Bùi Ninh: "Dạ không ạ, chú Diệp, người có gì cần phân phó sao?"

Diệp Đổng: "Vậy chiều nay cháu tới công ty đi, Tây Thành đi công tác về rồi."

Hơi thở của Bùi Ninh ngưng trệ, " Dạ được chú Đổng."

Kết thúc cuộc gọi, Bùi Ninh cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, không khỏi phân tâm.

Cô đến tập đoàn Hoa Ninh đã được một tháng, đến bây giờ Diệp Tây Thành mới trở về, trong khoảng thời gian này anh không sắp xếp bất kỳ công việc nào cho cô, có hai lần liên hệ gián tiếp, đều là do thư ký chuyển qua.

Đáng lẽ ra cô không nên trở lại, nhưng lại không có cách nào từ chối chú Diệp. Hai tháng trước, chú Diệp đã đích thân tới New York tìm cô, muốn cô trở lại làm trợ lý cho Diệp Tây Thành.

Cô có thể có ngày hôm nay, ngoại trừ sự nỗ lực của bản thân, không thể không kể đến sự giúp đỡ của chú Diệp.

Từ lúc cô năm tuổi cho đến bây giờ, chú Diệp vẫn luôn giúp đỡ gia đình cô, nếu như không có chú Diệp, ông nội bà nội sớm đã không còn nữa...

Bùi Ninh định thần lại, sau khi trang điểm liền mở cửa.

Lúc ra cửa cô đã gọi xe, đi đến cổng tiểu khu vẫn không thấy người đâu.

Đứng đợi ở trạm xe một lúc, vẫn không thấy xe tới, đang lúc buồn chán thì tiếng coi inh ỏi của ô tô vang lên, cô vô thức nhìn qua, vừa đúng lúc thấy người đàn ông trong xe việt dã kia, bốn nhau nhìn nhau.

Khuôn mặt người đàn ông tràn ngập đào hoa, đã vậy còn mặc thêm chiếc sơ mi màu hồng trông càng cợt nhả hơn.

"Có phải là đẹp trai đến mức không nhận ra không?" Người đàn ông mỉm cười, hất cằm về phía Bùi Ninh.

Bùi Ninh cau mày, tìm kiếm gương mặt này trong đầu mình, nhưng không có kết quả.

Cô cho rằng đối phương nhàn rỗi, buồn chán nên mới qua đây bắt chuyện, vì vậy cô không có phản ứng.

Tưởng Vân Triệu ra hiệu cho tài xế lái xe đến gần trạm xe, anh ta giơ khuỷu tay lên, nhìn chằm chằm Bùi Ninh mấy giây, anh chắc chắn mình không nhận nhầm người, hiện tại ngoài khí chất nổi bật hơn, gương mặt này so với mấy năm trước cũng không khác mấy.

"Bùi Ninh?" Anh gọi một tiếng.

Bùi Ninh càng cảm thấy khó hiểu hơn, "Anh là?"

Tưởng Vân Triệu: "Ngày trước cô đến Bắc Kinh, tôi còn đến nhà ga đón cô, tính hay quên lớn như vậy sao?"

Bùi Ninh nhìn kĩ khuôn mặt đó một lần nữa, sau khi nghe anh ta nhắc, cuối cùng cô cũng nhớ ra, anh ta là Tưởng Vân Triệu là bạn thân của Diệp Tây Thành.

Tưởng Vân Triệu mở cửa xe, ra hiệu cho cô lên xe, "Hình như trời sắp mưa rồi, cô đi đâu, tôi đưa cô đi, chúng ta đã mấy năm không gặp nhau rồi, vừa hay nói chuyện luôn."

Bùi Ninh do dự, "Không làm mất thời gian của anh chứ?"

"Cô khách sáo như vậy làm gì chứ, lên xe đi." Tưởng Vân Triệu nói: "Chiều nay tôi không có việc gì, nên đến Hoa Ninh tìm Diệp Tây Thành."

Bùi Ninh lên xe: "Vậy vừa hay thuận đường, tôi cũng đến Hoa Ninh báo cáo." Tìm Diệp Tây Thành báo cáo.

"Cô làm việc ở Hoa Ninh sao?" Tưởng Vân Triệu cho rằng mình nghe nhầm.

