您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
Nhận định, soi kèo Sociedad vs Espanyol, 0h30 ngày 10/2: Chờ đợi bất ngờ
Kinh doanh53112人已围观
简介 Chiểu Sương - 09/02/2025 04:28 Tây Ban Nha ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Farense vs Nacional, 22h30 ngày 9/2: Tận dụng lợi thế
Kinh doanhPhạm Xuân Hải - 09/02/2025 05:25 Bồ Đào Nha ...
阅读更多Đón xem mưa sao băng Geminids lớn nhất năm 2017 vào đêm nay
Kinh doanhNhững người yêu thiên văn ở Việt Nam sẽ được ngắm trận mưa sao băng lớn nhất năm 2017, Geminids, đạt cực điểm vào đêm 13, rạng sáng 14/12.Đêm nay 20/10, Việt Nam đón mưa sao băng Orionids tuyệt đẹp">
...
阅读更多Chủ trọ Hà Nội tặng gạo, mắm, chia sẻ khó khăn với người thuê phòng
Kinh doanhĐó là ông Nguyễn Văn Huy (SN 1958) ở Hoàng Mai, Hà Nội. Gia đình ông và vợ - bà Mai Hằng Nga (SN 1961), có dãy trọ gồm 13 phòng cho thuê từ 5 năm nay. Vào đợt Hà Nội thực hiện giãn cách xã hội lần thứ 2, nhiều hộ gia đình thuê phòng trọ của ông bà tiếp tục phải nghỉ làm, không có thu nhập. Vì vậy, hai vợ chồng đã quyết định tặng quà để hỗ trợ.
Ông Huy chở gạo đến tặng người thuê trọ. Mỗi phần quà gồm 10 kg gạo và 1 chai nước mắm cốt. Chị Nguyễn Mỹ Hạnh, con gái ông Huy cho biết: ‘Mẹ tôi quê gốc ở Đà Nẵng, gia đình thường đặt nước mắm truyền thống từ Đà Nẵng ra ăn.
Đợt này, ngoài việc hỗ trợ gạo cho các phòng trọ, mẹ tôi cũng muốn gửi tặng mọi người nước mắm ngon để ăn cùng. Gạo dành tặng các hộ gia đình cũng được chọn từ loại gạo ngon, đảm bảo’.
‘Gia đình tôi có một cửa hàng kinh doanh gạo. Ngày 6/3, khi Hà Nội xuất hiện ca dương tính với Covid-19, người dân rất lo lắng. Sáng 7/3, nhiều người đổ xô đi tích trữ thực phẩm và cửa hàng nhà tôi cũng bán hết sạch gạo ngay trong sáng hôm đó.
Một số trường hợp đến cửa hàng mua quá muộn, họ năn nỉ thậm chí chấp nhận mua gạo chăn nuôi để ăn.
Mẹ tôi lo cho những người ở dãy trọ nhà mình, phải cách ly thời gian dài có thể họ không thể về quê lấy gạo lên ăn hoặc không có thu nhập để mua.
Vì vậy bố mẹ tôi quyết định hỗ trợ họ gạo ăn - thực phẩm thiết yếu nhất của tất cả các gia đình', chị Mỹ Hạnh chia sẻ thêm.
Việc làm của ông chủ trọ khiến người thuê xúc động. Khi nhận được quà, các gia đình rất vui vẻ, nhiều người xúc động nói lời cảm ơn với chủ trọ năm nay đã qua tuổi 60.
‘Có hộ 3 ngày nữa chuyển đi nhưng bố mẹ tôi vẫn tặng để hỗ trợ họ khi chuyển sang chỗ mới. Ngoài ra, có 2 gia đình không nhận quà. Họ nói, hãy dành phần quà của họ cho những người khó khăn hơn’, chị Hạnh cho biết.
Cô gái sinh năm 1994 chia sẻ thêm, những người thuê nhà đều là các hộ dân với ngành nghề khác nhau (kinh doanh online, dân lao động, thợ điện…). Nếu gia đình nào khó khăn, chậm tiền phòng bố mẹ cô đều thông cảm và cho lui thời hạn nộp tiền.
