Pha lê - 22/08/2024 06:43 Nhận định bóng đá g kqbđ ngoại hạng anhkqbđ ngoại hạng anh、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Rio Ave vs Porto, 03h45 ngày 4/2: Khách thắng chật vật
2025-02-06 08:48
-
Xe hybrid 'bán chạy' ở Trung Quốc
2025-02-06 07:23
-
Lái ô tô gây tiếng ồn lớn có thể bị phạt hơn 2.600 USD
2025-02-06 06:47
-
Janis Carter dành nhiều năm để chăm sóc Lucy. “Cô ấy muốn tôi chải chuốt cho cô ấy”, Janis nói. “Đó là một khoảnh khắc rất đặc biệt đối với tôi”.
Khi Janis vào trong lồng của Lucy, cặp đôi bắt đầu nói chuyện bằng ngôn ngữ ký hiệu. Lucy biết 120 ký hiệu, được ngủ trên giường và có thể phục vụ trà cho khách.
Nhưng rồi Lucy sớm trở nên quá lớn đối với ngôi nhà.
Khi nhà khoa học Maurice và vợ là Jane quyết định gửi Lucy về môi trường sống tự nhiên của nó ở Gambia vào năm 1977, Janis quyết định đi theo.
Quá trình này dự kiến sẽ mất vài tuần nhưng cuối cùng Janis đã ở lại tới 6 năm.
Đầu tiên Lucy sống trong khu bảo tồn thiên nhiên Abuko, nhưng do khó thích nghi với lối sống mới ở đây, Lucy được chuyển đến một hòn đảo xa xôi không người ở vào tháng 5/1979. Janis cũng quyết định đi cùng.
Vì sự an toàn của bản thân trước những con báo và hà mã địa phương, cô đã ngủ trong lồng cùng với Lucy và 8 con tinh tinh khác. Mặc dù không có điện hay nước sinh hoạt, chỉ nhận được thư 6 tháng một lần, nhưng Janis đã ở lại hơn 6 năm.
Khi đó, việc buộc phải quyết định có nên rời xa người bạn của mình hay không đột nhiên khiến cô “nhận ra tình cảm sâu sắc của tôi dành cho Lucy”.
Lucy biết 120 ký hiệu, được ngủ trên giường và có thể phục vụ trà cho khách.
Không được đào tạo, Janis cho biết cô đã học thông qua quá trình “thử và sai”.
Cô đã bỏ lại bạn trai và sự nghiệp giáo viên ở đằng sau. Đó đều là những quyết định thực sự khó khăn.
“Tôi đã tự nghĩ ‘Chúa ơi tôi đang làm gì thế này?’ Tôi hoàn toàn đơn độc. Nhưng những chú tinh tinh đáp ứng được tất cả những nhu cầu giao tiếp xã hội mà tôi cần”.
“Lucy và tôi thân thiết hơn. Cảm xúc của tôi dành cho Dash (một con tinh tinh khác) giống như là mẹ dành cho con. Tôi không biết liệu mình có bao giờ trở thành một con tinh tinh hay không. Nhưng tôi nghĩ rằng tính cách và xu hướng văn hóa của chúng tôi đều gặp nhau ở một số điểm”.
Sự cô đơn ngày càng tăng lên và có giai đoạn Janis suy sụp. Nhưng cô xác định vẫn còn nhiều việc phải làm nếu không Lucy “không thể sống sót” một mình trong thế giới hoang dã.
“Cô ấy phải hòa nhập với môi trường của những chú tinh tinh nhưng lại muốn tôi đáp ứng mọi nhu cầu tình cảm của cô ấy. Vì vậy, tôi đã phải rút lui để cô ấy cảm thấy trống rỗng đến mức cô ấy sẽ tìm đối tượng khác để đáp ứng những nhu cầu đó”.
Và điều này có vẻ hiệu quả.
Jane Temerlin và Lucy trong ngày sinh nhật đầu tiên của Lucy. Nhiều tháng sau, Dash xuất hiện và nó đã khiến Janis quyết định rời đi.
“Tôi là trưởng nhóm, nhưng Dash là con đực lớn tuổi nhất. Vì vậy không thể tránh khỏi việc nó sẽ tiếp quản công việc mà tôi đang làm. Dash lao vào tôi… tóm lấy chân tôi và kéo tôi đi khắp nơi”.
Một năm sau, Janis quay lại địa điểm này một lần nữa để ôm Lucy.
“Nhưng rồi cô ấy chỉ đứng dậy và quay lại với những con tinh tinh khác”, Janis kể lại.
“Rất khó khăn trong suốt một thời gian dài, vì tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cô ấy sẽ rời xa tôi. Nhưng Lucy cuối cùng đã làm được. Đó là điều mà tất cả chúng tôi đều mong muốn”.
Lucy qua đời sau đó 1 năm, vào năm 1987, nhưng Janis vẫn ở lại vùng này.
Hiện có một khu bảo tồn tinh tinh trên các hòn đảo của Gambia, nơi có 140 loài động vật có nguy cơ tuyệt chủng được đi lại tự do.
