Siêu máy tính dự đoán Real Madrid vs Girona, 22h15 ngày 23/2

Thể thao 2025-02-24 22:31:11 481
êumáytínhdựđoánRealMadridvsGironahngàliverpool vs aston villa   Nguyễn Quang Hải - 23/02/2025 05:45  Máy tính dự đoán
本文地址:http://game.tour-time.com/html/878e698719.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Al

 

 

Theo GameHubs

">

Bộ ảnh 'mát lạnh' tự tin căng tràn không thể rời mắt


Tiêu Vân Cơ cưỡi ngựa đi tới, nhướng mày cười nói:

"Lệnh huynh* nói muội muội hắn dịu dàng hiền thục, hôm nay gặp mặt, quả nhiên Dung nhị tiểu thư đoan trang hào phóng, đúng là trời sinh một cặp với bản tướng quân."

*Lệnh huynh là kính ngữ, dùng để xưng hô với người mình kính trọng.

Ta cười ôn nhu, bẻ gãy con dao găm trong tay áo.

1.

Ta tên Dung Nguyệt, phụ thân ta là Trấn Bắc Tướng quân của Đại Yến, mẫu thân ta là đệ nhất tài nữ của Đại Yến.

Ta còn có một ca ca sinh đôi, Dung Phong.

Hai huynh muội chúng ta kế thừa mọi thứ tốt đẹp nhất của cha mẹ, chỉ là có xảy ra một chút xíu sai lầm.

Ta giống cha ta, trời sinh vô cùng mạnh mẽ, cốt cách thanh kì*.

*Cốt cách thanh kì: ám chỉ người có tư cách trở thành "cao thủ võ lâm". ( Baike)

Còn ca ta thì giống mẹ, suốt ngày không rời sách vở, bắt một con gà cũng phải tốn rất nhiều công sức.

Mỗi lần ta leo lên nóc nhà lật ngói*, làm lộn xộn thư phòng của ca ta, huynh ấy đều sẽ dựng chiếc bàn bị rớt một chân lên, không nhanh không chậm viết một bài văn dài lên án hành vi phạm tội của ta.

*Leo lên nóc nhà lật ngói: chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm.

Theo thời gian, võ nghệ của ta tiến bộ vượt bậc, văn chương của ca ta cũng càng thêm sắc bén và ấn tượng hơn.

Mẫu thân ta lo lắng sốt ruột: "Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được đâu, A Phong không cưới được thê tử cũng không sao, nhưng nếu A Nguyệt không thể gả đi thì phải làm sao?"

Ngược lại phụ thân ta rất lạc quan: "A Nguyệt trời sinh tài giỏi! Sao có thể không ai thèm cưới chứ?"

Ta thích lời khen này.

Răng rắc!

Ta nhất thời kích động, trực tiếp phá nát ba cái cọc hoa mai.

"Nếu con lợi hại như vậy, vậy sau này phu quân của con chắc chắn phải là nam nhân đẹp nhất Đại Yến?!"

Cha ta trầm mặc một lúc.

"...Nếu thật sự không gả được thì... trùm bao tải đi."

Sau đó ta liền lấy bao tải trùm Tiêu Vân Cơ, tiểu thế tử phủ An Quốc Công–– Sau một tháng ngồi canh ở khắp các ngõ hẻm ở kinh thành, ta chắc chắn, hắn chính là người đẹp nhất.

"Ngươi là ai?" Tiêu Vân Cơ tuổi còn nhỏ, nhưng thật ra tính cách lại cực kỳ trầm ổn, "Ngươi muốn thứ gì bản thế tử đều có thể cho ngươi."

Ta chống cằm: "Ta muốn bắt ngươi về làm áp trại phu quân!"

Bao tải yên tĩnh lại.

Ta bĩu môi, thật là không có thành ý, một yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng không đồng ý.

Sau đó ta phát hiện bao tải bị rách một cái lỗ nhỏ, Tiêu Vân Cơ có ý đồ chạy trốn nhưng ta liếc mắt liền nhìn thấy, chỉ một quyền, hắn hoàn toàn ngất đi.

Ta ném bao tải trước cửa lớn phủ An Quốc Công rồi chuồn mất.

Tên Tiêu Vân Cơ này không thú vị, vậy nên ngay lập tức ta đã ném chuyện này ra sau đầu.

Ta để ý một chuyện khác hơn-- cha ta chuẩn bị đưa ta đến núi Vô Danh học võ nghệ!

Còn về ca ta, cũng nhân tiện đi theo đọc sách ở thư viện dưới chân núi Vô Danh.

Trước khi xuất phát ta phát hiện chiếc trâm cài tóc bằng ngọc đỏ mà mẹ ta tặng không biết đã biến đi đâu mất rồi, ca ta an ủi:

"Mất cũng tốt, sau này lúc đánh người đỡ vướng víu."

Cuối cùng, huynh ấy mang theo khuôn mặt bị cha mẹ đánh rời khỏi thành cùng với ta.

6 năm sau, chiến tranh Tây Nam bùng nổ, tin tức cha ta bị thương ở chiến trường truyền về.

Ta quyết định đóng giả ca ta xuất chinh.

2.

Hai mắt ca ca đỏ hoe: "A Nguyệt, ca ca không thể chăm sóc tốt cho muội, trên chiến trường đao kiếm không có mắt, muội nhất định phải..."

Ta nhận lấy cây giáo tua đỏ huynh ấy đưa tới: "Thứ này rất nặng đúng không?"

Ca ta bóp bóp cổ tay đau nhức: "...Ừm."

Ta vỗ vai: "Có chuyện gì thì viết thư đi, nếu còn chậm trễ nữa thì muội sẽ không kịp lập công."

