Sáng nay khắp cõi mạng và báo chí nói đến là câu chuyện ly hôn của tỷ phú Bill Gates. Chi tiết được quan tâm nhất là ông ấy hay rửa bát cho vợ.Một cuộc sống bình dị, hạnh phúc như vậy từ những điều nhỏ nhặt của một gia đình giàu nhất thế giới trong 27 năm, cuối cùng vẫn tan.
Trông người lại ngẫm đến ta. Tất nhiên tôi không lấy tỷ phú, nhưng chồng cũ tôi lại có khá nhiều điểm chung với ông tỷ phú kia.
Chúng tôi yêu và lấy nhau từ thời sinh viên, có 12 năm sống chung và 2 đứa con. Lấy nhau từ lúc cơ hàn, sau 10 năm, hai chúng tôi có thể tạm gọi là sống mà không phải lo nghĩ về tài chính.
Người ngoài nhìn vào đều nghĩ chúng tôi rất hạnh phúc, đầy đủ, con cái học hành tử tế, ngoan ngoãn. Nhưng chính lúc đầy đủ là lúc chúng tôi thấy... chán nhau.
Anh say mê công việc, say mê kiếm tiền. Tôi đọc bài Bill Gates làm việc 16 tiếng mỗi ngày thì chắc chồng tôi cũng vậy. Chúng tôi rất tôn trọng nhau, từ suy nghĩ đến tài chính đều rất độc lập.
Tôi tự thấy tôi không thua kém gì chồng khi có công việc tốt ở một tập đoàn nước ngoài. Anh xây dựng doanh nghiệp riêng rất thành công.
Chính vì thế, chúng tôi ai làm việc nấy, mọi thứ được phân công rạch ròi, kể cả việc rửa bát. Nếu có thời gian ăn cơm cùng nhau thì tôi nấu, anh rửa bát và ngược lại.
Ngày qua ngày, chúng tôi như hai cái máy, lầm lũi ai làm việc nấy. Cả hai sống với nhau không khác gì hai người đàn ông trong nhà: mạnh mẽ và quyết đoán như nhau, làm gì cũng lên kế hoạch, kể cả "chuyện ấy".
Chúng tôi dần xa cách vì không có thời gian dành cho nhau. Anh say mê công việc, tôi đã quen với những việc không cần có anh, tự chủ trong mọi thứ.
Còn anh thì mặc định có một người vợ mạnh mẽ lo toan, không cần phải san sẻ gì nhiều. Chúng tôi như hai đường thẳng song song và ngày càng xa nhau.
Tôi thèm cảm giác của một người vợ yếu đuối, được chồng bao bọc, trong khi anh vẫn say mê với hết dự án này sang dự án khác. Cuộc sống như cái máy khiến tôi thấy nhàm chán và anh thì không thay đổi. Cả hai dần nhận ra không còn tình cảm với nhau như một lẽ tất nhiên.
Chúng tôi thuận tình ly hôn mà không xảy ra mâu thuẫn nào, chỉ đơn thuần là thấy cần dừng lại. Chúng tôi có một bữa ăn chia tay trong hòa bình. Như thường lệ, anh vẫn rửa bát cho tôi. Anh để lại căn nhà cho tôi và các con.
Tôi viết dòng này khi mà tôi vẫn đang tự do sau 2 năm ly hôn và đang hạnh phúc bên tình yêu mới (chúng tôi không có ý định kết hôn), còn anh vẫn đang mải mê với công việc và ngày càng thành công hơn.
Sau ly hôn, tôi đã cân bằng lại giữa công việc và tình yêu để phù hợp với người mới. Suy cho cùng, tôi vẫn là phụ nữ và lý tưởng của tôi lúc nào là được yêu đúng nghĩa.
Còn anh cũng có lý tưởng của mình là sự nghiệp và có thể trong tương lai anh sẽ tìm được một nửa phù hợp hơn tôi.
Vậy nên, tôi nghĩ cũng chẳng cần phải thương xót cho một mối tình đẹp 27 năm của Bill Gates đâu! Phải vui mừng vì họ đã biết dừng lại khi tìm thấy lý tưởng sống riêng của mỗi người, để không bao giờ hối tiếc.
Rửa bát hay không thì vẫn "toang" như thường. Vậy thôi!
Hoàng Yến(Hà Nội)

Vợ tuyên bố ly hôn khi tôi không chịu làm việc nhà, chăm con
Mỗi tháng, tôi đưa cho vợ 15 triệu đồng và tự cho phép mình không phải làm việc nhà, chăm con. Đến khi vợ phản ứng, tôi dọn quần áo ra ngoài sống.
