Năm nay tôi 34 tuổi, làm kỹ sư xây dựng, thu nhập được 30triệu/tháng. Gia đình tôi người Hà Nội gốc. Hiện tôi có nhà riêng rộng 40m2, do tự mình mua.Tôi đã có bạn gái, cuối năm nay cả hai dự định ăn hỏi lấy ngày giờ. Qua Tết, hai nhà sẽ tổ chức cưới.
Ly bạn gái tôi làm nhân viên tư vấn bảo hiểm. Em thuộc tuýp người duyên dáng, ăn nói khéo léo và có gu ăn mặc.
Tình cảm tôi dành cho em chân thành. Từ lúc mới tìm hiểu đến bây giờ sắp về chung một nhà, tôi luôn chiều chuộng em hết mức.
 |
Ảnh: B.N |
Lương tôi không quá cao nhưng cũng đủ cho em cuộc sống thoải mái. Tuy nhiên, em không phụ thuộc tôi về kinh tế. Tôi thấy người yêu giỏi giang, kiếm ra tiền. Em mua sắm như cơm bữa, mua được cả chiếc xe ô tô 500 triệu.
Quần áo, phụ kiện em đắp lên người không phải hàng hiệu xa xỉ vài trăm triệu nhưng cũng thuộc hàng xịn.
Bình thường đi ăn uống, hẹn hò tôi đều chi trả nhưng có lúc em đòi thanh toán. Em còn đưa tôi đi ăn tối tại nhiều nơi sang trọng, giá đắt đỏ.
Mỗi lần đi du lịch tại các khu nghỉ dưỡng sang trọng, em thích chụp ảnh rồi đăng lên trang facebook cá nhân khoe. Bạn bè ai cũng ngưỡng mộ em.
Một lần, tôi thắc mắc hỏi, em có làm thêm kinh doanh gì không mà có tiền chi tiêu như thế. Vì thu nhập từ công việc bảo hiểm của em cao nhất chỉ 15triệu/tháng. Em bảo chung vốn làm ăn với bạn bè nên cũng có tí lãi.
Sau đó, tôi không để tâm nữa. Tôi xác định lấy em về, sẽ lo lắng cho em. Chuyện kinh tế riêng, tôi không thích tò mò.
Tôi đã về nhà em nhiều lần. Gia đình nề nếp, bố mẹ là giáo viên nghỉ hưu. Em chịu khó, trong tình yêu lại đứng đắn. Với tôi như vậy là quá đủ.
Cách đây 2 tuần, tôi và em đi chụp ảnh cưới, đăng ký với bên dịch vụ các thủ tục về lễ ăn hỏi. Khi đang ở quán cà phê, một chị to béo đi đến, mắng em xối xả vì không chịu nghe điện thoại.
Người phụ nữ đó có vẻ tức tối, nói em khá nặng nề. Em chỉ cười, rồi kéo chị ta ra chỗ khác nhỏ to. Một tiếng sau mới thấy em quay lại.
Tôi hỏi xem có vấn đề gì mà hai người căng thẳng thế. Em đánh trống lảng sang chuyện khác. Cũng từ hôm đó, tôi thấy em hay tắt máy, còn mua một sim khác liên hệ riêng với tôi. Thái độ em lo lắng, bất an.
Em còn nhắn tin hỏi Hoàng - cậu bạn thân của tôi vay 500 triệu. Hoàng liền kể với tôi.
Tôi nghĩ Ly gặp vấn đề vướng mắc trong làm ăn nên cố gắng hỏi em cụ thể để giúp tháo gỡ. Em lúng túng, nhất định không nói ra.
Nửa đêm, tôi đợi Ly ngủ, lén lấy điện thoại em ra xem. Phần lớn tin nhắn đều là của các chủ nợ. Trong đó có một người tên Mai.
Chị ta giục em trả tiền. Mai buông lời dọa dẫm, mắng mỏ em thậm tệ vì trễ trả nợ gần một tháng.
