- Sau chuyến đi kết nối 100 gương mặt trẻ thành công trong lĩnh vực công nghệ,ệtNamcầnmộtkếhoạchAIcấpquốđội tuyển bóng đá quốc gia lào câu chuyện nóng nhất vẫn là về Trí tuệ nhân tạo (AI) mà quốc gia đi sau sẽ không còn nhiều đất để phát triển.
- Sau chuyến đi kết nối 100 gương mặt trẻ thành công trong lĩnh vực công nghệ,ệtNamcầnmộtkếhoạchAIcấpquốđội tuyển bóng đá quốc gia lào câu chuyện nóng nhất vẫn là về Trí tuệ nhân tạo (AI) mà quốc gia đi sau sẽ không còn nhiều đất để phát triển.
Công việc này trở thành nguồn thu nhập chính, mỗi ngày mang về cho Jain vài nghìn rupee. Thu nhập ổn định từ ăn xin khiến Jain tiếp tục hành nghề kể cả khi đã trưởng thành, lập gia đình.
Mỗi ngày Jain làm việc 10-12 tiếng, bất kể ngày lễ hay lúc thời tiết khắc nghiệt, trung bình mỗi tháng kiếm được 65.000-70.000 rupee. Số tiền đi xin được, sau khi trang trải chi phí sinh hoạt gia đình, ông mang đi đầu tư.
Tổng tài sản của ông đến thời điểm hiện tại là 75 triệu rupee.
Người ăn xin này đã mua hai căn hộ ở Mumbai trị giá 14 triệu rupee để sống cùng cha, anh trai, vợ và hai con. Ông cũng là chủ một cửa hàng ở thành phố Thane hiện cho thuê 30.000 rupee mỗi tháng.
Trước ngày thi vào lớp 10, không may Hải Anh bị tai nạn gãy tay phải, không thể trực tiếp viết bài thi vào giấy thi được. Do đó, Hội đồng thi này đã sắp xếp cho Hải Anh ngồi riêng một phòng trên tầng 3 và có người hỗ trợ ghi giúp nội dung bài làm vào giấy thi.
![]() |
Trong buổi kiểm tra công tác coi thi vào lớp 10 THPT công lập năm 2020-2021, ông Ngô Văn Quý - Phó Chủ tịch UBND TP Hà Nội và ông Lê Ngọc Quang - Phó Giám đốc Sở GD-ĐT Hà Nội đã đến động viên Đào Nguyễn Hải Anh. Ảnh: Thanh Tùng. |
Dù chỉ một thí sinh, song phòng thi này có số lượng cán bộ coi thi, giám thị như một phòng thi bình thường. Riêng lời đọc bài của thí sinh được ghi âm 100%, đảm bảo tính minh bạch của bài thi.
Hội đồng thi đã đề nghị gia đình Hải Anh chủ động mang máy ghi âm tới. Trước khi bước vào môn thi đầu tiên, Hội đồng thi kiểm tra máy ghi âm và sau khi kết thúc mỗi môn thi, sẽ thu lại máy và niêm phong. Tới môn thi sau sẽ tiếp tục mang ra để ghi âm.
Hải Anh chia sẻ: “Em rất cảm ơn các thầy cô đã tạo điều kiện để em được dự thi vào lớp 10 năm nay. Do không viết được nên em nghĩ việc thi của em cũng sẽ gặp một số khó khăn, nhưng em sẽ cố gắng hết sức để đạt kết quả tốt”.
Thanh Hùng
Ngay trong buổi thi đầu tiên vào lớp 10 ở Hà Nội năm 2020, có 446 thí sinh vắng mặt, 3 thí sinh vi phạm quy chế.
" alt=""/>Thi vào lớp 10: Thí sinh gãy tay phải được bố trí phòng thi riêngMới chuyển sang bệnh viện K Tân Triều để cùng con bước vào quá trình điều trị, người phụ nữ mang khuôn mặt khắc khổ chỉ biết ôm mặt khóc. Một cảm giác dễ hiểu dành cho bất cứ bậc làm cha làm mẹ nào khi hay tin con mình mắc bệnh ung thư.
Nhưng với người phụ nữ đó, có lẽ suốt hơn 40 năm tồn tại trên cõi đời này, có lẽ đây mới là những ngày kinh hoàng nhất cuộc đời chị. Chị có tên là Nguyễn Thị Bình, ngụ tại thôn Phú Thọ, xã Đông Xuân, huyện Sóc Sơn, Hà Nội.
