- Sau Ngô Thanh Thanh Tú và Đỗ Mỹ Linh, Á hậu Huyền My là người tiếp theo đầu quân cho VTV24.

Thăm ngôi nhà ấm cúng, ngập hoa của Á hậu Huyền My ngày Tết" />

Ngắm nàng Á hậu cực nóng bỏng Huyền My sắp về VTV

Công nghệ 2025-01-24 16:33:15 994

 - Sau Ngô Thanh Thanh Tú và Đỗ Mỹ Linh,ắmnàngÁhậucựcnóngbỏngHuyềnMysắpvềlịch thi đấu aff cup 2024 Á hậu Huyền My là người tiếp theo đầu quân cho VTV24.

Thăm ngôi nhà ấm cúng, ngập hoa của Á hậu Huyền My ngày Tết
本文地址:http://game.tour-time.com/html/837d398260.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Kèo vàng bóng đá Besiktas vs Athletic Bilbao, 22h30 ngày 22/1: Khách đáng tin

Người cha gay, người con thẳng, và cuộc trò chuyện về giới tính - 1

Ảnh minh họa

James Finn từng là chuyên gia phân tích tình báo của lực lượng hàng không (Air Force), nhà hoạt động lâu năm trong cộng đồng LGBT, cựu sinh viên Queer Nation và Act Up NY, nhà viết tiểu luận, tiểu thuyết gia có người đại diện tại Mỹ. Ông chia sẻ về việc giáo dục giới tính cho con trai nuôi khi mình là một người đồng tính:

Một người cha đồng tính nuôi dạy con trai tuổi teen giới tính "thẳng" sẽ như thế nào? Có đặc biệt khó xử không? Mọi người hay hỏi tôi về điều đó, chắc họ nghĩ hơi bất thường, nên họ hay tò mò.

Tôi không buồn.

Tôi thích những người tò mò, và tôi thích kể chuyện. Tôi và con trai nuôi tất nhiên có những cuộc trò chuyện rất quan trọng về tình dục.

Hãy xem nó diễn ra như thế nào.

Brent bước vào phòng làm việc của tôi với một chiếc hộp nó rón rén cầm trên tay, để chạm vào đó càng ít càng tốt. Nó nhìn tôi theo kiểu "trời ơi đất hỡi-người-lớn-thật-quá-xấu-hổ" trên khuôn mặt.

Nếu bạn là cha mẹ, bạn đã thấy cái nhìn đó. Nếu bạn là một đứa trẻ tuổi vị thành niên, bạn đã mang khuôn mặt đó.

"Jim...", nó lắp bắp, cố gắng nghe có vẻ đáng thương hơn là phẫn nộ. "Bố để cái này trên tủ quần áo của con trong phòng con đấy à?".

"Ừm", tôi gật đầu. Tôi không cười, nhưng rất muốn cười. Tôi thấy tình huống này thật thú vị, nhưng con trai nuôi 16 tuổi của tôi thì rõ ràng là không. Vì vậy, tôi giữ biểu hiện của mình trung lập nhất có thể. Tôi quay lại máy tính của mình và bắt đầu gõ lại. 

Tôi nghe tiếng hộp đồ được con trai quẳng lên bàn nên tôi liếc nhìn nó.

"Iu! Bao cao su! Tại sao?", nó hỏi.

"Tại vì dù bố đã yêu cầu con để cửa phòng ngủ mở khi Claudia đến, nhưng con đã đóng cửa khi bố đi làm về ngày hôm qua. Bố lo cho con. Chúng ta nên nói chuyện về điều đó, rõ ràng con cần những thứ này".

- "Jim! Trời đất, không giống như bọn con đang quan hệ tình dục đâu".

- "Tốt, thế thì bố rất vui".

- "Vậy sao bố lại lại để một hộp bao cao su trong phòng con? Julien vừa nhìn thấy rồi, con chết đến nơi rồi".

