Nhà tôi chật hẹp nhưng vì con trai cả đã ra ở riêng nên tôi bảo vợ chồng con út cứ sống ở đây, không phải lo lắng chuyện nhà cửa mà yên tâm làm ăn. Cũng vì thương con, hàng tháng, các con có thì đóng góp tiền, không thì cũng không cần đưa tôi đồng nào. Tôi luôn cố gắng vun vén gia đình với số lương hưu của hai vợ chồng già, cùng tiền lãi gửi tiết kiệm ở ngân hàng.

Nhìn chung, vợ chồng con út vất vả, bấp bênh nhưng được cái yêu thương nhau, thế nên tôi cũng mừng. Con dâu là người vui vẻ, lạc quan, ngoan ngoãn. Nhưng có một điều ở con dâu khiến tôi thực sự không thích, đó là quá hồn nhiên và nói rất nhiều đến mức... vô duyên.

Sống cùng nhau nhiều năm, tôi biết bản chất của con dâu là tốt bụng. Tuy nhiên, tôi thực sự không chịu được sự vô ý vô tứ của con, dù cho tôi đã nhắc nhở và bảo ban không ít lần.

buonchuyen.jpg
Con dâu quá vô duyên khiến tôi mệt mỏi (Ảnh minh họa: TD)

Không phải tự nhiên tôi nói như vậy, khi ăn cơm, con dâu luôn "khuấy động" cả gia đình bằng những câu chuyện buôn bán, thậm chí cãi vã, ở chợ. Con nói nhiều đến mức có lúc cơm bắn cả vào mặt bố mẹ chồng, rồi lại cười hà hà nói xin lỗi, rất mất vệ sinh. Thấy tôi nhăn mặt, cau mày, con trai tôi phải bảo vợ trật tự ăn uống, con dâu mới thôi.

Có vài lần, tôi dẫn bạn bè đến nhà chơi. Vừa vào đến phòng khách, cảnh tượng "đập" vào mắt chúng tôi chính là con dâu út đang nằm ngủ ở giữa ghế sofa. Như thế thôi chưa đủ, con ngủ gáy rất to, nước dãi lăn dài trên má, chân thì dạng háng, trông không ra làm sao.

Ngại quá, tôi đành chống chế với các bạn rằng, con dâu tôi bán hàng ở chợ mệt quá nên chắc ngủ quên, chứ bình thường con không như vậy. Tôi nhanh chóng gọi con dậy và mời bạn bè sang phòng khác chơi.

Con dâu có sạp bán gạo ở chợ cách nhà khoảng 20km. Thấy vợ phải đi sớm về khuya, quãng đường thì xa, con trai tôi muốn bán chỗ đó và mua chỗ khác ở chợ gần nhà để vợ đỡ vất vả. Nghe vậy, tôi khá ủng hộ quyết định của các con. Nhưng tôi không ngờ rằng, chính sự đồng tình này lại đẩy gia đình tôi vào tình trạng căng thẳng, gặp biết bao tình huống khó xử.

Từ hồi về chợ gần nhà làm, con dâu tôi như "cá gặp nước" vì xung quanh toàn hàng xóm, người quen. Bình thường, con thiếu ý tứ đã đành nhưng lại thêm tật thường xuyên để "mồm đi chơi xa" thì đúng là khó có thể chấp nhận được.

Chuyện gì của nhà ai, con dâu cũng "hóng" cho bằng được rồi về nhà kể đến mức tôi đau cả đầu, không muốn nghe chút nào. Và ngược lại, đương nhiên chuyện trong nhà tôi cũng cả chợ biết.

Quá bực tức, về đến nhà, tôi mắng cho con dâu một trận. Biết mình sai, con dâu liên tục khóc lóc, xin lỗi tôi và hứa sẽ không bao giờ tái phạm, đi kể chuyện linh tinh nữa.