Mẹ con chị Bình ở Bệnh viện K3 Tân Triều |
Lau vội những giọt lệ lăn dài hai bên má, chị bắt đầu câu chuyện cuộc đời mình bằng một giọng nói như muốn lạc đi. Vốn có chút khiếm khuyết từ khi mới sinh, chị cứ nghĩ mình sẽ ở vậy đến già. Nhưng duyên số khiến chị lập gia đình với một người đàn ông hiền lành, sinh được hai đứa con kháu khỉnh. Đau khổ thay, cháu Nguyễn Quang Tuyên, con thứ hai mới lên 2 tuổi, chồng chị đột ngột qua đời do tai nạn giao thông.
Những ngày Tuyên lớn lên, nhiều lúc chị cảm thấy tủi thân vì con thiếu đi bàn tay chăm sóc, dạy dỗ của người cha. Chị nhớ lại, có một ngày cháu Tuyên chợt hỏi chị: “Bố con đâu mẹ ơi, sao các bạn khác có bố mà bố con cứ đi đâu vắng nhà suốt vậy”. Chị Bình chỉ biết chỉ lên tấm hình, giải thích cho con hiểu rồi cả hai mẹ con ôm nhau khóc oà lên.
Tưởng như nỗi đau mồ côi cha đã là quá đủ với đứa trẻ ngây thơ. Nhưng vòng quay số phận thật biết cách đẩy con người ta vào thêm những sự trớ trêu khác. Tháng 2/2020, thời điểm cháu Tuyên lên 12 tuổi thì xuất hiện nhưng cơn đau vùng bụng bên trái. Mãi không thấy con đỡ, chị Bình đưa con đến bệnh viện huyện Sóc Sơn để khám.
Các bác sĩ làm thủ tục chuyển cháu sang bệnh viện Xanh Pôn. Tại đây, chị điếng người nhận kết quả sinh thiết cho thấy cháu Tuyên bị ung thư hạch. Để rồi ngày hôm nay, có mặt ở bệnh viện K Tân Triều, cảnh mẹ goá con côi lầm lũi bên giường bệnh khiến nhiều người không khỏi xót xa.
Lao đao cảnh sống không nhà
Để có tiền đưa con đi điều trị bệnh ung thư hạch, chị Bình đã phải chạy vạy vay hết chỗ này đến chỗ khác số tiền 50 triệu đồng. Do vợ chồng chị không có nhà cửa mà đang phải ở nhờ gác xép nhà bố mẹ chồng nên chị không có sổ đỏ để đi cầm cố.
Suốt 10 năm qua, kể từ ngày vợ chồng âm dương cách biệt, cả hai đứa con đều một tay chị nuôi nấng. Thế nhưng, cái nghèo vẫn cứ đeo đuổi mẹ con chị. Kinh tế gia đình phụ thuộc vào 2 sào ruộng nên chỉ đủ ăn. Giờ đây, khi cháu Tuyên đổ bệnh, gia đình chị càng thêm lao đao hơn rất nhiều.
Em Nguyễn Quang Tuyên đang lâm vào tình cảnh ngặt nghèo |
Đặc biệt, thời điểm hiện tại, bệnh tình của cháu Tuyên phải sử dụng rất nhiều loại thuốc nằm ngoài danh mục bảo hiểm chi trả. Ước tính chị Bình phải trả 11 triệu đồng tiền thuốc cho một đợt điều trị kéo dài chỉ khoảng 1 tuần.
Số tiền chị đi vay mượn đến nay đã gần cạn kiệt. Trong nỗi tuyệt vọng, chị cầu xin các bác sĩ cứu mạng con mình: “Con tôi mới 12 tuổi đã biết gì đâu mà sao lại bắt nó bị cái bệnh ung thư này. Cầu xin các bác sĩ cứu con tôi với…”.
Những người chứng kiến ai ai cũng thấy buốt lòng cho số kiếp người phụ nữ goá bụa. Những giọt nước mắt lại chảy và có lẽ nó sẽ chảy cho đến tận cuối cuộc đời này.
Phạm Bắc
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Chị Nguyễn Thị Bình. Địa chỉ: thôn Phú Thọ, xã Đông Xuân, Sóc Sơn, Hà Nội. Số điện thoại: 036 2498713. 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2020.108 (ủng hộ em Nguyễn Quang Tuyên) 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: |
Nhưng nếu đưa con về thì sẽ như nhiều đứa trẻ khác, chỉ sống thêm được khoảng 1-2 tháng. Chị Nhi không muốn mất con, cố cầm cự thêm chút nữa.
" alt=""/>Nỗi đau thấu trời của người goá phụ không nhà, con bị ung thư