Bà Nga, vợ ông Huy bên số quà tặng cho người thuê phòng. ‘Tiền điện, nước… bố mẹ tôi cũng lấy theo giá nhà nước và 5 năm nay chưa tăng tiền phòng. Vì vậy có những gia đình quý mến đã ở từ ngày phòng trọ được mở cho đến nay’.
Sau khi câu chuyện được chia sẻ lên một diễn đàn mạng, nhiều người đọc đã bày tỏ sự trân trọng trước tấm lòng của vợ chồng chủ nhà trọ. Không ít bạn trẻ còn vui vẻ bình luận: 'Nhà bác có tuyển nhân viên bê gạo không?'; 'Bác ở đâu cho cháu xin thuê một phòng?'...
Hôm 19/4, ông Huy và vợ cũng sẽ tiến hành phát 15 suất (mỗi suất 10kg gạo và quà) cho những hộ có hoàn cảnh khó khăn tại tổ 18 phường Lĩnh Nam.
Cân gạo, quả trứng nghĩa tình giúp mẹ nghèo nuôi con có thêm bữa no
Từ sau tết Nguyên đán, chị Trần Thị Ngọc, 42 tuổi (phường Trung Văn, Nam Từ Liêm, Hà Nội) không có bất cứ nguồn thu nhập nào vì phải ở nhà trông cậu con trai 3 tuổi bị bệnh Down.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Las Palmas vs Villarreal, 0h30 ngày 9/2: Chủ nhà sa sút
- 10 lời chúc Tết ông bà ngắn gọn, cảm động
- 5 bước thực hành kinh tế xanh, tuần hoàn trong nông nghiệp
- Phát ngấy vì từ già đến trẻ đều cuồng bolero
- Nhận định, soi kèo Las Palmas vs Villarreal, 0h30 ngày 9/2: Chủ nhà sa sút
- Phi thường hoàn mỹ: Nam thần Hoắc Hoắc bị từ chối phũ, khán giả chỉ trích cô gái trẻ
最新文章
-
Soi kèo góc Nice vs Lens, 23h00 ngày 8/2
-
Chúng tôi đến cửa phòng nhìn vào trong. Bé gái đang ôm con cá sấu bông đem đến giữa phòng. Bé vừa quỳ vừa đi, nhanh nhẹn và vui vẻ... Mẹ bé từ trong bước ra chào và mời chúng tôi vào. Bé đã nằm trên mình cá sấu. Đôi mắt bé sáng, nhìn chúng tôi và lên tiếng, 'Con chào ông'. Chúng tôi nhìn bé. Dường như có chút bẽn lẽn, bé nằm úp mặt vào lưng cá sấu.
'Cháu mắc cỡ với người lạ nhưng cũng chỉ một chút thôi', mẹ cháu nói. Mà thật vậy, chỉ một lát sau, bé bật dậy chạy nhanh vào lòng mẹ. Lúc này, chúng tôi mới nhìn kỹ, bé đi bằng đầu gối. Hai chân bé không còn. Hai tay bé cũng mất. Chỉ còn cánh tay.
Hai mẹ con, chị Huyền và Susu. Bé có tên ở nhà là Susu. Trong khai sinh, bé là Lê Ngọc Quyên năm nay vừa tròn 5 tuổi. Mẹ bé, chị Cao Thị Lệ Huyền 37 tuổi, quê quán ở huyện Kế Sách, Sóc Trăng. Hiện hai mẹ con đang ở tại phòng trọ gần chợ Gò Đen (xã Phước Lợi, H. Bến Lức, Long An).
Chúng tôi hỏi thăm về cuộc sống của chị. Chị buồn rầu cho biết, hiện nay chị đang rất khó khăn. Từ khi dịch Covid 19 bùng nổ, chị không thể ra ngoài mưu sinh.
