Thể thao

Thượng viện Mỹ đồng ý cho FBI đọc email cá nhân không cần lệnh tòa án

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-02-06 16:41:25 我要评论(0)

Đạo luật Tình báo 2017 (Intelligence Authorization Act) nếu được ban thành luật,ượngviệnMỹđồngýchoFBath. bilbao đấu với getafeath. bilbao đấu với getafe、、

Đạo luật Tình báo 2017 (Intelligence Authorization Act) nếu được ban thành luật,ượngviệnMỹđồngýchoFBIđọcemailcánhânkhôngcầnlệnhtòaáath. bilbao đấu với getafe sẽ cho phép FBI lấy toàn bộ dữ liệu email mà không cần lệnh tòa án. Thứ duy nhất cơ quan này cần chính là Thư An ninh Quốc gia (National Security Letter-NSL), là đã có được toàn bộ thông tin khách hàng từ các công ty mà không cần thông báo với họ, những người đang thuộc diện điều tra. Hiện tại, FBI có quyền truy cập vào danh mục điện thoại theo cách này, nhưng chưa có thẩm quyền với email.

Dự luật là động thái mới nhất của chính phủ liên bang nhằm củng cố quyền lực trong việc theo dõi công dân Mỹ. Chính phủ đã từng phải "tuyên chiến" với nhiều công ty công nghệ tiêu biểu như Apple nhằm tiếp cận dữ liệu trên nhiều thiết bị. Các nhà thi hành luật lập luận rằng không thể chống lại tội ác trừ phi tiếp cận được thông tin trên điện thoại di động. Trong khi đó, các công ty công nghệ hay nhiều nhóm nhân quyền lại cho rằng những tính năng như mã hóa mạnh mẽ giúp dữ liệu được khóa lại và chỉ có thể được đọc bởi chính người nhận, là một việc cần thiết nhằm giúp người dùng trở nên an toàn hơn đồng thời bảo vệ tính riêng tư của họ.

Chủ tịch Ủy ban Tình báo Thượng viện Richard Burr (R-NC) và Phó Chủ tịch Dianne Feinstein (D-Calif.), trong một tuyên bố chung cho biết Đạo luật Tình báo 2017 sẽ giúp chính phủ giữ gìn an toàn cho người Mỹ một cách dễ dàng hơn. "Mối đe dọa khủng bố vẫn còn cao, vì thế điều quan trọng là chúng tôi cung cấp cho cơ quan tình báo tất cả các nguồn lực cần thiết nhằm ngăn chặn tấn công cả trong và ngoài nước," ông Feinstein nói.

Thượng nghĩ sĩ Ron Wyden, người duy nhất trong số 15 thành viên thuộc Ủy ban Thượng viện không đồng tình với quan điểm trên, cam kết sẽ làm tất cả để ngăn chặn "quy định nguy hiểm" này.

"Dự luật đã chống lại sự bảo hộ quan trọng về quyền tự do của người Mỹ," ông nói trong một tuyên bố. "Nó làm cho chính phủ được phép giám sát người dân nhiều hơn, và nới lỏng việc giám sát độc lập với cơ quan tình báo Hoa Kỳ. Tệ hơn nữa, cả cơ quan tình báo lẫn những người ủng hộ đều không đưa ra được bằng chứng cho thấy nó có thể giúp người Mỹ trở nên an toàn hơn".

Dù vậy, dự luật đã được thông qua tại Ủy ban Tình báo và đang chờ được xem xét bởi Thượng viện.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Nói đến đây, Liên Nguyệt khẽ nhíu mày, trong lòng cũng không biết mình có thể thúc giục được thuốc hay không, nhưng dù sao nàng ta cũng không thể nhìn tiểu thư nhà mình bị bệnh tật tra tấn đau đớn mỗi ngày.

Cơn ho giống như mang đi toàn bộ khí lực của nàng, thật vất vả mới dừng lại, Văn Kiều mệt mỏi dựa vào nha hoàn, hơi thở có chút yếu ớt.

"Tiểu thư.." Liên Nguyệt lo lắng nhìn nàng.

"Không cần."

Nghe được giọng nói suy yếu bất lực của chủ tử, Liên Nguyệt muốn nói lại thôi, nhưng nhìn gương mặt tái nhợt của nàng, rốt cuộc không nói gì.

