设为首页 - 加入收藏   
您的当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Truyện Ông Xã Không Thuần, Bà Xã Lưu Manh 正文

Truyện Ông Xã Không Thuần, Bà Xã Lưu Manh

来源:NEWS 编辑:Ngoại Hạng Anh 时间:2025-02-09 10:50:57
Khu biệt thự ở đường Thiên Uyên đặc khu hành chính đạo đức và chính nghĩa nào đó.

Đây là một khu biệt thự tư nhân,ệnÔngXãKhôngThuầnBàXãLưbong da toi nay dọc theo bên ngoài khu biệt thự có một con sông tự nhiên chảy xuôi, phản chiếu ngược ảnh khu biệt thự dưới đó.Cảnh trên nước có cây có lối đi lót ván, cỏ lau sậy và nhiều loại thựcvật. Trên con đường của khu rải sỏi đá bên lề với cách thức không giốngnhau. Thiết kế theo kiểu vườn cây khiến khu biệtthự này thoạt nhìn có mười phần phong vị nông thôn, khiêm tốn không mấtthanh nhã.

Bên trong một căn biệt thự màu trắng năm tầng, dọctheo cầu thang hình xoắn ốc lộ thiên ở tường ngoài biệt thự, một bóngdáng nhỏ nhắn, một thân váy ngắn màu hồng làm nổi bật lên dung mạo nhưhoa đào, rất đáng yêu xinh đẹp, có điều chẳng biết tại sao lúc này đôimắt to linh hoạt lại đang tràn đầy tức giận.

"Cộp cộp cộp", mộtđôi chân nhỏ dùng sức đạp giày cao gót chín centimét xuống cầu thang, đi lên lầu hai, trong tay còn cầm một tập tài liệu. Trên khuôn mặt tinhxảo xinh xắn phiếm đỏ hồng nhàn nhạt, đưa chân ra xoay tròn, đẩy cửa đivào bên trong.

"Rầm" một tiếng, Mạc Bảo Bối dùng sức đẩy cửa cănphòng nào đó ra, cửa đập vào tường phát ra tiếng vang rất lớn, làm MạcTrường Thắng giờ phút này đang cúi đầu viết trên bàn kinh hoảng.

Người cuối đầu viết chính là Mạc Trường Thắng, chủ tịch Chính ủy đặc khu Hảiquân 34 khu hành chính thành phố X, trên khuôn mặt có hơi mập của ôngkhông giận nhưng tự có uy, chẳng qua đợi khi thấy rõ cô con gái tức giận đùng đùng, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười.

- Con gái ngoan, ai chọc con mất hứng. - Mạc Trường Thắng không rõ chân tướng nhìn con gái của mình.

- Tự ba xem một chút chẳng phải sẽ biết sao? - Mạc Bảo Bối dùng sức némtài liệu trong tay tới trên bàn sách, trút ra sự tức giận của cô.

Mạc Trường Thắng kinh ngạc nhìn con gái, không rõ nguyên do cúi đầu nhặttài liệu trên bàn sách lên mở ra, ngay sau đólại cười.

- Ba còn cười, có lão tử như ba vậy ư, hận không thểđẩy con gái của ba vào trong hố lửa! - Trong lúc nghỉ hè sau năm đại học thứ nhất, Mạc Bảo Bối lại nhận được tài liệu xem mắt, còn chưa nhìnxong đã tức giận đùng đùng đến nói chuyện với ba.

*** lão tửnhiều chỗ dùng thay từ cha trong truyện này vì hai cha con này nhiễmphong cách quân đội, con với cha hay cha với con thì cũng toàn lão tửthôi = =

- Con gái ngoan, con đừng nói như vậy mà, đây là trailớn lấy vợ gái lớn gả chồng, là đạo lý hiển nhiên từ xưa đến này. - MạcTrường Thắng nói xong lời hay, mặc dù con gái mình chỉ có mười chíntuổi, nhưng ông cũng đã sớm bắt đầu giúp cô xem xét chọn người tốt.

- Làm ơn, hiện tại là thời đại nào rồi, con đây vừa mới lên đại học thìba đã sắp xếp mai mối rồi, có lão tử như ba vậy sao? - Mạc Bảo Bối thởhổn hển rống to.

- Ross tuổi trẻ tài cao, lão tử đây hao tổn sứclực của lão đại mới giành được ở trước mặt chú Lưu và chú Lý, bằng không con gái của bọn bọ đã có thể đi. - Mạc Trường Thắng dương dương tự đắcnói, cũng không thèm để ý con gái hô to gọi nhỏ.