Trước đây, mỗi ngày, cứ từ 16h chiều, mẹ đẩy con trên chiếc xe lăn đi khắp vùng Bến Lức để bán vé số. Phải làm sao bán cho hết 150 tờ mới đủ chi phí cho 2 mẹ con trong một ngày nên dù sớm hay muộn chị cũng phải cố.
'Mẹ ơi, cho con uống nước'. Chị Huyền nhìn bé vừa cười vừa nói, 'Con cầm ly uống cho ông xem nhé'. Bé gật đầu. Chị lấy ly nước để trước mặt bé. Susu đưa 2 khuỷu tay kẹp chặt ly nước đưa lên miệng. Bé uống một hơi hết sạch rồi để ly xuống ...
'Ông thấy cháu giỏi không?'. Chị hỏi nhưng không đợi trả lời, chị nói tiếp, 'Hơn 2 năm rồi đó ông ơi. Cháu sinh ra vào tháng 3/2015, bình thường như bao đứa trẻ khác. Cháu cũng lớn lên theo thời gian, bất ngờ đến đầu tháng 6/2017 cháu bị sốt nặng hai tay hai chân bầm đen phải vào Bệnh viện Nhi đồng 1. Tại đây, bác sĩ khám, cho biết cháu bị nhiễm trùng máu và đang có dấu hiệu hoại tử cả hai tay và hai chân.
Sau một thời gian điều trị, cháu phải cắt bỏ hai bàn tay và một phần chân, chỉ chừa lại đầu gối. Cũng nhờ thế mà cháu còn quỳ để lui tới được'.
Ông biết không - chị Huyền nói tiếp, 'Khi Susu được đưa ra từ phòng mổ, là người mẹ, cháu cảm thấy như đất trời sụp đổ. Nhìn con, nằm thiêm thiếp, hai tay hai chân băng kín trắng toát mà lòng đau như cắt. 3 tháng ở bệnh viện, cháu được về nhà.
Lúc này, gánh nặng đè lên đôi vai cháu. Tiền ăn, tiền ở, tiền thuốc cho con. Lấy đâu ra bây giờ? Trước kia, ông xã đi làm thuê cùng với cháu nuôi con. Giờ thì con như thế, khó quá đành phải chia 2 gia đình. Ba bé Susu cùng con trai 10 tuổi về quê Cai Lậy (Tiền Giang). Cháu với Susu ở lại để tiện lui tới bệnh viện điều trị cho bé. Nhưng ở Sài Gòn, tiền nhà cao quá cháu đành phải về đây rẻ hơn. Thấm thoát đã được 2 năm rồi. Susu cũng đã tập đi bằng đầu gối. Cháu đi nhanh lắm nhưng chỉ ở trong nhà thôi. Ra ngoài thì phải bế.
Susu tự cầm muỗng để múc nước. Susu mỗi ngày mỗi lớn. Xương chân phát triển dài ra nên một năm phải đi cắt xương một lần. Bác sĩ cho biết phải cắt đến 18 tuổi mới hết. Bởi thế, cháu muốn cho bé đến trường để còn kiếm công việc khác mưu sinh ổn định hơn nhưng không trường nào chịu nhận bé. Bé rất thích học. Ở nhà cháu dạy cho bé đọc, tập cho bé viết. Hai bàn tay không còn, thế mà bé cũng cố gắng cầm được viết, viết được chữ trên giấy'.
Những ngày không có vé số, chị được Nhà nước trợ cấp cho một khoản tiền. Bà con xung quanh, người cho gạo người cho thức ăn cũng tạm qua ngày. Chị chỉ mong sao, sau đợt dịch này có nơi nhận bé vào học để ban ngày chị còn rảnh rang kiếm việc làm cải thiện thêm đời sống và lo cho sức khỏe của bé.
Bé Susu đã rời mẹ đi dạo quanh nhà. Thấy bé có vẻ không còn lạ lẫm, tôi gọi bé đến. 'Con thích đi học không?' 'Dạ thích'. 'Con muốn sau này lớn lên con làm gì?'. Bé trả lời chắc nịch: 'Con muốn làm ca sĩ có tiền nuôi ba mẹ'.