Nhưng rốt cuộc cũng chỉ được mấy hôm. Đỉnh điểm, tuần trước đi ra ngoài ngõ, tôi bị bà hàng xóm mắng xối xả vào mặt. Bà ta nói tôi không biết gì thì đừng đưa chuyện, đặt điều cho nhà người khác, rằng gia đình tôi cũng có ra gì đâu mà ra vẻ. Đủ mọi ngôn từ kinh khủng nhất tôi đều phải nhận.

Sau một hồi quá sửng sốt, bất ngờ và cãi nhau qua lại, cuối cùng tôi cũng phát hiện ra nguồn cơn của việc này không đâu khác, chính từ... con dâu của tôi. Chẳng là sống ở phố này lâu năm, ai cũng biết con gái bà hàng xóm ngoại tình, sau đó bị chồng bỏ và về sống tại đây. Tuy nhiên biết vậy thôi, chuyện này không ai dám hỏi hay bàn tán gì.

Một lần, vợ chồng tôi ngồi xem phim có tình tiết liên quan đến người thứ ba nên nhân tiện nói về con gái bà hàng xóm. Cũng chỉ là những người trong nhà nói chuyện đơn giản với nhau, ai ngờ đâu con dâu nghe được, đi buôn chuyện với khắp cả chợ.

Đến nước này, tôi không thể chịu đựng được nữa rồi. Tại sao tôi lại có một người con dâu vô quyên quá mức như thế này, làm xấu hổ cả gia đình tôi hết lần này đến lần khác.

Tôi nhận ra, tôi không bao giờ có thể hòa hợp với cô con dâu này. Tôi có mắng mỏ hay họp gia đình bao nhiều lần nữa cũng vậy thôi. Tôi cũng không thể vô lý bắt hai vợ chồng con trai đang hạnh phúc phải ly hôn được.

Do đó, tôi chỉ còn cách duy nhất là bán nhà. Tôi cho con trai cả phần ít, con trai út phần nhiều mà mua nhà. Còn vợ chồng tôi ở riêng, không liên quan đến đứa con nào hết, cũng bớt chuyện trò, tâm sự để tránh rắc rối. Thỉnh thoảng có việc cần, các thành viên tụ họp lại, vậy thôi, chứ tôi quá mệt mỏi rồi.

Theo Dân trí

Mẹ trẻ Hà Nội khốn khổ vì giúp việc thích buôn chuyện, chỉ đạo cả chủ nhà

Mẹ trẻ Hà Nội khốn khổ vì giúp việc thích buôn chuyện, chỉ đạo cả chủ nhà

Chi 7 triệu đồng thuê người giúp việc để mong cuộc sống bớt vất vả và áp lực hơn nhưng chị Nga nhanh chóng "vỡ mộng", lâm cảnh "lao đao" vì osin "ít tài nhiều tật".

" />

Tôi nhanh chóng bán nhà vì con dâu 'buôn' chuyện với khắp cả chợ

Thời sự 2025-02-05 07:54:31 91

Vợ chồng tôi có hai con trai,ôinhanhchóngbánnhàvìcondâubuônchuyệnvớikhắpcảchợlịch bóng đá hôm nay ngày mai các con đều đã lớn khôn và lập gia đình. Con trai cả có điều kiện nên xin ra ở riêng. Tôi rất mừng cho vợ chồng con vì có công ăn việc làm tử tế, lương cao.

Còn con trai út của tôi không được giỏi giang như anh, chỉ làm công nhân bình thường. Vợ con có một sạp hàng nhỏ bán gạo ở chợ. Thu nhập không cao, lại có hai con đang tuổi ăn tuổi học nên vợ chồng con út có cuộc sống khá bấp bênh, "ăn bữa nay chưa biết bữa mai".

Nhà tôi chật hẹp nhưng vì con trai cả đã ra ở riêng nên tôi bảo vợ chồng con út cứ sống ở đây, không phải lo lắng chuyện nhà cửa mà yên tâm làm ăn. Cũng vì thương con, hàng tháng, các con có thì đóng góp tiền, không thì cũng không cần đưa tôi đồng nào. Tôi luôn cố gắng vun vén gia đình với số lương hưu của hai vợ chồng già, cùng tiền lãi gửi tiết kiệm ở ngân hàng.