- "Con trai, Julien 17 tuổi và Sophie 18 tuổi. Đây không phải lần đầu tiên nó nhìn thấy bao cao su. Hãy tin bố".

- "Nhưng bố… !".

"Được rồi, bố xin lỗi nếu làm con xấu hổ. Bố không cố ý. Nghe này, Julien tất nhiên nghĩ rằng con rất tuyệt, nhưng đó không phải là vấn đề. Bố vui vì con không quan hệ tình dục, nhưng con và Claudia lúc nào cũng dính chặt lấy nhau. Các con thực sự đã âu yếm nóng bỏng bên bàn ăn tối. Một trong những ngày này, mọi thứ sẽ trở nên nóng hơn, và nặng hơn con dự tính. Con cần phải chuẩn bị".

Tôi nhận thấy mặt Brent đỏ bừng như màu điên cuồng mà nó vẽ trên tường phòng ngủ của nó. Giọng nó vỡ ra khi nó trả lời: "Bọn con không!".

- "Không làm gì?".

- "Nóng bỏng ở bàn ăn tối!".

- "Tôi đã phóng đại, anh bạn ạ. Nhưng mặt bàn là kính. Tôi có thể thấy chân cô bé ấy đang làm gì, anh biết đấy".

- "Jim! Thôi đi! Chúng ta có thể nói chuyện khác được không?".

- "Gì? Một thanh thiếu niên không thích nói chuyện với cha mẹ về tình dục? Bố sốc đấy. Sốc lắm".

- "Bố dừng lại đi".

- "Này, Brent…".

- "Lại gì nữa?", thằng bé hỏi lại đầy rủ rũ.

- "Bố không muốn làm con khó xử, nhưng chúng ta phải nói về điều này. Bố làm tình lần đầu tiên khi chỉ lớn hơn con một chút bây giờ. Nhiều người quan hệ tình dục ở độ tuổi của con và hầu hết trong số họ không có kế hoạch cho việc đó. Đơn giản là nó đã xảy ra".

- "Đúng vậy", thằng bé khịt mũi.

- "Nghiêm túc mà nói, điều này dẫn đến điều khác và mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát".

- "Nhưng có vẻ Claudia sẽ không để điều đó xảy ra!". Bây giờ thằng bé nghe có vẻ lo lắng hơn là xấu hổ, vì vậy tôi nói tiếp:

- "Con biết gì? Các cô gái thường cũng muốn quan hệ tình dục nhiều như các chàng trai. Họ chỉ không cho phép. Thừa nhận đi, nếu con bé cho phép, con đã làm điều đó rồi, phải không?".

Tôi thấy Brent bắt đầu hình thành từ "không" trên môi, nhưng đầu nó lại gật một cách mạnh mẽ - tôi cho là vô tình. Vì vậy, tôi cười: "Tất nhiên rồi, anh bạn. Thừa nhận đi".

Nó cũng cười, giống như một lời khẳng định bình thường, và tôi cảm thấy như thể tảng băng đã vỡ ra.

"Họ có bao giờ chỉ cho con ở trường cách những thứ này hoạt động không?", tôi hỏi, nhìn về phía cái hộp.

- "À, bọn con đã luyện tập với chuối và dưa chuột".

Chà, tôi cho phép mình cắt dưa chuột trong tủ lạnh để làm món salad. Tôi đã mua bao cao su sau khi lao vào hiệu thuốc. Nhưng tôi không mong đợi các bản demo không bao cao su! Tôi tỏ ra điềm tĩnh, nhưng ít nhất tôi có lẽ cũng khó chịu như Brent tội nghiệp.

Tôi lo lắng. Tôi làm đúng chứ hả? Cha mẹ của Claudia sẽ nghĩ gì nếu họ nghe được chúng tôi nói chuyện? Tôi không biết các nhân viên xã hội của Brent sẽ nghĩ gì. Xét cho cùng, tôi là một người đồng tính nam đang nuôi dạy một cậu bé trưởng thành về mặt tình dục.