Nghe đến đây, chị Huyền bật cười, con muốn làm ca sĩ vậy con hát cho ông nghe đi. Rồi chị quay lại nói với chúng tôi, cháu rất thông minh. Vừa rồi nghe bài 'Về miền tây' vài lần cháu đã thuộc, đã hát theo được.
Bé Susu bước ra giữa phòng. Đứng bằng 2 đầu gối, lấy khuỷu tay làm micro, bé bắt đầu bài hát: 'Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống. Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng'.
Giọng non nớt của bé, tiếng tròn tiếng vơi nhưng rất lảnh lót, lúc lên cao, lúc xuống thấp cũng điệu đàng cũng ai oán. Rồi bé tiếp: 'Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận. Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ... "
Thường ngày, vào buổi chiều, 2 mẹ con đi bán vé số như thế này. Phải chứng kiến, phải nghe bé hát, chứ nếu nghe nói mà không thấy thì không thể tin được một bé gái mới 5 tuổi đã thuộc được bài hát hay đến thế. Chị Huyền cho biết, không phải một bài này mà bé còn thuộc nhiều bài khác nữa.
Dứt bài hát, bé đến gần mẹ thỏ thẻ. 'Mẹ ơi, mẹ mua cho con đôi dép để con mang thì mới lên sân khấu được chứ!'. Tự nhiên nét mặt chị Huyền chùng lại. Biết nói sao với con đây. Mắt chị đỏ hoe và trở nên ươn ướt ...
Hình ảnh bé Susu cứ đọng mãi trong chúng tôi. Chỉ mong sao bé sớm có nơi để đi học, chị sớm có việc làm ổn định và ngoài giờ có thể bán thêm vé số để có điều kiện nuôi bé đến trưởng thành.
Kết ngọt ngào của chàng trai mang 50 khay lễ hỏi cưới cô gái khuyết tật
Với cột sống gù vẹo, thân hình nhỏ bé, bác sĩ khuyên Mai không nên giữ đứa bé, vì thai nhi lớn, có thể gây chèn ép, nguy hiểm cho tính mạng. Nhưng cô chấp nhận rủi ro, đưa con đến cuộc đời.
" alt="Lời bộc bạch của cô bé 5 tuổi theo mẹ đi bán vé số mỗi tối">Lời bộc bạch của cô bé 5 tuổi theo mẹ đi bán vé số mỗi tối
-
Những ngày gần đây, tình trạng thiếu thuốc điều trị cũng như vật tư y tế đang là chủ đề được đề cập rất nhiều trên khắp các phương tiện truyền thông. Nhiều người bệnh khốn đốn và khổ sở hơn bao giờ hết. Nhưng phải đến khi mẹ phải nhập viện, tôi mới thực sự thấu hiểu sự thiệt thòi mà người dân gặp phải trong tình hình bệnh viện công thiếu vật tư như hiện nay. Cách đây hai ngày, mẹ tôi đến một bệnh viện tuyến trung ương để khám bệnh. Sau khi làm các xét nghiệm, bác sĩ kết luận mẹ tôi bị bong võng mạc ,có vết rách ở mắt phải, phải phẫu thuật cấp cứu ngay. Tuy nhiên, bác sĩ tư vấn "do bệnh viện thiếu vật tư nên không thể phẫu thuật tại bệnh viện". Nếu mẹ tôi và người nhà đồng ý chuyển sang một bệnh viện tư làm thủ tục xét nghiệm và phẫu thuật bên đó thì bác sĩ sẽ sang tận nơi để phẫu thuật cho mẹ tôi, mọi chi phí ca phẫu thuật sẽ thanh toán cho bệnh viện tư.
Vì lo lắng cho sức khỏe của mẹ, chúng tôi không thể chờ đến khi bệnh viện công có vật tư y tế, và quyết định phải đưa mẹ sang bệnh viện tư do bác sĩ chỉ định để làm các thủ tục cần thiết theo yêu cầu. Mẹ tôi phải chờ đợi đến 18h chiều mới được phẫu thuật vì bác sĩ ở bệnh viện công phải hoàn thành nhiệm vụ nơi công tác trước rồi mới sang bệnh viện tư để làm phẫu thuật cho mẹ tôi.
