Giải trí

Truyện Vạn Cổ Cuồng Đế

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-02-03 23:42:26 我要评论(0)

Chương 980Bách tộc liên minh,ệnVạnCổCuồngĐếtiền đô bên trong Nhân tộc cương vực gần đây đều hừng hựctiền đôtiền đô、、

Chương 980

Bách tộc liên minh,ệnVạnCổCuồngĐếtiền đô bên trong Nhân tộc cương vực gần đây đều hừng hực quan tâm đến nó.

Bên trong chín đại hoàng bộ bài danh ba vị trí dẫn đầu là Trụ Sơn hoàng bộ, Vân Mục hoàng bộ cùng Cổ Phương hoàng bộ. Ba đại hoàng bộ đồng loạt ra tay liên hợp với hơn trăm thế lực lớn của Nhân tộc tạo thành liên minh lợi ích chung.

Trong hai tháng ngắn ngủi mà cao thủ hội tụ tại Yên Nhạc hoàng đô nhiều vô số kể, nghe nói Thánh Thiên Vương đều không ít hơn hai mươi người. Hơn nữa do hộ quốc thượng sư của Trụ Sơn hoàng bộ_chí tôn của Nhân tộc tự mình tọa trấn.

Đương nhiên đáng sợ nhất không chỉ là số lượng cao thủ đông đảo trên trăm thế lực hội tụ, mà sức mạnh được hình thành từ số lượng cũng tương đương đáng sợ.

Tỷ như Yên Nhạc hoàng đô lúc này có đến ngàn vạn Thánh Giả đại quân, hơn nữa vẫn không ngừng tụ quân.

Thánh Giả quân đội khổng lồ như thế là nhiều hơn so với hết thảy quân đội của quân võ lập quốc Trụ Sơn hoàng bộ.

Hơn ngàn vạn Thánh Giả đại quân hợp lực nhất kích, ngẫm lại thật kinh khủng tới cỡ nào.

Bây giờ lực lượng hội tụ đến Yên Nhạc hoang đô, nếu bùng nổ nội chiến có thể xưng rung chuyển cả căn cơ Nhân tộc.

Mười lăm ngày sau.

Đoàn người Tịch Thiên Dạ cuối cùng cũng dần tới gần Yên Nhạc hoàng đô, bọn hắn dĩ nhiên không trắng trợn đi tới mà đều cải trang cách ăn mặc, cẩn thận ẩn giấu dấu vết hoạt động không để người khác phát hiện ra bọn hắn.

Dù sao bọn hắn chỉ có mấy người nên không thể để bách tộc liên minh phát hiện, nếu bị nhắm vào thì bọn hắn sẽ càng thêm bị động.

Kẻ địch tại sáng, bọn hắn trong tối chính là lợi thế lớn nhất trước mắt.

Yên Nhạc hoàng đô tương đương khổng lồ, có thể so với mười cái Xương Trạch thành, chính là cổ thành lâu đời bên trong Nhân tộc cương vực.

Dù cách Yên Nhạc hoàng bộ khoảng hơn nghìn dặm, tường thành của hoàng đô to lớn kia liền hiện ra trước tầm mắt bọn họ.

Tô Hàm Hương nhìn thành thị vừa quen thuoc vừa xa lạ kia, trong mắt cảm khái vạn phần, quanh đi quẩn lại nàng vẫn về lại nơi này.

Nhân sinh của nàng bắt đầu từ đây, có lẽ cũng nên kết thúc trong này.

"Nếu chung ta có thể đi vao Yên Nhạc tổ lăng lại càng tốt."

Tô Hàm Hương than nhẹ một tiếng, Yên Nhạc tổ lăng của Yên Nhạc hoàng đô bọn hắn chính là một chỗ thượng cổ kỳ địa, dù Yên Nhạc hoàng đô bị công hãm nhưng Yên Nhạc tổ lăng cũng không hề bị công phá.

Nếu đoán không sai thì rất nhiều thành viên hoàng tộc của Yên Nhạc hoàng đô đều lui giữ bên trong tổ lăng.