Họ sẽ làm gì nếu nghĩ rằng tôi đã ngầm cho phép Brent quan hệ tình dục với bạn gái của nó dưới mái nhà của tôi? Một điều tôi biết chắc chắn, nếu Claudia có thai, mọi chuyện sẽ tồi tệ. Chủ yếu là cho con bé, nhưng cho cả chàng trai của tôi nữa.

Nó cần bao cao su, giống như tôi cần chúng khi tôi 17 tuổi. Không phải lúc đó tôi đã có bao cao su. Tôi thật may mắn. Tôi ngạc nhiên rằng tôi không bị nhiễm HIV sau hai hoặc ba năm thiếu hiểu biết của tuổi trẻ.

Giữ cho Brent và Claudia an toàn, khỏe mạnh là điều quan trọng đối với tôi, quan trọng hơn là lo lắng về những gì mọi người nghĩ, và quan trọng hơn là việc muốn tránh xấu hổ. 

Vì vậy, tôi hít thở sâu và bắt đầu một cuộc nói chuyện nghiêm túc.

Brent đã bình tĩnh lại, vì vậy mọi chuyện diễn ra tốt đẹp. Sau vài phút, nó quay người rời đi. Khi nó dừng lại ở ngưỡng cửa, tôi gọi lại:

- "Này, con quên cái gì đấy".

Tôi ném chiếc hộp cho thằng bé, và nó chộp lấy với nụ cười gượng gạo.

Tôi nghe thấy tiếng nó huýt sáo khi đi xuống hành lang về phòng.

Theo Dân Trí

Cô giáo tương lai xinh như hot girl: 'Chỉ đẹp thôi chưa đủ để thành công'

Cô giáo tương lai xinh như hot girl: 'Chỉ đẹp thôi chưa đủ để thành công'

Sở hữu nhan sắc xinh như hoa, Nguyễn Thị Thu Thủy là một trong những "cô giáo hot girl" nhận được sự yêu mến của nhiều người trong thời gian gần đây.

">

Người cha gay, người con 'thẳng', và cuộc trò chuyện về giới tính

Soi kèo góc Arsenal vs Dinamo Zagreb, 3h00 ngày 23/1

{keywords}Bà Zhang với một học sinh.

Bà Zhang được ca ngợi như một anh hùng trong lễ trao giải vì thành tích đặc biệt trong việc xây dựng và điều hành Trường Trung học nữ sinh ở một vùng núi nghèo phía tây nam đất nước.

Nhiều năm làm việc vất vả và áp lực tinh thần đã khiến bà Zhang mắc 23 căn bệnh lớn, nhỏ. Bà được dìu lên sân khấu, nơi có 2 đứa trẻ trao giải cho bà. Ngón tay bà vẫn còn đang được quấn băng giảm đau.

“Tôi không thể mở lòng bàn tay và cử động các ngón tay nếu không có những miếng băng này. Có chúng, tôi có thể di chuyển được một chút” - bà Zhang giải thích với người chủ trì buổi lễ.

“Tôi uống hơn 10 loại thuốc vào mỗi buổi sáng, buổi trưa tôi phải uống 5 loại thuốc bắc”.

“Hãy hứa một điều rằng trong 10 hay 20 năm nữa, nếu bà cần sự giúp đỡ, hãy cho chúng tôi biết” - người chủ trì Bai Yansong nói.

“Liệu tôi có thất hứa không?” - bà Zhang đáp và nghi ngờ về việc bà có thể sống lâu đến thế. “Bà đã cống hiến cả cuộc đời mình cho ngôi trường này” - Bai nói.

“Đó là việc tôi muốn làm” - bà Zhang trả lời.

Bà Zhang không có con, vì thế trường cũng là nhà bà. Tất cả học sinh được bà coi như con cái. Kể từ khi thành lập năm 2008, ngôi trường đã giúp thay đổi số phận của hơn 1.800 bé gái tới từ các gia đình nghèo khó. Ngôi trường giúp chúng vào được đại học, mở đường cho tương lai của chúng sau này.

