 ngày nghỉ lễ so với mức trước đại dịch năm 2019.
Không về quê đón Tết với gia đình ở Trùng Khánh, Wang Hui, sống ở Bắc Kinh, vẫn nhận được gói thịt bò khô nhà làm cùng món đậu phụ cay và thịt xông khói đặc sản được mẹ anh gửi đến.
“Trong mắt bố mẹ ở quê, tôi luôn thiếu thức ăn. Dịp nghỉ Tết năm nay là một khoảng thời gian đặc biệt mà họ muốn chắc chắn là tôi được ăn món yêu thích. Đó là thức ăn của quê nhà”, Wang (27 tuổi), nhân viên tại một hãng Internet, nói.
![]() |
Cứ khoảng 20 ngày, Kim lại nhận được một thùng đồ ăn từ bố mẹ ở quê gửi lên. Ảnh: Brunch. |
“Không về nhà dịp Tết, bố mẹ tôi gửi các món đặc sản của quê nhà” đã trở thành một chủ đề thịnh hành trên mạng xã hội Weibo của Trung Quốc. Bắc Kinh trở thành điểm đến hàng đầu của những thùng hàng đông lạnh gửi từ các vùng quê cách xa cả nghìn km.
Theo JD.com, những món đặc sản này rất phong phú từ tinh bột củ sen Tây Hồ ở thành phố Hàng Châu, lạp xưởng đỏ hun khói của Cáp Nhĩ Tân đến các nguyên liệu nấu lẩu của Tứ Xuyên và bò viên thủ công từ Quảng Đông. “Rõ ràng các thành viên gia đình ở xa cũng muốn con cháu ở thành phố lớn biết rằng bố mẹ đang nghĩ về họ”, trang web của JD.com viết.
Tại thành phố Trường Sa (tỉnh Hồ Nam), một người dùng mạng xã hội đã chia sẻ hình ảnh món bánh nướng Daoxiangcun do người nhà gửi. Người này viết: “Mẹ tôi vẫn vui vẻ dù tôi không về nhà. Bà nói rằng xa cách càng khiến mọi người trân quý nhau hơn”.
Xu hướng gửi thực phẩm cho nhau của các gia đình không được đoàn viên thúc đẩy nhu cầu tiêu dùng trong nền kinh tế Trung Quốc. CCTV đưa tin các trang web thương mại điện tử đã thu lợi nhuận khổng lồ khi doanh thu từ thực phẩm tăng đến 40% trong dịp lễ hội mua sắm từ 20/1-3/2, so với cùng kỳ năm ngoái.
Các trang thương mại điện tử và bán lẻ như JD.com, Pinduoduo và JD Daojia cho biết số lượng đơn đặt hàng thực phẩm và đồ uống đã tăng vọt trước kỳ nghỉ lễ.
Bà Imogen Page-Jarrett, nhà phân tích của Economist Intelligence Unit, nói: “Sau một năm khó khăn do đại dịch, mọi người sẽ sẵn sàng vung tiền mua đồ ăn như một phần thưởng. Người tiêu dùng sẽ thấy việc gửi quà, trong đó có thực phẩm, cho người thân của họ là điều cần thiết”.
Theo Zing
Việc phải chuyển về nhà sống với bố mẹ khiến nhiều người thấy bí bách, tù túng. Song với bối cảnh hiện tại, họ không còn lựa chọn nào khác.