Khi nhập viện, bệnh viện tạm thu 15 triệu đồng. Khi xuất viện, tổng chi phí phải thanh toán là 12.302.264 đồng, tổng chi phí đơn vị bảo hiểm y tế chi trả là 2.697.736 đồng.
Sau khi tận mắt chứng kiến mẹ mình nhập viện không được phẫu thuật ở bệnh viện công, phải chuyển sang bệnh viện tư và mất rất nhiều tiền, tôi thấy rằng việc thiếu thuốc và vật tư y tế xảy ra ở các bệnh viện công đã ảnh hưởng đến việc điều trị, trong đó đặc biệt là đối với người đã về hưu, người nghèo, thu nhập thấp. Rõ ràng, đến thời điểm này, đây không còn là câu chuyện đơn lẻ chỉ xảy ra ở một vài bệnh viện.
Nhiều người lao động có hoàn cảnh khó khăn hoặc cán bộ hưu trí không có nhiều thu nhập, đến bệnh viện khám, chữa bệnh và muốn mua thuốc bảo hiểm y tế hay làm phẫu thuật của bệnh viện công cho đỡ tiền nhưng gặp phải tình trạng hết thuốc và vật tư y tế. Người dân đóng tiền BHXH để được hưởng BHYT khi đi khám, chữa bệnh. Những loại thuốc mà lẽ ra được BHYT thanh toán thì bây giờ người dân phải mua ngoài vì bệnh viện bảo hết thuốc. Vậy số tiền này ai thanh toán cho người dân?
Ngành Y tế đang rơi vào tình trạng khó khăn vì thiếu thuốc và trang thiết bị y tế. Tình trạng này, khiến "trăm dâu đổ vào đầu người bệnh". Họ đã khổ sở vì bệnh tật, nay lại thêm gánh nặng tự xoay xở với thuốc men và vật tư y tế. Người dân đang phải chịu thiệt thòi rất lớn vì tham gia BHYT nhưng lại phải bỏ tiền túi để mua các loại thuốc do bệnh viện thiếu. Nhiều bệnh nhân vì thiếu vật tư y tế chi trả theo BHYT đã không chờ đợi được mà phải chấp nhận mua ngoài, hoặc chuyển sang các bệnh viện tư nhân khác như chúng tôi với chi phí lớn hơn nhiều.
Mặc dù, số tiền phẫu thuật cho mẹ tôi lần này không nhiều nhưng với những bệnh nhân nghèo không may mắc bệnh hiểm nghèo thì lại là cả vấn đề. Vừa lo chữa bệnh, vừa lo tiền để mua vật tư y tế. Việc để người dân đi mua thuốc, vật tư y tế ở ngoài vừa không bảo đảm, vừa khó quản lý về chất lượng bởi nhiều loại thuốc yêu cầu về bảo quản nghiêm ngặt.
>> Xếp hàng từ sáng sớm để lấy thuốc định kỳ BHYT
Khi thiếu thuốc, thiếu vật tư, không chỉ người bệnh bị ảnh hưởng quyền lợi mà nhân viên y tế cũng rất mệt mỏi, áp lực. Bác sĩ làm việc mà giống như kiểu đang "ăn đong" từng bữa. Bệnh viện đang thiếu bơm tiêm, kim tiêm, gang tay...những thứ mà người bệnh phải dùng hằng ngày. Nhiều bác sĩ tay nghề giỏi cũng đang bó tay, bất lực vì không kiếm đâu ra vật tư y tế thay cho bệnh nhân. Khi một bác sĩ điều trị cho bệnh nhân, chỉ tay nghề giỏi là chưa đủ, mà cần cả sự hỗ trợ của phương tiện kỹ thuật, quan trọng còn là thuốc tốt. Tuy nhiên, các bệnh viện công ở nước ta giờ đây không đủ những yếu tố vật lực đó để đáp ứng nhu cầu khám, chữa bệnh.