{keywords}
Những ngón tay phải dán băng keo thu hút sự chú ý khi bà lên sân khấu nhận giải thưởng.

Với độ cao trung bình 1.160 mét, Huaping - nơi ngôi trường được xây dựng - cách thủ đô Bắc Kinh hơn 2.000 km và là một trong những khu vực nghèo nhất Trung Quốc.

Năm 1974, khi bà Zhang 17 tuổi, bà chuyển tới Vân Nam cùng với bố. Năm 1996 - 1 năm sau khi chồng bà qua đời, bà tình nguyện dạy học ở Trường Trung học Huaping và trở thành giám đốc trại trẻ mồ côi của khu vực vào năm 2001.

Bà sớm nhận thấy rằng hầu hết trẻ em bị bỏ rơi trong khu vực là các bé gái. Trong khi các bé trai mồi côi được khuyến khích tiếp tục đi học thì các bé gái không có cơ hội đó.

9 năm phổ thông là giáo dục bắt buộc đối với tất cả trẻ em từ 6 đến 15 tuổi ở Trung Quốc kể từ năm 1986. Nhưng chỉ có các trường học miễn phí ở một vài thành phố của Trung Quốc. Nhiều nữ sinh ở Huaping phải nghỉ học sớm để kết hôn hoặc đi làm.

Lúc đó, bà Zhang tin tưởng mạnh mẽ vào câu châm ngôn nói rằng một phụ nữ có học thức có thể cứu giúp được cả 3 thế hệ, vì thế bà quyết tâm cung cấp chương trình học miễn phí cho các bé gái ở Huaping.

“Khi một người phụ nữ được giáo dục, làm sao cô ấy có thể bỏ rơi được con mình? Mục đích của tôi là ngăn chặn vòng luẩn quẩn của những bà mẹ và đứa trẻ không được học hành này” - bà chia sẻ với CCTV.

Trong vòng 5 năm, bà đã nỗ lực gây quỹ. Mặc dù đã mang theo tất cả giấy tờ tuỳ thân và bản sao các chứng chỉ, danh hiệu mà mình đã nhận được nhưng hầu hết những người mà bà tiếp cận đều gọi bà là kẻ lừa đảo.

{keywords}
Bà Zhang Guimei tại ngôi trường bà sáng lập và điều hành.

Bước ngoặt xảy ra vào năm 2007 khi bà Zhang được chọn là Đảng viên đại diện để tham dự Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 17 ở Bắc Kinh. Trong thời gian ở đó, bà chia sẻ với một phóng viên rằng bà muốn xây dựng một ngôi trường miễn phí cho các nữ sinh. Cuối cùng, ước nguyện của bà cũng được lắng nghe.

Một năm sau, khoảng 100 bé gái tới từ các gia đình nghèo ở địa phương đã tới sống và học tập tại ngôi trường mới. Ba năm sau, tất cả chúng đều vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học và học tiếp đại học.

Bà Zhang đã kiên trì điều hành ngôi trường suốt 13 năm qua, trái ngược với hầu hết giáo viên nông thôn ở Trung Quốc, nơi có tới 45,5% giáo viên bỏ cuộc vì môi trường nghèo nàn, lương thấp và không được tôn trọng, theo một nghiên cứu của ĐH Vũ Hán.

Năm 2018, bà phải vào bệnh viện điều trị sau khi bị ngất xỉu tại trường. Tình trạng sức khoẻ ngày càng suy giảm khiến bà nghĩ rằng mình sẽ không thể qua khỏi. Vì thế, bà đã đề nghị chính quyền chi trả trước cho đám tang của mình.