Janis và Lucy ôm nhau. Xem thêm video: Tinh tinh xổng chuồng, tấn công người
Đăng Dương(Theo Mirror)
Đại gia chi tiền mua đảo hoang, vào rừng 'trú ẩn' để chống dịch Covid-19
Để tránh nhiễm Covid-19, có những người nhiều tiền sẵn sàng mua đảo không có người ở hoặc vùng đất ở bên sườn núi tạo dựng cuộc sống riêng.
" width="175" height="115" alt="Người phụ nữ sống trong rừng 6 năm để dạy tinh tinh sống hoang dã" />Người phụ nữ sống trong rừng 6 năm để dạy tinh tinh sống hoang dã
2025-02-06 06:20
Cũng có một số người bận việc, không ở lại dùng bữa sau khi làm các thủ tục thường thấy ở một đám giỗ.
Ba người bạn trong câu chuyện coi đó là chuyến đi chơi, lại đi kèm với nhiều người mà không báo cho gia chủ là rất thiếu lịch sự. Họ đã coi thường gia chủ. Chưa kể họ còn ăn uống thiếu lịch sự, coi chủ nhà như người phục vụ, họ thực sự đáng nên án”.
Đồng quan điểm trên, độc giả Hoàng Lâm nhận định: “Gia chủ chỉ mời mình bạn tới nhà, nhưng bạn kéo theo cả gia đình, thì nên có lời trước với chủ nhà. Bạn làm vậy là đưa chủ nhà vào thế khó. Làm sao chủ nhà có thể đón tiếp bạn chu đáo đây?
Đừng ỷ mình là khách, cư xử sao cũng được. Đến khi tiếp đón, chủ nhà thiếu thứ này, thứ kia thì lại kêu gia chủ keo kiệt. Dù miếng ăn với bạn không quan trọng nhưng phải nghĩ cho chủ nhà.
Có thể gia chủ không trông mong gì bao thư, quà cáp nhưng bạn cũng phải biết ý, biết phép lịch sự tối thiểu trong giao tiếp. Đi đám giỗ mà không thắp cho người đã khuất một nén nhang là sao?”.
Nhiều người cho rằng, nếu khách thực sự nghĩ được mời đi ăn cỗ là miễn phí, còn mất tiền thì ra nhà hàng còn hơn, là quá thiển cận.
Độc giả Phạm Toàn chia sẻ: “Thà bạn từ chối không đến ăn giỗ, còn hơn việc đến nhưng không mang quà đáp lễ. Đây là phép ứng xử tối thiểu của người Việt.
Lần sau, nếu được mời mà sợ tốn chút tiền quà thì bạn hãy lấy lý do từ chối, đừng ứng xử như vậy. Chủ nhà cũng cần xem những vị khách được bạn mời đến nhà mình ứng xử thế nào mà biết cách đối đãi lại nhé”.
Nếu không muốn đến, bạn có thể cáo bận rồi từ chối chủ nhà. Ra ngoài ăn hàng cũng phải mất tiền, không có tiền thì không được ăn và không ai phục vụ.
Vì thế, kéo cả gia đình đến nhà bạn bè để ăn miễn phí, mà còn thái độ 'làm khách được mời' thì bạn suy nghĩ chưa thực sự thấu đáo. Sống phải có đi có lại, có trước có sau thì bạn bè mới trân quý, tình cảm mới bền lâu".
Tuy nhiên, cũng có một vài người tỏ ý chê chủ nhà tính toán, chi ly.
Độc giả Hoàng bình luận: "Tôi thấy chủ nhà quá tính toán. Nhà nội tôi ở miền Tây, mỗi lần giỗ chạp đều đông nghẹt khách khứa, bà con. Khách tới đông, không có chỗ ngồi còn chủ động ra vườn chơi, thăm thú chút mới vào ăn.
Khách ở TPHCM về thường đi cả gia đình, chủ nhà chẳng cần khách mang quà hay phong bì đến. Mời người ta mà đòi họ phải mang theo thứ này, thứ kia thì lần sau đừng mời nữa”.
“Tôi cho rằng, chủ nhà như vậy là quá ích kỷ. Nếu tính toán như vậy thì tốt nhất lần sau đừng mời ai nữa”, độc giả Nguyễn An cũng bình luận.
Mời độc giả chia sẻ quan điểm của mình về câu chuyện trên theo bình luận cuối bài hoặc email [email protected]. |
Tranh cãi nảy lửa việc khách kéo cả nhà đi ăn giỗ, một gói bánh cũng không mang
- Kèo vàng bóng đá Arsenal vs Man City, 23h30 ngày 2/2: Khó cho Pháo thủ
- 'Nhà bà Nữ' của Trấn Thành thu 475 tỷ, Việt Nam có công nghiệp điện ảnh chưa?
- Đau lòng vì thất tình, chàng trai bỏ 'đi bụi', ngoại hình sau 5 tháng gây sốc
- Người Do Thái và truyền thống đọc sách
- Nhận định, soi kèo Al Karma vs Al Kahrabaa, 21h00 ngày 3/2: Khó cho ‘lính mới’
- Xe tắt máy vẫn tự chập điện gây cháy: Hy hữu nhưng vẫn có thể xảy ra
- 'Hàng triệu người đã tử vong do ô nhiễm aerosol'
- 'Bong bóng' xe ô tô điện bắt đầu xẹp khi cung vượt cầu
- Nhận định, soi kèo Sreenidi Deccan vs Aizawl, 20h30 ngày 3/2: Cửa trên ‘tạch’