An Tại Đào hiểu rất rõ Hồ Dũng,trận đấu giao hữu đương nhiên nhờ là trí nhớ kiếp trước.
Người này không có tật xấu quá lớn, chỉ là lòng ghen tị mạnh một chút, luôn không muốn thấy người khác giỏi hơn mình, thích chèn ép người mới, thích xem người khác gặp chuyện không may. Hơn nữa, rất háo danh, thích làm quan. Kiếp trước, An Tại Đào vẫn còn nhớ, anh ta tìm quan hệ khắp nơi, tốn không ít tiền, vẫn không được đề bạt làm lãnh đạo phòng.
Hoàng Trạch Danh không phải thanh quan Bao Công gì, cũng không phải người sống trong chân không, kỳ thật lăn lộn trong quan trường hẳn cũng là mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Nếu không mà nói, Tôn Lan làm sao có thể lên làm Trưởng ban Tin tức. Chỉ có điều Hoàng Trạch Danh trời sinh là một người làm nghề truyền thông, trong lòng có lương tâm nhà báo và nguyên tắc mấu chốt của mình. Không vượt qua mấu chốt này, không vi phạm lương tâm nghề nghiệp của mình, thế nào cũng được; nhưng một khi đề cập tới điểm mấu chốt này, ông ta sẽ nắm chặt.
Quan trọng hơn là, Hoàng Trạch Danh tính tình dễ dãi, đề bạt Hồ Dũng làm lãnh đạo phòng cũng không tính là chuyện lớn vi phạm nguyên tắc gì, nhưng ông ta thủy chung không có thiện cảm với Hồ Dũng. Loại ấn tượng ác cảm này có ngay từ đầu, mãi đến khi ông ta rời khỏi Thần báo tới Ban Tuyên giáo làm Phó Trưởng ban, cũng không biến mất. Cho nên, cho dù Hồ Dũng thông qua ai tới nói giúp, thậm chí chạy đến nhà ông ta tặng lễ, ông ta cũng không mở lỗ hổng này.
Trước đêm An Tại Đào sống lại, Hồ Dũng vẫn là một phóng viên báo Tân Hải Thần, chẳng qua, đã trở thành một phóng viên lão thành. Kiếp này, vận mệnh Hồ Dũng sẽ thay đổi sao?
Nhớ tới điều này, khóe miệng An Tại Đào nhếch lên, cũng không quá để ở trong lòng. Dù sao trong lòng hắn, Hồ Dũng chỉ là một nhân vật nhỏ, một nhân vật nhỏ không quan trọng, trong đường đời của hắn, sự xuất hiện và tồn tại của Hồ Dũng gần như có thể xem nhẹ không kể tới.
…
…
Cuộc họp Đảng ủy còn đang tiếp tục tiến hành thảo luận.
Thấy một đám ủy viên Đảng ủy đều duy trì trầm mặc, Hoàng Trạch Danh liếc Lưu Kỳ một cái, trầm giọng nói:
- Tiểu An là một nhân tài, tuy rằng mắc sai lầm, nhưng không đến mức khai trừ, hơi quá mức. Tôi đề nghị, khấu trừ hai tháng tiền lương tiền thưởng của cậu ta tạm thời nghỉ việc một tuần. Người trẻ tuổi, vẫn cần phải để lại cho cậu ta một cơ hội.
Lưu Kỳ ồ một tiếng, cũng không tranh luận với Hoàng Trạch Danh, chỉ đảo ánh mắt như lửa nóng qua người Hoàng Trạch Danh liền lập tức thu hồi lại, trong lòng cười lạnh. Trong mắt y, trừng phạt An Tại Đào như nào căn bản không quan trọng, y vốn là mượn đề tài nói chuyện của mình, quan trọng là mình lợi dụng sự cố này như thế nào để đạt được thứ mình cần.
Xuất hiện loại sự cố tin tức này, ảnh hưởng lớn nhất thật ra không phải người khác, mà là Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh. Bởi vì ông ta là người đại biểu pháp nhân, Bí thư Đảng ủy kiêm Tổng biên tập của tòa soạn, phải gánh vác trách nhiệm của lãnh đạo. Loại trách nhiệm lãnh đạo này có thể lớn có thể nhỏ, có thể tạm thời cách chức thẩm tra, cũng có thể thông báo phê bình xong chuyện, tùy vào ý kiến xử lý của Ban Tuyên giáo.
An Tại Đào nắm trong tay bản mẫu có đầu chữ ký hắn vô ý bỏ lại trên bàn làm việc, trên mặt lộ ra nụ cười như có như không. Hắn đứng ngoài phòng họp nghe hồi lâu, hắn đã bắt đầu tỉnh táo lại, đây khẳng định là sự cố tin tức do con người tạo ra, thật ra đầu mâu nhắm chuẩn không phải phóng viên nhỏ không quyền không thế như hắn, mà là Tổng biên tập đại nhân Hoàng Trạch Danh này.
An Tại Đào thở phào một cái, đẩy cửa phòng họp đi vào.
Cuộc họp Đảng ủy đang mở, thương lượng xử trí hắn thế nào, mà hắn lại xông vào hội trường cuộc họp Đảng ủy, không cần nói tới Phó Tổng biên tập Lưu Kỳ trong lòng bất mãn với An Tại Đào, ngay cả Hoàng Trạch Danh và vài ủy viên Đảng ủy khác cũng có vài phần nổi giận.
Hoàng Trạch Danh nhíu mày.