Là người đi tiên phong trong việc khuyến khích giáo dục chất lượng và miễn phí cho các bé gái, bà Zhang thường xuyên bị chỉ trích vì những yêu cầu khắt khe của mình như: Cấm giải trí, giao nhiều bài tập về nhà, lịch học nghiêm ngặt và cắt tóc giống hệt nhau cho tất cả học sinh.

Hồi tháng 10 năm ngoái, phát ngôn của bà gây ra những tranh cãi khi nói rằng phụ nữ phải cứng rắn với bản thân và không được phụ thuộc vào kinh tế của đàn ông. “Phụ nữ cần phải tự chủ. Đừng tin vào những người đàn ông” - bà nói.

Tuy nhiên, khi bà Zhang lên nhận giải trên sân khấu của đài truyền hình quốc gia, dư luận lại dành cho bà sự đồng cảm sâu sắc.

“Hy vọng bà có thể chăm sóc được mình và hi vọng sẽ có thêm nhiều ngôi trường miễn phí nữa dành cho các bé gái được xây dựng ở Trung Quốc” - một người bình luận trên mạng xã hội Weibo.

“Đây không còn là vấn đề tôn trọng vì công việc nữa… Bà ấy chắc chắn là một hình mẫu đáng mơ ước của thời đại” - một người khác khẳng định.

Nguyễn Thảo(Theo SCMP)

‘Bà giáo’ tuổi 80 ở Hà Nội bật khóc vì hành động của một học sinh

‘Bà giáo’ tuổi 80 ở Hà Nội bật khóc vì hành động của một học sinh

 20 năm trôi qua, người đàn bà nay đã gần tuổi 80 vẫn miệt mài dạy múa, hát cho những trẻ em khuyết tật dù địa điểm là một lớp học khang trang hay chỉ là trước sảnh một ngôi trường.

">

Nhà giáo mở trường miễn phí, thay đổi số phận 1.800 nữ sinh nghèo

Gan có vai trò rất quan trọng đối với cơ thể, được ví như cơ quan lọc thải độc tố của cơ thể ra bên ngoài. Không những vậy, gan còn có vai trò quan trọng đối với quá trình chuyển hóa, giúp sản xuất dịch mật giúp hệ tiêu hóa hoạt động tốt hơn.

Để cơ thể luôn mạnh khỏe cần bảo vệ gan mỗi ngày. Các chuyên gia khuyến cáo chế độ dinh dưỡng có vai trò quan trọng trong việc giúp gan hoạt động tốt hơn.

Dưới đây là những món ăn thuần Việt có đặc tính giải độc, mát gan, mà các gia đình có thể tham khảo:

Canh mướp đắng

4 món ăn thuần Việt giúp mát gan, giải độc cơ thể - 1

Mướp đắng trong đông y có công dụng giải độc cơ thể, mát gan và nhiều công dụng khác nữa. Do vậy việc chúng ta thường xuyên thêm món này vào bữa ăn sẽ giúp giải độc, mát gan cũng như bồi bổ cơ thể. Đây cũng là một trong những thức ăn mát gan giải độc được nhiều người yêu thích và lựa chọn.

Canh rau ngót thịt bằm

4 món ăn thuần Việt giúp mát gan, giải độc cơ thể - 2

Canh rau ngót ngoài ngon miệng, dễ ăn còn rất bổ dưỡng cho cơ thể. Rau ngót giàu sắt, nhiều chất xơ, vitamin như B1, B2, B6… và các khoáng chất như: kali, magie. Khi kết hợp với thịt bằm giúp bồi bổ cơ thể, nhuận tràng, thanh nhiệt, mát gan rất hiệu quả

Canh mướp nấu với tôm/thịt

4 món ăn thuần Việt giúp mát gan, giải độc cơ thể - 3

Mướp là loại quả mà nhiều vùng miền trên đất nước Việt Nam có thể trồng được. Quả mướp có công dụng thanh nhiệt, giải độc gan, mát gan. Kết hợp mướp nấu với thịt lợn hoặc tôm thì sẽ tăng thêm chất dinh dưỡng để bổ sung cho cơ thể chúng ta hàng ngày.