Nhìn chung, vợ chồng con út vất vả, bấp bênh nhưng được cái yêu thương nhau, thế nên tôi cũng mừng. Con dâu là người vui vẻ, lạc quan, ngoan ngoãn. Nhưng có một điều ở con dâu khiến tôi thực sự không thích, đó là quá hồn nhiên và nói rất nhiều đến mức... vô duyên.

Sống cùng nhau nhiều năm, tôi biết bản chất của con dâu là tốt bụng. Tuy nhiên, tôi thực sự không chịu được sự vô ý vô tứ của con, dù cho tôi đã nhắc nhở và bảo ban không ít lần.

buonchuyen.jpg
Con dâu quá vô duyên khiến tôi mệt mỏi (Ảnh minh họa: TD)

Không phải tự nhiên tôi nói như vậy, khi ăn cơm, con dâu luôn "khuấy động" cả gia đình bằng những câu chuyện buôn bán, thậm chí cãi vã, ở chợ. Con nói nhiều đến mức có lúc cơm bắn cả vào mặt bố mẹ chồng, rồi lại cười hà hà nói xin lỗi, rất mất vệ sinh. Thấy tôi nhăn mặt, cau mày, con trai tôi phải bảo vợ trật tự ăn uống, con dâu mới thôi.

Có vài lần, tôi dẫn bạn bè đến nhà chơi. Vừa vào đến phòng khách, cảnh tượng "đập" vào mắt chúng tôi chính là con dâu út đang nằm ngủ ở giữa ghế sofa. Như thế thôi chưa đủ, con ngủ gáy rất to, nước dãi lăn dài trên má, chân thì dạng háng, trông không ra làm sao.

Ngại quá, tôi đành chống chế với các bạn rằng, con dâu tôi bán hàng ở chợ mệt quá nên chắc ngủ quên, chứ bình thường con không như vậy. Tôi nhanh chóng gọi con dậy và mời bạn bè sang phòng khác chơi.

Con dâu có sạp bán gạo ở chợ cách nhà khoảng 20km. Thấy vợ phải đi sớm về khuya, quãng đường thì xa, con trai tôi muốn bán chỗ đó và mua chỗ khác ở chợ gần nhà để vợ đỡ vất vả. Nghe vậy, tôi khá ủng hộ quyết định của các con. Nhưng tôi không ngờ rằng, chính sự đồng tình này lại đẩy gia đình tôi vào tình trạng căng thẳng, gặp biết bao tình huống khó xử.

Từ hồi về chợ gần nhà làm, con dâu tôi như "cá gặp nước" vì xung quanh toàn hàng xóm, người quen. Bình thường, con thiếu ý tứ đã đành nhưng lại thêm tật thường xuyên để "mồm đi chơi xa" thì đúng là khó có thể chấp nhận được.

Chuyện gì của nhà ai, con dâu cũng "hóng" cho bằng được rồi về nhà kể đến mức tôi đau cả đầu, không muốn nghe chút nào. Và ngược lại, đương nhiên chuyện trong nhà tôi cũng cả chợ biết.

Quá bực tức, về đến nhà, tôi mắng cho con dâu một trận. Biết mình sai, con dâu liên tục khóc lóc, xin lỗi tôi và hứa sẽ không bao giờ tái phạm, đi kể chuyện linh tinh nữa.

Nhưng rốt cuộc cũng chỉ được mấy hôm. Đỉnh điểm, tuần trước đi ra ngoài ngõ, tôi bị bà hàng xóm mắng xối xả vào mặt. Bà ta nói tôi không biết gì thì đừng đưa chuyện, đặt điều cho nhà người khác, rằng gia đình tôi cũng có ra gì đâu mà ra vẻ. Đủ mọi ngôn từ kinh khủng nhất tôi đều phải nhận.