Bùi Ninh gật đầu: "Diệp Đổng sắp xếp."

Tưởng Vân Triệu nghẹn họng nhìn trăn trối, trong chớp mắt anh ta bình tĩnh thu lại vẻ mặt của mình.

Vì ban nãy không nhận ra anh ta nên Bùi Ninh nói lời xin lỗi: "Xin lỗi, lúc nãy không nhận ra anh, anh so với ngày trước gầy đi không ít."

Tưởng Vân triệu vỗ bụng: "Đâu chỉ gầy đi, mỡ cũng biến thành cơ bắp hết rồi."

"Chú Diệp chưa đưa xe cho cô à?" Anh ta thuận miệng hỏi.

Bùi Ninh: "Tôi không có bằng lái xe trong nước."

Tưởng Vân Triệu gật đầu, đề nghị với cô: "Chờ cô hết bận, hãy đi đổi lại bằng lái xe trong nước, không có xe nhiều lúc rất bất tiện."

Bùi Ninh nói qua quýt cho xong: "Để sau đi, kỹ năng lái xe của tôi không tốt lắm." Cô không biết mình có thể ở Bắc Kinh bao lâu, vì thế không muốn phiền phức như vậy.

Đang nói chuyện, xe đã dừng lại trước sảnh lớn của Hoa Ninh.

Trước đây tập đoàn không phải tên Hoa Ninh, sau này Diệp Tây Thành lên tiếp quản công ty, tiến hành một cuộc cải tổ lớn, sau khi cải tổ thì đổi tên thành Hoa Ninh.

Về lý do Diệp Tây Thành muốn đổi tên tập đoàn, lúc đó ở trên mạng có không ít lời bàn luận, có rất nhiều suy đoán về việc đổi tên này.

Hầu hết tất cả mọi người đều đồng ý với nhận định: Diệp Tây Thành nguyên quán ở Nam Kinh, Nam Kinh còn được gọi tắt là Ninh, vì vậy mới có nguồn gốc cái tên Hoa Ninh này.

Nhưng còn nguyên nhân cụ thể, đại khái ngoài Diệp Tây Thành ra thì không một ai biết.

Trong thang máy, Tưởng Vân Triệu nhấn tầng 42, văn phòng làm việc của Diệp Tây Thành ở tầng này, anh hỏi Bùi Ninh: "Cô lên tầng mấy?"

Bùi Ninh: "Tầng có văn phòng làm việc của Diệp Đổng."

Anh lại ấn tầng 45, anh cảm thấy khó hiểu, tại sao Diệp Đổng lại đột nhiên muốn Bùi Ninh quay trở lại làm việc.

Khi thang máy lên đến tầng 10, Tưởng Vân Triệu rút điện thoại ra: "Lưu số điện thoại đi, chờ ngày khác cô không bận, chúng ta ra ngoài ăn cơm."

Hai người trao đổi phương thức liên lạc của, đúng lúc thang máy dừng ở tầng 42, Tưởng Vân Triệu ra ngoài, sải bước đến văn phòng của Diệp Tây Thành.

Diệp Tây Thành đang mở cuộc họp bằng video, ngẩng đầu lên nhìn Tưởng Vân Triệu, tiếp tục cuộc họp.

Tưởng Vân Triệu hai tay chống lên mặt bàn, ra hiệu Diệp Tây Thành dừng họp, Diệp Tây Thành không thèm để ý, tay vẫn tùy ý đặt lên đùi như cũ, không có ý định tháo tai nghe xuống.

Tưởng Vân Triệu kéo ghế ra ngồi xuống, cầm bút lên, lấy giấy ghi chú ra viết gì đó: "Tôi vừa gặp Bùi Ninh xong."

Anh ta đem giấy ghi chú đập "bạch" một cái, ngay trước mặt Diệp Tây Thành.

Diệp Tây Thành liếc mắt qua, vẻ mặt vô cảm dần trở nên buông lỏng, chốc lát sau lại chuyên chú nhìn vào màn hình máy tính.

Tưởng Vân Triệu nhìn chằm chằm Diệp Tây Thành, nhưng anh ta không nhìn ra được tí thay đổi cảm xúc nào, hiện tại anh ta có chút không hiểu Diệp Tây Thành nữa.

Mười phút sau, Diệp Tây Thành di chuyển con chuột và tháo tai nghe xuống.