Cháo đậu xanh

4 món ăn thuần Việt giúp mát gan, giải độc cơ thể - 4

Đậu xanh được chứng minh chứa hàm lượng dinh dưỡng cao với nhiều vitamin, acid folic và các khoáng chất. Theo y học cổ truyền, đậu xanh có vị ngọt, tính mát, có công năng tiêu nhiệt, giải độc, mát gan. Do đó, ăn cháo đậu xanh là một trong những biện pháp đơn giản mà hiệu quả để giải độc gan.

Cách chế biến 5 món ngon từ nấm rơm

Cách chế biến 5 món ngon từ nấm rơm

5 công thức món ăn từ nấm rơm ngon tuyệt mà bà nội trợ nhất định phải thử tại nhà.

">

4 món ăn thuần Việt giúp mát gan, giải độc cơ thể

{keywords} 

Chính nét tính cách đó của Xuân đã hấp dẫn Khoa ở những ngày đầu. Cho tới một ngày Khoa chợt nhận ra vị trí của cô thậm chí cao hơn anh, năng lực của vợ được khen ngợi nhiều hơn chồng. Cảm thấy bản thân thua kém và lép vế vợ, anh liền đề nghị Xuân sinh con rồi ở nhà lo việc nhà, nội trợ. Tất nhiên Xuân không đồng ý vì đề nghị của Khoa trái ngược với thỏa thuận trước đám cưới.

“Cô cứ như đàn ông vậy, chẳng bao giờ biết khóc, chẳng biết nói lời ngọt ngào, nũng nịu với chồng. Đã thế còn lao đầu vào làm việc gây dựng sự nghiệp, không làm tốt nghĩa vụ của mình. Đàn bà thì lập nghiệp để làm gì?”, Khoa tức tối nói với vợ như vậy.

Trước những lời trách móc nặng nề của chồng, Xuân quyết định ngồi lại nói chuyện thẳng thắn với Khoa. Cô đã không ít lần chia sẻ với anh về quan điểm của mình. Hai người thống nhất rõ ràng trước đám cưới cả rồi nhưng đến lúc ấy Khoa lại là người “lật lọng”.

Quan điểm của Xuân là vợ chồng đều cần có sự nghiệp riêng, rồi cùng nhau sắp xếp công việc để vun đắp cho gia đình. Chứ không phân chia đâu là việc của đàn ông, đâu là phận sự của phụ nữ. Kế hoạch sinh con đã được lên rõ ràng, đó là 2 năm sau khi Xuân 29 tuổi. Nhưng Khoa khăng khăng không chấp nhận thỏa thuận ấy nữa.

Sự nghiệp là một phần quan trọng trong cuộc đời Xuân, cô không thể thỏa hiệp vì đàn ông. “Nếu anh kiên quyết không đổi ý thì em nghĩ chúng ta chỉ còn phương án ly hôn”, Xuân nghiêm túc bày tỏ.

Khoa nghe mà càng bất mãn và chán ngán cô vợ “khô như ngói, cứng như đàn ông”. Là một người chồng lại bị vợ đề nghị ly hôn, anh cũng cảm thấy động chạm tự ái nghiêm trọng. Anh tức tối lấy giấy viết đơn, kết thúc cuộc hôn nhân mới kéo dài được 2 năm của họ.

“Sau ly hôn, tôi nhanh chóng tìm kiếm đối tượng tái hôn. Có bài học rút ra từ cuộc hôn nhân trước, lần này tôi quyết tâm phải chọn một người vợ đầy nữ tính, một người phụ nữ đích thực xứng đáng vợ hiền, mẹ đảm và dâu thảo. Sau một năm tìm kiếm, chọn lựa, cuối cùng tôi cũng tái hôn với người phụ nữ đúng như ước nguyện”, Khoa chia sẻ.