" alt=""/>Cha mẹ già ở quê 15 năm gửi đồ ăn cho con trên thành phốTôi không hiểu sao giới trẻ giờ rảnh đến nỗi đi xem những video mà không có ý nghĩa hoặc bài học gì, chỉ là hài nhảm, hoặc thỏa mãn trí tò mò... Rồi họ giúp cho những người kiểu như thế kiếm tiền, mà lại là số tiền lớn, có khi hàng trăm triệu đồng mỗi tháng, trong khi những nội dung ấy không đóng góp chút gì cho sự phát triển của tri thức nói riêng và đời sống xã hội nói chung. Còn những người làm ăn chân chính, có suy nghĩ chín chắn, làm những video về kiến thức hoặc kỹ năng thì lại bị thờ ơ, không ai quan tâm. Những chuyện này sẽ luôn lặp lại nếu xã hội còn những người xem video nhảm, bởi có cung thì sẽ có cầu. Muốn chấm dứt các video nhảm thì chúng ta nên bảo nhau thay đổi tư duy, rảnh rỗi thì tìm những gì bổ ích mà xem.
Thanh Thanh
Người xem Youtube hiện tại có thể chia ra làm nhiều kiểu: xem giải trí, giải tỏa stress trong cuộc sống và công việc; xem theo xu hướng thấy hot là đua theo; xem không có mục đích, miễn cười là được; xem để học tập... Với mỗi đối tượng xem thì một xu thế làm video lại được tạo ra để phục vụ. Nên các kênh nhố nhăng lên ngôi là dễ hiểu.
Dương Trần
Người xem đón nhận dễ dãi nên càng ngày video "bẩn" càng nhiều. Giờ đổ trứng lên người mẹ được tung hô, rồi có một ngày để câu view có khi đổ cả chất bẩn lên đầu người thân. Thật đáng buồn.
Văn Minh
Bên cạnh đó, không ít ý kiến cho rằng, người lớn cũng phải chịu trách nhiệm khi để trẻ em thoải mái tiếp cận với những nội dung không lành mạnh trên mạng:
Sai lầm của nhiều bậc phụ huynh ngày nay là để con cái tự do sử dụng smartphone, smart TV, iPad,... mà không kiểm soát. Để rồi chúng theo dõi các kênh Youtube thiếu văn hoá, nội dung không phù hợp lứa tuổi, các bố mẹ cần thức tỉnh, bài trừ hoặc ít nhất bảo vệ con mình với chế độ trẻ em của Youtube. Nếu không, một ngày chính các phụ huynh cũng sẽ được ăn "rổ trứng siêu to khổng lồ".
Thành Lộc Nguyễn
Tệ nhất là người xem. Các bạn xem và đăng ký kênh cho những video có nội dung nhảm nhí, thiếu ý thức vô tình cổ súy cho việc làm của họ. Nếu con cái các bạn xem những video này rồi có một ngày nó đổ cả rổ trứng lên đầu các bạn cũng không biết được.
Duantombow
Trách nhiệm thuộc về những người xem như chúng ta, nếu chúng ta không quan tâm và cổ súy cho những điều nhảm nhí ấy thì họ sẽ làm những điều nghiêm túc thôi. Ngay cả những hình ảnh phản cảm ngày càng nhiêu cũng như vậy.
Kitty
Tính năng kiếm tiền trên Youtube ngày càng làm giới trẻ lệch lạc. Trong khi chúng ta ngày đêm làm việc tạo ra nhiều giá trị khác nhau thì đang có một số đông đảo các thành phần ngày ngày kiếm tiền bất chấp từ những trò như thế này. Giải trí chẳng phải giải trí, chẳng mang lại một tí giá trị gì cho xã hội.
Đào Lửa
Luật pháp nên chấn chỉnh YouTube và Facebook vì những video câu view, câu like phản cảm, đi trái với thuần phong, giá trị đạo đức. Tuy có nhiều bình luận, lượt xem, lượt thích nhưng cần không trả tiền cho những video không phù hợp với phong tục tập quán, đạo đức. Hành động bất hiếu như vậy không được công nhận và phải khóa, gở xuống. Tránh nhiều trường hợp khác tương tự vì muốn kiếm tiền.
Huychaugia7
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.
Những ngày qua, giới shipper TP.HCM chia sẻ hình ảnh tấm bảng thông báo được dán phía trước một quán bán đồ ăn vặt tại phường Bình Trưng Đông (TP.Thủ Đức, TP.HCM).