Sau một hồi quá sửng sốt, bất ngờ và cãi nhau qua lại, cuối cùng tôi cũng phát hiện ra nguồn cơn của việc này không đâu khác, chính từ... con dâu của tôi. Chẳng là sống ở phố này lâu năm, ai cũng biết con gái bà hàng xóm ngoại tình, sau đó bị chồng bỏ và về sống tại đây. Tuy nhiên biết vậy thôi, chuyện này không ai dám hỏi hay bàn tán gì.

Một lần, vợ chồng tôi ngồi xem phim có tình tiết liên quan đến người thứ ba nên nhân tiện nói về con gái bà hàng xóm. Cũng chỉ là những người trong nhà nói chuyện đơn giản với nhau, ai ngờ đâu con dâu nghe được, đi buôn chuyện với khắp cả chợ.

Đến nước này, tôi không thể chịu đựng được nữa rồi. Tại sao tôi lại có một người con dâu vô quyên quá mức như thế này, làm xấu hổ cả gia đình tôi hết lần này đến lần khác.

Tôi nhận ra, tôi không bao giờ có thể hòa hợp với cô con dâu này. Tôi có mắng mỏ hay họp gia đình bao nhiều lần nữa cũng vậy thôi. Tôi cũng không thể vô lý bắt hai vợ chồng con trai đang hạnh phúc phải ly hôn được.

Do đó, tôi chỉ còn cách duy nhất là bán nhà. Tôi cho con trai cả phần ít, con trai út phần nhiều mà mua nhà. Còn vợ chồng tôi ở riêng, không liên quan đến đứa con nào hết, cũng bớt chuyện trò, tâm sự để tránh rắc rối. Thỉnh thoảng có việc cần, các thành viên tụ họp lại, vậy thôi, chứ tôi quá mệt mỏi rồi.

Theo Dân trí

Mẹ trẻ Hà Nội khốn khổ vì giúp việc thích buôn chuyện, chỉ đạo cả chủ nhà

Mẹ trẻ Hà Nội khốn khổ vì giúp việc thích buôn chuyện, chỉ đạo cả chủ nhà

Chi 7 triệu đồng thuê người giúp việc để mong cuộc sống bớt vất vả và áp lực hơn nhưng chị Nga nhanh chóng "vỡ mộng", lâm cảnh "lao đao" vì osin "ít tài nhiều tật".

本文地址:http://game.tour-time.com/html/79b798989.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Atletico Cerro vs CA River Plate, 05h30 ngày 4/2: Điểm tựa sân nhà

">

Ai là người hưởng lợi nhất sau vụ lùm xùm giữa Trâu Udyr và VED?

Để tiếp tục triển khai mở rộng hệ thống dịch vụ công trực tuyến mức độ 3, 4 cấp Sở, cấp quận/huyện/thị xã và cấp xã/phường/thị trấn trên hệ thống dịch vụ công trực tuyến dùng chung của Thành phố, đồng thời thực hiện cải cách hành chính, nâng cao chất lượng, hiệu quả công tác giải quyết thủ tục hành chính của các cơ quan nhà nước trên địa bàn Hà Nội, ngày 12/1/2017, UBND TP Hà Nội đã ban hành kế hoạch 09 về triển khai vận hành chính thức dịch vụ công trực tuyến mức độ 3 đã hoàn thành xây dựng.

Theo kế hoạch này, trong quý I/2017, Thành phố triển khai cung cấp 120 dịch vụ công trực tuyến mức độ 3, chia làm 3 đợt. Trong đó, đợt 1 vận hành chính thức từ ngày 19/1/2017, gồm 27 dịch vụ công; đợt 2 vận hành chính thức từ ngày 1/3/2017, gồm 20 dịch vụ công; và đợt 3 vận hành chính thức từ ngày 15/3/2017 gồm 73 dịch vụ công.

