Triệu hồi xe là “tiêu cực” hay thể hiện trách nhiệm, uy tín của doanh nghiệp?

Giải trí 2025-02-25 00:19:11 43
本文地址:http://game.tour-time.com/html/68d698969.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Real Madrid vs Girona, 22h15 ngày 23/2: Bổn cũ soạn lại

 ">

Hoa hậu Mai Phương: 'Đừng định kiến về kiều nữ và đại gia'

{keywords}

Thomas Knox (trái) có những cuộc trò chuyện ý nghĩa về cuộc sống, tình yêu và thành phố New York với những người lạ trong tàu điện ngầm.

Những màn trò chuyện của Thomas Knox (ở Mỹ) với người lạ mặt bất kỳ trong khi họ đợi tàu trên sân ga đã rất thành công, thậm chí chương trình còn được đề cử Giải thưởng cho các chương trình truyền hình Emmy năm 2021.

Sau khi một người bạn phải hủy hẹn ăn tối do tình trạng giao thông lộn xộn vào năm 2015, Knox tự nghĩ: “Không có gì tích cực xảy ra ở ga tàu điện ngầm và tôi muốn thay đổi điều đó”.

Vì vậy, Knox đã chở một chiếc bàn, hai chiếc ghế và một bình hoa thủy tinh lên sân ga Union Square để thử nghiệm ý tưởng với tên gọi: "Date while you wait"(tạm dịch: Hẹn hò trong khi chờ đợi).

“Lúc nảy ra ý tưởng, tôi không biết liệu mọi người có hứng thú với việc ngồi trò chuyện cùng một người hoàn toàn xa lạ trong khi chờ tàu điện ngầm hay không”, Knox nói.

“Và mặc dù tên là ‘Date’, đây không phải là nơi để kiếm người yêu”, anh nhấn mạnh. Một số phụ nữ mà anh gặp có vẻ muốn có một mối quan hệ sâu sắc hơn với Knox nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ kiếm người yêu theo cách này. “Tôi chỉ muốn tạo ra thứ gì đó mang lại một chút tích cực cho việc chờ đợi ở ga tàu điện ngầm”.

{keywords}

Knox thực hiện “Date while you wait” đã được 6 năm nay.

Trong ngày đầu tiên, Knox đã trò chuyện với 20 người đợi tàu. Trong vài tuần tiếp theo, Knox dành hơn 5 giờ đồng hồ để nói chuyện với những người qua đường mỗi ngày.

Sau đó, anh đã kết hợp các trò chơi như Connect 4 và Rock 'Em Sock' Em Robots vào chương trình để thu hút nhiều người tham gia hơn.

Nhờ chương trình "Date while you wait", Knox đã được gặp gỡ các CEO, những người từng bị kết án, giáo viên và cả khách du lịch. Anh tạo tài khoản Facebook và Instagram để giữ kết nối với những người bạn mới quen của mình.

“Một người đàn ông đến thăm Manhattan để gặp cô bạn gái mà anh ta mới chỉ biết qua Internet. Đã có một chút rắc rối nhưng sau khi tôi khuyến khích anh ấy thử thêm lần nữa, cuối cùng họ đã giải quyết được mọi việc”, Knox nhớ lại.

{keywords}

Mỗi ngày, Knox mời những người lạ ngồi xuống, chơi board game hoặc nói về những vấn đề quan trọng đối với họ.

Giờ đây, Knox đã nghỉ công việc đại diện bán hàng cho Apple để tập trung toàn thời gian cho "Date while you wait". Anh đang phát triển các ứng dụng truyền hình và phát trực tuyến chương trình.

David Katz, nhà sản xuất của "Date while you wait" cho biết: “Đây là điều đặc biệt cần được chia sẻ với mọi người”.

Vào tháng 2 năm 2020, Katz đã tổ chức một nhóm sản xuất bắt đầu quay thử nghiệm chương trình dưới dạng một chương trình truyền hình dài tập. Và khi đại dịch Covid-19 bùng phát, Katz và Knox vẫn không nản lòng.

“Chúng tôi đã quay loạt chương trình vào giữa thời điểm xảy ra đại dịch”, nhấn mạnh rằng họ đã tuân thủ tất cả các hướng dẫn về y tế của New York. “Không ai mắc Covid-19 cả”, anh nói.

Chương trình truyền hình đặc biệt này đã được đề cử giải Emmy ở hạng mục Phỏng vấn/Thảo luận và người chiến thắng sẽ được công bố vào mùa thu năm nay.

{keywords}

Knox cũng đưa ra lời khuyên cho những người trò chuyện với anh khi chờ tàu.