Tưởng Vân Triệu thấy khó hiểu: "Tại sao nghe tin Bùi Ninh trở về, cậu không có phản ứng gì thế? Hay là cậu đã sớm biết cô ấy trở về rồi."

Diệp Tây Thành: "Ừ."

"Chả trách, vậy sao trước đó cậu không nói trước với tôi một tiếng? Tôi còn cho rằng là cậu không biết, muốn kích động cậu một phen." Tưởng Vân Triệu tự hỏi: "Có điều kể cả cô ấy trở về đi làm, chú Diệp cũng nên sắp xếp cho cô ấy đến công ty đầu tư bên Thượng Hải chứ."

Anh lấy điện thoại ra tìm số điện thoại, đưa nó cho Diệp Tây Thành: "Này, số cá nhân của Bùi Ninh."

Diệp Tây Thành cũng không thèm nhìn, đem điện thoại trả lại cho cậu ta, "Tôi không cần."

"Được rồi." Tưởng Vân Triệu không rõ nguyên nhân: "Cậu có số điện thoại mới của Bùi Ninh rồi sao?"

"Không có."

"Vậy cậu... có ý gì?"

Diệp Tây Thành đóng quyển ghi chú lại: "Cô ấy là trợ lý của tôi."

"..... Mẹ nó!"

Tưởng Vân Triệu sửng sốt không khép được miệng, suýt chút nữa là chửi bậy, nửa ngày sau mới chớp mắt: "Chú Diệp sắp xếp sao?"
" />

Truyện Ngày Mai Vẫn Yêu Em

Kinh doanh 2025-01-24 16:43:07 9
Dịch: Anh Đào?ệnNgàyMaiVẫnYêtrận đấu inter miami

Beta: Cá nhỏ?

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Bùi Ninh thở phào nhẹ nhõm, sau khi cô nói ra tên của Diệp Tây Thành và Hạng Dịch Lâm, mẹ Tề không còn kiên trì tác hợp cô cùng Tề Cận Châu nữa.

Màn hình di động đã tắt, căn phòng lại tối đen như mực.

Suy nghĩ của cô bây giờ rất loạn, không tài nào ngủ được...

Mãi cho đến tuần cuối cùng của tháng, ông chủ mới đi công tác về.

Giữa trưa, Bùi Ninh nhận được điện thoại từ Diệp Đổng: "Ninh Ninh, chiều nay có bận không?"

Bùi Ninh: "Dạ không ạ, chú Diệp, người có gì cần phân phó sao?"

Diệp Đổng: "Vậy chiều nay cháu tới công ty đi, Tây Thành đi công tác về rồi."

Hơi thở của Bùi Ninh ngưng trệ, " Dạ được chú Đổng."

Kết thúc cuộc gọi, Bùi Ninh cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, không khỏi phân tâm.

Cô đến tập đoàn Hoa Ninh đã được một tháng, đến bây giờ Diệp Tây Thành mới trở về, trong khoảng thời gian này anh không sắp xếp bất kỳ công việc nào cho cô, có hai lần liên hệ gián tiếp, đều là do thư ký chuyển qua.

Đáng lẽ ra cô không nên trở lại, nhưng lại không có cách nào từ chối chú Diệp. Hai tháng trước, chú Diệp đã đích thân tới New York tìm cô, muốn cô trở lại làm trợ lý cho Diệp Tây Thành.

Cô có thể có ngày hôm nay, ngoại trừ sự nỗ lực của bản thân, không thể không kể đến sự giúp đỡ của chú Diệp.

Từ lúc cô năm tuổi cho đến bây giờ, chú Diệp vẫn luôn giúp đỡ gia đình cô, nếu như không có chú Diệp, ông nội bà nội sớm đã không còn nữa...

Bùi Ninh định thần lại, sau khi trang điểm liền mở cửa.

Lúc ra cửa cô đã gọi xe, đi đến cổng tiểu khu vẫn không thấy người đâu.

Đứng đợi ở trạm xe một lúc, vẫn không thấy xe tới, đang lúc buồn chán thì tiếng coi inh ỏi của ô tô vang lên, cô vô thức nhìn qua, vừa đúng lúc thấy người đàn ông trong xe việt dã kia, bốn nhau nhìn nhau.