UBND Thành phố giao Sở TT&TT Hà Nội khẩn trương hoàn thiện phần mềm, đảm bảo đáp ứng yêu cầu quy định hiện hành về thực hiện cơ chế một cửa, một cửa liên thông và yêu cầu nghiệp vụ của đơn vị; đảm bảo điều kiện sẵn sàng về hạ tầng phục vụ việc triển khai dịch vụ công mức độ 3, 4 kết nối Cơ sở dữ liệu dân cư của Thành phố; triển khai công tác đào tạo, cài đặt hệ thống dịch vụ công cho các đơn vị; khắc phục các sự cố kỹ thuật, các vấn đề phát sinh trong quá trình vận hành hệ thống dịch vụ công trực tuyến của đơn vị; thành lập Tổ công tác của Thành phố xử lý các vấn đề vướng mắc trong quá trình triển khai.

Bên cạnh đó, Sở TT&TT Hà Nội cũng được giao chủ trì thực hiện công tác truyền thông trên các phương tiện thông tin đại chúng về dịch vụ công trực tuyến trên địa bàn Thành phố và hướng dẫn các đơn vị triển khai công tác truyền thông tại cơ sở theo phương thức đổi mới; tập trung hướng dẫn các sở, ban, ngành; UBND các quận, huyện, thị xã nội dung công tác tuyên truyền và xây dựng kế hoạch tuyên truyền về triển khai dịch vụ trực tuyến mức 3, 4 đến người dân trên địa bàn đơn vị quản lý.

Triển khai kế hoạch nêu trên, sau quá trình khảo sát quy trình nghiệp vụ, xây dựng phần mềm và triển khai thí điểm tại UBND quận Long Biên (đối với dịch vụ công cấp quận), thời gian qua, các đơn vị đã tích cực phối hợp chặt chẽ với Sở TT&TT và đơn vị phát triển phần mềm để triển khai đảm bảo đủ điều kiện chính thức công bố và triển khai diện rộng (đối với dịch vụ công cấp quận) đến người dân và doanh nghiệp khai thác sử dụng.

">

Hà Nội xác định năm 2017 là năm đột phá về ứng dụng CNTT

Nhận định, soi kèo Estrela vs Benfica, 3h30 ngày 3/2: Đẳng cấp lên tiếng

Ngoài ra, sản phẩm đầu tay của VTC Game còn nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ phía game thủ. Điều này là động lực củng cố niềm tin vào sự đột phá vượt bậc với các sản phẩm đến từ VTC Game.

Gameplay gây nghiện

Ngay từ đầu khi định hướng cho sản phẩm, G2 Studio đã ấp ủ sẽ cho ra mắt sản phẩm có tính chất gây nghiện và khó nhằn như huyền thoại Flappy Bird. Và quả thực Cell Destroyer đã làm được điều đó. Tuy chưa khiến game thủ phát rồ và đập máy, nhưng gameplay này cũng khiến bất cứ ai chơi phải cuồng loạn tay chân bởi sự xuất hiện liên tục của lũ Virus trên màn hình.

Virus xuất hiện liên tục khiến người chơi phải cuồng loạn tay chân

Vừa đơn giản vừa khó khăn, đây là ưu điểm độc của Cell Destroyer. Người chơi cần phải kết hợp cả sự nhanh mắt, nhanh tay và tâm lý vững vàng khi đối mặt với thanh thời gian đang giảm sụt liên tục. Sự khát khao đạt top, sự hẫng hụt về cái chết nhanh chóng bất ngờ sẽ khiến người chơi không-thể-dừng-lại.

Ấn tượng từ cái nhìn đầu tiên

Trong mắt game thủ quốc tế, Cell Destoyed ăn điểm nhất ở phần hình ảnh. Đồ họa được thiết kế cẩn thận và vô cùng đáng yêu. Hiệu ứng đơn giản, phù hợp với 1 minigame, có thể hiển thị sắc nét trên toàn bộ các máy của Android.

Một số lời khen của game thủ Philippine dành cho Cell Destroyer

VTC Game mong đợi gì ở Cell Destroyer?