Tuy nhiên hết sức rõ ràng, Yên Nhạc hoàng đô đã bị bách tộc liên minh triệt để bao vây, muốn đến Yên Nhạc tổ lăng khó như lên trời.

"Yên Nhạc tổ lăng chính là nơi chôn giấu hàng loạt bảo tàng trong truyền thuyết, Trụ Sơn hoàng bộ hao tốn thời gian mấy tháng đều không thể công phá Yên Nhạc tổ lăng?"

Trong mắt Thải Lân công chúa lóe lên một vệt hứng thú.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Trịnh Niệm Niệm giương tay phải ra bắt tay Khả Lạc, đáp:

- Em là Trịnh Niệm Niệm, sau này mong được chị chiếu cố.

Nói rồi, Khả Lạc giúp Trịnh Niệm Niệm kéo vali lên xe, hai người khởi hành đến công ty. Trên xe, Khả Lạc đưa mắt nhìn tiểu công chúa nhỏ, cô hỏi:

- Chị gọi em là Tiểu Niệm có được không?

Trịnh Niệm Niệm cười vui vẻ:

- Được ạ, chị Hạ Nhiên.

Khả Lạc khẽ cười, cô nghe Trịnh Niệm Niệm hỏi:

- Chị không thắc mắc về tên em sao?

- Hả? - Khả Lạc nhíu mày.

- Tên em khá kì lạ, mẹ của em đặt là Niệm Niệm bởi em là kỉ niệm đẹp nhất của bà ấy.

Khả Lạc gật đầu, cô nói:

- Chị thấy tên em rất hay mà, mỗi một cái tên của người con luôn là một điều gì đó rất có ý nghĩa.

Chợt chuông điện thoại Khả Lạc vang lên, cô nhấc máy nói:

- Đại boss?

Đầu điện thoại bên kia vang lên tiếng Trịnh Nhật Hinh:

- Em gặp Niệm Niệm chưa?

- Gặp rồi, em và em ấy đang trên đường đến công ty.

- Ừm, đi đường cẩn thận.

Nói rồi, Trịnh Nhật Hinh cúp máy, Khả Lạc vừa quay đầu sang thì bắt gặp vẻ mặt hóng hớt, tò mò của Trịnh Niệm Niệm, cô hỏi Khả Lạc:

- Chị em có vẻ khá thân với chị nhỉ?

Khả Lạc đáp:

- Cũng tạm đi.

Trịnh Niệm Niệm lên giọng kể xấu Trịnh Nhật Hinh:

- Chị không biết đâu, bà cô mặt lạnh đó mà nói chuyện nhẹ nhàng như vậy thì chắc chắn chị phải thân với bà chị già của em lắm đấy.

Khả Lạc thắc mắc, hỏi:

- Bà cô mặt lạnh?

- Ay da, tại chị em luôn trưng một bộ mặt vô cảm suốt nên em mới đặt biệt danh như vậy. Ừm...từ lúc em bắt đầu hiểu chuyện thì em chưa thấy chị em khóc lần nào cả, có vẻ chị ấy đã không còn những cảm xúc của một nhân loại nữa rồi.

Giọng Trịnh Niệm Niệm dần nhỏ lại, có chút u sầu. Khả Lạc vỗ vỗ lưng Trịnh Niệm Niệm, như thể đang an ủi cô gái nhỏ này.

Hai người trò chuyện một chốc thì xe đã đến công ty, Khả Lạc dẫn Trịnh Niệm Niệm lên phòng làm việc của Trịnh Nhật Hinh, vừa mở cửa, Trịnh Niệm Niệm đã chạy ập tới ôm lấy chị gái mình, Trịnh Nhật Hinh giơ tay xoa xoa thái dương, nói:

- Niệm Niệm, em đã lớn rồi đấy.

Trịnh Niệm Niệm buông Trịnh Nhật Hinh ra, hỏi:

- Không giỡn nữa, chị kêu em về đây làm gì vậy?

" alt="Truyện Xuyên Nhanh: Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ" width="90" height="59"/>

Truyện Xuyên Nhanh: Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