Khuôn mặt người đàn ông tràn ngập đào hoa, đã vậy còn mặc thêm chiếc sơ mi màu hồng trông càng cợt nhả hơn.

"Có phải là đẹp trai đến mức không nhận ra không?" Người đàn ông mỉm cười, hất cằm về phía Bùi Ninh.

Bùi Ninh cau mày, tìm kiếm gương mặt này trong đầu mình, nhưng không có kết quả.

Cô cho rằng đối phương nhàn rỗi, buồn chán nên mới qua đây bắt chuyện, vì vậy cô không có phản ứng.

Tưởng Vân Triệu ra hiệu cho tài xế lái xe đến gần trạm xe, anh ta giơ khuỷu tay lên, nhìn chằm chằm Bùi Ninh mấy giây, anh chắc chắn mình không nhận nhầm người, hiện tại ngoài khí chất nổi bật hơn, gương mặt này so với mấy năm trước cũng không khác mấy.

"Bùi Ninh?" Anh gọi một tiếng.

Bùi Ninh càng cảm thấy khó hiểu hơn, "Anh là?"

Tưởng Vân Triệu: "Ngày trước cô đến Bắc Kinh, tôi còn đến nhà ga đón cô, tính hay quên lớn như vậy sao?"

Bùi Ninh nhìn kĩ khuôn mặt đó một lần nữa, sau khi nghe anh ta nhắc, cuối cùng cô cũng nhớ ra, anh ta là Tưởng Vân Triệu là bạn thân của Diệp Tây Thành.

Tưởng Vân Triệu mở cửa xe, ra hiệu cho cô lên xe, "Hình như trời sắp mưa rồi, cô đi đâu, tôi đưa cô đi, chúng ta đã mấy năm không gặp nhau rồi, vừa hay nói chuyện luôn."

Bùi Ninh do dự, "Không làm mất thời gian của anh chứ?"

"Cô khách sáo như vậy làm gì chứ, lên xe đi." Tưởng Vân Triệu nói: "Chiều nay tôi không có việc gì, nên đến Hoa Ninh tìm Diệp Tây Thành."

Bùi Ninh lên xe: "Vậy vừa hay thuận đường, tôi cũng đến Hoa Ninh báo cáo." Tìm Diệp Tây Thành báo cáo.

"Cô làm việc ở Hoa Ninh sao?" Tưởng Vân Triệu cho rằng mình nghe nhầm.

Bùi Ninh gật đầu: "Diệp Đổng sắp xếp."

Tưởng Vân Triệu nghẹn họng nhìn trăn trối, trong chớp mắt anh ta bình tĩnh thu lại vẻ mặt của mình.

Vì ban nãy không nhận ra anh ta nên Bùi Ninh nói lời xin lỗi: "Xin lỗi, lúc nãy không nhận ra anh, anh so với ngày trước gầy đi không ít."

Tưởng Vân triệu vỗ bụng: "Đâu chỉ gầy đi, mỡ cũng biến thành cơ bắp hết rồi."

"Chú Diệp chưa đưa xe cho cô à?" Anh ta thuận miệng hỏi.

Bùi Ninh: "Tôi không có bằng lái xe trong nước."

Tưởng Vân Triệu gật đầu, đề nghị với cô: "Chờ cô hết bận, hãy đi đổi lại bằng lái xe trong nước, không có xe nhiều lúc rất bất tiện."

Bùi Ninh nói qua quýt cho xong: "Để sau đi, kỹ năng lái xe của tôi không tốt lắm." Cô không biết mình có thể ở Bắc Kinh bao lâu, vì thế không muốn phiền phức như vậy.

Đang nói chuyện, xe đã dừng lại trước sảnh lớn của Hoa Ninh.

Trước đây tập đoàn không phải tên Hoa Ninh, sau này Diệp Tây Thành lên tiếp quản công ty, tiến hành một cuộc cải tổ lớn, sau khi cải tổ thì đổi tên thành Hoa Ninh.

Về lý do Diệp Tây Thành muốn đổi tên tập đoàn, lúc đó ở trên mạng có không ít lời bàn luận, có rất nhiều suy đoán về việc đổi tên này.

Hầu hết tất cả mọi người đều đồng ý với nhận định: Diệp Tây Thành nguyên quán ở Nam Kinh, Nam Kinh còn được gọi tắt là Ninh, vì vậy mới có nguồn gốc cái tên Hoa Ninh này.