“Từ một người bình thường, với những cuộc trò chuyện ngẫu nhiên với hành khách đợi tàu điện ngầm, tôi trở thành ứng cử viên của giải Emmy. Điều đó thật tuyệt vời”, Knox nói.

“Trải nghiệm này vô cùng quý giá đối với tôi. Tôi nhận được hàng trăm tin nhắn từ những người nói rằng họ đã bắt đầu sự nghiệp mới, rời bỏ những mối quan hệ độc hại và thành lập công việc kinh doanh riêng sau cuộc trò chuyện giữa chúng tôi”.

“Tôi rất vui vì đã thay đổi cuộc đời của ai đó sau những cuộc trò chuyện trên tàu điện ngầm”.

Đăng Dương(Theo The New York Post)

Cậu bé 'đu càng' máy bay sống sót kỳ diệu 17 năm trước giờ ra sao?

Cậu bé 'đu càng' máy bay sống sót kỳ diệu 17 năm trước giờ ra sao?

Mặc dù sống sót một cách kỳ diệu nhưng cơn hoảng loạn độ cao đã để lại cho cơ thể cậu bé những đau đớn và sự dày vò.

">

Người đàn ông đổi đời nhờ ý tưởng có một không hai ở ga tàu điện ngầm

{keywords}

“Em sao vậy? Lúc này công ty có chuyện gì hay sao mà anh thấy em cứ lơ lơ?”- một hôm, ông xã tôi đột ngột hỏi. Tôi giật mình: “Đâu có gì”. Giờ đây tôi rất lười nói chuyện với ông xã, không như trước đây, chúng tôi có thể nói chuyện suốt ngày mà không thấy chán. Con gái tôi cũng cật vấn: “Mẹ sao vậy? Áo này là của chị hai chớ đâu phải của con?”. Tôi luýnh quýnh như gà mắc tóc. Tôi lo lắng điều bí mật của mình sẽ bị ai đó phát hiện. Tôi tuyệt đối không bao giờ sử dụng máy tính ở nhà để chát chít, gởi tin nhắn cho Đăng.

Cho đến một ngày, Đăng có việc vào TP.HCM. Ngay tối đó, chúng tôi hẹn nhau đi cà phê. Tôi nhắn tin cho ông xã: “Em phải chuẩn bị báo cáo cuối tháng nên ở lại công ty làm cho xong mới về, anh và con ăn cơm trước đi”. Chuyện tôi ở lại làm thêm trước nay đã từng xảy ra nên ông xã tôi chẳng mảy may nghi ngờ.

Tối đó chúng tôi đi cà phê với nhau. Cái quán cà phê thơ mộng bên bờ sông Sài Gòn đủ tối để không ai thấy bàn tay Đăng lần tìm tay tôi và giữ chặt. Tim tôi rung lên khi đôi môi anh chạm nhẹ vào vành tai tôi. Rất lâu rồi tôi không biết đến cái cảm giác có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình như thế. “Anh nhớ em quá”- Đăng thì thầm bên tai tôi.

Lúc đó, tôi không còn nhớ rằng mình đã từng là một người đàn bà đoan chính. Tôi không còn nhớ chồng và con đang đợi và lo lắng cho mình ở nhà. Tôi cũng không nhớ mình đã từng miệt thị những người phụ nữ không đứng đắn... Tôi chỉ nhớ trên má, trên môi, trên tóc, trên ngực tôi còn đọng lại hơi thở gấp gáp, nồng nàn của một người đàn ông khác.

Tối đó tôi không tài nào ngủ được và đổ thừa tại ly cà phê của anh bảo vệ công ty. Ông xã thấy tôi cứ lăn qua, trở lại thì cằn nhằn: “Ai bảo muộn rồi mà em còn uống cà phê?”. Rồi anh nhè nhẹ gãi lưng cho tôi. Đây là cách anh vẫn dỗ tôi ngủ từ ngày tôi đặt chân về nhà chồng. Cuối cùng tôi cũng thiếp đi với những mộng mị lạ lùng.

Từ đó đến khi Đăng về, chúng tôi còn đi cà phê với nhau một lần nữa. Cũng giống như lần đầu; tôi lại hồi hộp, đợi chờ, chen lẫn lo lắng. “Khoảng 2 tuần nữa anh sẽ vào”- Đăng nói với tôi khi chia tay. Tôi thấy tim mình đập loạn. Không ngờ một người đàn bà đã 40 tuổi đầu mà vẫn có những cảm xúc lạ lùng như vậy trước một người đàn ông. Tôi bỗng thấy sợ cái khoảng thời gian 2 tuần trước mặt. Chắc là tôi sẽ nhớ Đăng đến chết mất...

