Cuộc sống của 3 mẹ con chị Nguyễn Thị Hường vô cùng khốn khổ. Chồng vừa mất sau 7 năm nằm liệt giường, để lại số nợ hàng trăm triệu đồng. Trong khi đó, chị Hường mắc ưng thư vòm họng, không có khả năng lao động.
![]() |
Mẹ con chị Hường nhận số tiền từ bạn đọc VietNamNet |
Mẹ con chị không có nhà để ở, phải mượn nhà anh trai để thờ chồng, hai con tuổi đến trường nguy cơ thất học.
Chị tâm sự, chăm chồng sống đời thực vật khiến kinh tế khánh kiệt, nợ nần chồng chất, đến chỗ thờ chồng cũng phải mượn nhà anh trai. Mẹ giờ bị bệnh nên không lo được trọn vẹn cho các con, hai em gầy gò ốm yếu, nguy cơ thất học.
Ba mẹ con chị hiện ở trong căn nhà tranh tềnh toàng. Chị không có ruộng để sản xuất, không có nguồn thu nhập nên khi mắc bệnh ung thư vòm họng chị không dám đi bệnh viện lấy thuốc, điều trị.
Sau khi báo VietNamNet đăng tải bài viết: Chồng chết sau 7 năm liệt giường, vợ ung thư phải mượn nhà lập bàn thờ vào ngày 3/2 đã lay động đến nhiều đến trái tim bạn đọc trong và ngoài nước. Những món quà tinh thần lẫn vật chất kịp thời gửi đến động viện chị Hường, để chị sớm vượt qua hoàn cảnh khốn khó.
![]() |
Mẹ con chị sống trong cảnh khó khăn |
Số tiền bạn đọc thông qua quỹ báo hơn 31 triệu đồng. Ngoài ra, chị Hường cho biết bạn đọc gửi trực tiếp đến ủng hộ ba mẹ con chị hơn 100 triệu đồng.
“Có được sự giúp đỡ từ bạn đọc VietNamNet, tôi có thêm cơ hội đi chữa bệnh. Cuộc sống của ba mẹ con đỡ khốn khổ hơn. Tôi xin cảm ơn quý báo, bạn đọc đã dành tình thương cho hoàn cảnh gia đình tôi”, chị Hường xúc động nói.
Đậu Tình
Mỗi ngày trôi qua, chị Bích lại thêm một ngày sống trong lo âu, sợ hãi khi cả mẹ đẻ và con trai mình đều đang vật vã chiến đấu với căn bệnh ung thư hiểm nghèo.
" alt=""/>Trao hơn 31 triệu đồng tới người phụ nữ nghèo phải mượn nhà thờ chồngTrong lần gặp đầu tiên vào tháng 12 năm ngoái, Đăng Khoa còn nói cười với chúng tôi. Tuy nhiên, chỉ sau 4 tháng gặp lại, con đã gầy gò, hốc hác, cũng chẳng buồn nói năng gì. Điều con hay làm là lặng yên nhìn theo bóng dáng của mọi người.
Dưới sân bệnh viện, trên chiếc xe lăn, Đăng Khoa lọt thỏm, ngồi ngơ ngác nhìn mọi người nhanh nhẹn đi lại dưới sân bệnh viện. Đứa trẻ gầy gò, đến chỉ còn da bọc xương khiên chốc chốc vài người đi qua phải ngoái đầu nhìn con. Ở bệnh viện Ung bướu này, hình ảnh những đứa trẻ yếu ớt, đáng thương khá nhiều, nhưng ít đứa nào như Khoa. Nhìn con, người ta thường hình dung đến một đứa trẻ đã không được ăn, không được ngủ cỡ vài tháng.
![]() |
Thân hình gầy gò của Đăng Khoa khiến ai nhìn cũng xót xa. |
Quả thực, con khó ăn, mất ngủ đã nhiều tháng nay bởi căn bệnh ung thư gan hành hạ. Phát hiện bệnh từ tháng 6 năm ngoái, Đăng Khoa phải trải qua những đợt hóa trị. Thuốc hóa chất khiến cơ thể của đứa trẻ vốn mỏng manh trở nên kiệt quệ.
Anh Nguyễn Tiến Công cho hay, Đăng Khoa không thể ăn uống gì trong suốt những ngày truyền thuốc. Không chỉ vậy, toa thuốc thứ 2 còn khiến cho xương chân của con bị nứt. Thấy con đau đớn quằn quại, bác sĩ đã chỉ định cho dùng morphin, nhưng cơn đau của con kéo dài nên vẫn mất ngủ trằn trọc về đêm. Từng vài lần các bác sĩ hội chẩn nhằm can thiệp vết nứt xương chân cho con nhưng chưa được, bởi nếu tiến hành gây mê sẽ gây hại cho gan, mà vốn dĩ gan của con đã tổn thương do ung thư.
