Danh Mục Hiện Tại: Danh Mục:Trang Chủ > Thế giới > Truyện Tạo Thần

Truyện Tạo Thần

2025-02-01 12:53:54 Nguồn:NEWS Tác Giả:Bóng đá View:948lượt xem
Những đám mây mịn màng như bông điểm xuyết bồng bềnh khắp không trung như tựa như khói thoảng,ệnTạoThầal ittihad đấu với al-nassr lại giống một lớp sa mỏng.

"Choang, choang, choang..."

Âm thanh thanh thúy vọng vào lòng người do việc đập sắt vang đang lên trong một thôn nhỏ bình thường.

Một trung niên cường tráng với những múi cơ cuồn cuộn rắn chắc khắp người đang huy động thiết chùy khổng lồ trên tay, đập liên tục lên một thanh phôi kiếm.

Người này có thể hình cao lớn, tất cả cơ bắp trên bả vai lẫn bộ ngực đều nổi vồng lên cuồn cuộn, thoạt nhìn quả thực rất giống một con trâu đực.

Động tác của ông ta nhanh nhẹn mà vững chãi, búa rèn ở trong tay đang bay múa đều đặn, nhanh chóng và tràn đầy sức mạnh. Từng tiếng đập sắt truyền đến xa xa khiến bất kỳ ngóc ngách nào trong thôn đều có thể nghe rõ.

Bên trong gian phòng, có cả thảy hơn mười thanh thiếu niên.

Người lớn tuổi nhất đã hơn hai mươi nhưng nhỏ tuổi nhất cũng khoảng chừng mười bốn, mười lăm tuổi. Chẳng qua, ánh mắt của mọi người đều vô cùng chăm chú nhìn vị đại hán kia, hơn nữa cũng đồng thời làm một số việc trong khả năng của mình.

Thật ra thì công việc của họ rất đơn giản, chỉ mỗi việc bỏ vào lò rèn một loại đá màu đen, hơn nữa đôi khi còn kéo bễ thổi khiến ngọn lửa càng mạnh hơn, có thể bao phủ đầy phôi kiếm kia.

Chỉ có ba vị thiếu nên lớn tuổi nhất mới chân chính làm việc này, mà những người còn lại đều nhìn cẩn thận vào nhất cử nhất động của trung niên kia. Ánh mắt của bọn họ nóng rực, tràn đầy sùng bái, dường như muốn khắc sâu toàn bộ động tác của trung niên kia vào trong lòng mình.

Cũng không biết đã qua bao lâu, trung niên cường tráng kia mới ngâm phôi kiếm trong tay vào trong nước lạnh.

Một loạt những tiếng rít chói tai chói tai vang lên liên tục, từng làn khói trắng từ trong nước bay lên bao phủ lấy tất cả mọi người.

"Ha ha..."

Xua sương khói tản đi, trung niên cường tráng giơ cao trường kiếm trong tay quá đỉnh đầu tồi nhìn thật kĩ. Trên mặt của ông ta tràn đầy nụ cười hài lòng.

"Sư phụ, ngài lại tạo ra một thanh kiếm tốt." Một thanh niên hô lớn.

Trung niên đại hán chầm chậm thu liễm nụ cười trên mặt, ông ta trầm giọng nói: "Chẳng qua chỉ là một cái phôi thô, có gì tốt mà đáng ngạc nhiên!" Ông ta chậm rãi nói: "Tiếp theo mới là trọng yếu nhất!"

"Dạ." Thanh niên kia mặc dù bị quát nhưng sắc mặt không có vẻ ủ rũ chút nào, ngược lại tròng mắt lại càng sáng hơn, nói: "Sư phụ, bây giờ có phải ngài sẽ khắc linh văn lên thân kiếm không?"

Nghe được những lời này, hai mắt đám thanh thiếu niên còn lại ở nơi này cũng đều sáng rực, ngay cả hô hấp cũng dồn dập hơn nhiều.

Trung niên cường tráng cười “ha ha” một tiếng rồi nói: "Được rồi, hôm nay tâm tình của vi sư cũng tốt nên biểu diễn cho các ngươi xem một lần."

Ông ta cầm lấy trường kiếm đi tới trước bàn, sau đó lấy ra một thanh đoản châm đặc chế từ bên trong thùng dụng cụ. Hít sâu một hơi, từ trên người của ông ta cuộn lên một luồng khí tức cường đại, hào quang trên thanh đoản châm kia chợt phóng dài ra thêm một tấc.

Mọi người đều trợn tròn mắt, lẳng lặng cùng đợi động tác kế tiếp của ông.

Tay của trung niên tráng hán đột nhiên động, đôi tay vững chắc như núi thời khắc này như đang nhảy múa, mà hào quang của cây đoản châm không ngừng lướt quanh thân kiếm.