Tấm bảng ghi rõ: “Tài xế bị khách bom hàng cứ trả hàng về cho quán, quán sẽ trả lại tiền cho tài xế. Dịch khó khăn quán không để tài xế ôm hàng. Yên tâm!”.
Được biết, người viết và dán tấm bảng thông báo khiến giới shipper ấm lòng này là bà Hồng Hà (56 tuổi, ngụ TP.Thủ Đức). Bà Hà nói, bà lên ý tưởng và nhờ cô con gái lớn đi in rồi dán tấm bảng này sau khi trò chuyện với một người shipper bị bom hàng.
Bà kể: “Hôm đó, nhiều tài xế xe ôm công nghệ đến quán tôi nhận hàng, đi giao cho khách. Lúc họ đứng đợi tôi làm đồ ăn, tôi nghe một cậu tài xế kể chuyện mới bị khách bom 2 phần thức ăn với giọng rất buồn”.
![]() |
Tấm bảng thông báo lạ của bà chủ quán bán đồ ăn vặt khiến nhiều shipper ấm lòng. |
“Không hiểu sao, tôi thấy thương và chạy ra hỏi cậu ấy là 2 phần thức ăn ấy bao nhiêu tiền. Cậu ấy nói 2 phần bị khách bom này khoảng 80-90.000 đồng. Thấy vậy, tôi nói với cậu ấy rằng để tôi mua lại một phần thức ăn bị bom. Nghe vậy, cậu ta nói: “Vừa nãy cũng có một người mua ủng hộ con 1 phần rồi. Nếu cô mua thêm phần còn lại, con cám ơn cô nhiều lắm”, bà kể thêm.
Tuy vậy, sau ít phút suy nghĩ, anh shipper bất ngờ đổi ý. Người này nhất quyết gửi tặng phần thức ăn này cho bà Hà chứ không bán.
Biết anh tài xế ngại, bà ra lời giải thích rằng anh là nạn nhân của người đặt hàng không uy tín, phần thức ăn ấy vẫn ngon, chưa hỏng nên bà muốn mua lại chứ không có ý gì khác.
Bà nói, bà rất thương và đồng cảm với nỗi buồn bị bom hàng của các shipper. Bởi, bà biết làm shipper vốn đã cực, mùa dịch họ lại càng khó khăn hơn. Ngoài việc phải đối mặt với dịch bệnh, đơn hàng giảm, nếu bị bom hàng, thu nhập của họ sẽ càng eo hẹp.
“Thế nên, sau cuộc trò chuyện với cậu tài xế bị bom hàng, tôi bàn với con gái là nếu sau này, shipper bị khách bom hàng cứ bảo họ đem hàng đến quán trả, mình sẽ gửi lại tiền cho họ. Nếu không, các shipper vừa mất tiền vừa bị trừ điểm, tội người ta. Dịch khó khăn, mình không thể để tài xế ôm hàng được”, bà Hà chia sẻ.
![]() |
"Tác giả" của tấm bảng là bà Hà, chủ quán bán đồ ăn vặt tại TP.Thủ Đức. |
Sợ các shipper chưa tin tưởng, bà nhờ con gái in hẳn 1 tấm bảng thông báo ghi rõ thông điệp sẽ nhận lại hàng bị khách bom và hoàn tiền cho các tài xế. Bà dán tấm bảng này lên cửa cổng trước quán nhỏ của mình để các shipper đều thấy và yên tâm đến nhận, giao hàng cho khách.
Phải đối xử với nhau bằng cái tâm thiện
Bà Hà kể, bà và 2 người con gái rời quê đến TP.HCM thuê trọ đã mấy năm nay. Cách đây 2 năm, ba mẹ con bà chỉ sống nhờ đồng lương ít ỏi của cô con gái lớn đang làm việc tại TP.HCM.