“Với mong muốn có thể mang thương hiệu game Việt ra thị trường quốc tế, chúng tôi đã và đang nỗ lực để thực hiện. Cell Destroyer không chỉ mang theo tâm huyết của VTC Game, mà còn mang theo ước vọng của rất nhiều Studio Việt khác. Chúng tôi hy vọng, Cell Destroyer sẽ là 1 nền tảng tốt để VTC Game tiếp tục phát triển các sản phẩm khác chất lượng hơn, được đầu tư kỹ lưỡng hơn trong tương lai.” VTC Game chia sẻ kỳ vọng của mình.

Bạn đọc quan tâm có thể tải game tại:

iOS: https://goo.gl/Q26KSK

Android: https://goo.gl/qQvjA7

 

Kun

">

VTC Game quyết tâm chinh phục thị trường quốc tế khi ra mắt tựa game đối thủ của Flappy Bird

Tôi đang ở khu động đất

Tháng 1 năm 2006, tôi từ công ty viễn thông NEC và NOKIA nổi tiếng chuyển sang Huawei - một công ty chưa có tiếng tăm - làm kỹ sư phụ trách vô tuyến. Khi các bạn bè người thân biết tôi đã chuyển họ đều cảm thấy tôi đã bị điên.
Lúc đấy, Công ty Huawei Nhật Bản mới thành lập. Tuy Huawei đã chi ra nhiều tiền thuê văn phòng hơn 1.000 mét vuông tại một khu văn phòng đắt nhất Nhật Bản, nhưng người Nhật Bản vẫn chưa biết Huawei đến từ quốc gia nào, làm nghề gì, cho dù là những người làm viễn thông, cũng chỉ hiểu rất ít về công ty Huawei, thậm chí không phát âm chuẩn hai chữ Huawei.

Có nhiều người hỏi vì sao tôi chuyển sang công ty này? Thực ra, chỉ là tôi cảm thấy rất thú vị khi bắt đầu từ con số không. Nếu tôi làm không tốt, tình hình kinh doanh của công ty cũng sẽ không tốt, nhìn từ gốc độ khác, đây cũng là một cơ hội để kiểm tra năng lực của mình. Thế vì sao tôi không nắm bắt cơ hội này?

Đồng hành với khách hàng, có gắng làm tốt công việc

Rất may là chúng tôi gặp được một cơ hội hiếm có. Chính phủ Nhật Bản đưa ra 3 giấy phép vô tuyến, và E-MOBILE một công ty mới, mới có cơ hội tranh thủ được một giấy phép vô tuyến, và hy vọng có một công ty có tinh thần phấn đấu cùng hợp tác. Lúc đấy, E-MOBILE đã chú ý đến công ty Huawei. 

Tuy hai công ty đều chịu khó phấn đấu nhưng Huawei mới khởi bước tại thị trường Nhật Bản, E-MOBILE cũng nửa tin nửa ngờ, chất lượng tốt không? Tôi sẽ cùng Huawei sinh sống, nếu Huawei làm không tốt, E-MOBILE cũng sẽ chết theo thôi. Thực ra, lúc đấy chúng tôi đã quyết định, chỉ tập trung làm việc với khách hàng E-MOBILE, và sẽ hết sức cố gắng giúp khách hàng thành công.

Một trong những người sáng lập công ty E-MOBILE là một người Hồng Kông, tiếng Anh rất tốt. Tổng giám đốc Huawei tại Nhật Bản, ông Diêm Lực Đại, với ông ấy giao lưu rất thuận lợi. Cuối tuần, ông ấy chở ông Diêm đi ăn, ông Diêm phân tích thật kỹ cho ông ấy về xu hướng phát triển của thị trường vô tuyến, điểm mấu chốt đối với một nhà mạng mới và giải pháp Huawei, ông Diêm còn giới thiệu trạm thu phát sóng phân tán (distributed base station - DBS) cho ông ấy. Giới thiệu xong, ông ấy rất phấn khởi và nói rằng: “Cái này chính là cái mà mình đang tìm”. 