- Bọn họ thíchthì cho bọn họ, ba cũng lớn tuổi rồi, tranh cái gì, có cái gì tốt màtranh, vì một người nước ngoài tổn hại hòa khí đáng giá không? - Hai tay Mạc Bảo Bối chống trên bàn sách, nhìn ba của mình, bảo thủ khuyên nhủba.

- Cái này khác, cái này là. . . . . . - Mạc Trường Thắng chuẩn bị giải thích.

- Ngừng, đừng nói nữa. Tóm lại là cái gì con mặc kệ, thời điểm ba tranhkhông biết anh ta 33 sao, con gái ba mới mười chín đúng không, khái niệm chênh lệch mười bốn tuổi gì đó ba không biết à? – Hai tay Mạc Bảo Bốibắt chéo, ngắt đứt giải thích của Mạc Trường Thắng.

- Khái niệm gì? - Mạc Trường Thắng ấp úng hỏi.

- Anh ta không phải người nước ngoài sao, sớm yêu xong xuôi cả rồi, nóikhông chừng con gái cũng đã lớn bằng con, gây chuyện không hay hiện tạinuôi ở nhà? - Số tuổi giống như là một khoảng cách vượt qua trước mặtcủa Mạc Bảo Bối.

- Không có, Ross tuyệt đối độc thân, cái này ba sớm hỏi thăm rõ ràng. - Mạc Trường Thắng bảo đảm nói.

- Con nói ba có nghe ra điểm then chốt trong lời của con không. Then chốt là anh ta lớn hơn nhiều so với con vậy, không có tiếng nói chung. - Mạc Bảo Bối cau mày nói.

- Tuổi không là vấn đề, hơn nữa chồng giàvợ trẻ mới phải, hiểu cách thương người. - Mạc Trường Thắng cố chấp chorằng ở thời đại của các ông chồng già vợ trẻ là chuyện rất bình thường.

- Đánh rắm, ba nhìn lại xem người ta từ nhỏ uống sữa tươi gặm thịt bò vóc người cao lớn, con gái ba mới 158 centi mét, chênh lệch một khoảng30cm, đứng chung một chỗ không biết còn tưởng rằng lão diều hâu bắt gàcon đấy. - Mạc Bảo Bối nghĩ tới hình ảnh như vậy lập tức không rét màrun.

- Bậy bậy bậy, đồng ngôn vô kị (lời trẻ con không kiêng kị), nào có ai hình dung chính mình như thế. - Mạc Trường Thắng giống như là đuổi xúi quẩy đưa tay phẩy phẩy không khí, coi như làm vậy có thể xuađi thứ không tốt.

- Hình dung như thế thì làm sao, hình ảnh sinhđộng, có phải con nói ba đâu. Chúng ta đường đường là người Trung Quốccần gì phải xem mặt với người nước ngoài. Cả nhà chúng ta đều là tổ quốc nuôi lớn lên, không thể sính ngoại. - Mạc Bảo Bối bĩu môi.

-Ross là quan Ngoại giao, nếu như cậu ta với con thành là có thể xin quốc tịch hai bên, đến lúc đó tự nhiên cũng là người Trung Quốc thôi. Hơnnữa, vốn cậu ta cũng đã có một phần tư huyết thống Trung Quốc, đây không tính là sính ngoại. - Mạc Trường Thắng suy nghĩ hồi lâu nhớ lại một quy tắc như vậy.

- Vậy ngộ nhỡ không thành? - Mạc Bảo Bối chau mày hỏi, trong mắt lóe lên sáng loáng.

- Không thành sẽ nói sau, ta gặp gỡ trước, không thiệt thòi, có được không? - Mạc Trường Thắng lấy lòng nói.

- Ba nói, không thành mà nói thì không được sắp xếp xem mặt lung tung quỷ quái nữa, bị người ta biết chuyện chê cười, rất mất mặt. – Chán ghétnhìn ba mình, thật sự không nghĩ ra tại sao sớm như vậy đã chuẩn bị maimối, Mạc Bảo Bối rất bất đắc dĩ.

热门文章

5.2576s , 7058.796875 kb

Copyright © 2025 Powered by Truyện Ông Xã Không Thuần, Bà Xã Lưu Manh,NEWS  

sitemap

Top