Đội ngũ bác sĩ ở các bệnh viện công đa phần đều là các bác sĩ giỏi nhưng họ chỉ có thể khám bệnh nhưng không thể làm phẫu thuật, không thể phát huy hết tài năng trong công tác chuyên môn tại bệnh viện của mình để chữa bệnh mà phải chờ làm xong việc ở bệnh viện công mới được sang bệnh viện tư làm phẫu thuật. Công việc lẽ ra chỉ cần làm ở một nơi nhưng vì bệnh viện thiếu vật tư y tế nên họ phải chạy sang bệnh viện tư.
Ngoài ra, khi nhân viên y tế đề nghị người nhà mua vật tư có trong danh mục được bảo hiểm chi trả, để kịp thời điều trị bệnh nhân, sẽ khiến họ hiểu nhầm và trách mắng y, bác sĩ tiêu cực. Từ đó tác động xấu đến tâm lý đội ngũ điều trị.
Mọi thiệt thòi đang đổ lên người bệnh: không được khám chữa bệnh kịp thời, phải mua thuốc men ở ngoài đắt đỏ, không bảo đảm chất lượng, phải sang bệnh viện tư phẫu thuật với chi phí cao hơn, phải chờ đợi bác sĩ ở bệnh viện công xếp lịch phẫu thuật chứ không được làm ngay. Thiếu vật tư y tế còn khiến người bệnh mất cơ hội hưởng dịch vụ tiên tiến, ảnh hưởng lớn đến công tác điều trị người bệnh. Đặc biệt là trong lĩnh vực cấp cứu, phẫu thuật, thủ thuật.
Với cơ chế đấu thầu thuốc, vật tư y tế quá phức tạp và tâm lý sợ trách nhiệm cộng với nhiều vụ việc quan chức y tế, Giám đốc bệnh viện bị bắt thời gian qua đã gây chấn động mạnh đối với nhân sự ngành Y tế, khiến nhiều người không tránh được nỗi lo sợ làm sai, bị truy cứu trách nhiệm, nên buộc phải chọn giải pháp an toàn, dẫn đến tình trạng thiếu thốn thuốc và vật tư y tế tràn lan. Thiết nghĩ, đã đến lúc chúng ta cần phải khắc phục tình trạng này để giúp người dân có đủ điều kiện thuốc men và chữa bệnh phù hợp.
" alt="'Tốn chục triệu đồng ra bệnh viện tư để được làm phẫu thuật'">'Tốn chục triệu đồng ra bệnh viện tư để được làm phẫu thuật'
-
- NSƯT Minh Vượng sẽ hóa Bà Tiên hàihước, thông minh, dí dỏm trong vở kịch hát 'Những điều ước thần kỳ' sắp được ramắt nhân dịp Ngày quốc tế Thiếu nhi 1/6. Phát ngôn tình - tiền đối chọi nhau của hot girl Việt" alt="Danh hài Minh Vượng tái xuất">
Danh hài Minh Vượng tái xuất
-
Siêu máy tính dự đoán Empoli vs AC Milan, 0h00 ngày 9/2
-
Trong vòng tứ kết show Super Novae Gamesphát trực tiếp trên Tencent TV tối 28/8, Chi Pu đại diện cho đội của cô - tênBên nhau, nhất định- thi bắn cung nữ. Cô đạt 27 điểm, dẫn đầu trong 10 người tham gia nội dung này. Chiều 29/8, Chi Pu vượt qua vòng bán kết, vào chung kết môn bắn cung nữ với huy chương bạc chung cuộc, về nhì trong số 10 nghệ sĩ tham gia. Huy chương vàng thuộc về ca sĩ Trung Quốc Tôn Gia Lộ.
" alt="Chi Pu tỏa sáng khi thi bắn cung ở Trung Quốc">
Chi Pu tỏa sáng khi thi bắn cung ở Trung Quốc