Thế nhưng chỉ sau 6 tháng chung sống, Khoa đã nhận ra Quỳnh - vợ mới của anh không hề là người phụ nữ hoàn hảo mà anh mong muốn. Quỳnh có vẻ ngoài nữ tính, tính cách mềm yếu, nũng nịu và mau nước mắt. Vừa trải qua cuộc hôn nhân với cô vợ “như đàn ông”, không nghi ngờ gì Quỳnh chính là mẫu hình lý tưởng mà Khoa khao khát. Song khi về chung nhà anh mới nhận ra sự mềm yếu của Quỳnh nhiều phen khiến anh muốn phát điên.

Tất cả mọi việc từ lớn đến nhỏ Quỳnh đều trông mong và dựa dẫm vào chồng. Không có anh, cô không thể tự giải quyết được rắc rối nào. Cô chỉ biết khóc, ca thán và đòi hỏi chồng phải bảo bọc, lo lắng cho mình. Lương của Quỳnh đủ mua sắm váy áo, mỹ phẩm, giày dép và chi dùng cho các nhu cầu cá nhân. Quỳnh quan niệm đàn ông phải nuôi được vợ con, mọi chi phí trong gia đình Khoa cần là người chịu trách nhiệm. Cô nàng còn đòi thuê người giúp việc để bản thân được thảnh thơi, nhàn hạ.

Quỳnh sống đúng chuẩn “em chỉ thích yêu anh thôi còn cả thế giới anh tự lo một mình đi nhé”. Khi trước Khoa cảm thấy mình cao lớn, vĩ đại trước vợ bao nhiêu, thỏa mãn với tình cảm ngọt ngào của Quỳnh từng nào thì giờ anh thấy mệt mỏi và nặng gánh bấy nhiêu. Anh chưa phải là đại gia để không cần lo nghĩ đến tiền bạc. Càng ngày anh càng cảm thấy Quỳnh kém cỏi, dựa dẫm, thụ động, không bằng một nửa của Xuân.

Những suy nghĩ ấy lớn dần trong tâm trí Khoa rồi anh buột miệng thốt ra thành lời lúc nào không hay. “Vợ cũ anh như này… như kia…, chẳng như em…” - mẫu câu tương tự Khoa ném vào mặt vợ ngày càng nhiều. Quỳnh uất ức và căm tức vô cùng. Đến lúc không nhẫn nhịn được nữa, cô nàng quăng một cái tát đau điếng vào mặt chồng rồi tuyên bố thẳng: “Nếu chị ấy tốt thế thì anh hãy về với người ta đi. Hay người ta cũng chẳng thèm đếm xỉa tới anh nữa rồi”. Dứt lời Quỳnh dọn đồ về nhà mẹ đẻ sau khi bỏ lại lá đơn ly hôn.

Chỉ còn lại một mình, Khoa nhớ về Xuân rất nhiều. Nhớ nụ cười bình thản của cô, nhớ những năm tháng yêu đương ngọt ngào giữa hai người. Cho rằng Xuân không hợp với mình nhưng thực tế cuộc hôn nhân thứ hai của anh mới là sai lầm. Anh cần một người bạn đồng hành xứng đáng chứ không phải người phụ nữ chỉ có tác dụng duy nhất là ve vuốt cái tôi đàn ông trong anh. Song đến giờ Khoa có hối hận thì cũng đã muộn lắm rồi.

'Nếu cháu lấy chồng thì có bao nhiêu của hồi môn?'

'Nếu cháu lấy chồng thì có bao nhiêu của hồi môn?'

Tôi sinh ra ở thành phố, bố mẹ là công nhân viên chức, gia cảnh thuộc loại khá. Anh xuất thân từ quê lên học Đại học rồi lập nghiệp ở thành phố. Anh nói nhà anh bố mẹ làm nông, đông con nên nghèo.

">

Bỏ vợ 'như đàn ông' để tái hôn với 'người phụ nữ đích thực' tôi hối hận sau nửa năm

友情链接