Sau đó, chúng tôi mời khách hàng về Trung Quốc thăm quan trụ sở công ty và khu trải nghiệm. Sau nửa năm hai bên đàm phán hợp đồng, cuối cùng đến tháng 6 năm 2006, chúng tôi ký hợp đồng với E-MOBILE, đánh dấu việc Huawei chính thức tham gia thị trường Nhật Bản.

Mới vào công ty nửa năm, tôi đã phấn đấu được một kết quả tốt, thật là phấn khởi. Tôi nghĩ bây giờ chỉ có E-MOBILE chấp nhận Huawei và cho Huawei cơ hội, thì Huawei phải hết sức cố gắng, làm thật tốt công việc của mình, giúp khách hàng thành công. Trong một tuần tôi có 3 đến 4 ngày ngủ ở công ty, có khi không kịp ăn buổi trưa, còn một lần làm hai đêm ba ngày liên tục và không ngủ, nhưng tất cả mọi người đều đầy lòng hăng hái. Có người nói là người Nhật Bản có tinh thần hợp tác theo nhóm, người Trung Quốc có chủ nghĩa anh hùng cá nhân, nhưng sau khi tiếp xúc, tôi có nhận biết khác: Ý thức hợp tác của người Huawei cũng rất mạnh, mọi người cố gắng tập trung làm tốt một việc. Đối với người Huawei, nếu làm sai việc, phải tự kiểm điểm và tự phê bình trước, điều này khác với các doanh nghiệp Trung Quốc khác và tôi rất tán thưởng.

Chạy hay không không chạy?
Lúc 14:46 ngày 11 tháng 3 năm 2011, ngoài khơi bờ biển khu vực Đông Bắc Nhật Bản xảy ra trận động đất 9 độ richter và tạo ra sóng thần. Lúc đấy tôi đang họp tại Atami cách Tokyo 100 km, và cảm thấy chấn động mạnh. Khi xảy ra động đất, mọi người rất bình tĩnh, khi nhìn thấy trên tivi đang báo cáo tình hình động đất, 15:25 sóng thần đã tới bờ biển Rikuzentakata, 15:26 sóng thần đã tới trung tâm thành phố Rikuzentakata, 15:43 ở thành phố Rikuzentakata chỉ nhìn thấy được mấy toà nhà cao, chỉ một lúc một thành phố đã trở thành một vùng nước mênh mông, đối với tôi, động đất rất bình thường, nhưng những tai nạn đang xảy ra trước mắt nghiêm trọng hơn nhiều so với ngày xưa, đã ngoài dự đoán của mình. 

Tôi vội vàng bắt đầu đi từ Atami về nhà, chuyển xe liên tục, khi gần đến nhà, phát hiện có nhiều ngôi nhà đã bị sụp đổ, tình trạng rất nghiêm trọng. Khi tôi về đến nhà, không ai ở nhà, tôi rất lo lắng “đã xảy ra gì? Mọi người đi đâu hết rồi?” tôi vội vàng gọi điện cho vợ, vợ đã nghe điện thoại, nhưng xung quanh rất ồn ào, bảo là vì mất điện mất nước, mọi người sang chỗ xe chuyển nước lấy nước rồi. Đến lúc đấy, tôi mới yên tâm. Không lâu, nhà máy điện hạt nhân số một ở thành phố Fukushima-Ken đã bị nổ, gây ra sự cố rỏ rị hạt nhân. Chất phóng xạ bay trong không khí, Tokyo đã cảnh báo có quá nhiều chất phóng xạ, phóng xạ làm cho mọi người lo lắng. Các công ty cạnh tranh khác đã chuyển sang Osaka, cũng có công ty cạnh tranh thuê máy bay đưa cả người thân bay sang Hồng Kông. Những hành động của công ty cạnh tranh cũng làm cho nhân viên Huawei bắt đầu lo sợ.
Chạy hay không chạy, thực ra, đối với nhân viên bản địa, chúng tôi đã không có nơi khác để trốn chạy. Nhật Bản là nhà của chúng tôi, chúng tôi còn có thể đi đâu nữa? Đội ngũ cán bộ quản lý kiên trì ở lại văn phòng, thu tập các loại thông tin để đảm bảo thông tin thông suốt, để ổn định lòng quân, tổng giám tốc công ty Huawei Nhật Bản Diêm Lực Đại cũng kiên trì ở lại, và vợ con ông ấy cũng ở lại Tokyo một thời gian khá lâu.  