“Em đói bụng không? Anh hâm đồ ăn lại cho em nghen?”. Ông xã tôi ngồi chờ ở phòng khách, thấy tôi về, anh đứng dậy. Tôi bảo mình mệt, không muốn ăn rồi đi thẳng vào nhà tắm. Ở đó, tôi không tắm mà nhắm mắt, mường tượng lại từng cái nắm tay, từng nụ hôn, từng ánh mắt, hơi thở của Đăng. Những thứ ấy như vẫn còn luẩn quẩn trên da thịt tôi. Bất giác tôi thấy mặt mình nóng bừng... Tối đó, nằm bên chồng mà toàn bộ tâm trí của tôi lại hướng về Đăng.

Sáng hôm sau, con gái đầu của tôi vào phòng mẹ để mượn cái áo khoác. Cháu bảo tôi: “Hôm qua con với ba thấy ai chở mẹ đi trên đường Trần Quang Khải”. Tôi giật thót người. Do sợ có người bắt gặp, tôi đã gởi xe ở Bệnh viện quận 1 rồi đi bộ một đoạn tới chỗ Đăng hẹn đón tôi. Không lẽ trời bất dung gian, khiến chồng con tôi vô tình đi ngang qua đó để thấy người phụ nữ của họ đang làm chuyện vụng trộm? Tôi rung rung nói với con gái: “Mẹ nhờ chú chở đi công chuyện. Sao con không gọi mẹ?”. “Gọi không kịp vì xe của mẹ chạy nhanh quá. Ba đuổi theo một đoạn rồi quay lại”. Tôi chết trân khi nghe con gái nói như vậy.

May là chồng tôi đã đi làm sớm, anh không thấy sự hoảng loạn trên gương mặt tôi. Cả ngày hôm đó, tôi không tập trung làm được bất cứ điều gì mà chỉ lo nghĩ cách để trả lời chồng nếu anh ấy hỏi. Tôi cũng đã từng nhờ anh em trong công ty chở đi công chuyện, nhưng vì khi ấy tôi hoàn toàn vô tư nên trong lòng không gợn chút băn khoăn. Còn bây giờ, tâm tôi không ổn vì mình đã làm chuyện mờ ám thì làm sao tôi có thể bình thản nói dối?

Tôi đã chờ đợi suốt một tuần lễ qua nhưng ông xã tôi không hề hỏi han gì. Thế nhưng tôi vẫn có cảm giác trong lòng anh có điều gì đó không vui. Anh ít nói cười. Về đến nhà, ăn cơm xong là ngồi vào máy tính. Tôi hỏi chuyện gì, anh trả lời chuyện đó chứ không chủ động nói chuyện hay kể cho tôi nghe những vui buồn anh gặp phải hằng ngày.

Tôi không biết phải làm sao để gỡ cái nút thắt cho chính mình. Mấy ngày qua, tôi không lên mạng, không chát chít, nhắn tin, không nghe điện thoại của Đăng. Tôi cũng không dám đối diện với chồng mình vì sợ anh sẽ không tha thứ khi biết sự thật.

Tôi đã khôn 15 năm và giờ đây lại dại dột trong mấy tiếng đồng hồ. Không lẽ cái tổ ấm mà tôi đã cố công vun đắp bao nhiêu năm qua sẽ đổ vỡ vì những phút ngu muội của mình. Trời ơi, tôi phải làm sao đây?

Mỹ Anh

(Theo NLĐ)

">

Phút lạc lòng của người đàn bà đoan chính

Soi kèo phạt góc Man City vs Liverpool, 23h30 ngày 23/2

Sakaguchi Kazuma (58 tuổi, hiện sống ở tỉnh Kanagawa, Nhật Bản) từng là một nhân viên văn phòng bình thường như bao người khác. 7 năm trước, Kazuma đưa ra quyết định táo bạo là xin nghỉ việc, cắt đứt nguồn thu nhập duy nhất của mình.

Lý do từ chức không phải do mệt mỏi hay bị bắt nạt nơi công sở mà bởi người đàn ông này đã tích lũy được 100 triệu yen (hơn 20,7 tỷ đồng) sau 33 năm làm việc.

Mức thu nhập hàng năm của ông là 4,5 triệu yen, nhỉnh hơn một chút so với mức trung bình hàng năm của người Nhật là 4,36 triệu yen (theo điều tra thu nhập của Cơ quan Thuế quốc gia Nhật Bản).

cuoc song toi gian anh 1

Ông Kazuma đã nghỉ hưu, sống nhờ khoản tiết kiệm sau 33 năm làm việc miệt mài.

Để tiết kiệm được 100 triệu yen không phải điều đơn giản so với mức sống khá đắt đỏ tại xứ phù tang.