Không thể phẫu thuật can thiệp, lại cũng không thể phẫu thuật để tháo khớp, vì vậy, Đăng Khoa được chỉ định chăm sóc giảm nhẹ. Đến nay, con chỉ có thể nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều phải có người chăm sóc. Việc di chuyển của con là nhờ ba mẹ bế hoặc ngồi xe lăn.
![]() |
Hiện tại Đăng Khoa chỉ nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều do ba mẹ con lo liệu. |
Trong lần gặp gỡ đầu tiên, ba mẹ của Đăng Khoa vẫn còn hi vọng nhiều lắm về việc con trai bé nhỏ của họ sẽ khỏe mạnh, để có thể trở về với cuộc sống đời thường như trước. Vậy nhưng, giờ đây, sau gần một năm điều trị mà sức khỏe của con cứ yếu dần, khiến vợ chồng anh Công không biết phải làm cách nào, chỉ có thể tiếp tục nợ chồng nợ.
Sau lần cậy nhờ đầu tiên đến Báo VietNamNet, bài viết “Tưởng con bị suy dinh dưỡng, cha mẹ nghèo đau đớn vì kết quả ung thư gan” được đăng tải. Tuy nhiên, số tiền ít ỏi hơn 10 triệu đồng do mạnh thường quân giúp đỡ chỉ có thể hỗ trợ con được một đợt thuốc hóa trị.
![]() |
Hiện tại gia đình đang rất cần tiền để đóng viện phí cho đợt hóa trị sắp tới của Đăng Khoa. |
Từ đó đến nay, gia đình anh Công tiếp tục vay mượn, bởi sức khỏe của Đăng Khoa quá yếu, buộc cả hai vợ chồng anh phải ở viện túc trực chăm con. Những ngày dịch Covid khiến lòng người hoang mang, mạnh thường quân đến viện ủng hộ cũng thưa thớt. Cha mẹ Đăng Khoa bữa đói bữa no, chạy vạy khắp nơi để lo tiền điều trị cho con. Tuy nhiên, thời gian giãn cách xã hội quá dài, khiến nhiều địa phương đều khó khăn, anh Công vay mượn cũng không được. Số tiền hơn 10 triệu đồng cho đợt hóa trị sắp tới của con vẫn chưa có. Không còn cách nào xoay sở, anh Công một lần nữa cậy nhờ đến bạn đọc Báo VietNamNet, xin giúp cho gia đình vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Khánh Hòa
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: |
" alt=""/>Bé trai ung thư gan đau đớn cầu cứu 10 triệu đồng mua thuốc
Hai cha con tựa vào nhau cùng chịu đựng nỗi đau, cơn đói |
Anh Long kết hôn với vợ là chị Sằm Thị Ngơi (38 tuổi, dân tộc Tày, Bắc Kạn), sinh được cháu Lê Khắc Trọng. Số phận của người đàn ông có con ở tuổi 41 thật xót xa.
Hơn một năm nay, anh Long bị suy tim nặng, suy thận giai đoạn cuối, toàn bộ tài sản trong gia đình tích góp được cũng tiêu tan vì chứng bệnh hiểm nghèo. Cuộc sống đã rơi vào ngõ cụt, khi trong nhà không có tiền để tiếp tục chạy chữa, mọi người đành đưa anh về nhà nằm chờ chết.
Anh Long bị suy tim, suy thận giai đoạn cuối |
Không đành lòng chứng kiến cảnh chồng rơi vào nguy kịch, chị Ngơi lại gạt nước mắt, bế con rồi dìu anh xuống bệnh viện tỉnh để tiếp tục chạy thận. Để trang trải tiền thuê trọ mỗi tháng 1 triệu đồng, tiền sữa cho con, người đàn bà sức khỏe yếu xin đi rửa bát thuê gần bệnh viện nhặt nhạnh từng đồng. Nay chị sức cùng lực kiệt, chặng đường tiếp theo không biết phải làm sao để cứu chồng, chăm con.
Đáng thương hơn là bé Lê Khắc Trọng, đứa con đầu lòng của vợ chồng anh Long và chị Ngơi. Trọng chỉ mới gần 2 tuổi thôi nhưng em tỏ ra là đứa trẻ rất ngoan ngoãn. Mỗi lúc bố đau, Trọng lại sà đến bên bố, nép mình vào người bố. Cuộc sống của Trọng từ khi bố lâm bệnh nặng, bữa đói bữa no nhưng em không hề quấy khóc. Từng cử chỉ, thái độ của Trọng như càng chạm thêm vào nỗi bất lực trước cửa ải tử thần của người bố nghèo tội nghiệp.