Dần dần, trên trán của ông ta đã lấm tấm mồ hôi, tựa hồ động tác này đã làm ông tiêu hao rất nhiều sức lực.

Suốt một canh giờ sau, ông ta mới thở ra một hơi thật dài, rốt cục thu đoản châm về.

Thoạt nhìn thì thanh kiếm này cũng không khác lúc ban đầu, nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết: ở trên thanh kiếm đã có thêm một số thứ!

"Sư phụ, thực lực của ngài càng ngày càng mạnh." Thanh niên lúc trước mở miệng vui vẻ nói: "Chỉ một lần đã khắc linh văn thành công, đây tuyệt đối là đẳng cấp đã tiếp cận với tu vi Võ Sư."

Trung niên tráng kiện khẽ gật đầu, nhưng ngay sau đó ông ta thở dài rồi nói: "Mặc dù chỉ kém một bước nhưng muốn vượt qua một lại muôn vàn khó khăn." Cảm khái một chút, ông nói tiếp: "Không đề cập chuyện này nữa, các người mau nhìn thanh kiếm này cho kĩ. Mấy ngày sau ta sẽ mời Trương đại sư đến, xem thử có thể quán linh không?!"

Ánh mắt của mọi người bên trong gian phòng bỗng phát sáng, thanh niên kia lại nói gấp: "Sư phụ, nếu Trương đại sư thật có thể quán linh cho thanh kiếm này thì giá trị của nó có thể tăng lên gấp mười lần đó!"

Tác Giả:Bóng đá
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Hình Ảnh
" alt=""/>Chồng bảo: 'Người vợ có dát vàng cũng không đẹp'
  • Giám đốc Ryo Moriyama cùng 5 đồng nghiệp trong công ty ở quận Hirano, Osaka, sáng 3/9 rủ nhau đi dã ngoại, nướng thịt ở bờ sông Hidaka chảy qua thị trấn Hidakagawa, tỉnh Wakayama, Nhật Bản.

    Khi cả nhóm xuống nước vui đùa, hai người bị nước cuốn trôi ở khúc sông hẹp, sâu khoảng 2,5 mét. Ông Moriyama đã dùng ván lướt sóng đuổi theo để cứu họ, nhưng ván lật và bị nước nhấn chìm.

    Khu vực bờ sông Hidaka nơi nhóm đồng nghiệp nướng thịt ngày 3/9. Ảnh: FNN" alt=""/>Giám đốc Nhật thiệt mạng khi cố cứu nhân viên Việt bị nước cuốn
  • Có lẽ hạnh phúc đến quá nhanh nên khi gõ những dòng này để cảm ơn quý báo và độc giả, Nhi vẫn hồi hộp như khi đưa ra ý tưởng viết bài trên trang Hẹn hò của báo VnExpressvào hồi tháng 8 năm nay. Cả hai vợ chồng đều có bài viết đầu tiên trên báo vào năm nay. Đây là bài của Nhi: "Chờ chàng trai sống chuẩn mực và trách nhiệm đến bên em". Anh Dương cũng có một bài viết trên báo: "Tìm bạn đời bình dị, thấu hiểu". Lúc viết bài, Nhi nghĩ rất hiếm người may mắn được gặp người phù hợp nên không quá kỳ vọng. Bài viết của Nhi nhận được sự quan tâm của nhiều anh chị, có người làm quen, có người giới thiệu bạn. Tuy có kết nối vài người thời gian ban đầu, sau đó đôi bên đều thấy không phù hợp và dần dần dừng lại. Nhi không còn muốn làm quen qua online nữa, một phần rủi ro, một phần do bận rộn công việc nên hơi lười.

    Một ngày cuối tuần tháng 9, vào mục Hẹn hò thấy bài viết khá xuất sắc của một chàng trai, đọc đi đọc lại vài ba lần dù biết anh ấy là người bận rộn, đi nhiều, không phải là mẫu người mà ban đầu bản thân mong muốn để xây dựng một gia đình sớm tối có nhau, quấn quýt. Bức thư gửi đi rất ngắn gọn và kèm theo link của bài viết mà Nhi đã đăng trên báo. Khá bất ngờ vì chưa đầy hai tiếng sau anh ấy đã phản hồi lại, kèm một lời từ chối: "Anh không phải mẫu người chồng mà em mong chờ, anh đi công tác khá nhiều", bản thân có chút hụt hẫng. Sau đó mấy ngày, Nhi đi Nhật Bản công tác, vào email cá nhân thì nhận được thư của anh Dương gửi đến từ tối chủ nhật, đúng hôm gửi thư làm quen.

    " alt=""/>Cuộc gặp ở Nhật Bản của hai người độc thân quen trên VnExpress
  • Tin HOT Nhà Cái