Nhưng còn nguyên nhân cụ thể, đại khái ngoài Diệp Tây Thành ra thì không một ai biết.

Trong thang máy, Tưởng Vân Triệu nhấn tầng 42, văn phòng làm việc của Diệp Tây Thành ở tầng này, anh hỏi Bùi Ninh: "Cô lên tầng mấy?"

Bùi Ninh: "Tầng có văn phòng làm việc của Diệp Đổng."

Anh lại ấn tầng 45, anh cảm thấy khó hiểu, tại sao Diệp Đổng lại đột nhiên muốn Bùi Ninh quay trở lại làm việc.

Khi thang máy lên đến tầng 10, Tưởng Vân Triệu rút điện thoại ra: "Lưu số điện thoại đi, chờ ngày khác cô không bận, chúng ta ra ngoài ăn cơm."

Hai người trao đổi phương thức liên lạc của, đúng lúc thang máy dừng ở tầng 42, Tưởng Vân Triệu ra ngoài, sải bước đến văn phòng của Diệp Tây Thành.

Diệp Tây Thành đang mở cuộc họp bằng video, ngẩng đầu lên nhìn Tưởng Vân Triệu, tiếp tục cuộc họp.

Tưởng Vân Triệu hai tay chống lên mặt bàn, ra hiệu Diệp Tây Thành dừng họp, Diệp Tây Thành không thèm để ý, tay vẫn tùy ý đặt lên đùi như cũ, không có ý định tháo tai nghe xuống.

Tưởng Vân Triệu kéo ghế ra ngồi xuống, cầm bút lên, lấy giấy ghi chú ra viết gì đó: "Tôi vừa gặp Bùi Ninh xong."

Anh ta đem giấy ghi chú đập "bạch" một cái, ngay trước mặt Diệp Tây Thành.

Diệp Tây Thành liếc mắt qua, vẻ mặt vô cảm dần trở nên buông lỏng, chốc lát sau lại chuyên chú nhìn vào màn hình máy tính.

Tưởng Vân Triệu nhìn chằm chằm Diệp Tây Thành, nhưng anh ta không nhìn ra được tí thay đổi cảm xúc nào, hiện tại anh ta có chút không hiểu Diệp Tây Thành nữa.

Mười phút sau, Diệp Tây Thành di chuyển con chuột và tháo tai nghe xuống.

Tưởng Vân Triệu thấy khó hiểu: "Tại sao nghe tin Bùi Ninh trở về, cậu không có phản ứng gì thế? Hay là cậu đã sớm biết cô ấy trở về rồi."

Diệp Tây Thành: "Ừ."

"Chả trách, vậy sao trước đó cậu không nói trước với tôi một tiếng? Tôi còn cho rằng là cậu không biết, muốn kích động cậu một phen." Tưởng Vân Triệu tự hỏi: "Có điều kể cả cô ấy trở về đi làm, chú Diệp cũng nên sắp xếp cho cô ấy đến công ty đầu tư bên Thượng Hải chứ."

Anh lấy điện thoại ra tìm số điện thoại, đưa nó cho Diệp Tây Thành: "Này, số cá nhân của Bùi Ninh."

Diệp Tây Thành cũng không thèm nhìn, đem điện thoại trả lại cho cậu ta, "Tôi không cần."

"Được rồi." Tưởng Vân Triệu không rõ nguyên nhân: "Cậu có số điện thoại mới của Bùi Ninh rồi sao?"

"Không có."

"Vậy cậu... có ý gì?"

Diệp Tây Thành đóng quyển ghi chú lại: "Cô ấy là trợ lý của tôi."

"..... Mẹ nó!"

Tưởng Vân Triệu sửng sốt không khép được miệng, suýt chút nữa là chửi bậy, nửa ngày sau mới chớp mắt: "Chú Diệp sắp xếp sao?"
本文地址:http://game.tour-time.com/html/773e399152.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Arsenal vs Dinamo Zagreb, 3h00 ngày 23/1: Thắng nhẹ vừa phải

">

Ảnh chi tiết mẫu SUV cỡ lớn hạng sang Mercedes

Đẩy mạnh việc cung cấp dịch vụ công trực tuyến và thiết lập Cổng dịch vụ công quốc gia để tích hợp tất cả dịch vụ công trực tuyến của các bộ, ngành, địa phương là một trong những nhiệm vụ chủ yếu của Nghị quyết 36a của Chính phủ về Chính phủ điện tử. Nhiệm vụ này đã được Chính phủ giao cho Văn phòng Chính phủ chủ trì triển khai.