Tôi còn nhớ rõ, tối ngày 15 tháng 3, tôi nhận được một email dài viết bằng tiếng Anh của ông Diêm, đó là một email viết rất chân thành gửi cho tất cả mọi nhân viên tại Văn phòng Nhận Bản. Email đã phân tích, đánh giá về tình hình này như thế nào, và nói rằng Huawei chịu trách nghiệm xã hội, chúng tôi nên cùng  khách hàng, các rủi ro có thể khống chế được, ở lại không phải là quyết định liều lĩnh, nếu xẩy ra rủi ro khó khống chế, công ty cũng đã chuẩn bị tốt để ứng phó, đủ thời gian để sắp sếp mọi người đi, bất cứ là nhân viên Trung Quốc hay là nhân viên bản địa, chúng tôi đều sẽ đối xử như nhau. Đọc xong email chúng tôi đều rất xúc động, có nhân viên bản địa trả lời “cúi chào” luôn cho ông ấy.

">

Nhân viên Huawei thuật chuyện bám trụ tại Nhật Bản những ngày thảm họa

Hai cái tên thuộc ngành công nghiệp game góp mặt trong danh sách này là Palmer Luckeyvà PewDiePie (tên thật Felix Kjellberg). Palmer là người sáng tạo ra chiếc kính VR Oculus Rift. Đây là sản phẩm được xem là thứ biến nền công nghiệp game cũng như điện ảnh tiến lên một bước mới trong tương lai.

Việc PewDiePie, một người chỉ ngồi stream và tán chuyện trên Youtube lọt vào danh sách này là một điều rất thú vị. Chàng trang 27 tuổi này được tạp chí này tôn vinh bởi anh đã tạp ra một loại hình nghệ thuật giải trí mới. “Tôi biết nó có vẻ kỳ lạ, đặc biệt là những người từ thế hệ trước như chúng ta lại dành rất nhiều thời gian để xem một người khác chơi game. Nhưng tôi chọn xem nó như là một loại hình nghệ thuật giải trí mới. Tất nhiên, với nghệ sỹ hàng đầu của lĩnh vực mới này thì chúng ta không thể xem thường được.” ­– Tạp chí Time viết về PewDiePie.

Thật đúng như vậy, ngày nay những người yêu thích các trò chơi điện tử thường xuyên xem người khác stream game, hay những clip hướng dẫn, chém gió về game trên cách kênh video trực tuyến. Và PewDiePie là một người có sức ảnh hướng lớn nhất trong xu hướng mới này. Kênh Youtube của anh hiện nay là kênh có số lượng người xem lớn nhất với gần 12 tỷ lượt xem và hơn 43 triệu người đăng ký theo dõi. Chàng trai 27 tuổi này đã kiếm được số tiền lên đến gần 7,5 triệu USD từ các videos của mình vào năm 2014, năm 2015 vừa qua anh chàng này cũng kiếm về khoảng 12 triệu USD. Đây là những con số đáng mơ ước của rất nhiều người không riêng gì game thủ.

Trong tháng Ba, PewDiePie cũng xuất hiện trong danh sách đề cử giải thưởng Emmy (dành cho điện ảnh và các hình thức giải trí tương tác khác) nhờ chương trình Scare PewDiePie phát sóng độc quyền trên YouTube Red từ đầu 2016.

Có thể thấy sức ảnh hưởng của chàng trai 27 tuổi người Thụy Điển này là cực kỳ lớn hiện nay.

">

PewDiePie lại lọt top 100 người ảnh hưởng nhất thế giới

友情链接