" alt=""/>Trước khi ly hôn, chồng cũ vẫn rửa bát cho tôi
Quỳnh và Thêu lấy nhau qua sự mai mối của mẹ Quỳnh. Hai vợ chồng anh chung sống êm đềm, hạnh phúc, hai đứa con ra đời, đứa nào cũng ngoan ngoãn và học tốt.Khu vực vợ chồng Quỳnh sinh sống phát triển, nhiều khu đô thị mọc lên. Nhà Quỳnh cũng nhận được số tiền bồi thường kha khá, họ xây một căn nhà ba tầng khang trang cả gia đình ở, còn khu nhà cũ cho thuê cũng thoải mái trang trải hàng ngày. Từ ngày đó, Thêu không phải làm việc đồng áng hay tranh thủ buôn bán lặt vặt nữa, chị ở nhà mở quán cơm bình dân phục vụ dân công trường quanh đó.
Chẳng biết từ khi nào Thêu lại có tình cảm với Khải, một ông chủ thầu xây dựng. Ban đầu, họ còn lén lút gặp nhau tại các nhà nghỉ, sau đó Thêu bỏ cả quán cơm, theo Khải đến các công trình để phục vụ cơm nước. Có bao tiền dành dụm Thêu dồn hết cho Khải, ai can ngăn cũng không được.
 |
|
Khải là một người đàn ông sành sỏi, biết yêu chiều phụ nữ nên càng ngày Thêu càng mê đắm. Có những lúc chồng khuyên bảo mà chị không nghe. Chị còn chê Quỳnh cù lần, không biết yêu chiều vợ, Thêu nói Quỳnh nhìn người ta mà học tập. Vốn dĩ hiền lành lại không muốn các con buồn, anh im lặng, ai nói gì anh cũng kệ.
Nhiều lời xì xào bàn tán, hàng xóm còn bắt gặp Thêu tay trong tay với Khải, mọi đồn đoán đều đến tai bà Hân – mẹ Quỳnh. Quỳnh thì chán nản, hai đứa con buổi học buổi nghỉ vì không chịu được sự dèm pha của bạn bè, hàng xóm.
Bà Hân phải đến nhà khuyên can Thêu, động viên Quỳnh hãy nghĩ tới các con. Thêu không những không nghe mà còn cãi lại mẹ chồng, xung đột nổi lên, Thêu bỏ nhà đi. Ban đầu, Quỳnh còn đến tận công trường nơi Thêu ở, để năn nỉ chị về. Các con cũng gọi điện cho mẹ nhưng Thêu quá mê đắm Khải mà quên đi tất cả.
Thêu thay số điện thoại, bỏ hẳn nhà theo Khải tới các công trường, hết tỉnh này tới tỉnh khác, không ai liên lạc được với chị. Thấm thoắt cũng hơn hai năm thì Khải “đá” chị vì một người đàn bà khác.
Thêu đau đớn, ê chề và tìm cách quay về bởi chị nghĩ Quỳnh hiền lành, anh sẽ không bỏ vợ, vì hai đứa con nên chắc anh sẽ tha thứ mọi chuyện. Chị len lén về lại nhà bố mẹ đẻ trước, ông bà không ai chấp nhận, họ đã tuyên bố từ con khi chị đi theo Khải bởi ông bà quá xấu hổ.
Thêu tìm về nhà mình vào một buổi chiều tối, nhìn trong nhà chỉ có Quỳnh đang chuẩn bị cơm nước, chắc mẩm mình sẽ không sao khi quay về. Vào nhà, chị cất tiếng chào Quỳnh. Thoáng chút ngạc nhiên, Quỳnh hỏi chị quay về đây làm gì.
Thêu ngỡ ngàng, lí nhí nói muốn quay về với chồng con. Quỳnh lạnh lùng hỏi: "Ai là chồng cô?" khiến Thêu càng bất ngờ hơn.
Quỳnh cứ làm việc của mình còn Thêu ngồi lặng lẽ bên cửa, chờ hai con về để xin chúng tha thứ. Chỉ có đứa con thứ hai về sau giờ học, đứa lớn học xong cấp 3 đã nghỉ học và xin đi làm ở xa. Cả gia đình Quỳnh – Thêu ngồi nói chuyện thẳng thắn.
Không nhận được sự tha thứ, Thêu đau đớn xách túi đồ lê bước chân ra khỏi nhà. Những giọt nước mắt hối hận của Thêu rơi xuống nhưng tất cả đã muộn.
Hồng Lê

Em đã lên giường với người đàn ông khác
Đôi khi chỉ cần một cái vỗ vai nhẹ của cậu đồng nghiệp cũng khiến cô gái nhỏ ngã xuống. Đôi khi chỉ vài lời hỏi han cũng đủ khiến lòng cô không còn đứng vững.
" alt=""/>Nỗi ân hận của bà chủ quán cơm bỏ chồng theo tiếng gọi của tình yêu