Thông tin từ Văn phòng Chính phủ (VPCP) cho hay, Danh mục các dịch vụ công trực tuyến mức 3, 4 để các bộ, ngành, địa phương thực hiện trong năm 2016 (Danh mục) đã được Thủ tướng Chính phủ đồng ý ban hành vào trung tuần tháng 4/2016. Theo Danh mục này, có 20 bộ, ngành được giao thực hiện 83 dịch vụ công trực tuyến; các địa phương được giao thực hiện 44 dịch vụ công trực tuyến.

Trong báo cáo mới nhất về tình hình thực hiện Nghị quyết 36a, VPCP cho biết, đến hết quý I/2017, các bộ, ngành đã triển khai thực hiện 78/83 dịch vụ công trực tuyến trong Danh mục, đạt 94%, bao gồm 64 dịch vụ công mức 3, 16 dịch vụ công mức 4. Ngoài ra, các bộ, ngành đã chủ động cung cấp 22 dịch vụ công trực tuyến mức 3 và 12 dịch vụ công trực tuyến mức 4.

Đối với các địa phương, tính đến hết tháng 3/2017, đã có 32 tỉnh, thành phố thực hiện được từ 22 - 44/44 dịch vụ công trực tuyến trong Danh mục, đạt từ 50% trở lên; 27 tỉnh, thành phố đã triển khai được từ 2 - 20/44 dịch vụ công trực tuyến, đạt dưới 50%, trong đó có 3 địa phương chưa triển khai.

Cũng theo thống kê của VPCP, tổng cộng trong năm 2016, các địa phương đã thực hiện 1.102 dịch vụ công trực tuyến mức độ cao, gồm 1.037 dịch vụ công trực tuyến mức 3 và 65 dịch vụ công trực tuyến mức 4. Đồng thời, các địa phương cũng đã chủ động triển khai 7.105 dịch vụ công trực tuyến mức độ cao, gồm 6.622 dịch vụ công mức 3 và 483 dịch vụ công mức 4.

">

Triển khai chính thức Cổng dịch vụ công quốc gia trước ngày 30/6/2017

Nhận định, soi kèo Ninh Bình vs Hòa Bình, 18h00 ngày 23/1: Nhọc nhằn sân nhà

9. Số phận của Sabo đã được gợi ý hai lần.

Một lần trong một cuộc trò chuyện giữa Ivankov và Dragon trong ep 504, và một lần nữa trên trang bìa của chương 668 vì ba chén rượu sakê được đặt trước mộ của Ace với một bài báo viết về chiếc mũ dải của Luffy được để trên mộ. Sau đó, ta được tiết lộ rằng Sabo là người đã đặt nó ở đó.

8. Monkey D. Luffy, Portgas D. Ace, Sabo và có nhãn hiệu mũ của riêng mình.

7. Khi Sabo tìm hiểu về cái chết của Ace, phản ứng của anh ấy kỳ quái giống với của Luffy Điều này khiến anh ấy phụ thuộc hoàn toàn vào hàm và chấn thương do mất em trai của mình đưa anh ấy vào hôn mê.

6. Sabo ra mắt hoạt hình lần đầu tiên trong cốt truyện dưới dạng 3D2Y đặc biệt, chứ không phải là anime.

5. Trên trang bìa truyện chương 596, Sabo xuất hiện với vẻ ngoài là một chàng trai trẻ tuổi.  Cậu cao và cơ bắp như Ace, vẫn mặc một trang phục khá giống hồi trẻ với kích thước phù hợp hơn, mang theo một cái ống nhựa.  Anh có mái tóc dài hơn, đôi mắt bị che khuất bởi vành mũ.

4. Lần thăm dò ý kiến của fan nhật thứ 5, Sabo xuất hiện với vị trí thứ 5 trong top những nhân vật nổi tiếng nhất trong One Piece Cùng với Trafalgar Law, Sabo là những nhân vật phụ được chú ý đến nhiều nhất.