Văn Kiều là Văn gia đích tôn nữ, cũng là đích tôn nữ duy nhất. Vốn dĩ nên là kim tôn ngọc quý, sinh ra trong sự mong đợi của gia tộc, lại bởi vì trời sinh cơ thể yếu ớt, cho dù có tư chất ngút trời, cũng bị giới hạn bởi gân mạch trời sinh yếu hơn người thường, không thể thừa nhận quá nhiều nguyên khí thiên địa, tại con đường tu luyện luôn chậm hơn người khác, chính là so với bên trên thì không đủ, so với bên dưới có thừa.

Liên Nguyệt vô cùng thương tiếc tiểu thư nhà mình, mỗi khi nhìn nàng vất vả tu tập võ học Văn gia, lại bị kiềm chế bởi cơ thể yếu ớt, bất tri bất giác bị Văn gia xem nhẹ khinh thường, thỉnh thoảng cũng sẽ bị một số hạ nhân tham lam cắt xén thuốc, liền không nhịn được nghĩ, nếu như năm đó phu thê Đại lão gia không chết trong trận yêu thú bạo động thì tốt rồi, ít nhất tiểu thư có chỗ dựa tại Văn gia, mà không phải như một người trong suốt bình thường mờ nhạt trong rất nhiều con cháu tại Văn gia.

Văn Kiều hoàn toàn không biết những ý nghĩ của nha hoàn nhà mình, được nha hoàn hầu hạ rửa mặt, sau đó ngồi vào bàn bát tiên dùng đồ ăn sáng.

Đồ ăn sáng là cháo được nấu bằng gạo trắng bình thường.

Cháo trắng nấu nhuyễn, hương thơm tinh tế, dù không phải linh gạo, nhưng mùi vị cũng không tệ, phối hợp dưa cải Liên Nguyệt tỉ mỉ ướp gia vị, nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng, tuy Văn Kiều không có khẩu vị gì, cũng ăn hơn nửa chén.

Nhưng mà Liên Nguyệt thực sự cảm thấy tiểu thư nhà mình ăn quá ít, trong nội viện tiểu thư tu võ nào mà chẳng ăn mấy chén cơm một bữa, người tu luyện vốn tiêu hao tinh lực nhiều hơn so với người thường, chỉ có thể bù lại từ đồ ăn, cho dù mỗi ngày tiểu thư nhà nàng ta chỉ tu luyện chưa được nửa ngày, cũng là tu luyện nha.

Sau khi dùng đồ ăn sáng, Văn Kiều ngồi ở phòng khách, lấy cuốn << Thánh Vũ đại lục du ký >> đã lật được vài trang ngày hôm qua.

Liên Nguyệt nhanh nhẹn dọn dẹp phòng, liền đi ra.

Sau nửa canh giờ, Liên Nguyệt trở về, nàng ta cũng không nói chuyện thúc giục thuốc vừa rồi, Văn Kiều cũng không hỏi, có hỏi hay không kết quả đều như vậy.

Trong tay Liên Nguyệt cầm một nhánh hoa phượng đỏ, cánh hoa tầng tầng lớp lớp, đỏ chói rực rỡ, cắm ở trên bàn, trông rất đẹp mắt.

Liên Nguyệt hỏi: "Tiểu thư, đẹp không?"

Văn Kiều nhìn thoáng qua, giọng nói vẫn lạnh lùng: "Đẹp."

Dù nghe không ra một tia khen ngợi nào, nhưng Liên Nguyệt vẫn rất vui vẻ, mừng khấp khởi nói: "Hôm nay là ngày tiểu thư người cập kê, nô tỳ biết Văn gia sẽ không tổ chức lễ cập kê cho tiểu thư, có thể tất cả bọn họ đều đã quên, nhưng mà nô tỳ sẽ không quên! Vừa rồi nô tỳ đi ngang qua Thường Xuân viên, nhìn thấy hoa phượng đỏ đang nở rộ trong vườn, nghe nói đây là loại hoa Tứ tiểu thư yêu thích, không cho phép những người khác tùy tiện hái, nô tỳ liền lén lút hái một đóa trở về, làm lễ vật cập kê cho tiểu thư nhà chúng ta.."

Động tác lật sách của Văn Kiều hơi ngừng lại, khuôn mặt xưa nay trong trẻo lạnh lùng lộ ra vẻ ngơ ngác.

Liên Nguyệt nhìn thấy, tuy rằng trong lòng có mấy phần hối hận nhắc đến nó, nhưng lại không thể làm như cái gì cũng không biết.
" alt="Truyện Phu Quân Ta Là Đại Ma Vương Tương Lai Làm Sao Bây Giờ?" width="90" height="59"/>

Truyện Phu Quân Ta Là Đại Ma Vương Tương Lai Làm Sao Bây Giờ?