Tôi lưu lại số điện thoại và bí mật hẹn gặp Mai. Cuộc gặp khiến tôi giật mình, Mai là người hôm trước chạm mặt chúng tôi ở quán cà phê.
Chị tiết lộ, Ly đang nợ nần chồng chất. Ban đầu vay lãi ngày. Dần dần, em xoay vòng, lấy chỗ này trả chỗ khác. Thu nhập không đủ chi trả nên Ly gần như vỡ nợ với số tiền 4 tỷ đồng. Nhiều chủ nợ ráo riết truy tìm.
Tôi quyết định chất vấn Ly. Hóa ra, em không hề buôn bán hay kinh doanh gì. Em quen thói mua sắm hoang phí, thích thể hiện đẳng cấp với hội bạn con nhà khá giả nên vay mượn để ăn chơi, mua ô tô. Mỗi lần em vay một ít. Giờ thành số nợ khổng lồ.
Nếu tôi bán căn nhà đang ở, sẽ trả được cho em một nửa. Tuy nhiên, bạn bè khuyên tôi đừng “ôm rơm rặm bụng”.
Họ còn nói, tính em như thế, sau này khó sửa. Tôi lấy em về, lại è lưng ra mà trả nợ. Dự kiến tuần sau chúng tôi sẽ đi đăng ký kết hôn. Tôi có nên hoãn việc này lại không?
Tôi đau đầu quá, không biết mình ứng xử sao cho đúng. Ngoài việc nợ nần ra, tôi khẳng định Ly là cô gái chung thủy, tử tế, biết chăm sóc gia đình.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Bạn nghĩ gì về vấn đề này và tính hoang phí/sĩ diện của một bộ phận người Việt? Hãy gửi cho chúng tôi ý kiến của bạn qua bình luận phía cuối bài hoặc gửi bài viết về email: [email protected]. Những ý kiến/bài viết hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn!" alt="Kỹ sư hoảng vì bạn gái nợ 4 tỷ, phục vụ nhu cầu ‘thể hiện đẳng cấp’"/>
Kỹ sư hoảng vì bạn gái nợ 4 tỷ, phục vụ nhu cầu ‘thể hiện đẳng cấp’
Ngày hôm nay, tôi ngồi viết những dòng này trong tâm trạng đau khổ. Gia đình tan nát, con gái tuyên bố từ mẹ. Tất cả chỉ vì những giây phút tôi “trót dại” vui vẻ với nhân tình bên ngoài.Vợ chồng tôi bằng tuổi, chồng có phần hoạt bát hơn tôi. Mọi việc làm ăn ở nhà, anh là người quyết định. Mặc dù chồng hơi gia trưởng nhưng anh chiều vợ con.
 |
Ảnh: B.N |
Anh chỉ cần vợ hiểu chuyện, hiếu thuận với bố mẹ chồng là đủ. Kinh tế anh làm là chính, lương tôi ăn sáng, trả phí điện thoại là hết.
Ngày xưa, mỗi lần chồng đi công tác, anh mang về bao nhiêu quà, từ đôi giày cho con trai, búp bê cho con gái đến đồ bổ cho bố mẹ hai bên. Nhiều người đọc đến đây, chắc hẳn nghĩ vợ chồng tôi rất hạnh phúc.
Thế nhưng, tôi đã cảm thấy chán nản sau 2 năm ngày cưới. Hai vợ chồng không có sự đồng điệu trong tâm hồn.
Tôi thích sự nhẹ nhàng, yên tĩnh, ngày nghỉ vợ chồng cùng nhau vào bếp nấu cơm, chơi cùng con. Anh lại hướng ngoại, thích giao du bạn bè.
Những ngày nghỉ, anh tất bật với các cuộc tụ tập… Đêm về trong tình trạng say rượu, nôn thốc ngoài cửa.
Ban đầu, tôi hay đi cùng anh nhưng sau tôi chối từ. Vì tôi chán cảnh ngồi cạnh chồng đến đêm, chứng kiến anh cạn hết ly này đến ly khác. Bạn bè càng khích tướng, anh càng uống mạnh.