3. Sabo là người đầu tiên nhân ra sự thật về việc Râu Đen – Blackbeard ăn trái ác quỷ Gura Gura no Mi của Râu Trắng – Edward Newgate.

2. Diện mạo của Sabo khá là giống với nhân vật Artful Dodger trong Oliver Twist của Charles Dickens  Artful Dodger là một thành viên của một băng đảng ăn trộm. Cậu ta xuất hiện với chiếc mũ và áo ghi lê của người lớn, tay áo xắn lên.

1. So với Luffy và Ace, Sabo là người cao nhất

Trong số ba anh em, đo ở 187 cm (6’1½ “), anh ta cao hơn so với Ace 2 cm (hoặc 1/2”), người đứng ở mức 185 cm trước khi qua đời. Danh sách này đúng chứ? Nhưng không phải là tất cả. Với những câu chuyện liên tục tăng lên của One Piece, chúng tôi chắc chắn sẽ biết nhiều sự thật đáng ngạc nhiên hơn về Sabo. Ngoài ra nếu tôi bỏ lỡ bất cứ điều thú vị trong danh sách này thì để bình luận dưới đây và tôi sẽ thêm chúng sớm nhất có thể.

 

">

10 sự thật có thể bạn chưa biết về Sabo trong One Piece

Khán giả vừa được chứng kiến trận “siêu kinh điển” của làng LMHTHàn Quốc theo đúng nghĩa khi SKT T1 chạm trán KT Rolster trong khuôn khổ Tuần 7 vòng bảng LCK Mùa Hè 2016. Trận đấu có đầy đủ những yếu tố tạo ra sự hấp dẫn như bất ngờ, cá nhân tỏa sáng, giao tranh tổng liên tục và cả màn vượt khó của nhà ĐKVĐ Thế giới & Hàn Quốc.

Ván đấu đầu tiên chứng kiến sự sụp đổ dễ dàng của SKT khi họ hoàn toàn bất lực trước sự xuất xắc của tuyển thủ đi rừng Score bên phía KT. Với Kindred, Score có mặt ở mọi điểm nóng, tạo ra sức ép kinh khủng lên tất cả các đường và KDA 8/0/3 cùng 4 Rồng kèm 2 bùa lợi Baron…đã chứng minh điều đó. Score áp đảo đồng nghĩa với việc Blank bị đè nén. Người đi rừng trẻ tuổi sử dụng Gragas chỉ có KDA 0/6/3 là nguồn cơn trực tiếp dẫn đến ván thua bạc nhược của SKT trước KT với tỉ số 7-17 sau 31 phút thi đấu.

Sang ván đấu thứ hai, mọi thứ đã trở nên khá khẩm hơn với SKT khi Faker sử dụng chim băng Anivia và Blank đã lấy lại được tinh thần. Bộ đôi này chính là tác nhân chính giúp cho SKT cân bằng được tỉ số chung cuộc 1-1 sau chiến thắng với tỉ số 18-9 ở ván đấu thứ hai. Riêng Faker, anh đã ghi điểm lớn bằng pha Quadrakill ở phút 30 để ẵm luôn danh hiệu MVP.

Ở ván đấu thứ ba quyết định, Faker lại tiếp tục tin tưởng lựa chọn Vladimir và lần này “gió đã đổi chiều”. Chỉ phải nằm xuống duy nhất một lần với KDA 7/1/7, Vladimir của Faker “lực” đến nỗi toàn bộ đội hình của KT đã phải bất lực nhìn anh càn quét và giành chiến thắng chung cuộc với tỉ số 15-7 sau 29 phút thi đấu.

Hai lần giành MVP ở ván 2 – 3, và quan trọng là chiến thắng trước đối thủ trực tiếp KT, SKT đang cùng chia sẻ vị trí nhất BXH với Samsung Galaxy khi có cùng hệ số 8-3.

Tuần 8 sau đây sẽ chứng kiến KT có trận đấu rất khó khăn trước đương kim Á quân ROX Tiger, trong khi SKT đối đầu với đội tuyển đang lên là MVP.

June_6th

">

[LCK Mùa Hè 2016] SKT giữ được ngôi đầu bảng sau màn “lội ngược dòng” thành công trước KT

友情链接