Ánh mắt buồn bã của đứa trẻ mới lên 2 |
Chị Ngơi là người dân tộc Tày, bị đau dạ dày nặng nên cũng không làm được nhiều việc để trang trải cuộc sống |
Anh Long sinh ra trong gia đình nghèo ở Hà Tĩnh. Năm 22 tuổi, anh rời quê hương vào miền Nam lập nghiệp. Xa quê chăm chỉ làm ăn nhưng số phận không may mắn khi sức khỏe anh Long yếu, thường xuyên ngất xỉu, cơ thể tím tái nên tuổi nhiều nhưng anh Long vẫn không tìm được người yêu thương.
Mãi cho đến năm 41 tuổi, anh quen biết và kết hôn với chị Sằm Thị Ngơi, một người phụ nữ dân tộc Tày ở Bắc Kạn cũng có tuổi thơ với ký ức buồn. Ngơi sinh ra trong gia đình có hai anh em, mồ côi bố khi chị vừa lên 10 tuổi, anh trai chị lại mắc bệnh tâm thần.
Cuộc sống ở quê quá khổ cực nên chị rời quê vào Nam làm ăn và nên duyên với anh Long. Hoàn cảnh quá túng khổ, lại trùng thời điểm anh Long mắc bệnh nặng nên hai vợ chồng không tổ chức lễ cưới, chỉ đăng ký kết hôn.
Năm 2018, khi chị Ngơi mang thai đứa con đầu lòng được 3 tháng thì anh Long đổ bệnh nặng, cứ mỗi lần làm việc nặng anh lại khó thở, ngất xỉu, tím tái nên không thể làm việc. Gần 1 năm nay, anh Long cùng vợ con khăn gói về Hà Tĩnh dựng túp lều tạm cạnh nhà bố đẻ làm chốn nương thân.
Căn nhà lụp xụp của gia đình nghèo |
Ở quê nhà, những lúc sức khỏe đỡ hơn thì anh Long lại chăm chỉ làm thuê, kiếm thêm tiền phụ giúp vợ chăm con. Thời gian gần đây, sức khỏe anh xuống dốc trầm trọng. Gom góp, vay được chút tiền, hai vợ chồng bồng theo con xuống bệnh viện thăm khám. Bác sĩ kết luận anh Long bị suy tim, suy thận nặng.
Nằm trên giường với hơi thở yếu ớt, anh Long trải lòng: “Em không biết còn sống được bao lâu nữa, vì em thấy khó thở và mệt mỏi vô cùng. Từ ngày có bé Trọng, em thực sự sợ chết, sợ con trai sẽ bơ vơ. Mới 2 tuổi thôi nhưng Trọng ngoan lắm, như thể đã hiểu được nỗi đau của bố nên cháu không hề quấy khóc. Nghĩ đến thôi là em thấy thương con đứt ruột. Mong mọi người giúp đỡ em, để em có thể khỏe lại, có thể sống lâu hơn để ở cạnh bảo vệ, nuôi nấng con”.
Đứa trẻ ngây thơ nhưng lại như thể đã biết tất cả mọi việc |
“Tụi em xuống đây thuê trọ để tiện cho việc chữa bệnh của chồng. Mỗi tháng đóng tiền trọ hơn 1 triệu đồng, tiền đó là em đi rửa bát thuê để về trả trọ. Những lúc em đi làm, thì hai bố con ở nhà với nhau, hoặc anh Long sẽ bế cháu đi lên bệnh viện để chạy thận. Em thấy thương chồng, thương con lắm nhưng không biết phải làm sao”, chị Ngơi tâm sự.
Ông Bùi Xuân Thế, Phó Chủ tịch UBND xã Phú Gia, huyện Hương Khê, Hà Tĩnh cho biết, anh Long kết hôn với chị Ngơi là người dân tộc thiểu số.
“Gần một năm nay, anh Long bị bệnh nặng nên phải về quê để chữa bệnh. Gia cảnh hết sức khó khăn, anh Long dựng tạm túp nhà nhỏ gần bố đẻ để ở, nhưng người bố cũng nghèo khổ. Rất mong các nhà hảo tâm gần xa, giúp đỡ, ủng hộ để anh Long có thêm kinh phí chạy chữa”, ông Thế nói.
Thiện Lương
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Anh Lê Khắc Long/chị Sầm Thị Ngơi, thôn Phú Hồ, xã Phú Gia, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh. SĐT anh Long: 0988377038 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2020.104 (ủng hộ cha con anh Long) 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: |
7 tuổi, Lê Hoàng Gia Tường đã biết để ý đến hình dáng của mình. Con e ngại, tự ti vì một con mắt đã bị múc bỏ. Cả khoảng thời gian dài, đứa trẻ chẳng dám soi gương vì không muốn nhìn thấy hình hài khiếm khuyết của mình.
" alt=""/>Xót thương bé trai 2 tuổi đói khát nép mình bên người cha nghèo suy thận