Tôi khó chịu, chồng lớn tiếng trách vợ không thông cảm, làm anh mất mặt với bạn bè. Tôi cũng là người hiểu biết, có trình độ. Nếu anh chỉ nhậu 1 tuần 2 lần tôi còn cảm thông, đằng này anh nhậu triền miên.
Sau 5 giờ chiều tôi gọi, bao giờ anh cũng bắt đầu bằng cụm từ: Anh đang ở quán XYZ nào đó.
Ám ảnh nhất là lần tôi đang bầu con thứ 2. Anh nhậu xỉn, đâm vào người đi bộ. Suốt thời gian anh nằm viện, tôi ngược xuôi chăm chồng lại phải chăm cả nạn nhân.
Sau lần đó, anh vẫn “chứng nào tật ấy”. Tôi bảo: “Lúc anh tai nạn vì rượu có bạn nào đến chăm nom, nâng giấc cho chưa? Hay chỉ làm khổ em?”.
Chồng nổi cáu, nói tôi so đo: “Em chăm chồng là nghĩa vụ, trách nhiệm của em. Tính nhỏ mọn, bao giờ mới làm được việc lớn”.
Từ những chuyện đó, tình cảm tôi dành cho chồng nguội lạnh dần. Tôi từng có ý định ly hôn nhưng bố mẹ tôi gàn.
Ông bà khuyên, đàn ông có tài thường có tật. Chồng tôi thích rượu chè nhưng vẫn có trách nhiệm với vợ con, lo cho gia đình. Tôi trăn trở rồi cất đơn đi. Nay, các con tôi đã lớn. Đứa học đại học, đứa đã đi làm.
Sống với chồng không mặn nồng, tôi dường như bị chai sạn cảm xúc. Hôn nhân của chúng tôi đúng kiểu “không tình dục”, mỗi người một phòng.
Tôi quen Đăng - nhân viên làm nghề mát-xa. Đăng có ngoại hình bình thường, nghèo nhưng ăn nói dễ nghe. Cậu biết tôi buồn vì chồng nên hay hỏi han, động viên.
Giữa lúc lửa lòng nguội lạnh, tôi như bừng lên khát khao hạnh phúc. Tôi tìm đến Đăng để giải khuây, tìm người lắng nghe mình nói.
Cách đây 1 tháng, tôi nói dối chồng, đi học nghiệp vụ nhưng thực chất, tôi trốn chồng con đi du lịch với Đăng.
Một tuần bên nhau, chúng tôi đã có những giây phút vui vẻ. Tôi đâu ngờ, ngày về đến sân bay, bạn của chồng vô tình bắt gặp. Họ chụp ảnh gửi cho chồng tôi.
Suốt đêm, anh tra vấn xem tôi đi với ai. Các con thấy bố mẹ cãi nhau cũng ra can. Khi chồng tôi cho con xem ảnh mẹ tình tứ người đàn ông khác, thái độ chúng bắt đầu thay đổi.
Tôi trở thành kẻ tội đồ trong mắt con, chồng không đồng ý ly hôn nhưng tra tấn tinh thần tôi một cách đáng sợ.
Đỉnh điểm, chồng tôi ngang nhiên cặp bồ. Tôi không chịu nổi sự ghẻ lạnh của anh nên đơn phương ra tòa ly hôn. Các con một mực bênh vực bố, không chịu nghe mẹ giải thích.
Ngày mai tôi và chồng sẽ ra tòa. Con gái tuyên bố không tha thứ cho mẹ.
Tôi biết mình sai rồi. Liệu có cách nào để con chịu gặp tôi không? Xin hãy cho tôi lời khuyên.

Mối tình vụng trộm của bà chủ khách sạn với huấn luyện viên thể hình
Cuộc hôn nhân hạnh phúc của tôi sụp đổ khi tôi ngã lòng với huấn luyện viên thể hình còn độc thân.
" alt="Ngậm đắng sau lần trốn chồng đi chơi với nhân viên mát"/>
Ngậm đắng sau lần trốn chồng đi chơi với nhân viên mát