Không chỉ có khoản tiền phòng thân, Kazuma còn sở hữu căn hộ rộng 90 m2 với 3 phòng ngủ, nội thất đầy đủ, mua cách đây 15 năm. Mọi khoản nợ đã được thanh toán hết, người đàn ông 58 tuổi không còn áp lực với các khoản thế chấp.

Nhiều người bất ngờ và tò mò về cách Kazuma chi tiêu và sinh hoạt để có thể tích cóp được khối tài sản như vậy. Câu trả lời chính là nhờ vào lối sống tối giản, tiết kiệm của ông suốt nhiều thập kỷ.

Tiết kiệm nhưng không sống kham khổ

Kazuma luôn kiểm soát số tiền chi tiêu mỗi tháng ở mức 100.000 yen, tức khoảng 1,2 triệu yen/năm. Như vậy, mỗi năm ông giữ lại được 3,3 triệu yen trên tổng thu nhập.

Nhiều người khẳng định với cách tiêu tiền đó, hẳn ông phải là người sống rất chi li, kham khổ và khắc nghiệt với bản thân. Tuy nhiên, Kazuma nói rằng ông thoải mái với cuộc sống của mình và không bao giờ đối xử tệ với bản thân.

Người đàn ông cho biết chỉ chi tiền cho những thứ thực sự cần thiết và sử dụng cho đến khi chúng cũ nát.

"Tôi đã mặc một chiếc áo phông tới 10 năm. Nhiều người hỏi tại sao tôi không vứt nó đi. Nhưng tại sao tôi phải mua một cái mới trong khi áo đó vẫn còn mặc được chứ", Kazuma nói.

cuoc song toi gian anh 2
cuoc song toi gian anh 3

Kazuma có ham muốn vật chất thấp, chỉ tập trung vào những thứ mình cần và không chạy theo xu hướng.

Ông cũng chọn những tiệm cắt tóc rẻ tiền nhất, không phải vì tiết kiệm mà bởi thích không khí yên ắng ở đó. Những salon đắt tiền thường có nhiều nhân viên chào mời, quảng cáo khiến ông thấy phiền phức.

Tủ lạnh nhà Kazuma thường trống không. Ông không mua dự trữ mà nấu ngày nào, mua ngày đó. Như vậy, ông vừa tiết kiệm được tiền, lại không lãng phí đồ ăn. Ông cũng dùng chiếc điện thoại mua cách đây gần 15 năm, vỏ ngoài bong tróc, chỉ phục vụ nhu cầu gọi điện và nhắn tin.

Người đàn ông Nhật Bản nói rằng vì không bị ảnh hưởng bởi những lời quảng cáo về "những thứ phục vụ cho cuộc sống tươi đẹp", ông có ham muốn vật chất rất thấp, không chạy theo những thứ mình "muốn" mà tập trung vào thứ mình "cần". Nhờ vậy, tiền bạc của ông được tiết kiệm một cách tự nhiên.

Trong khi nhiều người liên tục làm "phép cộng", mua thêm nhiều thứ để khiến bản thân hạnh phúc, Kazuma lại thích làm "phép trừ" để cuộc sống nhẹ nhàng hơn.

Cách đây hơn 2 năm, ông và vợ đã ly hôn. Cả hai không có con cái nên sau khi cuộc hôn nhân tan vỡ, ông không có điều gì hối hận, cảm thấy tự do hơn với cuộc sống độc thân.

Thỉnh thoảng ông đăng ký làm tình nguyện viên ở những vùng bị thiên tai, hoặc một mình đi du lịch, gặp gỡ bạn bè và trò chuyện mà không cần lo lắng về bất cứ ai.

Kazuma cũng có nhiều thời gian cho sở thích cá nhân sau khi nghỉ việc. Ông thường mang bếp nướng vào công viên, tự nấu nướng và thưởng thức một mình. Nhiều người cho rằng điều đó khá nhàm chán, song ông thấy hạnh phúc.

Không để tâm đến ánh mắt của người xung quanh, Kazuma chỉ chìm đắm vào thế giới riêng của mình.

Theo Zing

Cô gái Mỹ kiếm đủ tiền để nghỉ hưu ở tuổi 27

Cô gái Mỹ kiếm đủ tiền để nghỉ hưu ở tuổi 27

Ở tuổi 25, Tori Dunlap tiết kiệm được 100.000 USD nhờ làm nhiều công việc và đầu tư. Hiện, cô gái 27 tuổi có sự nghiệp thành công, kiếm đủ tiền để nghỉ hưu, theo Newsweek.

">

Cách người đàn ông Nhật Bản tiết kiệm tiền để nghỉ việc sớm

友情链接