Lưu Kỳ đứng dậy trách mắng:
- Đang mở cuộc họp Đảng ủy, cậu tiến vào làm gì? Đi ra ngoài! Về chờ Đảng ủy cơ quan quyết định trừng phạt cậu!
An Tại Đào vốn không muốn phát sinh xung đột quá sớm với oan gia kiếp trước Lưu Kỳ này, nhưng tên đáng giận này cũng thật quá mức càn rỡ. Nghĩ đến đây, An Tại Đào đột nhiên ngẩng đầu lên, thần sắc có vài phần lạnh lùng mà nhìn Lưu Kỳ, cất cao giọng nói:
- Các vị lãnh đạo, tôi là một Đảng viên bình thường, có quyền lợi phản ánh tình hình với Đảng ủy tòa soạn. Về phần trừng phạt thế nào, Lưu Phó tổng ngài dựa vào cái gì liền nhận định trách nhiệm việc này ở tôi?
Donald Trump kêu gọi tẩy chay sản phẩm Apple trong khi bản thân vẫn sử dụng iPhone.
Cùng với những phát ngôn theo khuynh hướng bị cho là "cực đoan", giới công nghệ nước Mỹ, Thung lũng Silicon xem Donald Trump là mối đe dọa tiềm ẩn, và đặc biệt nguy hại nếu ông này đắc cử Tổng thống Mỹ.
"Thảm họa cho sáng tạo công nghệ" – đang là cụm từ mà giới công nghệ nói về Donald Trump. Rõ ràng ứng viên tổng thống này đang gây ra sự bất an to lớn trong cộng đồng làm công nghệ nước Mỹ.
Sự việc được đẩy đi xa hơn khi 145 CEO công nghệ, các nhà đầu tư triệu phú và các doanh nhân thuộc nhiều tập đoàn công nghệ lớn nhất của Silicon Valley ký vào thư ngỏ lên án Donald Trump cách đây vài ngày.
Trong số 145 nhà lãnh đạo công nghệ trên, có khá nhiều người nổi tiếng như đồng sáng lập Irwin Jacobs của Qualcomm, Dustin Moskovitz từ Facebook, Steve Wozniak của Apple và nhà sáng lập Stewart Butterfield của Flickr…
Dân Mỹ biểu tình chống Donald Trump.
Tuy nhiên, nếu để ý có thể thấy không có người của Microsoft, Amazon, Apple, hoặc Google ký vào thư ngỏ này. Mark Zuckerberg cũng không ký, tuy rằng chị của ông là Arielle Zuckerberg cũng nằm trong danh sách những người ký thư.
Donald Trump bị giới công nghệ nhìn nhận như một người "bóp chết" sáng tạo. Tư tưởng của ông này bị cho là cố chấp và chống lại các ý tưởng sáng tạo, ngăn chặn tự do và kết nối với thế giới bên ngoài – vốn là động lực phát triển của nền kinh tế Mỹ, đồng thời là nền tảng cho đổi mới và tăng trưởng.
Ứng viên tổng thống xuất thân từ tỉ phú này từng để xuất "đóng cửa" một phần Internet và đây chính là ý tưởng bị giới công nghệ ghét nhất. Những nhà lãnh đạo công nghệ tin rằng tự do trao đổi ý tưởng, bao gồm cả tự do Internet, sẽ gieo mầm cho sáng tạo. Donald Trump bị chê là không hiểu gì về công nghệ, đồng thời cố tình làm ngơ vai trò của công nghệ.
Donald Trump nổi tiếng với những phát ngôn gây sốc.
Ông này cũng đồng thời đưa ra ý tưởng ngăn chặn mạng xã hội, nhất là sau khi có những nhận xét ác ý về ông trên mạng xã hội.
Donald Trump bị giới công nghệ "quy tội" làm méo mó thị trường công nghệ, làm giảm xuất khẩu và khiến cho người Mỹ mất việc.
Lầu Năm góc "gặp nguy" vì Donald Trump
Nếu Donald Trump thành Tổng thống Mỹ, công sức của Silicon Valley bao lâu nay với Lầu Năm góc có thể đổ sông đổ biển. Bản thân Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, Ash Carter, đã mất rất nhiều thời gian, công sức và tiền bạc thuyết phục các công ty tại Silicon Valley tiến cử tài năng làm việc cho quân đội Mỹ.
Ash Carter luôn tin rằng việc có được sức mạnh sáng tạo từ Silicon Valley sẽ giúp duy trì sự ưu việt của quân đội Mỹ trên khắp thế giới. Ash Carter là khách thường xuyên của Silicon Valley, đặc biệt hay lui tới Google.
Google và Lầu Năm góc đã ký một thỏa thuận thiết lập "Đơn vị Thử nghiệm Đổi mới Quốc phòng" (DIUx) để có được các tài năng công nghệ làm việc cho Bộ Quốc phòng Mỹ. Chính tư tưởng "không giống ai" của Donald Trump có thể hủy hoại những thỏa thuận hợp tác kiểu này.
Eric Daimler, Chủ tịch Hiệp hội đổi mới Hoa Kỳ, thậm chí còn gọi Donald Trump là "mối đe dọa an ninh quốc gia". Xem ra "cuộc chiến" giữa Donald Trump và giới công nghệ Mỹ sẽ còn dài và sẽ được đẩy lên đỉnh điểm nếu ứng viên này trở thành Tổng thống Mỹ.
评论专区