Sau đó, bà mở quán bán thức ăn vặt để kiếm thêm thu nhập với hi vọng có thể ổn định cuộc sống. Thương bà chịu khó lại thật thà chất phác, chủ nhà trọ cho bà sử dụng khoảnh sân trước phòng trọ để mở quán, bán hàng.
Thế nhưng, lúc mở quán lại rơi vào thời điểm đại dịch Covid-19 bùng phát khiến việc buôn bán của bà không mấy thuận lợi. Những đợt dịch trước, công việc bán buôn của bà chậm dần. Đợt dịch thứ tư này diễn biến quá phức tạp, bà chủ động dọn hàng, lùi sâu vào trong nhà, chấp nhận mất khách vãng lai và chỉ bán cho khách quen.
![]() |
Bà Hà nói, dịch bệnh phức tạp, ai cũng khó khăn nên quán sẽ không để shipper phải ôm hàng. |
Khi TP.HCM thực hiện giãn cách, yêu cầu các hàng quán chỉ bán mang về, bà cũng cố gắng học hỏi, bán hàng qua mạng. Bà quen dần với việc giao dịch cùng shipper thay vì khách hàng thân thuộc. Tuy vậy, bà vẫn cố gắng đảm bảo các phần thức ăn nhanh của mình chất lượng, vệ sinh.
Bà chia sẻ: “Tôi và Thư (con gái lớn của bà Hà) khuyến khích khách hàng trực tiếp góp ý kiến, phản hồi chất lượng các món ăn về quán. Nếu khách nói đúng, món ăn không đạt chất lượng, vệ sinh, tôi chấp nhận bồi thường gấp đôi số tiền khách đã mua”.
Có lẽ vì vậy mà từ ngày dán bảng thông báo nhận lại hàng bị khách bom cho đến thời điểm này, chưa có một shipper nào đến quán, trả lại hàng cho bà. Thay vào đó, bà nhận về những lời cảm ơn, sự xúc động của các tài xế chuyên làm công việc giao hàng cho khách.
![]() |
Dẫu cuộc sống còn nhiều khó khăn, bà Hà vẫn luôn tâm niệm "chia sẻ được với ai cái gì thì cứ cố gắng". |
Bằng chứng là khi thấy bảng thông báo, nhiều shipper đã bày tỏ niềm xúc động, gửi lời cám ơn chân thành đến bà chủ quán bán đồ ăn vặt. Đến quán nhận thức ăn khách đặt, một shipper có tuổi chia sẻ: “Từ hồi làm nghề giao hàng đến giờ, tôi chưa thấy ai để bảng như thế này cả. Chị ấy (bà Hà - PV) để bảng như vậy là nghĩ cho anh em shipper chúng tôi nhiều lắm”.
Đáp lại, bà Hà chỉ cười hiền. Bà nói: “Trong thời điểm dịch bệnh phức tạp này, ai cũng khó khăn. Chúng ta cùng cảnh ngộ, chia sẻ với nhau được cái gì thì cứ cố gắng thôi. Khi biết tấm bảng khiến nhiều tài xế vui, an tâm làm việc, tôi cũng vui vì biết mình vừa làm được một việc có ý nghĩa”.
“Tôi không dư dả gì, cũng ở nhà thuê, thu nhặt từng đồng kiếm sống. Tuy nhiên, tôi luôn quan niệm phải đối xử với mọi người bằng cái tâm thiện. Tôi khó khăn thì cứ giúp đỡ người khó khăn hơn bằng khả năng, tấm lòng của mình”, bà Hà chia sẻ thêm.
Bài:Nguyễn Sơn
Ảnh nhân vật cung cấp
Tại TP.HCM, những người ra đường, di chuyển nhiều nhất trong thời điểm này là đội tài xế xe công nghệ. Họ gặp phải không ít những tình huống dở khóc dở cười mùa dịch.
" alt=""/>'Bảng thông báo lạ' của bà chủ quán ăn khiến shipper ấm lòng