Ta không ngừng đẩy nhanh tốc độ nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.

Tiêu Vân Cơ dẫn quân chi viện, lấy ít thắng nhiều, chẳng những cứu được cha ta còn cướp đi cơ hội thành danh của ta.

Khi ta phong trần mệt mỏi đi vào doanh trại liền nhìn thấy cha ta đang say rượu, xưng huynh gọi đệ với Tiêu Vân Cơ.

"A-- A Phong, con đến rồi! Mau tới hành lễ tiểu thúc thúc của con đi!"

Ta: "..."

Thử hỏi ai có thể chịu được, người đã từng là thủ hạ bại tướng bây giờ vô duyên vô cớ trở thành trưởng bối?

Ta đỡ cha ta, khách khí hành lễ: "Tiêu thế tử."

Thiếu niên rốt cuộc nghiêng đầu nhìn ta.

Lửa trại chiếu lên khuôn mặt tuấn lãng tuyệt sắc kia, mũi cao thẳng, mắt đen như mực.

Ta sửng sốt, cảm khái trong lòng, ánh mắt ta năm đó quả nhiên rất tuyệt.

Giá trị nhan sắc này của Tiêu Vân Cơ có thể làm rách bao tải.

Nhưng chuyện cướp đoạt công lao của ta-- không thể để yên!

">

Truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Muốn Cưới Ta

Nhận định, soi kèo Hermannstadt vs Gloria Buzau, 22h00 ngày 21/2: Tiếp tục trắng tay


Kì Thời tự mình nỉ non, Sesser ngẩng đầu nhìn cậu, thò đầu sang muốn hôn, nhưng Kì Thời chỉ cười nhạt đẩy Sesser ra, bất lực nói: "Không được tùy tiện hôn như vậy."

Sau khi tắm gội và thu dọn xong, Kì Thời tắt đèn chuẩn bị nghỉ ngơi, đêm đen rất nguy hiểm, Kì Thời dự định ngày mai sẽ dậy sớm rồi rời đi.

Phát giác ra nhân loại trong nhà gỗ đã ngủ say, Sesser quen thuộc trèo ra khỏi thùng gỗ và đến bên cạnh giường, khi thấy dấu hiệu sắp bỏ đi của Kì Thời, thì lòng chiếm hữu thuộc về giao nhân đã sắp không kìm nén được ngay lúc đó, nó muốn đưa người này về tổ ngay lập tức.

Khi người dân trong thị trấn đến đây với ý đồ muốn gây tổn hại cho Kì Thời, nó rõ ràng có thể trực tiếp giết hết bọn họ, nhưng Sesser lại lánh đi, bởi vì nó biết, đó chính là đồng loại của nhân loại.

Không thể để cậu trai nhìn thấy nó giết người, sẽ dọa sợ nhân loại mất.

Sesser bắt lấy thân thể của Kì Thời ôm vào lòng, tiếng ca huyền ảo của giao nhân vang lên từ trong nhà gỗ, khiến cho cậu thanh niên chìm vào giấc ngủ sâu.

Bên ngoài cửa sổ, sấm chóp rền vang, sóng biển ồ ạt dâng cao, là dấu hiệu cho thấy có một cơn bão đang đến gần, vào lúc tất cả mọi người trong thị trấn đều đang say giấc, thì gió đêm gào rú, mây đen tập kết, mưa bão lần này còn mãnh liệt hơn cả trận bão vừa qua, thị trấn ven biển gặp phải mối nguy bị đại dương nhấn chìm.

Nhưng mà không có ai có thể phát hiện ra điều này kịp lúc.

Sesser ôm Kì Thời, dịch chuyển về phía biển sâu, khi đi ngang qua bãi cát sau nhà gỗ, thì giao nhân nhìn thấy một vị khách không mời mà đến.

Là người ngư dân đã đến đây vào ban ngày để gây huyên náo hòng đuổi Kì Thời đi, trấn trưởng mang người này đi, nói là sẽ trừng phạt, nhưng đây vốn là người dân trong trấn, chỉ cần nói vài câu, tặng vài món đồ, thì mọi chuyện sẽ cứ thế mà chấm dứt, trên người hắn ngoại trừ vết thương do Kì Thời gây ra, thì không còn gặp phải chuyện gì nữa hết, tuy lúc đó hắn đã ngất xỉu do vết thương quá đau, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một buổi chiều là đã có thể xuống giường đi lại được.

Lực vung gậy không lớn, chứ nếu không Kì Thời mà thật sự vụt mạnh một gậy đó xuống thì ít nhất hắn phải nằm trên giường từ mười bữa đến nửa tháng.

Hiện tại, ngư dân này đang nấp ở cạnh nhà gỗ với vẻ mặt hung tợn lén la lén lút, dù chân đã què nhưng hắn vẫn mò đến căn nhà gỗ bên này, hắn không phát hiện ra sự tồn tại của giao nhân, lúc mò được đến bên cửa sổ, hắn lấy con dao găm giấu ở túi trên ngực ra, định đi vào nhà.

Giao nhân đứng y nguyên tại chỗ nhìn một màn trước mắt, nhân loại bị nó dùng một tay ôm lấy, hô hấp trầm trầm, cho dù bị Sesser ôm trong lòng mà di chuyển, thì cũng chẳng mảy may có dấu hiệu tỉnh lại.

Nếu trong lòng nó không có ôm người, vậy thì ngư dân kia nhất định sẽ bị móng vuốt sắc bén của giao nhân đâm thủng trái tim và chết ngay tích tắc khi hắn tiếp cận nhà gỗ.

">

Truyện Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

友情链接